phong luu phap su 482-486

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 482: Thượng cổ thiên ma trận

Dịch: Filo

Nguồn: 4vn.eu

Quangminh thần bài trong suốt từ trong mi tâm long nhất chợt bắn ra, tạothành một đường cong bắn thẳng về phía pháp thần ở góc bên phải

Quangminh cùng Hắc ám tuy nói là cùng bản chất nhưng thuộc tính bài xích lẫnnhau thì không thể nghi ngờ. Quang Minh thần bài mang theo quang minhthần lực cực kỳ thuần khiết, bởi thế Hắc ám pháp thần trong phút chốc,hơi thở có chút bất ổn, áp lực này là nguyên nhân tạo thành một khoảnghở vô cùng nhỏ, mà mở rộng nó chính là Tra Nhĩ Tư. Hắn nhìn kỹ thần bàixuất hiện, chẳng lo lắng gì nhiều, phi thân nhào tới muốn chụp lấyQuang Minh thần bài

Nhưng lúc này Long Nhất tay trái mặc dù bịkhống chế, nhưng thực tế để Long Nhất có cơ hội khởi động vòng cổ tayhình rồng để đưa tới ma pháp trận, hắn nghĩ rằng, chỉ cần có cơ hội,chỉ cần Liễu Như tới đâu nhiễu loạn các tuyến áp lực thì hắn có thể cóhy vọng phá vòng vây

Long Nhất rất nhanh niệm chú ngữ, hình rồngtrên cố tay phát ra một chùm kim quang, một cái khe không gian vô thanhvô tức xuất hiện phái sau Long Nhất, hắc động thật ghê người

Lúcnày trong tay đã bắt được Thần bài, Tra Nhĩ tư lấy lại tinh thần nhưngđã trễ, Long Nhất tập trung toàn thân tinh thần lực cùng với nội lựcxuất ra, đẩy mạnh áp lực như biển kia lùi lại ba thước, và chính lúcnày, Liêu Như, Lưu Ly, Nạp Lan Như Nguyên đã ở bên cạnh hắn

"giáohoàng bệ hạ..." Nạp Lan Như Nguyệt vừa xuất hiện đã cảm thấy được khí tứchủy diệt điên cuồng trong thạch thất, lại thấy được vẻ mặt điên cuồngcủa Tra Nhĩ Tư đang cầm Quang Minh thần bài, không khỏi sững sờ

LiễuNhư lùi lại gầm lên môt tiếng, long khí cuồng bạo phun ra, cùng LongNhất đã vầng áp lức về phía thổ hệ pháp thần ở đối diễn hàng, nhưng chỉlà đẩy đi vài thước liền bị áp chế lại

Long Nhất không thể đểvụt mất cơ hội này, ý niệm lập tức tham nhập vào Huyết sắc khô lâu ởbàn tay trái, lập tức gọi Quang minh thánh thú, Hỏa kỳ lân, Cuồng lôithú cùng Long Nhị ra

Nhưng lúc này vầng áp lực lại được kíchmạnh, trong nháy mắt lại tiền lên, năm pháp thần dùng toàn lực áp chếthì trên đời có ai có thể ngăn được?

Im lặng, không khí im lặngchết chốc, áp lực khổng lồ từ bên kia ngày càng tăng không biết baonhiêu lần, áp lực một tòa núi lớn đè lân, khiến Long Nhất không thể duytrì. Thời khắc này bọ họ như bị nghiền nát

Long Nhất hét lênthảm một tiếng, sắc mặt tức thì trắng bệch. Liêu Như cũng không tốt hơnchút nào, may mà có Long Nhị, Tiểu lão hổ được triệu hóa ra, tề tâm hợplực mà chống lại. Hai cỗ áp lực giao đấu trên không, chẳng bên nàonhường

Tại sao có thể thế nhỉ? Sao lại như vậy? Nạp Lan NhưNguyệt vẫy ngẩn ra lẩm bẩm, nàng nên làm gì bây giờ, một bên là tínngưỡng đã ăn sâu vào tâm khảm, một bên là tính mạng của phu quân mình

LưuLy cũng không hề do dự, nàng lẩm nhẩm chú ngũ, hai chân kim quang chợtlóe hóa thành một cái đuôi cá lớn mầu vàn chói, ngay sau đó ngọc thủvung lân, một dải quang mang lưu chuyển , ngưng kết thành một dài Lưuly cầm (đàn)

"Tình tang, tình tang...." Tay Lưu Ly gảy nhẹ, âmthanh dễ nghĩ vang lên trong thạch thất, bắt đầu thì uyển chuyển dậpdìu, sau trong phút chốc như trăm ngàn lưỡi dao mang sát khí vô tận

Bốnđạo quang mang đỏ vang lam xanh lục từ trong Huyền cầm bắn thẳng ra.Bay lên không trung tăng cường trợ lức cho Long Nhất, phá tan thế giằngco, từng tấc, từng tấc đẩy lùi vầng áp lực về phía năm pháp thần

Tra Nhĩ Tư vẻ mặt méo mó, ma tính trong ý thức hải bành trướng không thôi. Đây là đặc thù của ma pháp lực cùng tinh thật lực

"NhưNguyệt thánh nữ, ta lấy danh nghĩa giáo hoàng tối cao vô thượng, lệnhcho ngươi lập tức bắt lấy dị giáo đồ cùng yêu nghiệt này giam vào mườitám tầng địa ngục mau" Tra Nhĩ Tư ánh mắt bắng thẳng về phía Nạp LanNhư Nguyệt còn đang ngây ra. Hắn biết lúc nào song phương dồn toàn bộtinh lực vào, bất cứ tác động ngoại lực nào cũng có thể lâm vào hiểmcảnh lập tức. Nếu như Nạp Lan Như Nguyệt động thủ, bọn Long Nhất toànbộ sẽ phải chết, bởi vì tinh lực bị rút đi, chắc chắng sẽ bị áp lựckhổng lồ phản phệ mà chết

Nạp Lan Như Nguyệt bắt đầu lấy lại tinh thần, mặt tái nhợt, người không ngừng run rẩy

"Như Nguyệt thánh nữ, ta lệnh cho ngươi, lập tức giết chết Tây Môn Vũ" Tra Nhĩ Tư nghiến răng nói

"Không..... không...." Như Nguyệt lắc đầu, ánh mắt lo lắng

"Giết hắn" Tra Nhĩ Tư gào lên

Nạp Lan Như Nguyệt toàn thân run lân, như bị thôi miên nhìn về phía Long Nhất

LongNhất cố nghiêng đầu, tóc tai dĩ nhiên là toàn mồ hôi, nhưng hắn nhínánh mắt Nạp Lan Như Nguyệt với tình ý nồng nàng và tin tưởng. Ngày nàycuối cùng đã tới, hắn đã tưng hoài nghi, nếu có một ngày hắn cùng vớigiáo hoàng đối lập, Nạp Lan Như Nguyệt nhất định sẽ ở bên Quang minhgiáo hoàng, nhưng hôm nay hắn lại có rằng như thế là thiếu tự tin. Thêtử của hắn nhất định sẽ không bao giờ phản bội hắn

Con ngươi Nạp Lan Như Nguyệt như phủ một màn mỏng, thời gian tựa hồ trôi qua thật nhanh, màn sương kia vẫn như cũ

Chớp cái

"Quangminh thần vĩ đại, hộ nay hãy chấp nhận cho Nạp Lan Như Nguyệt trở thànhQuang Minh giáo hội thành nữ...." Đó làm một tòa giáo đường lớn vô cùnghoa lệ, trong đại sảnh giáo đường, một cô bé chường mười tuổi thân mặcáo tế tự trắng quỳ gối trước pho tượng quan Minh thần, và Tra Nhĩ Tưcầu nguyện làm lễ rửa tội

"Con Nạp Lan Như Nguyệt xin thềtrước Quang Minh thần, đời này, kiếp này sẽ dâng hiến tính mạng cùngvới linh hồn mình để phụng hiến cho quang minh giáo hội..." âm thanh nonnớt của Tiểu cô nương hương quang Minh thần phát thệ

Nhưng lậptức, trong đầu Nạp Lan Như Nguyệt hoàn toàn chuyển qua hoàn cảnh cùngLong Nhất. Từ lần gặp đầu tiên ở hoành sơn đoạn mạch, lần khỏa thân ởMễ Á công quốc, lại cùng hắn hiệp nghị thành thân, cùng chung hoạn nạnở lôi thần cấm khu, vui cười ở hoang mãng thảo nguyên, hai người sớm đãnhư một.

Ngọc thủ bạch quang chợt lóe, pháp trượng trong tay,Nạp Lan Như Nguyệt mặt ngàn vạn như tình, nàng kiêu hãnh nói: "xin lỗigiao hàng, phu quân con là trên hết, cho dù giam con xuống mười támtầng địa nguc, con cũng cam lòng"

Tức khắc ma pháp lực xuất mãnh liệt, tiếp tục gia tăng đẩy lùi vầng áp lực về phái năm tên pháp thần

LongNhất trong lòng rất đổi vui mừng, Nạp Lan Như Nguyệt cuối cùng không đểhắn phải thất vọng, hôm nay bọn họ rõ ràng đã chiếm thượng phong, TraNhĩ Tư và năm pháp thần rơi vào thế khó. Vầng áp lực bị đẩy lùi về phíachúng, bọn chúng chết chắc

Quầng áp lực từng chút từng chút lùivề phía sau. Cả thành thất, bảy loại quang mang lưu động, áp lực khổnglồ có thể nghiền nát bất cứ vật gì trong nó

Ánh mắt Tra Nhĩ Tưcàng trở thêm dữ tợn. Sự kháng cự mãnh liệt đó khiến cho thân thể vàtinh thần lực của lão chịu áp lực ngược lại, mạch máu toàn thần nhưmuốn vỡ tan ra. Hai mắt lão đột nhiên trợn ngược lên, con ngươi nhưmuốn nhảy ra ngoài, thoạt nhìn trong thật là kinh khủng

"Khởi động Thượng cổ thiên ma trận" Tra Nhĩ Tư hét lên

Vừadứt lời, Tra Nhĩ Tư cùng bốn tên pháp thần đồng loạt rút về một nữatinh lực, các loại quang mang trên người phát mạnh đánh thẳng về phíacác góc

Quầng áp lực bị đánh lui về phía sau nhanh hơn mấylần. Nhưng lúc này, từ bốn góc của gian thạch thất, trần nhà cùng sànnhà đều tràn ngập ánh sáng trong suốt, các loại phù văn thần bí xuấthiện đầy thạch thất, mang theo một lực lượng vô cùng thần bí

Vầng áp lực chỉ còn cách Tra Nhĩ Tư một tý, lập tức gặp lực cả trở lại bắt đầu lùi ngược trở về

TraNhĩ Tư nở nụ cười tàn nhẫn, lão biết hậu quả khi khởi động thượng cổthiên ma trận. Thượng cổ thiên ma trận ở trọng thạch thất của Quangminh giáo đường nào cũng có, nhưng thật ra đó là ma pháp trận phòngngự, nhưng có thể chuyển từ phòng ngự sang tấn công

Ma trậnthượng cổ này trong trận ẩn chứa ma pháp lực cảu giáo chủ Quang Minhgiáo đường. Khi tế tự và quang minh võ sẽ gần đạt tới cảnh giới nhấtđịnh thì tập trung lại dùng để lập kết giới phòng ngự đồng thời phóngthích ma pháp lực ẩn chứa trong đó. Nhưng một khi thiên ma trận dùng đểcông kích, thì khi thiên ma trận biết mất là những chủ giáo, tế tự cùngquang minh võ sĩ sẽ nổ tung mà chết

Tra Nhĩ Tư rất rõ điểm này, nhưng lúc này, lão không có thời gian nhiều, người khác chết vẫn hơn là mình chết

Áplực đột nhiên chống trả khiến cho Long Nhất toàn thân nhuộm máu, máutheo khóe meengj chảy xuống, ngay cả mấy con thần thú cũng mệt mỏikhông kém

"Tây Môn Vũ, các ngươi hãy chịu chết đi" Tra Nhĩ tư trên ngươi áp lực nhẹ đi, cười như điên như dại nói

Đúnglúc này, một cái đầu nho nhỏ thò ra từ trong tay áo của Liễu Như, mắtnháy nháy, đột nhiên nhảy ra không trung nhanh như chớp, miệng há rộngra hấp thu lấy các loại năng lượng thuộc tính khổng lồ kia

"NữuNhi, nó tới lúc nào thế?" Liêu Như trong lòng hơi nghi, thì ra lúc nàngtới Nữu Nhi làm ra vẻ như đang ngủ say trên giường, nàng cũng chẳng đểý là nó nhảy vào ta áo từ khi nào mà giờ lại ở đây

Long Nhất ánhmắt vui mừng, Nữu Nhi có long thể phôn thệ, chỉ cần có năng lượng là nócó thể hấp thu lấy, nhưng tốc độ thì cũng khá chậm. Nếu như chống lạicường lực chút, để cho Nữu nhi có thêm nhiều thời gian để hấp thu thìthắng bại cũng khó có thể nói

"Như thế có lẽ có thể kết thúc...."Khuôn mặt tuấn tú của Long Nhất nhăn nhó đột nhiên lộ ra một nét tươicười quỷ dị. Tinh thần lực ở mi tâm chớp động, ý thức trong ý thức hảiđột nhiên xoay tròn cấp tốc, Quang minh thần bài bị Tra Nhĩ Tư lấy lúctrược giờ tự động bay trở về. Lôi thần thần bài cũng nhanh chóng xuấtra xuất hiện trên đầu tiểu lão hổ và cuồng lôi thú

Chương 483: Quyết định của Khả Hinh

Dịch: Filo

Nguồn: 4vn.eu

Gầm lên giận dữ, tiểu lão hổ và Cuồng Lôi thú thân hình tức thì vụt lớn, quang minh ma lực và lôi hệ ma lực cuồn cuộn tràn ra

Thầnthú không có thần bài giống như cọp mất móng vuốt, sức mạnh thần thútrong nội thể chúng cần phải được dẫn động bởi thần bài thì sức mạnhbản thân mới được nhân lên gấp bội

Áp lực và kháng lực ở trọngtrạng thái so kè, thời gian này thực sự rất ngắn, vì Nữu nhi đang hámiệng để nuốt lấy các luồng năng lượng, nếu như có đủ thời gian, thắnglợi nhất định thuộc về Long Nhất

Nhưng Long Nhất trong lòng biếtrất rõ không thể có đủ thời gian để Nữu nhi hấp thu hết năng lượng củađối phương, bởi vì cường độ thu xuất cùng đã tới cực hạn, tám chín mươiphần trăm là lưỡng bại câu thương, nếu nói gở thì song phương đều tiêutùng hết

Lúc này, biện pháp cùng với Tra Nhĩ Tư thương lượng,đồng thời thu hồi tinh lực và ma lực, nhưng không thể tin được đốiphương, vạn nhất có một bên giở trò thì xong đời, cho nên ngoài biệnpháp đồng quy vu tận thì chưa có ai nghĩ ra biện pháp nào khác

LongNhất quay đầu lại mồ hôi túa ra trên khuôn mặt tái nhợt, hắn nhìn NạpLan Như Nguyệt, Lưu Ly, Liễu Nhi với ánh mắt xin lỗi, nhưng tam nữ lạiđáp trả với anh mắt kiên quyết không hề hối hận

Trong một gianthạch thất nhỏ như vậy lại tràn đầy năng lượng hủy diệt thiên địa, nếukhông phải thạch thất này được xây bằng các vật liệu đặc thù, lại thêmmấy pháp trận phòng ngực thì sớm đã bị năng lượng hủy diệt biến thànhtro bụi rồi

Nhưng dù thế nào thì khả năng chịu đựng cũng đã tới mức cực hạn. Nó bắt đầu chấn động mãnh liệt,

Lúcnày trời mới mờ mờ sáng, đa số mọi người vẫn còn mơ màng trong giấcngủ, đương nhiên là có cả Đông Phương Khả Hinh, nàng vụt mở mắt, dĩnhiên là cảm giác thấy năng lượng phát ra từ thạch động

Thạchthất đặt ở tầng một của Quang minh giáo đường khiến cho Khả Hinh ở trênthấy chấn động ngày càng mãnh liệt. Cửa thạch thất chỉ có mình nàng,theo lý mà nói chấn động mạnh như vậy chắc chắn sẽ kinh động tới quangminh giáo chủ cùng với tế tự, chỉ là họ còn đang phải vất vả để chốnglại sự đau đớn trong ý thức hải. Bọn họ không tưởng được là tính mạngmình tới hồi kết, bởi do kẻ kết thúc đó chính là kẻ mà họ sùng bái,giáo hoàng Tra Nhĩ Tư

Ào Ào. Trong cơn chấn động mãnh liệt, cửa lớn của thạch thất bắt đầu xuất hiện các vết nứt rạn, tách dần ra khỏi cửa đá.

Đông Phương Khả Hinh thấy có khe hở, lập tức ẩn thân vào bên tường. Bởi vì nàng đã thấy được cái năng lượng khó tin kia

Ầm,một tiếng nổ lớn, năng lượng cường đại kiến cửa đã bị phá hủy hoàntoàn. Ngay cả vách tường cùng ma pháp thủy tinh cũng hoàn toàn sụp đổ,theo đó khoảng sân rồi của giáo đường xem giống như là bị người ta cắtra vậy

Khả Hình cũng thấy lòng ngực khó chịu, mái tóc bị xổtung, nếu không phải nàng đã sớm có chuẩn bị thì chắc đã bị cuốn baymất rồi

Đợi đến lúc luồng năng lượng qua đi, Khả Hinh từ từ nhìn vào trong thạch thất, tình hình bên trong khiến nàng sợ đứng tim

"KhảHinh, nữ nhi của ta, nhanh tới giết Tây Môn Vũ, Con ghét hắn nhất đờimà?" Tra Nhĩ Tư so với Long Nhất cũng không tốt hơn, đều như cảnh củikhôi kiệt, nhìn thấy Khả Hinh đúng là mừng như điên

Khả Hinhtoàn thân chấn động, trong mắt hiện lên vẻ hoang mang. Nàng từ sau váchtường, từ từ xuất hiện, bước từng bước từng bước tiến vào trong

LongNhất trong lòng cũng kinh hãi, hắn tin Nạp Lan Như Nguyệt sẽ đứng vềphía hắn, nhưng Khả Hinh thì lại khác, nàng đã bị Tra Nhĩ Tư thi triểnpháp chú, nàng ta chắc chắn phải tuân lời của Tra Nhĩ Tư. Lúc này songphương không thể phân thân, Khả Hinh là người duy nhất có thể chủ động,nếu như nàng động thủ, hắn cùng với mấy mỹ nhân chắc chắn toi, khôngbiết có thể trôi về cái thế giới trước kia không

Tra Nhĩ Tư đứnggiữa thạch thật, cách Long Nhất không xa, hai người có thể nói là râutọc dựng ngược, áp lực cùng với kháng lực tất cả đều tập trung ở phạmvi giữa này.

"Quẹt, quẹt, quẹt" tiếng bước chân Khả Hinh vang lên như tiếng sấm trong lòng mọi người

LongNhất khẽ cắn môi, hắn ngồi đợi chết sao? Hắn không làm được, nếu nhưKhả Hinh giết hắn thật, như vậy hắn cũng phải cùng nàng đồng uy vu tận

Tra Nhĩ Tư mở to mắt, mặt méo mó, cười cười thoạt nhìn trong rất ghê rợn

KhảHinh dần dần đi tới trung tâm, nhưng vừa mới bước tới đã bị áp lực cùngkhác lực đẩy bắn ra ngoài, năng lượng khổng lồ như thế có thể để mặcnàng bước quan được sao

"Phụt" Long Nhất phun ra một ngụm máu,cười khì nói: "Tra Nhĩ Tư, đừng uổng phí tâm cơ nữa, toàn bộ hãy cùngtới thăm U minh một lượt nào"

Tra Nhĩ Tư cũng nở nụ cườicó vẻ đắc ý" Tấy Môn Vũ, chín tầng U Minh bổn giáo không phải phụngbồi, ngươi có người đẹp làm bạn, cũng chẳng bạc đãi người đâu, rồinhững người có mối quan hệ với người sẽ cùng người xuống thôi, khôngphải cô đơn đâu"

Khả Hinh ánh mắt lóe lên, cùng trong mối quan hệ với Long Nhất không phải là nàng và cả Đông Phương gia tộc sao

"Khả Hinh, lại đâu, ta có cách để mở cho con, nhưng chỉ được 3 giây thôi, con phải tức khắc giết bọn chúng" Tra Nhĩ Tư gào lên

KhảHinh đáp lại, mặt không chút thay đổi tiến lên, ánh mắt chán ghét nhìnLong Nhất, chỉ thấy mái tóc đen, khuôn mặt tuấn tú của hắn vốn bị áplực khiến nó méo mó, mũi miệng đều có máu tười, trong rất thê thảm

Giữalúc ngơ ngẩn, Khả Hinh mơ hồ nhớ lại lúc bé, một tiểu nam hài tay cầmcây côn gỗ, mặt mũi bầm dập vì bảo vệ nàng, một chống lại đòn của bảytám đứa lớn nhỏ.

"Biểu Ca, sau này lớn lên muội nhất định muốn làm vợ của huynh, huynh đứng quên nhé" Lời thề nọ giờ đây quanh quẩn bên tai nàng

"KhảHinh, con chuẩn bị chưa?" Giọng Tra Nhĩ Tư cắt đứt dòng hồi tưởng củaKhả Hinh, trên mặt nàng vẫn như cũ không chút thay đổi

Khả Hinh gật đầu, Quang minh pháp trượng giơ lên, nét mặt phút chốc hiện nét đau khổ

TraNhĩ Tư cười tàn nhẫn, bạch quang từ người lão chợt lóe sáng chói lòa,không hiểu là rốt cuộc lão làm cái gì, nhưng áp lực cùng kháng lực nháymắt bị vạch ta một cửa nhỏ, và Khả Hinh lúc này cũng như tia chớp laovào trong cửa mở sẵn này

Ánh mắt Long Nhất tối xầm, khẩn trương nhìn Khả Hinh đang lao vào, nhìn thấy nét mặt đau khổ, hai dòng lệ từ mắt nàng rơi xuông

"Khả Hinh, .... Khả Hinh... Tại sao....?" Lúc này âm thanh yếu ớt đứt quãng của Tra Nhĩ Tư truyền tới, vẻ mặt nghi hoặc không cam lòng

LongNhất vừa quay lại, ánh mắt ngưng lại, thần sắc lộ vẻ kinh ngạc khôngtưởng tưởng nổi, chỉ thấy Tra Nhĩ Tư, miệng phun máu tươi, trên bụnglão không biết từ khi nào đã được gắn thêm một cái chuôi trủy thủ lộ rangoài

"Đây...." Long Nhất nhất không dám tin, hắn cùng tam nữ cũng lộ ánh mắt khiếp sợ

Áplực theo thương thế của Tra Nhĩ Tư bị đẩy lùi, không bao lâu sau bịnăng lượng chống đối phản phệ. Có thể nói thắng lợi trong tầm mắt LongNhất, nhưng kết quả này dĩ nhiên là Long Nhất không thể nào nghĩ đượcvì Khả Hinh. Hắn vẫn tưởng rằng thanh chủy thủ kia sẽ phải cắm trênmình hắn

"Xin lỗi, xin lỗi... con không thể nhìn biểu ca chết,càng không thể nhìn Tây Môn gia tộc cùng với Đông Phương gia tộc bị tổnhại được.... " Khả Hinh ôm mặt òa khóc.

"Sao có thể? Ta rõ ràng..."Tra Nhĩ Tư cười thảm một tiếng, hắn rõ ràng có thi triển trên người KhảHinh, nhưng tại sao nàng lại không nghe hiệu lệnh?

"Con biếtngười có tác động để con hận biểu ca, khiến cho con phải nghe lờingười, nhưng có lẽ là con yêu chàng quá sâu đậm, mỗi khi nhớ đến, conkhông thể nào cầm lòng được..." Khả Hinh khóc nói, quan người nhìn LongNhất : "Biểu cam ngày đó huynh không phải hỏi muội quát huynh cuối cùnglà để làm gì phải không?"

Long Nhất gật đầu

"Muội muốnchứng minh rằng dù muội có cố gắng quên huynh, thậm chí can tâm tìnhnguyện để giáo hoàng dùng tình chú khống chế tình cảm, nhưng muội vẫnkhông thể nào quên được huynh. Huynh nói muội không biết yêu, nhưngmuội hiểu được cảm giác đây là yêu, muội yêu huynh biểu ca, muội yêuhuynh" Khả Hinh rơi lệ nhìn Long Nhất.

Long Nhất trong lòng nổi lên dự cảm xấu, hắn nghiến răng tăng cường thôi động tinh lực.

"TâyMôn Vũ, đừng đắc ý, nếu muốn chết, toàn bộ sẽ phải chết cùng" Tra NhĩTư tự biết sinh cơ đã tuyệt, điên cuồng cười hai tiếng, trên người bạchquang bạo phát, cùng lúc đó bốn tên pháp thần ở bốn góc cũng phát rabạch quang chói mắt.

"Không xong rồi, bọn chúng tự bạo" Liễu Như kinh hô, năm tên pháp thần tự bạo, uy lực này đủ để hủy diệt thiên địa rồi

Năng lượng bắt đầu điền cuồng ngưng tụ, tóc tai dựng đứng, hơi thở tử vong từ cốt tủy nổi lên.

LiễuNhư, chắp hai tay lại, trên hư không xuất hiện một không gian đen thuixuất hiện bên cạnh mọi người, nàng hô nhanh: "Tất cả vào mau"

Long Nhất nghiến răng thu hồi thần thú cùng Long Nhất, kéo Khả hinh, Nạp Lan Như Nguyệt Lưu Ly lao vào pháp trận

Chỉmột giây, Khả Hinh chợt xông ra ngoài, một giọt lệ vẫn còn vương trânmặt Long Nhất, nàng đắm đuối nhìn Long Nhất, khóe miệng nở nụ cười thậtđẹp

Chương 484: Ly biệt đích dạ vãn

Dịch: Filo

Nguồn: 4vn.eu

"KhảHinh......" Long Nhất hồn phi phách tán, hắn muốn lao ra để đem Khả Hinhlại nhưng Pháp trận đã khởi động, hắn vừa mới hô lên hai chữ, ma pháptrận liền đưa mọi người biết mất khỏi thạch thất

Khả Hinh từ từnhắm mắt lại, trong lòng bi thương nhưng lại mang theo cảm giác giảithoát: "Biểu ca, nếu có kiếp sau, muội nhất định sẽ làm vợ của chàng kểcả bên cạnh chàng có bao nhiêu nữ nhân đi nữa"

Một tiếng nổ Ầm,bụi cát mù trời, Quang minh đại giáo đường của Thương Nguyệt Thành, bịsan thành bình địa, May là chỗ này ở nơi văng vẻ, bốn phía không có cưdân, lại đang lúc trời mờ mờ sáng nên số người chết chủ yếu là tế tự vàvõ sỹ của Quang minh giáo đường

Tuy nhiên cũng kỳ quái, toàn bộsinh mạng cùng vật thể bên trong Quang minh đại giáo đường đều biếnthành tro bụi duy nhất có pho tượng Quang Minh thần không một chút tổnhại, xem rất kỳ bí.

Trong một gian mật thất của hoàng cung NạpLan đế quốc, đột nhiên hiện ra một cái ma pháp trận, vài bóng người từtrong ma pháp trận lao ra.

Mật thất này chính là nơi tu luyệncủa Liễu Như, luôn được nàng cẩn thận coi chừng, để tránh không bịtruyền tới Ma huyễn sâm lâm.

Tốn bao nhiêu tinh lực cùng ma lực khiến toàn thân mệt mỏi rã rời, Long Nhất đã lâu lắm rồi không có cảm giác này

Mắtnhắm lại, trong đầu Long Nhất lại hiện lên đôi mắt Khả Hình, không tựchủ được, một cơn đau đớn nổi lên, nha đầu ngốc này, sao lại ngốcnghếch như vậy chứ? Hắn biết vẻ thống khổ của Khả Hinh. Tra Nhĩ Tư dùsao cũng là dưỡng phụ của nàng, nàng vì hắn mà tự tay đâm lão, khiếncho nàng vô cùng áy này cảm thấy không sao có thể đối mặt được, chínhvì vậy nàng mới chọn cái chết để giải thoát

Nghỉ một chút, mấyngười đều khôi phục chút khí lực nhưng ai cũng không nói, ngay cả Nữunhi cũng lặng yên ngồi nhìn Long Nhất cùng mấy người

"Phuquân, chúng ta đi ra ngoài thôi, không có cả Thương nguyệt thành sẽnháo nhào cả lên rồi" Nạp Lan Như Nguyệt nhẹ giọng nói, sau khi năm tênpháp thần tự bạo sợ rằng Quang minh giáo đường giờ này đã bị san phẳng,sự kiện trọng đại như thế chắc chắc sẽ khiến cả Thương Nguyệt thànhnháo nhào cả lên

"Các nàng đi đi, ta muốn yên tĩnh chút" Long Nhất uể oải nói, nhắm mắt lại nắm yên không nhúc nhích.

Nạp Lan Như Nguyệt cùng Lưu Ly và Liễu Như liếc nhìn nhau, cùng gật đầu rồi nhẹ nhàng rời khỏi mật thất

Quảnhiên, chỉ một đêm chuyện Quang minh đại giáo đường bị san phẳng khiếncho mọi người kinh sợ vô cùng, đâu đâu cũng xôn xao bàn tán chuyện này

NạpLan Như Nguyệt vội vã tìm cách giải quyết vấn đề này, cuối cùng nàngquyết định tương kế tựu kế, là nguồn cơn sự việc là Hắc Ám chi thần củaHắc ám giáo hội hủy diệt, còn vấn đề khác sau này sẽ tính

Vàomột đêm ba ngày sau đó, tại nơi Quang minh đại giáo đường bị phá hủy,xuất hiện một thân ảnh ở đây thật lâu. Trên dải đất ngoại trừ pho tượngQuang Minh thần còn lại đều là tro bụi

"Chẳng lẽ chết hết cả rồi sao?" Thân ảnh nọ thì thào nói, cái thân ảnh này chính là Long Nhất mới từ trong mật thất đi ra

Thở dại thườn thượt, Long Nhất điểm nhẹ chân, thân hình như một làn khó nhẹ bay tới bên bờ biển.

"Thiếugia" Lưu Ly sớm đã ở chỗ này chờ. Vết chân nàng sớm đã xéo nát bờ cát.Đôi chân thon nhỏ hiện ra như ngọc bàn, như tiên nữ dưới ánh trăng

LongNhất thu lại những thương cảm trong lòng, cười âu yếm nói: "Lưu Ly,thời gian tới, có lẽ ta sẽ rời xa Thương Nguyệt thành, nàng sẽ khôngđược hình thấy biển nữa, nàng có điều gì bất tiện không?"

Lưu Lylắc đầu, nắm tay Long Nhất nhẹ nhàng nói: "Thiếu giá, thiếp đã nóikhông hối hận rồi, cho dù người đi tới chân trời nào, thiếp cũng sẽ đitheo người, trừ khi người không muốn thiếp nữa"

Long Nhất cười không nhịn được bắt đầu bóp bóp kiều đồn của nàng

"Đithôi, chúng ta tới gặp Bích Phỉ và Tiểu Mễ chào một tiếng, ngày maichúng ta sẽ đi" Long Nhất kéo Lưu Ly bay lên cao rồi nhào xuống hòamình vào biển rộng

Vừa xuống nước, hai chân Lưu Ly lập tức biếnthành chiếc đuôi cá mầu vàng, cùng Long Nhất ở bên nói cười huyên náo,chơi đùa trong đại dương sâu thẳm

Đột nhiên, hai người đi tới hải vực nọ, nơi hải quái ẩn thân thì chỉ thấy trống trơn

"Ủasao lại thế, hải vực này là nơi thích hợp nhất của hải quái nọ, chẳnglẽ Bích Phỉ a di đã xảy ra chuyện gì sao?" Lưu Ly thảng thốt

LongNhất nhìn mọi nơi đánh giá, đột nhiên thấy bên cạnh mảng san hô phíatrước có cái gì đó lấp lánh tỏa sáng, hắn bơi lại thì thấy nó phát ratừ tảng đá, mặt trên có khắc mấy chữ của hải tộc

"Lưu Ly, đến đây xem viết gì này" Long Nhất gọi to

Lưu Ly bơi lại vừa nhìn thấy chữ liền thét lên kinh hãi, năm chặt lấy tay Long Nhất

"Trên đó viết gì vậy?" Long Nhất liền hỏi, xem ra cảm giác ly khai biển cũng thật là không sai

"Adi nói người cùng với Tiểu mễ trở về Hải Dương chi thành, để cho thiếpan tâm đi theo chàng, chờ thêm một thời gian nữa họ sẽ trở lại"

"Uhm,ta nghĩ A di cùng với Tiểu Mễ trở lại Hải dương chi thành cũng cónguyên nhân, không cần phải lo lắng quá" Long Nhất một mặt ôm Lưu Ly,mặt khác mơ hồ đoán được, chuyến trở về hải dương chi thành lần nàyhung hiểm vạn phần, bằng không sẽ không phải đi mà không từ biệt như thế

"Nhưng...Adi trở lại hải dương chi thành để làm gì? Người của Ngư tộc một khi bịtrục xuất khỏi thành, vĩnh viễn không được trở về, hay là họ đã bị pháthiện rồi...." Lưu Ly lo lắng.

"Được rồi, việc đã thế rồi, khôngnên quá lo lắng, nàng biết a di là một người rất cẩn thận, người ra đichắc chắn phải có chuẩn bị trước rồi" Long Nhất an ủi

Lưu Ly chợt rung mình nhớ lại vào lễ trưởng thành, a di thực sự khác thường liền hiểu ra mọi chuyện

Trởlại bờ, Lưu Ly vẫn rất trầm mặc, vẻ mặt buồn rầu. Nàng từ nhỏ cho đếnlớn đều cùng với a di và Tiểu Mễ, họ rời đi khiến cho nàng lo lắngkhông thôi

Long Nhất mất nữa ngày công mới có thể khiến cho nàng tươi tỉnh hơn chút

Bóngđêm xinh đẹp luôn cần thiết để trang điểm cho sự lãng mạng. Long Nhấtkhông muốn thấy dự thương cảm, bởi vậy lấy sự lãng mạn gió trăng để làmcho người ta quên đi.

Nạp Lan Như Nguyệt trong tẩm cung, haibóng người đang thở hổn hển trên chiếc giường mềm mại, gió biể khẽ khẽmơn man, khiến cho sự lãng mạng càng lên tới đỉnh điểm

"A, phuquân....." Nạp Lan Như Nguyệt rên lên đứt quãng, thân hình mềm mại runrẩy liên hồi, ngọc thủ cuồng loạn ôm lấy mái tóc Long Nhất

Long Nhất khẽ cắn, bàn tay thì đang khua loạn ở u cốc lầy lội của nàng mân mê hạt đậu nhỏ của người ngọc thỏa thích đùa vui

LongNhất miệng khẽ cắn lên "chồi hoa" phấn nộn còn bàn tay thì đang khualoạn ở u cốc lầy lội của nàng mân mê hạt đậu nhỏ của người ngọc thỏathích đùa vui

Đột nhiên, Nạp Lan Như Nguyệt đè nghiến Long Nhấtxuống, cái miệng nhỏ xinh hôn liên tiếp tạo thành những vệt dài trênngực Long Nhất, tại đêm chia tay này, nàng muốn từng tấc da thịt trênngười Long nhất đều phải có hơi thở, như vậy hắn lúc nào cũng nhớ tớinàng

Nạp Lan Như Nguyệt cuồng nhiệt mà vô cùng âu yếm, ái ân nồng đậm theo da thịt thấm thẳng vào cốt tủy của Long Nhất

Vẫnchưa dừng ở đó, đôi môi của Nạp Lan Như Nguyệt đã tiến tới anh chàngđang nộ khí bừng bừng, vươn thẳng đĩnh lập ở khe giữa hai chân, nhưđang trách tội vì sự thiên vị của nàng

Với Long Nhất coi như làvợ chồng thân thiết, dùng miệng để làm chuyện này cũng không ít, nàngcũng biết Long Nhất rất thích kiểu ái ân này

"oh yeah.... NguyệtNhi, bảo bối của ta, sâu hơn tí nữa đi" Long Nhất không nhịn được rênrỉ thành tiếng. Kỹ năng của Nạp Lan Như Nguyệt không phải là loạiamateur. Cái kiểu bú, mút, liếm thực hiện mười tám lần khiến cho LongNhất lâng lâng chẳng biết tối nay là tối gì

Cho đến khi hai mámỏi dừ, nàng liền ròi khỏi miệng khỏi, hai chân dạng ra nhằm bên hôngLong Nhất ngồi xuống, bắt đầu nhịp lên xuống. Tối nay quyền chủ độngnằm hết cả trong tay nàng

Xuân phong mấy độ mà Long Nhất vẫn khỏe như trước, Nạp Lan Như Nguyệt cũng không thể cố thắng thêm nữa

"Nguyệt Nhi, muốn đả bại ta không dễ đâu" Long Nhất cười khà khà nhằm ngọc nhũ phía trên véo nhẹ một cái

NạpLan Như Nguyệt ở trên không phục, hừ lên một tiếng muốn tái chiến nhưngthân thể mềm mại ngồi phịch trong lòng Long Nhất, mềm nhũn vô lực

"Làm sao bây giờ? Cái của nợ hư hỏng của chàng vẫn còn đang kháng nghị sao?" Nàng vươn tới liếm liếm đầu vú của Long Nhất

"Đừngphu nhân, bây giờ chỉ muốn ôm chặt nàng thôi" Long Nhất vong tay qualưng nàng ôm chặt nàng trong lòng ngực nghe song biến ào ào, cảm giá vôcùng thoải mái

Nạp Lan Như Nguyệt trong lòng Long nhất mở mắt,mơ hồ ngân lệ, nếu như có thể, nàng thật hy vọng đời đời kiếp kiếp đượcôm hắn như vậy, mãi không rời xa.

Chương 485: Tái ngộ Khô Cốt

Dịch: Filo

Nguồn: 4vn.eu

NhìnThương Nguyệt thành dần dần biến mất trong tầm mắt, Long Nhất tronglòng có rất nhiều cảm khái, những chuyện xảy ra ở đây có thể tả lạibằng mấy quyển sách chứ không ít

Buông rèm xe xuống, Long Nhất đầu ghé lên đùi Lưu Ly mà chân thì gác lên người Liễu Như

"LongNhất, có tin ta chặt cái chân heo của ngươi không" Liễu Như không phảiphải là nữ nhân mà Long Nhất có thể sờ vào, lập tức véo vào đùi LongNhất rồi trừng mắt nhìn hắn.

Long Nhất la lên rồi rút chân về,thói quen chết người lúc bên cạnh hồng nhan của hắn luôn là kê đầu lênđùi và gác chân những người đẹp, cuộc sống như vậy thật chẳng khác nàothần tiên

"Liễu Như, nàng không thể nhẹ nhàng một chút sao?" Long Nhất trách móc

Liễu Như hừ lạnh một tiếng, ôm Tiểu Nữu đưa cho Long Nhất.

"Thậtchẳng nể mặt chút nào, nếu như nàng đối với ta như lúc ta rời khỏi Mahuyễn sâm lâm có phải là tốt bao nhiêu không" Long Nhất thở dài nó, bàntay không chịu yên vuốt ve đôi chân nhỏ nhắn của Lưu Ly

Liễu Như nghe vậy quay đầu nghi hoặc nói: "Ta lúc ấy đối với ngươi như thế nào?"

"Không,quên mất rồi, xem ra nàng thường hôn tạm biệt người khác, ta lại còntưởng đó là nụ hôn đầu tiên của nàng chứ" Long Nhất có chút hờn giận,hắn còn nhớ mãi cái nụ hôn lúc chia tay đó

Hơi thở Liễu Như nhưnghẹn lại, mặt đỏ lựng như ánh hoàng hôn, nàng thẹn quá hoá giận nói:"Ngươi nghĩ ta với người cùng một dạng sao? Trừ người ra, ta.... Ta....Ngươi chết đi"

Long Nhất nghiêng người ngồi dậy, nhìn chằm chằm vào Liễu Như, nhoẻn miệng cười

"Ngươi cười cái gì? Có tin ra sẽ xé tan miệng ngươi ra không?" Liễu Như cay cú nói

"Tacười ta thôi, bận tới nàng sao? Phải không Nữu Nhi?" Long Nhất phá lêncười mở to mắt nhìn vẻ mặt tò mò của Nữu Nhi đang nhìn

"Vâng" Nữu Nhi đáp, Long Nhất nói cái gì, nó cũng chỉ biết đó là đúng, vì vậy mới gật đầu với Long Nhất, rồi nhoẻn miệng cười

Támcon độc giác mã kéo cỗ xe sang trọng nhằm thằng hướng đông khẩn trươngchạy. Không đến vài ngày sau đã tới biên giới của Cuồng Long Đế Quốc

"Tanhớ kỹ rằng phía trước không có thành trấn nào, hôm nay phải ở ngoàirồi" Long Nhất nhìn vào bóng đêm đang buông dần xuống rồi nói với LiễuNhư và Lưu Ly

Tìm được một chỗ sẽ dừng lại dựng hai cái lều, bố trí vài cái kết giới phòng ngự là được thôi

Ănqua loa chút, chợt gió đâu nổi lên mang theo hơi ẩm lớn, và trong khôngkhí lôi hệ ma pháp nguyên tố cũng trở lên dầy đặc lên nhiều

Oành,hàng loạt tiếng sấm sét vang lên. Những tia chớp bạc, từng đạo xé toangbầu trời, mưa cũng bắt đầu đổ xuống ngày một dây. Trong nháy mắt, trờiđổ mưa lớn

Long Nhất nằm trên giường lớn trong lều, ta phải ôm Lưu Ly, tay trái ôm Nữu Nhi, nghe tiếng mưa rơi mà mắt khép hờ suy nghĩ

Chuyệnxảy ra với Quang minh đại giáo đường ở Thương nguyệt thành sớm đã đượctruyền khắp Thương Lan Đại lục. Nhưng lại ngoài dự liệu của hắn là haiđại thần thánh tế tự gần đây liên hợp lại để giải thích, đúng như lờicủa Nạp Lan Như Nguyệt nói về về việc giáo hoàng Tra Nhĩ Tư trở vềQuang Minh tổng hội bế quan, để nhưng người không hiểu chuyện được rõ,một chuyện lớn như vậy cuối cùng trôi qua

Nhưng khiến Long Nhấtmông lung nhất là Mộc Hàm Yên cùng Phiêu Miễu Tiên tử. Linh hồn củaPhiêu Miễu Tiên Tử bị hao tổn nghiêm trọng khiến hắn giật mình. Nàng tanhắn hắn phải cẩn thận đối với Tra Nhĩ Tư để hắn nắm được một chút

Vớithực lực của nàng ta, Tra Nhĩ Tư căn bản không thể động tới nàng. Cứcho là nàng nhất thời không đề phòng bị đánh lén, một Pháp thần củaquang minh hệ sao lại có thể khiến cho Linh hồn nàng bị tổn thương trầmtrọng đến vậy? Trừ khi....

Long Nhất lắc đầu, nhíu mày suy nghĩ.Hắn giờ đây hơi nghi rằng Mộc Hàm Yên và Phiêu Miễu tiên tử chính làmột, bởi vì hai người đàn bà này không bao giờ cùng lúc xuất hiện, chỉlà tướng mạo, khí chất hay mùi hương trên người có khác biệt. Chínhđiều này khiến hắn phải bỏ qua ý nghĩ trong đầu

Đúng lúc đang nhập thần, lông mày Long Nhất chợt nháy, huyết sắc khô lâu từ trong lòng bàn tay nhảy ra

"Hắc ám khí tức?" Long Nhất tức khắc ngồi dậy

"Thiếugia, người cũng phát hiện được rồi sao?" Lưu Ly cùng ngồi dậy theo, sứcmạnh tinh thần lực đối với sự biến đổi của ma pháp đúng là hết sức mẫncảm

Long Nhất gật đầu đưa Nữu Nhi cho Lưu Ly nói: "Nàng ở đây, ta ra xem sao"

Lưu Ly vốn định đi theo nhưng lời Long Nhất nói nàng liền nhu thuận đáp ứng

LongNhất chạy ra khỏi lều, vừa lúc thấy Liễu Như cũng bay vút ra, hai ngươiliếc nhìn nhau, một trước một sau nhằm nơi phát ra khí tức hắc ám baytới

"Thiếu chủ, người phải theo chúng tôi trở về giáo hội, xinđừng làm khó chúng tôi nữa" Tại một ngọn núi nhỏ, bốn người mặc hắc bàovây quanh một thanh niên ở giữa

"Nếu còn gọi ta là thiếu chủ thìđừng làm khó dễ cho ta, các ngươi hãy trở về phục mệnh, nói chưa có gặpta là được" Giọng thanh niên khàn khàn nói

"Khô Cốt, đừng phí lời nữa, chúng ta mau đưa thiếu chủ trở về giao nộp là xong" Âm thanh một người nói

Thanhniên khóe miệng giật giật, đột nhiên khẽ quát lên một tiếng, hai đạokim qua xuất hiện, tức khác tử khí đậm đặc bao phủ cả một vùng

"Kimgiáp thi vương, là dịch giới vong linh triệu hoán thuật" Khô Cốt kinhhô một tiếng, lập tức hoa tay lên, hơn mười bộ khô lâu theo một vết nứtkhông gian xuất hiện, cùng với hai kim giáp thì vương cùng nhau chiếnđấu

"U Minh tà khô, ngươi làm sao lại có thể biết Dị giới vonglinh triệu hoán thuật?" Thanh niên thấy mấy bộ khô lâu cường hãn, khôngkhỏi ngẩn người ra, nhíu mày hỏi. Mặc dù so với Kim giáp thi vương kémmột bậc nhưng mười chống lại hai đương nhiên càng đấu càng không tốt

"Làsư thúc tổ truyền cho" Khô cốt thản nhiên nói. Hắn với Vong linh mapháp quả là một thiên tài, thực lực của hắn sớm đã không phải so sánh,hơn nữa dị giớ vong linh triệu hoán thuật cùng thăng tiến thần tốc,trong thời thời gian ngắn ngủi có thể gọi về hơn mười bộ U Mình Tà Khô

"Sư thúc tổ?" Trong mắt thanh niên hiện ra một tia thất vọng

"Thiếuchủ, người hãy theo chúng ta trở về thôi" Khô Cốt thấy vị thiếu chủ nàycũng biết Dị giới vong linh triệu hóa thuật, trong lòng không khỏi trắcẩn, bọn họ bốn người vây như vậy, thiếu chủ không thể nào mà thoát được

Thanh niên nọ hừ lạnh một tiếng nói: "Muốn để ta sống mà đi hay là mang thi thể ta về nộp đây"

Long Nhất cách đó không xa nhìn chằm chằm thanh niên nó, đột nhiên khóe miệng nhoẻn cười vui vẻ

Chương 486: Thiếu chủ của Hắc Ám giáo hội

Dịch: Filo

Nguồn: 4vn.eu

Tháiđộ cứng rắn của thanh niên nọ khiến bốn gã áo đen sợ run, thanh niênnày dù sao cũng là thiếu chủ của họ, mệnh lệnh từ trên là phải mangngười sống về chứ mang xác về sợ rằng bọn họ chẳng dám ý kiến

Đanglúc bốn gã áo đen khó xử thì đột nhiên hai đạo hồng quang xuất hiện,hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy hai cái đầu lâu bay ra vàmáu phun cao hơn trượng

Hai đạo lục quang từ ngực kẻ áo đen vụtra, đó chính là thúy ma điểu được hắc ám giáo hội phong ấn trên ngườicủa nhân viên trung và cao cấp

Không phải là hai gã áo đen khôngcó kết giới phòng ngự mà sức mạnh cùng với tốc độ công kích thật sư vôcùng kinh hãi. Kết giới nọ chỉ giống như một tấm màn bình thường, chẳngcó thể ngăn cản dù chỉ một vài giây

Mưa càng lúc làng lớn, cảnhvật trước mắt cũng cơ hồ biến đổi. Khô Cốt cùng với một gã áo đen khácngây người ra, kinh hãi nhìn thi thể không đầu của đồng bọn. Cách đókhông xa một bóng đen dần hiện ra, bóng đen nọ mang Tử thần liêm đao,hồng quang từ hai đồng từ yêu dị chớp lóe trong đêm

"Long Nhị?" thanh niên thì thào

"KhôCốt, chúng ta chạy thôi...." Gã áo đen kia cảm thấy khí tức tử thần từLong Nhị, hơn nữa nhìn đồng bọn như thế, lập tức chân phát run, nóixong liền bay vút đi trốn

Xoẹt một tiếng, một tử quỷ trảo xuất hiện, vỗ thẳng tới gã áo đen

Gã lập tức thay đổi, lao về phía Khô Cốt, nhưng hắn cũng không có phát giác tử sắc quỷ trảo kia là do Khô Cốt gọi ra

"Phệ hồn" Khô Cốt khẽ quá một tiếng. Mi tâm gã áo đen đã bị móng vuốt cắm vào

"KhôCốt, ngươi....." Gã áo đen không thể nào nghĩ đến đồng bọn sẽ xuông tayvới hắn, vì thế không có chút phòng bị nào, hắc vụ theo móng vuốt củaKhô Cốt hút ra, thân thể kẻ áo đen dần dần xụi dần, cuối cùng ngã thẳngcẳng trên mắt đất

Lúc này, Long Nhất và Liễu Như mới xuất hiện trước mặt Khô Cốt và thanh niên nọ

"Khô Cốt ra mắt sư thúc tổ" Khô Cốt thấy Long Nhất vừa xuất vẻ mặt nhất thời rất kích động.

Long Nhất vỗ vai Khô Cốt nói: "Tốt, vong linh ma pháp thực tiến bộ thần tốc thật"

"Đềudo sư thúc tổ chỉ dạy, thân thể con đang từ từ khôi phục như thường,cảm ơn người" Khô cốt vạch ống tay áo rộng thùng thình ra, lớp da trêncánh tay đã bắt đầu phủ kín, chắc rằng tiếp tục tu luyện ma pháp đạithành, thân thể hắn sớm muộn cũng sẽ khôi phục như thường

Long Nhất vui mừng cười, cổ vũ một hai câu, rồi nhìn chằm chằm vào thanh niên hỏi: "Có chuyện gì vậy"

"Thưasư thúc tổ, vị này là thiếu chủ của Hắc ám giáo hội, theo lệnh của giáohoàng phải đưa người trở về" Khô Cốt cung kính đáp, rồi lập tức ngẩnđầu nhìn thanh niên nọ. Trong mắt xuất hiện một tia sát khí. Hôm nay,chuyện hắn giết đồng bọn mà bị vị thiếu chủ này nói lại với giáo hoàng,thì cái mạng của hắn khó bảo toàn được, nhưng vì Long Nhất ra tay cứucó lẽ hai người đã có quen biết qua, vì thế hắn mới không dám vọng động

"Thiếu chủ không sao chứ?" Long Nhất quay đầu nhìn vị thanh niên mỉm cười đùa cợt,

"Nhìncái gì mà nhìn, không có nhìn thấy mỹ nữ sao?" Thanh niên dâm chân mộtcái, âm thanh trở nên kiều mị, diện mục như hoa nguyệt, thoắt cái từmột thanh niên tuấn tú đã biến thành một mỹ nhân tóc lam, mắt lam,không phải Phong Linh thì còn là ai nữa chứ?

Mắt Phong Linh như phủ lớp sương mù, cắn chặt một cái lao vào lòng Long Nhất.

"Phu quân, thiếp rất nhớ chàng nè" Phong Linh ôm chặt Long Nhất, hít lấy mùi quen thuộc, nước mắt cứ thế trào ra

Trong cơn mưa lớn, đôi tình nhân gặp nhau thân mât sau một thời gian dài nhớ nhung

Mộtlúc lâu, Phong Linh lấy lại tinh thần đêm mọi chuyện nói hết. Nguyên làHắc ám giáo hoàng muốn dùng Phong Linh để ép Long Nhất đến Hắc ám giáohội. Đương nhiên lý do cũng giống Tra Nhĩ Tư là muốn có được bí mật củathần bài truyền thừa. Nhưng lại bị Phong Linh lén nghe được, nàng vộivàng chạy khỏi Hắc ám giao hội để tìm Long Nhất. Sau đó là bị giáohoàng phái người truy đuổi

Long Nhất nghe xong nhíu mày ngẩngđầu nói với Khô Cốt bên cạnh "Ngươi trở về phục mệnh đi, nhớ chú ý đếnnhất cử nhất động của Hắc ám giáo hoàng, về phần đồng bạn của ngươi...ngươi không cần ta phải dậy ngươi phải nói làm sao chứ?"

"Khô Cốt hiểu rõ, sư thúc tổ xin yên tâm" Khô Cốt thi lễ xong, hóa thành đám khói đen đi mất trong đêm mưa.

LongNhất vừa nhin Khô Cốt biến mất liền vỗ vai Phong Linh buông nàng ra rồinói: "Đi thôi, chúng ta trở về lều hãy nói" Nhưng khi hắn quay đầu lạithì đã thấy Liễu Như đã mất dạng từ khi nào

"Cái con rồng cái này, không nể mặt tý nào" Long Nhất lẩm bẩm ôm Phong Linh trở về lều

"Thiếu gia... nàng" Vừa vào trướng bồng, Lưu Ly từ trên giường ngồi dậy, thấy Phong Linh ở bên Long Nhất không khỏi run người

PhongLinh cũng xem kỹ Lưu Ly, mái tóc vàng mềm mại, đôi mắt mầu xanh biển,ngũ quan hết sức tinh sảo phối hợp với khí tức thần bí khiến nàng bấtngờ không thôi

"Phu quân, chàng lại lừa được tiểu mỹ nhât này à?" Phong Linh thu hồi ánh mắt véo mông Long Nhất một cái

"Xinchào, ta là Lưu Ly ta không phải là thiếu gia gạt mà ta chính là thị nữcủa thiếu gia thôi" Lưu Ly cười khẽ nói, trong lòng tự nhủ không biếtthiếu gia này có bao nhiêu thê tử, mà ai cũng xinh đẹp như vậy?

PhongLinh nghe vậy tròn mắt nhìn Long Nhất, thị nữ như thiên tiên thế sao?Thật không thể nào tưởng được. Phong Linh hiểu rõ Long Nhất, là sựthật, lúc đầu Lưu Ly trở thành thị nữ của Long Nhất chính là do ép buộc

"Tốtrồi, đừng nhìn nữa, Linh nhi, giờ nói cho ta biết, vì sao nàng lại trởthành thiếu chủ của Hắc am giáo hoàng?" Long Nhất nhìn Phong Linh cười,nha đầu kia mà giấu giếm thì hắn quả là khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro