Chương 99: Kiếp sau từ đầu lại đến (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuối cùng toai cũng đã về rồi đây các mẹ ợ. Hè rồi nên toai quyết định sẽ đẩy nhanh tiến độ để hết hè cũng hoàn luôn bộ này nhớ hơ hơ. Mong các mẹ ủng hộ đi đến hết con đường hiii


Đột nhiên Lăng Hi Thái ném cái gối trong tay xuống, đem La Thành gắt gao ôm lấy, điên cuồng ôm ấp nhu ở trong lòng. Hắn thật sự không thể tin được bàn tay mình... Vừa rồi, vừa rồi chỉ một chút nữa thôi, chính bàn tay này của hắn sẽ đem tính mạng của La Thành chôn vùi. 


Hắn cúi đầu nhìn La Thành trước mắt, trên trán có vết nước, ở má cũng có. Hắn tưởng mình khiến La Thành khóc, cũng không biết là nguyên nhân gì, chính là thấy không sạch sẽ. Rồi hắn sờ soạng mặt mình, phát hiện ra, thì ra mình mới là người đang khóc.

"Thành Thành, ngươi nói cho ta biết, chúng ta vì cái gì phải dồn nhau đi đến bước đường cùng như thế này?! Ngươi nói cho ta biết chúng ta vì sao phải đẩy nhau xuống vực thẳm như thế này?! Ngươi rõ ràng là yêu ta! Người ngươi yêu nhất rõ ràng là ta cơ mà! Vẫn luôn là ta mà đúng không? Ngươi lại vì cái gì phải tra tấn chính mình như thế? Là vì trả thù ta đúng hay không? Trả thù ta từng như vậy đối với ngươi, cho nên ngươi mới câu dẫn con ta báo thù ta đúng không?" 

La Thành trong lòng Lăng Hi Thái vẫn như cũ ngủ thật sự an tường, nhắm chặt hai mắt, lông mi thật dài đều bị chính mình làm ướt, lại vẫn như cũ nằm ở Lăng Hi Thái trong lòng, vẫn không nhúc nhích.

Thời điểm La Thành mở to mắt tỉnh dậy đã cách khoảng thời gian bị Lăng Hi Thái hung bạo cuồng loạn trong rừng cây một tuần lễ hơn. Trong một tuần nằm trên giường y vẫn luôn mơ màng trầm những giấc mơ hỗn độn. Trong mộng có thật nhiều bóng hình, nhưng hắn không nhận thức được là ai. Y mơ thấy bác sĩ mặc áo blouse trắng dài đang châm vào từng mạch máu của hắn những chất lỏng, y cũng mơ Lặng Hi Thái không biết bởi vì cái gì mà nổi điên, đem toàn bộ những đồ vật quý giá trong phòng đập bể.... Y còn mơ thấy, Lăng Hi Thái dùng gối đầu có ý đồ giết chết y.

Y biết, có chút là mộng, mà cũng có chút không phải.

"Ngươi vi cái gì muốn giết ta?"

Lúc La Thành hỏi, Lăng Hi Thái vừa vặn đang dùng chiếc đũa gắp một miếng tôm đưa đến trước mặt. Nghe được La Thành như vậy hỏi, hắn cũng không có cảm giác thực kinh ngạc, dưới kính mắt chỉ là một mảnh ôn nhu:"Ta nhớ rõ trước kia ngươi luôn là đối với sủi cảo chung tình nha, đây là ta thỉnh chuyên gia về sủi cảo về làm cho ngươi ăn đó , bên trong là nhân tôm bóc vỏ ngươi thích nhất đó! Đến, há miệng ra ăn xem có được không." (chả hiểu sao đang gắp tôm mà một hồi thành sủi cảo???)

 La Thành há miệng thở dốc nhưng không ăn lấy miếng sủi cảo mà Lăng Hi Thái đút cho. Y nghiêng đầu sang một bên, hạ mi mắt:"Vì cái gì không giết ta luôn đi? Ta chết , tất cả mọi chuyện đều sẽ kết thúc "

Lăng Hi Thái như trước mỉm cười , hắn buông chiếc đũa trong tay, tay liền đem La Thành ôm đến bên đùi, cởi lỏng áo ngủ của đối phương, bàn tay to liền lập tức trườn vào. Hắn cắn lỗ tai La Thành , ái muội thổi thổi khí, cảm thụ ái nhân trong lòng bởi vì chính mình vỗ về chơi đùa mà hơi hơi run rẩy .

"Mấy ngày nay ngươi là ngủ đến mơ hồ rồi đúng không ? Sao vậy nghĩ đến chuyện ta muốn giết ngươi? Ta yêu ngươi thương ngươi  còn không hết, sao lại muốn giết ngươi cơ chứ? Huống chi trong bụng ngươi đang có bảo bảo đó, là bảo bảo của hai chúng ta kia mà !" 

Lăng Hi Thái vừa nói vừa đem sờ đến trên bụng La Thành. Bởi vì mấy ngày nay không ăn uống gì đàng hoàng, bụng biết biết , chỉ có cái bụng sờ một bó to, thủy nộn nộn giống miếng đậu hủ, sờ rất có cảm xúc. 

"Này không phải hài tử của ngươi !"

La Thành bắt lấy tay Lăng Hi Thái đang sờ loạn trên bụng mình, đem áo ngủ của chính mình bị hắn xõa ra hỗn độn buộc lại. Y vì  bị Lăng Hi Thái khiêu khích mà hai má trở nên hồng nhuận, trong mắt cũng là một tầng nước mỏng sáng bóng, thanh âm lại dị thường thanh minh:"Hi Thái, đừng lừa chính mình , ngươi biết rõ này không phải hài tử của ngươi !"

"Còn ăn nói bậy bạ! Đầu óc bị ngủ đến hồ đồ rồi đúng không? Có lẽ ta nên bảo thầy thuốc đánh châm cho ngươi thanh tỉnh một chút !" 

Lăng Hi Thái nửa là vui đùa nửa là uy hiếp nói. Quả nhiên vừa dứt lời, La Thành liền ngậm miệng, cả người lạnh run ngẩng đầu,đôi môi tái nhợt in hằn dấu răng tím xanh y tự mình cắn. Mấy ngày qua, Lăng Hi Thái cuối cùng sẽ bảo thầy thuốc ghim kim châm, không dứt dinh dưỡng, không dứt dược thủy, cánh tay cùng mông hắn đều những vết xanh xanh tím tím của lỗ kim, y là sợ Lăng Hi Thái kia dùng thủ đoạn cầm thú!

"Thế này mới ngoan nha !" 

Lăng Hi Thái vừa lòng vuốt ve mái tóc ngắn mềm mềm của La Thành, cười nói:"Ngoan ngoãn ăn cơm, đem chính mình dưỡng mập mạp , bảo bảo của chúng ta mới có thể sinh ra khỏe mạnh, ta cũng không chi phí tận tâm tư cho ngươi tiêm vào này dinh dưỡng dịch. Thành Thành, kỳ thật ta cũng không nghĩ nên dùng châm cứu cho ngươi đâu, nhưng ngươi sau khi tỉnh lại cứ như một con người khác vậy, không ăn cơm cũng không cùng ta nói chuyện, ngươi như vậy thật sự  khiến ta vô cùng đau lòng, ta thực bất đắc dĩ mới phải lấy cái lí do ngu ngốc này hù dọa ngươi , ta biết ngươi sợ đau, nhưng ngươi làm tâm của ta càng đau hơn đó!"

"Ngô ~"

 La Thành nhỏ giọng nức nở đứng lên, trên mông còn là mấy vết lỗ kim để lại, còn có vài vết bầm xanh, hiện tại lại bị Lăng Hi Thái dùng sức nhu niết .

Lăng Hi Thái một tay niết mông bầm tím của La Thành, một tay dùng thìa đem thức ăn đưa tới bên miệng La Thành, dụ hống nói:"Ngoan một chút ăn cháo đi, rồi ta sẽ mang ngươi ra ngoài chơi giải khuây".

"Ác ~ ! !" 

Nhập mũi toàn là mùi tanh khiến dạ dày La Thành một trận ghê tởm, không khỏi nhăn mi, đem đầu nghiêng qua một bên, rõ ràng là hạt ý dĩ hương khí. Từng rất thích ăn rau cỏ thế mà hôm nay không biết có chuyện gì bụng dạ hắn cuồn cuộn nổi lên. Hình như hắn biết là hắn phản ứng khi ốm nghén của mình quá nặng. Nhớ lại hai lần trước, hắn có thai phản ứng so với nữ nhân bình thường yếu hơn rất nhiều, nhất là lúc mang thai La Bân , tiểu hài tử kia vậy mà xém chút đem hắn ép đến chết, mỗi khi ăn một chút cơm thì lát sau lại phun ra toàn bộ, mới ba tháng mà khắp cơ thể hắn đã đau nhức không chịu nổi, không có một buổi tối  nào có thể an nhiên đi vào giấc ngủ. Đáng tiếc tất cả những điều này Lăng Hi Thái đều không biết, bởi vì lúc đó y đang ở bồi vị hôn thê của mình, chính là Lăng Thái Thái phu nhân hiện nay .

"Hi Thái đừng ép ta! Ta thật sự ăn không vô!"

"Sao lại ăn không vào cơ chứ? Rõ ràng mới hai tháng mà thôi!  Bây giờ ăn nhiều một chút đối với ngươi mới tốt nha! Ta nhớ rõ lúc trước ngươi mang thai La Húc cũng không có nguy hiểm gì đâu có thể ăn có thể uống,  còn tao lãng nữa kìa! Lúc đó còn xém chút đem ta làm đến khô đây. Sao hiện tại lại yếu đuối thế hả ?!"

Lăng Hi Thái ngữ khí ôn nhu nhưng lại nghe mùi nguy hiểm, tay trái nắm lắm cằm La Thành, hắn niết hai gò má y cho đến y mở miệng,  tay kia thì cầm lấy bát trên bàn, đem toàn bộ thức ăn trong bát trút vào.

-------------------------------------------------------

Đệch, Lăng Hi Thái đúng là tra công các mẹ à, hãm vl! Chương sau em La Thành phát tiết nha. Toai thì toai thích chương sau cực. Đáng đời ổng đi. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro