phonglamdithe c12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12 - Pháp trường,đoàn tụ

Dịch: silua1989

Nguồn: Truongton.net

Bấm vào đây để xem nội dung.

Tuyết Nhu đã sẵn sàng chuẩn bị tâm lý, nhưng khi tiếng long ngâm vang lên liền cho nàng một tia hy vọng.

Đồng thời thanh long ngâm này đều mang đến cho toàn đấu trường mỗi người có bất đồng cảm giác. Bình dân thì nghi hoặc thanh long ngâm này là chuyện gì xảy ra, cao thủ thì biết có cao thủ sắp tới đây.

Mà thanh long ngâm này làm cho Long gia ba người rung động lớn nhất, bọn họ nhìn nhau , điều cảm thấy nghi hoặc.

"Đinh" Liên tục vang lên bốn âm thanh, cây búa bị bốn đạo kim quang đánh bay ra ngoài, rơi trên mặt đất. Trên mặt đất cũng nhiều thêm bốn thanh hoàng kim phi đao.

Lúc này một người từ không trung bay về phía trung ương pháp trường, màu đen kiếm sĩ dùng biểu hiện vóc người hoàn mỹ, tóc phiêu dật bay lên, trên lưng lộ vẻ một thanh kiếm "thật nhỏ" , trên vai có một con Tiểu miêu, mặc dù tốc độ hắn không chậm, nhưng trong tâm lý mọi người có một loại ảo giá hắn đang chậm rãi phi . Trong lòng bình dân cho rằng người này thật là tiêu sái. Trong tâm lý cao thủ thì tràn ngập rung động, đây là kiểu phi hành hoàn toàn chưa thấy qua.

Trong khi tất cả còn đang cảm thán cùng rung động , thì người đó đã tới trung ương đoạn đầu thai. Bên cạnh phòng ngừa xuất hiện bất trắc đích thành vệ đội, nhanh chóng đem đoạn đầu thai vây quanh.

Một người lên tiếng hỏi: "Các hạ là ai, tại sao đến nơi đây làm bậy. "

Lăng Phong cũng không có lập tức trả lời hắn , hắn ...trước tiên đem bốn người cỡi trói, đở bốn người đứng lên.

Thành vệ đội chứng kiến Lăng Phong làm như vậy, từng người đều đem vũ khí quay về Lăng Phong, chuẩn bị lập tức động thủ. Người đội trưởng lại một lần nữa lên tiếng hỏi: "Các hạ muốn làm cái gì, hành vi của ngươi như vậy chính là cướp pháp trường. Người đâu bắt hắn. " Thành vệ đội vọt đi tới.

"Chậm đã! " Lăng Phong khoát tay nói, "Ta không phải cướp pháp trường, mà là pháp trường này không cần phải tổ chức. "

Thành vệ đội trưởng vẫn còn cầm vũ khí quay về Lăng Phong, nói: "Có cần phải hay không không phải ngươi có quyền nói , lần này là Hoàng thượng định pháp trường, chúng ta phải phải bảo vệ tiến hành hình phạt . Các hạ xin ngươi thúc thủ chịu trói. "

Tuyết Nhu lúc này mở miệng nói: "Ta không biết ngươi tại sao lại cướp pháp trường, đa tạ hành vi của ngươi. Nhưng ta sẽ không theo ngươi rời đi, ta cam tâm thụ phạt. "

"Ta không nói muốn dẫn ngươi rời đi,cũng chưa nói qua muốn cướp pháp trường. " Lăng Phong trả lời một câu, sau đó đối với đội trưởng kia nói: "Chuyện này chỉ cần Hoàng thượng gặp qua ta sẽ giải quyết được, ta là người có thể thay đổi sự tình của những người này "

"Đây là không có khả năng, Hoàng thượng ngươi muốn gặp là gặp sao, ngươi hãy mau thúc thủ chịu trói, có cái gì cần nói ta giúp ngươi truyền đến Hoàng thượng. " Viên đội trưởng cự tuyệt đề nghị Lăng Phong muốn gặp Hoàng thượng.

"Ai, xem ra không thể làm gì khác hơn là như thế này. " Lăng Phong tâm lý nghĩ muốn trực tiếp gặp Hoàng đế là không có khả năng rồi. Vì vậy xoay người đối với bốn người nói: "Các ngươi mau đem bịt lổ tai lại. "

Nghe Lăng Phong nói những lời này bốn người còn đang nghi hoặc , Lăng Phong liền làm việc để cho bọn họ lập tức bịt lổ tai lại. Một tiếng còn vang hơn long ngâm từ trong miệng Lăng Phong phát ra, khi mọi người còn nghi hoặc tại sao lại phát ra long ngâm , thì lúc này lại vang lên ba loại long ngâm khí thế bất đồng, cùng với tiếng long ngâm vừa rồi cộng hưởng.

Phát ra ba loại long ngâm này là đứng trên chủ tịch thai đích ba người Long gia. Tâm lý bọn họ thật dị thường kích động, sau khi phát ra long ngâm liền phi thân đi ra ngoài, hướng trung ương đích Lăng Phong chạy vội qua. Hoàng đế cùng Bạch vân nhìn họ một chút liền theo qua, tình huống như vậy đã phi thường rõ ràng, người phát ra long ngâm kia, tuyệt đối là người cùng Long gia có quan hệ rất lớn. Có lẽ đây là hy vọng còn sống của bốn người dưới kia.

Lăng Phong chứng kiến có năm người hướng về phía này , phía trước là ba người người nhà củaLong Thiên, phía sau một người là Hoàng đế một người là Bạch gia gia chủ Bạch vân. Lăng Phong ngừng long ngâm, chờ bọn hắn lại đây.

Thành vệ đội chứng kiến năm người kia chạy vội tới đây thì biết việc này không thuộc về quyền của hắn có thể quản tới, người tới là đế quốc đích Long gia, Bạch gia thậm chí Hoàng đế, thân phận một người so với một người càng đại. Chính mình một người nho nhỏ thành vệ đội trưởng ở trước mặt những người này căn bản không là cái gì.

Phía sau Lăng Phong , Tuyết Nhu rất kinh ngạc, tình huống bây giờ rõ ràng là người này cùng Long gia quan hệ không lạ, có lẽ có thể cứu bốn người bọn họ.

Lăng Phong quay đầu lại nhìn bốn người một chút, xem xong thấy trong đó thì Tuyết Tình có một loại cảm giác kỳ quái, tựa hồ không giống với trước kia. Từ vừa mới cứu của nàng đều là ngơ ngác ,so với vẻ mặt biến hóa đa dạng của công chúa bạn thân của nàng thì vẻ mặt của nàng một chút cũng không đổi. Tình huống lúc này, Lăng Phong mặc dù tò mò, cũng không có cách nào hỏi.

Rất nhanh ba người Long gia tới trước mặt Lăng Phong, thành vệ đội đã tránh đường cho bọn hắn. Long Kiếm Tâm mở miệng hỏi: "Tiểu huynh đệ, ngươi là ai? Tại sao có long ngâm đặc hữu của Long gia chúng ta? "

Lăng Phong cười cười nói: "Ta không thể là tiểu huynh đệ của người, lão nhân gia người không nên rối loạn bối phận, người chính là ông nội của ta a, khi nào lại bảo cháu là tiểu huynh đệ chứ. " Khi mọi người nghe Lăng Phong không để ý đến mặt mũi của Long Kiếm Tâm nói chính mình không phải Long Kiếm Tâm đích tiểu huynh đệ, tâm lý nghĩ sao lại có người vô lể như vậy chứ,thiệt đáng trường phạt. Ngay cả Hoàng đế cũng nghĩ vậy. nhưng lời Lăng Phong nói sau lại làm cho mọi người giật mình không thôi.

Long Tuyệt nghe Lăng Phong nói xong sau liền hỏi: "Lão ba, người khi nào còn có một người cháu khác, ta đây nhất định còn có một người huynh đệ rồi, cũng không phải là lão mụ sinh ra , là ai vậy? " Tin tức này đối với Long Tuyệt mà nói thì ngoài ý muốn .

Long Kiếm Tâm hung hăng gõ đầu Long Tuyệt một cái, mắng: "Lão tử ta không có nữ nhân khác, cũng không có con rới, nếu có thì sap lai không ở Long gia. " Long Tuyệt ủy khuất nói: "Không có vậy hắn như thế xưng là cháu người, lão ba ngươi nhất định là ở bên ngoài phong lưu lưu lại chính mình cũng không biết. "

Long Kiếm Tâm bị Long Tuyệt làm cho nộ hỏa nói : "ngươi......ngươi......" "Ha ha......Gia gia không ở bên ngoài phong lưu , thì nói không chừng là lão ba lưu lại. " Long Dương chứng kiến cha nói gia gia như vậy, làm gia gia nói không ra thoại có chút buồn cười.

"Câm miệng. " Long Tuyệt cùng Long Kiếm Tâm đồng thời quát.

Hoàng đế đau đầu nhìn ba người, bây giờ là lúc nào , còn dây dưa vấn đề này, người đang trước mặt thì trực tiếp hỏi. Hoàng đế mở miệng hỏi: "Các hạ rốt cuộc là ai? Tại sao lại càn trở hành hình? "

Lăng Phong nói: " Pháp trường này không cần phải tổ chức. Không biết các người dựa vào đâu lại có phán quyết như vậy. "

Hoàng đế thấy Lăng Phong không có hướng hắn hành lễ, hơn nữa nói chuyện bình thản như vậy , có lẽ là một người đồ đệ của thế ngoại cao nhân không rành thế sự, phương thức Lăng Phong tiến vào pháp trường quả làm cho người ta ngoài ý muốn , vũ kỹ như vậy không ai chứng kiến qua. Hơn nữa Hoàng đế cũng là một cái chiến sĩ, một người trung cấp kiếm thánh, cho nên liền dùng võ giả đích phương thức đối thoại, "Đây là phán quyết của Thiên tường Đế quốc chúng ta , bởi vì là bốn người tiểu nữ mang Long Thiên tới ma thú rừng rậm, ở đó trong lúc cùng ma thú chiến đấu lại không cứu hắn, vì vậy làm Long Thiên chết, đây là hành vi bỏ rơi chiến hữu. "

Lăng Phong biết không phải là lý do này, đây là đối với người ngoài nói , Vì vậy liền nói: "Cái này thật là hành vi không thể tha thứ , nhưng cũng không đến nổi phải giết bọn họ. "

Hoàng đế không thể làm gì khác hơn là đối với hắn nói: "Ai......Là kế hoạch của tiểu nữ mượn đao giết người, muợn ma thú giết chết Long Thiên, cái này là vì giết người."

Lăng Phong bây giờ xác định bọn họ biết rõ chuyện này rồi, may là mình ... tới đây trước , bằng không sau này tới đây thì chỉ gặp mộ của họ thôi.

"Các ngươi như thế nào biết Long Thiên nhất định phải chết, các ngươi chứng kiến qua thi thể của Long Thiên sao? Chẳng lẻ Long Thiên không vì bảo vệ an toàn bốn người bọn họ mà lưu lại sao? "

Hoàng đế có điểm mất hứng, từ khi ở ngôi vị Hoàng đế tới nay không ai dám chất vấn hắn như vậy , "Hừ, chúng ta hiểu rõ Long Thiên, hắn sẽ không vì người khác hy sinh chính mình, lấy tình huống lúc ấy với năng lực của hắn không có khả năng còn sống ra khỏi ma thú rừng rậm. "

Lăng Phong nghĩ lại quả thật là như thế , lấy năng lực của Long Thiên là không có khả năng còn sống, ta đây bây giờ nói thân phận cho bọn họ có không thể không có chút hoài nghi, vốn tưởng rằng chuyện không bại lộ, chỉ cần qua loa là được, bây giờ xem ra phải tìm cá lý do nói chính mình như thế nào còn sống đi ra. Lấy đại một lý do nào đó đi , dù sao cũng không hảo giải thích.

Lăng Phong cười nói: "Hoàng thượng làm các ngươi thất vọng rồi, Long Thiên còn chưa chết, hơn nữa bây giờ đang ở nơi này. "

"Cái gì?" "Ngươi nói cái gì? " Mọi người nghe xong Lăng Phong nói rất giật mình, Vì vậy đều kinh ngạc hỏi.

Long Tuyệt càng cầm lấy hai tay Lăng Phong , hỏi: "Ngươi nói Long Thiên không chết, còn đang ở nơi này, ở đâu? " Lăng Phong bị nắm đích có điểm đau đớn, xem ra hắn thật sự rất quan tâm Long Thiên, xem ra Long Thiên ta phải làm định rồi, cười nói: "Lão ba, ngươi cũng không không cần như vậy cầm lấy ta. Có chuyện gì chậm rãi nói. "

Long Dương nghe được Lăng Phong bảo lão ba đã bảo nói: "Lão ba ? Lão ba ngươi xem là ngươi phong lưu rồi, hắn gọi ngươi lão ba kìa. "

Mặc dù mọi người từ lời nói của Lăng Phong có đoán Lăng Phong là Long Thiên, nhưng Lăng Phong cùng Long Thiên khác biệt rất lớn, khiến mọi người hạ ý thức cho rằng điều này không có khả năng, không thèm nghĩ tới nữa.

Long Tuyệt giúp mọi người hỏi ra nghi vấn trong lòng : "Ngươi gọi ta lão ba, ta chỉ có hai người con , chẳng lẻ ngươi là Tiểu Thiên? "

Lăng Phong tiếu đáp: "Ta là Long Thiên, xem ra lão ba đối lão mụ rất trung tình, có thể khẳng định......Ngô ngô, lão ba người ôm chặt quá,muốn ta chết sao. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lam#phong