36-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuộc họp triển khai 20 phút đã xong, Chaeyoung giữ Bam Bam lại, để cho những người khác trở về tiếp tục công tác.

Vấn đề có chút khó giải quyết nhưng không phải không giải quyết được, ánh mắt Chaeyoung nhìn màn hình chiếu. Bam Bam ngồi ở bệnh cạnh cô nhíu mày, không chút che giấu nào mà thể hiện sầu lo.

Sau một lúc yên lặng, Chaeyoung cầm lấy điều khiển máy chiếu mà tắt màn hình, quay sang nói với Bam Bam "Anh điều động hai người hỗ trợ điều chỉnh các số liệu lại, phân thành hai tổ bắt đầu nghiên cứu điều chỉnh."

Bam Bam tính thời gian trong đầu nói đúng sự thật cho Chaeyoung. "Lượng công việc có chút lớn, cho dù tôi một ngày 24 tiếng không ngủ thì tuần sau mở họp cũng không có phương án điều chỉnh hoàn thiện được."

"Vậy dự kiến khi nào được?"

"Tuần sau nữa, thêm một cái cuối tuần nữa." Bam Bam biết được việc hợp tác với tập đoàn La Thị rất quan trọng, nó liên quan đến sự phát triển sau này của PC Khoa Học Kỹ Thuật

"Thêm một cái cuối tuần nữa..." Chaeyoung nhíu mày lặp lại cái thời gian, nửa phút sau nói "Tôi đã biết, anh trở về công tác đi, tôi sẽ gặp La tổng nói chuyện, dời hạng cuộc họp hợp tác giữa hai bên lại một tuần."

Bam Bam không có lập tức rời đi, hắn ngồi thẳng người nói "Park tổng, trước khi cô quay lại Giang Lâm, tôi có hỏi thăm một người bạn học đang làm ở La Thị nói mấy ngày nay La tổng không ở công ty, đã đi nơi khác công tác."

Đương nhiên, Chaeyoung biết Lisa đi công tác, còn biết rõ là đi đâu, giữa trưa cô mới cùng Lisa tách ra.

"Hơn nữa ngay từ đầu, La tổng dường như không có ý định muốn PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác. Chúng ta bên này đang xảy ra vấn đề, dời lại cuộc họp, tôi sợ La tổng nhân cơ hội này mà huỷ bỏ hợp tác." Bam Bam đem toàn bộ những lo lắng trong lòng mà nói ra.

Hắn nói cũng không phải không có lý do nhưng đây là căn cứ vào việc giữa cô và La tổng không có bất cứ mối quan hệ nào. Chaeyoung mỉm cười trấn an, vỗ tay hắn mà nói "Yên tâm đi, việc cùng La Thị hợp tác sẽ không bị huỷ."

Nhìn thấy cô tự tin như vậy Bam Bam cũng yên tâm, giãn mày ra cười, khép máy tính đứng lên "Park tổng, tôi tin tưởng cô, tôi trở về làm việc tiếp."

Lee Ji Eun một bên vội làm việc một bên chú ý động tĩnh trong phòng họp, nghe được tiếng bước lập tức ngẩng đầu lên thấy bộ phận nghiên cứu đi ra nhưng Park Tổng và giám đốc Bam vẫn còn ở trong phòng họp chưa ra.

Qua vài phút, giám đốc Bam cũng đi ra ngoài.

Park tổng thế nào lại còn không ra? Trọ lý Hoa có chút lo lắng, buông văn kiện trong tay hướng đến phòng họp đi tới.

Cửa phòng họp đóng lại, trợ lý Lee thông qua cửa kính trong suốt mà nhìn vào, thấy Park tổng đang ngồi ở vị trí chủ trì nhìn điện thoại do dự.

Trợ lý Lee gõ gõ cửa, Chaeyoung nghe được tiếng gõ, quay đầu nhìn bên ngoài gật đầu cho trợ lý Lee đi vào.

"Park tổng, em vừa mua được một hộp trà châu hoa lan, chị có muốn em pha cho chị một ly không?" Trà châu hoa lan là lấy Huy Châu Hong Thanh và Hoàng Sơn Mao Phong trộn lại, kết hợp với lại hỗn hợp hoa lan tươi mà thành phẩm. Mùi hương u nhã, hương thơm kéo dài, giúp cho tinh thần được thư giãn.

Nhìn trợ lý Lee cười tươi nói, Chaeyoung không cự tuyệt, cô không thích uống trà hoa nhưng vẫn để trợ lý Lee pha một ly.

Đã 4h hơn, không biết Lisa đã họp xong chưa, Chaeyoung nhìn khung nhắn thoại không có phát tin nhắn gì thêm, nghĩ nếu bây giờ gọi điện thoại cho Lisa, liệu có quấy rầy không?

Mùi hương trà bay tới, Chaeyoung ngước mắt nhìn trợ lý Lee mang một ly trà vào phòng họp, đặt trà lên bàn họp. Cười với cô rồi nói "Park tổng, chị nếm thử nha, là trà em pha đó, bỏ thêm chút đường, có chút ngọt. Uống sẽ ngon hơn."
"Cảm ơn." Nhìn ly trà còn có hơi bay lên, Chaeyoung uyển chuyển mà hạ lệnh đuổi người "Tôi muốn gọi điện thoại, em đi làm việc đi."

"Vâng, Park tổng." Trợ lý Lee rời đi khỏi phòng họp, lúc đi ra thuận tay đóng cửa phòng lại, đứng ở bên ngoài có chút lo lắng cho Park tổng rồi từ từ trở lại vị trí của cô.

Nghe mùi trà hoa lan, đại não thanh tỉnh rất nhiều. Chaeyoung lại do dự nhưng vẫn nhấn gọi cho Lisa

Lisa vẫn còn đang mở họp nhưng khác với ban nảy thì trong phòng họp chỉ còn lại tổng tài Bam Bác Cần cùng với giám đốc tài vụ Hạ Hi Khê, Jisoo trước sau như một ngồi ở bên cạnh cô ghi chép nội dung cuộc họp.

Xa xa thì Nancy an tĩnh mà ngồi vào một góc nghe mọi người họp.

Lúc này, điện thoại của Lisa đã để chế độ yên lặng màn hình sáng lên xuất hiện cái tên Chaeyoung. Tâm Lisa nhảy lên một cái, giơ tay ý bảo Hạ Hi Khê ngừng nói, sau đó mới tiếp điện thoại.
"La tổng, chị hiện tại vội sao?" Chaeyoung mở miệng liền kêu La tổng, ngữ khí vô cùng đứng đắn, Lisa trong mắt ôn nhu chợt tắt, sắc mặt đanh lại hỏi Chaeyoung "Có việc?"

"Tôi muốn cùng chị nói chuyện hạng mục hợp tác của tuần sau." Chaeyoung giải thích luôn "Bộ phận nghiên cứu bên tôi sáng nay phát hiện ra mấy vấn đề lớn, không thể giải quyết trước cuộc họp tuần sau. Nếu có thể, tôi mong La tổng có thể cho chúng tôi thêm một tuần."

"Em sẽ không nói dối tôi chứ?"

Cuộc họp hợp tác không phải họp một lần rồi quyết định sinh tử, cuộc họp đầu tiên chỉ là xác lập đầu tư, định ra phương hướng, đem khoá cơ biến thành khoá thông minh, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, cho dù ở lần họp đầu tiên muốn thể hiện sự hiệu quả, Chaeyoung hoàn toàn có thể giấu việc này xem như không có việc gì mà họp.
Nếu đổi lại là công ty khác, nghe được đối tác có vấn đề muốn dời lại, đã sớm nhân cơ hội này mà ngưng hợp tác rồi, ở đâu còn có chuyện cho cô giải thích lại cho thêm thời gian.

Giọng Lisa lạnh lẽo, mỗi một âm tiết đều đánh vào trong lòng Chaeyoung. Làm tâm của cô lại động, làʍ ŧìиɦ yêu của cô là cuồn cuộn, Chaeyoung nhớ trạng thái của Lisa khi họp sáng nay, nuốt nhẹ nước miếng nói "Phu nhân, em không nghĩ nói dối chị."

Đây là lần đầu tiên Chaeyoung gọi Lisa là phu nhân. Trước đến nay, vẫn là Lisa xưng hô với cô là phu nhân.

Tiếng gọi phu nhân ôn nhu thiết tha này, hoà tan vẻ mặt xa cách lạnh lùng của Lisa, tâm như hoa mới chớm nở, thu hồi lại ý định muốn làm thầy giáo huấn Chaeyoung lại, rũ mắt cười "Được a, vậy chậm lại một tuần."
"Cảm ơn La tổng." Chaeyoung che ngực lại, mới vừa rồi gọi Lisa là phu nhân, tâm cô khẩn trương muốn bùng nổ.

Điện thoại bên kia truyền đến tiếng nói quen thuộc "Chị, chị còn đang mở họp đó!"

Là tiếng nhắc nhở của Nancy.

Chaeyoung nghe được vội hỏi "Chị còn mở họp à?"

Lisa ngước mắt nhìn em gái đang ngồi trong một góc, sắc mặt lạnh lại " Ân, một cái họp nhỏ thôi, không có gì nội dung quan trọng, chuẩn bị kết thúc rồi."

Bam tổng cùng giám đốc Hạ ngay tức khắc liếc mắt một cái, cái gì nhỏ? Không có nội dung gì quan trọng? Chuẩn bị kết thúc? La tổng, người đang nói dối sao!

Thời điểm nói dối mặt không biến sắc, trách không được hỏi người ta có nói dối hay không.

"Vậy chị tiếp tục họp đi, em ở công ty còn có việc cần xử lý." Chaeyoung cúp điện thoại thở dài nhẹ nhõm
Nhìn thời gian trò chuyện ngắn ngủi, nghĩ đến cảm xúc lâng lâng, cô thực sự nhớ Lisa a.

Đếm đếm ngày, Lisa còn tới 4 ngày nữa mới trở về Giang Lâm.

Lisa buông di động, thản nhiên nói "Giám đốc Hạ, nói tiếp đi." Phảng phất như người vừa nghe điện thoại kia với người hiện tại không phải cô vậy.

Hạ Hi Khê đột nhiên bị lời nói đánh gãy giật mình, cô nãy giờ chỉ lo nghe lén quên mất mình nói tới đâu rồi.

Suy nghĩ một lúc mới nhớ đến, uống miếng nước ngăn đi sự xấu hổ vừa rồi. Khụ một tiếng rồi nói tiếp.

Nancy chống cằm suy nghĩ, chị cô vừa mới nghe điện thoại của ai.

Chẳng lẽ là Chaeyoung gọi điện thoại sao? Hẳn là Chaeyoung, trừ bỏ cô ra thì chị cô chỉ đối với Chaeyoung sẽ ôn nhu như vậy.

Nhưng mà câu nói kia của chị cô có ý gì? Chaeyoung làm gì mà nói dối chị cô?
Nghĩ đến sắc mặt của chị cô vừa nghiêm túc lập tức ôn nhu. Nancy đột nhiên cả kinh, Chaeyoung đột nhiên trở về, không phải là đi gặp đối tượng ái muội kia đi!

Nhưng mà cũng không đúng, nếu đi gặp đối tượng ái muội thì chậm lại một tuần có quan hệ gì?

Đôi ba câu nói làm cho người ta miên man bất định, Nancy nằm sấp xuống bàn, nhìn cái cây xanh ở giữa bàn họp mà xuất thuần.

Cô thu hồi suy nghĩ miên man của mình, an tĩnh tiếp tục nghe bọn họ họp.

Chaeyoung rời công ty mới có một ngày, không có nhiều việc gì cần cô xử lý. Cô nói chuyện điện thoại xong, ngồi trong phòng họp uống ly trà trợ lý Lee pha mặc kệ là loại cô không thích, nghĩ đến Lisa.

Lúc tách ra, sao cô lại không ôm Lisa một cái a...

Chaeyoung uống xong trà hoa nhìn đồng hồ. Giật mình vì cô đã ngồi thế này trong phòng họp gần một tiếng. Cái trà hoa là thứ cô không thích, mà nhớ đến Lisa cho nên bất tri bất giác mà uống hết rồi.
Lại qua nửa tiếng đồng hồ tới thời gian tan làm. Chaeyoung chuẩn bị tan làm về nhà, điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên.

Trợ lý Lee ở trong điện thoại nói "Park tổng, có người gọi điện thoại tìm chị, chị muốn tiếp sao?"

"Ai gọi tới?" Chaeyoung khép văn kiện lại, nắm lấy con chuột tắt máy tính.

"Đối phương không nói, chỉ nói tìm chị để nói chuyện hợp tác." Vừa nói đến đầu tư hợp tác, Chaeyoung lập tức nghĩ đến Suzy.

Sẽ không phải là cô ta đi?

Trợ lý Lee bổ sung một câu "Là đàn ông."

Chaeyoung trầm ngâm nói "Chuyển vào đi."

Vài giây sau, giọng nói của trợ lý Lee biến mất thay vào đó là một giọng nam trầm thấp "Xin chào ngài, Park tổng, tôi là trợ lý tổng giám tài chính tập đoàn MS. Tổng giám Suzy uỷ thác tôi gọi cho ngài."

Một tiếng sàn sạt vang lên, giọng nói của Suzy vang lên bên tai Chaeyoung, Suzy cười nói "Park tổng, tôi chính thức đến tìm cô, cô hẳn là tin tưởng thành ý của tập đoàn MS đối với PC Khoa Học Kỹ Thuật chứ?"
Chaeyoung đỡ trán "Có thể được tập đoàn lớn như MS coi trọng, là vinh hạnh của PC Khoa Học Kỹ Thuật tôi."

Suzy câu môi nói "Ngày kia, tôi sẽ đến Giang Lâm, Park tổng khi nào rảnh mời tôi đi ăn một bữa cơm chứ?"

Chaeyoung nghĩ nghĩ nói "Buổi tối ngày kia đi." Cô không muốn Lisa đi công tác về nhà lại mới gặp Suzy

"Một lời đã định, vậy tối ngày kia gặp."

Cúp điện thoại, biểu tình Chaeyoung khó chịu, khắc nghiệt, ánh mắt lạnh buốt, cầm lấy điện thoại tìm đến một dãy số không lưu tên gọi ra ngoài.

Bên kia tiếp điện thoại, Chaeyoung liền nói "Giúp mình điều tra một người, tổng giám tài chính tập đoàn MS Suzy Lam Phòng, mình muốn biết tư liệu cá nhân của cô ta."

"Khi nào?" Giọng nói bên kia là một giọng nói nhẹ nhàng của người phụ nữ.
Chaeyoung nói "Càng nhanh càng tốt."

"Gấp như vậy sao?" Người phụ nữ cười, không hỏi lý do, trong lòng đầy tự tin nói "Trước 9h tối nay, mình gửi cho cậu."

Chaeyoung rời khỏi công, trong cốp xe còn vali của cô, Chaeyoung không về nhà Lisa mà trở lại nhà mình.

Vừa đến nhà, còn chưa uống miếng nước thì Hyeri đã tới.

Cảm giác như thế giới này đều biết hành tung của cô vậy, biết cô rời công ty, biết cô đã trở lại.

"Chaeyoung, hôm qua mới đi công tác, hôm nay liền đã trở về nha?" Hyeri hôm nay mặt một cái váy trắng rất thục nữ, Chaeyoung nhìn cô mặc như vậy không nhịn được mà nhìn hai lần "Cậu sao lại mặc như vậy? Đi hẹn hò hay xem mắt? Hay là có bạn gái mới?"

Hyeri đi vào nhà, xoay người nhìn Chaeyoung, làn váy bồng bềnh mang theo một cơn gió nhé "Hôm nay, mình đẹp sao?"
Hyeri là bạn từ nhỏ của cô, đừng nói hôm nay thật sự đẹp, cho dù mặc không theo trào lưu, Chaeyoung cũng đứng một bên mà toát ra vẻ cực kỳ hâm mộ, nghiêm túc khen "Đặc biệt đẹp."

"Mình đẹp như vậy, cậu có muốn mời mình ăn cơm không?"

"Có thể a." Chaeyoung đi đến cạnh vali, quay sang nói "Cậu tuỳ ý ngồi đi, chờ mình sửa sang lại vài thứ rồi ra ngoài ăn."

Hyeri nhìn vali "Cậu có mang lễ vật gì cho mình à?"

"Đi về vội nên không có. Lần sau đi công tác, nhất định sẽ mang lễ vật về cho cậu." Chaeyoung đẩy tương hành lý vào phòng ngủ.

Sửa sang lại mấy đồ vậy, tắm rửa thay một bộ đồ khác, cùng Hyeri ra ngoài ăn tối.

Hai người đi đến một nhà hàng Tây cao nhã sang trọng. Lúc đợi đồ ăn, Hyeri đi wc, đúng lúc này Lisa gọi điện thoại tới.
"Ăn cơm tối chưa?" Lisa hỏi,

"Vẫn chưa." Chaeyoung mắt nhìn hướng Hyeri rời đi, chủ động hội báo hành tung "Em cùng với Hyeri đi ăn tối ở một nhà hàng Tây, bò bít tết vẫn chưa lên. Chị ăn chưa?"

"Nga." Lisa lạnh lùng lên tiếng "Còn chưa ăn, đang chuẩn bị cùng Nancy ra ngoài ăn."

Lisa tắt điện thoại, nghĩ đến Chaeyoung vừa về nhà liền cùng Hyeri ra ngoài ăn cơm tối, trong lòng không thoải mái.

Mở ra lịch trình công tác nhìn, ngày cuối cùng chỉ có nửa ngày có thể không cần làm, ngẩng đầu nhìn Jisoo nói "Tiểu Kim, ngày cuối lịch trình kia huỷ bỏ đi, em đặt vé máy bay ngày kia chúng ta về Giang Lâm."

Đưa xong Hyeri về nhà, thoáng một cái cũng đã 9h rồi, điện thoại có rất nhiều tin nhắn, Chaeyoung nhìn nhìn đa số là chuyện công ty nhưng lại không có tin nhắn của Lisa.

Lisa giống như là người không thích nhắn tin, cũng không thích gọi điện thoại. Chaeyoung thay áo ngủ, lười biếng nằm ở trên ghế trường kỷ ngoài ban công, nghe tiếng TV từ phòng khách phát ra, thất thần mà nhìn ra bóng đêm bên ngoài.

Điện thoại vang lên, Chaeyoung lập tức thu hồi ánh mắt nhìn điện thoại, vừa thấy không phải Lisa gọi, trong lòng mất mát mà ấn nghe điện thoại.

"Cậu nói mình đi điều tra là người phụ nữ gì vậy! Chỉnh sửa lại làm eo mình cũng mang phế đi, cũng không tra xong cái người này là phụ nữ..."

Điện thoại bên kia nghe tiếng oán giận, Chaeyoung nghe không hiểu gì, đến khi nghe bốn chữ Suzy cô mới là cô đã nhờ người điều tra tư liệu của Suzy.

Chaeyoung cắt ngang lời đối phương "Cậu ngưng một chút, mình nói cậu điều tra Suzy là vì cô ta tìm đến mình nói chuyện đầu tư hợp tác, mới nói cậu điều tra cô ta, chủ yếu là tra phong cách làm việc, cậu tra tình cảm làm gì? Cái đó có thể sơ lược."

"Cái đó cũng là sơ lược a! Nhìn số người phụ nữ đã qua tay cô ta chiếu với thời cổ đại, cũng ngang với hoàng đế rồi đó." Người phụ nữ bên đầu dây điện thoại kia nhìn màn hình máy tính mà vò đầu bứt tóc "Nếu chỉ cùng cô ta nói chuyện hợp tác, vậy mình gửi trước tài liệu đã tra qua được cho cậu, mặt khác chờ ngày mai đi."

Nghĩ đến Suzy hết lần này đến lần khác liên hệ cô, Chaeyoung hơi khó chịu "Cậu nói cô ta đã quen rất nhiều phụ nữ?"

Như vậy xem ra, mục đích của Suzy Lam phong chính là cô, đầu tư hợp tác gì đó chỉ là cái cớ.

"Đúng vậy, đếm cũng không đếm hết được. Nếu không phải cậu bao năm nay chỉ thích một mình Lisa, biết không có cái gì có thể ngăn cản được. Mà nếu có cần yêu đương thì mình tự nguyện tới cửa tìm cậu, ngàn vạn đừng đi thích một người phụ nữ có sinh hoạt cá nhân hỗn loạn như vậy."

Cúp điện thoại không quá hai phút, đã có một email gửi đến cho cô.

Chaeyoung mở email ra, tải tệp đính kèm. Nhìn được hai trang, ngồi dậy đi vào phòng ngủ.

Lúc đi ngang phòng khách, thuận tay tắt luôn tivi.

Ngồi trên giường, xem tư liệu của Suzy. Trong lòng Chaeyoung có chút suy nghĩ, một người phụ nữ xinh đẹp như vậy cũng không phải dựa vào thủ đoạn mà có thể ngồi lên vị trí tổng giám. Ở mặc công việc, rất nghiêm túc làm việc, suy nghĩ chu toàn, hoàn toàn dựa vào năng lực mà đi lên.

Lấy bằng cấp cùng với những việc cô ta đã làm, chỉ cần dùng cổ tay cô ta có thể làm được tổng tài của công ty hoặc quản lý cả một công ty nhỏ.

Khuyết điểm duy nhất của cô ta, chính là sinh hoạt cá nhân quá hỗn loạn, đối với tình cảm trăng hoa lẳиɠ ɭơ.

Chaeyoung không thể không nghĩ đến bạn từ nhỏ của mình, Hyeri hai ba ngày mà đổi bạn gái, cũng rất đào hoa.

Vì cái gì những người đó không thể một lòng một dạ?

Suy nghĩ có vẻ đi xa quá, Chaeyoung bẻ lái mà xem qua trang tiếp theo.

Mặt sau là tư liệu bổ sung cho trang trước, Chaeyoung lật vài trang, cuối cùng là những phát sinh trong các mối quan hệ của Suzy.

Chaeyoung không có hứng thú muốn biết Suzy cùng với mấy người kia làm cái gì, cô chỉ cần bảo đảm, chính cô không phải là một trong những người đó là được.
Tuỳ tay lại xem thêm một ít rồi Chaeyoung tắt tư liệu đi.

Nghĩ đến bữa tối kia, Chaeyoung bắt đầu hối hận, không nên đáp ứng Suzy mời cô ta ăn cơm, cái này nếu Lisa mà biết không biết chị ấy lại suy nghĩ cô như thế nào nữa.

Lời thề son sắt, cộng tác tình thâm chỉ với tập đoàn La Thị, chỉ tiếp thu đầu tư của La Thị. Quay đầu lại thì cùng với tổng giám tài chính MS ăn cơm, ngẫm lại bị nếu Lisa biết được, trong lòng Chaeyoung run lên.

Cũng may, Lisa không ở đây, chị ấy sẽ không biết mình với Suzy ăn cơm với nhau.

Mấy ngày, Lisa không ở Giang Lâm, Chaeyoung đều ở lại nhà của cô. Hai người mỗi ngày đều liên hệ với nhau, nhưng gửi đi cũng chỉ vài tin nhắn, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Cho dù xem qua lịch trình công tác của Lisa, cũng không biết được hành tung cụ thể, chỉ biết được đại khái đang làm gì.
Chaeyoung ngồi ở trong văn phòng, nhìn thời gian ngày càng đến gần, ngăn không được phiền muộn.

"Park tổng, làm sao vậy?" Trợ lý Lee ôm một chồng văn kiện đi vào văn phòng. Nhìn Park tổng vẻ mặt u sầu bi thương, buông văn kiện đến trước mặt cô quan tâm nói "Vấn đề nghiên cứu cũng đang được giải quyết từng bước, chị không cần lo lắng quá."

Chaeyoung lấy một phần văn kiện trên bàn, mở ra nói "Chị không phải lo lắng cái này, chị đang lo lắng buổi tối cùng tổng giám Suzy gặt mặt."

Cô vốn tính mang vài người cùng đi ăn cơm, không ngờ là hôm nay Suzy liên hệ cô nói rằng việc hợp tác còn chưa xác định, cho nên hôm nay không cần mang trợ lý đến, buổi tối chỉ có hai người ăn cơm.

Ăn tối riêng với Suzy, có cảm giác bất an như sắp bị ăn ở trên giường.
Chaeyoung ký tên lên văn kiện rồi đặt lên bàn, nhịn không được thở dài.

Trợ lý Lee cười cười nói "Park tổng, chị có muốn em lén đi với chị không, chị chỉ cần trả tiền cơm cho em là được."

Nhìn thấy bộ dáng này của trợ lý Lee, Chaeyoung không nói nên lời, lắc lắc đầu nhanh chóng ký thêm mấy phần văn kiện nữa "Không cần."

"Thật không cần?" Trợ lý Lee ôm văn kiện vào trong ngực, mắt cười biến thành mắt lo lắng "Lỡ như chị uống nhiều quá, bị người ta lừa cướp thân thì làm sao bây giờ?"

Chaeyoung liếc mắt đến cái miệng mắm muối của trợ lý Lee xua tay nói "Em mau cút đi làm việc cho chị, đừng ở đây mượn cơ hội nói chuyện phiếm lười biếng."

Trợ lý Lee đi rồi, Chaeyoung ngửa người ra sau dựa vào ghế, xoa xoa giữa mày, đêm nay tuyệt đối không thể uống rượu!

Nhưng mà, cô không uống rượu thì đối phương lại uống hết ly này đến ly khác, một chút lo lắng khi uống say sẽ bị người ta chiếm tiện nghi cũng không có.
Chaeyoung nhìn Suzy rót thêm rượu, có lòng tốt muốn khuyên cô ta lại "Cô uống ít lại đi, đừng để say."

Người phụ nữ ngồi đối diện, ánh mắt đào hoa hấp dẫn người khác, đuôi mắt nhếch lên ý cười, con ngươi nhiễm rượu đã chút đỏ lên giống như sương mù phủ lên một vùng trời đỏ. Suzy hôm nay trang điểm nhẹ, cả người nhìn càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Những người ở xung quanh, liên tục nhìn về bàn của hai cô, đúng hơn là nhìn Suzy.

Suzy câu môi cười nhạt, nụ cười này làm cho ánh mắt mọi người qua đây càng nhiệt tình hơn nữa "Mới ba ly, không say được đâu." Suzy buông ly rượu, ánh mắt sáng ngời nhìn Chaeyoung "Hơn nữa có em ở đây, tôi rất yên tâm."

Cô yên tâm chứ tôi không yên tâm a.

Chaeyoung duỗi tay ra muốn lấy ly rượu đi, Suzy nhân cơ hội này mà bắt tay cô "Chaeyoung, nếu tôi uống say, em đưa tôi về khách nhé." Mân mê những ngón tay của Chaeyoung, ánh mắt mê hoặc nhìn Chaeyoung "Hoặc là em mang tôi về nhà cũng được."
Xoa xoa lòng bàn tay của mình lên mu bàn tay của Chaeyoung, để cho hơi nóng lan toả ở trên đó.

Chaeyoung sợ tới mức rụt nhanh tay về "Tổng giám Suzy, tôi xem uống say rồi, tôi đưa cô về khách sạn."

"Hoá ra em như vậy vội vàng cùng tôi đi khách sạn a." Đôi mắt mê ly như yêu hồi, Suzy nhướng mày "Kêu tôi là Lam Phòng hoặc A Phong, đừng kêu tổng giám nghe xa lạ lắm."

Một khắc cũng không ngừng trêu chọc Chaeyoung, không có nửa điểm nói chuyện đầu tư hợp tác.

"Tôi thấy vẫn nên kêu là tổng giám cho hợp lý." Giọng nói lạnh lùng của Lisa vang lên trong nhà hàng, Chaeyoung quay đầu mới nhận ra không biết từ lúc nào Lisa đã đứng bên cạnh cô, trên mặt không tỏ thái độ gì nhưng đôi mắt thì đầy lạnh lùng.

Trong lòng Chaeyoung có cái gì đó tan vỡ, đẩy ghế ra mà đứng dậy "Chị sao trở về rồi?"
Không phải buổi tối mai, Lisa mới về Giang Lâm sao! Sao hôm nay đã về rồi.

"Sao tôi lại về sao?" Lisa nhíu mày, ngay sau đó cười "Tôi đã quấy rầy Park tổng với tổng giám Suzy hẹn hò." Nụ cười tràn đầy nguy hiểm.

"Không phải hẹn họ, chúng tôi chỉ nói một ít chuyện hợp tác thôi." Chaeyoung nét mặt đã trắng xanh, cuống quít, nhấn mạnh giải thích "Thật sự không phải hẹn hò mà!"

Lisa bước lên hai bước, liếc mắt nhìn trực diện vào Suzy, Suzy nhìn đối phương mà cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ "Tôi cùng với Chaeyoung đúng là đang nói đến việc hợp tác."

"Chaeyoung?" Ánh mắt Lisa lại rơi trên người Chaeyoung, "Em cùng với cô ấy thân mật thật đấy." Nồng đậm mùi ghen.

Lisa xoay người, duỗi tay trước mặt Suzy, lạnh lùng chào hỏi "Xin chào, tổng giám Suzy."
Không khí lúc này cảm giác như giương cung bạt kiếm, Chaeyoung có cảm giác như hai người sắp đánh nhau tới nơi.

Nhìn thấy Lisa không phải muốn đánh 5/5 mà muốn một cước K.O luôn Suzy.

Bất kể là Lisa có thích cô hay không. Hiện tại, cô là thê tử hợp pháp của Lisa.

Suzy đứng lên, nhìn cánh tay đang duỗi ra của Lisa, cô vươn tay ra lúc hai bàn tay sắp chạm thì Lisa thu hồi tay lại "Tôi ngồi ở đây nghe hai người bàn chuyện không sao chứ?"

Phát hiện ra địch ý của Lisa, Suzy nở nụ cười, trên mặt bình tĩnh thong dong "La tổng, cô cùng PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, không có nghĩa là bên đó không thể cùng chúng tôi hợp tác?"

Lisa cứng ngắt, trầm ngâm vài giây rồi mở miệng nói "Đúng vậy, PC Khoa Học Kỹ Thuật muốn hợp tác với ai thì hợp tác, tôi không có quyền can thiệp."
Lisa nhìn Chaeyoung, Chaeyoung nhấp nhấp môi nhìn cô, không dám nói lời nào, sợ không cẩn thận lại nói sai.

Lisa đảo mắt nhìn lại Suzy, đôi mắt sắc bén khoé miệng hiện lên nụ cười nhạt "Nhưng mà, tôi thấy mục đích của tổng giám Suzy không phải là cùng PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, mà giống như là theo đuổi Chaeyoung."

Lời nói rất dứt khoát, đối chọi gay gắt.

Không nghĩ là Lisa nói thẳng ra tâm tư của bản thân, Suzy tức khắc sửng sốt, một lát sau cười che giấu "La tổng nói đùa, tôi cùng với Park tổng là đang nói chuyện hợp tác."

Xưng hô Chaeyoung trở về là Park tổng.

"Tôi đây không quấy rầy hai người nữa." Lisa xoay người đi về cái bàn trống cách đó không xa ngồi xuống, vị trí cô vừa ngồi ngẩng đầu lên là đã thấy được hai người kia.
Ánh mắt Chaeyoung vẫn dán lên người Lisa, Lisa sau khi ngồi xuống cũng nhìn cô, mắt hai người giao nhau. Lisa hơi hơi mỉm cười, người phục vụ tới đưa thực đơn mới không nhìn Chaeyoung nữa.

Chaeyoung không hiểu được hành động của Lisa.

Có một người đàn ông mặc tây trang đi vào nhà hàng, đưa lưng về phía Chaeyoung ngồi xuống vị trí đối diện với Lisa.

Chaeyoung nào còn tâm trạng mà bồi Suzy ăn cơm, cô đáp ứng mời Suzy ăn cơm chỉ là muốn giáp mặt từ chối hợp tác với tập đoàn MS.

Hiện tại, Lisa ở một bên nhìn nhìn, lưng cô có cảm giác như có kim chích, toàn thân chỗ nào cũng thấy khẩn trương sợ hãi.

Còn có người đàn ông kia nữa, ngồi xuống ăn tối với Lisa là ai? Vì cái gì mà hôm nay Lisa vừa trở về lại cùng một người đàn ông xa lạ ăn tối với nhau!
Lisa chỉ gọi một phần canh, thong thả ung dung mà uống, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn về bàn Chaeyoung một cái.

Nhịn xuống...cô không thể xúc động...phải nể mặt mũi Chaeyoung.

Ánh mắt của Chaeyoung thỉnh thoảng cũng nhìn về bên đó, Suzy uống xong ly rượu, đỡ trán men say dạt dào, giọng nói nhu nhược "Chaeyoung, đưa tôi về khách sạn đi."

Tâm Chaeyoung đột nhiên co rút, theo bản năng nhìn về Lisa. Các cô phải đi, Lisa còn không tỏ vẻ gì sao?

Lisa nghe được, cầm lấy cái khăn lau tay, gọi phục vụ tính tiền.

Lúc Chaeyoung thanh toán tiền, lại xuất hiện bên cạnh bàn của cô, cười lạnh lùng không cảm xúc "Em muốn đưa cô ấy đi khách sạn nào?" Kiềm chế đè mùi dấm kính.

Chaeyoung ngoan ngoãn báo tên khách sạn "Khách sạn Cảnh Đồng."

Lúc này, người đàn ông ăn tối với Lisa cũng bước tới, ở bên cạnh Lisa gọi một tiếng "La tổng."
Chaeyoung lúc này mới nhận ra, người này hoá ra là tài xế của Lisa, Lương Khiếu.

Lisa quay sang nhìn Suzy nói "Lương Khiếu, cậu đưa tổng giám Suzy đi khách sạn Cảnh Đồng."

"Vâng, La Tổng."

"Tài xế cô đưa tôi đi khách sạn, vậy còn cô?" Suzy nhìn Lương Khiếu rồi lại nhìn Chaeyoung, Chaeyoung không đưa cô đi khách sạn, đêm nay chầu cơm này ăn không cần trả tiền không tốt "Vẫn là không phiền đến La tổng, Chaeyoung đưa tôi về khách sạn là được rồi,"

"Phu nhân của tôi đưa cô về khách sạn, còn không phiền sao?"

Lisa liếc nhìn, giọng nói ngạo ngễ "Phu nhân của tôi đưa cô về khách sạn, còn không phiền sao?" Xoay người đứng sóng vai với Chaeyoung.

Không khí xấu hổ ngập tràn, Suzy nhìn đôi vợ chồng trước mặt mình, nghĩ lại cô trong buổi tiệc tối đã trêu ghẹo Chaeyoung, biểu tình cứng lại, không tin tưởng mà nhìn Chaeyoung "Em là phu nhân của cô ấy?"

Lại quay đầu nhìn Lisa "Người cùng cô kết hôn, không phải Jung Jemin sao?"

Tất cả mọi người đều đồn, người kết hôn cùng Lisa chính là Jung Jemin, có người hỏi qua Jung Jemin hắn cũng không có phủ nhận, thậm chí còn cam chịu.

Trong lòng Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm, Lisa chủ động nói mối quan hệ này, cô cũng không cần làm bộ làm tịch không có quan hệ với Lisa. Không cần phải ăn dấm ảo hư vô kia, cái gì mà Jung Jemin. Là cô, cô mới là chính cung.

Chaeyoung tay câu lên cánh tay của Lisa, thân thể nghiêng nghiêng thân mật mà dựa vào Lisa cười nói "Tôi là phu nhân của chị ấy, người cùng Lisa kết hôn là tôi."

Mà không phải cái tin đồn nhảm bên ngoài kia là tên phó tổng Jung Jemin tập đoàn JJM.

Lần đầu tiên, Suzy không rõ nội tình mà cùng chính chủ khách khí câu dẫn người của người ta. Hiện tại nghĩ lại lời nói vừa rồi của Lisa, làm gì không cao hứng khi cô nói cô tìm PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, là không cao hứng cô tìm Chaeyoung thì đúng hơn.

Cũng may nội tâm vững vàng, trải qua nhiều sóng gió, lúc biết được mối quan hệ của hai người kia, Suzy hồi phục lại khí thế đổi lại gương mặt tươi cười "Vậy phiền tài xế La tổng đưa tôi về khách sạn."

Lisa mỉm cười "Không phiền."

Trước khi đi, Chaeyoung lại lần nữa tỏ rõ thái độ "Tổng giám Suzy, chuyện đầu tư hợp tác, lúc ngồi xuống tôi đã nói rõ, PC đã có tập đoàn La Thị đầu tư, cho nên trước mắt tôi không cần công ty khác đầu tư."

Suzy rốt cuộc không thể chính diện đáp lại sự từ chối của Chaeyoung, cô tươi cười nói "Hy vọng về sau có cơ hội cùng nhau hợp tác."

Đều cho nhau đủ mặt mũi rồi.

Rời khỏi nhà hàng, Lisa ngồi trên xe Chaeyoung cùng Lisa chỉ có hai người ở trong xe. Chaeyoung khẩn trương

"Chị trở về lúc nào vậy?" Lời nói ra, giọng nói hoàn toàn khác, nghe giống như người mới làm chuyện gì sai, không có chút tự tin nào.

Lisa quay sang nhìn Chaeyoung mới nhìn đồng hồ, thản nhiên trả lời "Một tiếng trước khi em cùng Suzy ăn tối với nhau."

Cô thực sự chịu không nổi ánh mắt đăm chiêu của Lisa nhìn cô. Ánh mắt Chaeyoung nhìn đến quần áo của Lisa, tránh đi tầm mắt của cô.

Hôm nay, Lisa mặc một cái áo sơ mi màu xám, cúc áo còn có hai cái phía trên mở ra, ánh mắt Chaeyoung ngưng lại "Chị làm sao biết em cùng với cô ta ăn tối ở đây?"

"Vị trợ lý Lee của em, biết tôi tìm em, rất nhiệt tình mà nói cho tôi biết em ở đâu." Lisa cúi người gần tới Chaeyoung, ánh mắt rực rỡ ôn nhu "Em còn muốn hỏi cái gì nữa?"

Hơi thở cận kề, tâm Chaeyoung run động, hô hấp khó khăn, cô ngửi được mùi nước hoa nhẹ nhàng trên người Lisa. Lúc ở nhà hàng, cũng không ngửi được mùi này, sao giờ tự nhiên lại bay đến ngay mũi cô vậy?

Chaeyoung nắm chặt tay, ngước mắt nhìn Lisa, nhìn vào đôi mắt thâm thuý kia thấy được chính mình trong đôi mắt ấy, yết hầu tức khắc khô nóng "Chị vì sao lại về trước một ngày?"
"Hành trình ngày mai không có gì, công ty còn rất nhiều việc chờ tôi xử lý, tôi không muốn lãng phí thời gian cho nên trở về sớm hơn một ngày." Chính là không chịu nói cho Chaeyoung, là cô muốn về sớm để thấy Chaeyoung cho nên mới huỷ bỏ lịch trình, trở về Giang Lâm sớm hơn dự kiến.

"Không phải vì em à." Trong lòng Chaeyoung mất mát, cô cho rằng Lisa về sớm là vì cô. Tới nhà hàng cũng là vì ghen cô cùng Suzy gặp mặt.

Trên mặt Lisa không tỏ thái độ gì hết, cười ôn nhu trước sau như một, Chaeyoung tin lời cô nói.

Không đợi Lisa hỏi, cô chủ động giải thích chuyện hôm nay.

"Suzy gọi điện thoại đến công ty em, chính thức hẹn em nói chuyện hợp tác, em mới cùng cô ta ăn cơm." Tay Lisa đặt ở trên đùi, Chaeyoung duỗi tay đặt lên tay cô "Không có nói cho chị là sợ chị nghĩ nhiều."
"Sợ tôi nghĩ nhiều cái gì? Hiểu lầm em thích cô ta?" Lisa lật tay lại nắm lấy tay Chaeyoung, nhéo nhéo tay cô.

Tâm như có một cái lông chim quét qua, tê tê dại dại, Chaeyoung nhấp môi dưới, lúc này có nên hôn một cái không?

Lúc cô chần chừ, Lisa nói "Tôi tin tưởng em."

Chỉ là không tin tưởng người khác mà thôi.

"Tôi sợ em giống lần trước, uống rượu nhiều cho nên lại đây đón em." Nói đến đó, Lisa tiến đến gần ngửi ngửi mùi trên người Chaeyoung "Không có mùi rượu, hôm nay em không có uống rượu?"

Nhất cử nhất động của Lisa đều trong mắt Chaeyoung, đều là mê hoặc người, đối với người mình thương, Chaeyoung không thể nào thắng nổi trái tim của mình, cô giơ tay ôm lấy gương mặt của La Uyển, nghiêng đầu nhắm mắt hôn lên.

Hôn rồi...nhưng mà không phải hơi lạnh của cánh môi mềm mại, mà là... Chaeyoung mở to mắt, thấy bàn tay của Lisa đã ngăn môi hai người lại.
Cô hôn chính là lòng bàn tay của Lisa.

Quá đáng...Lisa thế mà giơ tay chặn lại!

Lisa cười như không cười mà nhìn cô, Chaeyoung trố mắt nửa giây, lui người lại, ánh mắt u oán, Lisa xoay người thắt dây an toàn cười nói "Về nhà đi."

Không hôn được, không vui.

"Chị không không muốn biết em có uống rượu hay không sao?" Chaeyoung đè tay đang cài dây an toàn lại, Lisa quay đầu nhìn môi Chaeyoung nói "Tôi chắc chắn em không uống rượu."

Cô đã nhìn qua cái ly của Chaeyoung, trong ly chỉ có nước không có dấu vết của rượu. Từ lúc cô đến nhà hàng quan sát cũng chỉ thấy có mỗi Suzy uống một mình.

"Vậy chị còn hỏi em có uống rượu không?" Chaeyoung dừng lại một chút mới phản ứng lại, là Lisa cố ý, cố ý trêu chọc cô.
Khoan đã...Lisa là loại người này sao? Chị ấy không phải.

Có ai lại đi trêu chọc bản thân mình, chị ấy sẽ không.

Chaeyoung mang dây an toàn vào, khởi động xe, bắt đầu di chuyển xe cùng Lisa nói chuyện, không cam lòng hỏi một câu.

"Mấy ngày nay, chị có nhớ em không?"

"Em thì sao? Có nhớ tôi hay không?" Lisa không trả lời mà hỏi ngược lại. Cô nhớ tới ngày Chaeyoung về lại Giang Lâm cô đã rút về một tin nhắn lúc mở họp là tôi nhớ em.

Chaeyoung dương môi "Mỗi ngày đều nhớ chị, đều muốn chị nhanh trở về,"

"Nhưng tôi thấy phản ứng của em hôm nay, không giống như là muốn tôi nhanh trở về." Một câu phá huỷ bài không khí.

"...." Chaeyoung liếc Lisa một cái, xem ra chuyện đêm nay, đã bị Lisa làm một cái note bự trong lòng.

Đưa Suzy Phong về đến khách sạn Cảnh Đồng an toàn, Lương Khiếu gọi cho Lisa báo. Hai người còn đang ở trên đường về nhà, nhìn thấy điện thoại của Lương Khiếu, Lisa mắt nhìn Chaeyoung mới tiếp điện thoại.
"Tôi đã biết, cậu về nhà đi." Lisa cúp điện thoại nhìn Chaeyoung nói "Lương Khiếu đã mang cô ta đến khách sạn."

"Ân." Chaeyoung lãnh đạm lên tiếng, cô không thèm quan tâm đến Suzy đã về khách sạn hay chưa, cô chỉ quan tâm một người là Lisa.

"Cô ta hỏi Lương Khiếu vì sao tôi lại không thông báo cho mọi người biết, người kết hôn với tôi là em, lại phải để cho người khác tuỳ ý suy đoán." Lisa chú ý đến phản ứng trên mặt Chaeyoung.

Chaeyoung hạ chân ga xuống, cô biết Suzy cố ý thăm dò Lương Khiếu, mục đích chính là đem những lời nói này truyền đến tai cô. Nhưng mà người không muốn để cho người khác biết là cô chứ không phải Lisa.

"Lương khiếu có nói gì với cô ta không?"

"Không có."

"Vậy...trước không nói đi." Chaeyoung nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lisa "Chúng ta trước bắt đầu yêu đương đi, chờ đến lúc cùng thích nhau thì chọn cái ngày lành lại công bố."
Lisa suy tư gì đó, lát sau nở nụ cười "Được."

Rất nhanh đã đến nhà.

Lisa mở cửa đi vào nhà, Nancy đang ngồi ở trên sofa trong phòng khách chơi điện thoại, nhìn thấy hai người trở về. Chào hỏi xong, mắt nhìn Chaeyoung như cây đuốc mới được châm lửa nhìn Chaeyoung chằm chằm, xem đến cho người ta cảm giác không được tự nhiên.

Thấy Lisa vào bếp lấy nước, Chaeyoung hỏi một câu

"Em làm gì mà nhìn tôi dữ vậy?"

Nancy nhướng mày "Nghe nói chị dám lén lút sau lưng chị tôi hẹn hò với người khác đi ăn tối."

Lisa từ bếp đi ra, nghe được câu nói kia của Nancy một chữ không cũng thiếu, giơ tay ném bình nước "Em nói bậy cái gì đó!"

Nancy bắt được chai nước, cười lấy lòng "Em nói giỡn với chị dâu mà, chị dâu làm sao dám lén lút đi hẹn hò với người khác được."
Vặn cái nắp chai ra "Chị, uống nước nè."

Lisa lấy cái chai uống một ngụm, nhìn đồng hồ không còn sớm nữa, đem chai nước để lên bàn nói "Chị đi tắm."

Cô đi lên lầu, Chaeyoung đứng ở sofa nhìn bóng dáng cô đi lên lầu, Nancy thấy thế trêu chọc "Chaeyoung, chị của tôi đã lên lầu tắm rửa rồi, chị còn đứng ở dây, hay là đêm nay muốn cùng tôi ngủ?"

Thấy Chaeyoung không tỏ thái độ gì, cũng không thèm cùng cô nói đùa, Nancy chậm rãi thu hồi nụ cười.

Chaeyoung ngồi xuống sofa, cầm lấy cái chai Lisa vừa uống, uống một ngụm, giống vô tình mà hỏi "Hai người trở về khi nào?"

"Không nhớ rõ." Nancy dựa trên sofa lấy điện thoại ra chơi tiếp.

Cô mới không thèm nói cho Chaeyoung, chị cô sau khi trở về biết Chaeyoung cùng Suzy ăn tối, khẩn trương tới mức nhà còn chưa về đã đi qua đón người rồi.
Chaeyoung lại hỏi "Vì sao mấy người lại trở về sớm hơn dự kiến?" Chị gái không nói thì phải moi tin từ em gái.

"Là chị tôi quyết định, không nói lý do." Nancy rời khỏi weibo chuyển sang xem lịch khai giảng của trường, trong lòng bộp một cái, hai ngày nữa khai giảng rồi.

Chaeyoung nhìn biểu tình của cô nàng, liền nhìn trên màn hình điện thoại, thị lực cô rất tốt nhìn thấy được mấy chữ khai giảng "Tôi nhớ rõ em cũng học ở địa học Giang Lâm."

"Đúng vậy." Nancy ngẩng đầu "Tôi vẫn luôn đuổi theo bước chân của chị tôi, nghĩ tốt nghiệp sẽ đến công ty làm nhưng vậy không cần đuổi theo nữa, có thể bồi chị ấy cả đời."

Ánh mắt đảo khắp người Chaeyoung, than ngắn thở dài "Không nghĩ đến, chị tôi lại thích chị."

Thấy biểu tình của cô nàng nói, không biết còn tưởng là cô là tiểu tam chiếm đoạt Lisa của cô nàng, Chaeyoung nghiêm túc hỏi "Em rất thích chị gái em?"
"Nếu tôi không phải em gái chị ấy, chuyện gì chị cũng đừng nghĩ đến nhé." Nancy không hề giấu diếm, không cố kỵ mà nói ra sự yêu thích với chị gái mình.

Chaeyoung trố mắt, cô em gái này nói chuyện thành thật như vậy sao?

"Tôi đối với chị tôi là tình thân, xem chị bị doạ kìa." Nancy tắt TV đứng dậy "Tôi đi lên phòng đây, chị còn không đi tìm chị tôi? Tách ra nhiều ngày như vậy, không có nhu cầu à?"

Nói xong không chờ Chaeyoung trả lời mà lập tức lên lầu.

Lúc Chaeyoung vào phòng ngủ, Lisa còn tắm rửa ở trong nhà tắm, Chaeyoung khoá trái cửa lại, nhìn chằm chằm vào cái cửa kính không chớp mắt, mà phản chiếu qua đó là thân ảnh mơ hồ, nhớ tới lời Nancy nói trước khi lên lầu.

Tiếng nước ngừng, Lisa đẩy cửa vào phòng để quần áo, thay quần áo ngủ, trên tay cầm cái khăn lau tóc từ trong nhà tắm đi ra.
Được... mỹ nhân xinh đẹp lại muốn câu dẫn tâm người ta... nhìn Lisa, Chaeyoung không cầm lòng được mà tươi cười "Chị tắm xong rồi sao?"

" n." Lisa đi đến cạnh tủ đầu giường, đem khăn đặt lên đó, cúi người lấy một cái hộp ở bên gối.

Chaeyoung nhận ra, đây là một cái hộp trang sức, tâm nhảy dựng lên.

Lisa cầm hộp trang sức đến chỗ cô đang đứng "Tặng cho em."

Một cái hộp nhung màu đỏ sậm, nhìn giống như bên trong đang chứa một cái nhẫn. Chaeyoung tiếp nhận hộp trang sức, nín thở mà mở ra...trong mắt là sợi dây chuyền hiện ra.

Sợi dây chuyền bạch kim, mặt sừng hươu, ở chính giữa còn được khảm một viên đá màu ngọc bích, dưới ánh đèn rực rỡ lấp lánh, loáng thoáng còn nhìn thấy một chút màu tím.

Lisa đi đến sau lưng Chaeyoung, vén mái tóc dài của cô qua một bên, lộ ra cái cổ trắng nõn, trong lòng đầy yêu thương, do đứng ở phía sau Chaeyoung, cô không lo sợ Chaeyoung sẽ nhìn thấy vẻ mặt thoả mãn nhu tình mà nhìn chăm chú Chaeyoung "Tôi giúp em mang lên."
Chaeyoung lấy dây chuyền ra, hơi hơi nghiêng đầu, đưa cho Lisa. Đầu ngón tay hai người chạm vào nhau, độ ấm trong không gian truyền đến, rất tự nhiên, Lisa cầm lấy sợi dây chuyền ra khỏi tay.

Cảm giác lạnh lẽo của từ sợi dây chuyền ở trên xương quai xanh, Lisa rất cẩn thận mà mang lên cho Chaeyoung, ngón tay chạm vào cổ của cô, làm cho cái cổ trắng của Chaeyoung bắt đầu đỏ lên.

Chaeyoung cầm lấy mặt dây chuyền, cúi đầu nhìn cái sừng hươu đồng thời nhắc nhở bản thân, đây là quà Lisa đưa cô "Em rất thích."

Nếu là nhận thì càng tốt.

Trong đầu, vừa nghĩ đến nhẫn sau lưng tiếng nói của Lisa đã vang lên "Khi nào rảnh, chúng ta làm một đôi nhẫn đi."

Chaeyoung kinh ngạc quay đầu, Lisa lùi lại một bước, nghiêm túc nói "Em mang nhẫn lên rồi, người khác sẽ biết em đã kết hôn."
Sẽ không có người phụ nữ không đứng đắn nào dám mơ tưởng tới Chaeyoung.

"Ngày mai, em rảnh." Chaeyoung gấp không chờ nổi, thiếu chút nữa nói vậy đêm nay đi, hiện tại rất rảnh.

Ánh mắt Lisa đảo lên sợi dây đang mang trên cổ rồi xương quai xanh "Tôi đã hẹn với nhà thiết kế, tuần sau cô ấy từ nước ngoài trở về." Ngước mắt nhìn Chaeyoung, giúp cô sửa sang lại tóc "Thật đẹp. Nhưng mà khi tắm nhớ tháo xuống."

Nói xong liền thu hồi tay, xoay người về thư phòng "Tôi còn có một ít văn kiện cần xem. Em đi tắm đi." Lén Chaeyoung cười trộm một cái

Trong không khí phảng phất mùi hương lavender, Chaeyoung vuốt ve cái sừng hươu, ngồi nhìn lên Lisa đang xem văn kiện ở bàn làm việc.

Lisa mặc một cái áo ngủ màu trắng, để đầu tóc ướt rối tung trên vai, lạnh lùng nghiêm túc gương mặt nhìn như cấm dục nhưng lại câu dẫn người ta, Chaeyoung đi đến, cúi người nâng cằm Lisa.

Hành động của Chaeyoung làm tim Lisa đập nhanh lên, Lisa buông văn kiện bắt lấy tay Chaeyoung, thái độ bình tĩnh mà nhìn "Còn không đi tắm sao?"

Đôi mắt Chaeyoung đầy tình ý kích động, thấy Lisa không có tâm lý phòng bị, cúi đầu hôn lên ngón tay trỏ một cái "Lisa, dây chuyền chị đưa cho em, em rất thích."

Nơi ngón tay bị Chaeyoung hôn lên nóng cuồn cuộn, Lisa rút tay lại "Em thích là được." Mới trêu chọc Chaeyoung một chút lập tức đã bị phản công.

Chaeyoung cảm thấy mỹ mãn mà ngồi dậy "Em đi tắm đây." Lúc xoay người định vào nhà tắm, lại đột nhiên quay đầu lại nói với Lisa "Ngón tay chị có hương vị bạc hà."

Lisa ngây người, tâm nhảy lên kịch liệt như đang đánh trống, chờ Chaeyoung vào nhà tắm, cô nâng tay lên ngửi chỗ Chaeyoung mới hôn qua. Ngửi ngửi, đúng là có mùi bạc hà.

Chaeyoung không có lừa cô, ngón trỏ cô thật sự có mùi bạc hà.

Cái mùi này dính lên khi nào vậy? Lisa hồi tưởng một chút, hẳn là lúc cô đánh răng xong, dùng tay lấy nước để súc miệng lưu lại.

Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước, Lisa nhìn ngón tay mình, tưởng tượng hình ảnh Chaeyoung đang tắm rửa, trong nhất thời có loại cảm xúc khó nói nên lời,

Nhanh chóng lật văn kiện ra xem để át đi cái tâm bất an của mình.

Lúc Chaeyoung tắm xong, Lisa không xem văn kiện nữa mà chuyển sang nhìn máy tính, đôi tay ở trên bàn phím thanh thoát mà đánh, Chaeyoung sợ ảnh hưởng đến cô, cầm máy sấy rời khỏi phòng ngủ.

Lisa hồi phục xong email, tắt hòm thư đi, ngẩng đầu nhìn qua nhà tắm, tiếng nước đã không còn, cô khép máy tính lại từ bàn làm việc đi ra, đi đến nhà tắm, cửa mở nhưng bên trong không có người.

Chaeyoung đi đâu rồi?

Lisa đi ra phòng ngủ, nghe được âm thanh máy sấy ở dưới lầu, cô đi đến đầu cầu thang nhìn thấy Chaeyoung đang ngồi ở sofa thổi tóc.

Tầm mắt Chaeyoung vẫn nhìn lên tầng hai, nhìn thấy một thân ảnh từ phòng ngủ đi ra, lập tức tắt máy sấy.

Hai người nhìn nhau cười, Lisa từ trên lầu đi xuống "Sao lại ngồi ở đây thổi tóc?"

Đi đến bên người Chaeyoung, rất tự nhiên mà lấy cái máy sấy tóc trong tay Chaeyoung, mở máy sấy lên, nhẹ nhàng xoa tóc Chaeyoung nhẹ nhàng ôn nhu giúp cô thổi tóc.

"Em thấy chị vội, sợ âm thanh làm ảnh hưởng đến chị." Lisa làm động tác này làm cô thấy thật thoải mái, Chaeyoung nheo mắt lại giang hai tay ôm lấy Lisa, dựa vào trong ngực của cô,

Lisa cúi nhìn Chaeyoung trong ngực cô, ánh mắt càng thêm ôn nhu.

Hiện tại, hai cô đâu có giống yêu đương, giống như lão phu thê hơn.

Chaeyoung nắm lấy góc áo Lisa, lén ngửi mùi hương trên người Lisa, cô rất thích mùi hương của Lisa

Được ở bên Lisa như vậy, khó có lời nào có thể miêu tả được hạnh phúc lúc này,

Phát hiện Chaeyoung ở trong người mình cọ tới cọ lui, động tác tay của Lisa hơi đốn, xoa xoa đầu cô, chống bả vai Chaeyoung đẩy ra "Được rồi, khô rồi."

Lại bị Chaeyoung cọ một cái nữa chắc cô sẽ làm chuyện xấu mất.
Đem dây điện cuốn gọn lại nói "Lên lầu đi!"

Lại là một đêm chỉ đơn thuần đắp cái chăn rồi nhau ngủ, không làm chuyện gì khác.

Đêm dài nương theo ánh sáng từ bên ngoài, Chaeyoung mở mắt, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, vừa lúc nhìn thấy ánh trăng sáng bên ngoài.

Ánh trăng màu bạc xuyên qua bức rèm trong phòng ngủ, Chaeyoung nhìn người bên gối đang ngủ, hoài tâm khắc chế, ngẩng đầu hôn lên môi người đó một cái rồi ôm chặt lấy, chôn ở trong hõm vai của Lisa.

Cùng chung chăn gối mấy đêm như vậy, khi nào hai người có thể tiến thêm được bước nữa?

Chaeyounng có thể cảm giác được thái độ của Lisa đối với cô có chuyển hoá rất lớn, hai người không hề xa lạ, thậm chí Lisa đối với cô có một chút thích.

Nhưng phần yêu thích này chưa đủ để hai người phát sinh quan hệ thân mật. Lisa thật lãnh đạm, tựa như ngoài công tác ra đối với những chuyện khác đều không để ý lắm.
Đột nhiên, cô lại nhớ tới dáng vẻ của Lisa khi nổi giận, lúc đó trên người không có nửa điểm ôn nhuận nhu hoà, cả người đều lạnh lại hung ác, nhưng Lisa như vậy lại làm cô càng thêm xao động, làm cô cảm thấy rất chân thật.

Yêu đương như thế nào liền khó khăn vậy!

Chaeyoung ôm chặt Lisa, chờ ngày mai thức dậy cô sẽ đi nhà sách mua mấy cuốn về tình yêu, chứ với cái tình trạng không nắng không mưa thì biết đến ngày tháng năm nào, cô mới có thể làm Lisa chân chính thích cô.

Đến lúc đó đừng nói kết hôn một năm, hai người vẫn còn bắt đầu yêu cũng chưa thể làm vợ chồng được.

Ngày hôm sau, lúc cô tỉnh lại thì Lisa đã rời giường, trên giường chỉ còn lại một mình cô. Chaeyoung sờ vào vị trí kế bên, đã chỉ còn lại hơi lạnh, một chút dư vị cũng không lưu lại.
Nhìn thời gian đã 9h.

Lúc này, Lisa chắc đã đi được hơn một giờ rồi.

Quay sang, nhìn khung ảnh ở trên đầu giường, Chaeyoung ngồi dậy, dựa vào đầu giường, cầm lấy khung ảnh đặt trên người, xuất thần mà nhìn tấm ảnh.

Nancy mở cửa, đưa đầu vào nhìn khắp phòng ngủ, thấy Chaeyoung đã tỉnh, mới dám đi vào "Chị tôi nói tôi đến xem chị rời giường chưa, nếu chưa tỉnh thì gọi chị dậy."

Nhìn đến khung ảnh trong tay cô, tò mò mà đến gần nhìn "Đây là chị lúc trẻ à?"

Chaeyoung nhịn không được mà phát cho Nancy một ánh mắt xem thường "Tôi hiện tại cũng còn trẻ nhé."

Trên ảnh chụp là cô lúc 17 tuổi, còn giờ cô 25 tuổi...một chút già cũng không có.

Nancy ngồi xuống mép giường, lấy khung ảnh trong tay Chaeyoung xem kỹ "Đây là chụp ở thư viện?"
Liếc mắt một cái đã nhận ra bối cảnh sau lưng Chaeyoung.

" Ân, thư việc của đại học Giang Lâm." Cũng là nơi cô gặp Lisa.

"Là nơi gặp chị tôi sao?" Nancy buông tay ra, đối tay chống lên giường, thân thể ngưỡng ra sau, nghiêng người làm bộ phong tình nhìn Chaeyoung.

Cô rất tò mò, Chaeyoung và chị cô thích nhau như thế nào.

Chaeyoung không trả lời, đem khung ảnh để lại chỗ cũ, hỏi Nancy "Em khi nào khai giảng?"

"Mỗi năm đều giống nhau, ngày 2 khai giải báo danh." Nancy xoay người "Chị có muốn cùng tôi trở về trường cũ không a?"

Nói đến chốn cũ, Chaeyoung nhớ đến lần trước ở cao ốc Đăng Phong gặp được Miyoung học tỷ, Miyoung học tỷ cũng hỏi cô có muốn trở về nhìn xem đại học Giang Lâm không.

Nếu về trường thì tám phần sẽ gặp lại Miyoung.

"Không được, tôi không có thời gian."
Nancy cúi người gần Chaeyoung, có chút tâm tư nhỏ muốn nói "Thật đáng tiếc, mỗi năm khai giảng, chị tôi sẽ cùng tôi về trường, tôi cho rằng hai người đã kết hôn thì năm nay sẽ cùng nhau đến trường với tôi chứ."

Nancy cong khoé môi "Chị không muốn biết chị tôi về trường sẽ đi đâu, gặp ai, ăn gì sao?"

Thiếu điều muốn nói cho Chaeyoung biết, chị cô làm những việc đó không chừng là có liên quan đến cô.

Lời nói của Nancy làm Chaeyoung thay đổi chủ ý, không cần lo có gặp được Miyoung hay không, cô phải cùng Lisa về lại trường.

Không...không thể cùng nhau đi.

"Nancy, em có thể giúp tôi một việc không?" Quan hệ của cô và Nancy cũng đã hoà hợp hơn nhiều, không giống như lúc đầu thường bị cô bé làm khó. Chaeyoung cảm thấy, tìm Nancy hỗ trợ chắc sẽ đáp ứng.
"Việc gì?" Nancy tò mò, Chaeyoung vậy mà còn tìm cô giúp đỡ.

Chờ Chaeyoung nói xong, Nancy kinh ngạc đến ngây người, cự tuyệt lắc đầu "Tôi mới không làm tiểu gián điệp cho chị."

"Nancy." Chaeyoung nắm lấy tay áo Nancy "Này cô em chồng, giúp chị dâu của cô việc này được không?"

"Buông tay ra! Đừng gọi là cô em chồng, kêu lão bà cũng đừng mơ." Làm gián điệp theo dõi ai cũng được nhưng tuyệt đối không thể là chị gái cô.

"Đêm nay, tôi để cho Lisa ngủ với em được không?" Lisa chính là uy hϊếp đối với Nancy, Chaeyoung lập tức nắm được nhược điểm của em chồng.

Nancy suy xét một chút "Một buổi tối không dủ." Cô nàng giơ tay đưa ba ngón tay ra, cò kè mặc cả nói "Ít nhất phải ba đêm."

"..." Thật đúng là thừa cơ trục lợi, Chaeyoung buông tay ra "Miễn, tôi có thể lén đi theo chị của em được."
Mới vừa rồi cô đùa thôi, cô luyến tiếc không muốn tách ra khỏi Lisa một đêm chứ đừng nói ba đêm.

Dù sao cái chuyện theo dõi, lúc học đại học cô làm cũng không thiếu, ngựa quen đường cũ thôi.

Nancy nheo nheo mắt "Tôi sẽ mách lẻo chị tôi, nói cho chị tôi biết, chị muốn lén lút đến trường đại học."

~~~

Đảo mắt đã tới ngày khai giảng của Nancy, cô đã học đến năm 4, các chương trình học đã học xong, chỉ còn lại làm luận văn tốt nghiệp. Đến trường học chỉ là báo danh trình diện một cái thôi, thời gian sau sẽ tự do.

Ngồi trên xe, Nancy luôn nhìn người bên cạnh đang lái xe, Lisa phát hiện ra được hành động của em mình có chút kỳ quái. "Không phải lần đầu tiên khai giảng, sao em giống lúc còn nhỏ khẩn trương như vậy?"

Nancy gãi gãi lên quần, cô hôm nay mặc muốn quần màu đen thể thao rộng rãi, hai tay cào một cái, quần hướng lên trên lộ ra được cái mắt cá chân xinh xắn.
"Đây là học kỳ cuối của em rồi, nghĩ đến sắp tốt nghiệp liền khẩn trương."

Lisa liếc mắt một cái cũng đã thấy được em gái mình nói dối, Nancy trước giờ còn ước gì được tốt nghiệp sớm để vào công ty làm việc, cao hứng còn không kịp làm sao mà khẩn trương.

Cho nên em gái cô đang khẩn trương cái gì? Chẳng lẽ là khẩn trương vì về trường sẽ gặp được người muốn gặp?

Lisa không thể hiện gì, giả vờ như không biết em gái đang nói dối "Giáo sư hướng dẫn tốt nghiệp đã chọn rồi sao?"

"Đã chọn rồi ạ." Nancy buông hai tay ra, mắt nhìn vào gương chiếu hậu, nhưng ở vị trí ghế phụ không thể thấy được ở phía sau xe thông qua kính chiếu hậu.

Mắt thấy chị gái đang lái xe, Nancy nhịn không được nhắn cho Chaeyoung một cái [Chị đi đến đâu rồi.]
Làm gián điệp gì đó, trong lòng bất an quá, cô sao lại đáp ứng Chaeyoung chứ.

Ngày khai giảng, các đường vào trường đều kẹt, Lisa dừng ở cây đèn xanh đèn đỏ, nhìn trên màn hình điện thoại của Nancy là chân dung quen thuộc, nhíu mày nói "Em thêm bạn với Chaeyoung lúc nào vậy?"

Nancy đang nhắn cho Chaeyoung, đột nhiên tiếng của chị gái thình lình vang lên hỏi, tay rung lên, điện thoại thiếu chút nữa rớt xuống sàn xe.

"Trước...hai ngày trước." Nancy rời khỏi khung chat quay về giao diện màn hình chính, quay sang cười ngoan ngoãn với Lisa "Em với chị dâu cái gì cũng không có."

Mặt Lisa trầm xuống, lời nói này có nghĩa hai người đã có cái gì rồi.

"Em với Chaeyoung lén lút làm gì sau lưng chị?"

Nancy lắc đầu kiên quyết phủ nhận "Đâu có cái gì đâu, em với Chaeyoung chỉ là tuỳ tiện nói chuyện phiếm mà thôi."
"Em gọi em ấy là cái gì?" Lisa sắc mặt càng tệ hơn.

"Chị dâu!" Sợ chị mình hiểu lầm giữa chị dâu em chồng có gì đó mờ ám, Nancy không chịu đựng được nội tâm dày vò, mà thẳng thắn với chị mình "Chị dâu nói em là chị về trường đi đâu làm gì thì báo cho chị ấy..."

Sinh viên mới báo danh là tuần sau, cho nên hôm nay đến trường là những sinh viên cũ, Chaeyoung mượn thẻ thư viện của bạn mình đi vào đó, lập tức đến lầu tám khu N, là nơi mà cô lần đầu tiên gặp Lisa.

Hôm nay là ngày báo danh, cho nên đa số là các sinh viên đề tụ tập về, sinh viên ở trong thư viện cũng không ít, nhìn xung quanh đều là người trẻ làm cho cô cũng cảm thấy mình như được trở lại thời thanh xuân đó.

Cúi đầu nhìn lại quần áo cô mặc hôm nay, giày thể thao đế bằng, quần jean xanh, ống quần được xoắn lên 2 bậc lộ ra mắt cá chân, áo thun oversize tay áo ngang khuỷ tay, trên vai là balo, đứng giữa đám sinh viên cảm giác được hoà nhập vào đó.

Cô tìm được một bàn trống ở sát bên cửa sổ, trong balo lấy ra một cuốn sách còn chưa xem qua, là sách về tình yêu.

Quyển sách này chính là giành cho những cặp phu thê kết hôn nhiều năm nhưng lại đánh mất đi cảm giác tình yêu mãnh liệt, Chaeyoung cảm thấy quyển sách này đối với cô chắc cũng hữu dụng.

Cô và Lisa cần phải có tình yêu mãnh liệt.

Mở ra nhìn mục lục, cô chỉ nhìn tiêu đề của các chương thôi mà đã đỏ cả mặt, cuốn sách này cũng trắng trợn quá đi, cô nghiêm túc muốn học tập lật đến chương 1.

Tại sao phu thê ở chung với nhau rồi sẽ mất đi tình cảm mãnh liệt? Đó là bởi vì sớm chiều đều gặp mặt nhau, cảm thấy nhàm chán,ánh mắt hao mòn, muốn cho đối phương cảm thấy tình yêu dạt dào. Bước đầu tiên, vứt bỏ đi sự rụt rè, thay đổi cách ăn mặc nhất quấn, cũ kỹ.

Thay đổi cách ăn mặc sao? Cái này sao giống như phối quần áo vậy a.

Chaeyoung lật sang trang tiếp theo.

Tiếp theo mấy trang vẫn là nói về chuyện thời trang, Chaeyoung liếc nhìn xung quanh, cũng còn may cô ngồi vào một cái bàn không có ai cả. Nếu lỡ người ta nhìn thấy được, lại nghĩ cô đang xem cái gì đó bậy bạ.

Chaeyoung lật nhanh qua mấy cái trang giới thiệu về quần áo thì trang sau là miêu tả cụ thể, nhảy vào mắt cô là một câu bạo lực. "Phải làm cho đối phương xúc động muốn xé nát quần áo của mình."

Loại sách như vậy cũng có thể xuất bản à?

Chaeyoung đóng cuốn sách lại nhìn bìa sau của quyển sách, trên đó ghi rõ nhà xuất bản Thư Hào, đây đúng thật là quyển sách được xuất bản hợp pháp.

Phạm vi chuẩn mực này đúng là không thể nghĩ đến được

Chaeyoung hít một hơi thật sau, mở ra lần nữa. Lần này, cô rất nhập tâm xem, xem đến cảm thấy rất đã.

Không cần phải lên giường mà trên sofa trong phòng khách, bàn làm việc thư phòng, trên bàn bếp, bồn tắm những chỗ này đều có thể trở thành chỗ để người ta hưng phấn.

Tay Chaeyoung chống cằm, những từ ngữ trước mặt từ từ trở nên mơ hồ thay vào đó là những hình ảnh của Lisa.

Lisa lười biếng ngồi trên sofa ở ban công, một tay chống đầu, một tay cầm lấy tập văn kiện, quần áo ngủ lỏng lẻo lộ ra vài phần xuân sắc, ánh nắng bên ngoài chói chang, ưu nhã thong dong mà xem văn kiện.

Lúc nhìn thấy cô, Lisa cong môi cười nhạt, nhẹ nhàng mà ngoắt tay bảo cô đi qua.

Đúng lúc này,tin nhắn của Nancy gửi qua cho cô [Chị đến đâu rồi?]

Hình ảnh dần biến mất lại trở thành một đám văn tự.

Chaeyoung có cảm giác mất mát.

Nhìn thấy tin nhắn của Nancy, cô do dự trong chốc lát rồi hồi lại tin nhắn [Hai người đi đến đâu rồi?]

Còn ở trên đường a, Chaeyoung không định nói cho Nancy biết cô đang ở thư viện, hiện tại giống như một sinh viên đang ngồi ở thư viện đọc sách.
Đối với sự hiểu biết của cô đối với cô em chồng này, thì con bé không lừa được Lisa bao lâu, nhoáng một cái phu nhân nhà cô sẽ biết. Cô nói Nancy trông chừng Lisa, lúc nào cũng phải báo cáo lại hành tung của Lisa.

Chaeyoung đoán đúng là Nancy không giấu được Lisa lâu mà...nhưng mà Chaeyoung không ngờ được là Nancy chưa cung cấp được cho cô tin tức nào thì đã đầu hàng...còn khai báo rất rõ ràng hành động của cô.

"Chị dâu nói với em là xem thử sau khi chị về trường sẽ đi đâu, muốn gặp người nào, muốn làm việc gì. Từng cái một đều phải nói cho chị ấy không sót một cái nào."

Tay Lisa đang đặt trên vô lăng, ngón tay nhẹ gõ mấy cái lên vô lăng, trầm ngâm một lát nói "Em ấy vì sao lại kêu em làm những việc đó?" Ánh mắt nhìn chằm chằm Nancy.
"Hôm nay, chị ấy cũng về tựu trường a." Rất thành thật trả lời hỏi gì đáp nấy "Chị ấy muốn lén đi theo chị."

"Nancy, em có biết gián điệp hai mang không?" Đèn đỏ chuyển sang xanh, Lisa nhẹ nhàng dẫm chân ga, xe chậm rãi đi về trước.

Ý tứ của chị cô là cô làm gián điệp theo dõi ngược lại Chaeyoung sao?

"Chị, chị muốn trêu đùa chị dâu sao?" Giúp Chaeyoung theo dõi chị cô thì cô sẽ khẩn trương sợ hãi, nhưng nếu là giúp chị cô trêu đùa Chaeyoung. Cô không những sợ hãi mà còn cảm thấy hưng phấn.

Vì chị cô làm cái gì, mặc kệ tốt hay xấu, cô sẽ đều không phản đối, không có gánh nặng tâm lý gì cả.

Lisa liếc thấy ánh mắt em gái đang dâng trào nhiệt tình, cong môi cười "Chờ tới trường rồi, em nói với em ấy là chị đến quán cafe ở cửa bắc của trường gặp bạn học cũ."
"Bạn học cũ? Ai a?" Nancy lắm miệng hỏi một câu.

"Miyoung."

Tới trường học, Lisa tìm được chỗ đậu xe, hỏi Nancy "Nói cho Chaeyoung chưa?"

Sau khi nhận được câu trả lời Nancy, Lisa đến quán cafe, còn Nancy thì đi đến khoa để báo danh.

Ở bên cửa Bắc có một quán cafe, Miyoung đã ngồi ở đó, một bên quấy ly cafe một bên, chờ Lisa.

Lúc vào cửa, mắt Lisa quét mắt nhìn toàn bộ quán cafe. Chaeyoung không có ở đây, Miyoung đưa lưng về phía cửa ngồi ở bên trong.

Lisa đi đến chỗ của Miyoung, cô ngồi ở phía đối diện, vị trí này có tầm quan sát thật tốt, có thể nhìn được từng người ở bên ngoài, cũng thấy được người ra vào trong quán.

Lisa gọi một ly cafe kiểu Mỹ, Miyoung buông cái muỗng, nhấp một ngụm rồi bỏ thêm hai viên đường vào, cười hỏi cô "Trở về trường cảm giác thế nào?"
Các cô ngày tựu trường sẽ quay về trường, từ lúc tốt nghiệp cho đến bây giờ, mưa hay gió cũng sẽ đến.

"Thực nhẹ nhàng, lúc là sinh viên là thoải mái nhất, trở lại đây giống như được còn cắp sách đến trường." Lisa uống một ngụm cafe, không đường không kem không sữa, mùi vị rất thơm nồng, sau khi nuốt xuống cảm giác hương vị vẫn còn lưu lại.

"Lúc chúng ta tốt nghiệp, cô ấy chỉ mới năm hai." Miyoung nhìn Lisa "Cậu không thấy tiếc nuối sao? Thích cô ấy nhiều năm như vậy, cuối cùng lại cùng người khác kết hôn."

Tâm tư sâu xa Lisa, đem tình yêu của mình giấu tận sâu đáy lòng. Lúc còn đi học, cô chỉ một lòng muốn học tốt, lúc tốt nghiệp xong đi làm việc, tâm tư của cô lại đặt vào công việc. Chỉ có Miyoung biết, bên ngoài vẻ lạnh nhạt này của Lisa, thật ra trong lòng Lisa còn để tâm tới một người, vẫn luôn thầm yêu trộm nhớ người ta. Một khi yêu liền tám năm chưa buông.
Lisa nở nụ cười, buông ly cafe "Không tiếc nuối." Người cùng cô kết hôn chẳng phải là ai khác, người đó là Chaeyoung thì cô còn gì để tiếc nuối.

Lisa luôn chú ý đến cửa, ai đi vào cô cũng sẽ liếc mắt nhìn một cái.

"Tâm tư La tổng, quả nhiên người thường như chúng tôi không thể nào lý giải được." Miyoung cũng phát hiện ra cô hay nhìn ra cửa, cho nên quay đầu lại nhìn theo "Cậu đang đợi ai sao?"

"Chờ em gái mình." Lisa nói dối.

Nhắc tới em gái cô Nancy, Miyoung liền nhớ tới ảnh chụp của Nancy và Chaeyoung đăng trên trang cá nhân chưa được một phút lại xoá. Miyoung không biết là Lisa có thấy hai không, vì thế nói bóng nói gió "Em của cậu quen biết Chaeyoung sao?"

Chaeyoung tốt nghiệp xong thì Nancy mới lên năm nhất, hai người căn bản không có cơ hội nhận thức.
Lisa không tỏ thái độ gì, bình tĩnh mà hỏi lại Miyoung "Vì sao lại hỏi như vậy?"

Xem ra là không thấy bài đăng kia.

"Mình thấy ảnh chụp của em gái cậu và Chaeyoung, hai người nhìn như rất thân mật. Cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn." Không nghĩ đến thì thấy không quan trọng, mà nghĩ sâu xa hơn thì tưởng tượng đi xa hơn, trong lòng Miyoung lộp bộp một "Đừng nói là Chaeyoung và em gái cậu ở bên nhau đi?"

"Em gái mình có không yêu đương." Tấm hình kia vẫn còn đang trong điện thoại cô, em gái cô và Chaeyoung quan hệ đơn thuần là chị dâu em chồng.

Lisa lại uống một ngụm cafe rồi nhìn phía cửa, Chaeyoung không phải lén đi theo cô sao, sao giờ này còn chưa tới?

Nếu lúc này đến, cô có thể quang minh chính đại nói với Miyoung. Người kết hôn với cô chính là Chaeyoung.
Nghĩ đến việc Miyoung biết được những chuyện trong quá khứ của mình, cô lại thấy may vì Chaeyoung không xuất hiện. Nếu không Miyoung sẽ nói cho Chaeyoung là cô đã yêu thầm Chaeyoung 8 năm, chắc chắn lại xấu hổ.

Cô là người đứng đầu La Thị, sấm rền gió cuốn, thủ đoạn quả quyết. Làm sao lại làm chuyện yêu thầm này.

Nhớ tới cái chuyện đó, Lisa không kiềm được mà cười, khi đó cô đâu phải là La tổng. Chỉ là một sinh viên ngây ngô non nớt, bề ngoài lạnh lùng, đối với người nào cũng xa cách lạnh lùng lại vì Chaeyoung làm những chuyện không thể nghĩ đến được.

Nhìn thấy cô cười, Miyoung hoang mang "Cậu đang cười cái gì?" Nhìn rất tràn đầy sức sống.

"Không có gì." Lisa nhớ Chaeyoung, muốn biết Chaeyoung đã đến trường chưa, cho nên khéo léo mà cùng Miyoung từ biệt. "Cậu kế tiếp muốn đi đâu?"
Miyoung nghe hiểu được ý trong lời nói, búng tay kêu phục vụ tính tiền nói "Mình đi thư viện mượn mấy quyển sách, còn cậu?"

"Chưa biết." Nghĩ đến nơi thích nhất của Chaeyoung là thư viện, Lisa nói "Có lẽ cũng đi thư viện."

"Vậy mình đi trước."

Miyoung đi ra quán cà phê, quay đầu lại nhìn Lisa một cái, chính vì cái nhìn này cô lại không cẩn thận mà đâm vào người khác.

Nancy ghét bỏ đẩy ra "Cô đi đường không có mắt a!" Chờ đối phương ngẩng đầu lên, Nancy sửng sốt "Miyoung?"

"Nancy?" Miyoung lui về sau nửa bước, đứng vững lại, dịu dàng đối với Nancy cười "Thật ngại, đυ.ng vào em, chị em ở bên trong." Cô nhường đường cho Nancy rồi đi đến cửa Bắc.

Trên đường đều là những sinh viên đi tới đi lui, Miyoung đi qua đường nhưng vẫn quay đầu nhìn vào quán cafe thấy Nancy ngồi vào vị trí cô vừa ngồi.
"Chaeyoung không có tới sao?" Nancy hạ giọng xuống, âm lượng chỉ có thể cho Lisa nghe, lúc nói chuyện như là tên tặc, lén la lén lút nhìn xung quanh.

"Không có." Lisa hỏi cô "Em khẳng định là em đã nói cho em ấy?"

Nancy lập tức lấy điện thoại ra nhìn tin nhắn đã gửi, gật đầu khẳng định "Em nói rồi."

[Chị của tôi muốn đi quán cafe gặp bạn học cũ, chị mau tới đi.]

[Được, tôi lập tức qua. Đúng rồi, chị ấy gặp ai?]

[Miyoung.]

Sau đó, Chaeyoung không có nhắn lại cho cô, hẳn là đang ở trên đường đi.

"Để em hỏi lại chị ấy đi đến đâu rồi." Nancy lại nhắn cho Chaeyoung

Chaeyoung biết Lisa gặp Miyoung, cho nên cô ngồi yên đó mở sách ra đọc tiếp. Lúc học đại học, cô lén đi theo Lisa, không cẩn thận bị Miyoung bắt gặp mấy lần, nhìn cô với ánh mắt sâu xa rồi cười như không cười, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.
Nỗi sợ này vẫn còn theo thời gian, thời gian qua đi nó đã lên men biến thành bóng ma trong đầu cô.

Cô biết loại lén lút theo dõi này có chút biếи ŧɦái, nhưng mà cô kiềm chế không được. Cô muốn thấy Lisa, muốn gần Lisa thêm chút, không cần nói gì chỉ thấy là đủ vui rồi.

Không nghĩ là gặp Miyoung cho nên Chaeyoung lựa chọn ở lại thư viện, chờ hai người đó tách ra thì cô sẽ đi tìm Lisa.

Đang đọc sách, Nancy lại nhắn cho cô, Chaeyoung khẽ nhíu mày, sao cô em chồng này sốt ruột vậy.

Chaeyoung nghĩ đến một vấn đề...cười một cái...rồi thở dài xem ra là Lisa đã biết được cô cho Nancy đi làm tiểu gián điệp.

Vậy thì cô sẽ mượn tay Nancy để nói cho Lisa biết hành tung của cô.

[Tôi ở thư viện. Khi nào chị ấy về nhà thì tôi qua]
Ý Chaeyoung là không lén đi theo chị cô nữa à? Nancy nhanh chóng bẩm báo cho chị mình liền.

Nói đến thư viện, cô nghĩ Miyoung nói sẽ đến đó, Lisa đứng dậy nói "Chúng ta đi thư viện đi."

Hỏi Chaeyoung ở chỗ nào của thư viện, Lisa và Nancy cùng đi đến lầu tám.

Hai nam sinh đứng ở cạnh kệ sách, lén lén lút lút mà nhìn một người, khe khẽ nói nhỏ gì đó.

Lisa lên lầu 8, từ xa đã thấy Chaeyoung.

Nhìn thấy Chaeyoung, Lisa bỗng nhiên dừng chân lại, tâm giống như mặt hồ thả xuống một viên đá, từng vòng sóng hình tròn toả ra.

Cởi bỏ đi bộ trang phục công sở, mặc vào một chiếc áo thun, tóc bới lên, tóc mái có vài cộng phất phơ trước trán, Chaeyoung trang điểm giống như một sinh viên.

"Cậu đi tới đi, xin thêm bạn trên wechat, đừng dong dong dài dài nữa, thích thì làm đi, mình thấy cô ta hẳn là giống chúng ta, cũng là sinh viên năm hai." Hai vị nam sinh này xúi giục người khác.
Lisa nghe thấy, nhăn mi lại.

Đúng lúc này, cái nam sinh kia lại đi lên trước, đến chỗ của Chaeyoung.

Lisa bước nhanh đến kệ sách bên kia, vòng một vòng đến kệ sách gần Chaeyoung nhất, mượn kệ sách mà che thân, đứng một bên lén nhìn trộm nghe. Người nam sinh kia ngồi xuống đối diện Chaeyoung.

Nhìn thấy bộ dáng trẻ trung của Chaeyoung, Lisa tâm động, nhìn thấy có người đến gần Chaeyoung, lại nhịn không được mà ăn dấm.

Đúng vậy...ghen...Lisa thừa nhận cảm giác của mình...cô vô cùng ghen tị, siêu cấp ghen tị, phi thường ghen tị. Điều quan trọng xin nhấn mạnh 3 lần.

"Xin chào bạn học, sớm như vậy đã tới thư việc đọc sách." Vị bạn học nam này chắc lần đầu tiên đến gần bạn học nữ, nói có một câu mà cả cổ lẫn mặt đều đỏ.
Chaeyoung lạnh lùng nhìn một cái, cầm lấy một cuốn sách khác mở ra chèn lên cuốn sách cô đang đọc "Không còn sớm."

"A...cái kia...mình có thể ngồi chỗ này đọc sách không?"

"Cậu đã ngồi xuống." Chaeyoung lấy quyển sách ở dưới ra, đem để ở dưới ngăn kéo dưới bàn, rồi lấy một quyển sách khoa học đứng đắn mà đọc.

Thấy Chaeyoung đối với người ngoài lạnh lùng, mức độ ghen của Lisa đã giảm xuống chút ít.

Nancy vẫn luôn đi theo Lisa, lúc thì nhìn Chaeyoung, lúc thì nhìn chị mình. Trong lòng nghi hoặc, sao chị cô lại không đi qua đó?

Nancy ghé người thì thầm hỏi Lisa "Chị, sao chị không đi qua đó?"

Lisa ngẩn ra, sao cô lại không trực tiếp đi qua. Lại lén lút đứng đây xem?

Tình huống này quen thuộc quá đi thôi.

Đúng rồi, lúc cô học đại học, cô cũng thường xuyên như vậy, ở kệ sách không màng tới chuyện đời mà xem sách nhưng trên thực tế là cô lén nhìn Chaeyoung.
Vài lần như vậy, xem chút nữa bị Chaeyoung phát hiện nhưng cô vẫn giải bộ làm như không có việc gì. Cầm sách lên rồi tìm một cái bàn ngồi xuống, làm ra vẻ như cô tới thư viện chính là muốn đọc sách.

"Cái kia...mình có thể thêm wechat cậu sao, mình cũng thường xuyên đến thư viện, có thể chiếm chỗ trước giúp cậu." Nam sinh lại lần nữa đến gần.

Lisa nheo mắt, cởϊ áσ vest màu trắng ra, xả áo sơ mi đang được bỏ trong quần ra, sửa sang lại mấy loạn tóc, lập tức biến thành sinh viên.

Một cô sinh viên năm 4 thành thục.

Lisa đưa áo vest cho Nancy, từ trên kệ sách lấy một quyển sách, hiên ngang mà đi qua chỗ của Chaeyoung.

Làm bộ không quen không biết Chaeyoung, mỉm cười hỏi "Bạn đồng học này, bên cạnh bạn có ai ngồi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaa