Phiến thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

liễu trí mẫn trong màu áo tơ phất phới niềm tự hào của đất nước nhận lấy phiến thư đã nhàu nát mấy phần , đôi mắt người hân hoan những niềm vui hiếm có , đặt lấy 1 ổ bánh mì rỗng ruột đưa cho đứa nhóc kia như 1 thói quen đã dần dà hình thành , kim mẫn đình lễ phép nhận lấy , mặc là quần áo đã lắm lem bùn đất , mặc là vết thương lấn la trên người, em cầm ổ bánh mì ăn nhanh một hơi rồi chạy mất , trí mẫn vừa lấy cốc nước chưa kịp nói đến 1 câu em đã đi mất , nhưng người nào biết lần cuối cùng họ gặp nhau thì chẳng thể nói với nhau 1 câu gì
ngày người ra gia định , ngày mà trí mẫn ngồi lên chiếc ghế bộ trưởng chỉ huy quân đội chống lại quân giặc ngoại xâm , cũng là ngày mà người ta thấy đời người ngắn ngủi đến vậy , cái bóng xinh xinh vượt qua cơn đạn của giặc , lao nhanh vun vút qua từng trận địa , bóng lưng nhỏ vĩnh viễn ngã xuống nền đất lạnh lẽo tay nắm chặt nắm cỏ xanh , bức thư trong tay cố nén lấy từng nỗi đau mà đưa cho người chiến sĩ trước mặt , thư nhuốm máu , thứ máu tanh tưởi mà cả đoàn chiến sĩ này chẳng thể nào quên được
cô gái nhỏ với mái tóc đã cháy nắng , với cái mũ rộng vành đã mòn đi vì sương vì nắng và vì thực tại tàn khốc , em đã mang thứ quan trọng đến chiến khu , em đã mang hi vọng của cả đất nước đến nơi mình cần và em đã gục ngã trên mảnh đất quê hương , em đã trút hơi thở của mình ở nơi mình đã lớn lên , em đã hoàn thành được 1 kiếp người
liễu trĩ mẫn bần thần đánh rơi đống tài liệu trên tay , ngày em đến với bông hoa cúc đã tàn lụi xác sơ , ngày em đi với nắm cổ xanh ngả vàng , và ngày tôi không còn thấy em đã trống vắng cô đơn và lảng lặng
chiến tranh nào rồi cũng qua đi , kết cục chỉ để lại cho người đằng sau.....
làng nhỏ nằm khuất dạng sau những rặng tre , vùng quê hẻo lánh mà thanh bình ,yên tĩnh , người đi ngang vẫn thấp thoáng những ánh mắt về ngôi nhà từng là nguồn năng lượng cho làng , nhưng chỉ tiếc không còn là hai bóng lưng của ngày ấy , người ta thấy liễu trí mẫn đứng tầng ngần như người đã chết , phải nàng đã chết ,chết trong tim , chết từ tận đáy lòng , giờ đây cái người ta thấy chỉ là cái xác vô hồn của con gái nhà họ liễu

mộ xanh phơi bạc theo sương gió , thanh xuân trí mẫn cũng rời đi theo tháng năm , không còn sắc xuân của nàng thơ ngày trước , chỉ bây giờ nàng chỉ là liễu trí mẫn của kim mẫn đình không phải là cô gái người trước mà bao chàng muốn theo đuổi bởi con tim liễu trí mẫn vốn đã chết từ ngày xưa
người vẫn còn ,nhưng hồn ơi đâu rồi , vẫn con đê ấy nhưng chỉ là một bóng lưng cô độc , vẫn là chiếc xe đạp ấy , nhưng không còn đèo thêm ai , vẫn là mái nhà ấy nhưng chỉ là nửa trái tim vỡ vụng , vẫn là hai con người ấy nhưng một người đã ra đi trên mảnh đất quê hương , một người đã ra đi từ sau trong con tim và tấm lòng
sau này , người ta không thấy liễu trí mẫn đi lấy chồng , người ngày nào cũng đến ngôi mộ sau làng để luyên thuyên về những câu chuyện từ xưa xưa cũ ,người và mãnh giấy họa lên bức tranh đẹp nhất , người in đậm những câu văn vu vơ vào gốc cây bên cạnh về người con gái mà liễu trí mẫn cả đời này dành trọn thanh xuân để thương
-em bán cho tôi một mảnh tình
ai ơi trả tôi cả thanh xuân
mảnh tình bao gọn trên nền đất
đến khi nào sẽ trả lại tôi ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro