Chương 93: Thi bạo (4.5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Thành chỉ cảm thấy thân dưới bị biến thành một trận đau đớn, chưa bao giờ bị trừu sáp mà lại thống khổ như thế, La Thành trong lòng vừa ủy khuất lại vừa khổ sở, đầu óc cũng không suy nghĩ gì đã kêu ra tên đứa con thứ hai , chỉ là y không biết, Lăng Hi Thái bị hai chữ "La Bân" chọc giận triệt để!

Lăng Hi Thái rút ngón tay từ trong tao huyệt ra, trong đôi mắt tĩnh lặng hiện giờ là máu huyết tàn nhẫn.

Hắn giơ tay liền ngay lập tức tát một cái mạnh vào mặt La Thành:

"Đồ dâm phụ không biết xấu hổ ! Tiện nhân ! ! Thế nhưng ở bên ta còn kêu tên La Bân ! Ngươi đừng đã quên hắn là con của ngươi ! Là do ta thao ngươi mới có được hắn ! Loạn luân với chính nhi tử của mình ta còn chưa nói đến, thế nhưng đến bây giờ còn tâm tâm niệm niệm quên không được, kêu tên hắn sao?! "

Lăng Hi Thái nhớ đến, La Thành của hắn thế nhưng lại bị chính như nhi tử của hắn thao lộng qua. Thứ thô trướng của nam nhân khác cũng từng thay nhau tiến vào thân thể của y, lại giống như hắn thao lộng trong cái tao huyệt tuyệt vời kia. Trong lòng liền nổi giận một trận, hận không thể bắt nát đầu những tên vương bát đản ấy cho hả dạ.

La Thành bị một bạt tai tát lên làm cho tỉnh, toàn bộ đầu óc đều tỉnh, một nửa bên mặt đau nhức tận xương, vừa đỏ lại vừa sưng, khóe miệng cũng chảy ra ít máu khiến y sợ tới mức muốn cử động lại không dám, bên tai quanh quẩn tất cả đều là tiếng Lăng Hi Thái hét to:

Tiện nhân !

Dâm phụ không biết xấu hổ!

Cùng với nhi tử chính mình đi loạn luân!

Đồ đĩ câu dẫn nhi tử!

Lăng Hi Thái niết cằm La Thành, bắt buộc đối phương nhìn thẳng chính mình, nổi giận đùng đùng nói:

"Ta là cái gì dạng người gì hẳn là ngươi biết rõ nhất ! Đừng tưởng rằng bọn chúng là con của ta thì ta cũng không dám động đến bọn chúng ! Xúc phạm đến người của ta, thì ta cũng sẽ xử lí như thường, tuyệt đối không nương tay ! Hiện tại, ngươi hẳn là biết sao vậy làm đi? Quyền chủ động nằm trong tay ngươi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn , ta sẽ không làm khó bọn chúng nữa".

La Thành bị dọa đến mức tay phát run, toàn thân cũng không ngừng phát run, sắc mặt như tờ giấy trắng nhợt nhạt vô cùng, môi run run , sợ hãi nói không ra lời.

Hắn ! Hắn nói sẽ đối phó với nhi tử của chính mình!

Nghe một chút! Hắn nói sẽ đối với nhi tử của mình làm ra vài chuyện bất lợi!

La Thành ánh mắt mở to trừng trừng , trong mắt chứa đầy nước mắt, chỉ là nước mắt, cũng không dám khóc thành tiếng, ngoan ngoãn vô cùng , run rẩy một tiếng, y há miệng thở dốc, có cảm giác khớp hàm của mình run lên!

Y làm hết tất cả đều là vì con y! Đều là vì con y! Y sẽ không làm cho bọn họ tổn thương nữa ! Y cũng không cho phép bọn họ bị tổn thương thêm một lần nào nữa!

"Ta sẽ ngoan ngoãn ~ ta nhất định sẽ ngoan ngoãn ~"

La Thành bày ra vẻ mặt cầu xin nhìn nam nhân, thật cẩn thận tới gần lồng ngực của nam nhân, dùng vẻ mặt dịu ngoan cọ cọ lồng ngực, bắt lấy tay y phóng tới tao huyệt ướt đẫm của chính mình sờ

"Ngươi lộng ta đi ! Lộng ta nơi này ~ Dùng sức lộng mạnh~ ta sẽ không phản kháng ~ ta sẽ ngoan ngoãn ~"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro