176-180

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vừa mới đón năm mới, đề tài rất nhanh mà xoay quanh tới mấy chuyện về nhà ăn tết, Chaeyoung uống ngụm trà hỏi, "Jisoo, gia đình và họ hàng của cô đột nhiên biết cô kết hôn, có cảm thấy kinh ngạc không?"

"Có a." Mỗi năm đến tết thì lại bị bà con dòng họ giục kết hôn, còn có người họ hàng rất nhiệt tình còn giới thiệu đối tượng cho cô, đột nhiên thông báo kết hôn, còn mang theo bà xã về nhà ăn tết, những họ hàng đó không kinh ngạc sao được.

Nhớ tới họ hàng vây quanh Jennie hỏi han không ngừng, truy vấn các cô làm thế nào mà quen nhau, cầu hôn lúc nào, sao không thông báo gì hết mà đã đi lãnh chứng, hỏi cho đến khi Jennie đỏ mặt, còn khoé miệng của Jisoo cong không hạ xuống được.

Cô thật sự không thể ngờ, Jennie về ngoại lạnh lùng như vậy, ở trước mặt trưởng bối lại có vẻ đáng yêu.

Jisoo xoay chiếc nhẫn của mình, thật mình nhìn nhìn lại hình ảnh lúc Jennie đỏ mặt.

Chaeyoung uống một ngụm trà, cảm giác trà này ngọt ngấy không uống nổi.

Lisa sao còn chưa trở lại, Jisoo ở đây ân ái quá, làm cô thật hâm mộ.

Nói đến chuyện của mình và Jennie, Jisoo thao thao bất tuyệt, hận không thể làm cho cả thiên hạ biết, Jennie - tiểu ngạo kiều này sau khi ở bên cô có biết bao nhiêu tốt lành.

Lisa mở họp xong, còn chưa đi đến cửa văn phòng, xa xa đã nghe giọng nói của Jisoo, hở tí là Nini, hở tí là bà xã.

Có thể ở trong văn phòng cô, nói chuyện có liên quan đến Jennie, trừ bỏ phu nhân của cô đến thì còn ai nữa.

Lisa nhanh chóng đi về văn phòng, bỏ thư ký Phó ở lại phía sau, thấy được phu nhân nhà mình, Lisa ôn nhu mà gọi, "Chaeyoung."

Nhịn không được kêu tiếng một trước, lập tức đi qua bên cạnh.

Rốt cuộc cũng đã họp xong.

Chaeyoung buông chén trà đứng dậy đón phu nhân, lúc Lisa đến gần, Chaeyoung bổ nhào vào trong lòng Lisa, giờ phút này không có Park tổng, chỉ cô gái nhỏ trông ngóng phu nhân nhà mình.

Thư ký Phó yên lặng ôm đống hồ sơ đi vào, để lên bàn làm việc cho La tổng, không xác định là La tổng có việc gì phân phó hay không, sau khi đặt tư liệu xuống, yên lặng mà đứng đó, đem sự tồn tại của mình giảm xuống thấp nhất có thể.

Chaeyoung ôm Lisa một lát mới buông ra, Lisa nhìn cô mà có hứng thú trêu ghẹo, "Tiểu Park tổng thật nhiệt tình."

Bởi vì Jisoo và thư ký Phó ở đây, Chaeyoung cũng chú ý đến hành động cùa mình, chưa bao giờ trực tiếp nhảy vào người cô mà thân mật như vậy.

Chaeyoung tìm một cái lý do, "Vì cùng chị nói chuyện dự án mới, không nhiệt tình không được a." Cô mới không để cho Lisa biết, cô bị Jisoo đả kích, vắng vẻ trong lòng một lúc.

Thư ký Phó, "...." Park tổng và La tổng nói chuyện dự án hợp tác đều theo phong cách đó mà đạt được thỏa thuận sao?

Không nghĩ tới La tổng lại là người ham sắc đẹp như vậy.

Vừa nghe tới dự án mới, Lisa thu hồi sự ôn nhu lại, lạnh lùng bình tĩnh hỏi, "Dự án gì?"

Nghiêm túc làm cho người ta sợ hãi.

Thư ký Phó lập tức ý thức được, bản thân nên lui ra, ở chỗ này sẽ quấy rầy vợ chồng hai người nói chuyện dự án.

"La tổng, hồ sơ đã đặt ở trên bàn, tôi đi ra ngoài."

Lisa gật gật đầu, sau khi thư ký Phó đi ra ngoài, cô nhìn về phía Jisoo.

Jisoo lập tức hiểu, "Em cũng đi ra ngoài, La tổng." Theo chân thư ký Phó mà đi ra khỏi văn phòng, còn cẩn thận đóng cửa giúp hai người.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người, biểu tình trên mặt Lisa vẫn nghiêm túc như cũ, "Park tổng nói đi, dự án nào đáng giá để em nhiệt tình với chị như vậy?"

Chaeyoung nhịn không được mà cười lớn, ôm lấy mặt Lisa, mấy ngón tay dài xoa xoa nắn nắn mặt Lisa tạo thành dấu, ngón trỏ còn tạo thành vòng tròn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, "Em sai rồi, em không phải vì dự án mà nhiệt tình như vậy với chị."

Chỉ cần nhìn thấy Lisa thì cô đã muốn nhiệt tình rồi.

Chaeyoung hôn hôn lấy lòng La tổng, "La tổng, sắp đến giờ ăn trưa rồi, em mời chị đi ăn cơm nha?"

"Chị không có thời gian."

Lisa cự tuyệt cô? Trên mặt Chaeyoung hơi hơi sửng sốt, khi nhìn thấy đôi mắt Lisa trong đó còn có ý cười, bàn tay đang ôm lấy mặt Lisa, dời sang ôm cổ, "Nếu đã không có thời gian, vậy hẹn lần sau nhé."
Chaeyoung chuẩn bị đi, Lisa duỗi một tay câu lấy cô trở lại, Chaeyoung cười ôm chặt Lisa, không đùa giỡn nữa, bắt đầu nói chuyện chính.

"Chúng ta đi ăn trưa đi, sẵn tiện nói chuyện hợp tác của hai công ty về dự án khu dân cư AI kia." Chaeyoung đem những thông tin mình biết được nói cho Lisa nghe, "Bên tập đoàn MS không chỉ hợp tác với một mình công ty của chị, năm ngoái Suzy rời khỏi tập đoàn MS cũng không phải là từ chức, mà là theo ý của Choi Yeonwoo, thành lập một công ty bất động sản."

Tổng giám Suzy trở thành Suzy tổng tài.

Chaeyoung có người thu thập tin tức cho cô, thì Lisa cũng có, nhưng tin tức này, thực sự làm cho Lisa có chút kinh ngạc.

"Làm sao em biết được?" Kinh ngạc với tin tức này, nhưng mà Lisa phát hiện một điểm mấu chốt, "Hình như em đối với Suzy đặc biệt chú ý nhỉ?"
Có chỗ nào mà đặc biệt chú ý đến Suzy, cái này chú ý đến Choi Yeonwoo.

"Không phải là Suzy, mà là Choi Yeonwoo." Đối với tình địch tiềm tàng thì phải chú ý nhiều hơn.

Chaeyoung kéo Lisa đi ra ngoài, "Đi thôi La tổng, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Ở khu vực ăn uống của công ty có thiết kế mấy phòng ăn riêng biệt, dành cho các lãnh đạo dùng trong các trường hợp bàn công việc, Lisa rất ít khi đến đây. Hôm nay, mang Chaeyoung đến đây, để cho cô nếm thử tay nghề của đầu bếp mới chiêu mộ.

Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, đa số là Chaeyoung, còn Lisa nghe xong thầm phân tích trong đầu.

Kinh tế cũng có chu kỳ, ngành bất động sản sau thời kỳ đóng băng sẽ có cơn sốt nhà đất, mà trí tuệ nhân tạo đang là chiến lược của quốc gia sau này, còn bây giờ là thời gian tập trung phát triển, hai cái kết hợp với nhau, thì thị trường bất động sản lại vươn lên tầm cao mới.
Tập đoàn La Thị hoạch định dự án quan trọng của năm nay chính là khu dân cư AI, mà bên tập đoàn MS cũng tập trung vào khu dân cư AI.

Cái gọi hợp tác, chính là thăm dò lẫn thị trường.

Lisa buông đũa, uống nước cho thanh giọng, "Chị có thể hỏi em một vấn đề không? Mấy cái tin tức này từ đâu ra?"

Không phải cô không tin rằng mấy tin tức này không đáng tin cậy, mà mấy tin này quá chính xác, chính xác đến mức chính tai Chaeyoung nghe được từ trong cuộc họp lãnh đạo của Choi Yeonwoo, biết hết mọi chuyện của bên đó.

Chaeyoung cúi đầu dùng bữa, né tránh không trả lời.

Đối với chợt vang lên tiếng cười.

Chaeyoung ngẩng đầu, một bên má phồng lên, ngơ ngác nhìn Lisa, trông cô như một con hamster.

"Có phải Jennie thu thập tin tức cho em không?" Lisa cười cười, còn tạo ra ánh mắt chị biết hết rồi.
Chaeyoung không gật đầu không lắc đầu.

Nhìn thấy bộ đáng yêu này của cô, Lisa không dám làm cô khó xử, chủ động chuyển sang đề tài khác, "Vậy là không phải cô ấy."

Chaeyoung lặng lẽ thở dài, mới vừa rồi thiếu chút nữa không kiên trì được mà thừa nhận rồi.

Cơm nước xong, Chaeyoung trở về văn phòng cùng với Lisa.

Buổi chiều, công ty có cuộc họp quan trọng, Chaeyoung ở lại không được bao lâu, Lisa cũng phải mở họp, nghỉ trưa xong, Chaeyoung trở về PC Khoa Học Kỹ Thuật.

Vội vội vàng vàng, khoảng cách đến ngày cưới cũng chỉ còn lại một tháng.

Nhìn lịch trên điện thoại đã là ngày 20 tháng 4, Lisa thất thần.

Chaeyoung thức dậy thấy cô nhìn màn hình điện thoại mà phát ngốc, thẹn thùng mà chui vào trong lòng ngực Lisa, tháng trước các cô vừa mới chụp ảnh cưới, màn hình điện thoại của Lisa đã đổi thành ảnh cưới của hai người.
Mở khoá đi vào thì màn hình chính lại là một tấm hình chụp bên bờ cát, hai người hôn môi nhau, dưới ánh hoàng hôn, phong cảnh là mặt biển bị nhiễm màu của hoàng hôn.

"Dậy rồi sao?" Lisa cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên má cô, giọng nói dễ nghe quanh quẩn bên tai Chaeyoung, "Thời gian còn sớm, ngủ thêm một lúc nữa đi em."

Những nụ hôn nhỏ cứ rơi trên mặt Chaeyoung, cô ngẩng đầu lên, thay đổi tư thế, nằm nghiêng trên giường, mắt nhìn cái điện thoại trong tay Lisa, hỏi cô, "Em ngủ bên cạnh chị, vì sao chị lại không nhìn em mà đi nhìn ảnh chụp?"

"Tiểu Park tổng còn tự ghen với bản thân nữa sao?" Lisa buông điện thoại, tay đi vào trong chăn, ôm lấy Chaeyoung, "Chị sợ nhìn em hoài lại không nhịn được..."

Cái lý do này làm cho người ta rất dễ tin.

Thấy Chaeyoung ngoan ngoãn dịu dàng để cho cô làm càn, Lisa cọ cọ bên tai Chaeyoung, "Hôn lễ của chúng ta chỉ còn một tháng nữa."
Tim Chaeyoung đập mãnh liệt khi nghe thấy hôn lễ chỉ còn một tháng nữa, thịch thịch thịch... có cảm giác kích động tim muốn nhảy ra khỏi ngực. Cô nằm trong lòng ngực Lisa, tay theo bản năng nắm lấy vạt áo Lisa mỗi khi kích động.

"Em có chút khẩn trương."

Không phải có chút, mà thực sự rất khẩn trương, ở trong không gian yên tĩnh này, Lisa có thể nghe thấy tiếng tim đập mãnh liệt của Chaeyoung, vì vậy tim cô cũng đập nhanh theo nhịp tim của Chaeyoung.

"Chị cũng khẩn trương." Lisa ôm chặt lấy Chaeyoung, dùng nụ hôn để xoa dịu.

Ừ hôn không giảm bớt mà lại làm tim của hai người đập càng nhanh hơn.

Chaeyoung lấy chăn che mặt lại, "Chị cố ý."

"Cố ý cái gì?" Lisa cười kéo chăn xuống, Chaeyoung dùng tay che mặt lại, lúc Lisa sắp cúi lại gần, Chaeyoung lại rụt rụt người, giống như một con tôm cong người trong chăn.
Chaeyoung trả lời câu hỏi kia, "Chị làm gì có khẩn trương, chỉ là muốn lừa em để hôn em mà thôi."

Lisa cũng chui vào trong chăn, nắm lấy tay Chaeyoung đặt lên eo mình, câu lấy cằm Chaeyoung, "Mặc dù chúng ta còn chưa bước vào lễ đường, nhưng chúng ta đã kết hôn, chị muốn hôn em cần phải lừa sao?"

"Không cần." Chaeyoung từ xuống bên kia giường nói, "Nên rời giường đi làm."

Lisa nằm về lại trên gối, tay đặt lên chăn, đôi mắt cười ôn nhu lại câu dẫn người, "Park tổng, có phải đã quên cái gì rồi không?"

Chaeyoung hơi suy tư một lúc, về lại bên giường, cách chăn ôm lấy Lisa.

Một nụ hôn ngắn ngủi và nói chào buổi sáng với Lisa.

Mấy cái hôn trước đó không tính, chỉ có cái này mới được gọi là nụ hôn buổi sáng.

Chaeyoung đi vào nhà tắm, Lisa nghe thấy tiếng nước chảy, vuốt ve đôi môi mình, cười cười cầm lấy điện thoại nhìn ngày tháng, một tháng sẽ đến rất nhanh.
Lisa thu dọn chăn gối, sau đó vào nhà tắm cùng Chaeyoung đánh răng rửa mặt, Chaeyoung đã lấy kem đánh răng giúp cô, còn lấy sẵn nước ấm nữa.

Chaeyoung rửa mặt xong trước, thừa lúc Lisa đánh răng mà ôm lấy cô từ phía sau, ỷ vào Lisa một tay đánh răng một tay cầm ly nước không phản kháng được, vén áo ngủ của Lisa lên, nhìn vào trong gương mà xoa xoa cái eo.

Nháo đến mức Lisa không ngừng cười được.

Lisa buông cái ly và bàn chải đánh răng, trước khi Chaeyoung trốn đi thì đã bắt lấy cổ tay cô, đem cô đặt lên bồn rửa mặt, trong miệng vẫn còn bọt kem đánh răng, hung hăng mà hôn, giúp Chaeyoung đánh răng lần nữa.

"Lần sau mà em còn nháo, chị sẽ làm cho em không đến công ty được." Lisa buông Chaeyoung ra, dùng nước súc miệng.
Chaeyoung che che ngực lại, lần sau vẫn nháo tiếp.

Chương 177: Mãnh liệt.

Buổi sáng, La Uyển có một cuộc họp quan trọng, Chaeyoung lái xe đưa Lisa đi làm, để cho Lisa ở trên xe có thời gian đọc hồ sơ.

Nhưng mà Lisa lại không xem hồ sơ, mà đi nhìn cô.

Chaeyoung bị nhìn cơ thể mất tự nhiên lại còn nóng lên, đặc biệt là sườn mặt, bị nhìn đến đỏ cả lên, đi qua một cái ngã tư, Chaeyoung hỏi Lisa, "Chị không cần chuẩn bị sao?"

"Đến công ty rồi xem." Lisa rất tự tin, trước kia ở trên xe xem hồ sơ là vì không có chuyện gì khác để làm, hiện tại nào giống lúc trước, có Chaeyoung ở bên cạnh cô, cô đương nhiên xem người chứ đi nhìn cái đống hồ sơ kia làm gì.

"Chị luôn nhìn em, như vậy rất dễ xảy ra sự cố giao thông." Chaeyoung nắm chặt tay lái, cẩn thận mà nhìn đường.
Lisa cong khoé môi, cười rất sâu xa, "Lúc chị lái xe, em cũng nhìn chị như vậy mà."

"Em không có." Chaeyoung nói mà không có chút tự tin nào, "Em chỉ ngẫu nhiên nhìn chị thôi."

Lisa cười thành tiếng không thèm chấp với cô, dời ánh mắt nhìn phía trước, Chaeyoung nhẹ nhàng thở ra.

Hai giây sau, Lisa lại quay đầu lại, giọng nói còn rất nhẹ nhàng lý luận, "Như vậy, không tính là vẫn luôn nhìn em."

Tim Chaeyoung đập nhanh, đến mặt đỏ tai hồng theo, phản bác không được La tổng, chỉ có thể thừa nhận sự ôn nhu kèm theo ánh mắt cực nóng, nỗ lực tập trung lái xe.

Cũng sắp đến La Thị, xe dừng đèn đỏ.

Lisa cúi người nhích tới gần Chaeyoung, tay từ dưới vạt áo chui vào bên trong, trong đầu thì tính lùi thời gian đèn đỏ, còn tay thì ở bên eo Chaeyoung mà xoa bóp.
So với buổi sáng của Chaeyoung, hiện tại Lisa còn làm càn hơn.

"Em còn đang lái xe." Cách lớp áo Chaeyoung đè cái tay Lisa lại, hơi thở loạn cả lên, "Chị làm như vậy sẽ bị chụp."

Lisa nhìn về hướng đèn giao thông quan sát vị trí camera, cười rút tay về, đầu ngón tay vẫn còn hơi ấm của Chaeyoung, Lisa vuốt nhẹ, ôn nhu nói, "Cảm xúc thật tốt."

Trong xe yên tĩnh, Chaeyoung nghe rõ ràng không rơi một chữ nào.

Cô thật hối hận khi mở nhạc lên.

Qua ngã tư này, sẽ đến tập đoàn La Thị, Chaeyoung đưa người đến cửa công ty, "Em không đưa chị đi lên."

"Ừ." Lisa cởi bỏ đai an toàn, câu lấy cằm của cô, hôn một cái tạm biệt mới chịu xuống xe.

Nhìn Lisa đi vào công ty, Chaeyoung mím môi cười trộm.

Cùng một người mà hai bộ dáng khác nhau hoàn toàn, rất có cảm xúc nha.
Trên đường đi đến PC Khoa Học Kỹ Thuật, trợ lý Lee gọi điện thoại cho cô.

Điện thoại có kết nối với loa của xe, toàn bộ giọng nói của trợ lý Lee vang lên trong xe, "Park tổng, phó tổng giám đốc của Song Hoa đến."

Phó tổng Hoa đến có chút đột ngột, không hẹn trước cũng không thông báo mà đã đến. Trợ lý Cao cùng với giám đốc Kang tiếp đã cô, trợ lý Lee trở về văn phòng gọi cho Chaeyoung.

"Hình như đến để nói chuyện hợp tác dự án nào đó." Trợ lý Lee lật lật lịch sử ghi chép làm việc với Song Hoa, công ty của các cô vẫn còn đang hợp tác với Song Hoa, phía trước đều do giám đốc Hoa Ngôn Tâm đến thảo luận, hôm nay phó tổng Hoa tự mình tới, có thể thấy được hạng mục này rất quan trọng.

Chaeyoung trầm mặc vài giây, trong lòng đã có đáp án, "Tôi biết rồi." Cô nói với trợ lý Lee, "Tôi đang trên đường đến công ty, mười phút sau sẽ đến."
Có thời gian chính xác trợ lý Lee yên tâm hơn.

Đúng như suy đoán trong lòng Chaeyoung, phó tổng Hoa đến đây muốn cùng cô nói chuyện dự án khu dân cư AI, họ muốn thông qua cô là PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác để tiến thêm một bước ôm luôn phần trang thiết bị đồ dùng trong khu dân cư AI.

Chaeyoung không có trực tiếp cự tuyệt, đưa ra lý do cần thời gian xem xét mới quyết định.

Trải qua sóng to gió lớn, phó tổng Hoa liền biết suy nghĩ của Chaeyoung, "Được, vậy tôi chờ tin tức tốt từ cô."

Giống như đã xác định, Chaeyoung sẽ hợp tác với bọn họ vậy.

Tiễn phó tổng Hoa đi, trợ lý Lee hỏi Chaeyoung, "Park tổng, có phải chị muốn hỏi ý của La tổng?"

Chaeyoung cười lắc đầu.

Không phải? Nếu không phải, vì sao điều kiện tốt nhất như vậy, mà Park tổng không đáp ứng?

Trợ lý Lee không nghĩ ra được nguyên nhân, Chaeyoung lật lật hợp đồng do phó tổng Hoa mang đến, đem hợp đồng đưa cho trợ lý Lee, "Đưa đến bộ phận pháp chế, để cho họ xem các điều khoản có vấn đề gì không."
"Vâng." Trợ lý Lee cầm hợp đồng mang đến bộ phận pháp chế.

Đi qua văn phòng của cố vấn Kim, thấy Jennie ngồi ở chỗ làm việc, gương mặt lạnh lùng nghiêm túc nhìn màn hình máy tính, chờ cô từ bên pháp chế quay lại, trong văn phòng cố vấn đã không có ai.

Cửa văn phòng tổng tài đóng lại, trợ lý Lee gõ cửa rồi nhấn chốt cửa, phát hiện cửa đã khoá.

Từ lúc Park tổng điều chỉnh quyền hạn, cô không thể mở cửa văn phòng nếu như bên trong khoá lại.

Cho nên... cố vấn Kim ở trong văn phòng Park tổng?

"Park tổng, hợp đồng đã đưa đến bộ phận pháp chế, luật sư Lâm nói chiều nay sẽ phản hồi." Cô vừa nói xong, cửa mở, Jennie đứng phía sau cửa.

Trợ lý Lee đi vào văn phòng, còn Jennie thì rời khỏi văn phòng.

Lúc cô đi vào nhìn về hướng bàn làm việc Park tổng, trợ lý Lee đứng cách đó vài bước hỏi, "Park tổng, chị còn việc gì cần giao nữa không?"
"Không có, em đi làm việc đi."

Chaeyoung không vội xử lý mấy việc hàng ngày, trước tiên nhắn tin cho Lisa, nhìn đồng hồ thì chắc Lisa còn đang họp, cô đơn giản tóm tắt lại nội dung hợp tác của phó tổng Hoa nói cho Lisa.

Hình ảnh đại diện wechat của Lisa cũng đổi thành ảnh cưới của các cô, dưới phong cảnh mông lung cô nhìn thấy góc nghiêng của mình, nhìn lại hình đại diện của cô chính là ảnh của Lisa.

Mỗi lần nhắn tin cho nhau, cô có cảm giác đang trao đổi tài khoản wechat với Lisa vậy.

Cho dù là mở họp, Lisa cũng nhắn lại cho cô, [Điều kiện này có thể đáp ứng.]

Chaeyoung nhịn không mà được suy nghĩ đến gương mặt Lisa khi nhắn tin cho cô, nói nghiêm túc như vậy, biểu cảm trên mặt nhất định cũng nghiêm túc đi, làm cho người ta nhìn không ra là đang nói chuyện với phu nhân.
Khoá màn hình lại, nhìn ảnh cưới của các cô, chỉ còn lại một tháng, trong lòng Chaeyoung vừa khẩn trương lại vừa mong chờ.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại hơi thở, tập trung xử lý công việc của ngày hôm nay.

Cô vừa mở hồ sơ ra, màn hình sáng lên.

Còn tưởng rằng Lisa nhắn tin tới, nhìn kỹ là ba cô nhắn tin.

Trang phục áo cưới, xe cưới cũng đã sắp xếp xong, chỉ còn chờ đến ngày cưới thôi.

Khoảng cách hôn lễ chỉ còn một tháng, Park Mason bắt đầu ngủ không ngon, ông có cảm giác sắp mất đi con gái, loại cảm giác này so với việc biết Chaeyoung đi lãnh chứng còn mãnh liệt hơn.

[Chaeyoung. Bắt đầu từ hôm nay, con mỗi ngày về nhà ở đi.]

Chaeyoung: "...."

Nếu cố không có hiểu sai, thì lời này của ba có ý là, cô vứt Lisa ở nhà, mỗi ngày về nhà ba mẹ ngủ sao?
Park ba: [Trước hôn lễ một tháng, các con không thể ngủ cùng nhau.]

Cái quy định này ở đâu vậy, trước hôn lễ một tháng không được ngủ cùng nhau! Không cần cảm thấy cô chưa kết hôn lần nào thì đem cô đi lừa nhé.

Chaeyoung nhanh tay mà soạn tin nhắn, [Con không có nghe ở đâu nói có loại phong tục không được ngủ cùng nhau trước một tháng khi làm hôn lễ.]

Nhìn tin nhắn con gái nhắn lại, Park Mason bình tĩnh uống một ngụm trà, [Đây là quy định của nhà họ Park chúng ta.]

Chaeyoung đem đoạn tin nhắn này chụp gửi cho Lisa, mà nghĩ lại Lisa còn đang họp, lúc này để cho cô biết nhà họ Park có loại quy định này, chắc Lisa lật cả bàn họp, cho nên nhanh tay mà rút tin nhắn lại.

Tốc độ của cô rất nhanh, gửi là hình ảnh, không nhấn vào khung chat thì không thấy được nội dung, chờ Lisa thấy được, chỉ là một cái tin nhắn đối phương đã thu hồi tin nhắn.
Trước khi cô thu hồi cái tin nhắn kia, lão Park tổng lại nhắn tiếp, [Vậy trước một tuần ở lại trong nhà đi.]

Hiện tại, cô có thể khẳng định, lão Park tổng đang nói hươu nói vượn, cái gì mà quy định của nhà họ Park, đều là lão Park tổng nói bừa.

[Ba, cho dù con và Lisa kết hôn, thì con vẫn là con gái của ba, ăn tết cũng sẽ về nhà.]

Tâm của con gái bị Lisa bắt đi rồi, Park Mason chỉ có thể thở dài thoả hiệp.

Bộ phận pháp chế xác định mấy điều khoản trong hợp đồng không có vấn đề gì, giao về lại cho trợ lý Lee, trợ lý Lee đem hợp đồng giao lại cho Park tổng.

Xử lý xong công việc hàng ngày, Chaeyoung mới gọi cho phó giám đốc Hoa, trả lời đồng ý hợp tác.

Nói chuyện thêm một lúc nữa mới tắt điện thoại.

Bận rộn đến lúc về nhà, đến lúc ngủ, Chaeyoung mới tới chuyện lão Park tổng bảo không được ngủ cùng nhau trước một tháng.
Cô dựa vào đầu giường nhìn vào nhà tắm, Lisa vừa mới đi ra, thấy người trên giường đôi mắt nhìn cô không chớp mắt.

Ánh mắt nóng bỏng làm cho Lisa vừa mới tắm xong cảm thấy cơ thể cũng nóng.

Lisa lên giường, vòng tay qua eo Chaeyoung, để nụ hôn tuỳ ý hôn lên môi Chaeyoung.

Lúc mở miệng hôn sâu, Chaeyoung chống bả vai đẩy cô ra.

Lisa mở to mắt nhìn Chaeyoung mà hoang mang, mới vừa rồi ánh mắt nhìn chằm chằm của tiểu Park tổng không phải ý này sao?

"Lisa, ba em nói, trước hôn lễ một tháng, chúng ta không thể ngủ cùng nhau." Chaeyoung đang chờ đợi phản ứng của Lisa.

Vừa dứt lời, cánh tay đặt trên eo cô siết lại, Lisa ôm cô rất chặt, rất chắc chắn mà nói ra ba chữ, "Không thể nào."

Phản ứng của Lisa còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của cô, nhìn thấy trong mắt Lisa đầy khẩn trương, Chaeyoung cười ôm lấy cổ cô mà hỏi, "Tại sao lại không thể?"
"Em đáp ứng rồi sao?" Lisa vẫn luôn thong dong bình tĩnh, lúc này biết được có khả năm đêm mai, cô và phu nhân không được ngủ cùng nhau, bây giờ lại dính sát người Chaeyoung, tay chậm rãi mà vuốt ve khắp nơi, ở bên tai Chaeyoung nhẹ nhàng thở dốc, "Không có em ở đây chị ngủ không được."

Lisa vẫn còn nhớ rõ Chaeyoung từng hỏi cô một vấn đề, cũng rất nhớ rõ câu trả lời của mình lúc đó, "Em còn nhớ lúc chúng ta mới ở chung với nhau, em có hỏi chị một vấn đề không?"

Hỏi rất nhiều, Chaeyoung không nhớ là vấn đề nào, "Vấn đề gì?"

Lisa chậm rãi đẩy áo ngủ của cô lên trên ngực, "Em hỏi chị có nhu cầu không." Lisa ngẩng đầu trả lời, "Hiện tại, chị trả lời một lần nữa. Có! Hơn nữa rất mãnh liệt."

Chaeyoung đón nhận hết tất cả cái chạm của Lisa cùng với sự dịu dàng, lúc trời càng về khuya, Chaeyoung nắm chặt chăn trong tay, nhịn phát ra những tiếng mê người, gian nan nói, "Lisa... chúng ta...không có tách ra một tháng."
Sẽ không có tách ra cho nên không cần ở đêm nay, mà làm chuyện của cả tháng.

Lisa nâng cơ thể của Chaeyoung, khoé môi còn treo nụ cười tươi, "Thật sao?"

"Ừm, thật mà." Chaeyoung căn một gật đầu, dưới ánh đèn mờ nhạt, ánh mắt cô dần mơ hồ, không thấy được biểu cảm của Lisa.

Lisa cúi đầu gần sát cô, nụ cười trên môi càng lớn hơn, "Vậy chúng ta phải chúc mừng với nhau, vì không cần phải xa nhau một tháng."

Chaeyoung, "....." Cô nên nói chuyện này vào sáng mai.

Xác định cô và Chaeyoung không phải xa nhau một tháng, hứng thú Lisa càng cao, cho đến khi Chaeyoung không chống đỡ được mà chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Chaeyoung chống eo thức dậy, đối diện với ánh mắt ôn nhu của Lisa, được nằm trong vòng tay Lisa.
Đây chính là hạnh phúc mà bản thân cô không thể dùng từ nào để nói lên được.

Sáng sớm thức dậy, Lisa cười cười hôn tiểu mỹ nhân ở trong lòng ngực của mình, nhìn thấy Chaeyoung đỡ phía sau eo xoa xoa, cô rất hiểu ý mà xoa giúp Chaeyoung, "Khó chịu không?"

Vừa thoải mái vừa khó chịu.

Chaeyoung chôn ở trong ngực của La tổng, hưởng thụ sự săn sóc của La tổng, rầu rĩ mà hừ một tiếng, nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối mong manh dễ vỡ của Chaeyoung, khoé môi Lisa cong lên.

Lòng bàn tay ấm áp đặt lên trên chỗ eo đang nhức mỏi, nhẹ nhàng nhẹ nhàng xoa xoa lực vừa phải, Chaeyoung cảm giác rất thoải mái, đôi mắt nheo lại, thật sự muốn ngủ tiếp.

Chaeyoung khép đôi mắt lại muốn ngủ thêm một lúc nữa, đột nhiên sực nhớ, hôm nay, cô lấy thân phận tổng tài của PC Khoa Học Kỹ Thuật đến tập đoàn La Thị mở họp.

Chaeyoung bậc người dậy, chăn cứ thế rơi xuống, cả cơ thể bại lộ trước mặt Lisa, trên làn da trắng nõn kia xuất hiện các dấu hôn dày đặc, người nhìn thấy có chút lâng lâng.

"Sao vậy em?" Lisa cũng không mặc quần áo, ngồi dậy theo, kéo chăn lên phủ lên người Chaeyoung, đem cô ôm vào trong vòng ngực.

Chaeyoung điều chỉnh lại tư thế, thoải mái dựa vào Lisa, "Hôm nay, bên em phải sang tập đoàn La Thị mở họp."

Mắt Lisa nhìn đồng hồ ở trên bàn, "Còn sớm mà em, đâu cần phải gấp gáp như vậy."

Áo ngủ không biết bị ném ở đâu rồi, Chaeyoung tìm khắp nơi cũng không thấy, cuối cùng vẫn do Lisa tìm được sau đó mặc lên giúp cô.

Mọi người đều biết quan hệ của Park tổng và La tổng, cũng từng có kinh nghiệm đến La Thị, trợ lý Lee sớm chuẩn bị tâm lý, nhận được tin nhắn Park tổng sẽ ở La Thị chờ các cô, trong lòng trợ lý Lee cũng không cảm thấy chuyện này có gì ngoài ý muốn.

Nhắn tin xong cho trợ lý Lee, Chaeyoung đi vào nhà tắm, Lisa cũng đi theo, lấy cớ tối hôm qua làm phu nhân mệt mỏi, muốn giúp phu nhân tắm rửa.

"Để tự em tắm." Nhân lúc còn chưa cởϊ áσ ngủ, Chaeyoung đem người đẩy ra ngoài, "Chị dùng nhà vệ sinh bên ngoài đi."

"Được." Lisa hôn hôn cô, nghe lời phu nhân, ngoan ngoãn mà đi ra bên ngoài.

Tắm rửa xong, Chaeyoung cảm thấy sảng khoái, cả người phấn chấn từ nhà tắm đi ra. Trên người còn mang theo hương thơm mùi chanh và oải hương.

Cửa phòng ngủ khép hờ, xuyên qua khe cửa có thể nghe được tiếng nước ở nhà vệ sinh bên ngoài, Lisa vẫn còn đang tắm.

Hai người chuẩn bị xong cùng nhau đến tập đoàn La Thị.

Sau khi có kết quả của luận văn tốt nghiệp, Nancy chính thức vào tập đoàn La Thị làm việc, mấy tháng này, tốc độ trưởng thành của Nancy cực nhanh.

Trong cuộc họp ngày hôm qua, Nancy được đề xuất vào vị trí phó tổng giám đốc, dựa theo quy định của pháp luật và kết quả biểu quyết của các cấp lãnh đạo, Nancy chính thức được nhận chức phó tổng giám đốc của La Thị.

Đây là phó tổng giám đốc trẻ tuổi nhất.

"Park tổng." Nhìn thấy Chaeyoung, Nancy lập tức cười tươi, nhiệt tình mà vươn tay đón chào.

Lisa đã nói chức vụ của Nancy ở La Thị cho Chaeyoung biết, Chaeyoung bắt tay cô nàng, cười gọi một tiếng, "Phó tổng La."

Một tiếng gọi phó tổng La này làm tâm Nancy như bắn pháo hoa, nắm lấy tay Chaeyoung không chịu buông ra, "Gọi tôi phó tổng La làm gì, gọi Nancy là được rồi."

"Ở nhà gọi là Nancy, ở đây vẫn nên gọi phó tổng La mới được." Chaeyoung nhìn cô buồn cười, miệng thì kêu cô là Park tổng, không phải đang chờ cô gọi là phó tổng La sao.
Hai người thân mật mà nói chuyện với nhau, người bên cạnh không cao hứng, Lisa nhìn hai người tay trong tay, mở miệng nói, "Chị có thể bãi nhiệm chức phó tổng."

Nancy vừa nghe lời này, lập tức rút tay lại, "Chị, em đi về văn phòng chuẩn bị tư liệu họp."

Từ văn phòng tổng tài đi ra, Nancy đối mặt trực tiếp với đoàn người PC Khoa Học Kỹ Thuật vừa tới, Jisoo đi phía trước, bên cạnh còn có trợ lý Lee, giám đốc Kang và giám đốc Bam.

"Phó tổng La." Jisoo dừng bước chân, thay trợ lý của Nancy mà nhắc nhở cô nửa tiếng sau mở họp.

Ánh mắt Nancy dừng ở đoàn người PC Khoa Học Kỹ Thuật nhìn qua nhìn lại, cuối cùng mắt vẫn nhìn trợ lý Lee, "Ừm, tôi biết rồi."

Theo tầm mắt của cô, lời này giống như là đang nói với trợ lý Lee vậy.
Trợ lý Lee có một loại cảm giác không nói thành lời, giống như bị một cây châm đâm đi đâm lại, không có cảm giác đau, mà lại tê tê dại dại ngứa.

Sau khi chờ Jisoo và Nancy nói chuyện xong, Daniel mới lên tiếng, "Xin chào, phó tổng La."

Nancy mỉm cười gật đầu chào lại, đi lướt qua họ trở về văn phòng của mình.

Daniel và Bam Bam đi theo Jisoo vào văn phòng, trợ lý Lee cũng đi theo nhưng bước chân có vẻ chậm hơn, lúc vào cửa còn quay đầu nhìn lại.

Đột nhiên không phòng hờ lại đối diện với Nancy.

Hôm nay, Nancy mặc bộ tây trang màu trắng, vóc dáng thon thả, nghiêng đầu nhìn về phía cô, tóc dài màu nâu hơi rũ trên vai, gương mặt có nét lạnh lùng giống như La tổng, khác hẳn so với những lần gặp trước, một người mà có hai khí chất khác nhau.
Không xong rồi, có cảm giác động tâm.

Trợ lý Lee nghe được tiếng tim đập rộn ràng của mình, càng đập càng nhanh.

Bỗng nhiên, Nancy cười với cô một cái, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt quay đầu đi.

Hô hấp trợ lý Lee nghẹn lại, tâm đã rung động rồi.

Ngây người trong chốc lát, Daniel và Bam Bam từ văn phòng tổng tài đi ra, La tổng bảo Jisoo mang các cô đến phòng cho khách, ngồi nghỉ ngơi chuẩn bị nửa tiếng sau mở họp.

Jisoo đi rồi, Bam Bam bắt đầu nhiều chuyện, "Trợ lý Lee, sao cô lại không đi vào văn phòng La tổng?" Hắn đánh giá trợ lý Lee từ trên xuống dưới, "Còn nữa, sao mặt cô đỏ vậy? Có phải nhìn trúng ai rồi không?"

Trợ lý Lee che mặt, "Tôi không có, đừng có nói bậy, anh mà nói bậy tôi méc Park tổng đó."

Bam Bam, "....." Chuyện này có liên quan gì đến Park tổng.
Daniel cười to, hắn cầm lấy cái ly nước nóng thổi thổi cho bớt nóng, ánh mắt trợ lý Lee như kiểu tôi biết hết rồi nhé, "Hoá ra trợ lý Lee coi trọng phó tổng La nha."

"Tôi làm gì có coi trọng phó tổng La!" Trợ lý Lee mang theo gương mặt đỏ bừng mà cãi lại.

Bam Bam đi đến bên cạnh Daniel, hai người đàn ông to lớn nhìn trợ lý Lee từ trên xuống, khoanh tay lại như đang thẩm vấn, nghiêm túc nói, "Thẳng thắng thì khoan hồng, kháng cự thì sẽ bị nghiêm trị, trợ lý Lee cô thành thật mà khai báo, bắt đầu từ lúc nào mà thương nhớ phó tổng La?"

Hai người họ một rắn một mềm, Daniel trêu ghẹo, "Trợ lý Lee thật sự rất yêu Park tổng a, không thể ở bên nhau cho nên phải đi đường vòng, trở thành chị em đồng hao với Park tổng, dùng cách như vậy thì có thể ở bên Park tổng cả đời rồi."
*Chị em đồng hao: ý chỉ hai người cùng làm dâu cho một gia đình.

Kẽo kẹt... cửa bị đẩy ra.

Câu nói cuối cùng của Daniel đã bị Chaeyoung nghe được, Chaeyoung làm mặt lạnh, "Nói hươu nói vượn gì đó?"

Vừa thấy Park tổng đến, sói xám liền biến thành thỏ con, Daniel thu hồi vẻ mặt bỡn cợt, cúi đầu không dám nói nữa, mắt liền liếc liếc về phía trợ lý Lee.

Trợ lý Lee chột dạ, không dám méc Park tổng, nói sang chuyện khác, "Park tổng, sao chị lại đến đây?" Cô nhìn đồng hồ, cuộc họp còn 10 phút nữa bắt đầu.

"Cùng với các cô các cậu đến phòng họp." Nghĩ đến chuyện lúc nãy Chaeyoung cho rằng họ chỉ nói đùa, cũng không hỏi đến cùng, ngồi xuống sô pha.

Trợ lý Lee lập tức trong túi lấy hồ sơ ra đưa.

Chaeyoung nhận lấy hồ sơ tuỳ ý là lật lật, nhìn thấy thời gian không cách biệt lắm, dẫn người đi đến phòng họp nhỏ.
Nhân viên hai bên chia ra ngồi đối diện nhau, chỉ cần họp với Park tổng thì vẻ mặt luôn dịu nhẹ, ánh mắt thì dịu dàng, ai nhìn vào cũng biết là vì ai rồi.

Không khí cuộc họp rất thoải mái, bên này Lisa đưa ra yêu cầu và điều kiện, Chaeyoung đánh giá lại phương án, hai bên cùng thảo luận về các điều khoản hợp tác khai thác khu dân cư AI.

Trải qua hơn 1 tiếng thảo luận, dự án hợp tác về khu dân cư AI chính thức được ký kết.

"La tổng, hợp tác vui vẻ." Trong công việc, hai người vẫn nên có hình thức một chút, Chaeyoung đưa hợp đồng cho trợ lý Lee lưu giữ, cùng Lisa bắt tay.

Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Lisa nhéo nhéo tay cô, rõ ràng là đã vượt qua quy chuẩn của bắt tay.

Bị Lisa trêu ghẹo, tim Chaeyoung lập tức đập gia tốc, cơ thể cũng bị ảnh hưởng mà nóng lên, chỉ là một cái bắt tay thôi mà đã vậy.
Cảm giác được tay Chaeyoung đổ mồ hôi, khoé môi Lisa cong lên, cười dịu dàng, "Park tổng, hợp tác vui vẻ."

Chaeyoung bảo đám người Daniel đi về công ty trước, cô và Lisa còn có chuyện khác cần bàn với nhau.

Ba người bọn họ cho cô một ánh mắt ý bảo chúng tôi hiểu rồi, Jisoo đưa bọn họ đi xuống.

Chaeyoung thực sự còn có việc cần nói với Lisa. Ngày hôm qua, bên Song Hoa cùng với PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, thực ra có liên quan đến dự án khu dân cư AI này.

Những việc này vốn dĩ định tối hôm qua về nhà rồi nói, nhưng mà...

Nhớ lại bản thân mình tối hôm qua chịu không nổi mà xin tha, Chaeyoung nhấp vài ngụm trà do Lisa pha, nhanh chóng xoá bỏ mấy cái hình ảnh kia.

"Bên Song Hoa chọn công ty của em để phát triển phần mềm cho đồ dùng gia dụng, nói cách khác thì PC Khoa Học Kỹ Thuật cùng với Song Hoa kiếm tiền từ công ty của chị."
Công ty của phu nhân kết hợp với công ty khác để kiếm tiền trên công ty của mình, không biết cảm giác sẽ như thế nào?

Ngón tay Lisa vuốt nhẹ miệng của chén trà, ánh mắt sâu sa nhìn Chaeyoung còn mang theo ý cười.

Tập đoàn La Thị cũng không có tổn thất gì, khu dân cư AI cũng xoay quanh từ các trang thiết bị có thể dùng công nghệ AI, từ đồ gia dụng đến người máy quản gia cho đến hệ thống an ninh, từ trong ra ngoài đều đồng bộ hoá với nhau bằng hệ thống AI, không có công ty Song Hoa thì dự án này cũng sẽ yêu cầu những công ty khác tham gia đấu thầu cung cấp sản phẩm thiết bị thông minh.

Chẳng qua, PC Khoa Học Kỹ Thuật đã có sẵn đối tác làm cái này, thì việc cung ứng thiết bị gia dụng dễ dàng hơn.

"Chúng ta là cùng nhau kiếm tiền." Trầm mặc một lát, Lisa lại cười tươi.
Cô buông chén trà trong tay, đổi vị trí từ ngồi đối diện thành ngồi bên cạnh Chaeyoung, hai người vừa nói chuyện chính sự La tổng và Park tổng, giờ lại thành vợ chồng thân mật với nhau.

"Park tổng, chuyện công nói xong rồi, chúng ta có phải nên làm một chút chuyện tư không?" Tay Lisa đặt lên eo Chaeyoung.

Tim Chaeyoung lại đập nhanh, cô cho rằng Lisa muốn ở văn phòng làm chuyện không đứng đắn, vội vàng đè cái tay đặt trên eo mình, "Đừng có làm bậy, lát nữa Nancy còn đến đây."

"Con bé tới cũng chả sao." Phản ứng của Chaeyoung quá đáng yêu, một giây trước vẫn còn là Park tổng rất có khí thế, ở trong vòng tay của cô, lập tức biến thành phu nhân nhỏ thẹn thùng.

Nancy đến cũng không sao ư? Chaeyoung ngước mắt nhìn Lisa, xem ra việc tư mà Lisa nói với cô không phải cái loại mà cô nghĩ.
"Vậy chúng ta nói chuyện tư gì?" Chaeyoung hỏi.

Ánh mắt Lisa ôn nhu nhìn Chaeyoung, nâng cái cằm Chaeyoung lên nhẹ nhàng mà hôn lên đó, như vậy vẫn chưa đủ, cô đem Chaeyoung ấn ở trên sô pha mà hôn sâu.

Như vậy Nancy đến cũng không có gì sao?

Chaeyoung thất thần, nhưng chỉ mấy giây, cô lập tức đáp lại Lisa, làm cho nụ hôn kia càng thêm nóng hơn.

Trà trong ly cũng đã lạnh, Lisa buông Chaeyoung ra, nhẹ nhàng mà giúp cô lau vệt nước ở trên môi.

Chaeyoung nhẹ thở dốc, "Đây là việc tư mà chị nói sao?"

"Không phải." Lisa cười vui vẻ, "Do em đáng yêu quá làm cho chị muốn hôn em."

Tâm thật vất vả mới bình ổn lại bị trêu tiếp, bên tai Chaeyoung nóng lên.

Lisa giúp cô sửa lại quần áo cùng với tóc bị lộn xộn, rồi rót cho Chaeyoung một ly trà mới, "Ôn Nguyệt nhắc nhở chị, yêu cầu tân nương phải tiến hành rèn luyện thân thể trước khi cử hành hôn lễ một tháng, cho nên tháng này chúng ta phải ngủ sớm dậy sớm..."
"Sao Ôn Nguyệt không nói với em?" Chaeyoung lấy điện thoại ra nhìn wechat, không có tin nhắn nào của Ôn Nguyệt.

Mắt Lisa nhìn vào dấu hôn lấp ló bên cổ áo sơ mi Chaeyoung, rất bình tĩnh mà nói, "Cô ấy cảm thấy việc này nên yêu cầu chị khống chế."

Chương 179: U oán.

Vì đảm bảo cho ngày cưới hai vị tân nương xinh đẹp từ trong ra ngoài, cần phải dưỡng nhan sắc cùng với tinh thần, ngủ sớm dậy sớm và nghỉ ngơi đúng giờ, về phương diện ăn uống cũng có yêu cầu riêng biệt.

Mấy chuyện khác thì quá dễ rồi, nhưng mà chuyện ngủ sớm dậy sớm thì quả là làm khó hai vị đang trong dư củi dư lửa.

Buổi tối 9h, Chaeyoung đi vào nhà tắm, Lisa muốn đi vào theo, phát hiện tay cầm vặn không được.

Khoá cửa sao?

Từ lúc ở chung đến nay, đây là lần đầu tiên Chaeyoung khoá cửa nhốt cô ở bên ngoài.
Lisa có chút bức mộng, nhìn nhìn vào cái tay cầm mấy giây, lại thử vặn lần nữa.

Trong nhà tắm, Chaeyoung đứng dưới vòi hoa sen nhưng mặt nhìn về hướng cửa nhà tắm, thấy được một thân hình như ẩn như hiện ở ngoài cửa, nghe tiếng động vặn khoá cửa, nhịn không được mà bật cười.

Xác định cửa mở không được, Lisa cười lắc đầu, đi ra phòng khách, ngồi trên sô pha chờ Chaeyoung.

Ngồi xem tivi một lúc lại thấy nhàm chán, Lisa đi vào nhà bếp, lấy chanh từ tủ lạnh ra, rửa sạch rồi cắt thành miếng mỏng bỏ vào trong ly, lại bỏ vào đó hai muỗng mật ong, pha thành hai ly chanh mật ong.

Chanh mật ong có tốt cho cổ họng, kháng viêm, thêm vitamin c từ chanh rất tốt cho việc thanh lọc cơ thể dưỡng da, còn giúp hạ hoả.

Cầm ly mật ong nhìn vào cửa nhà tắm, có một cảm giác bất lực, chuyện muốn làm lại không thể làm được, mà đã như vậy thì càng muốn làm, Lisa cảm giác cơ thể mình nóng lên, cổ họng thì khát khô, Lisa bưng ly chanh mật ong lên uống, hoả không được áp xuống mà còn thêm vị chua.
Uống hết một ly nước vào bụng mà Chaeyoung còn chưa tắm xong.

Lisa đổi tư thế, nằm nghiêng người trên sô pha, đem cái gối biến thành Chaeyoung mà ôm vào trong lòng, kiên nhẫn chờ Chaeyoung tắm xong.

Gội đầu xong, Chaeyoung lấy sữa tắm đổ vào bông tắm, xoa xoa cho lên bọt, sau đó ngửa đầu mà lấy bông tắm cọ quanh cổ.

Bông tắm màu xanh cọ qua làn da trắng nõn, lướt qua chỗ nào thì để bọt xà phòng lại ở đó, da cô hơi mẫn cảm, dùng sức một chút liền tạo thành vết đỏ.

Chaeyoung nhớ tới những lúc cùng tắm chung với Lisa, dùng bông tắm mà chơi đùa trên người cô... lau lau lau... những hình ảnh không được trong sáng mấy cứ quanh quẩn trong đầu.

Chaeyoung che mặt lại, sao lại thế này, một người không thể nào tắm rửa dễ hơn sao?

Cô nhanh chóng thu hồi mấy cái hình ảnh không trong sáng kia, tập trung mà tắm cho xong.
Sau 10 phút, cuối cùng cũng tắm xong.

Cô ở trong nhà tắm làm khô tóc, thay áo tắm trên người thành áo ngủ, Lisa ở bên ngoài chờ đến phát chán thì cô từ nhà tắm đi ra.

Buổi tối sợ không kìm chế được, Chaeyoung mặc áo ngủ của Lisa, áo ngủ màu xanh chất liệu tơ tằm, trên đó còn thêu mấy con hạc, nhìn trông có vẻ cấm dục.

Nhìn thấy áo ngủ của mình ở trên người Chaeyoung, ánh mắt Lisa sáng lên, đem cái này biến thành một loại ám chỉ.

Ôn Nguyệt nhắc nhở các cô dậy sớm ngủ sớm, đâu có nghĩa là không được làm gì.

Vận động trước khi ngủ cũng trợ giúp cho giấc ngủ ngon hơn, khống chế tốt được số lần là được rồi.

Phản ứng của Lisa đều nằm trong mắt Chaeyoung, trái tim nhỏ của cô ngày nào cũng đập điên cuồng, cơ thể kích động còn mang theo chờ mong mà có chút run run.
Khoan đã, các cô phải dậy sớm.

Chaeyoung tự nhắc nhở bản thân ngàn vạn lần không thể câu dẫn Lisa, thực ra người cần khống chế chính là cô, một khi cô kích động nhào lên, Lisa làm sao mà có thể từ chối.

Chaeyoung đứng cách một cái bàn mà nói chuyện với Lisa, "Chị khi nào thì đi tắm? Em muốn lên giường."

Lisa buông cái gối ra, bưng ly chanh mật ong ở trên bàn đưa cho Chaeyoung, "Uống xong nước rồi lên giường năm đi em."

"Em đánh răng rồi." Ngoài miệng thì nói đánh răng rồi nhưng mà cơ thể vẫn thành thật hơn cái miệng, tay lập tức nhận lấy ly nước trong tay Lisa.

Không cẩn thận đυ.ng trúng ngón tay Lisa, ngọn lửa nhỏ trong cơ thể vừa mới áp xuống lại bị nhóm lên, Chaeyoung nhanh chóng uống nước hạ hoả.

Mới uống vào thì có chút khổ, uống xong rồi thì vị chua trong miệng biến thành vị ngọt.
Nhìn Chaeyoung uống nước, Lisa nuốt nước miếng theo. Làm sao bây giờ? Cô càng nhìn phu nhân càng có cảm giác muốn yêu.

"Uống chậm một chút." Lisa vòng qua cái bàn đi đến bên cạnh Chaeyoung, Chaeyoung uống một hơi đã hết ly, đem cái lý nhét vào trong tay Lisa, sau đó như đi vào nhà vệ sinh như muốn trốn.

Lisa: "...." Sao lại vậy? Chaeyoung gấp như vậy sao?

Chaeyoung lấy nước súc miệng, từ nhà vệ sinh đi ra, trực tiếp đi vào phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ mở ra, Lisa nhìn nhìn cái ly trong tay, nhìn lại hướng phòng ngủ, quả nhiên là phu nhân nhà cô đang sốt ruột a.

Trước khi ngủ, Chaeyoung mở lịch trình làm việc của ngày mai lên xem, xác định không có việc gì đặc biệt, đem điện thoại đặt lên tủ đầu giường, sau đó nằm xuống ấp ủ buồn ngủ.
Đem tiếng nước trong nhà tắm biến thành tiếng mưa rơi, thực nhanh cơn buồn ngủ cũng tới.

Trong cơn nửa mộng nửa tỉnh, một góc chăn bị người ta nhấc lên, Chaeyoung mơ mơ màng màng mở mắt ra, Lisa đã tắm xong, cũng thay áo ngủ rồi lên giường.

Áo ngủ Lisa mặc sao lại là áo của cô?

Chaeyoung híp mắt nhìn nhìn, Lisa vươn tay tắt đèn trong phòng, ngón tay thon dài đặt lên trên eo của cô, nhẹ nhàng mà kéo cô vào trong ngực.

Ở phía dưới chăn, Chaeyoung sờ sờ bả vai Lisa, một lát tay lại di chuyển xuống phía dưới váy, tay xâm nhập vào trong váy ngủ vén một góc váy lên.

Lisa bị cô trêu chọc, hơi thở dồn dập, tay tìm lấy người đang trong ngực mình, tìm đến cánh môi kia mà dán lên.

Chaeyoung lui về sau, buông góc váy tay đặt lên eo Lisa, "Sao chị mặc váy ngủ của em?"
Dưới bầu không khí tốt như vậy, Chaeyoung còn đặt ra được câu hỏi đó sao? Lisa hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó cười thoải mái, hạ giọng hỏi, "Em không thích sao?"

"Thích." Chaeyoung cong môi lên, vẫn còn nhớ rõ việc ngủ sớm dậy sớm, Chaeyoung nắm lấy góc áo Lisa, "Ngủ thôi, ngủ ngon."

"Em muốn ngủ sao?" Đã đến mức này mà Chaeyoung còn cự tuyệt là sao?

Lisa vuốt ve phía sau lưng Chaeyoung, chậm rãi mà vẽ ra vài vòng tròn, cảm giác được cơ thể Chaeyoung ở trong ngực cô dần dần nóng lên, Lisa cúi người tới gần, bỗng nhiên Chaeyoung xoay người.

Chaeyoung xoay người đưa lưng về phía Lisa, ôm lấy cái tay xấu xa vừa mới vẽ mấy vòng kia, nói, "Sắp mười giờ rồi, ngủ thôi."

"Được, đi ngủ. Ngủ ngon." Lisa cũng không có nói không ngủ được, chỉ là để môi dán lên cổ Chaeyoung, lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ trêu chọc Chaeyoung, hôn như có như không.
Làm người ta không tê dại không được mà.

Chaeyoung lấy tay Lisa, nhích xa ra một chút.

Cô mới vừa kéo ra chút khoảng cách thì Lisa lập tức dán sát lên, đem cô ôm chặt vào trong lòng ngực, "Không được cách xa chị như vậy."

Xa sao? Xa chỗ nào?

Nằm trong vòng tay ấm áp Chaeyoung cũng không muốn động đậy, cô ngoan ngoãn nằm trong ngực Lisa.

Nghe tiếng tim đập của nhau, giọng nói nhẹ nhàng ve vãn bên tai, "Em thực sự muốn đi ngủ sao?"

Không muốn, một chút cũng không muốn.

Nhưng mà Chaeyoung trái với lương tâm gật đầu, ở trong không gian yên tĩnh mà ừ một tiếng.

Ôm cơ thể mềm mại trong ngực, Lisa làm sao muốn đi ngủ, áo ngủ tơ tằm mỏng manh, vuốt ve lên đó sẽ tạo một cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ đối phương, Lisa đặt tay lên đó mà vuốt ve nhẹ nhàng.
"Li...sa." Hô hấp của Chaeyoung trở nên gấp gáp, tay nắm chặt chăn quay đầu, đôi môi chạm vào cằm Lisa, "Chúng ta...10h30 ngủ đi."

La tổng rất nhạy bén, cô xoa xoa Chaeyoung, cong khoé môi lên cười đắc ý, cô ý hỏi lại Chaeyoung, "Ý tiểu Park tổng là sao ấy nhỉ?"

Chaeyoung vuốt ve mặt Lisa, Lisa cười, đương nhiên là biết cô có ý gì rồi, Chaeyoung hôn hôn lên khoé môi kia, "Em còn có phần hồ sơ chưa xem xong, em dậy đi xem."

"Xem hồ sơ gì?" Lisa trở mình, cởi váy ngủ trên người ra, cúi người cởi nút thắt áo ngủ của Chaeyoung.

Chaeyoung cười câu lấy cổ Lisa, "10h30 đi ngủ nha." Nụ hôn nhẹ nhàng cứ thế chạy dọc trên cơ thể của Chaeyoung không ngừng lại, Chaeyoung ngẩng đầu đón nhận, kìm chế gì đó, bỏ qua một bên đi.
Không biết từ lúc nào Lisa đã bật đèn lên, Chaeyoung mở mắt, đối diện với ánh mắt dịu dàng của Lisa, cô thẹn thùng quay mặt chôn vào trong gối.

Hơi thở nóng rực ở bên má Chaeyoung, Lisa đến gần nói, "Nhìn chị."

Cơ thể Chaeyoung run lên, cô cắn môi dưới, không chịu quay đầu.

Thời gian vui vẻ luôn trôi qua nhanh, chỉ chớp mắt mà đã qua luôn 10h30.

Chaeyoung vô lực mà nằm trong ngực Lisa, Lisa vỗ nhẹ phía sau lưng, dỗ Chaeyoung ngủ, cô nhìn đồng hồ ở trên bàn, hiện tại đã là 11h20, Chaeyoung che mặt, đêm mai phải đi ngủ sớm một chút, không thể câu dẫn Lisa.

Không đúng, Chaeyoung nhìn nhìn Lisa, rõ ràng là Lisa dùng những động tác không ngừng trêu chọc cô, cho nên chính cô không thể nào kìm chế được.
Đầu sỏ gây tội cho việc ngủ trễ chính là Lisa.

Bỗng dưng trong đầu như sáng tỏ, vì sao Ôn Nguyệt lại đi nhắc nhở Lisa khống chế.

Nhưng mà như vậy thì có ích gì? Trong lòng Chaeyoung thở dài, cho dù Lisa có thể khống chế, nhưng mà chính cô kìm chế cũng không được, một cái hơi thở, một cái ôm, cô đã đắm chìm vào trong đó.

Cách tốt nhất chính là ngủ riêng.

Nhưng mà cái này càng không làm được.

"Đêm mai, chúng ta chia chăn ra ngủ được không?" Chaeyoung nói.

Lisa không có trả lời liền, mà trầm mặc nửa phút mới nói, "Em xác định là nửa đêm không bò vào trong ngực chị chứ?"

Chaeyoung không còn lời gì để nói.

Lisa cười ôn nhu, chỉnh sửa lại các góc chăn, an ủi Chaeyoung, "Lúc này cũng không tính là trễ lắm."

So với mấy ngày trước thì đúng là không có trễ, vẫn còn tính là sớm.
Làm việc và nghỉ ngơi theo kế hoạch, chỉ chớp mắt, khoảng cách đến ngày cưới chỉ còn có một tuần.

Họp xong với nhân viên cấp cao như thường lệ trở về văn phòng, Chaeyoung ngửa đầu dựa vào ghế xoa xoa giữa mày, thật mệt mỏi.

"Park tổng, có muốn em giúp chị pha một ly trà bổ nguyên khí?"

Trợ lý Lee buông hồ sơ trong tay xuống, chuẩn bị đi pha tách trà, Chaeyoung vội cản cô lại.

Mỗi ngày đều mắc nghẹn, giờ còn uống trà bồi bổ, thế nào cũng muốn xuất huyết.

"Giúp tôi pha trà hoa cúc đi." Chaeyoung ngồi thẳng người dậy, mở hồ sơ ra nói, "Bảo trợ lý Cao vào đây."

Hôn lễ cũng chỉ còn mấy ngày nữa, cô chắc chắn không thể nào có thời gian dành cho công ty nhiều, cho nên cần phải sắp xếp lại.

Buổi chiều, cô và Lisa đến trung tâm triển lãm Giang Lâm xem trang trí tiệc cưới, ở tại đó nghe Ôn Nguyệt hướng dẫn trình tự tổ chức hôn lễ.
Cảm giác xem trang trí tiệc cưới thực tế và xem trên điện thoại thực không giống nhau.

Nhân viên vẫn đang trang trí sân khấu, vì để tạo ra cảnh trời ảo mộng thật đẹp, trên sân khâu lắp đặt màn hình led tạo không gian ba chiều, làm mắt người nhìn có cảm giác chấn động, chìm đắm trong đó.

Ôn Nguyệt nghiêng người nhìn các cô, chỉ vào sân khấu hôn lễ, "Thời gian bắt đầu hôn lễ 06h07 phút, ba của Park tổng sẽ vòm hoa kia đem con gái giao cho La tổng."

Các trình tự tổ chức trong hôn lễ các cô đều biết, nhưng có một việc mà đến bây giờ các cô mới biết, chính là trước ngày tổ chức hôn lễ một ngày, hai người phải tách ra về nhà của mình, cho đến khi hôn lễ bắt đầu mới được gặp nhau.

Rời khỏi trung tâm triển lãm Giang Lâm, Lương Khiếu lái xe, Chaeyoung ngồi ở ghế sau với Lisa, Lisa hỏi, "Chúng ta có nên sửa lại trình tự tổ chức hôn lễ không?"
"Chị muốn sửa chỗ nào?" Chaeyoung vẫn còn đang thất thần vì phải tách nhau ra, không được ngủ cùng nhau.

Lisa dán sát người vào Chaeyoung nói, "Cùng nhau xuất phát đến nơi tổ chức hôn lễ đi."

Trong nháy mắt Chaeyoung lập tức vui vẻ, ngay sau đó phải áp xuống chút vui vẻ này, nghiêng đầu dựa lên vai Lisa, "Cái này sợ không đổi được."

"Không đổi được sao...." Lisa u oán nhìn cô, "Chị làm sao có thể để em gái được gặp cô dâu của chị trước chứ."


Bởi vì trước ngày diễn ra hôn lễ không thể ngủ cùng nhau, cũng bởi vì em gái mình sẽ được nhìn thấy cô dâu sớm hơn mình, Lisa khống chế hơn nửa tháng nay, buổi tối quấn lấy Chaeyoung không dứt.

Sau cơn kɦoáı ƈảʍ qua đi, Chaeyoung vô lực nằm ở trên giường, phía sau lưng được Lisa bao bọc lấy, cái ôm nay làm cho Chaeyoung cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nghỉ ngơi được một lúc, Lisa nâng Chaeyoung lên nằm ở trên người cô, bàn tay giao du khắp nơi trên cơ thể kia, Chaeyoung nghiêng người nằm xuống giường, ôm lấy cổ Lisa mà xin tha còn phát ra âm thanh vui vẻ.

Tiếng cười này cào ngứa lòng Lisa, bộ dáng này giống với xin tha sao, Lisa xoa xoa tóc Chaeyoung, "Nghỉ một lát đi em."

Ngày mai, các cô không cần phải đi làm, đêm nay muốn ngủ trễ như thế nào cũng được.

Nhưng chỉ trong một lát, Chaeyoung đã ngủ mất rồi.

Lisa không nghĩ là Chaeyoung ngủ nhanh như vậy, trong lòng cô vẫn chưa được giải tỏa, cảm giác đêm nay muốn bao nhiêu lần cũng không đủ, nhìn thấy Chaeyoung ngủ rồi, cô ôm lấy gương mặt Chaeyoung, đặt một nụ hôn lên đó.

Chaeyoung trong mơ màng đáp lại Lisa, cơ thể vẫn nhớ rõ hơi ấm của Lisa, phản ứng với từng động tác ôn nhu, Chaeyoung mở mắt ra nhìn một cái, rồi chậm rãi nhắm mắt lại, đôi tay câu lấy cổ Lisa, chìm đắm trong sự ôn nhu kia.

Phóng túng suốt một đêm, liền có đêm thứ hai rồi đêm thứ ba, trước ngày tổ chức hôn lễ một ngày, La ba La mẹ cùng với Park ba Park mẹ đến bắt người về nhà.

Lúc này, Chaeyoung và Lisa còn ngủ ở trên giường.

Biệt thự của Lisa đã trang trí thành nhà tân hôn, mấy ngày nay các cô đều ở bên nhà riêng của Chaeyoung, Park mẹ nhập mật khẩu và vân tay, mở cửa nhà Chaeyoung, sau đó vài vị phụ huynh đi vào nhà theo.

Park ba nhìn đồng hồ, lại nhìn vào cửa phòng đóng chặt, "Chúng ta đến có hơi sớm, hai đứa vẫn chưa dậy."

Con gái của ông đương nhiên là ông hiểu rõ, La tổng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, trước giờ đều có giới hạn, trễ như vậy rồi mà còn chưa rời giường, chắc chắc là con gái nhà ông quấn lấy Lisa không dứt, dạy hư Lisa.

La ba và La mẹ lần đầu tiên đến nhà Chaeyoung, mắt nhìn khắp nơi, rồi cũng nhìn theo tầm mắt của Park ba mà dừng lại ở cửa phòng, Park mẹ đi qua nói, "Mọi người ngồi một lát đi, tôi đi kêu hai đứa nó dậy."

Tiếng gõ cửa cùng với tiếng của Park mẹ truyền vào bên trong phòng ngủ, hai người ở trong phòng ngủ còn đang ôm nhau vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy, nghe được giọng nói của ai đó đột nhiên giật mình tỉnh lại.

Chaeyoung khẩn trương nắm chặt chăn, "Mẹ, sao mẹ lại đến đây?"

Ở dưới chăn, hai người vẫn còn đang khoẻ thân, Chaeyoung nhớ rõ cửa phòng ngủ còn không có khoá cửa, sợ mẹ mở cửa đi vào, liền nói cho bà nghe trước, "Mẹ đừng vào đây, bọn con không có mặc đồ."

Park mẹ, "....."

Lão Park tổng và thông gia ngồi ở trên sô pha, ba đôi mắt cũng nhìn về phòng ngủ, câu nói vừa rồi của Chaeyoung, cả ba người đều có thể nghe thấy.

Bốn gương mặt già đỏ cả lên.

Park mẹ yên lặng trở về phòng khách, ngồi xuống bên chồng mình.

Áo ngủ của các cô rơi ở bên mép giường, Chaeyoung khẩn trương đi tìm nó khắp nơi, Lisa bình tĩnh nhặt từ dưới sàn nhà lên đưa cho Chaeyoung, "Chúng ta là hợp pháp."

Hợp pháp thì hợp pháp, bị bắt gặp ở tình cảnh này cũng sẽ xấu hổ a.

Chaeyoung mặc áo ngủ vào, chuẩn bị xuống giường, Lisa từ phía sau đã ôm lấy Chaeyoung, cằm gác lên vai Chaeyoung.
"Mẹ em còn ở bên ngoài." Chaeyoung quay đầu hôn lên môi Lisa một cái.

Lisa siết chặt cánh tay không chịu thả người, "Đêm nay, chúng ta không thể ngủ cùng nhau." Khi nói chuyện còn cố ý để hơi thở phả vào trong tai Chaeyoung, ngực Chaeyoung tê dại phát run, nghiêng người hôn lần nữa, một nụ hôn chào buổi sáng thay cho ngày mai.

Một nụ hôn thật sâu, Lisa vẫn còn chưa đã thèm, Chaeyoung ngã trên giường, che mặt cự tuyệt, Lisa cười cười kéo chăn qua đầu, che khuất ánh sáng, tạo ra một cái hang động mờ ám ở trong đó.

Cái tay đang che mặt của Chaeyoung lập tức ôm lấy mặt Lisa, trong bóng tối hai người lại dây dưa với nhau.

Từ giường chuyển đến nhà tắm, rửa mặt sạch sẽ thay quần áo, hai người mới từ phòng ngủ đi ra.

Cửa vừa mới mở, Chaeyoung ngây cả người.
Ngoài cửa không chỉ có mẹ cô, còn có ba và ba mẹ vợ nữa.

Nhưng Lisa thì rất bình tĩnh thong thả, ôm Chaeyoung đi đến phòng khách, chào hỏi mọi người, "Sao ba mẹ lại đến đây."

La ba mở miệng nói, "Đến đưa con về nhà."

Cần đưa về nhà sao? Lisa tỏ vẻ nghi hoặc.

Nhìn thấy hai người một tấc cũng không rời, chỉ sợ nếu phụ huynh không đích thân đến tách đôi uyên ương này, thì chắc hai người này sẽ bám lấy nhau cho đến khi bắt đầu hôn lễ.

Park ba đứng lên, gọi Chaeyoung lại chỗ ông, sau nói với La ba, "Tôi đưa Chaeyoung về nhà."

Chaeyoung cúi đầu nhìn cánh tay bị ba giữ chặt, quay đầu nhìn Lisa, tình cảnh này sao cứ quái quái vậy?

La ba gật đầu, "Uh, vậy tôi mang Lisa về nhà." Nói rồi đi đến bên người Lisa, "Đi thôi con gái, về nhà chuẩn bị cho buổi hôn lễ ngày mai."
Sao cái này không giống ai về nhà nấy chuẩn bị hôn lễ, mà giống như là muốn chia rẽ đôi uyên ương.

Cuối cùng thì hai người cũng bị phụ huynh hai gia đình bắt về nhà.

Quy trình hôn lễ của hôn nhân đồng tính không giống như kết hôn bình thường, nhiệm vụ đi đón cô dâu được giao cho anh chị em của hai cô dâu, bên Lisa thì phái Nancy đi đến Park gia để đón cô dâu, Chaeyoung lại không có anh chị em cho nên nhiệm vụ đón cô dâu được giao cho chị họ chưa lập gia đình của Chaeyoung.

Ôn Nguyệt chạy hai đầu, buổi sáng sẽ ở bên nhà của Chaeyoung hướng dẫn quy trình đón dâu, trong ngày tổ chức hôn lễ, hai nhân viên của bên tổ chức hôn lễ sẽ đi theo chị họ Chaeyoung, để giải quyết sự việc nếu như có phát sinh đột xuất.

Chaeyoung về đến nhà, mới biết được từ trong ra ngoài đều là người.
Trợ lý Lee ở phòng khách quan sát người ta cắm hoa, cô nàng không có tài cắm hoa cho nên đứng ở bên cạnh lén học, nhìn thấy tiểu Park tổng lập tức vứt hoa sang một bên mà chạy qua.

"Park tổng, cuối cùng chị cũng về nhà rồi!"

Cuối cùng? Chaeyoung thiếu chút nữa phát gục trước sự nhiệt tình của trợ lý Lee, trước khi trợ lý Lee chạy đến trước mặt cô, liền nghiêng người tránh đi, "Em tới nhà tôi bao lâu rồi?"

"7h sáng nay, em đã tới rồi." Trợ lý Lee nhìn đồng hồ, bây giờ đã là 9h.

Chị họ đang cùng Ôn Nguyệt nói chuyện nghe thấy tiếng Chaeyoung liền nhìn qua, chị họ ở cách đó liền gọi, "Chaeyoung."

"Chị họ." Chaeyoung đi qua đó, chào hỏi với Ôn Nguyệt.

Người trong nhà dần dần nhiều lên, đa số là họ hàng thân thích của Park gia, Hyeri và Tân Nini cũng đến.

Ngoài hai người đó là phù dâu, còn có vài chị em họ chưa lập gia đình đến làm phù dâu.
Chớp mắt một cái thời gian ban ngày trôi qua, các họ hàng thân thích đã được đưa đến khách sạn nghỉ ngơi, chỉ có để phù dâu ở lại.

Nhà Hyeri ở cách vách, đi bộ chỉ có một hai phút, gần như vậy nhưng cũng không chịu về nhà.

Nhìn trang trí trong nhà, Chaeyoung đột nhiên cảm thấy hoảng hốt, cô sắp kết hôn sao? Hyeri nhìn cô phát ngốc, đi đến bên cạnh ngồi xuống.

Cô đến gần liền trêu ghẹo Chaeyoung, "Mới tách ra không bao lâu, đã nhớ Lisa rồi sao?"

Chaeyoung lấy lại tinh thần, nở nụ cười, "Đúng vậy."

Từng ngày trông ngóng đến ngày cưới, ngày mai chính là ngày đó rồi, mà bây giờ trong lòng cô lại có một cảm giác không rõ lắm.

Cô muốn đi tìm Lisa, chỉ có ở bên Lisa, cô mới có thể cảm nhận được những gì đang diễn ra là thật.
Mắt Chaeyoung nhìn bốn phía mà đánh giá, nếu lúc này lén đi tìm Lisa thì bây giờ là lúc thích hợp nhất.

Một người trong đoàn đội của Ôn Nguyệt đã đến, mặc áo sơ mi trắng, cột tóc cao lên, "Park tổng, cô xem lại tiến trình hôn lễ cho ngày mai đi."

Cô nàng đưa máy tính bảng cho Chaeyoung.

"Không cần, tôi đều nhớ hết rồi." Chaeyoung tìm lý do đuổi cô nàng đi, "Cô đến cùng xác nhận lại với chị họ của tôi về chuyện đi đón dâu đi."

".... Vâng."

Jennie đang nhắn tin với Kim Jisoo, đêm nay không chỉ có Chaeyoung, mà cô cũng không thể ngủ chung với bà xã của mình.

[La tổng muốn đi tìm Park tổng.] Kim Jisoo đem chuyện của bên La gia kể cho Jennie nghe, thuận tiện hỏi bên nhà Chaeyoung như thế nào.

Jennie ngước mắt nhìn trên sô pha, [Cậu ấy đang tâm sự với Hyeri.]
[Vậy cô ấy có nghĩ đến chuyện đi tìm La tổng không?] Kim Jisoo liếc mắt một cái liền thấy La tổng đang nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của cô, mặt La tổng không có cảm xúc gì, tâm của Kim Jisoo đột nhiên có chút sợ hãi.

[Không biết nữa.] Jennie lặng lẽ dựng điện thoại thẳng đứng, chụp một bức hình, [Cậu ấy đang nói chuyện với Hyeri rất vui vẻ.]

Jisoo cảm giác được một cơn gió lạnh, "La tổng..."

Còn chưa kịp giải thích, Lisa đã tự nói, "Hyeri là hàng xóm của em ấy, ngày mai thì là phù dâu, đêm nay hai người nói chuyện nhiều với nhau cũng rất bình thường."

Jisoo chớp chớp mắt, vậy trên mặt La tổng viết đầu chữ 'không cao hứng' là sao vậy?

Jennie lại tình báo đến tiếp, [Hình như, đêm nay, Hyeri muốn ngủ cùng Chaeyoung.]
Lisa nhịn không được nữa, cầm điện thoại đi về phòng gọi điện cho Chaeyoung.

Nhìn thấy chị mình vội vã đi lên lầu, Nancy nghi hoặc đi đến bên cạnh Jisoo, "Chị tôi làm sao vậy?"

Jisoo lắc đầu, "Tôi cũng không biết nữa."

Thực ra cái gì cũng biết hết.

Nancy nheo nheo mắt, trái tim nhỏ của Jisoo run lên, nói một câu đi xem La tổng, thế là cũng đi lên lầu theo.

"Cậu không ngủ được thì mình ở bên cạnh cậu, chúng ta cùng nhau tâm sự, nói đến khi mệt là có thể ngủ được rồi." Hoá ra một câu nói hoàn chỉnh của Hyeri là như vậy, bị Jennie tam sao thất bản thành Hyeri muốn ngủ cùng Chaeyoung.

Chaeyoung đi vào nhà vệ sinh nghe điện thoại của Lisa, "Thật mà, nguyên văn cậu ấy nói với em là vậy đó."

Điện thoại bên kia trầm mặc vài giây, giọng nói nhỏ nhẹ đầu điện thoại bên kia của Lisa truyền qua, "Chị nhớ em."
Trong giọng nói còn có sự kìm nén đầy than thở, đầu quả tim Chaeyoung như bị kim châm vào, "Em cũng nhớ chị."

Sáng mai bắt đầu từ 5h30, các cô đã phải thức dậy, bắt đầu mặc váy cưới trang điểm thành cô dâu, Chaeyoung cảm thấy cô có đến chạy đến nhà Lisa qua đêm.

4h30 thức dậy về nhà mình là được rồi, đảm bảo sẽ không chậm trễ chuyện ngày hôm đó.

"Em đi tìm chị." Chaeyoung nắm chặt tay thành quyền, lấy hết can đảm, "Sáng mai, sẽ trở về nhà lại."

Khóe miệng Lisa cong lên, cầm được mà cười vui vẻ, "Ba mẹ em đồng ý để em đến đây sao?"

"Em lén đi tìm chị."

Cúp điện thoại, Chaeyoung rửa mặt, ở trong nhà vệ sinh điều chỉnh lại trạng thái xong mới mở cửa đi ra.

Vừa ra tới, đã gặp Yang tiểu thư nhà cô.

Park mẹ cười thành tiếng đi tới, "Ngày mai phải dậy sớm, con đi lên phòng ngủ đi."
Yang tiểu thư dễ nói chuyện hơn so với lão Park tổng, Chaeyoung ôm lấy cánh tay mẹ mình, "Mẹ, con muốn đi tìm Lisa, không có chị ấy con không ngủ được."

"Có con bé con càng không ngủ được." Mẹ cô là người đã từng trải, cái gì mà không biết chứ.

Chaeyoung làm nũng, "Con đảm bảo đêm nay sẽ ngoan ngoãn ngủ mà."

"Ngoan, chỉ một buổi tối thôi." Park mẹ vỗ vỗ tay cô, "Ngay mai, con sẽ là cô dâu của con bé, đêm mai các con muốn lăn lộn như thế nào thì lăn lộn thế đấy."

Chaeyoung: "...." Mẹ cô sao có thể nói huỵch toẹt ra như vậy chứ.

Trợ lý Lee đứng ở bên cạnh, một chữ cũng không bỏ sót đi vào trong tai, mặt đỏ bừng lên.

Chaeyoung bị mẹ mang lên phòng, chữ hỷ ở trong phòng thật chói mắt, càng nhìn càng nhớ Lisa, ở trong phòng được một lát cũng không yên, cô mở cửa, thập thà thập thò dòm xung quanh.
Ở dưới nhà thật náo nhiệt, đêm nay giống như ngoài cô ra, những người khác không cần ngủ sớm.

Chaeyoung đi xuống lầu, mấy đôi mắt nhìn cô, Park mẹ chỉ huy quân đội, xem chừng Chaeyoung, không được để cô chạy ra ngoài.

Trợ lý Lee đứng ở bên người cô, âm thầm mà tình báo, "Park tổng, chị đừng có đi ra khỏi cửa, chị mà vừa bước chân ra cửa, mẹ chị sẽ gọi cho La tổng."

"Bảo La tổng đưa tôi về nhà à?"

"Không phải." Trợ lý Lee lắc đầu, "Bà ấy sẽ nói với La tổng, chị muốn đào hôn a."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaa