Tâm sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật sự thì mình cũng định ra chuyện mới nhưng còn đang tìm cảm hứng nên là hãy cứ đợi nhé !
Đây là nơi tâm sự chia sẽ nỗi buồn của nhau , nếu thấy tôi phàn nàn nhiều thì xin mời quay xe !
                                  𝚂.              𝙰.             𝙳   

Đầu tiên việc tôi muốn tâm sự là  chuyện tình bạn .
Tôi thì đang trong cái độ tuổi kiểu điên điên rồ rồ , sáng nắng chiều mưa,... kiểu trong tuổi teen ( nổi loạn )
Chuyện rất bình thường trong tuổi teen ai chả thế !
Nhưng mà thật sự thì cảm xúc của tôi nó chứ như kiểu là mất khống chế ý , khó kiềm chế .
Tôi thì ở lớp cũng bt thôi , ko quá nổi bật nhưng trên lớp tôi có 4 đứa bff rất thân , nhóm tôi gồm có tôi , 2 bff girl và 1 bff boy .

Thì bff boy tên là L khá tốt với tôi ( mặc dù thingr thoảng hay đánh tôi , làm trò con bò , giật đồ ,...) nhưng nó tốt là hay giúp tôi , mua đồ ân cho tôi còn tặng tôi đồ nó sưu tầm mà toàn đồ nó thích nó bảo quý lắm mới cho .

BFF girl 1 nó tên là N. Rất tốt với tui cũng như Bff boy nhưng ko giật đồ vẫn làm mấy trò con bò , thỉng thoảng trêu tôi . Nó hay rủ đi chơi đi mua đồ ,...
BFF girl 2 tên L , thanh niên nghiêm túc , hay tốt với tôi nói chung là cũng làm trò con bò nhưng ít , hay giúp làm BT cho ,...
Cả 4 đứa đều là Wibu và hủ
Nói chung là chúng nó đều tốt . Nhưng các bạn sẽ tự hỏi kiểu như : ( có bạn tốt thế ! Sao lại phàn nàn kêu ca này nọ ,...)

Thật sự thì tôi chỉ giới thiệu thôi , nhưng mà chuyện mà tôi bảo bây h sẽ thực sự bắt đầu .
Kiểu là do tk lớp trưởng lớp tôi đi từ vùng dịch về ( F0)
Thế là cả lớp bị thành F1  , các cô bộ môn F2 .
Thế là lớp tôi phải cách ly ở nhà , học online ,...
nhưng mà mùa dịch tui ko cô đơn vì  đã có BFF girl 1 . ( may mà trước đó tôi xin được SĐT của nó  )
Cả trường tôi thì chỉ học online 1 tuần còn lớp tôi thì phải gần 3 tuần mới cách ly xong . Thì zalo tôi có 3 nhóm
1 . Nhóm buôn dưa
2 . Nhóm nữ ( do bọn con gái lớp tôi lập và tôi được mời vào )
3 . Nhóm hảo bạn thân ( do tk đuỹ bẹn tui lập )
Thì  tôi là đứa hay chủ động nhắn trước . Nhưng mà tôi cứ cảm thấy mình là người ngoài cuộc ý
Tk bạn tui , L dương tính covit , bị bế vào khu cách ly . Nên nó ko nhắn được . Nó để ĐT ở nhà .
Thì tuần đầu tui và con BFF nhắn nhau vui vl . Lúc nào cũng hỏi nhau đang làm j , ngủ chưa , ăn chưa ,... nói chung là vui . Trên nhóm chat nhóm buôn dưa ý , tuần đầu tui thấy kiểu :
" ừm , nhắm cũng zui , toàn mấy meme buồn cười,..
nhưng mà từ tuần sau thì có nhiều đứa hơn . Mọi người sẽ nghĩ kiểu ( càng đong càng vui ý chứ  sao lại thế này thế nó ,..) lúc đầu là nhóm có 5-6 đứa thôi nói chuyện thấy cung được . Nhưng h nhóm lên 15-17 đứa ( tính cả tôi ) thì chúng nó như kiểu bơ tôi ý. Chúng nó nói chuyện với nhau thì tôi cũng kệ nhưng mà kiểu .... gây phiền cho tui ý nên tui tắt thông báo luôn , khoảng 1h để tui còn viết nốt chuyện viết xong tui đăng lên thì tui thấy chán vl bật zalo lên xem , thấy chúng nó chat khá nhiều tôi cũng chẳnuan tâm vì tôi biết cái tính  giở hơi của tôi rồi . Thì nếu mà bình thường ko thấy tôi nhắn khoảng 1 tiếng thì kiểu j chúng nó cũng thắc mắc kiểu j cũng hỏi ,... Nhung ko chúng nó kệ mẹ luôn 🙂 Tôi biết tôi ích kỷ nhưng mà nói sao nhỉ .... tôi ko đến mức đấy mà tôi chỉ là mọi người chú ý và trò chuyện với tôi ... nhưng đừng như thế .... thạt sự thì tôi cảm thấy mình là người ngoài lề ý ! Chúng nó đang nói chuyện rất vui với nhau về cái vụ mà có đứa trong nhóm có cha dượng , mẹ kế j j đó . Thì
Chúng nó nhắn kiểu như hỏi nhau thế này : 

A: ê cha dượng mày có hiền ko ?
B : để tao gửi ảnh cha dượng tao mà xem 
    " B gửi ảnh"
C: nhìn cũng hiền mà !
A: uh
G: ê cha dượng mày có mắng mày ko ???
B: ko , ko mắng luôn ý !
G: thật á ?!
B: uh
Vv.vv nhưng mà tôi cứ nhắn là chúng nó éo thèm nhắn nữa ý . Kiểu chúng nó đang nói chuyện thì tôi thế này : 
                                                                                              Tôi:
                                    Ê chúng mày , cha dượng j cơ ? Có đứa có à ?
Xong chúng nó cũng éo thèm nhắn nữa , mà tôi nói thật là tôi nhắn với chúng nó là tôi buồn thì chúng nó kiểu : ờ , kệ mày , mắc j nói với tao , thích than thở thì đi mà tìm BFF của mày , thì sao ,...
nhưng mà có đứa buồn thì chúng nó kiểu : cậu sao thế , sao lại buồn , có sao ko ??,.... chúng nó dỗ ,....
nhiều lúc tôi cảm thấy mình đang làm phiền chúng nó nên kiểu như chúng nó thấy còn chỗ trống thì nhét thêm tôi bào ý , chúng nó thích thì cho thêm vào ko thì thôi . Tôi cảm thấy đang làm phiền chúng nó nên là tôi thoát nhóm và chặn hết tất cả nick của bọn toxic đấy .   Mà cái bạn thắc mắc kiểu : ủa thoát nhóm rồi sao phải chặn chúng nó ?
Lũ toxic đấy tôi kệ mẹ chúng nó luôn , cái lúc mà tôi nhấn thì chúng nó bảo phiền , mà lúc tôi thấy phiền nhắn thì chúng nó lôi lý do hãm loz bảo tao chỉ muốn quan tâm mày thôi . Chúng ta là " BẠN " mà . Oẹ Oẹ ! Tôi phát ớn . Bạn bè cái quần đùi . Mày than thở với tao thì tao nghe , buồn thì đến tìm tao  tao an ủi tao lắng nghe nhưng tao có chuyện thì màu chặn tao , tao than thở thì bảo nói lắm , tao ko nói thì bảo tao ghét mày mà tao nói thì bảo tao lắm mồm , tso buồn thì mày ờ . Um bạn 🙂 bạn mà đéo bằng con 🐶 thì éo phải bạn đâu .
Tôi kẹ mẹ chúng nó , cần j phải quan tâm bọn toxic giả tạo đấy ! Tôi cứ học onile xong là cày game , anime , chuyện , đu OTP ,...
xong chúng nó lại cho tôi vào nhím tôi kệ mẹ luôn éo nhắn j có lần chúng nó hỏi tôi sao ko nhắn đang làm j thì tôi trả lời đang cày game với anime . Chúng nó thấy thế thì bảo tôi như con nghiện , con tự kỉ . Tôi cảm giác lũ toxic đấy xúc phạm tôi VL thế là tôi chặn từng đứa , éo ngắn cái mẹ j nữa trước khi tôi rời nhóm tôi có chửi bậy khá nhiều , thì nhóm trưởng bảo kích tôi ra thì tôi bảo nó cứ thoải mái , tôi ko muốn ở cũng lũ vừa giả tạo vừa toxic . Ko cần nó kích tôi tự ra luôn . Nhưng mà ko chỉ xúc phạm tôi mà chúng nó còn xúc phạm giới tính tôi , tôi là song tính , có mays đứa thấy bình thường còn lại toàn bảo tôi tởm vl , kinh vl,ko biết bố mẹ mày nhục đến mức nào khi có đứa con như mày ,... tôi ghét ra mặt luôn
Chuyện thì tôi vãn ra bình thường , nên là mọi người cứ ngồi chờ nhé :33
Cảm ơn các bạn vì đã lắng nghe tâm sự của Sun .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro