Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Aziraphale liên tục thở hổn hển, khóe mắt đã đỏ lên, eo đã mềm nhũn không vững nữa, chỉ có thể dựa lên sô pha nhung chống đỡ cả cơ thể. Ác ma nhắm chặt mắt lại, rồi đột nhiên mở ra với tròng mắt đen nhánh như đêm, trên con ngươi in lên một nửa vòng tròn với sao năm cánh bên trong, nhìn chăm chú vào từng động tác của thiên sứ.

——————♥——————

Aziraphale bị sự im lặng của đầu bên kia điện thoại khiến bản thân càng nôn nóng. Như vậy đã đủ chưa...... Anh cũng đang khó chịu lắm.

"Em đoán là, anh đang hy vọng em sẽ lên hôn cổ anh—— anh có ra mồ hôi không? Em chắc là người anh lúc này sẽ ấm áp lên, không còn giống loài rắn lạnh băng nữa, ấm giống như mỗi lần em ôm anh vậy."

Azi thở hổn hển đưa microphone lại gần sát môi, anh nghĩ làm như vậy thì có lẽ ác ma sẽ có thể cảm nhận được mình chân thật hơn.

"Em hôn ngực anh được không? Liệu rằng tim anh sẽ đập thật nhanh chứ?"

Azi ý thức được bản thân bởi vì quá khẩn trương mà lỡ miệng đùa hắn, nhẹ nhàng nở nụ cười mà xin lỗi, nhưng mà Crowley lại theo bản năng mà xoa xoa ngực mình, làm như ở đó vừa được hôn lên một cái thật sự.

Satan ơi, hắn thế mà thật sự cảm giác được.

Quả tim trong ngực hắn đập dồn dập như những hồi trống trận thành Troy, mạnh bạo như đang muốn xé nát khung xương mà lao ra khỏi thể xác này. Đâu chỉ đập nhanh hơn, tim hắn đập cơ hồ như muốn chạm tới cực hạn chỉ sợ muốn đập đến khi đến suy kiệt. Cánh chim đen láy ở sau người hào hứng đập, tạo ra kình phong đánh bay cả bình hoa trên bàn hắn cũng không màng, chỉ mãi tập trung nhìn chằm chằm vị thiên sứ vì tình mê ý loạn mà trên má ngượng ngùng nở một nụ cười khiến hắn cảm thấy cả căn nhà hắn đang ở đều đang nở tràn ngập hoa là hoa.

Hắn nghe thấy bản thân mở miệng, thanh âm theo sóng điện chảy xuôi đi mấy cái quảng trường ngoài góc đường hiệu sách./josobl.wordpress.com/

"Khó chịu sao?"

"Anh sẽ giúp em."

"Anh sẽ gặm cắn xương quai xanh của em, đầu lưỡi cũng sẽ tuần tra qua ngực em một vòng —— À, còn có đầu vú em nữa, cục cưng, em xem, để mặc chúng nó cô đơn rồi. Cảm nhận được đầu ngón tay anh không, ngoan, đưa tay xuống một chút, anh sẽ nói em nghe làm thế nào mới có thể được giải thoát."

Lời nói của ác ma như có từ tính làm thiên sứ như bị mê hoặc mà thật sự đưa ngón tay từ xương quai xanh chậm rãi vuốt xuống, phủ lên đầu vú của chính mình. Anh cũng không dám mạnh mẽ vuốt ve, chỉ nhẹ nhàng sờ nắn vài cái thôi đã bị kích thích đến nhịn không được nức nở ra tiếng. Việc này...... quá mức kích thích rồi! Nhưng thân thể nóng bừng có vẻ đã được an ủi được một ít......

Aziraphale che kín miệng mình cố không cho những tiếng rên rỉ bậc ra, nhưng tay lại không tự chủ mà sờ nắn mạnh hơn một xíu, chậm rãi theo nhịp lên xuống của lồng ngực dùng lòng bàn tay ve vãn lấy đầu vú, từng đợt khoái cảm như vọt thẳng vào tuỷ sống, như đang giải thoát tâm trí anh, nhưng càng khó có thể chấp nhận chính là, anh cảm thấy được hạ thân mình đang dần nóng lên, từng cơn kích tình lượn khắp cơ thể, khiến làn da vốn có chút tái nay lại ửng hồng lên đầy kích thích.

"A, anh sẽ từ trên eo em trượt xuống nữa, vói vào trong quần lót, nắm lấy 'Azi nhỏ'...... Động tác đừng quá thô lỗ, thiên sứ nhỏ, bị đau em sẽ khóc mất......"

Crowley bên này cũng đưa tay phủ lên 'cậu em' của mình, vuốt ve lên xuống, một bên lại từng bước hướng dẫn thiên sứ ngoan ngoãn nhà mình làm theo những động tác ngày càng dâm mĩ. "Nghe lời anh, đừng làm đau bản thân...... Tưởng tượng một chút, những ngón tay của anh phủ lên hạ thân em, ngón cái tiến lại ấn xuống lỗ chuông..." Hắn hài lòng mà lắng nghe âm thanh đầu đối diện truyền đến một tiếng nức nhẹ gần như rên rỉ, Crowley há miệng, nhìn ngắm hình ảnh thiên sứ bên trong trận pháp mà không ngừng tự an ủi, bản thân cũng không kiềm được bản năng thú tính mà lộ ra răng nanh sắc nhọn.

Aziraphale khó chịu quỳ lên gối nhung trên sô pha, hơi cuộn mình giống như động vật nhỏ, vòng eo mềm mại dưới sự chi phối của dục vọng khẽ vặn vẹo, thân thể trần trụi nhàn nhạt ửng hồng, 2 đầu vú phấn nộn trên bờ ngực tái nhợt dựng thẳng, bị xoa nắn đến hơi hơi đỏ lên. Azi cọ xát hạ thân, cánh môi ươn ướt khẽ nhếch, biểu tình trên mặt mê mang mà vô thố giống như chim én bị lạc đường./josobl.wordpress.com/

Bình thường anh có bao nhiêu thánh khiết, bây giờ liền có bao nhiêu dâm mĩ, bấy nhiêu phần dụ người phạm tội.

"Ưmmm ——Crowley, Crowley." Anh nửa nhẫn nhịn nửa cầu xin mà một liên tục gọi lấy tên ái nhân, đáng thương đến mức làm bất cứ ai nghe cũng phải mủi lòng. "Em..... khó chịu quá... Crowley."

"As your wish, darling."



("Như em mong muốn, cục cưng")

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro