81-85

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lisa theo bản năng mà lùi lại một bước, cùng Chaeyoung kéo ra khoảng cách, Chaeyoung lại không buông tha cô, sấn tới một bước, ánh mắt cực kỳ nóng mà nhìn Lisa, Lisa do dự trả lời "Giống như bị muỗi cắn."

Muỗi mùa thu rất độc, cắn một cái sẽ sưng lên, khi bớt sưng rồi vẫn sẽ để lại dấu đỏ trên da, qua mấy ngày mới có thể biến mất.

Nhưng mà trong lòng cô rất chắn chắn, cái này không phải bị muỗi cắn, cô ở trong phòng phòng tắm nhìn rất lâu, nhìn sao cũng thấy chủ cái dấu này chính là Chaeyoung.

Khoé môi Chaeyoung cong lên, nở nụ cười, cô nắm lấy cổ áo ngủ của Lisa, một tay vòng ra phía sau lưng ôm lấy Lisa, cúi đầu hôn lên cái dấu kia.

Ngọn lửa trong người đã cố dập cho tắt lại bén lửa trở lại, Lisa nhìn Chaeyoung, cảm giác được đôi môi mềm mại kia, tức khắc trong miệng lưỡi đều cảm thấy khô lại, theo ý thức mà nuốt nuốt.

Đôi môi kia thêm tí lực, hơi thở nóng phả lên trên cổ cùng với một chút ướt từ đầu môi kia chạm vào, cả người Lisa tê dại, nắm lấy vạt áo Chaeyoung mà khẽ gọi tên cô "Chaeyoung."

Toàn bộ cơ thể gần như là mất sức.

Trái tim thì đập liên hồi có thể nghe được nhịp đập của nó, Lisa cảm thấy đại não thiếu oxy nghiêm trọng, ngẩng đầu lên mà thở bằng miệng khi mà mũi đã không hoàn thành được nhiệm vụ của nó.

Từ nhẹ nhàng hôn lên đã trở thành hôn mυ"ŧ, làn da bị mυ"ŧ nổi lên một vết nhỏ, Chaeyoung buông Lisa ra, nhìn thấy dấu hôn mới, nói "Không phải là mũi cắn, là em hôn như vậy tạo ra dấu hôn đó."

Hai chữ dấu hôn dừng ở lỗ tai, làm Lisa mất khống chế.

Hơi thở cực kỳ mạnh mẽ áp sát lại Chaeyoung, đem Chaeyoung giam cầm vào đó. Chaeyoung bị đẩy áp lên tủ lạnh, trước người là cơ thể ấm áp của Lisa, sau lưng lại là tiếng máy móc ong ong phát ra từ tủ lạnh, Chaeyoung câu lấy cổ Lisa, nhiệt tình đáp lại.

Trong lúc ý thức dần dần mê ly, Chaeyoung lại nhớ đến tình tiết đã xem qua trong quyển sách

Hiện tại, các cô đang ở trên bếp bộc phát tình yêu mãnh liệt, hôn nhau khó chia lìa.

Lisa cuối cùng cũng còn chút tỉnh táo mà nhớ đây không phải là phòng ngủ.

Cảm xúc mất khống cũng bình ổn lại, trước mắt là một mảnh hỗn độn, quần áo của Chaeyoung bị cô xoa đến lộn xộn, Lisa tựa cằm vào vai Chaeyoung, nhẹ nhàng ôm cô thở dốc "Tiểu xảo thật là đáng yêu."

*Tiểu xảo: ý Lisa nói cách Chaeyoung diễn tả lại cái hôn xương quai xanh

Chaeyoung mất nửa ngày mới phản ứng lại là Lisa nói cái gì "Lisa!"

Lisa xoa xoa tóc cô, vuốt cho nó đi vào nếp, cười ôn nhu nói "Tôi đói bụng rồi."

Cô đổi hướng quay sang nhìn cái nồi áp suất ở trên bên, hơi nóng từ van còn phả ra, Lisa ôm lấy Chaeyoung, giọng nói mềm mại như đang làm nũng "Khi nào mới có thể ăn?"

Tâm Chaeyoung lại thiếu nghị lực mà mềm xuống "Bây giờ có thể ăn được rồi."

Lisa buông cô ra, Chaeyoung chỉnh lại quần áo, đôi tay cầm lấy cái khăn bếp mà nhấc cái nồi từ bếp xuống, để vào trong bồn rửa chén, sau đó mở vòi nước ra, xả nước lạnh lên nắp nồi cho nguội.

Mở cái nắp ra, bên trong chỉ có cháo trắng.

Lisa cầm cái thìa cùng với cái chén nhỏ, tự tay mà múc cháo, nhìn nồi cháo trắng trong lòng rất vui vẻ "Em đi tắm đi, tôi ăn xong rồi lên lầu."

Chaeyoung đứng ở bên cạnh nhìn một lúc, động tác của Lisa rất thong thả từng muỗi từng muỗng múc vào chén "Chỉ có cháo trắng, chị không chê sao?"

Lalisa quay sang nhìn Chaeyoung, đôi mắt cười như trăng khuyết rọi dưới mặt hồ gợn sóng "Chỉ cần em làm, tôi đều thích." Cô buông cái vá rồi cầm cái muỗng nhỏ mà múc cháo, thổi nhẹ rồi đưa vào miệng "Ăn rất ngon."
Cháo trắng thôi mà, có gì ngon chứ?

"Miệng của chị sao lại trở nên ngọt như vậy?"

Lisa nhướng mày, ánh mắt rơi trên ly thuỷ tinh, nước trong ly còn chưa uống hết, cô cầm ly nước lên đưa cho Chaeyoung, cười rất sâu xa "Tôi có uống qua nước mật ong."

Chaeyoung nghĩ rằng cô nên chạy nhanh, đừng nhìn La tổng thường ngày lạnh lùng hững hờ như vậy, một khi mà đào ra được đống băng trên người xuống thì sẽ nói những lời không đỡ được.

Tiếng bước chân đi xa, Lisa nhìn Chaeyoung đi vào phòng ngủ trên lầu, cười cười mà uống hết ly mật ong, liếʍ liếʍ khoé môi, cái ly nước này, không ngọt như của Chaeyoung.

Chaeyoung đi vào phòng tắm, dùng nước lạnh rửa mặt, đại não đang rất nóng cần được làm lạnh không thì nổ tung, đến lúc này cô mới nhận ra được sự biến hoá của Lisa.
Lisa trước kia rất dịu dàng ôn nhu, lúc hôn hai tay ôm lấy cô không dám làn càn mà xoa loạn lên, đêm nay không giống, tay Lisa lả lướt khắp cơ thể cô, từ sau ra trước, từ ngoài vô trong, mỗi nơi lướt qua như lửa cháy lan ra ngoài đồng cỏ.

Chaeyoung cởϊ qυầи áo, bỏ đồ dơ vào sọt, đi đến mở vòi hoa sen.

Nước ấm từ vòi chảy ra, xối lên toàn bộ cơ thể cô, Chaeyoung sờ nhẹ lên đôi môi, trên đó còn lưu lại một chút hương vị bạc hà, Lisa còn cắn cô vài cái.

Tắm rửa xong ra tới, Lisa đã ở trong phòng ngủ, cầm điện thoại ngồi trên sofa, giống như đang cùng ai đó nhắn tin.

Chaeyoung một bên chà lau tóc, một bên đến chỗ Lisa đang ngồi, Lisa cũng không có tránh cô, tiếp tục soạn tin nhắn, trên mặt cười ôn nhu "Tôi giúp em thổi tóc."
Lisa nhắn tin xong, đem điện thoại đặt lên trên bàn, đi lấy máy sấy.

Gió độ ấm vừa phải, Chaeyoung thoải mái nhắm mắt lại, dựa vào trong lòng ngực Lisa, tiếng máy sấy tóc đều đều cùng với bàn tay mềm mại của Lisa xoa xoa lên mái tóc, dần dần làm cô buồn ngủ.

Lisa đưa tay vào trong mái tóc, từng sợi tóc đã khô, xác định không còn hơi ẩm, tắt máy sấy, vỗ nhẹ nhẹ sau lưng Chaeyoung. "Thổi xong rồi." Ý bảo Chaeyoung có thể lên giường nằm.

Chaeyoung không có đáp lại, Lisa buông máy sấy, chân lui lại nửa bước, nghiêng người qua xem Chaeyoung.

Cô sấy tóc cho Chaeyoung, động tác cử động như vậy mà Chaeyoung lại ngủ được.

Lisa đỡ lấy cô, cẩn trọng mà đặt cô nàng nằm xuống giường, sau đó ngồi xổm xuống mà cởi dép trong chân Chaeyoung, đem chân cô đặt lên giường.
Lisa kéo chăn lên, đắp lên người Chaeyoung, tắt đèn, chỉ để lại một ánh đèn vàng nhỏ.

Đem máy sấy đi cất trong ngắn tủ, Lisa cầm điện thoại chui vào trong chăn.

Vừa vào trong chăn, thì có một cơ thể ấm áp nhích lại gần, mặc kệ là trong lúc ngủ hay tỉnh táo, Chaeyoung đã có một phản xạ có điều kiện, chỉ cần cô vừa mới lên giường, Chaeyoung sẽ lập tức ôm lấy cô.

Chaeyoung lúc nãy đã ngủ, lúc thời điểm Lisa giúp cô đắp chăn thì cô đã tỉnh lại, cô ôm lấy Lisa, đầu đặt lên bả vai Lisa, hơi thở cứ phả lên người Lisa, mê mang mà gọi "Lisa."

Lisa điều chỉnh lại tư thế cho thoải mái, ôm Chaeyoung "Tôi tưởng em ngủ rồi."

"Mới ngủ một lát thôi." Giọng nói Chaeyoung nhẹ nhàng, cánh tay vòng qua eo Lisa.
Lisa dịch người lên, đầu dựa vào đầu giường, giúp Chaeyoung mát xa đầu "Ngủ đi, tôi còn bận một lát."

Lên giường rồi, Chaeyoung không còn buồn ngủ nữa, ngọn lửa nhỏ trong lòng lại bập bùng cháy, cô ngẩng đầu nhìn Lisa một cái, Lisa đang nhắn tin "Trong công ty có việc gì sao?"

"Hạng mục đang có có chút việc, có một hạng mục báo cáo đánh giá có sai xót."

Một tay nhắn tin rất chậm, Chaeyoung năm lấy bàn tay đang giúp cô mát xa bỏ ra "Vậy chị làm đi." Ngọn lửa hết bập bùng.

"Không đau đầu sao?" Lisa lại đưa tay ra mát xa tiếp, ngón tay mềm mại mà niết cái trán của cô, từ từ mà nhắn tin, nhìn thì cũng không có gì sốt ruột cho lắm.

Chaeyoung nhắm mắt lại, hưởng thụ sự ôn nhu của Lisa "Uống qua nước mật ong rồi, cũng không đau lắm."
Buổi tối, cô chỉ uống chỉ uống rượu vang đỏ, một giọt rượu trắng cũng không chạm vào.

"Vậy là tốt rồi." Động tác trên tay vẫn không ngừng.

Động tác xoa nhẹ nhàng chầm chậm làm Chaeyoung rất thoải mái, bất tri bất giác cô lại đi vào giấc ngủ.

Lisa thu hồi lại cái tay đang mỏi, chỉnh sửa lại chăn, ánh mắt ôn nhu dần chuyển thành nghiêm túc.

Nhân viên ở dưới đang tăng ca, đối chiếu số liệu, Chu Châu giám sát bọn họ, thỉnh thoảng nhắn tin báo cáo cho La tổng.

Chờ Lisa buông điện thoại ra, đã là đêm khuya, Chaeyoung đã ngủ say.

Sáng sớm tỉnh lại, Lisa đã không còn ở trên giường, Chaeyoung xoa xoa đôi mắt nhìn đồng hồ, chỉ mới 7h hơn thôi, còn rất sớm.

Sớm như vậy, Lisa đã đi rồi?

Chaeyoung gọi cho Lisa, điện thoại rất nhanh được bắt máy, giọng nói ôn nhu truyền ra, Lisa hỏi: "Em tỉnh rồi sao?"
"Ân." Chaeyoung trở mình, ôm lấy cái gối đầu của Lisa, trên đó còn lưu giữ hơi thở của Lisa, Chaeyoung vùi đầu vào, giọng nói có chút rầu rĩ. "Chị đi từ lúc nào vậy? Mới có 7h hơn, đã không còn ở nhà."

"Mới vừa đi thôi." Lisa nắm chặt tay lái, cố gắng chú ý tình hình giao thông trên đường. "Có một cái cuộc họp khẩn cấp."

Mới 7h hơn mà mở họp khẩn cấp? Chaeyoung bọc chăn ngồi dậy, mở miệng hỏi kỹ hơn, cô nhớ tới, cô không phải là người La Thị, cũng không hiểu biết việc của bên đó, cũng không có tư cách hỏi công ty gặp vấn đề gì.

Câu nói muốn nói ra sửa lại "Chị đang lái xe?"

Lisa ừ một tiếng, Chaeyoung nói "Vậy chị lái xe cẩn thận, em ngủ tiếp."

"Được." Mặc kệ công ty có việc gì, khi nói chuyện cùng Chaeyoung, Lisa luôn mang theo sự ôn nhu.
Nói là muốn ngủ nhưng lại xốc chăn đi xuống giường.

Hôm nay, Chaeyoung đến công ty sớm, so với trợ lý Lee còn sớm hơn.

Nhìn thấy văn phòng tổng tài được mở ra, trợ lý Lee kinh ngạc, túi cũng chưa đặt xuống đã vào trong "Park tổng, hôm nay sao chị tới sớm vậy?"

Chaeyoung ngẩng đầu nhìn cô một cái, không trả lời, chỉ nói "Giúp tôi pha ly trà."

Trợ lý Lee đặt túi xuống, đi pha trà rồi mang vào văn phòng tổng tài.

Trên bàn là một đống văn kiện đặt lên đó, ngày thường những văn kiện này trước khi đưa đến văn phòng tổng tài, thì các bộ phận mang đến chỗ của cô, sau đó cô phân loại mới đưa vào cho Chaeyoung. Hôm nay, Chaeyoung tới sớm, chính mình tự lấy mang văn kiện vào trong.

Cho dù có đặt tâm vào công tác cũng không thể bình tĩnh lại, ngược lại càng xem càng lo lắng cho Lisa.
Trợ lý Lee đứng ở cạnh bàn, soạn các văn kiện ra, văn kiện nào cần xem để qua một bên, cái nào chỉ cần ký tên thì để ra một bên.

Chaeyoung uống ngụm trà, buông cây bút trên tay xuống, thở dài, trợ lý Lee nhìn cô một cái "Park tổng, hôm nay có chuyện gì xảy ra sao? Trạng thái hôm nay của chị không tốt lắm."

Ánh mắt đảo qua cổ Park tổng, tay trợ lý Lee ngừng một chút, cô lần đầu nhìn thấy dấu hôn trên cổ Park tổng.

Chaeyoung lắc lắc đầu, đứng lên nói "Mấy văn kiện này chờ tôi trở lại xem, tôi đi ra ngoài tí."

"Từ từ Park tổng." Trợ lý Lee ngăn cô lại "Trước khi đi, em thấy chị nên đánh lớp phấn che một chút." Trợ lý Lee chỉ chỉ lên cổ Chaeyoung.

Trên bàn có đặt sẵn một cái gương nhỏ, trợ lý Lee cầm cái gương nhỏ đưa cho Chaeyoung, Chaeyoung nhận lấy gương xem một chút, thấy được dấu vết của Lisa tối hôm qua lưu lại.
Đây là tối hôm qua ở nhà bếp, Lisa hôn lên a.

Lúc tắm rửa, Chaeyoung đã thấy, sáng nay ra cửa chỉ nghĩ đến chuyện công ty của Lisa, cho nên dùng phấn nền che lại.

Chaeyoung để gương lên trên bàn, bình tĩnh nói "Không sao, không cần che."

"..." Trợ lý Lee khâm phục, nhìn Park tổng rời đi, lúc ra sắp ra cửa, trợ lý Lee mới nhớ hỏi "Park tổng, chị đi đâu? Khi nào về?"

"Tôi đi La Thị." Chaeyoung nói "Rất nhanh sẽ trở về."

9h, Chaeyoung đến tập đoàn La Thị. Lễ tân nhìn thấy cô, nhiệt tình giống như đứng trước mặt bà chủ của mình vậy, đứng dậy chào hỏi. Chaeyoung mỉm cười gật đầu xem như là đáp lại.

Nhìn Chaeyoung đi đến thang máy, lễ tân lập tức cầm điện thoại nhắn vào trong nhóm của công ty [Lão bà của La tổng tới! Ai chưa thấy thì có thể nhân cơ hội này thấy a!]

Tin nhắn được gửi đi một phát, công ty đang an tĩnh lập tức náo nhiệt lên, như nồi nước sôi mà sôi sùng sục lên, tin nhắn lập tức bay tới liên tục, trong một phút mà đã có mấy trăm cái tin nhắn, chớp mắt một cái là không bỏ qua tin nhắn luôn.

Chaeyoung đi thang máy chuyên dụng lên lầu, những người chưa gặp Chaeyoung, đều là những nhân viên nhỏ bé, cũng không dám đến khu vực thang máy này, càng cũng không có lá gan mà vây ở phòng tổng tài để xem.

Ai...chỉ có thể chờ lão bà của La tổng đi ra mới có thể đứng ở bên cửa sổ mà nhìn, nhìn xa xa cũng được.

Ra thang máy, Chaeyoung ngựa quen đường cũ mà đến trực tiếp văn phòng Lisa, dọc đường đi, cô đang suy nghĩ nên mở miệng hỏi sao cho hợp lý.

Hỏi thẳng ra thì có vẻ đột ngột quá.

Chaeyoung hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, gõ cửa phòng tổng tài, thư ký Phó từ trong văn phòng ló đầu ra, mắt cười mà chào hỏi với Chaeyoung "Xin chào, Park tổng! La tổng còn mở họp, không có ở văn phòng, cô đi vào đó chờ La tổng, cửa văn phòng không có khoá."

Hắn vẫn còn nhớ rõ lần trước, Park tổng đến mà lúc đó La tổng đang tiếp khách, hắn mang người đi phòng khách, chọc cho La tổng không cao hứng, thư ký Phó nhớ rõ lời La tổng, về sau Park tổng đến phải để cho người vào trong văn phòng tổng tài chờ.

Lúc đó, ai mà biết thân phận thật sự của Park tổng đâu, là phu nhân của La tổng a.

"Được, cảm ơn." Chaeyoung ôn hoà đáp lại, vặn cửa ra đi vào trong văn phòng.

Cô ngồi trên sofa không bao lâu, thư ký Phó bưng trà với ít điểm tâm đi đến, "Park tổng, tôi có pha trà, nếu cô không thích thì tôi đổi cafe."

"Trà là được rồi." Chaeyoung rất ít khi uống cà phê, so với vị cà phê đắng nồng, cô lại thích vị thanh của trà hơn.

Nhận chén trà trong tay thư ký Phó, Chaeyoung tuỳ ý hỏi "La tổng mở họp bao lâu?"

Chung trà màu trắng ngọc, ly và nắp ly có một đường chỉ màu vàng, lá trà ở dưới chung dần dần nở ra, như được tái sinh một lần nữa trở về hình dạng ban đầu, nước bắt đầu loan ra là màu xanh của lá.

Thư ký Phó đứng bên người cô, hơi cong eo, nhớ lại một chút rồi nói "Lúc tôi tới, La tổng đã mở họp cùng với tổ hạng mục, tính đến giờ thì đã hơn một tiếng rồi."

"Có hạng mục mới muốn đầu tư sao?" Chaeyoung thổi lá trà sang một bên, ưu nhã mà nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn lá trà rồi lại nhìn thư ký Phó.

"Cái này tôi không rõ lắm." Thư ký Phó biết cái gì nên nói cái gì không nên, cười giả lả rồi lấy cớ có việc rời khỏi văn phòng tổng tài.

Có thể được Lisa giữ lại bên người để làm việc, phải là người cái cần nói thì nói cái không cần thì nên im lặng, Jisoo và tài xế Lương là người biết mối quan hệ của hai người từ sớm, nhưng miệng vẫn kín như bưng, hiện tại nói chuyện bóng gió thăm dò từ thư ký Phó là chuyện không thể.

Chaeyoung bưng trà, đi đến bàn làm việc của Lisa.

Trên bàn làm việc đặt các văn kiện sắp xếp gọn gàng ở trên đó, Chaeyoung uống một ngụm trà, không có lấy xem chỉ dùng mắt quan sát.
Ánh mắt nhìn mỗi một phần văn kiện, nhưng không có tin tức gì hữu dụng, Chaeyoung nhíu mày trầm tư.

Có lẽ, cô không nên đến đây.

Chính cô còn chưa xử lý xong việc trong công ty, còn tới đây hỏi chuyện công ty Lisa, tay cô cũng không có dài đến vậy.

La tổng biết Park tổng đến công ty sao? Thư ký Phó trở về văn phòng của mình ngồi xuống, lấy điện thoại, mở wechat ra nhắn cho Jisoo một tin [Tiểu Kim, Park tổng đến.]

Mặc kệ La tổng có biết hay không, hiện tại hắn nói cho Jisoo, Jisoo sẽ chuyển cáo cho La tổng.

Jisoo nhận được tin nhắn, nhìn thấy La tổng phát hoả, yên lặng khoá màn hình lại.

Hiện tại, không có cơ hội mở miệng.

Nancy rất lanh mắt, thấy màn hình điện thoại Jisoo sáng lên, cô liếc nhìn một cái đã xem xong tin nhắn.
Chaeyoung như thế nào tới công ty của các cô?

Tổ hạng mục từng người cuối đầu nghe giáo huấn, tổng giám Chu cũng không ngoại lệ. Trong phòng họp, không khí cực kỳ căng thẳng, Lisa trầm giọng, đem phương án sửa suốt đêm ra, một chút cũng không hài lòng quăng lên trên bàn họp, xoa xoa giữa mày "Kiểm tra số liệu một lần nữa, kế hoạch cũng không cần sửa, làm lại hết đi. Tan họp."

Mọi người trong phòng họp từng người đi ra, tổng giám Chu cầm tài liệu đi sau cùng.

Trong phòng họp chỉ còn lại ba người, Lisa giao phó cho Jisoo "Tiểu Kim, em đi tìm người điều tra ai là người phụ trách hợp cho hạng mục đầu tư lần này của tập đoàn MS."

"Vâng, La tổng." Jisoo gật đầu "Đúng rồi, La tổng, phu nhân đến công ty, đang ở văn phòng chờ chị."
Lisa lập tức đi ra khỏi phòng họp.

Một giây trước, mặt La tổng còn khó coi, giây tiếp theo thì đôi mày đang cau lại lập tức giãn ra, cười như mùa xuân đến, hoá ra La tổng thực sự thích Park tổng a.

Jisoo nhìn cửa mà thất thần cảm khái "Hoá ra, tình cảm thật sự có thể bồi dưỡng sau khi kết hôn." Cô nghĩ đến Jennie.

Nếu cô và Jennie có thể kết hôn, có phải cũng có thể bồi dưỡng tình cảm với nhau không?

Jisoo đã quên mất là trong phòng họp còn có một người nữa, lời vừa nói ra, La Vân Ta nghe không thiếu một từ nào.

Chưa kịp chuẩn bị lấy tinh thần, trên vai đã có gì đó đập vào đau đớn. Nancy nắm lấy bả vai Jisoo.

"Đau..." Jisoo đau đến hít thở không thông, hoang mang khó hiểu nhìn Nancy "Làm sao vậy, nhị tiểu thư?"
Mặt nhị tiểu thư xanh mét mà nhìn cô "Lời cô mới nói là có ý gì?"

Từng dòng ký ức cứ lội ngược lên, Nancy cắn răng, chị cô và Chaeyoung, ai là người lừa cô? Hay là cả hai người đều lừa cô?

"Không có ý gì." Jisoo biết chính cô vừa mới nói sai, cố gắng trấn định giải thích "Tình cảm Park tổng và La tổng, sau khi kết hôn càng tốt hơn trước."

Nancy cúi người tới gần, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế bức người, cực kỳ giống La tổng, Jisoo sợ hãi ngưỡng người ra, lưng dính sát vào ghế, thở cũng không dám thở.

"Jisoo, chị tôi và Chaeyoung, trước khi hôn không có tình cảm với nhau phải không?" Cô không nghĩ tới chị cô là loại người cưỡng bách Chaeyoung gả cho chị ấy.

Jisoo lắc đầu phủ nhận.

Trong lòng Nancy đã có đáp án rồi, buông Jisoo ra, ngồi xuống ghế nhưng bừng tỉnh "Trách không được chị tôi hỏi tôi một vấn đề, hoá ra là chuyện như vậy."
Jisoo không rõ là vấn đề gì, xoa chỗ bả vai bị nắm đau: "Nhị tiểu thư, đừng nghĩ quá nhiều, La tổng và Park tổng thực sự yêu nhau."

"Đều là giả." Nancy a một tiếng, đại não tức thời bị hỗn loạn.

Vì cái gì mà chị cô lại che chở cho Chaeyoung, lại nói với cô rằng Chaeyoung là người chị cô thích.Còn Chaeyoung vì sao lại ở trước mặt cô lại biểu hiện thích chị cô như vậy?

Những cái yêu thích đó đều thể hiện bằng mắt, là thật hay giả?

"Nhị tiểu thư, cô không sao chứ?" Nancy nhìn giống như bị đả kích, Jisoo vin tay lên ghế dựa qua, đứa nhỏ này, đừng nhìn thấy là 21 tuổi nhưng vẫn là một sinh viên chưa tốt nghiệp.

Nancy lắc lắc đầu, ngơ ngẩn đứng lên.

Cô phải suy nghĩ cho thật cẩn thận, là chị cô yêu đơn phương Chaeyoung, hay là Chaeyoung yêu đơn phương chị cô. Hay căn bản là hai người không có tình cảm với nhau, chỉ là diễn một tuồng kịch cho mọi người xem.
Thật là hao tổn tâm huyết của cô em gái này.

Đi tới cửa văn phòng, Nancy dừng bước chân lại, nếu như lúc trước không có tình cảm. Hiện tại, chị cô và Chaeyoung cũng có tình cảm với nhau, hai người từ giả thành thật, giống như Jisoo nói, tình cảm có thể bồi dưỡng sau khi kết hôn.

Chaeyoung bưng chén trà trong tay đứng ở bên cửa sổ, nhìn xem phong cảnh bên ngoài, Lisa mang giày cao gót, người còn chưa đến văn phòng, thì Chaeyoung đã nghe được tiếng bước chân lộc cộc, cố gắng nghe, người đến là Lisa.

Lisa xuất hiện ở cửa vừa lúc Chaeyoung xoay người lại, mỉm cười mà nhìn Lisa "Họp xong rồi sao?"

"Để em đợi lâu rồi." Lisa đi qua, mặt mày ôn nhu "Em tới lúc nào vậy?"

Nước trong chén trà cũng đã sắp thấy đáy, Chaeyoung ở chỗ này đợi chắc cũng 15 phút.
Chaeyoung buông chén trà, nói "Cũng không bao lâu, chỉ mới 10 phút thôi."

Lisa ở trước mặt cô có rất ít biểu cảm, luôn bày ra cho cô thấy, vĩnh viễn là sự ôn nhu săn sóc, Chaeyoung nhìn cô, trong lòng bồn chồn "Buổi sáng, chị ra cửa sớm vậy, em lo lắng công ty của chị xảy ra việc gì."

Lisa vẫn giữ nét mặt vậy, mỉm cười nói "Không có chuyện gì lớn, tôi đều có thể giải quyết được."

Sớm biết câu trả lời của Lisa nhưng trong lòng Chaeyoung vẫn có mất mát "Đúng vậy, chị đều có thể giải quyết." Giọng điều thấp thấp, ngang ngang không có tí cảm xúc.

Cô và Lisa vĩnh viễn đều có khoảng cách, cái khoảng các này không thể cùng chung một chăn gối mà loại bỏ được, cũng không thể thân mật hôn môi mà rút ngắn lại.

Mặc kệ ở trên phương diện nào, cô so với Lisa đều kém xa quá nhiều. Công ty cô xảy ra chuyện, Lisa có thể giúp đỡ cô dễ như trở bàn tay. Công ty Lisa xảy ra chuyện, Lisa sẽ không nói cho cô, bởi vì cơ bản là không cần đến cô.
Chaeyoung không muốn che giấu, cô ở trước mặt Lisa than ngắn thở dài "Chị một chút cũng không cần em." Cô ôm lấy Lisa, nhẹ nhàng hôn lên môi Lisa một cái.

Ánh mắt của Chaeyoung, câu nói vừa rồi, làm cho Lisa đau lòng, Lisa ôm lại Chaeyoung nhưng lúc này Chaeyoung lại đẩy Lisa ra.

Nhìn thấy biểu tình Lisa vì cái đẩy của cô mà khó hiểu và lo lắng, Chaeyoung lại đau lòng, nhẹ cười với Lisa: "Được rồi, không có việc gì là tốt. Em chỉ muốn quan tâm một chút xem công ty chị có việc gì không, nếu chị đã giải quyết được rồi thì em về lại công ty đây."

Lisa giữ cô lại, đôi môi mím lại, trầm mặc. Nhưng vài giây sau, đôi môi lại cong lên, trong lòng ấm áp, Chaeyoung quan tâm chuyện công ty, là bởi vì thích cô cho nên mới quan tâm.
"Hạng mục hợp tác với JJM và MS xảy ra vấn đề, giai đoạn trước đầu tư mấy trăm vạn coi như đổ sông đổ bể hết rồi."

Chaeyoung sửng sốt, Lisa cười cười với cô, kéo cô đến sofa ngồi xuống "Ngồi xuống đi, nếu em muốn biết, tôi sẽ nói cho em nghe."

Chuyện phát sinh đột ngột. Tối hôm qua, lúc Chaeyoung tắm rửa, cô nhận được tin nhắn, tổng giám Chu cùng với tổ hạng mục suốt đêm tăng ca đối chiếu số liệu, sửa chữa kế hoạch. Trên thực tế, đã không còn kịp rồi.

Lisa đem chuyện phát sinh từ tối hôm qua đến sáng nay, ngắn ngủi mười mất tiếng nói rõ cho Chaeyoung, "MS sớm đã biết vấn đề nhưng cố ý giấu diếm không nói, đến nổi bên JJM, tối hôm qua mới nhận được tin tức, lập tức liên hệ Chu Châu."

"Hợp tác ba bên, MS vì sao lại giấu diếm vấn đề không nói?" Cho đến nay PC Khoa Học Kỹ Thuật đều độc lập phát triển, chưa bao giờ cùng công ty khác hợp tác nghiên cứu chung một sản phẩm. Lần này cùng La Thị hợp tác, tất cả cũng vì Lisa "Chẳng lẽ bên công ty bọn họ không có tổn thất gì sao?"

"Nói ra thì rất dài." Thấy Chaeyoung nghiêm túc nghe, giống như sinh viên nghe lão sư giảng bài, ánh mắt chăm chú mà nhìn cô, tâm Lisa có chút rung động, nhích đến gần Chaeyoung, rồi nhẫn nại nói từng chi tiết một về dự án mà ba tập đoàn cùng hợp tác.

Dự án lần này, ba công ty cùng liên hợp đầu tư khai phá bất động sản,

Thị trường sau khi khai phá, giá nhà bắt đầu giảm, hôm nay một mét vuông 200 nghìn tệ, hôm sau một mét vuông giảm còn 180 nghìn tệ. Hiện tại, chỉ còn một vạn 10 nghìn tệ mét vuông.

Giá nhà cao làm cho tỷ lệ kết hôn sinh con ngày càng thấp, tỷ lệ ly hôn lại càng cao. Mật độ dân số bắt đầu giảm xuống.

Vì để thúc đẩy tỷ lệ kết hôn lên, trên cục mới đưa ra đề xuất hợp pháp kết hôn đồng tính.

Sau khi kết hôn đồng tính hợp pháp, thì tỷ lệ kết hôn tăng lên, càng có chuyện ngoài ý muốn là vợ chồng kết hôn với nhau làm tỷ lệ sinh sản ngày càng tăng, y học đã phát triển kỹ thuật thụ tinh ống nghiệm bằng trứng cùng trứng thành phôi thai cũng đã thành công.

Sau khi ở trong nước có kỹ thuật này, những người phụ nữ không muốn sinh con với đàn ông, lại nguyện ý sinh con với phụ nữ, đều là phụ nữ với nhau, có thể đồng cảm được cho bản thân mình, biết mang thai rất vất vả.

Về phương diện khác, vì để thị trường bất động sản nóng lên, chính phủ đã đề ra hàng loạt chính sách, trừ bỏ cách hỗ trợ cho tài chính cho vay tiền theo phương thức truyền thống. Một tháng trước, chính phủ còn ra chính sách hỗ trợ 100 nghìn tệ.

Đủ loại tín hiệu làm thị trường khởi sắc, trời đông giá rét đã qua đi. Trước khi bắt đầu chu kỳ mới, tập đoàn MS đưa ra hợp tác, ba bên liên thủ với nhau dẫn đầu thị trường.

Khác với phương thức truyền thống, dự án lần này chính là khu dân cư AI, chính phủ đã có nhiều ưu đãi liên quan đến AI, cái chính phủ đã đưa việc phát triển AI lên làm chiến lược chính. *AI: trí tuệ nhân tạo.

Lisa nói xong, nhớ tới một việc "Em có nhớ ngày chúng ta kết hôn không, lúc chụp ảnh nhân viên nói với chúng ta cái gì?"

Chaeyoung nhớ tới ngày đó liền cười "Nhớ chứ, lúc đó nhân viên không hài lòng với biểu cảm của chúng ta, còn trêu ghẹo có phải vì trợ cấp 100 nghìn tệ kia mà tới kết hôn giả."

Lúc ấy, tâm cô đã loạn hết lên chẳng nghĩ được gì, các cô không phải vì chính sách hỗ trợ kết hôn.

Có chính sách tự nhiên sẽ có đối sách, lĩnh trợ cấp 100 nghìn tệ, trong vòng 5 năm không được ly hôn, muốn ly hôn cũng có thể, nhưng phải trả lại 100 nghìn tệ và nộp phạt thêm 500 nghìn tệ.

"Lisa, chị nói xem chúng ta có nên đi mua nhà, để lãnh trợ cấp 100 nghìn tệ kia không?" Có tiện nghi ai mà không muốn chiếm.

Lisa phụt cười lên tiếng "Hiện tại, thủ tục ly hôn phức tạp, còn nhận thêm 100 nghìn tệ, khó càng thêm khó, đây là em muốn mua bảo hiểm cho hôn nhân của chúng ta sao?
"Đúng vậy." Chaeyoung cười khanh khách mà câu lấy cổ Lisa , câu đến trước mặt cô "Sợ chị thay lòng đổi dạ, đi thích người khác, muốn ly hôn với em."

"Trong năm năm ly hôn, phạt tiền chỉ với 500 nghìn tệ thôi." Mới vừa nói xong thì chỗ eo thịt mềm đã bị véo một cái, Lisa khống chế biểu cảm trên mặt của mình, vẫn mỉm cười như cũ.

"Em sẽ không cho chị có cơ hội ly hôn." Chaeyoung buông tay, lại xoa xoa chỗ eo đó.

Người nào đó ở ngoài cửa nghe lén "..." chuyện này so với tưởng tượng của cô ở trong phòng họp không giống nhau lắm.

Cửa văn phòng mở, cho nên Nancy nép vào tường dựng lỗ tai mà nghe lén. Jisoo cũng ở hành lang, nhìn thấy hành vi của nhị tiểu thư, xem như không thấy, mắt nhắm cho qua.

Lisa ôm lấy mặt cô, ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên đó, đem đề tài kéo về lại "Giai đoạn trước đầu tư cũng không nhiều lắm, mấy chục triệu cũng không phải là số tiền lớn, nhưng không phải tiền lót đường, vấn đề đều có thể giải quyết được.
Tài chính của tập đoàn La Thị rất mạnh, không thèm để ý đến số tiền nhỏ đó nhưng tuyệt đối sẽ không mặc kệ người nào đó đào hố muốn kêu nhảy là nhảy.

Độ ấm của lòng bàn tay Lisa áp lên má Chaeyoung, ánh mắt Lisa ngày càng nóng, nhắm mắt lại truyền hơi thở nóng bỏng lên trên cánh môi Chaeyoung.

Môi lưỡi dây dưa với nhau, Lisa ấn Chaeyoung ở trên sofa, chiếc ghế sofa là bằng da nhập khẩu từ Ý bị hai người cọ sát mà phát ra âm thanh. Người ở ngoài cửa nghe được, không biết âm thanh lạ này là gì, liền vọt vào trong.

Trong mắt Nancy, thì chị cô và Chaeyoung đang ôm nhau ở trên sofa mà hôn môi.

Có biến! Jisoo phản ứng lại thì Nancy đã đi vào, cô chạy vào theo "La tổng..."

Lời nói vừa thốt ra không kịp nuốt vào lại, quấy rầy hai người trên sofa.
Lisa ngẩng đầu, liếc hai người một cái, ánh mắt nhìn vào cửa, bình tĩnh mà ngồi thẳng người dậy, đem Chaeyoung ngồi lên "Lần sau, cho dù cửa có đóng hay không đóng thì phải gõ cửa."

Chaeyoung thì không được bình tĩnh như Lisa, ngồi trên sofa sửa sang lại quần áo che đi sự khẩn trương trong lòng cùng xấu hổ. Nancy nhìn chằm chằm Chaeyoung, phát hiện Chaeyoung có chút khác lạ.

Vị cô em chồng này không phải lần đầu nhìn cô và Lisa hôn môi, sao giờ lại dùng ánh mắt như vậy nhìn cô?

Lisa phát hiện ánh mắt hai người có chút không thích hợp, gọi Nancy một tiếng, đứng lên che khuất tầm mắt hai người.

La Vân Ta thu hồi ánh mắt lại, cười cười "Chị, em muốn nói chuyện với chị dâu."

Hành động Nancy có chút khác thường, Lisa liếc nhìn Jisoo, Jisoo đứng ở sau chỉ vào cửa, ý muốn nói Nhị tiểu thư vừa mới đứng ở cửa nghe lén các cô.
Lisa ngầm hiểu, cô và Chaeyoung nói chuyện đa số là chuyện công ty, nhắc vài câu cũng chỉ là chuyện ở Cục Dân Chính, cũng không có chuyện gì để Nancy muốn nói chuyện riêng với Chaeyoung.

"Em muốn nói gì thì nói ở đây đi."

Nancy không nghe, cô hỏi Chaeyoung "Chị dâu, em có thể nói chuyện riêng với chị sao?"

Chaeyoung đã sửa sang quần áo xong, cô đứng lên nhìn Lisa, biểu cảm của Lisa nhàn nhạt, nhưng ánh mắt rất rõ ràng muốn cô không đi ra ngoài nói chuyện riêng với Nancy.

"Em phải về công ty." Chaeyoung nâng cổ tay nhìn đồng hồ, nói xin lỗi "Trong công ty còn nhiều việc chờ em xử lý."

Lúc rời khỏi PC, cô nói với trợ lý Lee sẽ về liền, mà tới giờ đã 2 tiếng trôi qua.

Nancy trầm mặc, Chaeyoung nói lời tạm biệt với Lisa "Em về lại công ty đây." Thấy Lisa định tiễn cô liền mở miệng "Không cần tiễn em."
Trong thời gian này, cô đến La Thị thường xuyên, giờ thân phận La phu nhân cũng đã công khai rồi, không cần đối đãi giống như khách hàng.

Lisa đưa Chaeyoung ra tới cửa, Nancy nhìn theo, đuổi theo Chaeyoung, bắt lấy tay cô "Tôi vẫn còn muốn nói chuyện riêng với chị."

Một phút đều không chờ được.

Cô lôi kéo Chaeyoung đến phòng họp nhỏ ngay đó. Chaeyoung đột nhiên bị kéo đi, đi được hai bước chân đã lảo đảo.

"Nancy." Lisa cau mày, đi qua ngăn cản, La Vân Ta giơ gương mặt tươi cười với cô, vẫy vẫy tay "Yên tâm đi chị, em nói với chị dâu mấy câu thôi, sẽ không làm gì với chị ấy mà."

Chaeyoung bị kéo vào phòng họp nhỏ, Nancy buông tay cô ra, lập tức đóng cửa, nhốt chị gái bên ngoài.

Cửa phòng họp đóng lại, cách âm rất hiệu quả, Nancy chỉ qua góc cửa sổ "Chúng ta qua bên kia nói chuyện."
Bên kia cách xa cửa.

Lisa gõ cửa, Chaeyoung hơi do dự, đi qua mở cửa "Em và Nancy nói chuyện, chị đừng lo lắng, nói thế nào đi nữa em vẫn là chị dâu của em ấy."

Nancy rất phối hợp với Chaeyoung, rất thân thiết "Đúng vậy, Chaeyoung là chị dâu của em, em chỉ có mấy vấn đề hỏi chị dâu thôi, nếu chị một hai muốn nghe thôi thì đi vào trong đi."

Cô lấy tiến làm lui, Lisa trầm ngâm nửa giây, "Bọn em nói đi."

Chaeyoung đóng cửa lại, một lần nữa khoá trái, đi đến bên cửa sổ hỏi Nancy "Này cô em chồng muốn hỏi tôi cái gì?"

Đã lâu rồi không thấy cảm xúc thất thường của Nancy. Trong khoảng thời gian qua, mối quan hệ chị dâu em chồng giữa các cô ngày càng hài hoà, Nancy một tiếng chị dâu hai tiếng cũng chị dâu, kêu rất thân mật, coi như tiếp nhận mối quan hệ của cô và Lisa.
Nancy nhíu mày làm vẻ mặt hung dữ mà nhìn Chaeyoung, không gọi là chị dâu mà gọi thẳng tên "Chaeyoung, những lời chị nói lúc trước, bao nhiêu phần là thật?"

"Ý em nói cái gì?" Nói rất nhiều, vấn đề mà Nancy muốn biết, không nói rõ làm sao Chaeyoung biết.

"Là lời chị nói, đại học năm nhất đã thích chị tôi." Ngực bởi vì tức giận mà phập phồng, Nancy nắm chặt tay, giống như người kia trả lời mà không đúng ý là muốn đánh người "Chị và chị tôi trên căn bản là không có tình cảm, kết hôn rồi chị mới thích chị tôi, có đúng không?"

Mắt Chaeyoung nhìn qua bên hành lang, trên hành lang không có ai, Lisa cũng không còn đứng đó đã trở về văn phòng rồi.

"Không, trước khi kết hôn tôi đã thích chị ấy." Chaeyoung quay đầu nhìn Nancy. Gương mặt trẻ tuổi này cùng với Lisa lúc đó giống nhau 7 phần "Từ 17 tuổi đến bây giờ, tôi đã thích chị ấy 8 năm."
Chaeyoung cắn môi "Không phải nửa tháng, không phải 6 năm mà là 8 năm." Đôi mắt Chaeyoung đã bắt đầu đỏ, những đè nén trong lòng cũng nói ra "Có tình cảm với nhau sau khi kết hôn, chính là chị em đó."

Cô rất cẩn thận khắc chế cảm xúc của mình, cả người lúc nào cũng như đi trên một lớp băng mỏng, sợ doạ Lisa không thích cô.

"Từ lúc sinh ra đến bây giờ, tôi chỉ thích có một người, người kia chính là chị em." Chaeyoung xoay người, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không để cho Nancy thấy được cảm xúc của mình "Lần trước hai người đi Tấn Thiên, tôi cũng đến đó, thật ra trong công ty tôi không có việc gì. Là bởi vì đêm trước đó nhìn thấy lịch trình công tác của chị ấy, tôi cảm thấy luyến tiếc, chúng tôi vừa mới ở bên nhau lại phải tách ra, cho nên mới đuổi theo đến Tấn Thiên."
Nancy giật giật môi, như mắc nghẹn, không nói nên lời, chỉ có thể im lặng mà nghe Chaeyoung nói.

Thu qua, mang luôn cả sức sống đi theo, nhìn khắp nơi đều là những chiếc lá vàng khô.

"Ở khách sạn Tấn Thiên, đó là lần đầu tiên tôi tỏ tình với chị em, nói cho chị ấy biết, tôi thích chị ấy." Chaeyoung nở nụ cười "Tôi đề nghị chị ấy thử yêu đương với tôi, chị ấy đồng ý."

"Nếu nói dối, thì có thể là tôi đã lừa em, nói rằng từ thời đại học chúng tôi đã yêu nhau, chị của em thích tôi cũng không có bao lâu."

Tay nắm chặt thành quyền của Nancy đã buông lỏng ra, cô đột nhiên cảm thấy đau lòng cho Chaeyoung, nhớ lại những lời chị gái cô nói lại thấy có gì không đúng.

Muốn gào thét sự thật.

"Chaeyoung, chị của tôi, chị ấy..." Nancy ngậm miệng lại, không nói tiếp, chị cô thật ra cũng thích Chaeyoung, từ thời đại học đã thích rồi.
Chaeyoung cười cười "Em còn muốn hỏi cái gì?"

Nancy lắc đầu, cô cần chút thời gian để tiêu hoá cái sự thật này.

"Vậy tôi về công ty." Chaeyoung chuẩn bị đi, Nancy gọi cô lại "Từ từ đã, Chaeyoung."

Nancy đi qua "Chị của tôi, không hề biết chị thích chị ấy nhiều năm rồi phải không."

Chaeyoung gật đầu.

"Vì sao lại không nói?"

"Bởi vì tôi đã làm rất nhiều việc, không muốn để chị ấy biết." Chaeyoung nhướng mày "Nếu chị ấy biết rồi, sợ là sẽ không thích tôi."

"Tại sao?" Cô em chồng biến thành đứa trẻ tò mò.

Chaeyoung nhịn không được, học theo Lisa sờ sờ đâu em gái "Ai sẽ thích một kẻ biếи ŧɦái, thích theo đuôi đâu."

Nancy: "...." Chaeyoung đang nói chị ấy biếи ŧɦái?

Chaeyoung mở cửa phòng họp nhỏ ra, Lisa gỡ tai nghe không dây xuống, từ trong văn phòng tổng tài đi ra, nhìn Chaeyoung với tâm tình phức tạp.

Ở tập đoàn La Thị, mỗi một phòng họp, đều có cài thiết bị nghe lén, Lisa không nghĩ đến có một ngày cô lại phải dùng cách này để phát hiện ra được sự thật mà cô muốn biết.

Cô đứng ở cửa nhìn Chaeyoung, trong lòng có hàng vạn cảm xúc cùng kích động. Trên mặt lại thể hiện ra như mình cái gì cũng không biết, không nghe "Các em nói xong rồi sao?"

"Ân, nói xong rồi." Chaeyoung cười trả lời, nhận thấy Lisa không có gì khác thường, Nancy cũng đứng ở phía sau, Chaeyoung quay đầu nhìn Nancy, Nancy ngầm hiểu, cô sẽ không nói cho chị cô.

Độ đáng tin cậy của cô em chồng là 0%.

Ở trước mặt chị gái, Nancy làm sao mà chống đỡ nổi được 3 phút.

Nancy cũng biết, bản thân cô mà nghe chị gái hỏi, cô và Chaeyoung ở trong phòng họp nói cái gì, lần thứ nhất cô sẽ nói cho có lệ, nhưng hỏi lại lần nữa, cô sẽ ngoan ngoãn thẳng thắng thật thà mà trả lời hết.

Trước khi bị hỏi, Nancy thức thời mà chạy

"À chị, em mới nhận được tin nhắn của giảng viên, giữa trưa muốn mở họp." Chị cô không nói gì, cô nói tiếp "Ngày mai, phải thuyết trình rồi, hôm nay là ngày cuối sửa lại."

Chuyện thuyết trình luận án tốt nghiệp, cô đã nói cho chị cô biết, cô nói vậy chắc chắn chị cô sẽ không hoài nghi cô nói dối.

"Em đi cho kịp giờ, em đi trước đây." Nói xong liền chạy mất, bỏ Chaeyoung ở lại.

Hi vọng ngày mai cô quay lại, chị cô đã quên mất chuyện hôm nay.

Chị cần chị cô không hỏi, cô đảm bảo chính cô sẽ không nói gì.

"Em phải đi sao?" Lisa ổn định được tấm trí của mình, đi đến gần Chaeyoung.

Không được, muốn ổn cũng không được.

Mỗi một bước đến gần Chaeyoung, thì tim lại không khống chế mà đập nhanh hơn, trong đầu không ngừng vang lên lời nói của Chaeyoung.

Không phải nửa tháng, không phải sáu năm, mà là 8 năm, từ khi sinh ra đến nay tôi chỉ thích một người, người kia chính là chị em...

Lần đầu ngủ chung với nhau, cô hỏi Chaeyoung có người thích hay không, Chaeyoung trả lời với cô "Chúng ta đã kết hôn."

Những lời Chaeyoung nói ra, những chuyện đã làm, đã sớm lộ ra là Chaeyoung đã thích cô rất lâu rồi.

Cô, vì sao lại không nhận ra?

Không, cô có nhận ra, cô có hoài nghi, cũng tại lúc đầu Chaeyoung nói với cô, là em ấy không thích cô, em ấy là vì công ty, cô mới không tin, sợ tự mình đa tình.

Chaeyoung ôm lấy cánh tay Lisa, kéo cô ra hướng thang máy. "Nếu chị đã tới đây thì tiễn em đến thang máy đi."

Phòng họp nhỏ rất gần thang máy, Lisa nghiêng đầu nhìn Chaeyoung, Chaeyoung che giấu tốt quá, nếu không phải chính tai cô nghe được, thì không biết bao lâu nữa cô mới biết được Chaeyoung đã thích cô bao lâu?

"Chaeyoung." Lalisa gọi Chaeyoung một tiếng, Chaeyoung quay đầu thì cằm đã nắm lấy, ánh mắt Lisa sáng rõ nhìn cô.

Muốn làm cái gì, trong lòng đã tự hiểu.

"Nơi này là..." Lúc thang máy mở cửa, Lisa đã hôn lên đôi môi cô, đem lời nói thổi ngược lại vào trong miệng cô.

Đinh...tiếng cửa thang máy nhắc nhở, rồi lại từ từ khép lại, Lisa ôm chặt lấy Chaeyoung, cảm xác dâng trào, cuồng nhiệt mà hôn lấy đôi môi kia.

Đinh...tiếng thang máy cách đó không xa vang lên.

Lúc này, tiếng thang máy là thang máy của nhân viên.

Cửa thang máy mở ra, phó tổng Thẩm cùng vài vị giám đốc đang thảo luận mới nhau, phó tổng Thẩm đứng ở trước, mới vừa nhấc đầu ra khỏi cửa, nhìn thấy cảnh không nên thấy, lập tức giang đôi tay ra, dùng thân thể là che lấp cửa tháng máy, hạ giọng "Quay vào đi!"
Cả cơ thể của phó tổng Thẩm chặn cửa thang máy, thân lùn người béo nên che được cả cái cửa, vài vị giám đốc hoang mang muốn nhìn ra ngoài, phó tổng Thẩm dương cung mua kiếm áp lại đám người phía sau, mấy vị giám đốc đều bị hắn đẩy vào trong, thiếu chút nữa là ngã chống vó.

Phó tổng Thẩm nhấn nút đóng cửa thang máy lại, chờ cửa thang máy đóng lại rồi mới nhẹ nhàng thở ra, vài vị giám đốc khó hiểu: "La tổng ở bên ngoài mà."

Bọn họ chính là tới tìm La tổng, La tổng ở ngoài đó vì sao lại không thể ra? Mấy gương mặt đăm chiêu nhìn phó tổng Thẩm.

Phó tổng Thẩm đỏ hết cả mặt lên, tuổi đã lớn rồi còn làm hành động không đúng đắng nói "Park tổng cũng ở đó..."

Được rồi, bọn họ hiểu rồi.

"Vậy khi nào chúng ta đi ra ngoài tìm La tổng?" Cũng không thể cứ đứng ở đây chờ.
Thang máy nhoáng lên, bắt đầu đi xuống dưới, ở tầng dưới có người nhấn sử dụng thang máy.

Phó tổng Thẩm ấn tầng lầu dưới , thang máy rất nhanh dừng lại, phó tổng Thẩm đi ra ngoài chỉ chỉ thang bộ "Đi ra thang bộ đứng đi, ở đó chờ lát, chắc Park tổng sắp đi rồi."

"Em nghe được tiếng phó tổng Thẩm." Chaeyoung đối với giọng nói của người này có ấn tượng khắc sâu, cô thở gấp, bám vào vai Lisa, sắc mặt hồng hào, ngước mắt nhìn vào ánh mắt nóng bỏng của Lisa, cơ thể bất giác mà rùng mình.

Lisa sao lại không thông báo gì hết, đột ngột hôn cô như vậy.

Còn lại ở cửa thang máy nữa chứ, lúc nào nhân viên cũng có thể đi lên.

Lisa nuốt nước miếng, cổ họng nhấp lên nhấp xuống, tiếng nuốt nước miếng đến bên tai Chaeyoung, chọc cho ý thức của Chaeyoung điêu đứng, nhìn thấy vệt nước trên môi Lisa, cái đầu đang nóng của Chaeyoung lập tức nghĩ đến việc hôn lên để lau cái dấu vết kia. Nghĩ là làm a, Chaeyoung đã khác xưa.
Ở trên vách tường ốp gạch men sứ, phản chiếu hình ảnh của hai người, Jisoo nhìn thấy, hơi sửng sốt, nhìn thấy La tổng và Park tổng, cong lưng mà chạy, khom lưng lùi lại từng bước một, trở về văn phòng mình.

Thư ký Phó buồn cười, lên tiếng định hỏi Jisoo sao vậy thì đã bị phát cho một ánh mắt lạnh lùng, ngón trỏ dựng lên trước môi, làm vẻ mặt nghiêm trọng tới mức nụ cười trên mặt thư ký Phó tắt luôn.

Hôn rồi ngừng, ngừng rồi hôn, hai đôi vợ vợ son đứng trước thang máy thật lâu, chân Chaeyoung không vì mỏi nhưng vì đê mê mà nhũn ra bước đi không nổi, dựa vào trên tường mà há miệng thở dốc, Lisa dán vào người cô, giọng nói cũng tiếng được tiếng mất "Nancy, kéo em vào phòng họp nói chuyện gì?"

Hoá ra là ghen, cho nên mới ở đây mà hôn cô điên cuồng.
Chaeyoung cười lắc đầu, "Không thể nói cho chị nha, đó là bí mật." Sợ Lisa hiểu lầm, Chaeyoung ôm mặt Lisa, mà hôn hôn lên đó "Em với con bé là quan hệ chị dâu em chồng. Tâm của em đều ở đây nè."

Lisa đè tay Chaeyoung lại, chậm rãi nói "Chị dâu, chị với chị tôi hai năm rồi chưa làm gì đi."

"...quyển tiểu thuyết kia em chỉ nhìn câu đầu thì không xem nữa." Chaeyoung ngượng ngùng rũ mắt.

Lisa dán lên bên tai cô, cười nói "Phải không?" Xoa xoa đầu tóc "Thật sự, em không nói cho tôi biết bọn em nói gì à?"

Hơi thở gần trong gang tấc, phảng phất lên da, Chaeyoung cảm giác ngứa, theo bản năng mà quay đầu, đối diện với đôi mắt thâm thuý kia của Lisa. Trong lòng có gì đó rơi rớt, cô có cảm giác, Lisa biết cô và Nancy nói cái gì.
Đương sự biết được đã trốn mất, Lisa không có khả năng biết.

"Em phải đi về công ty." Chaeyoung lấy điện thoại ra nhìn, trên màn hình đều là tin nhắn, cô đưa cho Lisa xem "Trợ lý Lee tìm em, trong công ty có rất nhiều việc."

"Được rồi." Lisa buông cô ra, giúp cô nhấn nút thang máy "Aizz, phu nhân cùa tôi với em gái tôi, có bí mật không thèm nói cho tôi biết."

Bí mật này còn không nhỏ.

Nhờ cuộc nói chuyện hôm nay, lúc không có cô ở bên cạnh hai người này, Chaeyoung đã nói không ít chuyện thời đại học cho em gái cô nghe.

Thang máy vẫn luôn đứng lại ở tầng này, nhấn một cái liền mở, Chaeyoung đi vào thang máy, xoay người nhìn ngoài cửa khẽ oán, vui vẻ mà trêu chọc "La tổng, chị OOC rồi."

*OOC là viết tắt của Out of character, ám chỉ Lisa đang làm những chuyện vượt ngoài tính cách ban đầu.
Lisa thu hồi vẻ khổ sở, câu môi cười "Về sau sẽ càng lợi hại hơn."

Chaeyoung sửng sốt, tâm thình thịch muốn nổ tung, nụ cười này của Lisa, thật nguy hiểm.

Tiễn Chaeyoung đi rồi, Lisa sửa sang lại quần áo đã làm cho nhăn nhúm, xoay người về lại văn phòng.

Nghe được tiếng bước chân trên hành lang, phó tổng Thẩm vẩy tay, "Xong rồi, xong rồi, chúng ta có thể đi tìm La tổng."

Nancy không có đi khỏi công ty, cô ở dưới sảnh lớn chờ Chaeyoung, nhìn đồng hồ, giờ này Chaeyoung còn chưa xuống.

"Hơn hai mươi phút rồi, sao còn chưa xuống dưới?" Nancy nôn nóng gõ gõ cái bàn, trong lòng bất an nói thầm.

Lễ tân đang nói chuyện phiếm trong nhóm chat hăng say, bị tiếng gõ bàn làm hoảng sợ, điện thoại rơi khỏi tay rớt xuống bàn.

Nancy liếc nhìn lễ tân một cái, tiếp tục nhìn thang máy.
Lúc cô đang thiết tha mong chờ, cuối cùng cửa thang máy cũng mở.

"Chaeyoung." Nancy bước nhanh qua "Chị làm gì mà lâu xuống vậy?"

Chaeyoung? Ánh mắt của lễ tân thật vi dịu, nhị tiểu thư gọi Park tổng không đúng lắm.

Nếu không gọi là Park tổng cũng nên gọi là chị dâu chứ.

"Em không phải đi đến trường rồi sao?" Chaeyoung không trả lời mà hỏi ngược lại

Nancy sóng vai đi bên cạnh, vừa đi vừa nói chuyện: "Tôi lừa chị tôi thôi, sợ chị ấy hỏi. Nhưng mà thật sự lúc sau đúng là có nhận được tin nhắn từ bạn học, buổi chiều mở họp lớp với giảng viên."

Lễ Tân nhìn theo bóng dáng của hai người, cảm giác như là cô đã biết được một bí mật lớn.

Nhị tiểu thư và Park tổng quan hệ thật không bình thường, vì Park tổng lừa La tổng.

Cảm thấy cốt truyện thật cẩu huyết!
Nhất định là do cô nghĩ nhiều rồi.

Lisa vào văn phòng không bao lâu, phó tổng Thẩm mang theo vài vị giám đốc gõ cửa văn phòng cô, Lisa nhìn các giám đốc, mấy người này đều là người phụ trách công việc với tập đoàn JJM. Buông bút máy hỏi phó tổng Thẩm: "Có việc gì?"

Phó tổng Thẩm mặt cười tươi "Phó tổng Jung phát thiệp mời cho chúng tôi, buổi tối có tiệc rượu mời chúng tôi cùng đi."

Jisoo gõ cửa, nói "La tổng, phó tổng Jung gọi điện thoại đến, mời chị buổi tối tham gia tiệc rượu, người tham gia đều là những người có quan hệ hợp tác với JJM."

Tập đoàn JJM thường xuyên mở tiệc rượu, tiệc rượu này có tên là Tiệc rượu giới kinh doanh.

"Phó tổng Thẩm mới vừa nói cho tôi rồi." Lisa không tỏ thái độ gì, ánh mắt đang nhìn Jisoo dời qua phó tổng Thẩm "Ông tiếp tục nói đi."
Chaeyoung và Nancy ở bãi đỗ xe đường ai nấy đi, ngồi trên xe, lại nhớ đến hình ảnh ở trước thang máy vừa rồi.

Cảm giác ấm áp ở trên môi vẫn còn lưu lại, tim Chaeyoung cứ như vậy mà đập thình thịch không ổn định, Chaeyoung che ngực lại, Lisa ngày càng thích cô rồi.

Buổi chiều, gần tới giờ tan làm, Chaeyoung nhận được tin nhắn của Lisa, đêm nay Lisa tham gia tiệc rượu của JJM.

Chaeyoung đang bận rộn nhưng ngừng lại, gọi cho Lisa, "Chị đi một mình?" Tròng lòng cô lại bất an, vấn đề mấu chốt là, tiệc rượu của tập đoàn JJM.

Đầu điện thoại bên kia hơi trầm ngâm, Lisa cười khẽ "Có phó tổng Thẩm với mấy giám đốc, có Jisoo nữa."

Mark đang lái xe, Jisoo đang ngồi ở ghế phụ phía trước, Lisa nhìn hai người, rồi hỏi Chaeyoung: "Buổi tối, em có rảnh không? Tiệc rượu có thể mang theo người thân, nếu em rảnh thì đi cùng tôi."
PC Khoa Học Kỹ Thuật cùng tập đoàn JJM không quan hệ hợp tác gì với nhau, cũng không có tên trong danh sách mời.

Nhìn trên bàn còn rất nhiều việc, Chaeyoung nói "Có rảnh."

Trợ lý Lee ngẩng đầu nhìn cô một cái, yên lặng mà đóng văn kiện lại, nhỏ giọng phá đám: "Park tổng, chị không có rảnh, chị còn rất nhiều công việc cần làm."

Chaeyoung liếc cô nàng một cái, cười nói với Lisa: "Em trực tiếp qua đó tìm chị, chị gửi địa chỉ cho em đi."

Màn đêm buông xuống, cảnh đêm ồn ào náo nhiệt của Giang Lâm khác hẳn so với ban ngày, Chaeyoung không có lái xe, cô để cho trợ lý Lee đưa cô lên nơi tổ chức tiệc rượu.

Đứng ở trước cửa là bốn người bảo an cao to, trang bị bộ đàm không dây, trên mắt còn đeo kính thông minh, mọi thông tin dữ liệu đều được đưa vào trong chiếc kính này có thể phân biệt được các khách mời, Chaeyoung ở trên xe quan sát một lát, mới mở cửa xuống xe.

Trợ lý Lee cũng theo cô đi xuống xe, cô không yên tâm để một mình đi vào bên trong, "Park tổng, em đi vào chung với chị."

"Không cần." Chaeyoung nhìn cô cười, cho trợ lý Lee một ánh mắt yên tâm, đi đến cửa hội sở.

Đúng như dự kiến, bảo an ngăn cô lại, khách khí nói: "Thật xin lỗi vị tiểu thư này, nơi này đang tổ chức tiệc rượu, chỉ có khách mời có thể đi vào."

Mắt kính thông minh quét gương mặt Chaeyoung ba lần, bảo an rất chắc chắn xác nhận, vị tiểu thư này không có trong danh sách khách mời.

Trợ lý Lee vẫn chưa rời đi, nhìn thấy Park tổng nhà cô bị người ta cản lại, tức khắc giận, Park tổng mà cũng dám khi dễ! Định đi qua nói chuyện.

Đi được nửa cửa, thì từ bên trong xuất hiện một người, khuôn mặt lạnh lùng, khí thế lạnh lùng cao ngạo, "Cô ấy là phu nhân của tôi, cũng là khách mời."

Nghe được giọng nói, vài tên bảo an quay lại, trên mắt kính lập tức quét qua gương mặt kia. Chính là tổng tài của tập đoàn La Thị.

Lisa đi đến trước mặt Chaeyoung, ánh mắt trở nên ôn nhu, trên gương mặt còn mang theo ý cười, nắm tay cô đi vào bên trong hội sở.

Hai bảo an nhìn nhau, không dám cản lại.

Nhìn thấy Park tổng và La tổng ở bên nhau, trợ lý Lee yên tâm mà lên xe đi về, có La tổng ở đó sẽ chiếu cố Park tổng.

Chaeyoung nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình, cũng nắm chặt lại "Sao chị lại biết em tới rồi?"

Lisa không xem ai ra gì mà hôn lên má Chaeyoung một cái "Em đoán xem."

Mấy nhân viên phục vụ nhìn thấy, ánh mắt hiếu kỳ, như gặp được quỷ.

La tổng không phải cùng với sếp của bọn họ Jung tổng một đôi sao, như thế nào mà La tổng lại cùng một người phụ nữ xa lạ thân mật như vậy?

"Gan La tổng cũng thật lớn a, ở địa bàn của Jung tổng mà dám công khai thân mật với người khác." Một đám nhân viên đứng ở trong góc thang máy, sửa sang chuẩn bị xe rượu để mang lên, nhân viên khác thấy hạ giọng nói với đồng nghiệp kế bên "Nɠɵạı ŧìиɦ cũng nên chọn chỗ khác đi chứ."

Người nhân viên phục vụ khác trước kia đã làm ở khách sạn Duyệt Giang, nhìn thấy bóng dáng người kia nhận ra là Chaeyoung "Cái gì mà người phụ nữ khác, đó là lão bà của La tổng, tổng tài PC Khoa Học Kỹ Thuật, Chaeyoung."

"Sao tôi lại không biết?" Người nhân viên đẩy xe rượu không tin, thang máy mở cửa, đẩy xe rượu vào thang máy.

Xoay người nhìn về phía La tổng bên kia, hai người bên đó cũng đi vào thang máy.

"Anh không phải là người của tập đoàn La Thị, không biết cũng là chuyện bình thường." Người nhân viên bỗng nhiên cảm thấy tự hào khi làm ở khách sạn Duyệt Giang, "Trên dưới La Thị, tất cả mọi người đều biết, đối tượng kết hôn với La tổng là ai."

"Cô nói giống như là người La Thị không bằng."

"Trước kia là vậy." Người phục vụ nhướng mày "Trước kia, tôi làm ở khách sạn Duyệt Giang, mà Duyệt Giang thuộc La Thị."

Cửa thang máy chậm rãi khép lại, cuộc đối thoại của hai người bị ngăn cách với bên ngoài.

Một bảo an đứng ở ngoài cách thang máy không xa, đã nghe được cuộc nói chuyện của hai người, quay đầu nhìn nhìn, chắp tay sau lưng, lưng thẳng tắp.
Đi cùng thang máy đều là khách mời của tập đoàn JJM đến tham gia, đương nhiên nhận thức Lisa, tính nhân cơ hội chung một thang máy mà bắt chuyện.

Nhưng mà Lisa không có hứng thú, trả lời cho có, tâm tư của cô đều đặt lên người Chaeyoung.

"Vị này chính là em gái của La tổng đi." Một vị giám đốc hói đầu, cười ha hả nhìn Chaeyoung, hắn nghe nói nhị tiểu thư La gia mới vào tập đoàn La làm việc không lâu. Đoán chừng sau khi tốt nghiệp xong, sẽ cùng Lisa quản lý La Thị, hắn lúc này muốn ôm đùi, liền muốn tạo cảm giác tốt "Em gái của cô lớn lên cũng giống cô, vừa thấy nhân trung chi long."

*Nhân trung chi long: sinh ra là rồng, ý nói bậc kiệt xuất, là người phi thường trong những người tầm thường.

Chị gái không muốn nói, giám đốc hói đầu liền đánh chủ ý lên trên người em gái, vừa định mở miệng, Lisa đã biết ý đồ của hắn, trực tiếp nói ra thân phận của Chaeyoung "Người này không phải là em gái tôi, mà là phu nhân của tôi."
Giám đốc hói đầu sửng sờ tại chỗ, những lời khen trước đó muốn nghẹn ở cổ họng.

Chờ đến khi hết nghẹn muốn khen phu nhân La tổng xinh đẹp, cửa thang máy đã mở, các cô đi ra.

Lisa ôm lấy Chaeyoung đi ra thang máy, khuỷu tay phải đáp ở phía sau Chaeyoung mang theo sự ấm áp, làm Chaeyoung nóng cả người lên, Chaeyoung ghé mắt nhìn Lisa, không cầm lòng được mà cười lên, dựa vào trong ngực Lisa.

Rượu còn chưa uống mà cô đã say. Đêm nay, Lisa có chỗ nào đó không giống cho lắm.

Phó tổng thẩm và mấy vị giám đốc ở sảnh đợi, Jisoo ở trên hành lang chờ hai người, thấy hai người đã đến, bước nhanh qua, "La tổng, đoàn người tập đoàn MS cũng đến, từ bên kia cũng đến đây."

Lisa buông Chaeyoung ra, nhìn theo hướng ngón tay của Jisoo, thang máy phía kia của hội sở thông với phòng tiếp khách, người bên trên MS đến đây, chắc đêm nay các cô phải ở lại đây lâu rồi.
"Người tới là ai?" Không ngừng có khách mời từ thang máy đi ra, hành lang không phải là nơi nói chuyện tốt, Lisa dắt tay Chaeyoung đến sảnh tiệc.

Jisoo đi bên cạnh cô, nhỏ giọng nói "Tổng giám tài chỉnh Suzy." Jisoo quen thuộc với người này nhất, nói đến Suzy, cô liền nhớ đến thêm người trong đoàn người của MS, nói: "Hình như tổng tài Choi Yeonwoo cũng đến."

Tổng bộ của MS ở Tấn Thiên, Choi Yeonwoo rất ít khi xuất hiện ở Giang Lâm, Jisoo cũng chưa thấy được người nhiều, cho nên không dám xác định.

Nhưng mà có thể đi chính giữa ở đoàn người, chắc chắn thân phận không quá thấp.

"Xem ra đêm nay, không phải là một buổi tiệc rượu bình thường." Thất mặt Chaeyoung có chút không rõ, trong lòng Lisa lại ngứa, nhịn không được lại hôn lên một cái "Choi Yeonwoo chưa lập gia đình."
Jisoo đi bên cạnh thấy được hành động này liền quay đầu đi, coi như không thấy.

Chỉ một ngày, cô thấy ba lần, một là trên sofa ở văn phòng tổng tài, hai là ở ngã rẽ thang máy, hiện lại là trước cửa tiệc, La tổng lại hôn phu nhân.

Những người lạnh lùng, một khi đã nói chuyện yêu đương, có phải nhiệt tình giống như mỏ dầu không, cháy như thế nào cũng không thể tắt được, gió thổi qua càng mãnh liệt hơn.

Chaeyoung bị Lisa làm cho ngượng ngùng, rũ mắt nhìn xuống đất, lại cảm thấy hành động này thụ quá, cho nên ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Hành làng nơi tổ chức tiệc hình chữ U, các cô phải đi một vòng mới có thể đi vào.

Hành lang rộng lớn, dưới chân được lót tấm thảm xốp nạm vàng với hoa văn màu đỏ sậm, phòng cách rất hoàng gia, cho dù mang giày cao gót cũng sẽ không phát ra âm thanh của tiếng giày.
Phục vụ đứng ở cửa, thấy các cô liền đẩy cửa ra, âm thanh ầm ĩ từ cửa phát ra bên ngoài, Chaeyoung nhìn vào bên trong, đèn trong sảnh tiệc tối tối, không nhìn rõ bên trong, thoạt nhìn có chút mờ ám. Nam nữ đứng với nhau thành tốp năm tốp ba, giống như đang làm cái giao dịch gì đó không đứng đắn.

Lisa đối với nơi này rất quen thuộc, vào cửa liền mang Chaeyoung đến sofa.

Sofa vòng cung, trên đó có một người đàn ông béo đang ngồi uống rượu một mình, đến gần mới nhận ra đó là phó tổng Thẩm, nhìn kỹ lại thì không phải đang uống rượu mà hút thuốc.

Cái ly trắng kia là nước lọc.

Phó tổng Thẩm ngửa đầu uống nước, áp đi vị đắng trong miệng, nhìn thấy La tổng và Park tổng, vội buông cái ly, vội vàng bỏ hộp thuốc lá vào túi quần "Hai người tới rồi."

Hắn chỉ nói xa xa "Bọn họ đang ở đó nói chuyện phiếm."
Lisa kéo Chaeyoung ngồi trên sofa, ánh mắt hướng nhìn bên kia, hỏi phó tổng Thẩm "Jung Jemin không tìm ông nói chuyện sao?"

"Có nói, nhưng mà bệnh bao tử của tôi có chút tái phát, nên tìm cớ lại đây uống thuốc." Phó tổng Thẩm cầm lấy chai nước khoáng, đổ vào trong ly nước, sau đó cầm một tờ giấy ăn, đem rượu thấm vào giấy, sau đó lau một vòng ở trên miệng ly, như vậy khi người khác ngửi được sẽ không nghĩ cái hắn uống là nước.

Lisa thấy vậy cũng không nói gì, Chaeyoung lần đầu tiên thấy loại chuyện này, sửng sốt một chút, phó tổng Thẩm tươi vui hớn hở phất tay nói "Tôi đi tìm Jung Jemin."

Hắn đi rồi, Jisoo ngồi xuống cái sofa đối diện, mông ngồi còn chưa nóng thì Lisa đã phân phó cho cô "Tiểu Kim, em giúp phu nhân lấy ít đồ ăn."
Jisoo đành phải đứng lên.

Ngồi ở sofa có thể ngăn trở được tầm mắt, tay hai người còn nắm lấy nhau, Lisa gãi gãi vào lòng bàn tay Chaeyoung, cúi người tới gần Chaeyoung, lòng bàn tay tê dại làm cho nhịp đập tim Chaeyoung đập rộn lên, cô không thể nào không nhớ đến hình ảnh Lisa hôn môi cô.

Bây giờ so với lúc ở thang máy có chút e dè, nơi đó là địa bàn của Lisa, mặc kệ các cô làm cái gì thì người khác cũng phải tự biết điều mà né.

Mà ở đây, là hội sở của tập đoàn JJM, trong sảnh tiệc người đến người đi, tuy rằng ánh đèn mập mờ, nhưng làm cái gì người khác cũng thấy rõ.

Ở chỗ này hôn môi, sẽ bị người khác đổ dồn mà xem.

Chaeyoung nhắm mắt lại, bị nhìn thì nhìn, dù sao cũng không phải lần đầu.

Điều Chaeyoung đang tưởng tượng lại không có, tiếng cười khẽ của Lisa bên tai, Lisa lại gãi gãi lên lòng bàn tay của cô, hừ...làm cho cô suy nghĩ bậy bạ rồi cái gì cũng không làm.
Lisa cười giới thiệu với cô một chút " Tiệc Thương Phong này đều là những công ty có quan hệ với tập đoàn JJM, đại khái sẽ diễn ra trong 2 tiếng, có 1 tiếng rưỡi để mọi người giao lưu với bất kỳ công ty nào mà mình có hứng thú."

Theo hình thức này, mỗi một lần JJM tổ chức tiệc Thương Phong, các khách mời sẽ không bao giờ vắng mặt.

Mà thời gian tổ chức cũng không cố đinh, một tháng một lần hoặc ba tháng một lần, địa điểm cũng sẽ thay đổi.

Lisa không trêu đùa Chaeyoung nữa, Jisoo bưng một khay điểm tâm ngọt là bánh tiramisu "La tổng, Choi tổng của MS ở bên kia chờ chị."

Người phụ nữ kia chính là tổng tài tập đoàn MS, Choi Yeonwoo.

Lisa nhìn theo hướng của Jisoo, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Choi Yeonwoo, Choi Yeonwoo nâng chén rượu, ưu nhã mà nhìn cô cười, bốn mắt nhìn nhau, Choi Yeonwoo làm cử chỉ cạn ly, nhập một ngụm nhỏ, ý tứ rất rõ là mời cô lại đó uống một ly.
"Chaeyoung, tôi đi qua đó một chút." Lisa thu hồi ánh mắt, nhìn Chaeyoung cười, mang ly rượu đi qua đó.

Lisa vừa đi, độ ấm xung quanh lập tức hạ xuống, Chaeyoung hít một hơi thật sâu, cầm lấy chai nước khoáng trên bàn vặn ra, một hơi mà uống hết nửa bình.

Lửa bị châm lên, không thể áp xuống được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaa