[03]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

..Lục Quang Huy ngồi trên ghế sopha ôm một bát cơm sạch trơn không một hạt cơm nhìn người đàn ông trước mặt đang hì hục làm việc nhà
" Phúc này , anh có yêu em không ???? " Câu hỏi mang đầy sự nguy hiểm vang lên . Anh tiến lại gần chỗ cậu ,  trìu mến nhìn cậu nói :
- Sao em lại hỏi thế , tất nhiên là anh yêu em nhất mà !
Cậu liền đứng dậy , nhìn chằm chằm vào mặt anh ...ôm lấy eo anh mà nũng nịu ( Ad : t cười ỉa 😂😂 , Papa : nì súa sờ má😈😈 * chạy ngay đi * .....)
- Vậy Phúc rửa bát giúp em nhaaaaaaaa 🙏
Anh nghe vậy , ngoan ngoãn cầm cái bát của cậu đi rửa . Ngày hôm sau , khi ăn xong , cậu lại bước đến và ôm eo anh , kèm theo đó là câu hổ ngày hôm qua
- Phúc ời ới ơi , Phúc vẫn còn yêu em chứ ????????
Anh thở dài rồi dỗi hờn nói :
- Không yêu !  yêu em mệt lắm
Cậu bĩu môi hai mắt ngấn lệ nói :
- Phúc hết yêu em rồi 😭Người ta nhờ rửa hộ có một cái bát mà cũng ko chịu rửa
- ............
- Đã thế còn nói lời làm tổn thương người ta nữa chứ 😿
Cậu vừa ôm cái bát vào bếp rửa vừa đi vừa rơi nước mắt , mồm ko ngừng nói Phúc không thương mình nữa , đã thế vừa đi lại vừa ngoái lại nhìn anh
- Thôi thôi được rồi anh rửa là được chứ gì ...Anh thở dài
- Hí hí em biết là Phúc thương em nhất mà !! ( 😑😑😑😒😒😒😒 )
Đến ngày thứ 3 , chưa đợi kịp cậu hành động , anh đã tự cầm bát đũa đi rửa trong sự ấm ức . Ngày thứ tư khi đã không thể chịu nổi , anh bùng nổ :
- Em có ăn nhanh lên không thì bảo , anh đang đợi để rửa bát đây
..... " Sao bữa nay ngoan dữ ".......
( Tội nghiệp anh tôi quá các bác ạ ...😂😂 )
---------------------- Hết chap 3--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#uni5