Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           Hòn đảo ồn ào với tiếng dế kêu đằng xa, một làn gió mùa hè ấm áp vuốt ve khuôn mặt của một nhóm hải tặc nào đó. Băng Mũ Rơm ngồi quanh đống lửa trại, những ngọn lửa mang đến cho bầu không khí ban đêm một màu sắc ấm áp và thắp sáng gương mặt của từng thành viên trong băng. Mỗi người trong số họ đang ngồi cạnh nhau trong một vòng tròn, cười suốt đêm và dần dần chìm vào cơn say khi họ uống vô số lượng bia. Chà, ngoại trừ Robin, người đang ngồi sang một bên và dán mắt vào một cuốn sách khác của cô ấy.

            Cả nhóm quyết định dừng chân trên hòn đảo nhỏ mùa hè qua đêm. Họ không chỉ cần duỗi chân và nghỉ ngơi trước những thử thách không bao giờ kết thúc của cuộc đời cướp biển, mà Log Pose còn cần thời gian để chuẩn bị cho điểm đến tiếp theo của họ.

           Họ đã làm điều này mọi lúc mọi nơi. Điều đó tốt cho sự tỉnh táo của mọi người, ngay cả khi không có ai phàn nàn rõ ràng về việc bị mắc kẹt trên một con tàu nhỏ với bảy người. Sau cùng, bạn không thể gọi mình là cướp biển nếu bạn không thích ở trên biển. Và mặc dù không thể phủ nhận các thành viên thủy thủ đoàn được gắn kết bởi tình bạn, nhưng việc muốn thoát ra khỏi giới hạn của một con tàu và định cư trên vùng đất vững chắc là điều đương nhiên.

            Bên cạnh đó, mọi thứ bắt đầu trở nên kỳ lạ với Zoro, và hắn cần phải tạm dừng suy nghĩ của mình. Trong những giấc mơ hoang đường nhất, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gặp phải vấn đề này, nhưng... Hắn bắt đầu tự vấn bản thân mình.

            Không, hắn không nghi ngờ kiếm thuật của mình. Hắn cũng không nghi ngờ về quyết tâm của mình. Hắn biết rằng mình mạnh mẽ, cả về tinh thần và kiếm. Đúng, hắn cần phải tập luyện nhiều hơn để đánh bại Mihawk, nhưng đây không phải là điều khiến hắn bận tâm.

           Mong rằng không ai phát hiện ra rằng Roronoa Zoro đang gặp khủng hoảng về tình dục.

           Trước đây, lãng mạn không phải là điều mà hắn từng nghĩ đến. Sau cùng, có khi nào hắn cần nghĩ về điều đó không? Kể từ khi chỉ là một đứa trẻ, cuộc đời hắn đã dành trọn cho nghệ thuật đấu kiếm và trở thành người mạnh nhất có thể. Hắn chỉ đơn giản là không có thời gian hoặc không muốn thử nghiệm khía cạnh đó của bản thân, và đó là kết thúc của việc đó. Hay hắn nghĩ vậy?

           Nhưng thời gian trôi qua trên Going Merry, Zoro thấy mình ở trong một tình huống đặc biệt: trong nhiều năm, hắn được bao quanh bởi những người hắn yêu thương. Anh ấy đã dành quá nhiều thời gian một mình khi đi lang thang ở East Blue, hạ gục những tên cướp biển để lấy tiền thưởng, đến nỗi hắn không bao giờ thực sự có cơ hội để nảy sinh tình cảm với bất kỳ ai. Chắc chắn, đã có thời kỳ hắn chiến đấu bên cạnh Johnny và Yosaku, nhưng tất cả đều có chung tình anh em. Và vì vậy, giống như nhiều người khác, Zoro luôn cho rằng mình là người thẳng thắn và hắn sẽ không bao giờ tìm được người phụ nữ phù hợp. Hắn thật là ngu ngốc.

             Thuyền trưởng của hắn không phải là con gái.

            Không, trên thực tế, đội trưởng của hắn khác xa với những người phụ nữ theo mẫu người của bạn. Khi Zoro nhìn Luffy từ phía bên kia đống lửa, sự thật rõ ràng một cách đau đớn rằng Luffy không có được sự duyên dáng của một người như Nami hoặc Robin. Cậu hiện đang cắm đũa vào lỗ mũi của Chopper, cười to khi con tuần lộc bắn chúng ra khỏi mũi của anh ta quá mạnh khiến chúng bay vào hố lửa và biến mất trong đó.

            Thực ra, Luffy thiếu rất nhiều cái để có thể cứu vãn được. Cậu to tiếng, thẳng thừng, cứng đầu và khá lờ mờ trong các tình huống hàng ngày. Cậu ta ăn như một con heo và không hề cư xử như một đội trưởng đàng hoàng, tôn trọng dù là nhỏ nhất.

          Nhưng Zoro, giống như những người khác trên tàu, biết rằng Luffy cũng đáng yêu như nhau. Cậu ta có một tính cách vui vẻ quyến rũ mọi người và lôi cuốn họ như những con thiêu thân trước ánh sáng. Cậu mạnh mẽ - thậm chí còn mạnh hơn cả Zoro - và quan tâm đến những người xung quanh một cách quyết liệt. Cậu có thể là một kẻ thù tàn bạo phải đối mặt, nhưng cậu có một trái tim vàng và không ngại thể hiện điều đó. Hơn nữa, cậu đã quyết tâm làm những điều không thể, bất kể nó phải làm thế nào.

            Làm sao Zoro có thể không có một chút cảm tình với cậu chứ? Nhưng kiếm sĩ sẽ luôn quay về cùng một dòng suy nghĩ:

          Cậu là một thằng con trai. Đây không phải là một người phụ nữ dễ thương mà chúng ta đang nói đến. Và cậu là Luffy.  sẽ không bao giờ...

             "Oi, Zoro!" Luffy thốt lên, cười toe toét với người bạn đồng hành đầu tiên. "Chúng tớ đang chơi một trò chơi! Cậu nên chơi với tụi này đi! "

              "Tôi không quan tâm đến việc cậu đang làm gì với đôi đũa đó," người đàn ông tóc xanh lá cây thở dài. Hắn đã quên rằng một tay đang cầm một cốc bia. Hắn đã tạo nó thành một thói quen. Dù thích Luffy, nhưng sẽ không đời nào hắn trông giống như một kẻ ngốc nghếch lấy đồ dùng lên mũi mình. Đơn giản đó không phải là phong cách của hắn.

               "Tối nay  cậu gắt gỏng lạ thường," Nami nói. "Thôi nào, uống cạn đi! Nó sẽ giúp cậu thoải mái hơn. "

               "Ừ, Zoro, uống đi! Loại bia chúng tôi lấy được ở hòn đảo cuối cùng là đồ ngon, "Usopp vui mừng, giơ cốc bia ra một cách đắc thắng trước khi nhấp một ngụm lớn. Luffy và Chopper đồng ý và cụng vào nhau trước khi uống rượu. Zoro cười với họ và uống một ngụm lớn. Xét cho cùng, Nami đã đúng - hắn đang cảm thấy rất mệt mỏi và việc loại bỏ cảm xúc của mình sẽ là một giải pháp tạm thời.

              Sanji nhướng một bên lông mày xoăn của mình với Luffy. "Vậy, trò chơi này là gì?" Vị đầu bếp đặt câu hỏi.

             "Nó có tên là Never Have I Never!" đội trưởng nói với một nụ cười rộng.

             "Never Have I Ever, đồ ngốc," Usopp , tát vào lưng Luffy. Cậu bé mũi dài nhìn về phía những người còn lại trong đoàn. "Các quy tắc rất đơn giản. Mọi người thay phiên nhau nói, "Never Have I Ever," và sau đó họ phải kết thúc câu bằng một điều gì đó mà họ chưa bao giờ làm trước đây. Nếu ai đó trong vòng kết nối này đã làm được điều đó, thì họ phải uống một ly. Người say nhất thua cuộc ".

              "Hả? Nghe có vẻ trẻ con, "Zoro cau mày.

             "Cậu chỉ sợ thua thôi, marimo," Sanji châm chọc với nụ cười tự mãn. Zoro trừng mắt nhìn người đầu bếp tóc vàng, vẻ đe dọa thách thức hiện rõ trên khuôn mặt anh ta.

              "Mang nó vào, pervy nấu ăn!" Zoro gầm gừ. "Tôi sẽ không bao giờ thua một người không biết uống rượu."

             "Bạn lấy ý tưởng đó ở đâu vậy ?! Nếu ai đó có thể cầm rượu của họ, thì đó là tôi, chuyên gia sommelier- "

            "Im đi, hai người!" Nami cáu kỉnh. Cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi trên bãi cát và dùng tay đập vào đầu cả hai. Khuôn mặt của Sanji chuyển từ cáu kỉnh sang thất tình trong nửa giây khi anh ta thì thầm, "vâng, Nami-swaann!"

            "Usopp," Nami nói. "Vì cậu đã quen thuộc với trò chơi, tại sao cậu không bắt đầu? Và vì lợi ích của trò chơi, không được nói dối. "

            "Đừng bận tâm nếu tớ làm vậy!" Usopp mỉm cười tự hào.

            Và thế là trò chơi của họ bắt đầu. Nó bắt đầu với những tuyên bố thuần phục rõ ràng một cách ngu ngốc, chẳng hạn như "Tôi chưa bao giờ nhìn thấy West Blue," hoặc "Tôi chưa bao giờ là Vua hải tặc."

            Từ từ nhưng chắc chắn, rượu trong người của mọi người đã gây ra hậu quả của nó, và các tuyên bố bắt đầu trở nên dũng cảm và cụ thể hơn. Việc tìm hiểu những điều mọi người đã làm và chưa làm đã bắt đầu trở nên xấu hổ và thú vị. Không ai thừa nhận điều đó, nhưng đó cũng là một hoạt động gắn kết tốt đẹp đã kéo những người bạn cùng đoàn lại gần nhau hơn.

            Đến nay, người chiến thắng là Chopper, vì cậu ấy chỉ là một thiếu niên với ít kinh nghiệm thế gian. Người thua cuộc là Nami, người ngày càng sa sút hơn theo từng phút.

           "Luffy, đến lượt cậu!" Chopper thông báo với nụ cười tuần lộc ngọt ngào của mình. Thậm chí Zoro còn nghĩ rằng anh chàng thật đáng yêu và không thể không cảm thấy hạnh phúc khi thấy cậu nhóc có một khoảng thời gian vui vẻ. Có thể do rượu khiến hắn trở nên đa cảm, nhưng những lo lắng của hắn bắt đầu vơi đi và anh ấy thấy mình chìm trong cảm giác đoàn kết ấm áp đó với bạn bè khi họ ngày càng hiểu nhau hơn.

           "Hừm," Luffy suy nghĩ, gõ cằm suy nghĩ. "Tớ chưa bao giờ hôn người khác bao giờ!" Theo phong cách thông thường của Luffy, cậu sẽ thông báo điều này mà không hề xấu hổ hay do dự.

          Sanji và Nami đều lấy đồ uống từ các bình bia của họ. Usopp và Chopper bĩu môi một cách hài hước khi họ im lặng thừa nhận sự thật của mình, còn Zoro thì đơ ra tại chỗ, não của hắn bị chập mạch. Tại sao Luffy lại đưa ra điều đó? Chuyện đó có nằm trong phạm vi của cậu ấy không? Điều này có nghĩa là cậu ấy đã nghĩ về những điều như hôn? Cậu muốn hôn người khác à?

           Những câu hỏi chưa được trả lời quay cuồng quanh đầu kiếm sĩ.

         "Zoro, tôi không nghĩ rằng cậu còn trong sáng," Sanji khịt mũi với một nụ cười sảng khoái. "Những người khác, chắc chắn. Họ vẫn còn trẻ. Nhưng còn anh?"

          "Tôi chỉ lớn hơn Luffy hai tuổi. Dù sao đi nữa, tại sao cậu lại quan tâm? " Zoro cau mày.

          "Ồ, không, không. Thực sự thì chẳng có gì đâu, "Sanji nhếch mép. "Nghĩ lại, tôi không ngạc nhiên. Chúng tahiện đang sống với hai người phụ nữ xinh đẹp và tôi chưa bao giờ thấy cậu liếc nhìn họ một cái. Có lẽ cậu không quan tâm đến phụ nữ? "

        Zoro mở to mắt và khuôn mặt nhăn lại vì tức giận. Hắn có thể cảm thấy má mình nóng bừng khi ám chỉ rằng anh biết rõ Sanji đang cố tạo ra điều gì.

         "Điều đó có nghĩa là gì, thằng khốn ?!" hắn nói.

         "Cậu biết nó có nghĩa là gì," Sanji cười. "Tôi chắc chắn đúng. Nhìn cậu đi, cậu đỏ như một con tôm hùm ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zolu