66-70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mặt trời đã mọc lên cao, gió thổi lên mặt hồ tạo nên những vòng tròn gợn sóng, những chiếc lá sen ở trong hồ nước lay động, sáng sớm ở khu hồ Thu Lan, có không ít người trẻ tuổi đến chạy bộ. Jisoo đưa quần áo xong, lái xe đi dọc ven hồ trở lại công ty.

Ở trước vạch nhường cho người đi bộ, Jisoo nhìn lướt qua ở bên ven hồ, nhìn xa xa cô thấy một bóng người quen thuộc, cao gầy mảnh khảnh.

Ảnh chụp của Jennie được cô lưu ở trong điện thoại, mỗi ngày đều nhìn đến. Hiện tại, nhìn thấy Tân Nini phiên bản đời thực, Jisoo liếc một cái cũng nhận ra người.

Jisoo vội vàng hạ kính xe xuống, nhìn theo bóng dáng kia mà hô một tiếng "Jennie!" Tiếng kêu của cô bị tiếng còi lấn át, Jennie đã đi càng xa chỉ để lại cho cô một cái bóng.

Mấy chiếc xe ở phía sau thấy xe phía trước bất động, nhấn còi càng lớn, ánh mắt Jisoo vẫn đang nhìn theo Jennie đi xa, nghe được tiếng còi, cô dẫm chân ga đi qua vạch.

Ở đây, chỗ đậu xe rất ít, chỉ có bãi đổ xe của khách sạn, Jisoo đi đến giao lộ phía trước liền đánh tay lái quay xe lại, đem xe chạy về khách sạn Duyệt Giang, xuống xe, chìa khoá cũng không thèm rút, kêu bảo an ở khách sạn đậu xe giúp cô. Cô lấy điện thoại vội vã mà chạy theo hướng vừa rồi Jennie đi qua.

Bảo an trẻ tuổi thấy được bộ dáng vội vàng của cô muốn chạy đi giành lấy bảo bối, cười mà nhắc nhở cô một tiếng "Jisoo, cô chạy chậm chút."

Jisoo làm gì mà có thời gian đáp lại hắn, hiện tại trong đầu của cô chỉ có Jennie, đối với những âm thanh bên ngoài cô mắt điếc tai ngơ không thấy.

Chân mang giày cao gót đã rất lâu chưa chạy gấp như bây giờ, cô bất chấp dòng xe cộ đi qua đi lại mà đi qua bên kia đường, nhấc chân một cái vượt qua rào cản, chỉ cần bước hai ba bước là có thể đến lối đi bộ giành cho người qua đường, nhưng cô mà gấp tới độ không muốn đi đến đó.

Ven hồ có rất nhiều người, trẻ tuổi có, lớn tuổi có, ánh mắt Jisoo nhìn trong đám đông, đã không thấy bóng dáng của Jennie nữa rồi "Hôm nay không phải cuối tuần, sao lại có nhiều người như vậy? Đều không đi làm sao!"

Jisoo dậm chân hậm hực, cô đã hẹn Jennie không biết bao nhiêu lần, phản ứng của Kim Jennie đều lãnh đạm, cuối cùng đến tin nhắn cho có lệ cũng không muốn nhắn nữa.

Đúng rồi, nhắn tin! Cô có thêm bạn tốt với Jennie, cô có thể dùng điện thoại tìm người a!

Jisoo nhanh nhắn cho Jennie [Tôi ở hồ Thu Lan hình như thấy cô.]

Một cái dấu chấm than màu đỏ, tin nhắn không gửi đi được.

Hệ thống nhắc nhở cô, đối phương không phải là bạn tốt của cô, mời thêm bạn sau đó nhắn tin.

Jennie đã xoá kết bạn với cô?

Ngày hôm qua, cô còn gửi chúc buổi sáng, ngủ ngon, hôm nay như thế nào không còn là bạn tốt!

Jisoo gửi lời mời kết bạn người nội dung [Chào buổi sáng, cô sao xoá kết bạn với tôi T^T]

Jennie đang chạy quanh hồ tập thể dục buổi sáng thì điện thoại nhắc nhở Wechat có người muốn kết bạn với cô, dừng bước chân lại từ trong áo khoác lấy điện thoại, nhìn đến là cái người mỗi buổi sáng phiền toái nhắn cho cô, nhưng hôm nay lại không thèm nhắn chúc buổi sáng. Cô do dự một lát rồi nhấn đống ý.
Kết bạn lại một lần nữa, câu đầu tiên Jennie nói là [Không cần lãng phí thời gian ở chỗ tôi.]

Jisoo sửng sốt, Jennie biết cô đang theo đuổi cô ấy sao?

Cô tự hỏi biểu hiện của mình rõ ràng vậy sao.

Jisoo [Cô đang ở Hồ Thu Lan?]

Tin nhắn đã được gửi đi một lát nhưng không có động tĩnh gì, tâm Jisoo có chút sợ hãi đổ cả mồ hôi ra, cuối cùng Jennie cũng nhắn lại một chữ [ Ân.]

Jisoo: [Tôi nhìn thấy cô.]

Jennie: [Vậy à.]

Jisoo: [Gần đó có cửa hàng cafe cùng với bánh ngọt cũng không tệ, tôi mời cô được không.]

Jennie: [Tôi thích uống trà, không ăn ngọt.]

Jisoo vẫn bám lấy [Vậy tôi mời cô uống trà, bên này có tiệm trà nhỏ.]

Jennie [Không muốn uống.]

Rốt cuộc là cái nghiệt gì vậy a, cô lại động tâm với một người lãnh đạm như Kim Phụ tuyết! Jisoo rêи ɾỉ, vẫn là không thích không được.
Jennie cũng có chút hổ thẹn với lòng nhiệt tình của Jisoo, đành kết thúc đề tài, chủ động nhắn lại [Tôi đang ở Phong Đình.]

Phong Đình cách đây không xa, chỉ cách 100m, Jisoo nhìn tin nhắn, ngẩng cổ nhìn qua bên Phong Đình. Trong đình có vài người đứng ở đó, có mấy đám người đứng ở đó mà nói chuyện với nhau, chỉ có một thân ảnh đứng đơn độc ở đó, cô ấy đứng ở bậc thang, cúi đầu nhìn điện thoại trong tay.

Jisoo nắm bắt mục tiêu liền đi qua đó.

Một phút sau, cô xuất hiện ở đình.

Trong đình không biết người đã tản đi từ lúc nào, chỉ còn lại các cô, Jisoo nhìn bóng dáng Jennie, tâm thình thịch khẩn trương, yết hầu có chút khô "Jennie."

Ba chữ Kim Jennie này, Jisoo kêu có chút run.

Jennie bình tĩnh mà quay đầu lại, cô đã xem qua ảnh của Jisoo. Chaeyoung có gửi qua cho cô vài tấm nói vài câu về Jisoo. Hiện tại nhìn ở bên ngoài, trong lòng có cảm giác nói không nên lời, giống như bạn cũ gặp lại.
Tóm lại, so với trên mạng thì khá tốt.

" Ân." Jennie lên tiếng, đi đến trước mặt Jisoo.

Cô vừa co vừa gầy, mặc quần áo thể thao, giày thể thao đến bằng, đứng ở trước Jisoo so với cô ấy cao hơn nửa cái đầu.

Jisoo mang đôi giày cao gót cao 5cm, nếu không mang giày đại khái chỉ đến cằm Kim Jennie, Jisoo hơi ngẩng đầu nói chuyện "Tôi là Kim Jisoo.

Đến gần Jennie, cô mới thấy làn da cô ấy so với ảnh chụp còn trắng hơn, đôi mắt sâu, lúc nhìn vào con ngươi lạnh lùng kia, Jisoo rung động vì ánh mắt đó.

Muốn mệnh a, cô sao lại thích Jennie đến như vậy.

Rụt rè một chút nào.

"Hôm nay, cô không đi làm sao?"

Vừa rồi nói từ " Ân" Jisoo không biết nói của Jennie thuộc loại nào. Hiện tại, cô ấy nói thêm với cô một câu, càng nói càng muốn dâng cái mệnh này lên, giọng nói cô ấy nhẹ nhàng rất dễ nghe, rất nhu hoà, đối với hình tượng cao lãnh thật tương phản, làm cho tâm cô như mùa xuân sinh sôi nảy nở.
Cô đã biết vì sao cô độc thân gần hơn 30 năm nay rồi, bởi vì người cô đợi bây giờ mới xuất hiện a. Từ tên đến dáng người, giọng nói, diện mạo, Jennie đều hấp dẫn cô.

Nhưng mà hình như, cô không có hấp dẫn với Jennie.

Jennie hỏi xong rồi lại nói "Cô không cần phí thời gian ở trên người tôi, tôi có việc, phải đi trước."

Sau đó, người thật sự đi rồi, chỉ chừa cho Jisoo lại cái bóng cao lãnh.

Cô ấy bảo cô đến đây chỉ để gặp mặt cự tuyệt cô sao? Jisoo nhìn theo bóng dáng ấy mà ngây ngốc.

Ngây ngốc đến lúc tới công ty.

Lisa đã đổi xong quần áo, từ trong nhà tắm đi ra, ánh mắt chạm đến người đang ngồi ở mép giường, tim không ngăn được mà gia tốc.

Từ trong ra ngoài, Chaeyoung cùng với cô mặc đều là đồ tình nhân.
Kiểu dáng giống nhau là một bộ tây trang màu sẫm, chỗ khác nhau chính là cúc áo ở tay.

Cúc áo của cô là màu vàng kim, còn của Chaeyoung là màu bạc, vàng kim tôn quý, màu bạc ưu nhã. Lisa đi đến bên cạnh Chaeyoung, chỉnh lại cổ áo giúp cô ấy, ánh mắt ôn nhu mà nhìn Chaeyoung "Vừa người sao?"

"Rất vừa." Chaeyoung xoay người, chỉnh lại cổ áo sơ mi cho Lisa chỉnh tề, giúp cô ấy cài lại cái nút trên áo vest, rũ mi cười nhạt "Đã 11h giờ rồi, giữa trưa chị muốn ăn gì?"

"Cái gì cũng được." Đã có rất nhiều tin gửi đến cho Lisa, khẳng định hôm nay sẽ rất bận, các cô đã ở đây lãng phí cả buổi sáng. Chaeyoung không muốn lãng phí thêm thời gian của Lisa "Vậy ăn cháo nha."

"Được."

Ăn xong cháo, Chaeyoung chủ động làm tài xế đưa Lisa đi đến công ty.
Trên đường, Lisa nhíu mày xem điện thoại, ánh mắt không dời khỏi màn hình điện thoại. Ở công ty, mỗi ngày có rất nhiều sự việc cần cô xử lý, ngày thường cô đều như vậy, tranh thủ từng phút từng giây để xử lý công việc.

Những bưu kiện đọc cũng vơi dần, nhìn thấy công ty con ở Tấn Thiên gửi email lại đây, Lisa nhìn Chaeyoung một chút.

Tổng bộ của tập đoàn MS ở Tấn Thiên, cô đã giao cho JB đi đến gặp tổng giám đốc đương nhiệm của MS là Choi Yeonwoo, thảo luận chuyện hợp tác đầu tư, thuận tiện tìm hiểu luôn tổng giám tài chính Suzy đang phụ trách hạng mục đầu tư bất động sản có động cơ gì.

Thấy Chaeyoung nghiêm túc lái xe, Lisa mới mở email của JB ra xem, xem xong rồi cô không thấy được ý đồ của Suzy khi đến Giang Lâm bàn chuyện hợp tác đầu tư.
Có chuyện này, mà cũng không xong!

Lisa tắt email, buông điện thoại, xoa xoa giữa mày.

Chaeyoung liếc mắt nhìn cô một cái, thấy hình như Lisa đang có chuyện phiền lòng, cô quan tâm hỏi cô ấy một câu "Trong công ty xảy ra chuyện gì sao? Thấy chị có chút phiền lòng."

"Không có." Lisa phủ nhận. Trong lòng phiền chuyện Suzy, cô ta sẽ ở bên này một thời gian dài.

Người cô cho theo dõi Suzy báo lại, cô ta đã dọn ra khỏi khách sạn, thuê một căn hộ 120m2, mà chỗ ở thật rất trùng hợp là chỉ cách nhà Chaeyoung chỉ có một con đường, đối diện cái tiểu khu nhà Chaeyoung.

Hiện tại, Chaeyoung đang ở cùng với cô, rất ít khi quay về nhà.

Hy vọng cái này chỉ là trùng hợp.

Thấy Lisa không muốn nói cho cô nghe, Chaeyoung cũng không truy vấn, tiếp tục chuyên tâm mà lái xe.
Tới tập đoàn La Thị, Lisa cởi bỏ đai an toàn xuống xe, Chaeyoung tay đặt ở trên tay lái nhìn cô, không có ý muốn xuống xe.

Lisa mở cửa xe ra rồi đóng lại "Đến văn phòng tôi nghỉ ngơi một lát không?"

Hiện tại là giờ nghỉ trưa.

"Không được, em phải về PC." Chaeyoung cười cự tuyệt, lấy lý do tối hôm qua Lisa dùng để thoái thác với cô " Tối hôm qua, không phải chị nói em phải tập trung nghiên cứu phát minh cho tốt, để chuẩn bị cho lần đầu tiên hợp tác giữa hai bên sao? Hiện tại, em đi về chuẩn bị đây."

Thấy Chaeyoung có tâm với nghề, trong lòng Lisa cảm thấy không vui, ngược lại có chút lo.

Sau này hai người đều bận, vậy yêu đương như thế nào đây?

"Vậy em chuẩn bị cho tốt." Trên mặt Lisa không có lộ ra là không vui, thậm chí còn tươi cười, mở cửa xe đi xuống.
Cửa xe đóng lại, nụ cười trên mặt Chaeyoung rút đi, Lisa nghe cô bận công việc, vui vẻ tới mức một cái hôn tạm biệt cũng không thèm cho cô.

Cho dù ở đây là tập đoàn La Thị, các cô lén lút ở trong xe mà hôn một chút, cũng sẽ không có người nhìn thấy, Lisa sao có thể bỏ đi như vậy?

Còn đi rất nhanh.

Trong lòng giống như có tản băng, Chaeyoung khẽ thở dài, dẫm chân ga mà đánh tay lái rời đi.

Lisa vào văn phòng đã thấy Nancy nằm ở trên sofa mà ngủ. Người mặc áo sơ mi trắng, tay áo kéo lên so với mấy ngày trước mặt áo hoodie hoàn toàn trái ngược nhau. Từ một cô sinh viên ngây ngô lại biến thành một người thành thục.

"Nancy." Lisa đứng ở cạnh sofa, cúi người kêu cô một tiếng, người nằm trên sofa mê mang mở to mắt, che cái trán lại "Chị, hôm nay chị đi làm muộn nha."
La Uyển Định ngồi xuống ghế sofa "Em khi nào thì đến công ty?"

"Sáng sớm, em đã đến rồi, đi theo thư ký Phó dạo qua các bộ phận một vòng." Nancy chống tay ngồi dậy, dựa vào thành ghế, bỗng nhiên vươn tay nắm lấy cổ áo Lisa, rồi cầm lấy cằm.

Trên chiếc cổ trắng nõn không có dấu vết gì hết.

"Hôm qua, hại chị không có làm gì mãnh liệt sao?"

Lisa không lên tiếng, lấy tay cô ra, chỉnh lại cái cổ áo đã bị làm nhăn, Nancy dựa trên sofa, thần thần bí bí mà nói "Chị, em đã biết một việc..."

"Việc gì?" Trong mắt Lisa không có chút tò mò, ngữ khí bình thường.

"Chị và chị dâu..." Cô nói một nửa rồi ngắt, đôi mắt nhìn chị cô chằm chằm, không buông tha bất cứ phản ứng nào trên mặt chị cô, thực đáng tiếc cái gì cũng không có gì, mặt chị cô vô tình mà hỏi "Chị với Chaeyoung như thế nào?"
Chị cô là tổng tài tập đoàn La Thị, làm sao mà dễ dàng bị cô làm cho khó coi, Nancy tháo cái vòng trên tay xuống, chuẩn bị cột tóc lên "Không thế nào cả."

Cô vừa mới cột tóc lên xong, Lisa nhìn cô nói "Đừng cột, khó coi."

Lisa nhìn thời gian, từ trên sofa đứng dậy "Thời gian còn sớm, em tiếp tục ngủ đi." Cô đi đến sau bàn việc ngồi xuống, mở máy tính ra.

Nancy xả tóc ra, lại nằm trên sofa ngủ tiếp, xoay mặt về hướng Lisa, lấy một cái gối ôm dựa "Chị, chị không muốn ngủ một lát sao?"

Chị cô không nâng đầu lên "Không ngủ, có rất nhiều việc."

Chờ Lisa ngẩng đầu lên thì Nancy đã nằm ở trên sofa ngủ say, cô nhìn một lát, ánh mắt lại tập trung vào máy tính tiếp tục làm việc.

Chaeyoung nhắn cho cô một cái tin, nội dung có chút không hiểu [Lisa, chị tuyển thư ký mới sao?]
Lisa mắt nhìn em gái đang ngủ trên sofa, chần chừng mà trả lời [Có tuyển một người.]

Tin tức vừa mới gửi đi, Chaeyoung vô cùng lo lắng mà trả lời cô [Chụp hình cô ta gửi cho em xem!]

Cô ta? Sao lại xác định cô tuyển thư ký mới là nữ?

Lisa chụp một người đẹp đang ngủ trên sofa rồi gửi cho Chaeyoung.

Chaeyoung: [ La tổng không cần giỡn a.]

Lisa giải thích cho cô: [Hiện tại, Nancy đi theo thư ký Phó học việc của thư ký, ngoài con bé ra, tôi không có thư ký mới.]

Chaeyoung nhẹ nhàng thở ra, nhìn người ngồi ở đối diện rồi bưng chén trà lên uống, ánh mắt luôn dừng ở trên người này, nhìn người này mà cười nhẹ nhàng, trả lời "Cô ta không có đem người cắm bên người Lisa sao?"

"Không có."

"Có thể chỉ là trùng hợp?"

Chaeyoung tự hỏi một gật đầu "Cũng có khả năng."
Tiền nhiệm của Suzy nhiều như vậy. Trong đó, lại có một cái sơ yếu lý lịch được gửi đến tập đoàn La Thị ứng tuyển vị trí thư ký, chuyện này vẫn có khả năng.

Chaeyoung tiếp tục lật mấy trang ảnh chụp "Nini, cậu nói xem, mình gạt chuyện công ty qua một bên, ngồi ở đây xem về bạn gái của Suzy, có phải là tật xấu không a?"

"Ừ, có chút, nhưng mà cũng là mình vất vả điều tra ra, cậu cũng không để mình làm chuyện uổng phí tâm lực đi." Nhớ đến ở hồ Thu Lan gặp được Jisoo, Jennie buông chén trà, "Chaeyoung. Sáng nay, mình gặp Kim Jisoo, chỉ là ngoài ý muốn."

"Cậu ít ra khỏi cửa như vậy, có chuyện ngoài ý muốn vậy sao?" Chaeyoung nhanh chóng mà xem hết, đem ipad trả lại Jennie "Cảm thấy cô ấy thế nào?"

Jennie hơi thất thần lắc đầu.
"Không thích? Không có cảm giác sao?" Đau lòng cho Jisoo quá.

Jennie lại lắc đầu "Có chút nói không nên lời, mình gặp cô ấy trực tiếp, nói cô ấy không lãng phí thời gian ở trên người mình, nói xong liền đi. Lúc đi rồi, trong lòng mình có cảm giác khó chịu không hiểu được..."

Giải thích với Chaeyoung xong lại không nhận được tin nhắn. Trong lòng cân nhắc vấn đề của Chaeyoung, đột nhiên hỏi cô chuyện thư ký, khẳng định là có lý do. Suy nghĩ một lát cùng không nghĩ ra được.

Lisa quyết định hỏi trực tiếp: [Vì sao lại hỏi tôi có tuyển thư ký mới không?]

Chaeyoung đang cùng Jennie nói về đề tài tình cảm, nhận được tin nhắn giơ tay ý kêu tạm dừng một chút, hồi phục lại tin nhắn cho Lisa: [Không phải lần trước chị nói mới tuyển thư ký mới sao?]
Lần trước? Chaeyoung vừa nhắc nhở, Lisa mới nhớ chuyện phát sinh ở Tấn Thiên, lúc cô xem tư liệu của Suzy, Chaeyoung có thấy được ảnh bạn gái của Suzy, cô sợ Chaeyoung biết cho cho người lén điều tra, cho nên mới nói dối là tuyển thư ký mới.

Lâu như vậy rồi mà Chaeyoung còn nhớ rõ vậy sao?

Yêu đương làm cho con người ta dễ sinh ra ghen tuông a.

Lisa đỡ cái trán, trộm cười, nhắn cho Chaeyoung: [Không tuyển nữa.]

Có thư ký Phó rồi, ở dưới còn đám thư ký nhỏ lẻ nữa, cô không có định tuyển thêm thư ký mới.

Chờ Chaeyoung cùng Lisa nhắn tin xong, Jennie đã gọi người phục vụ tính tiền, chuẩn bị bỏ chạy.

Đề tài tình cảm không có gì để nói, Chaeyoung vỗ vỗ bả vai Jennie "Jisoo cũng không tệ, cậu có thể thử xem."
Jennie liếc mắt nhìn cô một cái "So với Jisoo thì mình có thích cậu hơn đó, Park Tổng à."

"Cậu đùa không vui chút nào." Chaeyoung tách ra khỏi cô, trở về công ty.

Mới vừa về công ty vào văn phòng, trọ lý Hoa chạy đến văn phòng cô, với vẻ mặt tức giận "Park Tổng, hôm nay em từ chỗ bạn bè nghe được một cái tin!"

"Tin gì mà làm em tức giận vậy?" Tính tình nhiều chuyện của trợ lý Lee Chaeyoung biết rất rõ, nhân mạch nhiều chuyện rất nhiều, có thể nói là rộng rãi.

"Em là tức giận thay chị a!" Trợ lý Lee đến trước mặt cô "Tin tức nói rằng có kẻ thức chen chân vào vào tình cảm của Jung Jemin và Lisa..."

Tình cảm? Hai người đó khi nào có tình cảm, còn có kẻ thứ ba chen chân?

Chắc mấy ngày nữa qua đi, có lẽ sẽ còn có tin truyền ra, kẻ thứ ba này chính là cô, Chaeyoung.
Chaeyoung híp đôi mắt, nhìn nhẫn trên tay trái, đánh gãy trợ lý Lee đang thao thao bất tuyệt "Tôi biết rồi, em đi làm việc đi."

"A?" Lee Ji Eun sửng sốt "Park tổng, phản ứng của chị như vậy là sao?"

Chaeyoung im lặng nhìn cô, ánh mắt có chút nghiêm túc, trợ lý Lee nhanh chân thu vẻ mặt nhiều chuyện, đứng thẳng nói "Vâng, Park tổng, em đi làm việc đây."

Ngày xác lập hai bên chính thức hợp tác với nhau ngày 12 tháng 9, chính là hôm nay. Cuộc họp sẽ bắt đầu vào lúc 10h30, dự kiến diễn ra trong 1 tiếng 30 phút, 12h sẽ kết thúc.

Sáng sớm tỉnh lại, Lisa quay sang nhìn người bên gối, Chaeyoung còn đang ngủ, nghiêng người cuộn tròn trong chăn, tay đặt ở trên gối, cách cô tới 10cm.

Lisa nhích tới, đêm khoảng cách 10cm này tiêu diệt đi, ôm lấy Chaeyoung.

Trong lúc ngủ mơ màng, cảm giác được có hơi ấm áp, Chaeyoung tự động điều chỉnh tư thế thoải mái, thân mật mà hướng trong lòng ngực của Lisa.

Chờ Chaeyoung dậy thì Lisa đã không còn ở trên giường.

Mới vừa tỉnh dậy, hai mắt cô chút còn thích ứng được, nửa híp nửa mở mà đi sờ điện thoại. Mới có 8h09, cô để điện thoại xuống, nhắm mắt chuẩn bị ngủ tiếp, không quá hai giây, bỗng mở mắt.

Hôm nay là ngày 12!

Chaeyoung ngồi dậy với mái tóc loạn, đem vén qua một bên gọi điện thoại cho trợ lý Lee.

Trợ lý Lee từ khu pha trà trở về, trên tay còn cầm một ly trà bưởi mật ong, còn chưa kịp ngồi xuống, điện thoại trên bàn vang lên. Nhìn thấy là Park tổng, vội vội vàng vang buông ly trà bưởi nghe điện thoại, "Em nghe, Park tổng." Ngồi xuống ghế.

Lúc nghe điện thoại, trợ lý Lee có thói quen nhìn đồng hồ trên máy tính, nhìn thấy hôm nay là ngày 12, phải đi tập đoàn La Thị mở họp.

Chaeyoung vén chăn đi xuống giường, một bên nói chuyện điện thoại một về vào nhà tắm "10h30 mở họp, em sắp xếp đi, bảo giám đốc Bam, giám đốc Kang đi chung. 10h xuất phát đến tập đoàn La Thị."

Nghe ý Park Tổng giống như là không đến công ty, trợ lý Lee hỏi lại "Park tổng, chị không đến công ty sao?"

"Ân , tôi ở tập đoàn La Thị chờ mọi người." Chaeyoung mở vòi sen ra điều chỉnh nước nhẹ, "Khi nào đến thì gọi cho tôi, tôi sẽ cùng mọi người tập hợp lại."

Nói xong liền cúp điện thoại, cởϊ áσ ngủ, đi trần chân đến vòi sen tắm rửa.

Phòng để quần áo thường đóng cửa. Hôm nay, Chaeyoung tắm rửa xong vào phòng để lấy quần áo thì thấy cửa quần áo lại mở ra. Có một bộ quần áo đã được phối treo sẵn ở đó.

Rất rõ ràng, Lisa muốn cô hôm nay mặc bộ này đến công ty.

Hôm nay, ngoại trừ là ngày gặp xác định hợp tác, còn là sinh nhật của Lisa.

Sinh nhật mỗi năm, Lisa đều được tặng rất nhiều hoa, nhưng luôn có một cái đặc biệt, lúc 9h vào ngày sinh nhật của cô, cô sẽ nhận được một bó hoa hồng Champagne nặc danh. Cũng đã được 6 năm rồi.

6 năm trước, cô bắt đầu làm việc ở La Thị, bắt đầu từ đó mỗi năm cô luôn nhận được một bó hoa hồng champagne.

Lisa nhìn đồng hồ. Lúc đó đã 9h giờ rồi, 5 phút cũng đã trôi qua, đáng lý giờ này lễ tân sẽ gọi cho cô nói với cô, có một bà cụ hiền hậu, tận tâm đưa hoa đến.

Cái này cũng được xem là điều khác biệt đối với những người khác. Hoặc là tự đưa đến, hay để cửa hàng hoa cho mấy thanh niên trẻ tuổi đẹp trai, còn không là chị gái xinh đẹp ôn nhu mang đến. Chỉ có duy nhất bó hoa hồng champagne kia, là một bà cụ tóc bạc trắng cả đầu đưa tới, hơn nữa một hai phải đưa đến tận tay cho cô.

Bảo an và lễ tân thấy bà cụ lớn tuổi như vậy rồi còn mua làm công việc đưa hoa, cũng ngại ngùng mà ngăn cản. Rồi mỗi một năm, cũng đúng bó hoa kia, sẽ đưa đến thẳng văn phòng cô, không giống như những người đưa hoa khác lễ tân sẽ là người nhận.
Đã 9h06 phút, máy bàn vẫn không reo.

Đến 09h09 phút, vẫn còn đổ chuông.

Lisa cười một cái, xem ra năm nay bà cụ đưa hoa kia sẽ không tới. Có lẽ vì biết cô đã kết hôn, người tặng hoa kia đã từ bỏ.

Trên bàn có rất nhiều văn kiện, Lisa thu hồi tâm tư, dời sang công việc.

Bút máy ở trên trang giấy viết lên một cái tự, tiếng gõ cửa vang lên, Lisa nhìn đồng hồ. Đã 9h10.

Chẳng lẽ năm nay, lễ tân trực tiếp để bà cụ lên đây?

Lisa nói một tiếng "Mời vào." Cửa theo tiếng nói mà mở ra,

Chaeyoung ôm một bó hoa từ ngoài cửa đi vào, trên người mặc quần áo mà cô đã chuẩn bị, ánh mắt nhiệt tình, đầy vui vẻ mà đi đến bên cạnh cô.

"Lisa, sinh nhật vui vẻ." Chaeyoung đem hoa trong tay đưa.

Nhìn đến bó hoa hồng champagne quen thuộc, tim Lisa có chút lệch nhịp, cái mũi có chút chua xót, có một cảm giác muốn khóc.
Cô trố mắt mà nhận hoa, Chaeyoung cúi đến gần cô mà hôn lên má một cái, lấy ra một cái hộp trong đó của món quà nhỏ, cười khanh khách mà nói "Quà sinh nhật."

Lisa không nói nên lời nào, yết hầu phát khẩn, Chaeyoung mở hộp ra, trong hộp có một sợi dây màu vàng hồng.

"Lắc tay?" Giọng nói của Lisa có chút run rẩy.

"Không phải." Chaeyoung quỳ gối, cúi người cuốn ống quần Lisa lên, từ hôn lấy ra sợ dây kia "Là lắc chân."

Mắt cá chân có độ ấm hơi thấp, ngón tay Chaeyoung chạm lên đó, thật ấm áp, mang đến một loại cảm giác khó nói nên lời.

"La tổng, chị biết ý nghĩa của hoa hồng champagne không?" Trước khi cài khoá lắc chân lại, Chaeyoung ngẩng đầu lên nhìn Lisa một cái.

Lisa không trả lời, cô biết, đương nhiên cô biết ý nghĩa của nó.
6 năm qua, bà cụ lúc đưa hoa cho cô sẽ nói với cô rằng "Ý nghĩa của hoa hồng champagne là yêu người là hạnh phúc lớn nhất đời này của tôi, tôi chỉ chung tình với một người, là ngươi."

Giọng nói của một người đã đi qua nhiều năm tháng nói ra ý nghĩa của hoa này, Lisa không có bất kỳ cảm giác nào, chờ bà cụ đi rồi. Cô gọi Jisoo mang đến cho cô một cái bình hoa để cắm, sẽ không quan tâm khi nào hoa héo, khi nào bị dọn đi.

Chaeyoung đã cài xong cái khoá, thả ống quần Lisa xuống rồi đứng lên, chăm chú mà nhìn Lisa nói "Yêu chị là hạnh phúc lớn nhất đời này của em, em chỉ chung tình với một người là chị đó ."

Lisa có một chút hoảng hốt, câu nói của Chaeyoung hoàn toàn khớp với câu nói kia của bà cụ, cô bật thốt lên "Hoa được gửi đến kia, là em sao?"
Mua hoa, rồi để một bà cụ già đưa đến, độc đáo quá độc đáo, làm cho người ta muốn quên đều không quên được.

"Cái gì?" Chaeyoung nhìn cô, làm bộ không hiểu.

Lisa cúi đầu ngửi nhẹ, mùi hương hoa hồng thấm vào trong ruột gan, phảng phất trong văn phòng đã tràn ngập mùi hoa, "Hoa em tặng, tôi rất thích."

Tâm cứ như vậy mà nhảy lên, Lisa ngước mắt, ánh mắt mong chờ "Em sao lại biết ý nghĩa của hoa này?"

"Lúc mua hoa, chủ cửa hàng hoa hỏi em muốn tặng ai, em nói cho cô ấy là tặng cho một người mà em thích. Cô ấy nói đưa hoa hồng champagne rất thích hợp.

Chaeyoung cúi sát vào Lisa, hơi thở nóng rực lướt qua cánh hoa hồng dừng lại trên người Lisa, cô nói tiếp "Đem ý nghĩa của hoa hồng champagne nói cho người em thích, nếu như người mà em thích cũng thích em, người đó sẽ làm bạn gái của em. Có lẽ, sẽ còn trở thành phu nhân của em."
"Hoá ra là vậy sao." Trong lòng Lisa có chút mất mát, nhìn thấy hoa hồng champagne xuất hiện trong tay Chaeyoung. Cô cho rằng, người tặng hoa 6 năm qua là Chaeyoung.

Là cô suy nghĩ nhiều rồi, trên đời này làm gì có nhiều chuyện tốt đẹp như vậy.

Chaeyoung cười dạt dào nhìn cô, cô còn không có nói cho Lisa, ý nghĩa hoa này là sáu năm trước chủ cửa hàng nói cho cô nghe, chứ không phải hôm nay.

Lisa giơ tay câu lấy cổ Chaeyoung, hôn lên môi Chaeyoung một cái, không hề có triền miên, chỉ là hôn nhẹ lên rồi tách ra "Tôi đi lấy bình cắm hoa đến."

Cô từ ghế đứng dậy, mới vừa bước một bước, có cảm giác bị trói lại, như đang luyện tập võ công ở chân, cô chưa bao giờ mang qua lắc chân, trên người cũng ít mang trang sức, thứ được mang nhiều nhất chính là đồng hồ ở trên tay trái.
Lisa cúi đầu nhìn qua cái lắc chân được giấu dưới ống quần, ai cũng không nhìn thấy.

"Không quen sao?" Chaeyoung hỏi.

"Giống như bị bắt nhốt lại." Lisa cười đùa giỡn với cô "Tôi đã trở thành phạm nhân của em."

"Này là muốn đem chị nhốt cả đời."

Hai người ở trong văn phòng nói lời âu yếm, quăng Jisoo và Nancy đứng ở ngoài cửa văn phòng nghe nổi hết da gà.

Nancy gõ cửa "La tổng, bộ phận tài chính 10 phút sau mở họp, chị nên đi qua."

"Nancy?" Chaeyoung còn không biết Nancy hiện tại đang ở La Thị đi làm, nhìn thấy trên người một cái sơ mi trắng, bên ngoài là bộ tây trang mà ngạc nhiên.

Nancy đi vào văn phòng, cười cùng cô chào hỏi "Chào Park tổng."

Cô đi theo thư ký Phó hai ngày, thật sự không chịu nổi cái người đàn ông bốc mùi gay nữ tính kia, quyết đoán mà vứt bỏ hắn, từ hôm nay cô đi theo trợ lý tô để học tập công việc của trợ lý.
Mặc đồ công sở vào, Nancy và Lisa lại có thêm vài phần giống nhau. Nhìn Nancy đến gần, Chaeyoung thất thần, giống như là thấy được Lisa sáu năm trước vừa mới trở thành tổng tài của La Thị.

Nancy đi đến bên cạnh Lisa, duỗi tay tiếp hoa "La tổng, hoa này em cắm, chị đi mở họp đi."

"Không cần, để chị tự làm." Lúc Nancy sắp đυ.ng vào, Lisa bước qua một bên, nghiêng người né tay Nancy.

Hoa này, ai cũng đừng chạm vào nó.

26 bông hoa, cắm vào hai cái bình, để ở nơi lúc nào nhìn cũng có thể thấy được. Ai vào cửa cũng sẽ chú ý đến bình hoa này.

Chờ Lisa cắm xong hoa đến bộ phận tài chính mở họp, cuộc họp đã bắt đầu được hai phút. Tổng giám tài chính còn cho rằng La tổng sẽ không đến họp.
Lisa để Jisoo ở lại bồi Chaeyoung, mang Nancy cùng đi mở họp.

Mỗi lần Jisoo và Chaeyoung ở riêng với nhau, chủ đề của hai người sẽ là Jennie. Nhưng mà lúc này, Jisoo lại không nhắc đến Jennie.

Chaeyoung có chút kỳ quái, cũng không dám chủ động nhắc đến Jennie, sợ là Jisoo lại thương tâm.

Vì vậy cho nên không khí có chút xấu hổ, Chaeyoung lấy điện thoại ra mở tư liệu, yên lặng mà xem.

"Park tổng có phải ngủ dậy muộn hay không?" Giám đốc Bam mang theo máy tính, đứng bên xe nói chuyện cùng với trợ lý Lee "Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, lại không đến công ty, trực tiếp đến tập đoàn La Thị chờ chúng ta. Cái này làm cho nhân viên công ty thấy chúng ta thế nào a."

Đối với với người yêu thích nhiều chuyện lại không thể nói điều đang cất giấu trong lòng, thực sự quá thống khổ!
Hiện tại, trợ lý Lee đang mang loại thống khổ này, cô biết mối quan hệ của Park tổng và La tổng, lại không thể nói cho giám đốc Bam biết.

"Lên xe thôi, giám đốc Bam." Trợ lý Lee chui vào trong xe, ở trên xe nói cho giám đốc Bam "Park tổng đã đến tập đoàn La Thị trước, vừa lúc cùng La tổng nói chuyện trước, tránh ở trong cuộc họp có sai sót không đáng."

Cô vừa nói vậy, Bam Bam nhớ đến một việc "Trợ lý Lee, cô có cảm thấy thái độ của La tổng đối với PC chúng ta có chút không thích hợp không?"

Lee Ji Eun quay đầu nhìn hắn một cái rồi bảo tài xế lái xe đi.

La tổng đối với PC Khoa Học Kỹ Thuật có gì không thích hợp, là quá không thích hợp, có từng nghe nói La tổng sẽ tự mình tham gia bàn hợp tác với công ty nhỏ sao?

Không có.

Ngẫm lại những cái lời đồn, trợ lý Lee nghẹn muốn điên rồi, rõ ràng người ở bên cạnh La tổng, chính là Park tổng của các cô, vì sao mọi người đều đồn là phó tổng Jung của JJM.
Bam Bam cúi người chống lưng lên ghế, hạ giọng nói chuyện với trợ lý Lee "Trợ lý Lee, cô nói xem có phải là tập đoàn La Thị muốn thu mua PC Khoa Học Kỹ Thuật của chúng ta để xác nhập vào Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật hay không?"

Đến bây giờ, giám đốc Bam còn nhớ cái việc quyền sở hữu chung với Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật không quên được. Tuỳ rằng chỉ là ý kiến của tổ trưởng Choi Trình Thiệu đưa ra. Nhưng sau lưng, chắc chắn là có La tổng bày mưu lập kế, mục đích là thử bên PC.

Người xưa nay thích nói chuyện phiếm trợ lý Lee, đối với việc này lại rất khác thường, cô nói ba chữ "Tôi không biết." Kết thúc đề tài của giám đốc Bam.

Bam Bam kêu lên không thú vị, ngồi yên vị trí của mình, nhắm mắt dưỡng thần, ở trong đầu cân nhắc đến cuộc họp hôm nay.
Xe rời khỏi công ty không bao lâu, điện thoại hắn vang lên, nhìn đến hiển thị cuộc gọi, trong lòng hắn lộp bộp một cái "Trợ lý Lee, chúng ta quên mang theo giám đốc Kang."

Nghe điện thoại, giám đốc Kang hung hăng mà nói "Mấy người đâu rồi, không phải nói ở dưới chờ tôi sao! Đi sao không nói một tiếng!"

"Chúng tôi quay lại liền." Giám đốc Bam lau mồ hôi, cúp điện thoại bảo tài xế chạy trở về.

Jisoo trầm mặc được hai mươi phút. Hai mươi phút sau, nhịn không được mà nhắc đến Jennie.

"Phu nhân, Jennie thật khó truy đuổi a" Nói đến Jennie, Jisoo muốn ôm lấy Chaeyoung mà khóc. Đều là do Chaeyoung, tại sao lại để cô biết trên thế giới này còn có một người như vậy tồn tại, nếu không biết, sẽ không động tâm, sẽ không lâm vào loại tra tấn này.
"Có thể là phương pháp theo đuổi không..." Điện thoại vang lên đánh gãy lời dạy người ta sao theo đuổi người khác, trợ lý Lee gọi cho cô nói "Chúng tôi tới rồi, ở dưới lầu."

Vừa nhìn đồng hồ, mới 10h, còn nửa tiếng nữa là cuộc họp bắt đầu.

Chaeyoung cúp điện thoại đi xuống dưới lầu, mới vừa đi ra khỏi văn phòng lại gặp Lisa và Nancy đi về.

"Em đi đâu?" Lisa hỏi.

Chaeyoung nói "Người bên công ty em đến, em xuống lầu."

Chờ Chaeyoung mang theo người đến phòng khách, đi qua văn phòng tìm Lisa, Lisa thay đổi bộ quần áo khác, quần đổi thành một cái quần tây ngắn hơn, lộ cái mắt cá chân ra, trên đó còn có một cái lắc chân màu vàng hồng.

Trên sofa có người đang ngồi, tư thái ưu nhã mà bắt chéo chân, Chaeyoung đứng ở văn phòng, liếc mắt nhìn thấy món quà sinh nhật cô vừa mới đưa, cô nhớ rõ là Lisa mặc quần qua mắt cá chân, nhìn không thấy cái lắc.

Hiện tại là tình huống gì vậy? Cô vừa mới xuống lầu một lát, Lisa đã thay cái quần mới?

Chaeyoung áp đi nghi hoặc, đứng ở cửa nói cho Lisa "La tổng, người bên em tới rồi."

Một tiếng gọi La tổng này vào lỗ tai Nancy, cả người tê rần, cô không chịu nổi chị cô và chị dâu nữa.

Vừa về đến văn phòng, chị cô quăng cô sang một bên đi vào phòng nghỉ, vài phút sau, trên người thay một bộ quần áo khác, cô cảm thấy kỳ quái. Quần áo không bị cafe hay trà đổ lên, đang êm đẹp vậy đổi quần áo làm gì?

Sau đó, cô liền mặt chị cô tươi cười khoe khoang Chaeyoung tặng quà sinh nhật.

Thay quần áo, chính là để người ta có thể thấy được mắt cá chân. Mặc kệ là đứng hay ngồi, dựa nghiêng, cái lắc trên mắt chân đều lộ ra, so với mặt trời còn muốn loá mắt.

Lisa nhìn đồng hồ, từ sofa đứng dậy. "Cách cuộc họp còn 20 phút nữa, chúng ta sẽ chính thức xác nhận hợp tác với nhau. Hôm nay, ngoại trừ các người trong tổ hạng mục Khoa Học Kỹ Thuật, cùng với tổ hạng mục khác còn có vài vị đại cổ đông cũng sẽ tham."

Chaeyoung sớm đã chuẩn bị, trên mặt không có nửa điểm kinh hoảng, cười gật đầu "Ân."

"Em không ngạc nhiên sao?" Đây là quyết định mới vừa rồi của cô, lúc bộ phận tài chính mở họp, cô thấy có vài vị cổ đông cũng ở đó, cho nên cô quyết định mời các vị đại cổ đông cũng tham gia cuộc họp lần này.

"Trước kia cũng đã gặp tình huống này, lúc đó cũng tưởng họp với tiểu đội bốn năm người, đột nhiên biến thành cuộc họp với hai mươi mấy người." Chaeyoung quay đầu nhìn cửa, bắt lấy tay Lisa cúi người hôn một cái, "Em sẽ không làm chị thất vọng."

Nancy đỡ trán, "Các chị có phải hay không đã quên là em còn ở đây không?"

Alo alo...cô còn tồn tại không vậy!

"Em biết quan hệ của chúng tôi." Chaeyoung cười vui vẻ, còn cười với Nancy, nhẹ nhàng gọi một tiếng "Cô em chồng."

Lisa cười xoa xoa tóc Chaeyoung, "Park tổng thật đáng yêu, làm cho người ta không nhịn được mà muốn mang về nhà a." Ánh mắt liếc nhìn ở cửa có hai người, cô thu nụ cười lại cũng thu hồi tay, quay đầu nhìn về phía bọn họ.

"La tổng, tôi nơi này có tư liệu, muốn cho cô xem qua." Phó tổng Thẩm tay cầm văn kiện, cùng đi vào bên trong với trợ lý.

Ánh mắt của hắn quét nhìn Chaeyoung một cái, trong mắt mang theo sự khinh thường, Lisa thấy được ánh mắt đó, trong đáy mắt nổi lên lạnh lẽo. "Để đó đi, chờ họp xong tôi lại xem."

"Phần tư liệu này có quan hệ với hạng mục hợp tác sắp mở." Đối với La tổng, phó tổng Thẩm liền thay đổi thái độ, trên mặt còn theo nụ cười, đôi tay cung kính mà đem tư liệu đưa qua. "La tổng, hiện tại cô có thể xem sao?"

Hắn nói xong quay sang nói với Chaeyoung, "Thật ngại quá Park tổng, tôi muốn cùng La tổng có chuyện công việc cần nói."

"Mọi người nói đi, tôi vừa lúc phải rời khỏi." Chaeyoung nhìn Lisa một cái, ánh mắt hai người đan xen, Lisa ôn nhu mà cười với cô, nhìn cô rời đi.

Trợ lý của phó tổng Thẩm cũng đi theo Chaeyoung, đi ra văn phòng đóng cửa lại.

Nancy đã nhìn thấy hết toàn bộ câu chuyện, cô dựa trên sofa lười biếng, bắt chéo một cái chân lên chờ xem kịch.

Cô mới bày ra tư thái xem kịch, phó tổng Thẩm liền bắt đầu, "La tổng, chúng ta không thể cùng PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác."
Người phó tổng Thẩm không cao, lại có chút béo, đầu tóc xịt keo cẩn thận mà chải lên, làm một người dân tiêu biểu chính nghĩa từ nghiêm mà nói "Tôi nghe được tin, sinh hoạt cá nhân của Chaeyoung thật loạn."

Lisa mở văn kiện ra xem, ngước mắt nhìn phó tổng Thẩm liếc mắt một cái "Sinh hoạt cá nhân của Chaeyoung thực loạn?"

Phó tổng Thẩm khẳng định gật đầu, ánh mắt Lisa trở lại về trên văn kiện, đạm nhiên hỏi "Sao tôi lại không biết chuyện đó?"

"La tổng bận như vậy, khẳng định không biết mấy chuyện nhỏ đó rồi." Giọng nói của phó tổng Thẩm vang lên "Tôi nghe người ta nói, cô ta còn phá hư hôn nhân của La tổng."

Nhìn thấy Chaeyoung ở trước mặt La tổng thể hiện như vậy, nếu hôm nay hắn không nói, qua mấy ngày nữa Chaeyoung cái tiểu tam kia chắc chắn sẽ được như ý nguyện.
"La tổng, cô và phó tổng Jung kết hôn, đây chính là vấn đề mấu chốt, không thể cùng PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác. Huống chi, chúng ta cũng có công ty về khoa học kỹ thuật riêng, không cần thiết lãng phí tiền đầu tư cho PC Khoa Học Kỹ Thuật."

"Ông nói xong chưa?" Lisa khép văn kiện lại ném lên bàn trà rơi vào trong thùng rác, vẻ mặt nghiêm khắc bộ dàng doạ phó tổng Thẩm choáng váng.

Người ngồi bên Nancy cũng bị liên đới, đều cảm giác được sợ hãi, chị cô đang tức giận.

"Nói...nói xong rồi." Hắn cũng sắp 50 tuổi, kinh nghiệm lõi đời mà đối mặt với một tổng tài chưa tới 30 tuổi miệng lại nói lắp.

"Phó tổng Thẩm. Tôi hy vọng ông biết được 3 việc. Thứ nhất, sinh hoạt cá nhân của Chaeyoung rất sạch sẽ. Thứ hai, tôi trước nay chưa nói là kết hôn với Jung Jemin. Thứ ba, Chaeyoung không có phá hư hôn nhân của tôi, trừ khi cô ấy cùng tôi ly hôn." Ánh mắt lạnh lẽo của Lisa nhìn phó tổng Thẩm.
Phó tổng Thẩm nửa ngày cũng không có phản ứng lại, Nancy xem kịch đủ rồi, có lòng tốt mà nói "Phó tổng Thẩm, ông cảm thấy là tôi sẽ chịu được người ngoài ở trước mặt tôi mà ve vãn đánh yêu với chị tôi sao?"

Nancy đứng dậy phũi phũi quần áo, gằn lên từng chữ nói với hắn "Chaeyoung là chị dâu của tôi."

Khí phách hăng hái ban đầu khi bước vào văn phòng tổng tài đã lúc nảy đã không còn, phó tổng Thẩm đi ra thất thần, giống như hoa hướng dương bị cơn mưa xả lên, không có ánh mặt trời không có không khí sinh sôi.

Chaeyoung không có đi phòng cho khách mà đứng ở hành lang cùng với trợ lý của phó tổng Thẩm. Phó tổng Thẩm mở cửa ngẩng đầu nhìn cô, môi hơi mấp máy, muốn nói gì đó mà cũng không nói được, hai chữ Park tổng còn nghẹn lại trong cổ họng, nói không ra lời.
Chaeyoung nhìn hắn cười cười, không muốn so đo với hắn. Phó tổng Thẩm mang trợ lý đi mất.

"Chị, phong thái vừa rồi của chị làm tâm thiếu nữ của em mê như điếu đổ a." Nancy vứt bỏ hình tượng mà ôm lấy chị mình, giống như một con mèo dính người "Em vẫn luôn hoài nghi các chị gạt em, hiện tại em tin rồi, khẳng định là chị thích Chaeyoung rất nhiều năm rồi, bảo hộ chị ấy như vậy, tín nhiệm chị ấy vô cùng."

Nửa cửa bị người của Chaeyoung giữ lại, Chaeyoung che ngực lại cô cảm thấy thật loạn, cô nghe được Lisa nói "Đúng vậy, chị thích em ấy rất nhiều năm..."

....

"Trợ lý Lee, Park tổng có điều không thích hợp, cô cũng thấy vậy phải không?" Bam Bam véo lấy mặt trợ lý Lee "Cô có phải đã biết được tin tức gì không, sao lại không nói cho chúng tôi biết?"
Giám đốc Kang đang bưng cái ly đứng ở cửa sổ nhìn dòng xe ven đường, quay sang thấy hai người kia đang đùa giỡ với nhau. Mặt tức khắc không vui, hai chân dài bước đến cạnh bọn họ, túm lấy cổ áo Bam Bam kéo ra, mặt lạnh "Nơi này là tập đoàn La Thị, chú ý hình tượng."

Bam Bam đẩy tay hắn ra "Vậy ông còn nắm lấy áo của tôi?" Hắn vung tay không cẩn thận làm cái ly nước của giám đốc Kang, nước ấm đổ lên áo vest và quần tây của hắn.

"Daniel!"

"Chính cậu là đổ nhé." Thấy giám đốc Bam đang muốn chỉnh lấy mình, Daniel nhanh chóng kéo khoảng cách với hắn ra.

Quay đầu thấy Park tổng đã trở lại.

Chaeyoung đi đến sofa ngồi xuống, không rõ sắc mặt ra sao, giống như đang gặp chuyện gì, trợ lý Lee đi qua, chạm chạm vào cánh tay cô "Park tổng, chị làm sao vậy?"
Phản ứng của Park tổng ba người đều theo dõi, cả ba nhìn nhau một cái, nghiêm túc ngồi không đùa giỡ nữa, trạng thái cũng tương tự Park tổng.

Giám đốc Kang đi đóng cửa, hạ giọng hỏi "Park tổng, có phải tập đoàn La Thị không muốn đầu tư vào PC Khoa Học Kỹ Thuật chúng ta?"

Chuyện hợp tác hắn cho rằng đã nắm chắc, giám đốc Kang ngồi xuống sofa đối diện, hai chân tách ra, tay chống đầu gối "Có chỗ nào xảy ra vấn đề gì sao?"

Chỉ còn 10 phút nữa cuộc họp sẽ bắt đầu, hiện tại bọn họ sẽ tranh thủ thảo luận để giải quyết vấn đề. Thật sự quá gấp, nhưng mà điều quan trọng là bọn họ không biết vấn đề nằm ở đâu.

Bam Bam nói "Lần trước, Choi Trình Thiệu muốn cả hai bên đồng hành quyền sở hữu với Thịnh Thác, tôi đã cảm thấy không thích hợp." Bam Bam vỗ đùi một cái "Lần trước ở phòng thử nghiệm, tổ trưởng Trịnh đứng ở một bên, xem chúng ta làm, thêm vào đó là người của Thịnh Thác, vậy chúng ta thành đá kê chân rồi."
"Cái gì đá kê chân?" Trợ lý Lee nhìn về phía giám đốc Bam, Bam Bam nói "Đá kê chân của Thịnh Thác Khoa Học Kỹ Thuật a! Bọn họ sẽ lấy một phần trong nghiên cứu của chúng, nghiên cứu ra khoá thông minh riêng của bọn họ."

Cả ba người vẫn còn đang đón mò thì Park tổng cuối cùng cũng ngẩng đầu nói một câu, bình định quân thần "Chuyện hợp tác không có vấn đề gì, cuộc họp sắp bắt đầu, chúng ta cứ theo kế hoạch đã bàn là được."

Trợ lý Lee hoang mang "Vậy sao chị lại mang vẻ mặt nghiêm trọng trở về?"

Nhớ lại chuyện về Lisa, Chaeyoung cười cười "Có một số việc nghĩ không thông suốt, tôi không biết được lời chị ấy nói là lời nói thật hay vẫn là nói dối."

"Cô ấy?" Giám đốc Bam nắm được mấu chốt hỏi "Cô ấy là ai?"

Trợ lý Lee muốn nói lại thôi, nắm lấy váy mình, cũng giả bộ mà hỏi "Cô ấy là ai?"
Giám đốc Bam nhìn chiếc nhẫn trên tay Chaeyoung "Park tổng, có phải vị kia nhà cô nói gì đó với cô không?"

Hắn vừa nói xong, giám đốc Kang mới nhớ, Park tổng của bọn họ không nói mà đã cùng người khác lãnh chứng, giám đốc Kang miệng bát quái hỏi "Park tổng, cô kết hôn với ai a?"

Chứng đã lãnh, nhẫn cũng đã mang, cũng không biết được trên giấy kết hôn kia là một người nào đó, nhưng mà người đó là ai.

Sự bảo mật này giống với bộ phận nghiên cứu, bảo mật tới liều mạng.

Trợ lý Lee hít sâu một hơi, giám đốc Kang và giám đốc Bam nghe cô hút sâu, ánh mắt đảo về trên người cô nàng một cái.

Trợ lý Lee làm sao vậy? Chẳng lẽ, trợ lý Lee biết.

Trợ lý Lee đỏ mặt, nghẹn muốn điên xua tay "Đừng nhìn tôi, không phải tôi."

Bam Bam: "..." trợ lý Lee nghĩ quá nhiều rồi, bọn họ làm gì nghĩ tới cô nàng, hai người nhìn thấy không chút ái muội nào, nhìn một cái thì rõ ràng biết mối quan hệ tổng tài và trợ lý.
Từ từ, càng không có khả năng có quan hệ, rất có thể phát sinh nha.

Bam Bam ngầm đánh giá hai người, trợ lý Lee ngồi rất gần Park Tổng a, hơn nữa Park tổng vừa ngồi xuống thì trợ lý Lee liền đi qua ngồi chung.

"Về sau sẽ biết." Chaeyoung nhìn đồng hồ, còn 10 phút nữa đến 10h30, Jisoo gõ cửa, gõ 3 cái mới mở "Park tổng, tôi mang mọi người đi qua phòng họp, hôm nay mở họp sẽ có nhiều người, cho nên thay đổi phòng họp lớn hơn."

Chaeyoung giờ mới nhớ mà nói cho mọi người "Đã quên nói cho mọi người, lần họp hợp tác này ngoài tổ hạng mục sẽ tham gia, còn có mấy vị đại cổ đông."

Jisoo mỉm cười "Còn có phó tổng Hoà và tổng giám của các bộ phận khác cũng tham gia cuộc họp lần này."

Trận này, không giống như họp về với tổ hạng mục, mà giống như họp với các lãnh đảo cấp cao.
Tâm Chaeyoung có chút khó thích ứng "La tổng nói?"

" n." Jisoo gật đầu "Vừa mới quyết định hai phút trước."

Đột nhiên đổi phòng họp, cuộc họp bị chậm lại 5 phút, Jisoo mang đoàn người Chaeyoung vào phòng họp lớn. Trong phòng họp, đã đầy kín người, Lisa ngồi ở vị trí chủ, nhìn Chaeyoung đến, trong ánh mắt đầy ôn nhu, đứng dậy đến chỗ cô.

Các lãnh đạo cấp cao và những người phụ trách trong tổ hạng mục đều biết Chaeyoung, lần trước bọn họ mở họp, La tổng còn để Park tổng đến ngồi dự thính.

Thấy Lisa đến gần, trong lòng Chaeyoung càng bất an hơn, Lisa không nói cái gì, cũng không có hành động thân mật nào, chỉ hướng đến chỗ chưa có ai ngồi làm tư thế mời "Park tổng, các vị ngồi ở đây."

Sau khi Chaeyoung ngồi xuống, Lisa đứng ở bên cạnh cô, tay đặt lên lưng ghế nói: "Hội nghị bắt đầu, tôi giới thiệu trước một chút, thân phận của vị này."
Giờ phút này, tim Chaeyoung đập nhanh như muốn phá l*иg ngực mà nhảy ra, cô nín thở, mọi người cũng như vậy, ánh mắt đều dừng trên người Lisa, chờ cô nói tiếp.

Ngược với Chaeyoung đang khẩn trương thì Lisa rất tự nhiên, thong thả mà giới thiệu với những người đang ngồi ở đây "Cô ấy chính là tổng tài của PC Khoa Học Kỹ Thuật, Chaeyoung. Cuộc họp lần này, chính là cùng PC Khoa Học Kỹ Thuật thảo luận chuyện hợp tác của đôi bên."

Nói đến đây, Lisa nhìn Chaeyoung cười ôn nhu, trở về vị trí ngồi của cô, giọng nói thanh lãnh trong phòng họp cứ quanh quẩn, cô nói "Park tổng, bắt đầu đi."

Chỉ vậy thôi sao?

Tim Chaeyoung đập vẫn chưa hồi phục lại, ánh mắt cô ngơ ngẩn mà nhìn Lisa.

Mục đích của Lisa là gì? Là muốn ở trước mặt tầng lãnh đạo của công ty mà trêu đùa cô? Hay làm cho cô khẩn trương, mong chờ rồi lại mất mát?

Trợ lý Lee bên cạnh cũng trố mắt, cô cho là La tổng muốn giới thiệu mối quan hệ với Park tổng cho mọi người biết, không nghĩ tới lại chỉ là một câu giới thiệu bình thường.

Lisa ngồi ở vị trí chủ trì, nhìn Chaeyoung mỉm cười, hai người ngồi ở hai đầu của bàn họp, khoảng cách ngồi xa nhất trong phòng họp chính là hai vị trí này, Chaeyoung nắm chặt, mở máy tính ra.

Trong phòng họp được trang bị các thiết bị công nghệ, nhấn nút lập tức cái cửa sổ trong suốt trong phòng họp biến thành vách tường màu trắng. Trên màn hình máy tính nhảy lựa chọn, trong đó có một cái là đồng ý chia sẻ màn hình với các thiết bị khác, Chaeyoung di chuyển con chuột, nhấp vào đó. Giữa màn hình máy tính nhảy ra một cái khung Chaeyoung nhấn đống ý.

Sau khi, Chaeyoung nhấp đồng ý thì bức tường ở bốn phía đồng thời xuất hiện ánh sáng, ngay sau đó hiển thị màn hình máy tính của Chaeyoung.

Màn hình máy tính sạch sẽ chỉnh tề, trên đó có một số icon có thể đếm được trên đầu ngón tay, hình nền máy tính chính là bầu trời đêm.

Chaeyoung ngước mắt nhìn về Lisa, ánh mắt Lisa dừng lại ở trên người cô, trên mặt vẫn duy trì nụ cười vừa rồi, tầm mắt hai người giao nhau, đôi mắt Lisa càng thêm phần ôn nhu, giống như mạch nước ngầm được giấu ở dưới đáy hồ, tâm Chaeyoung bị làm cho rối.

Trong phòng họp thực an tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn Chaeyoung. Mà phản ứng của cô đối với những người không hiểu sẽ cho là khẩn trương, cảm kích. Nhưng thật ra là mê loạn ý tình.

Hiện tại, Nancy muốn ném một quyển sách đi qua, chị dâu à, chị mau thu lại ánh mắt trần trụi kia đi, đừng nhìn chị của tôi nữa. Hiện tại đang mở họp a!

"Park tổng?" Lisa nhắc cô một tiếng, ý cười sâu xa, đôi tai Chaeyoung hơi hơi phiếm hồng, cúi đầu thu hồi nhanh ánh mắt.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu, dùng ba giây để điều chỉnh lại trạng thái của mình, click mở trên desktop một cái folder, bắt đầu là giới thiệu việc hợp tác lần này với La Thị sẽ mang đến những thay đổi gì.

"Công nghệ AI đang dần xâm nhập vào từng ngành sản xuất. Hiện tại, hệ thống khoá của quý công ty vẫn còn dựa vào loại bán thủ công. Trong quá trình thử nghiệm đã kiểm tra đo lường và điều chỉnh và có chuyên viên kiểm nghiệm..." Chaeyoung mở một cái video ra "Đối với thiết bị của quý công ty, công ty chúng tôi đã nghiên cứu ra hệ thống AI thích hợp với sản phẩm cũ của quý công ty."

Bam Bam lấy ra một cái hộp da nhỏ khoảng 15cm, bên trong có chưa một ổ cứng di động, đưa cho Chaeyoung.

Chaeyoung đưa tay giơ đồ vật trong tay lên "Phần mềm ở trong này, chỉ cần đem hệ thống phần mềm này đưa vào thiết bị và kết nối vào máy tính, thiết lập lại phần mềm bên trong thiết bị, thì thiết bị khoá đang có không cần phải thay đổi đã trực tiếp nâng cấp thành khoá AI độc lập."
Cô nhấp vào video, trên bốn vách tường lập tức hiển thị video giới thiệu về sản phẩm của giám đốc Kang, trong mỗi video đều có nội dung khác nhau. Chaeyoung một bên mở video một bên giải thích thêm.

Chaeyoung đã nhập tâm vào công việc, trạng thái rất tốt, khí phách hăng say, tràn đầy tự tin.

Nữ nhân nghiêm túc luôn làm người ta si mê, Lisa nhìn Chaeyoung mà không chớp mắt. Giống như tâm đang trôi dạt ở trên biển hoa mênh mông, xung quanh đều là màu những màu sắc ảm đạm, chỉ có riêng Chaeyoung là màu đỏ tươi lộng lẫy.

Video dài 40 phút cuối cùng cũng kết thúc, Chaeyoung tắt video đi, huỷ bỏ chế độ chia sẻ màn hình. Lập tức hình ảnh trên 4 bức tường bị cắt đứt, trong đó có một vách tường chậm rãi được kéo lên, một lần nữa biến trở lại thành cửa sổ.

Ánh sáng từ cửa sổ xuyên vào, Chaeyoung khép máy tính lại, ngẩng đầu lên nhìn Lisa đang ngồi ở phía xa kia, bình tĩnh mà nhìn cô.
"La tổng, đây chính là sự thay đổi mà PC Khoa Học Kỹ Thuật mang đến cho tập đoàn La Thị. Đương nhiên sẽ không ngừng tại đây, chúng tôi hi vọng có thể cùng tập đoàn La Thị hợp tác lâu dài."

Lisa nói "Park tổng, video nội dung rất hấp dẫn, nhưng có mấy vấn đề mấu chốt không thấy Park tổng đề cập đến. Nếu như thay đổi hẳn thiết bị khoá thì sẽ tốn bao nhiêu? Còn nếu dựa vào việc chúng ta đạt thành hợp tác, mỗi năm chúng tôi sẽ đầu tư bao nhiêu cho việc nghiên cứu mới, lợi nhuận mang lại như thế nào, nhiều hay ít?"

Mỗi một vấn đề, đều là tiền.

Phó tổng Thẩm nghe được trong lòng thầm nói, La tổng đây làm khó dễ Park tổng sao? Park tổng không phải là phu nhân của La tổng sao, vì sao lại chất vấn như vậy?

Anh em thì cần tính toán, chẳng lẽ vợ chồng cũng cần sao?
Chaeyoung nhìn trợ lý Lee ra hiệu, trợ lý Lee lập tức lấy dự toán kết quả kinh doanh của hạng mục này, đẩy ghế ra đi đến chỗ Lisa, chờ Lisa nhận được văn kiện, Chaeyoung nói: "Đây là dự toán kết quả kinh doanh của chúng tôi khi làm hạng mục này."

Lisa mở văn kiện ra, đọc nhanh như gió, đảo mắt nhìn mỗi một con số. Trước khi hạng mục bắt đầu, tổ hạng mục đã làm báo cáo đánh giá toàn diện, PC Khoa Học Kỹ Thuật mỗi một giai đoạn nghiên cứu đều làm báo cáo tài chính rõ ràng, cho nên đánh giá của bọn họ đều nằm trong phạm vi cho phép.

Lisa và Chaeyoung đã nói qua chuyện lợi nhuận sau đầu tư, hơn nữa dựa vào báo cáo dự kiến kết quả kinh doanh này, hợp đồng hợp tác giữa hai bên có thể ký.

Trước khi ký hợp đồng, Lisa đã sớm chuẩn bị thêm mấy phần báo cáo dự kiến kết quả kinh doanh và hợp đồng hợp tác đưa cho Nancy, để Nancy đưa cho những vị cổ đông ngồi gần cô ấy xem "Nancy, đem dự kiến kết quả kinh doanh và hợp đồng hợp tác đưa cho các vị cổ đông xem qua."
Vài vị cổ đông cầm được hợp đồng hợp tác, lật lật xem, sau đó lại xem sang đánh giá của các giai đoạn và báo cáo dự kiến, trong lòng đánh giá qua tỷ suất sinh lời, liền lộ ra sự hài lòng trên mặt.

"Mọi người cảm thấy như thế nào?" Hợp tác đã trên cơ bản đã thành, nhưng Lisa lại cố ý hỏi.

Mấy cổ đông đều gật đầu đồng ý, không có một ai phản đối.

Trong tay Jisoo cầm hai bìa da màu nâu bên trong kẹp hợp đồng, nội dung trong hợp đồng đều giống với nội dung mà các vị cổ đông vừa xem.

Cô đưa cho hai phần hợp đồng này cho La tổng, Lisa giơ văn kiện lên cười hỏi Chaeyoung: "Đây là hợp đồng ký kết bên trong là nội dung mà chúng ta đã thương lượng, bao gồm cả phân chia lợi lợi nhuận, Park tổng xác định không thay đổi sao?"

Hợp đồng ký xuống liền có hiệu lực với pháp luật không thể tuỳ ý mà sửa đổi hợp đồng.
Chaeyoung đứng lên, đi đến chỗ của Lisa, Jisoo tự giác đứng lên mà nhường chỗ ngồi cho Chaeyoung.

"Xác định không thay đổi." Chaeyoung ngồi xuống chỗ của Jisoo kế bên Lisa, mở hợp đồng ra, Jisoo đưa cho cô cây bút của cô nàng, Chaeyoung tiếp nhận cây bút không chút do dự mà ký tên lên chỗ của mình.

Lisa nhìn lại một nữa, sau đó mở nắp bút ra ký lên, hai người trao đổi hợp đồng với nhau, lại ký tên thêm lần nữa.

Trong cuộc họp chính thức đầu tiên, PC Khoa Học Kỹ Thuật cùng tập đoàn La Thị ký hợp đồng, chính thức xác lập quan hệ của hai bên.

Kế tiếp sẽ là mức đầu tư, cùng với kỳ hạn cải tiến thiết bị.

Những chi tiết như vậy không cần các lãnh đạo cấp cao và cổ đông tham gia, chỉ cần tổ hạng mục và tài chính của hai bên tham gia là được.
Chaeyoung ký xong đứng lên, chuẩn bị trở lại vị trí của mình, Lisa cũng đứng dậy theo, đột nhiên nắm lấy tay Chaeyoung.

Cảm xúc của Jisoo mênh mông trăm ngàn điều ngổn ngang, vấn đề trọng điểm tới rồi!

Lực trên tay Lisa không nặng không nhẹ, vừa đủ để nắm lấy tay Chaeyoung, không làm cho cô bị đau, ánh mắt Lisa đảo khắp phòng họp một lần, nhìn thấy phó tổng Thẩm thì dừng lại nửa giây.

"Có lẽ tất cả mọi người ở đây có chút khó hiểu, vì sao hôm nay ở hạng mục hợp tác này, tôi lại cho lãnh đạo của các bộ phận tham gia." Lisa ôn nhu nhìn Chaeyoung cười.

Lý trí yếu đuối của Chaeyoung lại bị người ta quấy nhiễu.

Lisa nói "Có một việc, tôi hẳn là nên phải thông báo sớm cho mọi người biết, người kết hôn với tôi, không phải là ai khác. Chính là người đang đứng bên cạnh tôi lúc này, Chaeyoung."
Trong phòng họp vang lên một tiếng Ồ, phó tổng Thẩm đã biết sớm hơn một chút, phản ứng rất bình tĩnh.

"Từ nay về sau, tôi không hy vọng lại nghe được tin tức linh tinh như tôi cùng Jung Jemin hay người đó kết hôn."

Ánh mắt lạnh lẽo của Lisa nhìn phó tổng Thẩm, trong lòng hắn lộp bộp, sau lưng là mô hôi lạnh, Lisa trịnh trọng mà nói "Tôi và Chaeyoung đã lãnh giấy kết hôn, cô ấy là thê tử trên pháp luật của tôi."

Chỉ là một cuộc họp, mà tâm của Chaeyoung bị Lisa làm cho bất ổn, từ thấp thỏm bất an, mong chờ rồi thất vọng, bình tĩnh hăng say mà làm việc. Cuối cùng không cho cô có thời gian phòng ngừa thì chốt lại là công khai thân phận, cái này so với đua xe còn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.

Chaeyoung kích động, tay không tự giác mà run theo cơ thể. Lisa cảm giác được cô đang khẩn trương cùng với bất an, nhẹ nhàng vuốt ve tay cô, nghiêng đầu ôn nhu nhìn Chaeyoung nói, "Đừng sợ, tôi ở đây."
Người trong phòng họp "..." cẩu lương đến rồi.

Một vị đại cổ đông đưa ra nghi vấn: "La tổng, chúng ta cùng với PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác là vì quan hệ của cô và Chaeyoung sao?"

Lisa cong môi cười "Tập đoàn La Thị và PC Khoa Học Kỹ Thuật hợp tác, không phải vì Chaeyoung là phu nhân của tôi, mà vì PC Khoa Học Kỹ Thuật sở hữu kỹ thuật mà chúng ta không có. Trước khi cuộc họp bắt đầu, tôi chỉ giới thiệu Chaeyoung là tổng tài, Hồ Đổng cảm thấy biểu hiện phía trước của phu nhân tôi không tốt sao?"

Hồ đại cổ đông hồi tưởng lại một chút, rồi cười haha "Cho dù không có tầng quan hệ này, tôi cũng duy trì hợp tác với PC Khoa Học Kỹ Thuật."

Cuộc họp hợp tác, gián đoạn thành chúc mừng và tán dương, các loại hoa từ mỹ lệ được nói ra, đem Chaeyoung khen đến tận mây trời, cùng với
Lisa rất xứng đôi.

Cuộc họp kết thúc, quan hệ của Lisa và Chaeyoung lập tức được lan truyền ra bên ngoài. Không đến 10 phút, cả tổng bộ lẫn công ty con đều biết.

Trong văn phòng, khu trà nước, phòng vệ sinh, chỉ cần tụ tập hai người trở lên, đều sẽ kích động mà thảo luận chuyện tình của La tổng và Chaeyoung.

Giám đốc Bam và giám đốc Kang vẫn còn đang ở trong trạng trong mộng, trong khoảng thời gian này bọn họ tăng ca thêm giờ mặc kệ sống chết mà tăng ca, sợ chỉ cần một chút sai lầm sẽ làm cho hợp tác của bọn họ với tập đoàn La Thị thất bại, kết quả hiện tại nói cho bọn họ rằng Park tổng của bọn họ, chính là lão bà của La tổng.

Là lão bà của người đứng đầu tập đoàn La Thị!

Trợ lý Lee thở hắt ra "Cuối cùng cũng không cần nghẹn ở trong lòng."
Bam Bam vừa nghe thấy, quay sang hỏi trợ lý Lee "Cô biết Park tổng và La tổng là một đôi?"

Trợ lý Lee trừng mắt với hắn "Hai người họ là một đôi còn chưa đủ rõ ràng sao? Bằng không La tổng sẽ đến chạy đến tiểu văn phòng công ty của chúng ta sao?"

Quả nhiên là đàn ông không có lòng dạ như đàn bà các cô.

"Là tôi mù mắt cho nên không nhìn ra được." Bam Bam rầu rĩ không vui mà thu thập đồ vật, đem máy tính bỏ vào trong túi. "Chúng ta còn phải đợi Park tổng sao?"

"Buổi chiều còn có mở họp, đương nhiên là phải đợi Park tổng." Trợ lý Lee nói xong, quay lại đã thấy Jisoo đứng ở cửa chờ các cô "Trợ lý Lee, tôi mang các người đi ăn trưa."

Đã là giờ nghỉ trưa rồi.

Trợ lý Lee hỏi "Park tổng đâu?"

Jisoo mỉm cười "Cô ấy cùng với La tổng còn có chuyện muốn nói."
Được rồi được rồi, lại bỏ rơi các cô, Lee Ji Eun cười giống như một đoá hoa sắp khô héo, miễn cưỡng mà tươi cười.

Người ở tổ hạng mục còn đứng ở trên hành lang, cùng tổng giám Chu vây lại đứng ở một góc bàn luận về cái gì đó. Nghe từ phòng họp có tiếng bước chân, ngẩng đầu thấy mấy người PC Khoa Học Kỹ Thuật ra tới. Lập tức ngừng đề tài.

Tổng giám Chu nhiệt tình mở miệng "Chúng tôi đang chờ mọi người, công ty chúng tôi vừa mới đổi đầu bếp mới, cùng đi ăn trưa với nhau chứ."

Chaeyoung và Lisa trở về văn phòng đến tận bây giờ còn chưa lấy lại tinh thần, nhớ đến việc nghe được những lời nói kia, ánh mắt Chaeyoung sáng rực mà nhìn Lisa, Lisa bị cô nhìn có chút không tự nhiên "Làm sao vậy, sao lại nhìn tôi như vậy?"
Nancy đến sofa ngồi "Chị không cùng chị dâu nói tiếng nào, liền công bố quan hệ của hai chị, chị dâu bị kinh hãi rồi."

Lời nói của cô làm cho Lisa có chút suy nghĩ, rồi giải thích với Chaeyoung "Lúc nãy khi phó tổng Thẩm ở trong văn phòng tôi nói chuyện muốn nói, thật ra hắn cùng tôi cũng không phải có chuyện gì công việc gì..."

Chaeyoung tiếp lời cô "Hắn nói em là tiểu tam phá hư tình cảm của chị?"

Lisa hơi kinh ngạc "Em biết sao?"

"Hôm qua, trợ lý của em có nói cho em, chúng ta gần đây hay đi cùng nhau, cho nên có chút tin tức, nói em là kẻ thứ ba đến câu dẫn chị." Sự cảm động trong lòng trong đôi mắt đều biểu đạt ra, Chaeyoung nhìn chăm chú người trước mắt "Chị muốn lãnh đạo cấp cao công ty tham gia, chính là muốn nói cho bọn họ quan hệ của chúng ta sao?"
Lisa gật đầu " n."

Tiểu bóng đèn nằm ở trên sofa sáng lên, Lisa liếc Nancy một cái, Nancy một chút ý tứ cũng không có.

"La tổng, có vài vị cổ đông trong phòng họp chờ ngài, có việc muốn thương lượng cùng ngài." Cửa văn phòng mở, thư ký Phó gõ cửa đứng ở cửa nói.

"Được, tôi biết rồi." Lisa lên tiếng, nhìn Chaeyoung nói "Tôi đến phòng họp một chút, hai người ở chỗ này chờ tôi."

Lisa đi rồi, để Chaeyoung và Nancy ở lại, chị dâu em chồng ngồi ở trên sofa đối diện nhau.

Chaeyoung hơi rũ đôi mắt, hồi tưởng lại mỗi một câu, Nancy nhìn lên bàn làm việc của Lisa, nhớ đến chuyện nhẫn kỷ niệm.

"Chị dâu, chờ tôi tốt nghiệp rồi, liền sẽ đến công ty làm việc."

Nancy đột nhiên mở miệng, Chaeyoung ngẩn ra một chút, ngước mắt nhìn cô mà cười "Không học thạc sĩ sao?"
"Không nghĩ đến, tôi muốn đến công ty làm việc, chia sẻ công việc với chị tôi."

Không biết khi nào chị cô trở về, Nancy không lòng vòng nhiều, liền tiến tới mục đích chính "Tôi nghe nói, mỗi sinh viên tốt nghiệp đều có một cái nhẫn làm kỷ niệm?"

" n, mỗi sinh viên tốt nghiệp đều sẽ có một chiếc nhẫn, một cái huy chương."

"Nhẫn của chị tôi vẫn luôn đặt ở kệ sách, chị dâu, đồ của chị được bảo quản như thế nào?" Nancy lơ đãng hỏi.

"Tôi không cẩn thận làm mất rồi."

Nancy muốn nói cái gì đó nữa, nhưng Lisa đã trở lại.

Hai người nói chuyện Lisa nghe được một ít, Lisa đi vào văn phòng, tâm tư Chaeyoung liền đặt lên người cô, Nancy kinh hồn đứng dậy, ngoan ngoãn cười "Chị, những cổ đông đó tìm chị nói cái gì?"
"Không có gì." Lisa bất động thanh sắc "Đi ăn cơm đi."

Chị cô đã dặn dò với cô, không được cho Chaeyoung biết chuyện nhẫn, Nancy không biết chị mình đã nghe được đến đâu rồi, cười nói giả lả, trước khi ra ngoài.

Chaeyoung cùng Lisa ở cũng đi theo sau, lúc đi tới cửa, Chaeyoung dừng chân kéo Lisa lại "Em muốn hỏi chị một vấn đề."

Nancy nghe được câu nói quay đầu lại, Lisa nhìn cô một cái, liền xoay người đóng cửa, Lisa nói "Em hỏi đi."

Mặt Lisa vẫn ôn nhu nhìn Chaeyoung. Các vị cổ đông có hàn huyên với cô vài câu, Lisa đoán là Chaeyoung muốn hỏi vấn đề vừa rồi cô đến phòng họp cùng các cổ đông nói chuyện phiếm có liên quan gì không.

Thấy trong mắt Chaeyoung có do dự cùng tìm tòi nghiên cứu, lại lật đổ đi suy đoán của mình, vấn đề Chaeyoung muốn hỏi, có lẽ có quan hệ với cô.

Vấn đề chưa được hỏi, Chaeyoung ôm lấy Lisa, tiếng tim đập thình thịch thông qua l*иg ngực mà truyền đến bên tai Lisa, Lisa có thể cảm giác được Chaeyoung hiện tại có bao nhiêu khẩn trương.

Chaeyoung hơi hơi cúi đầu, nhắm mắt lại, giọng nói cũng thấp dần, như gió thổi qua mặt nước, ở trong tâm hồ Lisa thổi thành từng gợn sóng "Hiện tại, chị có bao nhiêu phần thích em?"

"Em muốn hỏi cái này?" Lisa ngạc nhiên, ngay sau đó cười lên tiếng, cô ôm chặt lấy Chaeyoung, cái tay đặt ở sau lưng Chaeyoung, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của cô ấy, mái tóc dài mềm mượt mỏng như tơ lụa rất thoải mái.

Ngay lúc vừa rồi, tim cô cũng đập loạn cả lên, cô cho rằng Chaeyoung muốn hỏi cô, bắt đầu từ khi nào thích em ấy, Lisa ở tên tai Chaeyoung non nỉ trả lời "Thích đến nói không nên lời."

Thích đến nói không nên lời, là có bao nhiêu thích?

Đáp án này có trả lời hay không trả lời cũng giống nhau.

Trên thực tế, vấn đề Chaeyoung muốn hỏi không phải là cái này, cô muốn hỏi Lisa, có phải hay không từ thời đại học Lisa đã thích cô.

Lúc cô muốn hỏi vậy, cô lại nhớ đến mấy chuyện xảy ra giữa cô và Lisa khi vừa mới kết hôn được mấy ngày, đều là những hình ảnh mà cô tự mình đa tình.

Cũng chính tại nơi này, cách một bức bình phong cô hỏi Lisa, vì sao lại kết hôn với cô.

Câu trả lời của Lisa cô vẫn còn nhớ rõ, chị ấy nói với cô, chị ấy cần một cuộc hôn nhân để trả lời với ba mẹ.

Đáp án đã sớm biết rồi, cô cần gì phải hỏi, Lisa ở trước mặt Nancy nói thích cô nhiều năm rồi, chẳng qua là bởi vì lúc trước Nancy hỏi Lisa khi nào thì thích nhau, các cô đã lừa cô bé, nói rằng các cô từ thời đại học đã thích lẫn nhau.

Hiện tại, cô lại ngu ngốc đi hỏi Lisa có phải đã thích cô nhiều năm hay không, đại khái có khi sẽ nhận được sự giễu cợt từ Lisa.

Ngoài cửa, Nancy nghiêng đầu, đem lỗ tai dán lên cửa nghe lén, cửa này từ khi nào mà cách âm lại tốt như vậy? Làm sao cũng không nghe được.

Nancy dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình mà tự nghĩ đến hình ảnh phát sinh trong văn phòng, chị và chị dâu ở trước mặt công chúng ân ái chưa có đã ghiền, còn muốn ở trong văn phòng chơi trò tình cảm mảnh liệt a.

Nancy vẫn còn đang ở cửa nghe lén, cửa lại một lần mở ra.

Lisa ấn khoá cửa mà kéo cửa ra, Nancy vẫn duy trì tư thế nghe lén trọng tâm vẫn còn ở cửa, bất chợt lảo đảo ngã vào trong, Chaeyoung thấy cô em chồng mình lảo đảo về hướng cô, không nghĩ ngợi nhiều mà đỡ cô bé.

Trường hợp này có biết bao nhiêu xấu hổ, Nancy muốn biến thành trái bóng mà lăn tới sofa.

"Còn muốn ở trong ngực Chaeyoung bao lâu?" Lisa có chút không cao hứng, đem Nancy ở trong lòng ngực Chaeyoung mà lôi ra.

Chaeyoung cười cười "Đi ăn cơm đi." Cũng còn may chưa nói cái gì làm Nancy xấu hổ.
Ăn trưa xong, hai bên không cần nghỉ trưa, tiếp tục mở họp, họp tiếp các vấn đề lúc sáng trưa họp xong.

Cuộc họp buổi chiều, chủ yếu là các vấn đề chi tiết trong đầu tư, người tham gia hội nghị tổng giám Chu Châu bên bộ phận kinh doanh, tổ trưởng hạng mục là Choi Trình Thiệu và Trịnh Hạ.

Người của hai công ty ngồi ở hai bên đàm luận, trải qua một giờ phân tích tỉ mỉ và thảm khảo, xác định đầu tư là 1 tỷ.

Hiện tại, lạm phát rất lớn, nhưng 1 tỷ cũng không phải là con số nhỏ, trợ lý Lee kích động, ôm lấy tay Chaeyoung nói "Park tổng, 1 tỷ a!"

Một ánh mắt lạnh lùng bắn qua đây, Lisa lập tức trầm sắc, có chút không vui mà nhìn trợ lý Lee, chuẩn xác mà nói là nhìn chỗ trợ lý Lee ôm, sai địa phương rồi.

Trợ lý Lee cao hứng, không chú ý đến ánh mắt đối diện, Bam Bam ngồi bên cạnh chạm nhẹ vào cô mà nhắc nhở một tiếng "Trợ lý Lee."
Nếu là trước kia, trợ lý Lee muốn ôm Park tổng thì ôm, muốn hôn trên mặt một cái thì hôn, bọn họ không thèm nhắc nhở đâu, nhưng hiện tại đã khác.

Hiện tại, người ngồi ở chỗ kia, không chỉ là tổng tài tập đoàn La Thị, mà còn là lão bà của Park tổng. Nhìn ánh mắt La tổng, hắn là đại nam nhân còn nhìn ra là đang ghen.

Chaeyoung đẩy trợ lý Lee ra, đứng lên vươn tay đến chỗ Lisa "La tổng, hợp tác vui vẻ."

Bam Bam trong lòng không cấm mà bội phục Park tổng, Park tổng thật lợi hại, trong tình cảnh vậy mà còn nói được hợp tác vui vẻ.

Lisa áp cơn ghen xuống, cùng Chaeyoung bắt tay "Hợp tác vui vẻ."

Tan họp, sẽ có những người tự giác đứng dậy mà rời đi, đem phòng họp để lại cho những người còn có chuyện muốn nói mà trước hết là La tổng và Park tổng.
Jisoo đi ra cuối cùng, quan tâm mà đóng cửa lại giúp các cô.

"Buổi chiều, chị còn có việc gì sao?"

Sinh nhật Lisa không có cường điệu, thân là tổng tài tập đoàn nhưng cũng không tổ chức sinh nhật. Lịch trình an bài hôm nay, sẽ không vì sinh nhật mà có gì thay đổi, vẫn là một ngày làm việc bình thường thôi.

"Vẫn còn công việc." Lisa hướng đến gần Chaeyoung cười hỏi cô "Em muốn hẹn hò với tôi sao?"

"Muốn trải qua sinh nhật cùng chị." Lisa cười thật câu người, Chaeyoung không kiềm chế được, túm lấy góc áo cô mà hôn lên môi cô một cái "Đây là cái sinh nhật thứ nhất của chúng ta sau khi cùng nhau yêu đương."

Phòng họp nhỏ được làm bằng kính, người bên trong làm gì thì người bên ngoài đều thấy.

Một màn Park tổng hôn La tổng, những người trên hành lang đều thấy hết cả, trợ lý Lee oa lên một tiếng, che ngực lại, tâm thiếu nữ hừng hực toát ra một chuỗi màu hồng phấn.
Nhìn không ra tới Park tổng của các cô lại là người chủ động vậy a, nói một câu liền hôn một cái.

Tuy rằng chỉ là hôn nhẹ.

"Buổi tối sao?" Lisa hỏi.

Chaeyoung gật đầu, Lisa nghe xong, cười sủng nịnh ôn nhu, mở miệng lại là câu cự tuyệt: "Đêm nay không được, phải về nhà."

Đúng rồi, Lisa phải về nhà, mỗi năm sinh nhật, vào ngày này chị ấy đề trở về nhà, xem ra năm nay cũng không ngoại lệ.

"Vậy chị đêm nay về nhà bên kia ba mẹ sao?" Chaeyoung trong lòng có chút hối hận, sớm biết vậy, tối hôm qua đã tổ chức sinh nhật rồi.

"Không phải là tôi, mà là chúng ta. Đêm nay, chúng ta cùng nhau về nhà ba mẹ." Nhìn Chaeyoung ngơ ngác nhìn cô, Lisa cười nói sắp xếp tối nay "Tôi đã nói qua với ba mẹ, hôm nay buổi tối mang em về nhà gặp bọn họ rồi."
Hiện tại, đại não Chaeyoung trống rỗng, cô chưa từng nghĩ tới, Lisa sẽ mang cô về gặp gia trưởng vào hôm nay, bất ngờ như vậy cô không biết phải làm sao.

"Em cái gì cũng chưa chuẩn bị." Cô chỉ chuẩn bị quà tặng Lisa, còn dự định không về nhà ở bên ngoài cắt bánh sinh nhật.

Chaeyoung nhìn thời gian, hiện tại là hai giờ, các cô hẳn là vào giờ cơm tối sẽ về nhà, nói các khác, nhiều nhất chỉ còn 4 tiếng để cô chuẩn bị.

"Tôi đều chuẩn bị hết rồi." Lisa rất chu đáo, săn sóc, đã sớm chuẩn bị tốt để mang Chaeyoung về nhà. "Chúng ta đang yêu đương nhưng mà trong mắt ba mẹ thì chúng ta đã kết hôn."

Trong lòng Chaeyoung bất an, sự bất an của cô một chút cũng không che giấu, Lisa hơi hơi trầm ngâm, thay đổi chủ ý "Vậy thôi đi, chờ lần sau em chuẩn bị tốt, tôi lại mang em về nhà."
Lisa quá ôn nhu, ôn nhu đến mức làm Chaeyoung đau lòng, hôm nay là sinh nhật của Lisa, muốn mang cô về nhà, sao cô lại do dự như vậy được.

Nếu cô do dự, sẽ làm Lisa hiểu lầm.

"Em chỉ khẩn trương thôi, nếu chị đã chuẩn bị hết rồi, vì sao lại phải đợi lần sau. Đêm nay, em sẽ về nhà cùng chị." Chaeyoung nói xong nhấp môi dưới. "Buổi chiều, chị có thể cho em ít thời gian của chị không? Nói cho em một chút về ba mẹ của chị để em hiểu, em sợ em không lưu lại ấn tượng tốt."

Nói đến ấn tượng, Lisa phụt cười "Ấn tượng của ba em đối với tôi hình như không tốt nha."

"Nào có, ba em là người như vậy, em thích ai, ông ấy liền không xem vừa mắt." Chaeyoung nhanh giait thích.

"Em thích ai mà ông ấy không vừa mắt?" Lisa híp mắt lại, sắp ăn dấm tới nơi nữa rồi "Em còn thích qua ai nữa?"
"Không có, không có, từ khi sinh ra đến bây giờ, em chỉnh thích có một người, là chị." Tình ý đến rồi thì không ngăn được những lời âu yếm trong lòng muốn nói, Chaeyoung nói "Trước kia, hiện tại, về sau, em chỉ thích chị."

Lisa ôm lấy cô, ở bên tai nói "Tôi muốn nghe em gọi tôi là bảo bối nhi..."

Chaeyoung bị trêu đến đỏ mặt tai hồng, cơ thể nóng lên.

Cứ nhắc tới chuyện này, Chaeyoung hối hận, đầu óc cô lúc đó bị cái gì mà lại nhắn tin như vậy, đã nhanh tay rút về vẫn bị Lisa nhìn thấy được.

Người bên ngoài nhìn chằm chằm vào bên trong, ngay từ đầu còn làm bộ làm tịch mà lén nhìn, còn bây giờ thì tất cả đều chăm chú nhìn vào như xem phim điện ảnh đến cảnh nam nữ chính yêu đương.

Park tổng đỏ mặt, đây là lần đầu tiên mọi người thấy a.
"Bảo bối nhi..." Giọng nói run rẩy ở bên tai Lisa vang lên, kêu đến Lisa tê tê dại dại, Lisa quay đầu khắc chế mà hôn trên mặt Chaeyoung một cái, trước mắt ôn nhu cười "Kêu thật là dễ nghe."

Lisa buông Chaeyoung ra, không trêu đùa Chaeyoung nữa "Tôi còn có mấy phần văn kiện quan trọng cần xem, chờ xem xong rồi, tôi đến công ty đón em, mang em về nhà."

"Vậy ba me chị, hai người..." Gọi bảo bối nhi, Chaeyoung tâm loạn cả lên, lúc nói chuyện có chút thở dốc, giống như vừa mới kịch liệt vận động.

"Tự em xử lý đi." Lisa giơ tay giúp Chaeyoung sửa lại đầu tóc đang hỗn độn, tay theo sợi tóc mà trượt đến ngực Chaeyoung, chỉ vào chính giữa ngay tim mà nói "Những chuyện khác tôi đều có thể chuẩn bị tốt, nhưng đây là từ trái tim mà ra, cho nên em tự chuẩn bị đi."
Lisa thu hồi tay, xoay người chuẩn bị rời phòng họp, vừa xoay đầu, bên ngoài là một đống người đang hoảng đến không biết sao.

Một giây sau, nhân viên lập tức giải tán, chỉ để lại ba người của PC Khoa Học Kỹ Thuật, đi cũng không được mà ở cũng không xong. Cuối cùng, ba người làm thành cái vòng, làm bộ cái gì cũng chưa nhìn thấy.

Trợ lý Lee khẩn trương mà véo cái túi, giám đốc Bam vỗ vỗ cánh tay cô "Nhẹ một tí, nhẹ một tí, chúng ta chỉ là không cố ý, Park tổng sẽ không nói gì chúng ta đâu."

Giám đốc Kang cạn lời mà nhìn hắn, đây là không cố ý? Này là trần trụi mà xem.

Cửa phòng họp mở ra, Lisa cùng Chaeyoung sóng vai đi từ phòng họp ra, Lisa nhìn ba người liếc một cái, nói với Chaeyoung "Tôi đi làm việc."

Chaeyoung nhìn Lisa rời đi, chờ cô đi vào văn phòng rồi, Chaeyoung đi qua nói "La tổng đã đi rồi, các ngươi không cần giả vờ."
"A, giả vờ cái gì?" Trợ lý Lee quay sang nói, làm bộ tôi cái gì cũng không nghe, không hiểu, không biết.

Chaeyoung chỉ vào vách kính trong suốt "Giả vờ như cái gì cũng chưa nhìn thấy."

Ba người không dám nói lời nào, Chaeyoung nở nụ cười "Nhìn thì nhìn đi, tôi cùng với La tổng lại không phải cái loại quan hệ mà không ai biết."

Ba người gật đầu, trợ lý Lee nói nhỏ "Chúng tôi chỉ là làm bộ không thấy được chị đỏ mặt..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaa