Phong luu phap su 362-366

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Len lén mặc quần áo vào rồi bước xuống giường,lấy chăn đắp lên cho Nạp Lan Như Nguyệt đang ngủ say,tiếp đó rời khỏi trường bồng.

"Lão bất ử, lại nhìn lén à?" Long Nhất ác tâm hỏi.

"khặc khặc, tính ra ta cũng đã xem được một lúc,hai đống thịt sáng bóng đó thì có gì để nhìn, còn không thuận nhãn như khô lâu của ngươi." Hắc ảnh âm u cười nói.

"Ngươi đúng là quái vật không phải người, có khi nào ngươi là "bối bối"?" Long Nhất cười hắc hắc hỏi.

"Bối bối là cái gì?" Hắc ảnh hiểu kì dùng âm thanh như ngói vỡ của hắn hỏi.

"Bối bối chính là nam nhân cùng nam nhân làm cái...." Long Nhất quái dị cười nói, tựa hồ nhận định lão gia hỏa trong nội thể đúng là đã qua thời sung mãn, nếu như đối với chuyện nam nữ không có chút hứng thú nào có lẽ hắn đã quá già, nghĩ đến việc đó thì cũng hữu tâm vô lực.

"Nam nhân cùng nam nhân? Chắc cũng có nữ nhân....... Nói nhãm ít thôi, ngươi thật ra có muốn đề thăng thực lực đám khô lâu của ngươi không?" Hắc ảnh nói được một nửa, bỗng có chút không tự nhiên liền chuyển đề tài.

"Đương nhiên muốn, ngươi nói xem ta phải làm sao đây." Long Nhất gấp gáp đáp, phía trước có Tam Đầu Ma Long a, lúc này thực lực của Long Nhị tăng cường thì thêm một phần thì thêm một phần hi vọng a.

Nhờ hắc ảnh chỉ điểm, Long Nhất thi phóng kết giới cách ly với bên ngoài, tiếp đó triệu hoán 18 cổ siêu cấp khô lâu ra.

"18 cỗ siêu cấp khô lâu của ngươi trừ tên có Tử Thần Liêm Đạo thì 17 cỗ còn lại không có không gian rộng rãi để phát triển, không bằng đem bọn chúng cùng Hắc Ám Tinh Phách toàn bộ dung hợp vào một cỗ,tuyệt đối trăm điều lợi mà không có điều hại." Hắc ảnh nói.

Đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu dung hợp thành một? Long Nhất hơi do dự một chút, 18 cỗ siêu cấp khô lâu này theo hắn đã lâu, mặc dù trừ Long Nhị thì những tên khác không có một chút ý thức nào nhưng trong một lúc bảo hắn bỏ hết thì có chút không nỡ.

Cảm giác được tâm tình của Long Nhất, hắc ảnh không tự chủ được cười lên, giải thích "Những tên khác chẳng có một chút ý thức nào, lại nói bọn chút không có tiêu thất, chỉ là dung hợp hình thành một thể mà thôi."

Long Nhất gật gật đầu, lão gia hỏa này nói cũng có đạo lí, bọn chúng bất quá chỉ biến thành một bộ phận trên thân thể Long Nhị thôi, nghĩ thông thì Long Nhất không còn do dự, đồng ý đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu dung hợp.

"Bây giờ ta dạy ngươi phương pháp ngưng luyện hắc ám, phép thuật này tịnh không khó khăn, bằng vào hắc ám ma lực trong cơ thể ngươi chỉ cần không phân tâm thì hoàn toàn có thể thành công dễ dàng." Hắc ảnh vừa nói, Long Nhất cảm giác đầu óc bành trướng, một tia tin tức liên tục không ngừng từ từ tiến vào, nguyên lai hắc ảnh này thông qua tinh thần lực trực tiếp đem phương pháp tu luyện ép vào trong kí ức của Long Nhất, sau khi truyền xong thì hắc ảnh vô thanh vô tức biến mất.

Long Nhất dò lại pháp thuật hắc ảnh truyền cho hắn, đột nhiên mở to hai mắt, hai đạo ánh sáng âm u quỷ dị lưu chuyển. Long Nhất lầm bầm niệm chú ngữ, hai tay vương ra, 18 cỗ siêu cấp khô lâu bắt đầu lấy Long Nhị làm trung tâm mà di chuyển, tốc độ ngày càng nhanh, một lúc sau nhìn không rõ được nữa.

Lúc này, Hắc Linh Tinh Phách trong không gian giới chỉ của Long Nhất bay ra,một đạo hắc khí từ ngón tay dung nhập vào trong Hắc Linh Tinh Phác. Hắc Linh Tinh Phách này trực tiếp dừng lại phía trên đầu của Long Nhị, một màn hắc khí mỏng từ phía trong tỏa ra, lúc đó 17 cỗ siêu cấp khô lâu vẫn còn quay tròn.

Một cách từ từ, hắc vụ ngày càng đậm, đem 18 cỗ siêu cấp khô lâu bao trùm lại, hình thành một cơn lốc hắc sắc cực lớn, mà Hắc Linh Tinh Phách đang lơ lửng trên không trung bắt đầu từ từ co nhỏ lại, cho đến lúc biến mất không thấy được nữa.

Long Nhất toàn thân cũng bị hắc vụ bao phủ, chú ngữ khó hiểu đã được niệm một đoạn thời gian, hai tay vẫn liên tục xuất ra nhiều đạo hắc khí.

Đại khái đã được hai thời thần, chú ngữ từ miệng Long Nhất từ từ thu hồi, cuối cùng cũng dừng lại, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm vào cơn lốc hắc sắc đang xoay chuyển.

Lúc này bầu trời màu đen phía ngoài kết giới đã biến thành màu xam xám miễn cưỡng có thể nhìn được mọi vật, nếu như ngẩng đầu nhìn lên trên cũng có thể thấy ảnh mờ của mặt trời.

Nạp Lan Như Nguyệt tĩnh lại không thấy Long Nhất, gấp gáp mặc y phục chạy ra ngoài tìm, trải qua sự triền miên tối qua, nàng không muốn rời Long Nhất một khắc nào nữa.

Vừa mới bước ra, cũng đúng lúc Vô Song bước ra khỏi trường bồng, hai nữ nhân đối mặt, hai khuôn mặt xinh đẹp đều đỏ lên, đều tự cảm giác như phạm lỗi.

"Long Nhất đâu? Vẫn còn chưa dậy à?" Vô Song định thần, nhẹ nhàng hỏi.

Đề cập đến Long Nhất, Nạp Lan Như Nguyệt cũng hồi thần, nhìn khắp bốn phía nói "Ta vừa dậy...vừa dậy đã không thấy chàng, cũng không biết chàng chạy đi đâu rồi."

Vô Song nhướng đôi mày đẹp, ngưng thần dùng tinh thần lực cảm giác một lúc, phát giác không xa có ma pháp kết giới ba động truyền lại, liền nắp tay Nạp Lan Như Nguyệt phi thân tới.

Long Nhất bố hạ là hắc ám kết giới, trong không gian tử vong này thì mờ mờ ảo ảo, mà chỗ Long Nhất bố hạ kết giới cũng thành một màn hắc phiến như sự âm u phía ngoài, không cẩn thận tra xét hoàn toàn không thể phát hiện ra.

"Hắn ở phía trong, có lẽ có chuyện gì đó, chúng ta đợi hắn ngoài này đi." Vô Song nói,trong đôi mắt long lanh thoáng qua một tia lo lắng.

Mà lúc này cơn lốc hắc sắc trong kết giới cũng bắt đầu từ từ dừng chuyển động, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến thành một cái lồng hắc vụ nồng đậm, bên trong hiện ra hai thân ảnh mờ ảo, có thể thấy mờ mờ một thân ảnh cao hơn Long Nhất một cái đầu, tay cầm Huyết Liêm Đao, chính là sự Long Nhị sau khi dung hợp 17 cỗ siêu cấp khô lâu cùng Hắc Linh tinh phách.

Đợi khi hắc vụ hoàn toàn tan đi, Long Nhị cũng đã hiển lộ nguyên hình, làm Long Nhất cực kỳ, cực kỳ kinh hãi.

Trước đó Long Nhị cùng hắn cũng cao ngang nhau,bỗng nhiên giờ cao hơn một cái đầu, khôi giáp ẩn ước màu đen bằng xương giờ đã hoàn toàn thành hình, có những đường hoa văn trên xương cực kỳ rõ ràng, kì quái nhất là sau lưng của long Nhị lại xuất hiện 8 cái gai vừa thô vừa đen, trái 4 phải 4. Trên cái khô lâu trọc lốc lúc trước đã hình thành một cái mũ trụ bằng xương rất dày,hốc mắt luôn trống rỗng thỉnh thoảng chớp lên ánh sáng đỏ.

Tử Thần Liêm Đao trong tay Long Nhị càng thêm to lớn, cũng hiện ra hoa văn,phía cuối Liêm Đao màu đỏ sắc bén phát tán từng vầng sáng quái dị, Long Nhất không hề hoài nghi chuyện Tử Thần Liêm Đao này có thể nhẹ nhàng vuốt qua là có thể cắt xuyên cổ họng địch nhân.Thậm chí càng làm Long Nhất hưng phấn là Long Nhị lại phát tán ra hắc ám khí tức mạnh mẽ, so với trước kia đúng là một trời một đất. Lúc này Long Nhất bỗng lạnh người, hắn nghĩ nếu như Long Nhị quả thực phản bội, hắn tuyệt vô pháp khống chế.

"Đại ca." Chính tại lúc này, Long Nhị dùng ý niệm truyền đi ý nghĩ của hắn.

"Long Nhị, ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào?" Long Nhất hồi thần hỏi, ván đã đóng thuyền, còn có thể làm gì đây?

"Cảm giác? Nơi này tử khí rất nặng, rất thoải mái." Long Nhị hồi đáp.

"Long Nhị, ta là lão đại của ngươi, sau này mọi chuyện ngươi phải nghe ta, lão đại nói gì ngươi phải làm cái đó, có minh bạch không?" Long Nhất thở nhẹ một hơi nói với Long Nhị, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

"Lão Đại....Long Nhị chuyện gì cũng nghe Lão đại, lão đại bảo ta làm gì ta sẽ làm cái đó." Long Nhị như bị thôi miên tự nhắc lại.

Long Nhất rùng mình một cái, nhãn châu xoay tròn, có khi nào ý thức của Logn Nhị chỉ như tờ giấy trắng, chính mình vẽ cái gì là ra cái đó? Vừa nghĩ đến đó, Long Nhất lại hướng Long Nhị quán thâu một tia tư tưởng cực kỳ có lợi cho hắn, cực kì trọng yếu chính là hắn nói gì cũng nghe là làm theo,không được có dị nghị.

Mọi chuyện đều đại công cáo thành,Long Nhất nghĩ Long Nhị sau khi dung hợp thì có thể phát huy uy lực cực lớn, liền phẩy tay thu kết giới lại, lúc này phát hiện phía ngoài Vô Song, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Man Ngưu chình là đang đợi hắn.

"Phu Quân,cuối cùng chàng cũng ra." Nạp Lan Như Nguyệt mừng rỡ hướng Long Nhất ào tới, chạy được nữa đường, một cỗ khô lâu cao lớn quỷ dị bỗng đứng ra chắn trước mặt Long Nhất, hai khuông mắt đen trống rỗng phát ra ánh sáng đỏ làm người khác đứng tim.

"A..." Nạp Lan Như Nguyệt thất kinh, liền ý thức gọi ra một cái Thánh Quang Thuật đánh tới.

Chùm sáng nhu hòa bao trùm Long Nhị lại, lại không thấy Long Nhị có phản ứng gì,chỉ thấy hắc quang trên thân thể hắn lóe lên,thánh quang màu sữa đó liền tiêu tán vô ảnh vô tung.

"Long Nhị, không được vô lễ, sau này ngươi phải nhờ, ba người này là những ngươi rất quan trọng với Lão Đại, đối với bọn họ phải giống đối với ta, có hiểu không?" Long Nhất gõ nhẹ đầu Long Nhị dạy dỗ.

Long Nhị gật gật đầu hai cái, sau đó tự giác đi phía sau lưng Long Nhất, cùng lúc đó dùng ý niệm hướng 3 người Vô Song chào hỏi, làm cho bọn họ đều kinh ngạc.

"Long Nhất, hắn thật sự là có ý thức, nhưng hắn có khả năng suy luận không?" Vô Song kinh ngạc hỏi, có ý thức không đại biểu cho có tư duy,nhưng lúc này Long Nhị tựa hồ cũng có một ít năng lực tư duy, tuy nhiên vẫn chỉ ngang với trình độ của trẻ con 3-4 tuổi.

"Không tệ, ta dùng Hắc Linh Tinh Phách cùng 17 cỗ siêu cấp khô lâu khác cùng một loại hắc ám ngưng luyện thuật đặc biết đem bọn chúng dung hợp lại thành một, đã tạo ra Long Nhị như bây giờ." Long Nhất có chút đắc ý nói.

"Nhưng khô lâu làm sao có thể có tư duy?" Nạp Lan Như Nguyệt vẫn không cảm thấy tin tưởng.

"Phàm mọi chuyện đều có khả năng, Long Nhị, đi, dùng công kích mạnh nhất của ngươi cho chúng ta xem nào." Long Nhất nhe răng cười nói.

"Không thể, nơi này quá gần lãnh địa của Tam Đầu Ma Long, phái sau lại là lãnh địa của dị giới phi ưng, công kích của Long Nhị không nghi ngờ gì cũng mạnh như cấm chú, vạn nhất kinh động đến hai bên thì làm sao xử lý?" Vô Song gấp gáp ngăn lại.

Long Nhất vỗ vỗ đầu, bảo Long Nhị dừng lại, xem ra tại vì hắn quá đắc ý,nếu như công kích có uy lực còn cao hơn cấm chú của Long Nhị xuất ra, trăm phần hết trăm là sẽ kinh động đến Tam Đầu Ma Longg cùng với dị giới phi ưng đang ở không xa, lúc đó hai mặt thụ địch, Long Nhị có lợi hại thì cũng chịu thua.

.................

Sau khi bàn luận, 4 người 3 thú 1 khô lâu toàn bộ hợp sức tiến vào lãnh địa của Tam Đầu Ma Long. Nguyên lai muốn theo phía bên hông mà tiến tới, nhưng tiến được không lâu 4 người phát hiện phía trước có một sơn cốc nhỏ, trong sơn cốc nhỏ có nhiều thực vật màu đen nằm rải rác, trên mặt đất có chất một lớp dày tàn chi,xương gãy,càng làm cả sơn cốc có một vẻ âm trầm.

Bởi vì tầm nhìn có hạn, 4 người Long Nhất không thể nhìn được xa, nhưng cũng biết sơn cốc nhỏ này nhất định không phải bỏ hoang, có lẽ vừa tiến vào Tam Đầu Ma Long sẽ phát hiện sự tồn tại của bọn họ, dựa vào phản ứng của Thụ Yêu Vương thì có thể đoán ra khả năng cảm giác khủng bố của Tam Đầu Ma Long.

"Nên tiến vào không?" Vô Song hỏi, nàng ý thức được,nàng chỉ có thể theo chú ý của Long Nhất, phàm quyết định gì cũng đều nghe lời hắn, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Man Ngưu thì không cần phải nói.

"Chúng ta còn có thể lùi sao? Tiến vào, dùng chết cũng phài đánh một trận." Long Nhất nhún nhún vai, bộ dáng thoải mái, nhưng không ai biết được trong lòng hắn cũng bắt đầu khẩn trương rút gân rồi.

Bốn người nhìn nhau gật đầu, chậm chạp tiến vào trong sơn cốc âm thầm như địa ngục. Đi được một đoạn đường, không ngờ rằng tiếng gầm của Tam Đầu Ma Long lại không vang len, thâm chí không cảm thấy chút giao động nào, trừ sinh mệnh dao động trên 4 người 3 thú thì chỉ còn một màng tử khí trầm trọng.

Mặc dù Tam Đầu Ma Long vẫn không hiện thân nhưng 4 người đều không dám thư giản, thần kinh ngược lại càng thêm khẩn trương căng thẳng, càng tiến vào sâu thì càng không dám kinh thường.

"Tam Đầu Ma Long!! Mọi người cẩn thận." Lúc này, Long Nhất đột nhiên kinh hô một tiếng, hắn đã thấy phía trước một hắc ảnh to lớn đang chắn trên đường đi. Mọi người đề lập tức tiến vào trạng thái chiến đâu, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt cùng bắt đầu niệm chú ngữ.

"Dừng lại, dừng, có điều không ổn, Tam Đầu Ma Long này tại sao lại không tấn công?" Long Nhất giơ tay ra hiệu dừng, nhìn phía trước có một gia hỏa như tường thành nằm ngang trong sơn cốc, ba cái đầu cực lớn đặt ở một bên, 6 con mắt toàn bộ đều nhắm lại.

"Hắn đang ngủ." Lúc này, ý niệm của Long Nhị truyền tới.

Ngủ? Trời cũng giúp ta, Long Nhất hưng phấn lên, hy vọng có thể vô thanh vô tức xuyên qua tử vong không gian này.

"Nó đang ngủ phải không? Không bằng chúng ta len lén đi qua." Nạp Lan Như Nguyệt nhỏ giọng nói.

"Đúng là ý này, chúng ta nương theo thân thể nó mà bay qua." Long Nhất cười nói.

Long Nhất tay phải giữ man Ngưu, tay trái giữ Long Nhị, cùng hai nữ nhân đồng thời phi hành, trong không gian hóa thành một đao hư ảnh đến phía trên Tam Đầu Ma Long mà bay qua.

Chỉ là, 4 người vừa bay đến phía trên Tam Đầu Ma Long, thì phát hiện đụng phải một bước tường khí không nhìn bắng mắt được, làm 4 người đang phi hành dội ngược lại.

Nhưng lúc này, Tam Đầu Ma Long lại mở mắt ra, chỉ mở mắt ở cái đầu chính giữa, còn 2 đầu hai bên vẫn mặc nhiên nhắm mắt.

"Hống....." Tam Đầu Ma Long phát hiện có người nhân lúc nó hấp thu năng lượng hắc ám lại xông vào, tự nhiên giận dữ, liền phát ra một tiếng hống kinh thiên.

Tiếng hống giận dữ này mang theo áp bức cường đại, không ngờ bức 4 người liên tục lùi về sau.

Lúc này, cái miệng lớn của Tam Đầu Ma Long mở ra, một cổ Tử Vong Long Tức bao trùm trời đất, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa hướng chỗ nhóm Long Nhất tụ tập phóng tới, tốc độ cực nhanh, Long Nhất nhanh chóng sử dụng Băng Hoàn Chi Bích, mà Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt cũng tương tự thi triển các phòng ngự ma pháp phong ấn trong trang sức.

'Oanh" một tiếng, tất cả các phòng ngự ma pháp đều vỡ nát,cực kì khó khăn mới cản được một cổ Tử Vong Long Tức mà tam đầu ma long tùy tiện phóng ra, 4 người sắc mặt trắng bệch, phái biết rằng Băng Hoàn Chi Bích là thần cấp phòng ngự ma pháp, có thể phản xạ cấm chú cùng những ma pháp cấp thấp hơn, huống chi Vô Song còn thi phóng các thần cấp phòng ngự của nàng phong ấn trong các trang sức, lại còn thêm vào những bảo bối của Nạp Lan Như Nguyệt không tiếc mà thi phóng, mà lúc này chỉ trụ được một cổ Tử Vong Long Tức của Tam Đầu Ma Long, làm cho 4 người bọn họ thật không biết nói gì nữa, lại chỉ mới có 1 đầu tỉnh dậy, nếu cả 3 đầu toàn bộ tỉnh lại thì bọn họ tự sát còn thoải mái hơn.

Thấy 4 người Long Nhất không ngờ có thể trụ đượcTử Vong Long Tức của mình, Tam Đầu Ma Long không thể không giận dữ, lại tiếp tục phóng ra 3 cổ Tử Vong Long Tức liên tiếp.

Long Nhất huyết khí sôi lên, nghiến răng cắn môi, công lực toàn thân điên cuồng vận chuyển, hai chân như thiểm điện xông thẳng tới trước. Mà Long Nhị còn nhanh hơn Long Nhất một bậc, cả người hắn như hóa thành một phiến ảnh ảo, Tử Thần Liêm Đao vung ra tạo thành vô số đạo hồng mang gạt tới một đạo Long Tức.

"Oanh" một tiếng lớn, Long Nhị không ngờ thành công phá tan một đạo Tử Vong Long Tức, lại múa Tử Thần Liêm Đao nghênh đón đạo thứ hai, nhưng cũng có chút lực bất tòng tâm phải lùi về một bước, xảo hợp lúc này Long Nhất cũng vừa xông tới, công lực toàn thân đều tập trung một chỗ, đồng tâm hợp lực hạ được đạo thứ hai, nhưng đạo thứ ba nhanh chóng ép tới, Long Nhất lực cũ vừa tản, lực mới khó xuất ra, cùng Long Nhị toàn lực cũng khó chống được đạo Tử Vong Long Tức thứ ba.

"Lão Đại, Lão Ngưu ta đến giúp người." Man Ngưu cuồng bao hống lên một tiếng tận trời, cũng cảm thấy chiến ý điên cuồng từ Lục Ngọc Tài Quyết.

Lục Ngọc Tài Quyết so với lúc trước thì lại mạnh hơn gấp chục lần, phát ra một luồng ảo ảnh hướng đến đạo Tử Vong Long Tức thứ 3, oanh một tiếng, hợp sức ba người cũng đem đạo Tử Vong Long Tức thứ 3 đánh cho tiêu biến.

Chỉ là không đợi 3 người Long Nhất thở được một hơi, đã thấy hắc ảnh trong mắt phóng lớn, tiếp đó huyết vụ bắn ra trên đống khô lâu, toàn thân như bị đánh tan ra.

Man Ngưu động đậy hai cái, sau đó liền hôn mê. Long Nhất ngược lại không bị hôn mê, nhưng thật sự không còn sức động một ngón tay nữa,xương cốt toàn thân trên dưới đều như đã gẫy nát, cơ nhục bởi vì chấn động mà đau đớn không thôi. Long Nhị cầm Tử Thần Liêm Đao vẫn đứng vững,nhưng hiển nhiên không còn lực chiến đấu.

Lúc này, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đầy cừu hận bắt đầu thi phóng ma pháp công kích. Chỉ là thực lực không phải nhờ thù hận mà tăng cường, Tam Đầu Ma Long không thèm tránh né, cấm chú mà Vô Song vôi vàng phóng ra đối với nó tựa hồ chỉ là gãi ngứa.

Năng lực phòng ngự ma pháp như thế,làm tia tự tin cuối cùng của Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt đều tan biến, bọn họ không tiếp tục công kích, chỉ chạy đến bên cạnh Long Nhất mỗi người nắm một tay, nước mắt rơi xuống, không thể cùng chàng đồng sinh, nhưng có thể cùng chàng đồng tử.

"Tam Đầu Ma Long đáng chết này." Long Nhất hung hắn chửi mắng, lúc này hắn lại cảm giác được tâm tình nóng nảy của 3 con thần thú trong hắc ám thứ nguyên không gian,chúng chỉ muốn nhắm phía Tam Đầu Ma Long mà phóng ra,nhưng hắn đem 3 con thần thú thu vào. Long Nhất tịnh không chấp nhận, đem bọn chúng thả ra cùng chính là tống tử, không bằng để chúng lưu lại phía trong, có lẽ có cơ duyên thì may ra lại thấy được mặt trời.

Đợi đã.....Rồng? Trong đầu Long Nhất linh quang lóe lên, không chủ ý nhìn về phía vòng đeo tay hình rồng ở cổ tay mình.

Nhìn vòng tay hình rồng này, Long Nhất đột nhiên nhớ đến lúc trước trong Ma Huyễn Sâm Lâm gặp được mẫu bạo long Liễu Như, lúc trước nàng cấp cho hắn vòng tay của mình,trong trong có phong ấn truyền tống trận, nói rằng khi nguy cấp thì có thể triệu hoán nàng đến giúp đỡ.

Liễu Như là hậu đại của Hoàng Kim thánh long cùng Hắc Ám Ma Long tạp giao sinh ra, đồng thời có thể chất của cả hai loại, chỉ là án chiếu thực lực của nàng cũng còn xa mới là đối thủ của Tam Đầu Ma Long, cho dù mấy năm qua thực lực của nàng có tăng lên không ít cũng khó mà đối đầu với Tam Đầu Ma Long nổi, trừ phi thực lực của nàng hơn cả Long tộc trưởng lão, nếu không gọi nàng ra cũng có khác gì tống tử đâu?

Chỉ là thời gian không đủ để Long Nhất nghĩ nhiều,Tam Đầu Ma Long chuẩn bị công kích tới mà Liễu Như là ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng của hắn, có thể nàng có bí pháp nào đó không biết được.

Miệng Long Nhất niệm chú ngữ, tinh thần lực xâm nhập vào vòng đeo tay hình rồng kích hoạt truyền tống trận được phong ấn bên trong. Chỉ thấy vòng đeo tay hình rồng này liên tục phát ra từng đạo ánh sáng vàng, một trận long khí cực đại tỏa ra không gian, cả Tam Đầu Ma Long cũng cảm thấy được, đã há chuẩn bị miệng phóng ra thêm một đạo Tử Vong Long Tức đến, hai con mắt cự đại nhìn chằm chằm vào vòng đeo tay hình rồng ở cổ tay Long Nhất.

Từng đạo ánh sáng vàng đáp lên trên mặt đất, hình thành một ma pháp trận kì dị, tiếp đó liền thấy quang mang bạo phát, một thân ảnh cao cao từ từ thành hình trong không khí.

"Tỷ tỷ, đợi ta với." đúng lúc Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt vẫn còn kinh hoàng thì một âm thanh non nớt truyền tới, bên cạnh thân ảnh cao ráo lại xuất hiện thêm một viên thịt tròn.

Ánh sáng vàng thu lại, ma pháp trận cũng phân tán. Lúc này thân ảnh cũng lộ ra diện mạo của mình, chỉ thấy thân hình thấp hơn Long Nhất một chút, cả người phủ đầy lân giáp màu vàng có lẫn đen làm cho kiều đồn phong mãn của thiếu nữ hiển lộ rõ ràng, trên đầu có một mái tóc dài dài buộc thành một búi. Ngũ quan xinh đẹp tinh tế mà lại mang theo ngạo khí lăng thiên như không cần dựa vào ai, đó không phải là loại khí chất được cố ý khắc nên, mà là một loại cô ngạo sinh ra đã có, không phải mẫu bạo long Liễu Như thì còn là ai đây?

"Phụ thân. Phụ thân, người sao rồi?" Bộ dạng Đại Đầu vẫn không thay đổi gì cả, bộ dạng tròn xoe cùng với từng lớp xúc tụ rậm rạm, nhãn châu bé xíu của nó chuyển động, thấy Long Nhất đang nằm trên mặt đất gần chết không thể hoạt động, kêu lên một tiếng non nớt lăn tới.

Thấy bộ dạng quái dị của Đại Đầu, lại nghe Đại Đầu kêu Long Nhất là phụ thân, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song đều hóa đá đương trường.

"Đại đầu, con ngoan, ngươi xoa nhẹ nhẹ thôi, cha ngươi toàn thân đều tan nát rồi." Long Nhất toàn thân trên dưới chỉ còn cái miệng có thể hoạt động. Bị Đại đầu quái xoa xoa lập tức la lên.

Liễu Như tiến tới mang theo một tia nghi hoặc cùng Tam Đầu Ma Long đối thị, nhưng Tam Đầu Ma Long nhìn thấy Liễu Như không ngờ lại xuất hiện thần thái trầm tư, trì hoãn không có phát động công kích.

Cả nữa ngày sau, Liễu Như chuyển thân đi đến trước mặt Long Nhất , dùng tay phải phủ đầy lân giáp đặt trên ngực Long Nhất, một cổ long khí nóng bỏng đi hai vòng trong nội thể Long Nhất rồi quay trở lại nội thể nàng, mà cảm giác thống khổ của Long Nhất cũng giảm đi nhiều, mặc dù vẫn còn đau nhức nhưng tựa hồ đã có thể di động rồi.

Long Nhất nhờ Vô Song đỡ đứng dậy, hếch mũi lên hít hít, ngửi được hương khí đặc biệt trên người Liễu Như. Tay phải hắn nhẹ nhàng vuốt ve Đại Đầu đang nằm kế bên, cười nói "Liễu Như, mấy năm không gặp, càng lúc càng hấp dẫn a."

Liễu Như hừ lạnh một tiếng, liếc qua Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt nói "Cuộc đời thay đổi không ngừng mà ngươi miệng lưỡi lúc nào cũng trơn tuột, mấy năm không gặp,số nữ nhân bên người ngươi ngược lại gia tăng cũng rất nhanh."

Long Nhất cười hắc hắc hai tiếng, lại động đến thương thế trên thân thể, khóe miệng co giựt hai cái nói tiếp "Giúp ta xem qua huynh đệ của ta. Tên gia hỏa phía sau kìa thì giao cho nàng xử lý."

Liễu Như không nói nữa, hai đạo Long khí đem Man Ngưu cứu tỉnh lại, sau đó quay đầu nhỏ giọng nói "Ta không phải đối thủ của nó, nhưng ta cảm giác ta và nó tựa hồ có chút liên quan."

Long Nhất gật gật đầu nói "Đại khái ta cũng đoán được, bọn nàng đánh mắt đưa tình cả nửa ngày vẫn không động thủ,nói không có quan hệ cũng kì quái a."

Liễu Như tức giận nhìn Long Nhất, móng tay trên tay phải đột nhiên biến thành kim nhọn dài, hung hắn cấu xuống đùi non của Long Nhất.

Long Nhất đau đớn kêu lên một tiến, gấp gáp chuyển đề tài nói "Giỏi a,coi như ta sai đi, nàng tự nhiên cùng Tam Đầu Ma Long Kia có liên quan, không bằng cùng nó từ từ thương lượng, xem thử có thể thả cho chúng ta đi qua không."

Nhưng đúng lúc này, nhãn thần Long Nhất đột nhiên cứng lại, hắn thấy từ miệng của Tam Đầu Ma Long phun ra một cổ Tử Vong Long Tức bắn tới. Liễu Như tự nhiên cũng cảm thấy áp lực cực lớn, nàng nhanh chóng quay người lại, hai cánh tay nhỏ hóa thành long trảo bắn ra hai đạo hắc quang nghênh đón, làm tiêu tan đạo Tử Vong Long Tức kia.

Lúc này, miệng lớn của Tam Đầu Ma Long bắt đầu phát ra âm thanh theo một tiết tấu kì dị, chỉ thấy hắc ám ma pháp nguyên tố trong không khí bắt đầu dao động mạnh lên.

"Long ngữ ma pháp, tập trung lại,cố giữ mạng." Long Nhất trợn mắt, tính ra Long Tức chỉ là công kích bình thường nhất của Long Tộc,mà Long Ngữ ma pháp có uy lực công kích cường đại không kém gì năng lực công kích vật lý của Long tộc, Long Nhất cùng Man Ngưu cũng bị một chiêu Ma Long Bãi Vĩ của Tam Đầu Ma Long làm cho tê liệt suýt chết.

Liễu Như phi thân lên không, ánh sáng đen cùng vàng trên thân thể lóe lên, từ thân người yêu kiều nhỏ nhắn biến thành cự long hàng chục thước, lân phiến màu đen chứa ấn ước những tia màu vàng, nhìn qua rất là bắt mắt.

Liễu Như dùng miệng rồng ngâm Long Ngữ ma pháp, trong một lúc gió thổi mây vần, hắc ám nguyên tố nồng nặc điên cuồng ngưng tụ lại. Long Nhất trắng mặt ngẩn người thầm nghĩ, hai siêu cấp Long ngữ ma pháp hợp lại có siêu ra phản ứng hóa học gì không nhỉ?Sợ rằng thân thể mình có khi bị ảnh hưởng mà văng đi mất.

"Phu quân, vị cô nương..vừa..vừa rồi chính là Long tộc trong truyền thuyết à?" Nạp Lan Như Nguyệt vẫn có chút không dám tin tưởng.

"Đúng thế, còn là một mẫu bạo long nữa." Long Nhất cười khổ nói.

Lúc này, Long ngữ ma pháp của Tam Đầu Ma Long đã hình thành, một cơn sóng màu đen bài sơn đảo hải hướng Liễu Như trong không trung đánh tới. Mà trên thân hình Liễu Như cũng hình thành hai quang cầu như hai ngọn núi nhỏ, một cái màu vàng một cái màu đen, mang theo khí thế hủy diệt bắn ra nghênh đón.

"Oanh" một tiếng như núi lở,thân hình to lớn của Liễu Như bị chấn lui về hàng trăm thước, ánh sáng đen,vàng bắn ra tám phương bốn hướng, bốn người Long Nhất tự nhiên cũng bị lọt vào phạm vi công kích, Nạp Lan Như Nguyệt cùng Vô Song đều phóng ra các ma pháp phòng ngự của mình, tính ra nếu chống cự không được cũng phải tận lực mà chống a.

Lúc này, Đại Đầu bên cạnh Long Nhất đột nhiên phóng to thân hình, mở to cái miệng lớn như chậu máu của nó, tia sáng màu đen lẫn vàng đánh tới như gặp phải nam châm, đều bị hấp thu vào cơ thể nó, một chút cũng không lãng phí.

"Thật là ngon." Nuốt xong, Đại Đầu còn rên lên hai tiếng, lộ ra trên mặt biểu tình giống như mới ăn xong một buổi tiệc.

Bốn người Long Nhất cùng phát ngốc, cho dù biết được Đại Đầu có tập quán ăn đủ thứ hỗn tạp nhưng thật sự không dám tưởng nó lại có thể đem ma pháp công kích cường đại biến thành như đồ ăn ngọn mà nuốt vào như thế, trên thế giới này cón cái thứ gì mà nó không thể ăn không? Thật sự đúng là quái thai cả trăm triệu năm mới gặp.

"Thôn phệ Long Thể!! Không ngờ lại là Thôn Phệ Long Thể!!" Tam Đầu Ma Long chấn kinh phát ra tiếng người, thanh âm như người già, khàn khàn, đôi mắt rồng như phát hiện ra tuyệt thế bảo vật cứ nhìn chằm chằm vào thân hình đang thu nhỏ lại của Đại Đầu.

Thôn Phệ Long Thể? Là cái gì? Long Nhất kì quái nghĩ, thấy bộ dạng của Tam Đầu Ma Long, có lẽ là thể chất phi thường hiếm có trong Long tộc à.

Lúc này, Liễu Như bị chấn bay đi đã quay trở lại, thân hình to lớn lại biến lại hình người đứng bên cạnh Long Nhất, nàng biết vừa rồi Tam Đầu Ma Long thực tế đã buông tha cho nàng,nhưng cũng không làm cho nàng thấy tốt lên chút nào, nếu như nàng không cần đến sinh mệnh của mình thì nàng cũng không biến thành hình rồng, nói thật thì nàng thậm chí rất thích thân thể nhân loại.

"Nha đầu cứng đầu, mặc dù trong cơ thể ngươi có hoàng kim thánh long huyết mạch nhưng tính ra cũng là hậu duệ của hắc ám ma long, ta cũng không làm khó ngươi nữa." Tam Đầu Ma Long dùng giọng già nua nói, chỉ là ánh mắt vẫn nằm y nguyên trên thân thể của Đại Đầu.

"Đa tạ tiền bối,thật không biết tiến bối cũng thuộc hắc ám ma long nhất tộc." Trên khuôn mặt cô ngạo xinh đẹp của Liễu Như xuất hiện thần sắc tôn kính.

Ánh mắt Tam Đầu Ma Long lại chuyển đến trên người của Liễu Như, thở nhẹ một tiếng nói "Cũng không sai, Hắc Ám Ma Long nhất tộc tồn tại trên đời cũng đều do ta mà ra."

"A..." Không chỉ Liễu Như kinh ngạc ngây ngốc mà 4 người Long Nhất cũng choáng váng, theo lới của Tam Đầu Ma long này thì hắn chính là tổ tông của Hắc Ám Ma Long nhất tộc.

Liễu Như cô ngạo cũng có tia kinh hoàng thất thố, nhưng rất nhanh đã ổn định tâm tình,bởi vì nàng không thể tin vào lời của Tam Đầu Ma Long,huống chi theo tin tức tổ tiên truyền lại thì không hề đề cập đến tổ tiên có ba đầu.

"Người có chứng cớ chứng minh người là tổ tiên của Hắc Ám Ma Tộc bọn ta không?" Liễu Như bình tĩnh hỏi.

Tam Đầu Ma Long cười khan hai tiếng, mang theo vẻ bi thương, hai mắt trên cái đầu chính giữa của nó phát ra thần quang, mà cùng lúc đó, Liễu Như cảm giác ý thức hải của mình biến thành một mảng trắng. Rồi đột nhiên, một tia hắc mang âm u trong ý thức hải sinh ra hình thành một đồ án kì quái.

"Ma Long ấn!!" Liều Như kinh hô một tiếng, Ma Long ấn đúng là tiêu chỉ của tộc trưởng Hắc Ám Ma Long nhất tộc, có thể cộng hưởng tinh thần tất cả hậu duệ của Hắc Ám Ma Long,nàng không còn nghi ngờ nữa, hướng Tam Đầu Ma Long làm một lễ tiếc kì quái, cung kính nói "Liễu Như ra mắt lão tộc trưởng."

Tam Đầu Ma Long gật gật đầu, ánh mắt lại chuyển đến Đại Đầu bên người Long Nhất, ngẩng đầu than "Không tưởng được Hắc Ám Ma Long nhất tộc chúng ta tự nhiên lại xuất hiện Thôn Phệ Long Thể, đúng là vạn hạnh,cũng có lẽ ý trời là thế."

Liễu Như rung người, nói "Đệ đệ của con cùng con có hình dạng không giống nhau, Thôn Phệ Long Thể là gì?"

"Thôn Phệ Long Thể cái tên cũng có nghĩa là rồng có năng lực phôn thệ, có thể nuốt vạn vật trong thiên hạ để tăng cường thực lực, nếu như lớn lên, tính ra nhất cấp thần nhân cũng kiêng kị ba phần,chỉ là để Thôn Phệ Long Thể trưởng thành thì cực kì lâu, Long tộc bình thường 2000 năm đã có thể hóa thành hình người,nhưng nó phải càn đến 2 vạn năm, trước khi thành niên, năng lực phôn thệ của nó cũng có hạn, nếu như ma lực quá lớn vượt qua khả năng hấp thu thì toàn thân sẽ phát nổ mà chết,mà hai pháp thần của thế giới bên ngoài thì có thể làm được như thế." Tam Đầu Ma Long thở dài có chút thương cảm.

"Có con ở đây, con không để ai khác làm thương hại đến đệ đệ." Liễu Như kiên định nói, nàng cũng không nghĩ đến thời gian đệ đệ trưởng thành không ngờ lại dài như thế, có lẽ đến khi nó thành niên, chính nàng cũng hóa thành một đống khô cốt rồi a.

"Thật vậy ư? Ngươi là hậu đại Hắc Ám Ma Long cùng Hoàng Kim Thánh Long,có lẽ hai tộc đều không chấp nhận ngươi, đặc biệt là Hoàng Kim thánh long, mấy tên gia hỏa lòng dạ hẹp hòi đó tuyệt không để ngươi được yên, bằng vào thực lực của ngươi còn lâu mới là đối thủ của mấy tên gia hỏa đó, ngươi dựa vào gì mà bảo hộ đệ đệ ngươi?" Tam Đầu Ma Long đối với sự tình này thập phần hiểu rõ, dùng một loại ngữ khí trào phúng nói.

"Con tuyệt không để chuyện này xảy ra, trừ khi con chết." Liễu Như nghiến răng nghiến lợi nói, nàng đối với hoàng kim thánh long cực kì thù ghét, ngày ngày đều muốn vì phụ mẫu báo thù, nhưng nàng biết rằng bằng vào thực lực của nằng vô luận thế nào cũng không thể báo thù nổi, lúc này nghe đệ đệ là Thôn Phệ Long Thể có thể cùng nhất cấp thần nhân ngang ngửa, nếu như nó thành niên rồi còn không thể báo thù sao? Chỉ là nàng có chút tư lự, đến 2 vạn năm sau, những lão long hại gia đình bọn họ lúc trước cũng đi thăm tổ tiên hết rồi, chẳng lẽ đem hậu đại của bọn chúng mà báo thù?"

Liễu Như ngẫm nghĩ, lại nghiến răng, không sai, cha làm con chịu, hoàng kim thánh long làm gia đình 4 người bọn họ chịu thống khổ đau đớn, sớm muộn cũng phải trả lại trên thân thể của hoàng kim thánh long bọn chúng, chỉ cần là hoàng kim thánh long, thì đều là địch nhân của gia đình nàng.

Long Nhất lúc nàng cũng cảm thấy tốt hơn, hắn nhướng mày suy tư nhìn Tam Đầu Ma Long, đột nhiên a a cười lên, mở miệng nói "Lão Long, ngươi tiếp tục thân thân thiện thiện mà chỉ dẫn đi, không nên có mục đích mờ ám không thể nói cho người khác a."

Tam Đầu Ma Long liếc nhân loại này một cái, trong lòng thầm nghĩ, xem ra nhân loại giảo hoạt đúng là danh bất hư truyền, nhìn bộ dạng hắn là thấy.

"Ta có một biện pháp để đệ đệ ngươi nhanh chóng trưởng thành, để trong vòng một ngàn năm nó có thể đạt đến trạng thái thành niên." Tam Đầu Ma Long đem ánh mắt chuyển đến trên mặt Liễu Như nói.

Trên mặt Liễu Như xuất hiện thần tinh kinh hỉ, nhưng nhanh chóng giấu mất đi,trong ngữ khí mang theo một tia phòng bị, nàng nói "Nếu như có thể Liễu Như đương nhiên cảm kích không hết, nhưng..có phải là có điều kiện?"

Tam Đầu Ma Long bi thương cười lên hai tiếng, nói "Dưới gầm trời này làm gì có chuyện ăn mà không trả tiền, đương nhiên ta có điều kiện nhưng đối với đệ đệ ngươi không phải là chuyện xấu, chính là để nó kế thừa y bát của ta."

"A...Chuyện này..." Liễu Như trong lòng vui mừng có chút không biết làm sao, chuyện này đúng là chuyện tốt cầu còn không được, cũng tính là điều kiện nữa à?

"Đầu tiên nghe ta nói đã, ta nói kế thừa y bát cũng là kết thừa chức trách của ta, mà ta lúc trước là ma long tọa kỵ của Hắc Ám chi thần, mà từ lúc này, đệ đệ ngươi nhất định phải thay thế ta thủ hộ bên cạnh của Hắc Ám Chi Thần." Tam Đầu Ma Long không ngờ nói ra tin tức oanh tạc này, làm cho mấy người Long Nhất xây xẩm đầu óc, ai mà biết được chúa tể dị giới vong linh thế giới lại là ma sủng của Hắc Ám chi thần.

Tam Đầu Ma Long không để ý đến sự kinh hoàng của mọi người, tiếp tục nói "Lúc đầu Hoàng tộc Hoàng Kim thánh long của Long tộc có hai chi,tất cả đều tín ngưỡng Quang Minh thần, Quang Minh thần muốn quản lý Long tộc nên tuyển ra một Long Vương, nhưng hắn lại thiên vị một chi lãnh tựu của Hoàng Kim thánh long, là tên gia hỏa đáng chết được Quang Minh thần sủng ái, khi diễn ra Long Vương đại hội hắn đã ám toán ta, mà Quang Minh thần lại giả bộ không biết.

Nguyên chuyện hắn làm Long Vương cũng đã định đoạt, không ngờ hắn vẫn muốn diệt tận sát tuyệt, ta không còn đường nào khác hơn phải mang một bộ phận Long tộc quay đầu hướng về Hắc Ám chi thần, ngài ban cho chúng ta hắc ám ma lực, thu ta làm ma sủng, cùng với Quanh Minh thần minh tranh ám đấu nhiều lần, nhưng phần ân tình đó ta vẫn chưa thể hoàn trả hết, cho đến sau ...."

Tam Đầu Ma Long nói đến đây đột nhiên dừng lại, làm những người đang tập trung nghe đều ngơ ngác, bọn họ đang đợi nghe một bí mật kinh thế hãi tục nào đây?Ngẩng đầu lên thấy Tam Đầu Ma Long đang mở to miệng vẻ mặt kinh nghi, một lúc lâu sau mới khép miệng hồi phục thần sắc bình tĩnh, hắn tiếp tục nói "Cho đến sau tràng diệt thế đại chiến, ta chiến tử trong trận đó rơi vào dị giới vong linh, hồn phách 10 phần thì 6-7 đã rời khỏi cơ thể, hồn phách tàn lưu may mà còn chưa tiêu tán, trở thành bộ dạng nửa sống nửa chết không thể hoạt động như hiện giờ"

Diệt thế đại chiến? Nghe đến đây trong đầu lại liên tưởng đến các tình tiết trong phim khoa học viễn tưởng, Long Nhất run người bắt đầu ngẫm nghĩ, đột nhiên phát giác trong ý thức hải của mình lại xuất hiện hắc ảnh mờ nhạt.

"Lão gia hỏa, ngươi biết diệt thế đại chiến không?" Long Nhất dùng ý niệm hỏi.

"Không biết." Hắc ảnh nhún vai đáp, dừng một chút, hắn lại nói tiếp "Đề tỉnh ngươi một chút, tên Tam Đầu Ma Long đằng kia chẳng phải nói hắn là vật cưỡi của Hắc Ám Chi Thần sao?Hắc ám ma ngọc cùng con hổ nửa đen nửa trắng trên người ngươi cũng không biết có quan hệ gì đến hắc ám chi thần không."

Đúng a, Long Nhất liền nghĩ tên ma sủng của Hắc Ám chi thần cùng với con hổ tiểu tam khó thoát khỏi có liên hệ, nếu không nó làm thế nào cùng hắc ám ma ngọc sản sinh phản ứng lớn như thế?

Long Như trầm tư nghĩ, từ từ hồi tưởng lại lời nói của Tam Đầu Ma Long, đang nghĩ đến hắn nói hồn phách hắn mười phần đã mất 6-7 phần, không thể không động tâm một chút, một ý tưởng to gan lớn mật ẩn ước đã được phác thảo thành hình.

Nhưng lúc này, Liễu Như sau khi tự ngẫm nghĩ kỹ cũng đã đáp ứng yêu cầu của Tam Đầu Ma Long.

Tam Đầu Ma Long vui mừng, tập trung tất cả tinh thần lực bao lấy Đại Đầu kế bên Long Nhất, trong ý thức hải của nó đặt ra một đồ án kì quái, bộ dạng cùng Ma Long Ấn kia cũng không khác nhiều, Đại Đầu trở thành ma sủng đời tiếp theo của Hắc Ám chi thần cũng vô pháp thay đổi rồi.

Đúng lúc Tam Đầu Ma Long đang đem công pháp đặc thù tương tự như Hắc Ám Long Lực của mình hoàn toàn dung nhập vào thể nổi của Đại Đầu, Long Nhất đột nhiên la lớn "Dừng, dừng lại."

Tiếng kêu đột ngột làm ánh mắt mọi người đều hướng về phía Long Nhất, Long Nhất ổn định tâm tình, đột nhiên từ không gian giới chỉ xuất ra Hắc Ám Ma Ngọc phát ra hắc sắc quang mang nồng nặc, cũng đem tiểu hổ Tiểu Tam triệu hoán ra, nói "Ngươi nếu tự xưng là ma sủng của Hắc Ám chi thần, thì cũng phải biết bọn chúng."

Thân thể to lớn của Tam Đầu Ma Long run mạnh, trong mắt lộ xuất thần tình cuồng hỉ cùng cung kính, hướng đến Hắc Ám Ma Ngọc đang phiêu phù trong không trung cúi cái đầu cao quý của hắn xuống.

"Mẹ, cái đầu gỗ này, nếu như biết như thế, lúc mới đầu đã xuất ra Hắc Ám ma ngọc thì cũng không có chuyện gì xảy ra rồi?" Long Nhất vỗ đầu nghĩ, nhưng bình thường mọi chuyện tựa hồ đều đã được âm thầm định đoạt trước,nếu không như thế, làm sao lại gọi ra Mẫu Bạo Long Liễu Như cùng với đứa con Đại Đầu này? Làm sao mà biết được nhiều chuyện như vậy? Hơn nữa Đại Đầu cũng không có cơ hội rút ngắn quá trình trưởng thành cực dài của mình, cũng không thể trở thành ma sủng đời tiếp theo của Hắc Ám chi thần rồi.

Trong miệng Tam Đầu Ma Long lẩm nhẩm mấy từ, trong mắt rồng lại có một ít lệ quang lóe qua, hiển nhiên đối với Hắc Ám chi thần trong truyền thuyết vẫn có tình cảm rất lớn.

Đúng lúc này, tiểu hổ Tiểu Tam đột nhiên hống lên hai tiếng, Long Nhất cũng cảm thụ được tâm lí thương cảm cùng nghi hoặc khó nói ra được của nó.

Tam Đầu Ma Long ngẩng đầu hướng Tiểu Tam, trong mắt rồng phát ra thần tình phức tạp, có vui mừng lẫn bi thương, hắn chầm chậm mở miếng dùng âm thanh có chút run rấy nói "Nhờ Hắc Ám chi thần phù hộ,ta trước lúc về với cát bụi còn có thể hoàn chỉnh quay về."

Mà Long Nhất nghe được lời đó thì trong não "oang" một tiếng, có khi nào phán đoán vừa rồi của hắn đúng là thật,trên người Tiểu Tam có chứa hồn phách bị mất của Tam Đầu Ma Long?

Thời gian không đủ để Long Nhất nghĩ lâu, bởi vì Tam Đầu Ma Long đã động, toàn bộ tinh thần lực của hắn tập trung lên người Đại Đầu, cái miệng lớn của hắn mở to ra, một hình cầu màu đen tương đương hai cái đầu người từ trong miệng Tam Đầu Ma Long bắn ra, hướng đến Đại Đầu mà bắn tới.

Đại Đầu đúng là không sợ trời không sợ đất, cái miệng lớn siêu cấp mở ra, hình cầu màu đen bị hắn ùm một tiếng nuốt thẳng vào, chỉ là biểu tình thõa mãn trong mắt nó lướt qua được mấy giây thì đột nhiên biến đổi, thân thể hình cầu bắt đầu thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

"Phụ thân..Phụ thân, cứu con, khó chịu quá." Âm thanh non nớt của Đại Đầu đau đớn van nài, thật sự nhìn thấy thì thương tâm,nghe thấy thì rơi lệ, Man Ngưu còn có vẻ bất nhẫn, còn huống chi Liễu Như xem nó như sinh mệnh của mình,nàng muốn mở miệng hỏi, nhưng cũng sợ nhiễu loạn Tam Đầu Ma Long.

"Yên tâm đi, nó không bị gì đâu." Tam Đầu Ma Long hừ một tiếng, trong mắt rồng trong sát na cũng có chút ảm đạm.

Đại Đầu vẫn thống khổ khó chịu, xúc tu cả người lúc thì dựng đứng lên lúc thì xìu xuống, hiển nghi đang chịu đựng một sự đau đớn không bình thường.Đến khi từng tia hắc khí từ khắp người Đại Đầu thấm ra ngoài, ánh mắt cung kính của Tam Đầu Ma Long lại hướng đến Hắc Ám Ma Ngọc vẫn trôi nổi trong không trung, bi thương khóc lên một tiếng "Chủ Nhân, Ma Long đi đây." Nói xong, thể nội của Tam Đầu Ma Long đột nhiên tản phát ra một đạo hắc ảnh, thế như lôi điện không kịp nhìn đã nhập vào thể nổi Đại Đầu, mà cái đầu chính giữa của Tam Đầu Ma Long cũng vô lực hạ xuống, mắt rồng từ từ nhắm lại, không ngờ không còn một tia sinh mệnh nào.

"Hống......" Đại Đầu đột nhiên run mạnh, từ miệng nó không ngờ phát ra tiếng hống tương tự tiếng rồng.

Long Nhất nhướng mày, lẩm bẩm "Phụ thể? Lão gia hỏa này tại sao làm như thế, không biết có âm mưu gì với chúng ta đây." Long Nhất lúc này cũng có chút lo lắng, hắn nhớ lúc đầu hắn cũng phụ thể thân xác này, sau đó đem linh hồn của thân thể này mà nuốt đi, không biết Tam Đầu Ma Long có xài chiêu này không.

Long Nhất áp chế long lắng trong lòng, nhìn rồi hẵng nói.

Đại Đầu thống khổ hống len hai tiếng, hai mắt nhỏ xíu của nó đột nhiên bạo phát sáng chói, cái miệng như chậu máu mở ra, đối tượng không ngờ là tiểu hổ Tiểu Tam.

Tiểu Tam kinh hãi lùi về sau hai bước, có tia hoảng hốt bất an, cặp mắt một trắng một đen nhìn Long Nhất một cách kỳ vọng. Long Nhất không ngừng dùng ý niệm trấn an Tiểu Tam,còn hai mắt thì nhìn chằm chằm vào Đại Đầu đang phát tán long uy bức nhân, hắn dám khẳng định, lúc này Đại Đầu đã bị Tam Đầu Ma Long phụ thể rồi.

Đột nhiên, Hắc Ám ma ngọc trong không trung nhè nhẹ rung động, biểu tình kinh hãi của Tiểu Tam biến thành bình tĩnh, thân thể không ngờ vặn vẹo có chút quỷ dị.

"A..da của tiểu hổ bị bị co lại kìa, sao lại như thế?" Nạp Lan Như Nguyệt kinh hô một tiếng, dùng bàn tay nhỏ bụm miệng ép sát vào người Long Nhất.

Chỉ thấy Tiểu hổ Tiểu Tam nhắm chặt hai mắt, một bên thân thể màu đen ẩn ước mờ ảo dao động, nhìn qua giống như lông da màu đen đang bị kéo giãn một trận.

Đột nhiên,khí thế trên người Đại Đầu lập tức gia tăng,một bên thân thể màu đen của tiểu hổ dao động càng mãnh liệt, trong sát na, không ngờ từ từ thoát li thân thể của tiểu hổ, giống như một màn lóc da rút gân,bị rút đi một bộ phận màu đen làm cho tiểu hổ hai bên đều có màu trắng không sai biệt.

"Bụp" một tiếng, bộ phận màu đen trên người tiểu hổ hoàn toàn xuất ra, bị Đại Đầu nuốt vào trong bụng. Mà lúc này tiểu hổ lại hoàn toàn biến thành màu trắng thuần khiết, nhãn châu màu đen trước đó cũng biến thành cùng một dạng, trên thân thể nó cũng không còn một chút khí tức hắc ám nào, chỉ có quang minh khí tức nồng đậm.

Tiểu Tam tựa hộ phi thường đuối sức, dùng ý niệm hướng Long Nhất thể hiện muốn trở về Hắc Ám Thứ Nguyên không gian nghỉ ngơi, Long Nhất tự nhiên không nói nhiều thu nó trở về.

Mà toàn thân như viên cầu của Đại Đầu sau một trận loạn chiến lại không có động tĩnh gì, lúc này trong không trung lại xuất hiện hư ảnh nhàn nhạt của Tam Đầu Ma Long.

"Cuối cùng cũng giải thoát rồi, phía trước là lối ra, bọn ngươi tự nhiên đi, thân xác còn lại của ta nếu như có gì hửu dụng thì tùy ý xử trí...." Âm thanh già nua từ 4 phương 8 hướng truyền lại, vang vọng khắp không gian, sau đó hư ảnh trong không trung từ từ tiêu tán, cuối cùng hóa thành vô hình.

Long Nhất cùng Man Ngưu ba người nhìn nhau một cái,đều thở ra một hơi nhẹ nhỏm, thật sự không nghĩ đến sự tình cuối cùng lại có kết quả như vậy.

Liễu Như tiến đến Đại Đầu tựa hồ đang ngủ sâu,trên khuôn mặt cô ngạo hiện ra một chút nhu tình, nàng vươn tay muốn vuốt Đại Đầu, không ngờ lại phát hiện ra chuyện kì quái, trên người Đại Đầu đột nhiên phát ra một trận hắc mang đem tay Liễu Như chấn ra.

"Không nên đụng vào nó, nó lúc này đang dung hợp thứ Tam Đầu Ma Long truyền thừa cho." Long Nhất nói.

"Vậy phải đợi đến khi nào." Liễu Như không thể khong lo lắng hỏi, trong thế giới của nàng ngoại trừ đệ đệ này thì nàng không còn quan tâm đến ai.

"Không biết được, đợi đến khi nó tự tỉnh lại." Long Nhất nhún vai, hai mắt phát sáng nhìn về thân xác to lớn của Tam Đầu Ma Long không xa đó, Tam Đầu Ma Long này đã không biết đã sống bao nhiêu năm nữa, cả người đều là bảo bối a, sừng rồng, da rồng, gân rồng, máu rồng, vô luận cái gì cũng đều là bảo vật vô giá a.

"Phu quân, chàng làm sao lại cười đắc ý như thế, có phải là có chủ ý xấu nào không." Nạp Lan Như Nguyệt phát hiện ra biểu tình của Long Nhất, nhẹ nhàng đấm hắn một cái cười hỏi, lúc này không còn bị uy hiếp sinh mạng, tâm tình của nàng tự nhiên phi thường thoải mái.

"Lão long này lưu lại di ngôn nói là thân thể cho chúng ta tùy ý xử trý mà? Ai, loại tinh thần vô tư hiến dâng này của hắn thật sự làm ta vạn phần cảm động,nếu như không làm theo thì không khỏi thấy có lỗi với lão nhân gia." Long Nhất lắc đầu thở dài nói.

Cặp mắt đẹp của Liễu Như như điện bắn về phía Long Nhất, kiêu hãnh nói "Tôn nghiêm của Long tộc bọn ta không cho ai xâm phạm, di thể này làm sao có thể để ngươi báng bổ, hắn là tổ tiên của Hắc ám ma long nhất tộc, ta không thể để ngươi động vào."

"Ta nói mẫu......(bạo long)Liễu Như, lúc nãy nàng nghe hắn nói thân thể hắn tùy chúng ta xử lý mà? Rồng chết như đèn tắt, sau khi chết còn tạo phúc cho người khác, như thế tính ra cũng là một dạng tiếp tục sinh mệnh mà." Long Nhất làm bộ đạo đức nói.

"Nếu như sau khi ngươi chết, ta đem ngươi chặt ra 8 khúc thì ngươi nghĩ thế nào?" Liễu Như tinh quái hỏi.

Long Nhất bối rối một chút, không thể nhịn cười, cười hắc hắc nói "Ta chết rồi thì còn nghĩ được gì nữa? Lại nói nếu như sau khi ta chết nếu thân thể đối với nàng hữu dụng, ta cũng không phiền để nàng chặt mấy khúc lớn của ta đâu." Long Nhất nói xong thì ánh mắt sáng rực nhìn Liễu Như, có thể nghe ra ngữ khí của hắn đúng là chân thực.

Liễu Như cứng người, khuôn mặt mịn màng phớt đỏ rồi lan ra cả mặt, đúng là không thể tiếp tục phản bác, nàng thậm chí không biết tại sao chính mình lại né tránh ánh mắt của hắn.

Khóe miệng Long Nhất cong lên, nở ra nụ cười tự đắc, trong lòng muốn nói, cho dù nàng là Mẫu bạo long, nhưng cũng so sánh với lão giảo hoạt ta, nàng vẫn còn non nớt lắm a.

"Man Ngưu, loay hoay cái gì nữa, bắt đầu đi." Long Nhất vỗ vai Man Ngưu một cái, hai người hướng thân thể khổng lồ của Tam Đầu Ma Long gần đó chạy lại.

Toàn thân Tam Đầu Ma Long vẫn còn hắc ám ma lực to lớn dao động, Long Nhất tập trung nhất là vào 6 cái sừng trên ba cái đầu, bởi vì sừng rồi đúng là cơ quan chứa được nhiều hắc ám ma lực nhất. Long Nhất bởi vì vẫn chưa có vũ khí thích hợp với mình, nếu như sừng rồi này có thể chế thành vũ khi thì đúng là không thể tốt hơn được, chỉ là không biết trên đại lục ai có khả năng rèn được sừng của Tam Đầu Ma Long đây, ải nhân tộc? Mấy năm nay không nghe thấy ải nhân tộc rèn ra thần khí gì, cao nhất bất quá chỉ được cấp bậc "thứ thần khí"(1).

"Ngươi muốn đem sừng Tam Đầu Ma Long luyện chế vũ khí?"Vô Song không biết lúc nào đã đến bên cạnh Long Nhất, nhỏ giọng hỏi.

"Ân, chỉ là tài liệu quá tốt rồi nhưng không có người thích hợp để rèn." Long Nhất đối với việc Vô Song biết hắn nghĩ gì không hề thấy kì quái,vì giữa họ có một tâm linh cảm ứng kì diệu.

"Nếu như ta nói ta có thể giúp ngươi thì sao?" Khóe miệng của Vô Song nhẹ nhàng cong lên tươi như hoa tạo thành hình bán nguyệt, ánh mắt nhìn Long Nhất có tia giảo hoạt,loại biểu tình này trước giờ chưa từng thấy qua lần nào, làm Long Nhất thả hồn bay ngàn dặm trong một lúc.

Sau khi si mê một lúc lâu Long Nhất mới hồi thần lại, cười gian hai tiếng, nói "Nàng cười lên thật là đẹp, ta nghĩ nàng nếu ra chiến trường căn bản không cần động thủ, quay đầu cười một cái đủ làm cho địch nhân giơ hai tay đầu hàng, đúng thật là họa quốc ương dân a."

"Ta không thể cười với người khác, chàng chẳng phải nói qua chỉ để ta cười với một người à."Ánh mắt Vô Song có chút nhu tình nhè nhẹ, bỗng ánh mắt trở nên tình tứ quấn trên thân thể Long Nhất.

Trong mắt Long Nhất thoáng qua tia kinh hỉ, xung động vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ của Vô Song,mà Vô Song cũng không né để hắn nắm lấy,bộ dạng ngọt ngào của hai ngươi làm Nạp Lan Như Nguyệt ăn phải dấm, nàng chạy tới cố ý ho hai tiếng, âm mưu phá hoại bầu không khí như trong mắt không có người nào khác của hai người.

"Song nhi này, nàng vừa nói có thể giúp ta, có thể nào nàng biết thuật luyện kim?" Long Nhất một tay cầm tay Vô Song, một tay thì nắm tay Nạp Lan Như Nguyệt, bộ dạng như chứng tỏ không quên ai hết.

"Cũng học qua một ít, bất quá để luyện chế sừng cảu Tam Đầu Ma Long, phải trở về lấy vài thứ ở Thánh Thành, ta cần một ít khí vật hỗ trợ." Vô Song nói.

Long Nhất gật gật đầu, cũng không hỏi hiện tại Di Thất Thành ra sao, có còn yêu khí không? Hắn nghĩ Vô Song nói một cách tự nhiên như thế thì nhất định đã đánh cho mấy thứ tà ác đó không còn tồn tại rồi. Lúc này, hắn đột nhiên nhớ đến hắc ảnh trong nội thể, lão gia hỏa đã yêu cầu hấu quay lại không gian hắc ám ở Di Thất Thành càng sớm càng tốt, cho nên liền nói "Đợi khi chúng ta thoát khỏi Lôi Thần cấm khu, ta liền bồi tiếp nàng quay về Thánh Thành một chuyến a."

"Ân." Vô Song chớp đôi mắt đẹp mê li đáp ứng một tiếng, nhớ đến gia hương lúc trước đẹp như trong tranh, bây giờ đã thành một đống phế khu cả ngàn năm.

Long Nhất cùng Man Ngưu mất một ngày làm việc cực lực, thật vất vả mới có thể từ trên thân thể Tam đầu Ma long lột xuống hết những gì hữu dụng, lấy được sáu cái sừng ma long, khoảng trăm thước da, một cây gân Ma long (Ma long cân), còn nói về Long huyết thì một giọt cũng không có, dù sao mạch máu của Tam đầu ma long này sớm đã héo rút vào trong cơ thể, cứng ngắc vô cùng, thoạt nhìn không khác một cương thi ma long chút nào.

Lấy được những thứ này trên thân Tam đầu Ma long, Long Nhất coi như không lỗ khi đã mạo hiểm tánh mạng xông vào Lôi thần cấm khu, không nói đến hắc ám ma lực khổng lồ từ sừng rồng gân rồng, trăm thước da rồng này tủy tiện cắt ra một miếng cũng đã có giá trị liên thành rồi, lực phòng ngự của Hắc ám Ma long không thể đơn giản dùng hai từ "Biến thái" (Hentai ) để miêu tả, mặc dù thân đã chết nhưng sức phòng ngự ma pháp lẫn phòng ngự vật lý của da rồng vẫn làm kẻ khác kinh hãi, tấm da rồng này Long Nhất phải dùng đến mười hai thành công lực từng chút từng chút một rọc ra, có thể tưởng tượng được nó cứng rắn đến cỡ nào.

Long Nhất cùng Man Ngưu làm không ngưng nghỉ trong vòng hai ngày, tuy có thể nói là lao lực qua độ, nhưng một khi nhìn lại thành quả của mình thì bỏ sức ra cũng đáng. Hai người liền ngồi song song tiến hành nhập định để hồi phục tiêu trừ mỏi mệt. Mặc dù nói là đã vượt qua nơi nguy hiểm nhất của tử vong không gian, nhưng ở tử vong không gian thì cái gì cũng không thể đoán trước được, nói không chừng còn có việc nguy hiểm hơn đang chờ họ phía trước, Long Nhất tự nhiên không thể xem thường mọi việc được.

Trong khi Long Nhất cùng Man Ngưu điều tức, Đầu to ngủ say hai ngày đã tỉnh dậy, hình dáng nó tựa hồ một chút cũng không thay đổi, ngoại trừ trên người phát ra một chút long uy nhàn nhạt.

-"Đệ đệ, đệ tỉnh rồi à, nghỉ ngơi ở đây có thoải mái hay không?" Liễu Nhứ thấy Đầu to tỉnh lại vội quan tâm hỏi han.

Đầu to lăn khối thịt tròn đến bên cạnh Liễu Nhứ, âm thanh non nớt vang lên:

-"Ta không có việc gì, Tỷ Tỷ, chỉ là, vừa rồi thật đau quá."

Liễu Nhứ nhẹ nhàng vuốt ve Đầu to rồi nói:

-"Tốt lắm, bây giờ không có việc gì nữa. Chúng ta trở về đi"

Con mắt bé tí của Đầu to nhìn về phía Long Nhất đang ngồi điều tức cách đó không xa, đoạn nó làm nũng nói:

-"Không chịu, Tỷ Tỷ, ta thích cha, ta thích đi cùng cha"

Liễu Nhứ hừ lạnh một tiếng, trong lòng không tự chủ nổi lên một cảm giác ghen tỵ, tên đệ đệ của nàng chỉ đi theo Long Nhất khoảng mười ngày, kết quả chẳng những làm con nuôi của hắn, hơn nữa đối với hắn còn thân hơn so với mình, mấy năm nay không ngừng nhắc đến tên Long Nhất bên tai mình, mỗi lần nghe vậy nàng cảm thấy lỗ tai như bị kéo dài hơn, không khỏi nảy sinh cảm giác đố kỵ lẫn tức giận đối với tên Long Nhất này.

-"Vậy ngươi cứ ở chỗ này cùng hắn, Tỷ tỷ về một mình" Liễu Nhứ bất mãn nói.

-"Tỷ Tỷ...." Đầu to chần chừ nhìn Liễu Nhứ, đột nhiên lại nói:

-"Vậy Tỷ tỷ về trước một mình đi, để ta đi chơi cùng cha vài ngày rồi về có được không?"

Liễu Nhứ ngẩn người, nhất thời tức giận đến nổi thất khiếu bốc khói, dùng sức đầy Đầu to một cái khiến nó lật nhào rồi gằn giọng quát:

-"Ngươi trong mắt rốt cuộc có vị tỷ tỷ này là ta nữa hay không, ngươi nếu không theo ta trở về thì sau này đi luôn đi, đừng về nữa"

-"Tỷ tỷ...." Đầu to ủy khuất nhìn Liễu nhứ lên cơn giận dữ, trong lòng không thể hiểu rõ vị tỷ tỷ luôn đối xử tốt với mình tại sao lại biến thành hình dạng này.

Lúc này, Vô Song nghe tỷ đệ long tộc tranh cãi như thế bèn đi tới nói:

-"Long Nhất bây giờ vnẫ chưa tỉnh, các ngươi muốn đi cũng nên chờ hắn tỉnh rồi hãy đi"

-"Đã như vậy, cứ chờ cho hắn tỉnh dậy đã" Liễu nhứ vẫn nghiến răng như cũ, ném cho Long Nhất một ánh mắt không lấy gì làm thân thiện.

Qua ba, bốn canh giờ, Long Nhất sau khi điều tức xong từ tráng thái nhập định tỉnh dậy, một thân mệt nhọc đã giải trừ làm cho hắn cả người khoan khoái.

-"Cái gì, các ngươi sẽ trở về?" Long Nhất lớn tiếng hỏi. Ngay lúc hắn tỉnh lại, Đầu to đã chạy vội tới báo cáo với hắn.

-"Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành rồi, tự nhiên phải đi thôi" Liễu Nhứ lạnh lùng nói, cứ để Đầu to ở cùng với tên ngốc hắn, sợ rặng đệ đệ mình không trở thành ma sủng của Hắc ám thần mà thành ma sủng của tên Long Nhất này.

-"Ai nói nhiệm cụ của nàng đã hoàn thành rồi? Nàng nói có thể tìm nàng để hỗ trợ, cũng không có quy định thời hạn mà, ta bây giờ vẫn còn trong khu vực của Lôi thần cấm khu, nguy cơ khắp nơi, nàng không thể bỏ mặc ta bơ vơ lạc lõng như vậy" Long Nhất hắc hắc cười nói.

Liễu Nhứ ngớ người, xảo trá như vậy hắn cũng nói được, nhưng nghe hắn nói vậy ác tâm của nàng nổi lên, lập tức dùng 5 ngón tay chộp tới cổ Long Nhất, định dùng sát chiêu "giết người diệt khẩu" cắt đứt cuốn họng tên Long Nhất này.

Phốc một tiếng, long trảo của Liễu Nhứ bị bật ngược lại, mà lúc này Vô Song vẻ mặt lãnh đạm nhẹ nhàng thu hồi lại một lớp nước màu lam đã ngăn cản nàng ta.

-"Tốt lắm tốt lắm, coi như ta sai, coi như ta là kẻ thối tha, gian nan phía trước không lường hết được, ta khẩn cầu nàng trợ giúp ta mà" Long Nhất cười cười tỏ vẻ xin lỗi.

Liễu Nhứ hừ một tiếng coi như nhận lời, nàng thật sự không có khả năng một mình đưa Đầu to trở về, thôi để tên tiểu từ này chiếm chút tiện nghi vậy.

Mọi việc đã xong, mọi người không ai muốn lưu lại địa phưong quỷ quái này một phút nào nữa, mười mấy ngày qua, tinh thần lực bị nơi này gặm nhấm rất nhiều, thân thề cũng thấy mệt mỏi vô cùng.

Bồn người hai rồng bắt đầu thu dọn đồ đạc nhắm hướng ra mà đi, không lâu sau đó, liển thấy một cái phong ấn Tử khí kết giới, cường độ so với Lôi điện phong ấn tại hiệp cốc cũng không hơn kém nhau bao nhiêu.

Chẳng lẽ lại muốn ta mất mấy ngày để phá nó sao, Long Nhất thầm nghĩ trong lòng. Chính lúc này, Đầu to từ sau lưng Long Nhất chạy vọt lên trước rồi phóng ra một ngụm Long tức màu đen hướng về phía kết giới, chỉ thấy kết giới đã biến mất hoàn toàn tựa như trăng trong bóng nước vậy.

-"Làm ta giật mình. Con trai ngoan, kỳ này con là hạng nhất rồi" Long Nhất ôm lấy thân hình tròn trịa của Đầu to rồi hôn nó một cái. Đầu to được Long Nhất khen thưởng liền nở nụ cười, tiếng cười non nớt phát ra mười phần thoải mái.

Cười rồi cười, thân thể Đầu to đột nhiên phình ra, Long Nhất tưởng nó xảy ra chuyện liền kinh hoàng vội vỗ về nó.

Cái vỗ về này lại xảy ra chuyện, thân thể Đầu to lúc này như một quả bong bóng đột nhiên nổ mạnh, phát ra từng đám khói đen làm cho mọi người đều choáng váng.

Liễu nhứ lúc này kinh ngạc nhìn trừng trừng Long Nhất, nàng còn chưa kịp lấy lại tinh thần trước sự việc diễn ra vừa rồi. Nhưng lúc này khói đen bắt đầu chậm rãi tan biến, cảnh tượng trước mắt làm cho những người Long Nhất nhìn muốn rớt con mắt.

Đầu to thì đã biến mất, xuất hiện trên tay Long Nhất chính là một thân hình cao khoảng chừng 50 phân, chính là một con tiểu long hình dáng đáng yêu vô cùng. Lúc này trong mắt tiểu long hiện lên vẻ mê hoặc, xoay qua ngó lại hai bên rồi cất giong non nớt hỏi:

-"Cha, con bị làm sao vậy?"

Không đợi Long Nhất trả lời, Liễu nhứ đang đứng bên cạnh vội gạt tay Long Nhất ra ôm lấy tiểu long, sau khi lật qua lật lại xem xet một chút liền vui mừng nói:

-"Rốt cuộc cũng biến trở lại hình dáng của long tộc chúng ta rồi"

Thanh âm Liễu Nhứ dừng lại một chút, đột nhiên thét lên một tiếng thất thanh rối lắp bắp nói:

-"Sao...... Như thế nào lại như vậy, đệ đệ như thế nào lại.... lại biến thành muội muội rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro