Chương 105: Là mộng rồi cũng sẽ phải tỉnh (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

À, chương này dài cực các mẹ ơi TTvTT ~ Enjoy nạ 

----------------------------------------------

"Ngươi muốn đem ba ba ngươi đi đâu ? !"

 Thanh âm Lăng Hi Thái vừa mang uy nghiêm vừa mang sự cuồng nộ. 

Đây là lần đầu tiên La Bân chân chính nhìn thấy y , cao lớn, uy vũ, đã gần đến nhi lập chi niên (???)  nhưng vẫn còn anh tuấn bất phàm không gì sánh được, khó trách khi trẻ khiến La Thành mê luyến đến rối tinh rối mù.

"Muốn đi đâu là chuyện của tôi và ba ba , không liên quan gì đến ngài! Tôi ngược lại còn muốn hỏi ông vì sao đem ba ba tôi nhốt ở đây một thời gian dài như vậy đấy. "

Lăng Hi Thái nhếch khóe miệng, mang theo vài phần lãnh khốc, thẳng bức La Bân:" Không hổ là nhi tử của Lăng Hi Thái ta. Rất thông minh! Thế mà ngươi lại không biết ta và ba ba ngươi là quan hệ gì sao? Nhưng ngươi xem lại mình đi, người đó là ba ba ngươi, thế mà ngươi lại cùng y lại làm chuyện cầm thú còn không bằng!!" 

Nói xong lại hướng đến La Thành đứng cạnh y, hướng La Thành vươn tay, cố gắng ngụy trang thành một bộ mặt hiền lành, nhưng thật sự y lúc này đây đang vô cùng phẫn nộ, cùng với bộ mặt ôn nhu tươi cười kết hợp rốt cuộc ra một biểu cảm vặn vẹo. 

"Lại đây Thành Thành, ngoan, đến ta bên này, ngươi đã quên sao? Chúng ta đã từng cùng nhau vui vẻ đó.  Trở lại bên ta, ta sẽ tiếp tục cho ngươi vui vẻ! Thành Thành bảo bối, sau này ta cả ngày sẽ không đi đâu hết, cả ngày ở nhà với ngươi, những chuyện trước kia chưa thể làm cùng ngươi thì sẽ cùng nhau thực hiện, có được không."

Lời nói của Lăng Hi Thái thanh âm nghe có vẻ bình tĩnh nhưng La Thành đã lộ ra biểu tình sợ hãi, ở trong lòng La Bân run lên sợ hãi. Nhưng La Bân đã nhanh chóng ôm lấy y. 

"Lăng tiên sinh, ngài cũng  đã nói rồi đấy,hai người đã từng rất vui vẻ, là "đã từng"! Cũng không có nghĩa là hiện tại hay tương lai cũng sẽ vui vẻ như vậy, mà ta, có thể cho ba ba vô luận là bây giờ, hay là sau này đều là một cuộc sống vui vẻ! Chuyện quá khứ thì cứ để nó qua đi, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì. Là nam nhân nếu có thể cầm được thì cũng buông được, hết thảy có nguyên nhân tất có kết quả, hết thảy đều có đại giới. Nếu ngài đã làm chuyện có lỗi với ba ba tôi, tất có báo ứng" (A Bân nói hay quá các mẹ TTvTT vỗ tayyy)

Lăng Hi Thái bị kích động đến sắc mặt trắng bệch, thanh âm khàn khàn:

"Ngươi cho là ngươi có thể cho đem lại cho hắn hạnh phúc? Đừng ngây thơ như thế ! Tự nhìn vào gương xem là ngươi là giống ai! Bỏ qua hết thảy, ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, hắn có yêu ngươi không? Ngươi chẳng qua là thế thân của ta mà thôi! Chẳng qua là công cụ cho hắn trả thù mà thôi!"

"A Bân?" La Thành bối rối đứng lên, hai tay y gắt gao nắm lấy góc áo La Bân, trên mặt mang khủng hoảng, sợ đối phương nghe sẽ nổi giận, buông tay mặc kệ y.

Thế mà La Bân chỉ đối La Thành cười khổ một tiếng, vẻ mặt của hắn vẫn ôn nhu như trước, hắn đem La Thành trưởng đi ra tân phát liêu đến nhĩ hậu (**), nhìn thẳng vào mắt La Thành, thành thật nói:

"Tôi biết, ngày đầu tiên y bắt đầu dụ dỗ tôi, tôi đã biết tôi bất quá chỉ là thế thân cho một bóng dáng nào đó mà thôi. Bởi vì, trên giường, hắn luôn kêu tên ông, cho nên, Lăng Hi Thái, cái tên này đối với tôi không xa lạ chút nào... 

Nhưng là, tôi tâm cam tình nguyện bị y lợi dụng !" 

Nói xong, tại khuôn mặt khiếp sợ của La Thành hôn xuống, nhìn thẳng vào Lăng Hi Thái,ngực phát đau !

Mấy năm nay, hắn đã bỏ lỡ cái gì ?! Nhưng là hắn không nghĩ muốn buông tay! Hắn đã muốn mất đi một lần! Hắn không muốn mất đi một lần nữa !

La Bân ôm La Thành đối diện với Lăng Hi Thái nói:"Được rồi, để chúng tôi đi !"

Lăng Hi Thái hừ lạnh một tiếng, lãnh huyết nói:"Không có khả năng ! Trừ phi chính ngươi đi. Nếu không hai người các ngươi không được đi đâu cả. Nếu ngươi cố ý muốn dẫn hắn rời đi vậy đừng trách ta không niệm tình phụ tử !" 

Nói xong đối với quản gia ngoài cửa, nói:"Kêu họ lên!" Vừa dứt lời chưa đến một khắc, bên ngoài liền có một đội bảo tiêu đã qua huấn luyện lập tức xông vào, chuẩn bị tùy thời nghe mệnh lệnh, xem ra đây là Lăng Hi Thái sớm đoán được sẽ có hôm nay.

"Nếu ngươi hiện tại đi thì may ra còn có cơ hội !" Lăng Hi Thái đối La Bân nói.

La Thành mặt sợ tới mức trắng bệch. Lúc trước lúc mình còn đang mang thai La Bân, còn xém chút hài tử bị Lăng Hi Thái giết chết! Đối với Lăng Hi Thái, y là người hiểu rõ nhất. Ý thức ngoan độc, người thân không nhận.

"A Bân ~ ngươi trở về đi ! Ta van cầu ngươi ! Ta không muốn ngươi bị thương! Nhanh lên đi a ! Nếu không đi sẽ không kịp!"

La Bân nhìn hắn, kiên định nói:"Không được, hôm nay ta tới là mang ngươi đi !"

La Thành nóng nảy, xem sắc mặt Lăng Hi Thái, đợi lát nữa La Bân muốn chạy xem chừng cũng không kịp! Lăng Hi Thái chính là không cho người khác có thời gian suy xét!

"Ngươi rốt cuộc có phiền không hả?Ngươi còn không để ta yên!! Chính ngươi cũng biết mình là thế thân kia mà! Ngươi chẳng qua là bóng hình của Lăng Hi Thái mà thôi! Mà bây giờ Lăng Hi Thái đã ở cùng ta rồi, ngươi còn ở đây làm cái gì nữa?! Ngươi đi nhanh đi! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa! Ngươi đi đi. " 

La Thành vừa đánh vừa mắng, hắn rất nghiệp chướng! Câu dẫn nhi tử xuống nước, kết quả chết đuối một đám người!

La Bân xoay người ôm lấy La Thành trong lòng:"Ta thật vất vả mới tìm được ngươi, nếu ta bây giờ vì lời ngươi nói mà rời đi, sau này không biết gặp lại là lúc nào nữa..."

Lăng Hi Thái quả thực cũng bị khí tạc ! Trong lòng đau không chịu được. Đối diện là hai người diễn một trận khổ tình thật đúng là vô cùng nhuần nhuyễn, mà ngược lại chính mình bị biến thành cường hào ác bá cướp vợ người ta!

"Nếu ngươi không muốn chạy cũng được thôi ! Ở lại đây ta cũng có nhiều thứ tốt cho ngươi xem! Tới! Đem bọn họ chia ra . Đưa qua phòng khác đi." Lăng Hi Thái lạnh lùng ra lệnh, nếu chính mình không chiếm được, tình nguyện hủy đi, nhất quyết tặng cho người khác !

"Chờ một chút" La Bân tránh khai hai bên bảo tiêu, nói:

"Lăng tiên sinh, tôi là ai chủng, chính ông cũng rõ ràng, nói tôi giống ai, chính ông cũng rõ ràng.  Tôi di truyền bao nhiêu gene của ông, cái này cũng không cần nói, ông nghĩ rằng tôi không chuẩn bị, một bàn tay trắng đến đây cứu ba ba sao? Vì để đề phòng, tôi tại phòng ngủ của ông đã đặt một cái bản đồ. Nếu cứu viện thuận lợi, không đợi bọn họ phát hiện tấm bản đồ kia thì tôi đã mang ba ba về nhà rồi. Mà nếu ta ở đây trì hoãn thì máy tính của ông sẽ phát cái chỉ đường kia đến điện thoại di động của từng hài tử của ông đó, nói cho bọn họ biết chúng ta hiện tại ở đâu, nói cho họ biết ba ba ở đâu!Đến lúc đó, ông đối mặt không phải chỉ một đứa con là tôi đâu ! Chẳng lẽ ông lại định đem tất cả con ông nhốt lại. A, nếu ông thật sự nghĩ vậy, thì cũng không làm được đâu nha.  Đến lúc sự việc nháo lên, thì ngay lập tức có thể đem tiền đồ hai mươi năm của ông phá sạch. Đến lúc đó không chỉ là mất mặt thôi đâu! Hậu quả lớn cỡ nào, tự ông nghĩ đi. Nói không chừng tương lai chúng ta có thể gặp nhau ở tòa án đó! "(Vỗ tay, các mẹ vỗ tay)

Lăng Hi Thái mặt đen đi, giọng khàn khàn, hắn cắn răng nói:"Ngươi uy hiếp ta? Ngươi nghĩ Lăng Hi Thái ta sẽ bị dọa sợ sao? !"

"Có phải uy hiếp không thì lát nữa sẽ biết! Cái bản đồ kia, hiện tại đã muốn hai điểm hơn, tôi nghĩ hiện tại họ đã tìm được nơi này rồi !" La Bân vừa nói xong, thì nghe bên ngoài có người hầu tiến vào, tiến đến trước mặt Lăng Hi Thái nói gì đó không rõ, chỉ thấy Lăng Hi Thái sắc mặt trở nên ngày càng đen !  

--------------------

Drama vl các mẹ nhỉ, như phim tình cảm tâm lí gia đình xã hội Việt Nam chiếu lúc 12h trưa ấy hơ hơ :v 
(*)  Lúc đầu trong QT La Bân nói là "bức vẽ truyền thần" tui cũng chẳng biết đó là cái quái gì nữa, nên tui edit thành bản đồ vì nghĩ nó hợp lí hơn ( xin các mẹ tha lỗi cho con editor xàm là tui). 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro