Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một căn nhà sang trọng khang trang,được trang trí bằng kính thủy tinh trong suốt làm thành tường, căn nhà được chia làm ba phần mỗi phần đều có 5 tầng,xung quanh căn nhà có đầy đủ các loại hoa cây cảnh quí hiếm, được chăm sóc và cắt tỉa cẩn thận.An ninh rất nghiêm ngặt và chặt chẽ,xung quanh căn nhà đều có hộ vệ canh giữ 24/24, cho thấy được chủ căn nhà này là người không tầm thường.

Trong một căn phòng lớn ở tầng ba giang nhà giữa,căn phòng được trang trí bằng gam màu trắng làm chủ đạo, cùng phối thêm màu hồng cánh sen nhìn vào rất đáng yêu,cho thấy được chù căn phòng này là nữ.

-Bảo bối! còn ngủ sao?_Một nam nhân cao lớn vóc dáng căn đối,dung mạo tuấn dật, mỗi một nét trên mặt đều rất hoàn mĩ,lông mi dày và cong cong anh hôn lên má cô gáu đang nằm trong chăn còn đang say ngủ dùng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi. Nam nhân này là Jeon Jung Kook :chủ tịch tập đoàn Ánh Dương,một tập đoàn lớn nhất hiện nay trong mọi lĩnh vực kinh doanh,anh còn là chủ nhân của một tổ chức ngầm lớn mạnh rất có uy quyền và quyền lực, tổ chức Ảnh"

Ưm! người ta còn đang muốn ngủ thêm tí xíu nữa!_Cậu bé trong chăn kêu lên một tiếng giọng còn đang ngáy ngủ nói,thoạt nhìn cậu bé độ tấm nhỏ tuổi nhưng dung mạo xinh đẹp đáng yêu.Tên là Kim Taehyung :17 tuổi, còn vài tháng nữa cậu sẽ tròn 18 tuổi, xinh đẹp đáng yêu lại vô cùng hoạt bát thân thiện,bản tính lại rất lương thiện"

-Bảo bối! đã trễ giờ ăn sáng của em, em cũng sắp muộn học rồi!_Jeon JungKook hết sức dịu dàng,ánh mắt yêu thương sủng nịch nhìn cậu nói.Anh được người đời kính sợ vì danh tiếng hừng hực của anh, anh có tiếng lạnh lùng vô cảm nhưng lạt hết sức dịu dàng với cậu bé trong chăn"

-Em dậy là được chứ gì?_Kim Taehyung ngồi dậy ánh mắt còn mơ hồ vì chưa hoàn toàn tỉnh ngủ,cậu nói với giọng trẻ con.

-Ngoan!_Anh thương yêu hôn lên má cậu cái nữa hái lòng mỉm cười nói.Cậu ngoan ngoãn xuống giường,vóc dáng nhỏ nhắn đáng yêu,lạt có dáng vẻ của nam nhân trưởng thành.Trước đây cậu được anh đem về chăm sóc,khi ấy cậuchỉ là cậu nhóc mồ côi bẩn thỉu 10 tuổi, 7 năm qua anh hết lòng thương yêu chiều chuộng cậu như một bảo bối, không phải nói là bảo bối của anh.Kim Taehyung ngày càng lớn trong vòng tay bảo bộc của anh,cậu càng trở nên xinh đẹp động lòng người,anh là một người đàn ông trưởng thành,thành đạt lại rất có gia thế anh đã bị cậu thu hút,anh cũng có thất tình lục dục,mỗi lần anh gần cậu đều có phản ứng,thế nhưng anh đã kiềm chế để không làm tổn thương cậu.Jeon JungKook có rất nhiều phụ nữ quay quanh, phụ nữ đối với anh chỉ là để anh giải quyết nhu cầu sinh lý,một khi đã chán ghét thì anh sẽ tàn nhẫn từ bỏ,ai day dưa với anh sẽ bị anh trừng phạt.Trên thương trường anh luôn có kế sách để đạt được mục đích mà anh muốn,anh chưa bao giờ thất bại.Bên ngoài anh rất lạnh lùng vô cảm,khí thế bức người của anh luôn làm người khác rung sợ chỉ đứng nhìn ở một khoảng cách,nhưng khi ở trước mặt cậu anh lại hết sức dịu dàng và ôn nhu,cưng chiều cậu nhóc nhỏ bé này hết mực,phải nói câun là tất cả của anh là sinh mệnh của anh.Song anh không muốn để cậu biết con người khác của anh,vì cậu là người  hết sức lương thiện trong sáng nên anh luôn tạo cho mình ở trước mặt cậu là người hoàn mĩ dịu dàng.Hạ Tử Du không hề biết anh là ai?chỉ biết anh là người cậu yêu là người chồng tương lai cậu muốn gả cho anh khi cô trưởng thành.

-Anh không đi làm sao?_Cậu ngạc nhiên ngước nhìn đồng hồ,đáng lí ra giờ này anh đã đến công ty rồi,mọi khi gọi cậu dậy nhìn câun ăn sáng và uống hết ly sữa anh mới an tâm rời đi.

-Hôm nay anh đưa em đi học sau đó sẽ đến công ty-Anh rất ích khi đưa cậu đến trường vì anh không muốn cậu là mục tiêu của bọn hắc ám chú ý và làm hại cậu.Kim Taehyung mỉm cười gật đầu,rất hiếm khi cậu được anh đưa đi nên cậu rất vui vẻ,cậu cũng không hỏi tại sao?Anh yêu thương sao đó rất dễ dàng kéo cậu và nhắc bổng cậu ngồi lên đùi mình.Thân hình nhỏ nhắn của cậu gọn gàng ngồi trên đùi anh,cậu rất tự nhiên còn đung đưa hai chân ty nghịch khuy áo của anh,đây là thói quen anh tạo cho cậu,một tay khác cậu lấy bánh sanwich lên và ăn,tay nghịch khuy áo của anh cũng dừng lại để lấy ly sữa kế bên,thế nhưng không giống mọi ngày cô uống hết ly sữa mà chỉ hóp một chút rồi bỏ xuống.

-Dì Lưu! đem đun lại sữa khác cho Taehyung _Jeon JungKook rất hiểu cậu liền lên tiếng phân phó cho đầu bếp là dì Kim..

-Vâng thưa thiếu gia._Dì Kim liền nhận lệnh không dám chậm trễ,mọi khi thì dì sẽ không sợ hãi như vậy,thế nhưng hôm nay cậu thiếu gia bé bỏng đáng yêu nầy dậy muộn nên khiến sữa nguội.

-Lần sau hãy chú ý hơn,Tae Tae không uống được sữa nguội!_Jeon JungKook lạnh giọng không vui nói.

-Vâng...thiếu gia!..._Dì Kim rung sợ đáp.

"Jungkook ! anh không được giận"_Cậu lấy bàn tay bé nhỏ của mình vuốt hàng mi đang nhíu lại của anh nói.

"Được! anh không giận!"_Anh dịu dàng nói,cô gái nhỏ này anh nâng niu yêu chiều vô hạn,sỡ dĩ anh đưa cậu đến trường là vì anh phát hiện trong cặp của cậu mỗi khi đi học về đều có một khối giấy thư tình,anh biết cậu rất nỗi bậc rất nhiều người theo đuổi nên đã hạn chế giao tiếp của cậu. Anh muốn cho bọn họ biết câhn là của anh không được ai đụng vào cậu,anh ghen rất ghen.

"Được rồi! Em chuẩn bị xong chưa?anh đưa em đi?"_Jeon Jungkook  ôn nhu cưng chiều hỏi

"Đã xong!lên đường!"_Cậu hưng phấn vòng tay qua cổ anh,anh rất phối họp ôm cậu ra ngoài xe,theo sau là quản gia và người gíp việc cầm áo khoác ,cặp sách và bình giữ nhiệt của anh và cậu.Sau khi chào tạm biệt cậu anh đợi cậu vào trường rồi mới rời đi,cũng vừa lúc này Taehyung gặp giáo sư nói là  cậu được cử đi shingapo học khóa huấn luyện 1 tuần,nếu thành tích cậu đủ tiêu chuẩn sẽ dễ cho tương lai cậu sao này.Tối hôm đó cậu đã năng nĩ anh rất nhiều nhưng anh một mực không đồng ý,chính vì vậy cậu đã nhốt mình trong phòng khóc cả buổi.

"Taehyung ! mở cửa cho anh! cả ngày em không ăn cũng khóc nhiều -Jeon Jungkook đang đứng trước phòng cậu nhỏ giọng khuyên cậu,anh luôn vẫn rất dịu dàng với cậu.

"Híc! không! tạii sao anh lại phản đối việc em đi shin chứ?đó là cơ hội tốt của em,cả trường chỉ có mình em là được đi cơ mà?"_Taehyung khóc thúc thích giọng giận dỗi nói.
-Anh là có lý do của anh -Anh khổ sở giải thích 
-Lý do của anh là gì chứ??Anh là đang trói buộc em-Cậu nhất quyết cãi
Anh không nhịn được cậu nữa,dùng một cước đá bay cánh cửa xông vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#phù