Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc đời Yến Minh Lan nổi buồn nhỏ chồng lên nổi buồn lớn, định sẵn cô độc, từ nhỏ đến lớn là vốn đã như thế.

Năm 10 tuổi được Yến Phong nhận nuôi, từ đây cuộc đời cô thay đổi trời long đất lỡ.

Năm ấy Yến Phong 20 tuổi, vừa ngồi lên vị trí gia chủ Yến Gia.

Dù ngoại hình hay năng lực hắn đều đứng vị trí số 1 Cẩm Thành. Hai chữ "Yến Phong" trở thành nổi sợ trong cả hai giới Hắc Bạch.

Yến Minh Lan chưa từng nghĩ có một ngày, mình sẽ yêu Yến Phong, một người đàn ông lạnh lẽo, tàn độc đến đáng sợ .

Số phận vốn luôn trớ trêu. Cuộc đời vẫn luôn là một chuỗi vui , buồn, hờn, giận, cuối cùng vẫn không thoát khỏi hai chữ bi thương.

Yêu một người có khi chỉ là một cái chớp mắt.

Khi Yến Minh Lan 14 tuổi, cô bị bắt cóc, sự sợ hãi, đau đớn khiến cô hoảng loạn. Người cô trông đợi, có thể dựa vào duy nhất lúc này cũng chỉ có hắn.

Một cô gái nhỏ bé cố gắn thoát khỏi số mệnh , nhưng không thể, cuối cùng bị bọn chúng đánh đập, chỉ có thể nằm thoi thóp tuyệt vọng trồng chờ.

Khuôn mặt thiếu nữ đẫm nước mắt, cô khóc cho số phận và bất lực của chính mình...

Lúc sắp buông xuôi, Yến Phong cuối cùng cũng xuất hiện, cánh cửa phòng giam mở tung, ánh sáng rực rỡ mạnh mẽ chiếu thẳng vào nơi lạnh lẽo tối tăm nhất, hắn giống như ánh mặt trời, chiếu rọi, cứu vớt cuộc đời Yến Minh Lan lần nữa.

Khoảng khắc nằm trong vòng tay ấm áp, vừng chãi của hắn, nhìn khuôn mặt anh tuấn tràn đầy quan tâm, lo lắng ấy, Yến Minh Lan không thể giữ được trái tim mình.

Tình cảm đấy từ từ nảy nở, sâu như biển lúc nào không hay, nó như bụi gai xương rồng lớn, dù đâu đớn cỡ nào, cô vẫn muốn ôm thật chặt, chẳng chịu buông.

Khoảng khắc nhìn tiểu nhà đầu một thân đầy máu, Yến Phong lòng đau như cắt .Nha đầu hắn nâng niu như thế, bọn chúng sao dám. Đúng là trên đời này lắm kẻ chê mạng quá dài.

Bàn chân hắn dẫm nát tay tên cầm đầu. Giọng lạnh lùng tàn nhẫn :

" Đừng đánh chết, giữ lại chút hơi tàn, giao cho cảnh sát, trong tù để bọn chúng muốn chết không được, sống không xong."

Nếu bạn chưa từng nhìn thấy anh sáng, sẽ không biết nó mê hoặc cỡ nào, khi đã nhìn thấy rồi, chính là muốn có nó mãi mãi không buông.

Kể từ hôm đó, cô biết thế nào là nhung nhớ, là trông mong , là chờ đợi chỉ để nhìn một chút, hay thoáng qua trong chớp mắt.

Tình yêu khiến con người ta khao khát đến hèn mọn, mong muốn đến mù quáng.

Tất cả kí ức như những tấm ảnh cũ đã ố vàng, chỉ mình cô cất giữ.

Hôm nay,Yến Minh Lan về nước, bắt đầu lại hết thẩy,trả lại trái tim tự do cho chính mình.

Bốn năm dù không có tình yêu, nhưng sự nghiệp rực rỡ. Cô trở thành nhà thiết kế thương hiệu trang sức " Y$Y " cực kì nổi tiếng .

Thời gian chính là liều thuốc chữa lành mọi vết thương, con người luôn phải tiến về phía trước.

Cô quay về Biệt Thự Yến Gia, cảnh vật vẫn như xưa nhưng lòng người đã đổi thay từ bao giờ.

Nhớ lúc mới rời đi , cô tự nhốt mình trong phòng hai tháng, trái tim đau như vỡ ra từng mảnh nhỏ .

Yêu mà không có được, quả thật vừa đắng vừa đau.

Giờ thấy tin " Chủ tịch tập đoàn Yến Thị hộ tống phu nhân tương lai tại sự kiện thời trang RQ". Cô cũng chỉ mỉm cười. Không có chút gợn sóng gì.

Vốn là nên như thế, chỉ là cô cố chấp quá lâu mà thôi.

Cô nghĩ,, có lẻ Yến Phong sẽ ở lại nhà Hứa Nhân, nên thoải mái ngồi trong khách xem phim .

Vậy mà hơn 11 giờ đêm Yến Phong trở về, nhìn thấy người con gái chăm chú xem tivi, dù chỉ là ánh đèn mờ ảo cũng không che lấp được vẻ đẹp kiều diễm của cô.

Ánh mắt bất ngờ hắn không kịp dấu đi, Yến Minh Lan quay về nhưng chưa từng nói hắn một tiếng, như cách cô rời đi.

Cô cũng sững sờ, không ngờ hắn nay lại quay về, chỉ có thể nhẹ giọg chào : " chú nhỏ".

Bầu không khí có chút lúng túng, hắn không vội lên phòng, lại chậm rãi ngồi xuống bên cạnh, yên lặng nhìn cô.

Bốn năm không gặp, hắn càng phong độ , tuấn tú hơn, sự quyến rũ người đàn ông trưởng thành càng thêm nồng đậm.

Yến Minh Lan chợt lại nhớ nhiều năm về trước, ngày nào cũng chờ hắn trở về, nhưng đa phần là cô ngủ trên sopha đến sáng, cố gắn đợi cả đêm nhưng cuối cùng vẫn không đợi được, vì nơi này nào có phải chốn hắn muốn quay về .

Nụ cười nhẹ trên môi, cô lại hỏi: " chú nhỏ , vẫn khỏe chứ ạ?"

Ánh mắt âm trầm của hắn khóa chặt người cô, như muốn nhìn thấu hết thẩy. Hắn nhìn cô rất lâu, quên cả chớp mắt, Dường như sợ chỉ cần một cái chớp mắt cô sẽ biến mất.

Cuối cùng, hắn chậm rãi lên tiếng.:

" Em nay đủ lông đủ cánh rồi, muốn đi khi nào đi, về khi nào về, đúng không?"

Cô im lặng không trả lời, lý do có lẻ hắn biết rất rõ, cũng có thể là hắn không muốn biết.

Cô lãng qua chuyện khác. " Con mới về, chưa tìm được chỗ ở mới, hôm sau con tìm được sẽ chuyển ."

Hắn nhướng mày, biểu hiện này cô hiểu rất rõ, chính là không vui.

" Đây mãi mãi là nhà của em, em không cần đi đâu hết."

Nghe xong cô tức đến bật cười.

" Nhà của con, chú nhỏ già rồi nên trí nhớ không được minh mẫn sao ?, sau ngày hôm đấy , con làm gì có nhà."

Cô đứng dậy về phòng, Chuyện cũ như thủy triều tràn về. khiến bước chân cô càng trở nên nặng nề.

Lúc cô biết tình cảm mình dành cho Yến Phong khác biệt, không phải tình chú cháu đơn thuần, cô đã cật lực dấu đi, chỉ dám đứng từ xa nhìn, cố gắn là một đứa cháu gái thật sự.

Vừa mệt mỏi lại vừa thống khổ.

Nhìn nhưng tin tức hắn có tình nhân , hắn thân mật với những người phụ nữ khác, cô chỉ có thể vụng trộm khóc, tự gặm nhấm nổi đau.

Cô có tư cách gì chất vấn? tư cách gì đau lòng ?

Nhiều khi Yến Minh Lan muốn mạnh mẽ đứng trước mặt hắn , dõng dạc nói :

" Chờ em lớn lên được không? Chỉ cần bốn năm nữa, em sẽ cố gắn lớn thật nhanh, xin anh ."

Nhưng câu nói đấy cô chỉ có thể tự nói cho chính mình nghe suốt bốn năm.

Ngày sinh nhật mười tám tuổi của cô, hắn nói sẽ tổ chức thật long trọng.

"Cháu gái" duy nhất của hắn, lễ trưởng thành phải hoành tráng nhất.

Nghe thật chua xót biết bao!!!

Thế nhưng cô vẫn trông chờ, cuối cùng cái cô nhận được là tin ảnh hậu Hứa Nhan cùng Yến Tổng ngọt ngào đón sinh nhật trong nhà hang sang trọng bật nhất Cẩm Thành , lần đầu tiên Yến Thanh Lan biết thế nào là đâu thấu thâm can.

Trong biển người mênh mông tối hôm đấy, tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng Yến Phong.

Nhìn căn biệt thự rộng lớn, cô mới biết mình cô đơn nhường nào?.

Hắn đã hứa chắn chắn sẽ về kia mà, vì sao lại không nhớ???

Là vô tình quên hay căn bản chưa từng xem trọng...

Cô lê bước chân mệt mỏi vào phòng tắm, xả nước từ đầu đến chân, mùa đông nước lạnh thấu xương, đóng băng cả trái tim Yến Minh Lan.

Có những việc, vốn không theo lòng người, nhưng chúng ta vẫn cứ cố chấp muốn vạnh ra rõ rành, để rồi nhận được , chỉ có đau đớn không nguôi.

Lúc Yến Phong phá cửa xông vào, Yến Thanh Lam đã sốt đến ngất, mơ mơ màng màng gọi tên anh.

" Yến Phong, Yến Phong, chú nhỏ,..."

Cứ mỗi lần cô muốn buông, thì ánh sáng ấy là đến thật gần, thật gần, ôm lấy cô, làm cô không nỡ, không cam tâm.

Người ta nói yêu là phải bằng mọi giá cô được, sau này nếu vẫn không thành , sẽ không hói hận.

Đúng! Từ đầu đến cuối, cô chưa hề hối hận.

Yến Minh Lan 18 tuổi, tràn đầy nhiệt huyết, nghĩ sẽ có được người mình yêu.

Cô từng hỏi hắn: "Hứa Nhan, có phải người yêu của chú không?"

Hắn trả lời: " Không"

Yến Minh Lan vui vẻ như ăn mật ngọt, không chính là còn hi vọng.

Cô chờ đợi , chờ tình yêu chân thành của cô phơi bày cho hắn biết.

Trái tim thiếu nữ tràn đầy hưng phấn, hạnh phục mong chờ, cuối cùng 11 h đêm, Yến Phong cũng về.
Hắn thấy căn phòng tràn đầy hoa, nến , trên bàn bày biện thịnh soạn.

Thiếu nữ đẹp như tranh đang đứng mỉm cười nhìn hắn.

Vạn vật lúc này như đứng lại, ánh mắt đen như mực của hắn phản chiếu duy nhất bóng bình mỹ lệ trước mắt.

Yến Minh Lan mạnh mẽ tiến về phía trước, nhẹ nhàng ôm hắn, cái ôm cô chờ đẵng đẵng suốt bốn năm.

Vừa lo sợ, lại vừa hạnh phúc.

Giọng thiếu nữ ngọt ngào vang lên:

" Yến Phong, em trịnh trọng tuyên bố, em thích anh, nếu anh đồng ý chúng ta giờ chính là người yêu, nếu không bắt đầu từ hôm nay, em chính thức theo đuổi anh."

Giọng cô nhỏ dần:

" Từ giờ trở đi, em sẽ không gọi anh là chú nhỏ nữa, được không?"

Hắn bật động rất lâu, cơ thể dần cứng nhắt , mùi hương hoa nhài của thiếu nữ phản phất quanh chóp mũi, khiến hắn trở nên lúng túng.

Lần đầu tiên suốt 28 năm qua, mưa gió máu tanh nào cũng không làm hắn nao núng, thế mà bây giờ hắn lại không biết phải trả lời sao?.

Cuối cùng chỉ có thể lạnh lùng, đẩy nhẹ thiếu nữ trong lòng ra, hờ hững nói:

" Ta từ đầu đến cuối, chưa từng có tâm tư kia với con, thứ ta cho con là tình thân, tuyệt đối không phải tình yêu."

Yến Minh Lan vành mắt đỏ hoe :

" Không thử sao chú biết không thể, con sẽ không từ bỏ."

Trên đời này có hai loại người,một là thấy khó liền lui, bình bình an an , vui vẻ mà sống, loại còn lại chính là cố chấp, muốn có cho được, mặc dù hiện thực tàn khốc vẫn quyết bước lên con đường đâu khổ không quay đầu.

Thật bi ai, Yến Minh Lan lại là loại thứ hai.

Bắt đầu từ hôm đó , cô không còn che đậy tâm tư của mình, cô đêm trái tim chân thành, nhiệt huyết theo đuổi tình yêu .Vui vẻ dâng lên tất cả những gì mình có, chỉ mong nhận được tâm một người.

Năm 14 tuổi, Yến Phong là ánh trăng trên trời không thể nào chạm đến,cô chỉ có thể cất giữ ảo ảnh của nó thật sâu trong lòng.

Năm 18 tuổi Yến Phong là lý tưởng ,là ước mơ của cô.

Năm 20 tuổi, Yến phong là nổi đâu thấu trời, là bi ai , tuyệt vọng.

Năm 24 tuổi, Yến Phong là vết sẹo, đã được cô che chắn kĩ càng,không cho ai nhìn thấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro