21-25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Túi thư một lần nữa về lại trong tay Chaeyoung, Chaeyoung mở túi thư lấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần ra, lật đến trang cuối cùng. Dấu cũng đã đóng, dấu vân tay cô ấn chính là ngón áp út.

Chaeyoung cúi đầu, tóc dài rũ xuống, cô nhìn dấu vân tay mà nói "PC Khoa Học Kỹ Thuật là do ba tôi sáng lập, nhưng 23% cổ phần này đều là do tôi nỗ lực mấy năm nay mà có, không phải tự dưng mà có. Nếu so với số tiền mà chị cho tôi thì không tính là cái gì nhưng đây là tâm ý của tôi."

Từng chữ một nhẹ nhàng nói ra...cuối cùng cũng xong.

Chaeyoung đem hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đưa cho Lisa "Hy vọng, chị có thể nhận lấy."

Hy vọng chị có thể nhận lấy tâm của em.

Lisa do dự, trong khi đó Chaeyoung nhìn cô với ánh mắt đầy mong chờ, Lisa thoả hiệp "Được, tôi nhận lấy."

Cô cầm lấy hợp đồng chuyển nhượng, xoay người tới góc két sắt, bỏ hợp đồng chuyển nhượng vào ngăn két khoá.

"Lisa?" Chaeyoung không hiểu hành động của Lisa

La Uyển Đính khoá két sắt lại, quay đầu nói "Tôi nhận nhưng không ký tên"

Cô đi đến trước mặt Chaeyoung, ánh mắt ôn nhu nhìn Chaeyoung "Cùng đi ăn trưa đi."

Tuy rằng, Lisa không ký tên nhưng ít ra Lisa cũng nhận lấy đồ vậy của cô, Chaeyoung vui vẻ giống như con sóc nhặt được đậu phộng, muốn xoay vòng vòng chơi đùa.

"Được a" Trên mặt cố tỏ ra không có gì.

Cơm trưa ăn xong hai người tách ra.

Chaeyoung không về công ty mình mà trở về nhà, Lisa trở lại văn phòng nhưng cả buổi chiều ngồi thất thần, lâu lâu lại nhớ đồ vật trong két sắt.

Thời gian âm thầm trôi qua, Lisa từ núi công việc ngẩng đầu nhìn, trời đã tối.

Tâm bỗng nhiên thấy vắng vẻ, tựa như thiếu cái gì đó.

Thiếu cái gì nhỉ?

Lisa nhìn ra cửa sổ, có nhiều ánh đèn màu phảng phất lên cửa sổ, trước mắt lại hiện lên một gương mặt xinh đẹp.

Thiếu Chaeyoung...đêm nay...cô không có Chaeyoung ở bên.

Lisa đứng dậy đi tới gần cửa sổ, thân hình gầy thoạt nhìn cô đơn, cô ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm mà thất thần, trong đầu xuất hiện rất nhiều cảm xúc...cô mặc kệ để cho nó được phóng túng ra.

Hiện tại, Chaeyoung đang làm gì?

Người đang bị người khác nhớ nhung bỗng nhiên hắc xì một cái, Chaeyoung xoa xoa cái mũi ngứa tiếp tục cùng Hyeri nói chuyện qua điện thoại "Cậu ở công ty chờ mình, mình đến sẽ gọi cho cậu."

Hyeri hẹn cô tối nay đi ăn, cô đã đồng ý.

Xe chạy đến cao ốc Đăng Phong, Chaeyoung gọi cho Hyeri bảo cô đi xuống.

"Cậu chờ mình một lát, mình có chút việc, chậm một tí mới xuống" Hyeri ngó mắt nhìn vị khách đến giờ này, che di động lại nhỏ giọng giải thích cho Chaeyoung qua điện thoại.

"Không sao, mình chờ cậu." Chaeyoung tắt điện thoại, nhìn đến hướng cửa ở cao ốc Đăng Phong.

Này, liếc mắt một cái thấy được Miyoung.

Trong bóng tối, lại có kính xe che tầm mắt, Chaeyoung ở trong xe lén lút nhìn Miyoung. Bỗng nhiên, Miyoung hướng về hướng cô nhìn một cái.

Chaeyoung khϊếp vía, nghĩ đến bên ngoài là kính phản quang, Miyoung không có khả năng nhìn thấy cô nên thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, về sau cũng nên ít đến đây, mỗi lần thấy Miyoung là trong lòng lại sợ.

Miyoung chỉ quay đầu nhìn bên này một lát rồi đi về phía trước. Đi một đoạn lại quay đầu nhìn về phía cô.

Nhưng kính phía trước xe lại là kính trong suốt, không giống như kính cửa sổ có lớp phản quang. Lần này, Miyoung có thể thấy được Chaeyoung đang ngồi ở ghế lái.
Nhìn thấy Miyoung từ xa cong môi cười với mình, sau đi tới chỗ cô đang đậu xe. Chaeyoung không thể không tháo dây an toàn mà đi xuống xe, thoải mái cùng Miyoung chào hỏi "Miyoung học tỷ."

"Thật trùng hợp, lại gặp nhau nữa rồi." Miyoung dừng lại cách cô mấy bước.

"Em đang chờ bạn." Ngày hôm qua, Miyoung hẹn cô ăn cơm nhưng bị từ chối, sau đó vẫn không trả lời tin nhắn lại. Chaeyoung sợ Miyoung lại hẹn cô nữa, cho nên cố ý nói là cô đã có hẹn.

"Bạn bè? Đối tượng hẹn hò sao?"

Chaeyoung mỉm cười không nói, Miyoung thấy cô không có ý định nói đề tài tư nhân cho nên chủ động đổi chủ đề "Mấy ngày nữa, đại học Giang Lâm khai giảng, chị phải về trường, em có muốn cùng nhau về trường không?"

"Không được rồi, em không có thời gian." Chaeyoung cự tuyệt không chút do dự.

Nếu có về trường, cô cũng không muốn đi cùng Miyoung.
"Đáng tiếc thật." Miyoung nhìn điện thoại "Chị có việc đi trước, lần sau nói tiếp nhé."

" Ân, được." Nhìn Miyoung xoay người rời đi, Chaeyoung ngồi lại trong xe.

Quay người đi, nụ cười ưu nhã trên mặt Miyoung đã không có thay vào đó là vẻ mặt vui vẻ khi thấy người gặp hoạ, lập tức nhắn cho Lisa [Mình lại gặp Chaeyoung]

Lúc Lisa công bố tin tức kết hôn thì Chaeyoung lại trở về trong tầm mắt của hai người, đầu tiên là đi tìm Lisa hợp tác, liên tiếp hai lần gặp ở cao ốc Đăng Phong, tạo hoá trêu người a.

Chính là cô không biết Lisa còn thích Chaeyoung hay không.

Lisa nhận được tin nhắn của Miyoung lập tức hỏi lại [Gặp ở đâu?]

Xem ra vẫn còn thích.

Đánh chữ quá chậm nên Miyoung trực tiếp gọi cho Lisa "La tổng, cậu đã là người kết hôn còn thương thương nhớ nhớ Chaeyoung?"
Miyoung ngừng lại quay đầu nhìn thấy có một người vừa lên xe Chaeyoung...nhìn kỹ thì là Hyeri.

"La tổng, cậu cũng đừng mơ mộng nữa, vẫn là an tâm kết hôn đi." Miyoung xa xa nhìn thấy Chaeyoung rời đi cùng Hyeri "Mình ở dưới công ty gặp được em ấy, cùng hàn huyên vài câu, em ấy nói đang chờ bạn. Mới vừa rồi, mình nhìn thấy Hyeri lên xe em ấy."

Công ty Miyoung vừa dọn đến chỗ mới, chỗ mới chính là cao ốc Đăng Phong.

Người nghe bên kia trầm mặc, Miyoung nói tiếp "Hyeri, cậu còn nhớ rõ cái người kia chứ? Cái người cả ngày đi cùng Chaeyoung, hai người hiện tại hình như đang hẹn hò với nhau."

"Miyoung." Lisa đột nhiên gọi tên cô

"Sao?" Chiếc xe BMW màu trắng đã biến mất khỏi tầm nhìn của cô, cô chuyên tâm cùng Lisa nói chuyện.

Lisa nói "Em ấy với Hyeri chỉ là bạn bè bình thường, không có hẹn hò."
Nghe ngữ khí rõ ràng ghen tị.

Lisa cúp điện thoại, một khắc ở trong văn phòng cũng không muốn ở.

Hyeri lười biếng mà dựa vào thành xe, không chớp mắt mà nhìn Chaeyoung nghiêm túc lái xe "Buổi tối, chúng ta đi ăn ở đâu?"

Hẹn người ta đi ăn cơm là cô, mà hỏi đi ăn chỗ nào cũng là cô.

Chaeyoung liếc mắt nhìn Hyeri một cái "Đi chỗ chúng ta thường đi đi."

Hai người thường đến quán cơm Trung Quốc ăn cơm. Thời gian này là thời gian cao điểm, trên đường có người xếp hàng chờ vào quán cơm.

Hyeri cầm dãy số là 294, phía trước còn 80 bàn xếp hàng "Rất đông nha, đoán chừng chúng ta phải đợi hơn nửa tiếng."

Chờ hơn nửa tiếng? Chaeyoung không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, muốn nhanh về nhà thấy Lisa.

Từ từ...đêm nay hình như không ngủ cùng Lisa.
Ý thức được, đêm nay cô muốn chung gối, Chaeyoung kiềm chế nôn nóng "Đi bờ hồ dạo một vòng chắc đến lượt chúng ta"

Gần đó có một cái hồ nhân tạo, nước trong sạch...phong cảnh mát mẻ, ở ven hồ người tản bộ cũng rất nhiều.

Gió mang theo hơi nước của hồ nước nhẹ nhàng thổi bên mặt, Chaeyoung cùng Hyeri sánh vai đi bên bờ hồ, giống như lúc trước nói đủ chuyện trên trời dưới đất.

Hai người ngồi vào cái ghế dài, nhìn du thuyền trên mặt hồ, tâm Chaeyoung lại bay đến Lisa

Cùng Hyeri nói chuyện, Chaeyoung vẫn liếc nhìn điện thoại. Từ trưa đến giờ, sau khi tách ra với Lisa, chị ấy vẫn chưa nhắn lại cho cô.

Buổi tối rồi, chắc chị ấy cũng đã xong việc?

Chaeyoung do dự một chút rồi gửi một cái tin [Ăn cơm tối chưa?]

Đợi một phút, không thấy tin nhắn hồi lại
Chaeyoung lại nhắn qua một tin nữa [Buổi tối, tôi cùng Hyeri ăn tối]

Nhìn đến chữ Hyeri, cô vội rút tin nhắn lại rồi soạn tin mới gửi đi [Buổi tối, tôi cùng với Hyeri ăn tối]

Lisa vẫn không trả lời tin nhắn.

Hyeri trò chuyện lại không nghe Chaeyoung trả lời, quay sang nhìn thấy sắc mặt không tốt lắm "Cậu nhắn tin với ai vậy?"

Ánh mắt nhìn vào góc trái khung chat lại không thấy tên người nhận. Chaeyoung đem điện thoại trở về màn hình chính.

"Một người bạn." Chaeyoung úp điện thoại xuống, cô muốn nói với Hyeri là Lisa nhưng nghĩ đến phản ứng của Hyeri trước đó cho nên vẫn bỏ đi.

Hyeri không có hỏi bạn nào, nhìn mặt hồ gợn sóng từng vòng tròn đẩy ra, đột nhiên nói "Mình chia tay bạn gái rồi"

"Cậu lại chia tay?" Chaeyoung thở dài lắc đầu "Cậu a, hết đổi người này tới người khác, khi nào mới có đối tượng để kết hôn a"
Hyeri hơi giật mình, nhớ tới khi nhỏ.

Hyeri rũ mắt, nâng tay trái lên xoa nhẹ mí mắt đang chua xót "Nói chuyện rồi mới biết được có thích hợp kết hôn không" Cô quay đầu nhìn Chaeyoung "Hay là cậu với mình quen nhau đi. Nếu là cậu, mình khẳng định cả đời này cũng không chia tay."

"Mình với cậu là bạn bè, cậu cũng hạ thủ được sao?" Chaeyoung vỗ vỗ vai Hyeri cười "Đừng nản lòng, từ từ tìm rồi cũng sẽ tìm được người thích hợp."

Quán ăn nhắn tin nhắc nhở còn 10 bàn nữa tới lượt hai người, Hyeri nhìn tin nhắn nắm lấy tay Chaeyoung kéo đứng dậy "Sắp đến lượt chúng ta, đi thôi"

Chaeyoung lỡ đãng rút tay ra "Đêm nay, mình uống cùng cậu uống vài chén."

"Cậu còn lại xe."

"Vậy cậu uống rượu, mình uống nước trái cây."

Lisa đánh xe rời khỏi công ty đi đến cao ốc Đăng Phong.
Đèn trong cao ốc cũng đã dần tắt, người đến người đi không dứt.

Lisa tay đặt trên tay lái, cầm lấy điện thoại định gọi cho Chaeyoung thì mới thấy tin nhắn Chaeyoung gửi cho cô.

Tin nhắn rất rõ ràng buổi tổi cùng ai ăn cơm, ăn ở đâu.

Mà tin nhắn cuối là [Gần đó có cửa hàng cháo bí đỏ rất ngon, muốn hay không mua một phần mang đến cho chị ăn thử?"

Lisa lén cười, cô đang lo lắng cái gì. Chaeyoung cùng với Hyeri là bạn từ nhỏ, quan hệ bạn bè đơn thuần, trước khi cùng cô kết hôn, hay người cũng đã thường xuyên đi ăn cơm dạo phố xem phim.

Xem phim...

Lisa nghĩ đến tối hôm qua lúc xem phim Chaeyoung dựa trên vai cô, trong lòng lộp bộp một cái, cái dựa này không phải là dựa Hyeri quen rồi đi?

Cô hồi lại một tin nhắn [Tôi muốn ăn thử, em có thể mua cho tôi một phần không?"
Không cho hai người có cơ hội đi xem phim.

Ít nhất đêm này xem phim nghĩ cũng đừng nghĩ.

Chaeyoung vẫn luôn chờ tin nhắn từ Lisa, nói mua cháo cho Lisa ăn thử là lấy cơ, gặp Lisa mới là mục đích chính. Sau đó, thuận tiện mà ngủ lại nhà cô.

Đọc được tin nhắn của Lisa, tâm mới yên ổn, chỉ cần đến nhà Lisa còn sợ không có cơ hội ngủ lại sao.

Chờ Hyeri ăn xong, Chaeyoung giơ tay bảo phục vụ tính tiền cùng Hyeri nói "Cậu gọi xe về đi, mình có việc không thể đưa cậu về."

Ra quán ăn, Chaeyoung gọi giúp Hyeri một chiếc taxi, vẻ mặt xin lỗi đưa cô lên xe dặn dò "Về đến nhà, nhớ nhắn cho mình."

Hyeri ghét bỏ vẫy ta "Cậu có việc thì đi đi."

Nhìn xe taxi rời đi, Chaeyoung sang quán bên cạnh mua cháo bí đỏ. Nhớ đến trong nhà còn có Nancy, nói ông chủ đóng hai phần ăn."
Khi cô đến nhà Lisa thì Lisa đang tắm.

Nancy ngồi trong phòng khách xem TV, nghe âm thanh mở cửa, quay sang nhìn Chaeyoung lạnh lùng mà hô một tiếng "Chị dâu." Rồi tiếp tục xem TV.

Đứa nhỏ này, nửa ngày không gặp chịu gọi chị dâu rồi sao?

Mặc dù, hai từ "chị dâu" này gọi lên không có chút cảm tình nào.

Chaeyoung mang cháo đi qua, đặt trên bàn trà mở ra nói "Tôi mua hai phần cháo, em có muốn ăn không?"

Nancy cơm chiều còn chưa ăn, liếc mắt nhìn cháo bí đỏ nói "Không cần." Chờ Chaeyoung mở nắp ra, ngửi được mùi thơm nuốt nuốt nước miếng đáp "Ăn cũng được."

Lisa tắm xong ra tới, thấy hình ảnh như vậy. Phu nhân của cô nhìn em gái mình với ánh mắt cưng chiều, cháo bí đỏ vốn dĩ là mua cho cô mà.

Nga, hoá ra mua hai phần.

Lisa đi xuống lầu, liếc Nancy một cái, Nancy lập tức buông hộp cháo "Em đi lên lầu." Vội vàng đi lên lầu hai.
Trong phòng khách chỉ còn lại hai người, Chaeyoung nhìn Lisa chờ mong "Cháo ở đây, tôi..."

"Đừng đi, đêm nay ngủ ở đây đi."

Có kinh nghiệm ngủ ở đây một đêm, sau khi Lisa lên giường, Chaeyoung rất tự giác mà đem một nửa chăn chia cho cô, sau đó dựa bên người cô.

Lúc này có vẻ sớm, còn chưa tới 10h.

Lisa ngồi dựa lên đầu giường, cầm quyền sách mở ra

"Đêm nay, em đi ăn tối với Hyeri sao?"

Chaeyoung nghiêng người nhìn cô "Đúng vậy." Ánh mắt dừng lại ở trên ngón tay Lisa, ngón tay dài mảnh khảnh cầm cuốn sách, một cái tay khác cầm ở góc cuối trang sách, xem xong trang này nhẹ nhàng lật sang trang khác.

Người xem nhìn đến tai đều đỏ cả lên.

Chaeyoung rụt người vào trong chăn, che đi cái cổ đang đỏ hồng, Lisa thừa dịp lén nhìn cô một cái, giúp cô dịch lại cái chăn "Điều hoà mở thấp quá sao?"

Nói duỗi tay cầm điều khiển từ xa, điều chỉnh điều hoà lên cao một chút.

"Không thấp, vừa vặn tốt." Chaeyoung nắm chăn

Không phải nhiệt độ quá thấp mà là mệt nhọc sao? Lisa suy nghĩ chút rồi khép sách lại, đặt trên tủ đầu giường, thuận tay tắt đèn.

"Chị không đọc nữa sao?" Mới đọc được một trang, sao lại không đọc nữa?

Lisa nằm xuống nói "Hơi mệt." Liền nhận được một cái ôm ấm áp, Chaeyoung ôm lấy cô.

Tư thế của hai người thật ái muội, nếu chỉ là bạn bè, sẽ không ôm như vậy ngủ đi?

Nghĩ đến em gái, nói không chừng em gái cô cùng cô ngủ cũng thích ôm cô như vậy.

Nhưng em gái và bạn bè không giống nhau, Lisa nghĩ tới Hyeri.

"Em cùng với người khác ngủ chung đều ôm như vậy sao?" Lisa hơi nghiêng đầu, hơi thở của Chaeyoung liền áp lên má cô, hơi thở nóng bỏng từng chút từng chút phả lên da thịt cô.

Nóng đến cơ thể sinh ra phản ứng khác thường, cô muốn xoay người ôm Chaeyoung.

Lisa khắc chế cái cảm xúc này.

"Người khác? Chị là người đầu tiên ngủ cùng tôi trên một cái giường." Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng ngủ cùng với người khác, ngay cả Hyeri cũng không.

Hai chữ đầu tiên làm rạn nứt tuyến phòng bị của Lisa, cô xoay người lại ôm Chaeyoung, cằm đặt lên trán Chaeyoung, tim hai người cộng hưởng với nhau mà đập loạn. Lisa hướng Chaeyoung vào trong ngực cô, hai cơ thể dán sát lấy nhau.

"Lisa, chị có nhu cầu sao?" Chaeyoung vuốt nhẹ tấm lưng của Lisa, kɧıêυ ҡɧí©ɧ tuyến thần kinh cô.

Vấn đề này Chaeyoung hỏi cũng trắng trợn, chưa có ai từng hỏi cô như vậy. Lisa nhấp môi, lạnh lùng trả lời "Không có."

Như thế nào lại không có, cô cũng đã 30 tuổi, tính đến chưa từng làm chuyện kia nhưng thân thể cũng phải có bản năng nhu cầu sinh lý chứ.

Cảm giác được tay Chaeyoung càng đi xuống, Lisa trong cổ có cái gì đó ẩn ẩn, muốn thốt ra. Cô nhanh chóng đè cái tay đang loạn lạc kia.

Động tác cự tuyệt thật rõ ràng. Chaeyoung không dám làm càn, vừa mới nảy cô đã dùng hết dũng khí của mình rồi.

Cô biết là cô quá sốt ruột rồi.

Lisa không thích cô, như thế nào lại động tình được. Chaeyoung cố tìm để tài khác để giảm bớt sự xấu hổ "Đúng rồi, lúc nãy vừa tới, em gái chị kêu tôi là chị dâu."

"Tính quan hệ giữa chúng ta, con bé nên gọi em là chị dâu." Lisa hạ giọng, chậm rãi nói "Cũng không thể để con bé gọi thẳng tên em."

Cô nói xong thì buông tay Chaeyoung ra, đẩy Chaeyoung ra khỏi ngực mình, khẽ nắm chặt tay nói ngủ ngon.
Nói ngủ ngon xong, Lisa lại hối hận câu trả lời vừa rồi.

Nếu cô có nhu cầu có phải hay không tiếp theo sẽ cùng Chaeyoung phát sinh thân mật?

Nhưng nếu cô trả lời có...thì có lẽ cả hai cũng xấu hổ trầm mặc.

Sợ thân thể lại có cảm giác, nhất thời không khống chế được lại làm chuyện thương tổn Chaeyoung. Lisa lặng lẽ xê dịch người ra kéo khoảng cách với Chaeyoung.

Cả hai nằm trên một cái giường, động tác của Lisa không một tiếng động nhưng cũng thực rõ ràng. Chaeyoung đáy lòng cảm thấy hối hận.

Xem ra đây là kết cục của việc quá xúc động. Đem người doạ chạy mất rồi.

Trong phòng lại an tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở của hai người.

Chaeyoung không muốn có khoảng cách như vậy với Lisa, cô muốn ôm muốn chạm Lisa hoặc là như tối qua được Lisa ôm vào ngực.
"Em không ngủ được" Chaeyoung lấn sang chỗ Lisa một chút, kéo khoảng cách gần lại.

Lisa mặc kệ cô không lên tiếng.

Chaeyoung xoay người đưa lưng về phía Lisa "Lisa, chị có thể giống tối hôm qua, ôm tôi như vậy ngủ không. Làm như vậy, tôi rất dễ ngủ."

Nói xong, phòng vẫn an tĩnh như cũ, Chaeyoung khẽ thở dài "Vậy thôi...ngủ ngon."

Sau lưng lại phát ra tiếng sột soạt, Lisa hướng đến gần Chaeyoung. Hai giây sau, Chaeyoung đã được ôm vào trong lòng ngực."

Lisa không nói gì, trực tiếp dùng hành động trả lời Chaeyoung.

Còn ổn, vẫn không có thấy phản cảm với cô.

Trong bóng tôi, Lisa không thể nhận thấy được, Chaeyoung cong cong miệng, cười không ra tiếng.

Đêm nay không giống đêm hôm qua, vừa mới được Lisa ôm cô đã ngủ. Còn bây giờ vừa chưa đi vào giấc ngủ cũng có thể thời gian bây giờ còn quá sớm.
Chaeyoung không ngủ được nhỏ giọng hỏi người phía sau "Chị ngủ rồi sao?"

Nghe được tiếng thở của Lisa cô biết được người này còn chưa ngủ. Lúc Lisa ngủ, hô hấp đều nhẹ nhàng.

"Vẫn chưa." Ôm Chaeyoung, cô lại liền nhớ đến tối hôm qua. Thừa cơ, Chaeyoung ngủ lén lút làm chuyện đó, trong lòng cô có một loại tội ác nói không nên lời.

Cho nên vậy, Lisa mau nói tiếp "Sắp ngủ rồi."

Chaeyoung không dám nói nữa, một mình yên tĩnh mà miên man suy nghĩ rồi đi vào giấc ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Lisa 7h đã tỉnh lại, mắt nhìn thấy Chaeyoung ngủ yên trong lòng ngực mình, cô chậm rãi rút tay lại, xuống giường.

Chaeyoung ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh, lúc tỉnh lại, trên giường chỉ còn lại một mình cô.

Sờ sờ vị trí Lisa đã nằm, hơi ấm đã không còn...chắc đã rời giường sớm rồi.
Lúc cô đang ngây người, di động vang lên, Chaeyoung nhanh tay cầm điện thoại, không phải Lisa gọi mà là ba cô a.

Nhìn cái tên trên điện thoại, Chaeyoung ngồi dậy, một tay chống lên giường một tay nghe điện thoại

"Con nghe, ba."

Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói nam trung niên hồn hậu "Con đang ở công ty hay vẫn ở nhà?"

Ba Chaeyoung là Park Mason, là lão bản của PC Khoa Học Kỹ Thuật. Lão Park tổng.

Sau khi, Chaeyoung tốt nghiệp 1 năm, liền mang công ty giao cho cô, để cho cô tự xử lý. Mà ông thì quy ẩn cùng với lão bà, trải qua tháng ngày phu thê sinh hoạt ngọt ngào hạnh phúc bên nhau.

"Ở...nhà ạ."

"Ba nghe nói tài chính của công ty có vấn đề?" Đem công ty giao cho con gái mình, công ty ngày càng phát triển tốt, Park Mason không nghĩ tới một ngày, tài chính của công ty có vấn đề.

Vấn đề này, ông lại được nghe từ bạn bè của mình khi đi uống trà.
Chaeyoung không có trả lời hỏi lại ba "Hiện tại, ba đang ở công ty sao?" Người bên kia ừ một tiếng nặng nề, Chaeyoung đạp chân trần lên sàn nhà đứng dậy nói "Con lập tức đến công ty."

Đại lão bản xuất hiện làm cho công ty kinh hồn, người chỉ xuất hiện một lần để xem báo cáo tổng kết vào cuối năm. Giờ này lại xuất hiện ở đây làm mọi người đứng ngồi không yên.

Không có ít người lặng lẽ hỏi trợ lý Lee, lão Park tổng sao lại tới công ty?

Lee Ji Eun buông tay làm bộ tôi không biết đừng hỏi.

Nhìn thấy Park tổng vội vội vàng vàng đến công ty vào văn phòng, mọi người mới rõ. Lão Park tổng là tìm tiểu Park tổng.

Nói đi nói lại, đều là người một nhà, sao còn lại đến công ty để gặp? Hay có vấn đề gì không thể nói ở nhà sao?

Park Mason ngồi ở vị trí của Chaeyoung, trong tay cầm vài văn kiện tài vụ được mang lại đây, cẩn thận xem từng cái một. Nhìn Chaeyoung đẩy cửa đi vào, buông báo cáo ngẩng đầu hỏi "Vấn đề tài chỉnh là chuyện như thế nào?"
Ngón tay ở trên báo cáo mà gõ gõ hai cái nói "Ba nhìn báo cáo tài chính cũng không thấy có vấn đề gì, vì cái gì mà bên ngoài đồn ầm lên là công ty thiếu tiền sắp bị thu mua?"

Chaeyoung cúi đầu không dám nhìn vào mắt ba mình "Là con cố ý thả tin ra ạ."

"Thả cái tin này ra ngoài?" Park Mason kinh ngạc nói "Vì cái gì?"

Nhìn mặt con gái lúc ông hỏi vì cái gì dần dần đỏ lên. Park Mason ngây người, đây là có chuyện gì?

Chaeyoung căn môi "Vì theo đuổi một người, con nghĩ khiến cho người đó chú ý, cho nên làm vậy để có lý do đi tìm người đó. Vì vậy mà cố ý thả tin tức tài chính công ty có vấn đề ra, bị người ta nhìn trúng mục thu mua..."

Lão Park tổng chỉ nghe được câu vì theo đuổi một người, những lời giải thích phía sau như gió thoảng bên tai.

Hiện tại, người trẻ tuổi hành động ngày càng khó hiểu, thích một người thì liền trực tiếp mà theo đuổi, mắc cái gì mà đi làm cái trò vậy?
"Người con muốn theo đuổi là ai?" Con gái tốt như vầy mà còn muốn đi theo đuổi người khác?

Chaeyoung không muốn lộ ra "Chờ người đó thích con, con sẽ nói cho ba."

Nhìn đến sắc mặt trầm xuống của lão Park tổng, Chaeyoung làm nũng "Không được sao, ba ba."

Nhìn tiểu cục cưng làm nũng như vậy còn có người không thích sao? Ai mà mắt chột vậy, chướng mắt con gái ông!

Park Mason không cao hứng nói "Nếu lỡ như người kia cả đời không thích con thì sao? Con cô độc cả đời à?"

"Con và người đó đã đi lãnh chứng, hiện tại con đã kết hôn. Ba yên tâm đi, kết hôn thì dễ mà ly hôn càng khó, cả đời này người đó là của con, con nhất định sẽ làm người ta thích con."

"..." Park Mason nhìn Chaeyoung với phong cách như vậy, ánh mắt nhìn Chaeyoung hèn mọn mà hỏi "Đó là con dâu...hay vẫn là con rễ?"

"Con dâu." Chaeyoung mặt cười hạnh phúc.
Không được, nhìn người con gái mình thích, thật sự muốn khóc "Được rồi, chờ đến khi nào người ta thích con thì đem về nhà cho chúng ta nhìn xem."

Nhìn thấy ba mình làm vẻ không có gì nhưng đôi mắt thì..., Chaeyoung ôm lấy tay ba "Ba, con không nói chuyện đi Cục Dân Chính kết hôn với ba mẹ, là con không đúng."

Park Mason buông tiếng thở dài "Lãnh chứng rồi cũng tốt, ba và mẹ vẫn cho rằng con cả đời sẽ độc thân." Có thể lập gia vẫn tốt hơn độc thân

Tiễn ba đi rồi, Chaeyoung ngồi trên sofa phát ngốc, trợ lý Lee gõ cửa đu đến nói "Park tổng, người tập đoàn La Thị đến."

"Là tổng giám Chu sao?" Chaeyoung đã từng nghe Lisa nói sẽ cho bộ phận kinh doanh tổng giám Chu qua nói chuyện hợp tác.

Trợ lý Lee lắc đầu "Không phải, là La Tổng."

Nhận được tin tức lão Park tổng xuất hiện ở PC Khoa Học Kỹ Thuật, Lisa lập tức vứt bỏ hết công việc mang theo Chu Châu cùng với hai người phụ trách đến PC.

Cao cao tại thượng, trước mặt người ngoài, Lisa giơ tay nhấc chân cũng đã thấy được khí chất và thần thái, nhân viên PC nhìn thấy cô, trong lòng bỗng dưng có một cổ sợ hãi không tên.

La tổng và Park tổng của bọn họ, hai người là hai con người có phong cách hoàn toàn khác nhau.

Chaeyoung nghe Lisa đến trong lòng đầy kinh ngạc, như thế nào chị ấy lại tự mình tới.

Cô chuẩn bị cùng trợ lý Lee ra ngoài tiếp người thì Lisa đã vào công ty, giờ phút này đang tiến đến văn phòng của cô.

Bốn mắt nhìn nhau, Lisa nhìn thấy Chaeyoung, ánh mắt tự giác trở nên nhu hoà, thậm chí còn lộ ra ý cười.

Lisa vào văn phòng Chaeyoung, tiếp theo là giới thiệu từng người "Đây là tổng giám bộ phận tài chính Hana, em phía trước đã gặp. Hai vị này sẽ là người đảm nhiệm chính cho hạng mục hợp tác với PC Khoa Học Kỹ Thuật, Choi Heejin và Ahn."

"Tổng giám Hana, tổ trưởng Choi, tổ trưởng Ahn." Chaeyoung cùng ba người bắt tay, Lisa nhìn thấy, nhíu mày một cái không nói gì.

Bắt tay là xã giao trong giao tiếp.

"Ngồi xuống rồi nói." Chaeyoung nhìn sofa làm tư thế mời, đồng thời cho trợ lý Lee gọi giám đốc Kang cùng giám đốc Bam lại.

Lisa không ngồi...làm sao bọn họ dám ngồi xuống trước. Lisa đối mặt với Chaeyoung nói "Không cần gọi mọi người lại đây, để người bên tôi đi tìm bọn họ đi."

Ý tứ của cô cũng đã thực rõ ràng, cấp dưới cùng cấp dưới nói chuyện, cô ở lại đây cùng Chaeyoung đơn độc mà nói chuyện.

Trợ lý Lee nhìn Chaeyoung, thấy sếp nhà mình gật đầu đồng ý. Nói với trợ lý Lee hai câu, nói với giám đốc Kang giới thiệu với người ta các dòng sản phẩm, trợ lý hoa mang ba người đi ra ngoài.

"Chị sao lại tự tới đây?" Sợ có nhân viên tuỳ ý đi vào cho nên Chaeyoung đến cửa khoá chốt lại.

Lisa đi tới bàn làm việc của cô liếc nhìn báo cáo ở trên bàn là báo cáo tài chính. Chaeyoung khoá cửa xong xoay người nhìn thấy Lisa đang nhìn xuống trên bàn cô liền hoảng sợ.

Một khi Lisa mở báo cáo này ra xem, liền sẽ biết được tin tức trước đó tuồng ra là giả.

Còn may là Lisa dời mắt đi ra khỏi bản báo cáo.

Lisa quay sang nhìn Chaeyoung "Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác nên tôi suy nghĩ chút vẫn là nên tự mình đến đây thì tốt hơn. Hơn nữa, tôi cũng chưa đến PC Khoa Học Kỹ Thuật lần nào, vì vậy đến đây xem nơi làm việc ở đây như thế nào?"

Nói đúng hơn là đến xem văn phòng của Chaeyoung.

Chaeyoung đến trước quầy để dụng cụ pha trà. Lấy hộp trà Long Tỉnh Minh Tiền, những lá trà non được thu hoạch sau khi hứng trọn tinh hoa của đất trời của mùa đông trước tiết Thanh Minh. Một hộp như vậy tầm 225 tệ.

Cô pha hai ly trà rồi mang qua đặt lên bàn, Lisa ngồi xuống đối diện cô, bưng một ly lên, ngửi ngửi mùi trà, gạt gạt ly nước "Trà tốt như vậy, đáng tiếc..."

"Đáng tiếc cái gì?" Chaeyoung nghi hoặc hỏi.

Lisa buông ly trà nói "Đáng tiếc thủ pháp pha trà không đúng, pha không ra mùi vị ẩn sâu trong lá trà."

"..." Chaeyoung không muốn nói tiếp

Giây tiếp theo, Lisa lại nói "Về sau, tôi sẽ pha trà cho em uống."

Về sau? Cái về sau này là cả quãng đời còn lại? Chaeyoung cười "Được a." Đã quên mất sự tình bị người ta đánh giá thủ pháp pha trà
"Đúng rồi, lúc tôi vào cửa có nghe nói ba em lão Park tổng tới công ty, sao tôi không thấy ông ấy?" Lisa vội vàng đến đây, mục đích chính là bởi vì lão Park tổng đến đây.

Mấy năm nay, PC Khoa Học Kỹ Thuật vẫn luôn giao cho Chaeyoung xử lý, tài chính đột nhiên xảy ra vấn đề cho nên cô lo lắng lão Park tổng chất vấn Chaeyoung. Lập tức liền đến đây.

"Ba tôi đã đi rồi." Nghĩ đến vừa nãy Lisa nhìn thấy báo cáo tài chính, Chaeyoung nói "Ông ấy đến xem báo cáo tài chính. Hỏi tôi mấy câu thấy công ty thực sự không xong muốn đóng cửa. Tức giận đi rồi."

"Ông ấy không mắng em à?" Lisa hỏi với giọng lo lắng.

"Không có, ông ấy là ba tôi cũng sẽ đau cho tôi." Nghĩ đến chính mình còn trẻ tuổi đã bị ép tiếp quản công ty, Chaeyoung lấy ly trà nhấp một ngụm, lại tự vả mặt "Nhưng mà nghĩ lại đem công ty quăng cho tôi, cũng không có đau lòng cho tôi mấy."
So với gánh nặng trên người Lisa, Chaeyoung thấy mình chỉ quản lý một cái công ty nhỏ nhoi. Cũng không có gì mà than trời kể khổ.

Cô nhanh chóng đổi sang đề tài khác "Chúng ta vẫn nên nói chuyện hợp tác đi."

Lisa mới yên tâm bàn chuyện hợp tác

Hợp tác không phải bàn một lần là xong, phải bàn đến vấn đề lợi ích của đôi bên thường sẽ mất rất nhiều thời gian.

Lisa là người quyết định cuối cùng cho nên mặc kệ ở dưới có nói gì, số tiền đầu tư, lợi nhuận đều do cô quyết định.

Đối mặt với Chaeyoung cô có hai thân phận, một là cái đối tác sắp hợp tác với tập đoàn La Thị. Còn một cái nữa là phu nhân trên pháp luật.

Nhưng mà cho dù là cái thân phận nào, cô đều thích Chaeyoung.

Lisa thích một người, tâm liền sẽ mất đi các chuẩn quy tắc của mình.
"La tổng, chị đối với PC Khoa Học Kỹ Thuật đầu tư có phải quá hào phóng quá hay không?" Chaeyoung ý thức được, phần hợp tác này lợi ích bên cô chiếm khá nhiều. Cho nên cô không thể không nhắc nhở Lisa.

Lisa trầm ngâm một lát, rất tự nhiên mà phân ra lợi nhuận "Bất luận công ty chúng ta đầu tư nghiên cứu phát minh cái gì,lợi nhuận từ tiền đầu của chúng tôi phải nhận được 20%"

Đầu tư của giai đoạn trước khi nghiên cứu sáng chế là cố định, nhưng sau khi đã hoàn thành thành phẩm sẽ mang lại lợi ích liên tục. Đương nhiên, nếu như không thành công thì xem như tiền đổ sông đổ bể.

Chaeyoung suy xét một chút đồng ý mức chia lợi nhuận là 20%.

Lần hợp tác này, hai người cảm thấy sảng khoá nhất.

"Chờ sau khi về lại công ty, tôi sẽ cho tổng giám Chu soạn thảo hợp đồng hợp tác thêm điều khoản bổ sung. Tôi sẽ tự ký đến lúc đó đưa cho em." Lisa bưng ly trà lên uống, kết thúc chủ đề hợp tác này.
Trà đã lạnh, Chaeyoung đứng dậy nói "Tôi đi phà một ly nữa."

Cô đến trước quầy pha chế, Lisa đi theo lại. Đứng ở phía sau dùng giọng nhẹ ôn nhu mang theo mê hoặc "Dụng cụ pha trà không phù hợp, khi nào đến nhà tôi đi, tôi địch thân pha trà cho em uống."

Tay đang cầm cái kẹp gắp trà run lên, bỏ lá trà vào lại trong hộp. Chaeyoung buông kẹp trà, nhẹ nhàng đặt hộp trà xuống, lấy hết can đảm nói "Không bằng, chúng ta ở chung đi."

Cô xoay người lại, Lisa đã dán rất gần vào người cô. Đối diện với ánh mắt thâm thuý kia, tim đập loạn nhịp cả lên "Chị cảm thấy thế nào, có thể chứ?"

Lisa không biểu hiện gì nhưng nội tâm thì đã vui vẻ bay đến tận nơi nào "Đương nhiên có thể, chúng ta đã kết hôn".

"Đúng vậy, chúng ta đã kết hôn. Ở cùng một chỗ, nói không chừng còn có thể bồi dưỡng tình cảm, biết đâu chị sẽ thích tôi thì sao." Chaeyoung nói thẳng.
Lisa có mơ cũng không nghĩ Chaeyoung sẽ nói thẳng như vậy. Tay âm thầm nắm chặt lại, cô muốn nói với Chaeyoung rằng cô đã thích em ấy.

Do dư hai giây...lại từ bỏ

Chaeyoung thấy Lisa không trả lời, trong lòng thầm thở dài. Nghĩ đến tôi hôm qua, cô đã chủ động câu dẫn Lisa mà Lisa đường đường chính chính cự tuyệt cô. Lại không nhịn được...thở dài tiếp.

Lisa thật khó theo đuổi a.

Chaeyoung đem lực chú ý trở lại việc ở chung.

Ở chung...ở nhà ai?

Lại một vấn đề khác tới, nếu hai người ở chung...đi đi về về cùng nhau, nhanh chóng sẽ có người biết được quan hệ của hai người.

"Nếu chúng ta ở chung, có thể mọi người sẽ đoán ra được. Người cùng chị kết hôn là tôi." Chaeyoung sợ chính mình sẽ làm ảnh hưởng đến Lisa. Các cô môn đăng không đăng hộ không đối, lại ở thời điểm công ty gặp vấn đề liền kết hôn, khó tránh cho người khác nghĩ nhiều.
Lisa lùi về sau một bước "Ngày lãnh chứng hôm đó, tôi liền muốn nói cho mọi người biết, chúng ta kết hôn."

Chỉ là do Chaeyoung không muốn cô nói cho nên cô mới không nói thôi. Chỉ cho tuyên bố đã kết hôn không cho tuyên bố đối tượng là ai.

Không muốn lôi việc cũ ra nữa, Lisa nói "Em đến nhà tôi hay tôi đến nhà em?"

Nghĩ đến nhà mình chỉ thích hợp cho một người ở, Chaeyoung không muốn Lisa chịu uỷ khuất nên đến nhà chị ấy ở tương đối tốt hơn.

Nhưng mà ở đó, cô lại mỗi ngày đối mặt với Nancy.

Nancy trong chốc lát gọi cô chị dâu, lúc khác lại gọi Chaeyoung. Thái độ lạnh như băng, ngẫu nhiên sẽ có nói chút chuyện phiếm nhưng đôi ba câu lại dễ tức giận.

"Chị quyết định đi." Không quyết định được, Chaeyoung ném vấn đề này cho Lisa.
Lisa xem xét đến công ty gần xa, với lại ở thì phải thoải mái "Ở nhà tôi đi, nếu ngày nào em muốn về nhà em thì chúng ta đến nhà em."

"Vậy đồ trong nhà..." Nếu đã phải đi thì đồ cũng nên dọn

"Cái gì cũng có, quần áo giày dép này nọ, hai chúng ta số đo giống nhau, nếu em không ngại thì lấy đồ tôi mặc. Phòng để quần áo mỗi quý sẽ có người thêm đồ mới vào, tôi cũng không thể nào mặc hết được. Cho nên, em nguyện ý đến nhà tôi ở trước sao?"

Tổng giám Chu cùng với trợ lý Lee và vài người nữa trở về lại văn phòng tổng tài, trợ lý hoa gõ cửa. Chaeyoung còn chưa đáp ứng Lisa, đi mở cửa trước.

Trợ lý Lee kinh ngạc một chút, Park tổng sao lại đây mở cửa, liếc mắt nhìn La Tổng không thấy có gì khác thường.

Trợ lý Lee thu hồi kinh ngạc một chút, tươi cười nói "Tổng giám Chu cùng giám đốc Kang đã nói chuyện tương đối."
Lisa nhìn về phía Chu Châu. Chu Châu nhìn cô gật đầu nói cho đều ổn.

Bước đầu hợp tác mọi thứ đều ổn, bọn họ nên rời đi.

Không ngại trước mặt nhiều người như vậy, Lisa đột nhiên hỏi Chaeyoung "Park tổng, những lời tôi vừa nói, cô nguyện ý sao?"

Nguyện ý cái gì? La tổng đề xuất cái gì với Park tổng vượt mức yêu cầu sao?

Mấy đôi mắt nhìn Chaeyoung, tò mò nhìn cô.

Chaeyoung nào ngờ Lisa trắng trợn như vậy đi hỏi cô. Tâm đập bịch bịch, trên mặt làm ra bộ đang nói chuyện công việc cô trả lời "La tổng đưa ra thật tốt, tôi đương nhiên nguyện ý."

Tưởng tượng đến việc ở chung với Lisa, Chaeyoung nhịn không được mà cong khoé môi, trợ lý Lee nhìn đến Park tổng khoé đuôi mắt thấy nó sự vui vẻ, lén đá nhẹ vào chân nhắc nhở.

Park tổng, còn đang thảo luận vấn đề nghiêm túc, tươi cười vui vẻ quá a. Thu liễm một chút a. Liền tính có thể hợp tác với tập đoàn La Thị thì cũng đừng cao hứng sớm vậy, hợp đồng còn chưa ký.

Chaeyoung không rõ nguyên nhân gì mà trợ lý Lee lại đến ngồi bên cạnh cô còn chạm chạm vào chân cô làm gì? Đem mắt dời đến người phía trước màn hình trong phòng họp

Giám đốc Bam đứng ở bên màn hình chiếu, trong tay cầm điều khiển, sắc mặt nghiêm túc nói "Trước mắt vấn đề chính là mấy cái này."

Hắn nói xong nhìn về phía Chaeyoung, Chaeyoung hơi hơi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu "Tổng thể chúng ta cùng tập đoàn La Thị hợp tác có hai hạng mục, một là hệ thống khoá thông minh, một cái khác chính là tập đoàn La Thị sẽ đầu tư cho các hạng mục nghiên cứu khác của chúng ta."

"Hai hạng mục hợp tác này là để quan hệ của hai bên kết nối mối quan hệ, giám đốc Bam nói mấy vấn đề này nếu không giải quyết được, sẽ ảnh hưởng đến bước kế tiếp cho việc hai bên hợp tác. Giám đốc Bam, những vấn đề này cậu yêu cầu bao lâu có thể giải quyết được?"

Bam Bam tính toán trong lòng cho một cái khoảng thời gian an toàn "Nửa tháng."

"Tuần sau, chúng ta sẽ đến tập đoàn La Thị để chính thức họp về lần hợp tác này, thời gian chỉ có bảy ngày."Chaeyoung thần sắc lạnh lùng, đem thời gian sửa ngắn lại một nửa, an bài đâu vào đấy việc công tác "Giám đốc Kang, tạm thời sản phẩm mới ngừng lại. Trong thời gian này, tập trung phố hợp nghiên cứu giải quyết vấn đề của khoá thông minh, thời gian cấp bạch. Vất vả cho mọi người."

Cuộc họp kết thúc, bộ phận nghiên cứu trở về tăng ca gấp, Chaeyoung cùng trợ lý trở về văn phòng.

Chaeyoung có hai trợ lý, một trợ lý xử lý các việc sự vụ của công ty, năng lực rất tốt. Một người còn lại muốn gọi lúc nào cũng đến là Hoa Cẩm Nghiêm, gì cũng làm rất giống bảo mẫu của Chaeyoung.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Trợ lý Cao Hạc đến bộ phận nghiên cứu còn Hoa Cẩm nghiên theo sát Chaeyoung, chờ Park tổng an bài phân phó việc.

Chaeyoung hơi rũ mắt, suy nghĩ chuyện ở chung, thuận miệng hỏi trợ lý Lee "Hôm nay, còn có văn kiện gì cần tôi ký tên sao?"

Nếu không có thì cô sẽ đi về nhà chuẩn bị cho việc ở chung.

Lisa nói không cần dọn cái gì chỉ cần người đi qua. Cái này đi ở khách sạn có khác gì, cô muốn đem chính sinh hoạt của mình xâm nhập vào đời sống của Lisa. Làm nhà của Lisa trần ngầm hơi thở của mình.

Trợ lý Lee suy nghĩ chút nói "Tạm thời không có, những văn kiện cần chị ký em đã đưa cho chị hết rồi."

Không có thì tốt rồi, Chaeyoung về đến văn phòng nói cho trợ lý Lee có việc gì thì gọi cho cô, sau đó đi về nhà.

Đã hai đêm, cô không ở nhà, Chaeyoung đứng trước cửa phòng ngủ, nhìn đồ vật trong phòng tự hỏi nên mang cái gì đến nhà Lisa.

Giống như cái gì cũng đều có thể dọn đi mà tựa như không có cái gì dọn đi.

Mở tủ quần áo ra, cô nhìn đến hai cái áo ngủ tơ tằm, mỏng nhẹ không cần động là có thể lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Nghĩ đến, những cái áo ngủ che người đến kín mít của Lisa, Chaeyoung cảm thấy nên mang áo ngủ mình qua. Liền nhắn cho Lisa

[Tôi muốn mang một ít đồ vật của mình qua, có thể chứ?]

Lisa đang mở họp, nhìn điện thoại sáng lên là tin nhắn của Chaeyoung. Người trước giờ không ở cuộc họp nói chuyện phiếm đã cầm lấy điện thoại nhắn [Có thể.]
Hai chữ có thể có vẻ lặng băng, giống như cấp trên nói chuyện cấp dưới. Lisa nhìn tin nhắn mình nhắn, cảm thấy nên nói chuyện chút thân mật để kéo khoảng cách hai người gần hơn.

Đang nghĩ ngợi tới thì một tấm hình đã được gửi qua lại Chaeyoung nói [Chị thấy cái áo ngủ này như thế nào?]

Váy ngủ gợi cảm.

Lisa nhìn đến gương mặt nóng lên, ngước mắt nhìn mọi người đang ở đây, nhanh đem điện thoại bỏ xuống.

Thời điểm làm việc quả nhiên không nên nói chuyện phiếm, ảnh hưởng đến trạng thái làm việc.

Chaeyoung nào biết Lisa đang mở họp, nghĩ đến sẽ nhắn tin lại thì chắc đang ở văn phòng cho nên mới lớn mật mà đi gửi hình câu tâm người ta.

Nếu chị ấy đồng ý, đêm nay sau khi tắm xong cô sẽ trực tiếp mặc áo ngủ của cô, Lisa muốn cô đổi cái khác thì cũng không có cơ hội
Ảnh chụp đã gửi đi được hai phút nhưng người nhận vẫn chưa gửi tin nhắn lại. Chaeyoung đỡ trán...lại nhắn tiếp. Lần này không hỏi nữa mà chỉ là thông báo [Tôi sẽ mang áo ngủ của mình qua đó.]

Thật vất vả mới đem tâm tư mà làm việc, lại nhận tiếp tin nhắn này. Lisa tâm lại đi đến đâu nữa rồi.

Chaeyoung nói muốn mang áo ngủ qua nhà cô, kia đêm nay có phải sẽ mặc luôn không?

Trong lòng cảm giác chấn động, Lisa có thể nghĩ đến hậu quả mất khống chế. Cô muốn cự tuyệt Chaeyoung nhưng lại nhắn [Được a.]

Nhìn tin nhắn trả lời, Lisa cảm thấy cái tự này giống như là rất chờ mong.

Không, mới không có mong đợi cái gì, cô không phải là người như vậy.

Chaeyoung thấy tin nhắn Lisa gửi lại, lập tức bắt đầu tính toán. Buổi tối nên chủ động như thế nào, mới làm cho Lisa có cảm giác với cô, tốt nhất là động tình.
Váy ngủ của cô rất dễ cở, mặc kệ là lên hay xuống vẫn được.

Chaeyoung lấy rương hành lý đem váy ngủ bỏ vào, lại cầm mấy bộ nội y bốc lửa. Nghĩ nghĩ lại bỏ ra, đổi lấy mấy bộ có chút e thẹn nửa che nửa lộ thêm một lớp độn.

Ấn ấn ngực mình, cô nghe nói xoa xoa có thể lớn thêm, Hy vọng sau có Lisa, cô không cần mua thêm miếng độn.

Nhà cô cách nhà Lisa không xa, liền 20 phút đã đến nơi, sau này có thể về nhà bất cứ lúc nào. Chaeyoung thu thập mấy bộ quần áo đơn giản bỏ vào hành lý, rồi xem cần mang thêm gì hay không.

Phải lấy những đồ vật làm cho Lisa sẽ thích mình.

Trên bàn sách, có một cái khung hình pha lê thiết kê độc đáo, bên trong chính là ảnh chụp cô học đại học năm nhất.

Bức ảnh này có ý nghĩa đặc biệt, chính là ngày cô gặp được Lisa ở thư viện.
Đứng ở gần chỗ Lisa đang chọn sách, trong tay cầm một quyền vừa mới lật vài tờ lại thả trong kệ sách không mượn. Mỉm cười nhìn màn hình.

Bức ảnh này là Hyeri chụp cho cô, lúc ấy Hyeri làm mặt ghét bỏ nói "Tới thư viện là để sách, không phải chụp hình phát vòng bằng hữu."

Bức ảnh này không có phát bằng hữu, mà được cô in ra bỏ trong khung ảnh.

Khung ảnh thay đổi từng cái một nhưng hình thì chưa. Chaeyoung cầm lấy khung hình lật ra mặt sau, nhìn qua lớp kính mờ sẽ không thấy ra có chữ viết bên trong, phải lấy ảnh ra mới thấy được.

Sau bức ảnh có chữ viết rất rõ.

Nét chữ thanh tú "Gặp người."

Chaeyoung ngồi trên ghế, cầm lấy cây bút ở phía sau lại ghi thêm một câu.

Chờ nét mực khô đi, cô mới cần thận bỏ ảnh vào trong khung ảnh lại. Sao đó bỏ vào rương hành lý, nó trở thành thứ mà cô muốn mang đến nhà Lisa nhất.
Trên ban công, có quyển sách được xem đi xem lại nhiều lần được đặt ở trên ghế, Chaeyoung mở sách ra nhìn mục lục có chút rối rắm.

Đây là cuốn tiểu thuyết cốt truyện có rất nhiều tình tiết thân mật a.

Nếu đem quyển sách này đến nhà Lisa, có khi Lisa sẽ mượn xem. Nó có thể làm Lisa hiểu được, hai người trừ bỏ ngủ cùng nhau chung một cái chăn nói chuyện phiếm còn có thể làm rất nhiều chuyện khác nữa.

Chaeyoung quyết định mang quyển tiểu thuyết đi cùng.

Áo sơ mi của Lisa vẫn còn đang được treo ở giá treo, Chaeyoung đem áo sơ mi lấy xuống nhưng nghĩ nghĩ lại treo lên.

Đây là cái áo của Lisa mà cô được mặc, để lại ở đây làm kỷ niệm.

Lisa chắc hẳn không nhớ thương đến một cái áo như vậy.

Ở nhà đảo một vòng, Chaeyoung đem đồ có thể mang đi bỏ vào hành lý, vén mái tóc dài lên tai. Xác định mấy món đồ này là đủ rồi, khép rương hành lý lại, kéo khoá. Xuất phát đến nhà Lisa.
Thời gian còn rất sớm, cô đến nhà Lisa chỉ mới 4h30. Chaeyoung lấy chìa khoá ra mở cửa, lôi kéo hành lý vào nhà. Không nghĩ tới lại gặp được Nancy đang ở nhà.

Nancy nằm trên sofa, trên tay vẫn còn quấn băng gạc nhưng vẫn còn chơi game được.

Nhìn Chaeyoung đến, Nancy tạm thời dời ánh mắt ra khỏi trò chơi, ngâng đầu gọi chị dâu.

Hai người đều xấu hổ.

Càng xấu hổ hơn là Lisa lại gọi điện thoại cho cô nói "Tôi phải đi công tác mấy ngày, đêm nay không về nhà."

Chaeyoung một tay đặt lên rương hành lý, một tay nghe điện thoại, mắt dừng ở trên người Nancy "Phải đi trong hôm nay sao?"

Lisa không ở nhà, trong nhà còn lại cô và Nancy. Quá xấu hổ.

Lisa nhìn trợ lý thu thập văn kiện cho cô, cô nói " n, vừa mới quyết xong sau khi họp xong. Đi Tấn Thiên."
Treo điện thoại, Lisa nghĩ gì đó mà gọi Jisoo kêu dừng lại "Tiểu Kim, trước đừng dọn đồ."

Chaeyoung thất thần nhìn cuộc gọi đến, đồ cô đã dọn đến, đêm nay còn muốn ở đây không?

Cái người chuyên tâm chơi game nhưng vẫn luôn nghe lén Chaeyoung nói chuyện. Thoát khỏi trò chơi, La Vấn Nancy ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Chaeyoung, giống như con sói tuỳ thời điểm mà vung móng vuốt sắc bén ra.

"Chị tôi muốn đi công tác?"

Nghênh diện ánh mắt lạnh lẽ, Chaeyoung trong lòng nhìn thấy ánh mắt mang ý xấu của cô em chồng, trầm giọng nói " n." Không biết Nancy ra chiêu gì nữa.

Nancy ánh mắt chợt tắt ngược lại còn cười "Chị tôi không ở đây, chị có muốn tôi bồi chị không?"

"..." Chaeyoung thấy lành lạnh.

Nancy thấy thế, dựa người ra phía sau tí, chân nhấc chân lên bắt chéo "Tôi đùa tí thôi, chị dâu chị không cần nhìn tôi như vậy. Tôi động vào ai cũng không dám động vào người chị tôi thích a."
Chaeyoung là người mà chị cô thích nhất, cô muốn cùng Chaeyoung quan hệ tốt, chỉ là không biết làm như thế nào mới gọi là tốt.

Quá thân mật thì sợ chị cô ghen mà quá lạnh lùng thì chị cô lại cường điệu rằng chị cô có bao nhiêu thích Chaeyoung.

Không nóng không lạnh, lại dễ dàng xấu hổ.

Chaeyoung trầm mặc, Nancy thấp thỏm nhìn cô, Chaeyoung không cho là những lời cô nói là thật đi?

"Chaeyoung, tôi..." Cô đang muốn nói với Chaeyoung là cô nói giỡn, Chaeyoung đột nhiên mở miệng "Em lặp lại câu nói kia một lần nữa."

"Câu nào?" Trái tim bé bỏng của Nancy có chút hoảng "Chị có muốn tôi bồi chị không?"

"Không phải, câu sau kìa." Chaeyoung lạnh lùng không nổi, lộ ra vẻ tươi cười.

Nancy nuốt nước miếng "Tôi chỉ đùa một chút thôi, tôi động vào ai cũng không dám động vào người chị tôi thích..."
Đây là làm sao vậy. Một câu nói thôi mà cười vui vẻ như vậy sao?

Biết là Lisa lừa Nancy nhưng Chaeyoung rất vui "Chị gái em có bao nhiêu thích tôi?"

Lời này đi mà hỏi chị gái cô!

Nancy chịu không nổi ra biểu tình, ngó mắt nhìn di động Chaeyoung mà nhắc "Di động của chị reo kìa."

"Trước không thu dọn?" Jisoo vừa mới thu dọn đồ bỏ vào trong túi văn kiện, khó hiểu mà nhìn La Tổng.

Lisa gật đầu " Ân, đem vé máy bay đổi thành chiều ngày mai. Mấy thứ này ngày mai em lại đây dọn tiếp, trước đi ra ngoài đi."

Như thế nào lại đổi lịch trình.

"Vâng, La tổng." Jisoo không hỏi lý do, buông văn kiện rồi đi ra ngoài.

Văn phòng chỉ còn lại Lisa, cô cầm điện thoại lên nhìn tên Chaeyoung. Hít một hơi thật sâu rồi gọi lại cho Chaeyoung.

"Di động chị reo kìa." Nancy nhắc nhở Chaeyoung, ánh mắt nhìn vào màn hình điện thoại liếc mắt một cái "Hình như là chị tôi gọi."

Chaeyoung nhìn điện thoại, đúng là Lisa gọi.

Sao chị ấy lại gọi lại đây? Chaeyoung nhanh chóng tiếp "Lisa."

Một tiếng gọi nhu hoà truyền tới, Lisa tay đặt trên bàn, niết một góc văn kiện, bình tĩnh mà nói dối "Chaeyoung, Jisoo vừa đặt vé máy bay, phát hiện hôm nay không có chuyến bay. Vì vậy, ngày mai tôi mới có thể đi Tấn Thiên cho nên đêm nay tôi sẽ về nhà."

Trong lòng Chaeyoung đã tính toán sẽ về nhà của mình ở, nghe Lisa về nhà lập tức sửa lại chủ ý "Chị khi nào về nhà?"

Lisa quét mắt lên bàn, còn có hai văn kiện. Ký xong là có thể về nhà "5,6h đi." Nghĩ đến dì Choi xin nghỉ, chắc chắn cơm tối không có người chuẩn bị "Đúng rồi, dì Choi không có tới cho nên trong nhà không có ai nấy cơm. Buổi tối, em muốn ăn cái gì, tôi về nhà đón em. Chúng ta cùng đi ra ngoài ăn."

Hoàn toàn quên luôn trong nhà còn có một cái xưng em gái.

Đi ra ngoài không bằng ở nhà ăn cho ấm áp, tài nghệ nấu nướng của Chaeyoung không tồi. Bây giờ, lại có cơ hội tốt như vậy, đương nhiên cô muốn thể hiện rồi.

Chaeyoung vừa mong chờ lại khẩn trương nói "Tôi sẽ nấu cơm, chị muốn ăn cái gì. Tôi đi chuẩn bị."

Chaeyoung làm cơm tối cho cô ư? Mặt Lisa tràn đầy tươi cười "Tôi không kén ăn, cái gì cũng ăn được."

Chỉ cần là em làm thôi.

"Vậy...chờ chị trở về." Chaeyoung cúp điện thoại, trên mặt tràn đầy hạnh phúc của một nữ công gia chánh.

Nancy từ sofa đứng lên, thái độ không nóng không lạnh hỏi Chaeyoung "Có muốn tôi bồi chị đi mua đồ ăn không?"

Chaeyoung đồng ý, đem rương hành lý đặt ở ven tường, cùng Nancy ra khỏi cửa.

Ngồi trên xe, Nancy tay phải kéo đai an toàn ra, tay trái vẫn đang bó băng gạc, dùng chút sức sẽ đau. Cho nên chỉ có thể nghiêng người dùng sức để cài dây.

Trông thấy bộ dạng gian nan, Chaeyoung tiếp nhận dây đai giúp cô nàng khoá lại. Nancy hơi giật mình nhỏ giọng nói 1 tiếng cảm ơn.

Ngại ngùng.

Gần đó không xa có một cái siêu thị lớn, lái xe 7 phút là tới.

Hai người đi vào siêu thị, đẩy xe đến thẳng hàng tươi sống rau củ quả. Nancy theo sát Chaeyoung, thỉnh thoảng lại liếc nhìn chị dâu một cái.

Chaeyoung lại có thể nấu cơm sao? Hiện tại, người trẻ biết nấu cơm không nhiều lắm.

Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc chọn đồ của Chaeyoung, Nancy lấy điện thoại ra chụp trộm một tấm, gửi cho chị mình [Chị, em cùng Chaeyoung đi siêu thị mua đồ ăn.]

Lisa đang xem văn kiện, buông bút máy hỏi Nancy

[Em không phải không thích em ấy à, sao lại cùng đi siêu thị?]

Em gái cô cùng với phu nhân của cô cùng nhau đi mua đồ ăn. Cảm giác thật vi diệu, cô với Chaeyoung còn chưa cùng nhau đi siêu thị nữa.

Lisa click mở tấm ảnh, rồi lưu lại trong một album.

Lại thêm một tấm ảnh được gửi qua, lúc này là em gái cô dựa vào gần người Chaeyoung, nghiêng người dùng camera trước mà chụp. Hai người nhìn màn hình mỉm cười, vẻ mặt hài hoà.

Tin nhắn lại đến [Chị không phải bảo em cùng với Chaeyoung ở chung hoà hợp với nhau sao]
Nhưng cũng không thể thân mật đến vậy a! Cùng nhau đi mua sắm là một việc rất ái muội, nào có chị dâu với em chồng cùng đi mua! Không biết còn tưởng hai người là vợ chồng nữa!

Nhìn em gái trong tin nhắn lại gọi là Chaeyoung, Lisa nhíu nhíu mày nhắn [Gọi là chị dâu.]

Gửi tin nhắn đi xong tin tức như đá chìm đáy biển, không còn nhắn lại. Lisa nhìn chằm chằm điện thoại, em gái sao lại không phát tiếp ảnh mới.

Lại năm phút đi qua, vẫn không có tin nhắn mới, Lisa không kiềm lòng được, chủ động nhắn tin [Mua chuộc bằng đồ ăn sao?]

Muốn ký tên lên hai phần văn kiện mà tới giờ một phần cũng chưa xem xong.

Nancy đang giúp Chaeyoung chọn dưa chuột, di động để trong túi có tin nhắn tới cũng không để ý.

"Chaeyoung, trái dưa chuột này còn mới nè" Nancy nói liền cầm bỏ vào xe đẩy.
"Quá lớn." Chaeyoung cự tuyệt "Nhỏ chút nữa là được."

Nancy đầu óc linh hoạt, đem đầu dựa qua nói một câu nhan sắc "Chị dùng qua sao?"

Giọng nói không nặng không nhẹ, xung quanh có vài người đứng đó nghe được, nhiều chuyện mà nhìn hai người. Chaeyoung chưa bị người khác đùa giỡn như vậy, bên tai tức khắc nóng lên. Liếc Nancy một cái, không thèm phản ứng lại lời nói của Nancy.

Chọn được dưa chuột ngon, Chaeyoung đem vào bỏ trong xe xoay người đẩy xe rời đi. Rời xa cái cô em chồng trời đánh này.

Nancy chân chạy theo "Chị dâu, chúng ta mua thực phẩm gì?" Thấy Chaeyoung bực nên chuẩn xưng hô chị dâu lại.

"Thịt bò, tôm, ức gà phi lê." Chaeyoung đứng trước khu hải sản cùng thịt sống, rốt cuộc không thèm để ý đến Nancy.

Người đứng chờ thanh toán không nhiều, trong chốc lát đã đến lượt Chaeyoung. Thanh toán xong, Chaeyoung muốn xách túi đi, Nancy nhanh chóng vươn tay phải giành trước một túi mang đi "Để tôi."
Trên đường về nhà, Nancy nhìn thấy tin nhắn chị mình nhắn tới trả lời [Bọn em mua xong đồ ăn rồi, đang về nhà.]

Thuận tay đem hình chụp ở siêu mà đăng lên trang cá nhân. Nội dung ghi chú là bốn từ dễ làm người ta miên man suy nghĩ "Cùng nhau mua đồ ăn."

Cô nửa năm đăng lên trang cá nhân không tới hai lần, đăng lên chưa được một phút, phía dưới đã có mười mấy cái bình luận. Tất cả đều hỏi cô ngự tỷ trong ảnh là ai, cùng cô có quan hệ gì, có phải bạn gái hay không/

Lúc Nancy xem bình luận thì một cái tin nhắn gửi tới lạnh lùng tám chữ [Đem bài đăng trang cá nhân xoá ngay]

Nancy bĩu môi, ngoan ngoãn đem xoá.

Hành động này lại làm người khác càng hiếu kỳ, không ít người nhắn tin hỏi Nancy có phải đang yêu đương không, người vừa rồi có quan hệ gì với cô.
Trong những người, có một người đặc biệt là Miyoung.

Hai người từ khi thêm bạn nhau trước nay không có trò chuyện qua. Nancy nhìn tin nhắn của Miyoung một lúc lâu mới nhớ đó là ai. Không phải bạn học của cô mà cũng không phải bạn bè mà là bạn học của chị cô.

Cũng đều nhiều chuyện giống như những người khác, Nancy xoá khung thoại không trả lời.

Trầm mặc trên đường về nhà.

Chaeyoung xách đồ ăn mang vào phòng bếp, Nancy nằm liệt ở sofa xem TV, nghe được trong nhà bếp truyền tiếng nước, do dự một chút rồi vào bếp.

"Tôi giúp chị rửa rau."

Chaeyoung cự tuyệt "Không cần." Cô lại không ngờ Nancy nghe lại hiểu lầm.

Tình nguyện đi vào giúp mà lại bị ghét bỏ từ chối.

Hơn nửa giờ sau, Lisa về đến nhà.

Nancy nghe âm thanh mở cửa, nhìn đến chị mình trở về. Đứng dậy mà nghênh đón "Chị." Tiếp nhận túi trong tay Lisa, giúp chị mình cất đi.
Lisa thay đổi dép lê, ngửi được mùi đồ ăn trong nhà bếp truyền đến, hướng qua đó nhìn "Chaeyoung đang ở trong bếp?"

" n." Nancy gật đầu, Lisa nhanh chân bước vào bếp.

Chaeyoung đã làm xong món đồ ăn, rau xanh xào tỏi bằm, dưa chuột xào trứng gà, tôm hấp, đang làm món thứ tư là phi lê ức gà chiên.

Nhìn Chaeyoung mang tạp dề, tóc đã cột lên thành đuôi ngựa, bộ dạng nghiêm túc nấu ăn. Lisa cảm động, muốn từ phía sau ôm lấy Chaeyoung.

Suy nghĩ không đi cùng hành động.

Phát hiện phía sau có đôi mắt nóng rực nhìn mình, Chaeyoung tưởng đâu là Nancy, quay đầu nhìn thoáng qua. Trong bếp tiếng máy hút mùi cùng với tiếng chiên xào nhộn nhịp át mất tiếng bên ngoài, đến lúc này cô mới biết Lisa đã về.

Nhìn Lisa đứng đó, Chaeyoung cong môi cười "Chị đã về rồi."
Ánh mắt Lisa ôn nhu nhìn cô, trong mắt hàm chứa ý cười nhẹ " n." Ánh mắt đảo qua trên bàn hỏi "Những món này là em làm sao?"

"Đúng vậy." Nói không khẩn trương là giả, đây là lần đầu tiên cô nấu cho Lisa ăn. Sợ làm đồ ăn khó coi lại không hợp khẩu vị của Lisa.

"Có cái gì để tôi làm không?" Lisa đi đến bên cạnh Lisa , nhìn thấy trên cái thớt có mấy quả ớt ngọt đã bỏ hạt hỏi cô "Cái này có cần cắt ra không?"

"Chị biết cắt sao?" Chaeyoung trở mặt mấy miếng thịt gà đang chiên trong chảo tiếp tục chiên.

"Cắt vài lần liền biết." Lisa rửa tay cầm dao, thời điểm chuẩn bị cắt lại không thể xuống tay được.

Chaeyoung thấy vậy, đi đến phía sau Lisa, tay cô từ phía sau lưng duỗi ra trước, một tay đặt trên con dao, một tay cầm quả ớt chuông, cầm lấy tay Lisa mà cắt thành sợi, thanh âm nhẹ nhàng ở bên tai mà nói chuyện "Cắt như vậy."
Hơi thở mang theo hơi nóng lướt qua mái tóc dài, Chaeyoung đắc ý, nhìn qua thịt trong nồi chiên đã được, lưu luyến buông tay cô ra.

"Tôi đã biết." Không ôm được người còn bị người ôm lại. Lisa khó mà khắc chế nhớ lại tới mấy cái váy Chaeyoung đã gửi cho cô.

Chỉ còn món cuối cùng, Lisa cũng đã cắt xong. Chaeyoung nói cô đem đồ ăn dọn ra, bắt đầu xào món cuối là thăn bò xào ớt chuông.

Ba người yên lặng mà ăn cơm, Nancy cúi đầu ăn không nói chuyện. Lisa mỗi món ăn thử dưới ánh mắt mong chờ của Chaeyoung khen ngợi nói "Ăn rất ngon."

Một buổi cơm tối, trong lúc miên man đã ăn xong.

Trong nhà có máy rửa chén, Chaeyoung đem chén đũa bỏ vào máy rửa, cùng hai chị ngồi trên sofa xem tin tức.

Rương hành lý còn đặt ở tạm trong phòng khách, nghĩ đến đồ của mình chưa được bày ra, đứng dậy nói "Tôi lên lầu dọn ít đồ."
Lisa lại nghĩ đến chuyện cái váy.

"Tôi giúp em lấy." Lisa đi qua hỗ trợ mang rương lên, Chaeyoung đã cầm lên "Rất nhẹ, tôi tự làm được rồi." Mang rương hành lý nhẹ như Yến đi lên lầu hai.

Nancy nhìn dáng người đi lên lầu, hỏi Lisa "Chị, đêm nay chị có thể ngủ cùng em không?"

Đi đến ngã rẽ cầu thang Chaeyoung nghe được Nancy nói, dừng bước chân nhìn hai người.

Lisa hơi ngẩng đầu ánh mắt giao với Chaeyoung, Chaeyoung nâng chân bước tiếp, Lisa quay đầu hỏi Nancy "Em thực sự muốn chị ngủ cùng em sao?"

Nancy gật đầu.

Lisa đi qua xoa xoa tóc Nancy, cười cười "Chị muốn ngủ cùng chị dâu của em a."

Nghĩ đến em gái cùng với Chaeyoung đi mua đồ cùng nhau, trong lòng chó chút vị gì đó, thu hồi tay lại ngồi xuống bên cạnh em gái.
Bản tin thời sự đã kết thúc, cũng không thấy Chaeyoung xuống nhà, Lisa có chút không yên đi lên lầu.

Phòng ngủ không có khoá, cái này là phòng của cô mà cho nên Lisa không gõ cửa trực tiếp mở cửa đi vào.

Trong phòng thật an tĩnh, Lisa nhìn lên giường không thấy người, quay lại nhìn qua nhà tắm.

Trên cửa kính nhà tắm có chút hơi nước đọng lại, một cái thân hình uyển chuyển thoắt ẩn thoắt hiện ở trong đó.

Cửa lúc này mở ra, Chaeyoung mặc chính cái váy gợi cảm đã chụp, thong thả từ phòng tắm đi ra.

Váy không tới đầu gối lộ ra cái chân trắng dài, vải tơ lụa che khuất đi những bộ phận mấu chốt, áo ngủ hai dây nằm trên xương quai xanh lộ ra hõm vai mê người, làn da sau khi tắm xong có chút trắng hồng, còn có một ít nước đọng lại.

Tim Lisa co rút, theo bản năng ngừng thở, Chaeyoung đem tóc vén sau tai, ánh mắt rực rỡ cười dạt dào nhìn Lisa
"La tổng, buồn ngủ sao?"

Lúc này người bị kêu là La tổng, Lisa có chút xúc động nói không nên lời, tâm ngứa, đầu qua tim như có móng vuốt cào cào từng cái một.

Thấy Lisa yên lặng nhìn cô không nói gì, trong lòng Chaeyoung khẩn trương đến chột dạ, không phải chị ấy đã nhìn ra được ý đồ của cô chứ?

Chaeyoung cố gắng tỏ vẻ ra thật bình thường rồi lại kêu một tiếng "La tổng?"

Lisa đi hướng đến chỗ Chaeyoung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaa