Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(1)

"Chiêu Nghiên, muội đã làm lễ trưởng thành. Vậy chúng ta mau mau thành thân đi."

Chiêu Nghiên nhìn ngọc bội trắng trên tay, khẽ cười:

"Niên Long Sở, hiện tại chưa phải lúc. Ta còn phải rèn luyện để gánh vác tương lai đồng tộc."

Chiêu Nghiên là trưởng tộc đời tiếp theo, áp lực trên vai nàng vô cùng lớn. Mối hôn sự này vốn đã bị các vị tiền bối ban cho, nàng muốn từ chối cũng không thể.

Nếu nói nàng thích hắn, chỉ có một chút. Còn lại chỉ là tình cảm bằng hữu. Hai tộc Long Phượng vốn đã có giao tình từ lâu nên giữa nàng và hắn cũng có quen biết.

Nàng và hắn được định hôn ước từ khi còn trong trứng, khi nở ra hắn và nàng trở thành thanh mai trúc mã.

Nhưng tư chất hắn kém cỏi, lại lười biếng không tu luyện nên tu vi mãi vẫn chưa thăng tiến.

Chiêu Nghiên nể tình quen biết lại có hôn ước nên nhiều lần giúp đỡ, nàng thường đưa đan dược cho hắn để giúp hắn tu luyện nhưng có lẽ vẫn vô ích.

Đến hôm nay, lễ trưởng thành của nàng, khi biết nàng sắp đảm nhận chức tộc trưởng thì hắn lại chạy đến nhắc chuyện thành thân.

Nếu nói không có tính toán quả thật là chuyện không thể.

Bị nàng từ chối, Niên Long Sở lòng nổi cơn giận hai tay đã xiết thành quyền từ lâu. Chỉ là, biểu cảm của hắn vô cùng vững, không để lộ ra bên ngoài.

Cùng lúc đó, Lữ Liên bước đến nắm lấy tay Chiêu Nghiên, vừa cười vừa nói:

"Chủ nhân, người nên mau chóng gả cho Long Sở quân đi, ta thấy hai người rất hợp!"

Chiêu Nghiên nheo mày, cất ngọc bội vào áo, búng nhẹ vào trán của Lữ Liên nói:

"Ta bảo muội bao lần, đừng gọi ta là chủ nhân. Gọi ta là tỷ tỷ."

Lữ Liên ôm lấy trán, than đau mà nói:

"Nhưng cấp bậc của người và Lữ Liên không hề giống, Lữ Liên chỉ là một con rắn yêu vừa tu hình người. Còn người là tân vương Phượng tộc!"

"Khi không có ai, muội cứ thoải mái. Ta không trách tội."

Chiêu Nghiên khẽ lắc đầu, Lữ Liên đúng thật là một con rắn yêu nhỏ bé mà nàng vô tình cứu được lúc làm nhiệm vụ dưới hạ giới. Nhớ lúc đấy, muội ấy bị Kê yêu truy bắt, nếu không có nàng, muội ấy có lẽ đã trở thành thức ăn cho con Kê yêu đó từ lâu.

Lữ Liên gương mặt uất ức, vẫn còn ôm trán của mình mà thút thít.

Niên Long Sở bên cạnh thuận nước đẩy thuyền:

"Vậy muội cũng gọi ta là Sở ca đi. Dù gì, ta cũng sẽ thành thân với Chiêu Nghiên, chúng ta sớm muộn cũng sẽ chung nhà!"

Câu này của Niên Long Sở khiến cho Chiêu Nghiên có chút khó chịu, suy tính trong lòng lại gợn sóng.

Nếu nói vậy, kẻ không biết, nghĩ hắn có lòng. Kẻ biết, lại nghĩ hắn có ý với Lữ Liên. Như thế, thanh danh của muội ấy sẽ bị tổn hại.

Nhưng Lữ Liên vô ưu lại mỉm cười đáp:
"Vâng... Sở ca ca."

"Khụ. Long Sở, lời này có chút không thoả đáng. Cẩn trọng lời nói."

Lữ Liên và Niên Long Sở vừa nói cười, nghe thấy lời này lại như bị hoá băng. Biểu cảm cũng khựng lại, trơ mắt nhìn nhau.

Nàng vừa định nói tiếp, một giọng nói phía sau vang tới:

"Điện hạ, có việc cần bàn."

"Ta đến ngay." Chiêu Nghiên gật đầu, sau đó phất tay áo về phía sau.

"Ta đi có việc trước, Lữ Liên muội giúp ta tiếp đãi Long Sở."

Đi được hai bước, nàng lại quay lưng nhắc nhở:

"Muội cũng mau về sớm."

Nói xong nàng rời đi, để lại hai người ở đấy.

Bầu không khí yên tĩnh, đột nhiên Lữ Liên lại cất giọng xua tan sự vắng lặng này:

"Sở ca ca, người không ngại khi đi dạo với con rắn nhỏ như ta chứ?"

Lữ Liên chớp chớp đôi mắt đen láy đầy mê hoặc của mình, người khác nói quả không sai.

Sự quyến rũ của rắn nằm ở mắt, sự nguy hiểm của rắn nằm ở răng

Đọc truyện tại Facebook Celine Syne, mọi nơi tăng tải khác trừ Facebook - Wattpad của tác giả đều là reup.

Nhìn bộ dạng đáng yêu, trong sáng và xinh đẹp của Lữ Liên, Niên Long Sở không khỏi nuốt nước bọt.

Hắn liên tục gật đầu đồng ý nói:

"Không phân cao thấp, muội muội của Chiêu Nghiên, cũng là muội muội của ta."

Nói rồi, kẻ trước, người sau cùng nhau đi dạo hoa viên.

Lữ Liên liếm nhẹ môi mình, cất giọng nói ngọt ngào:

"Sở ca ca có muốn lấy được trái tim của Chiêu Nghiên tỷ không?"

Nghe lời này, đồng tử Niên Long Sở co lại, tò mò:

"Lời này của muội có ý gì?"

"Muội có một món đồ, có thể giúp cho Sở ca ca lấy được toàn bộ trái tim của Chiêu Nghiên tỷ. Tỷ ấy sẽ yêu ca ca đến tận hơi thở cuối cùng, vì người mà xông vào chảo dầu biển lửa. Vì người có chế/t cũng cam tâm!"

Lữ Liên vừa nói vừa đi xung quanh Niên Long Sở, cái lưỡi mềm mại nhẹ nhàng di chuyển quanh môi. Móng tay nàng ta khẽ chạm vào da thịt của hắn, một vật nhỏ bé theo đó cũng đi vào trong người Niên Long Sở.

"Thứ gì?" Ánh mắt hắn toát lên vẻ tò mò.

Nếu như lời Lữ Liên nói, chỉ cần có thứ đó thì Chiêu Nghiên sẽ là một con cờ trong tay hắn. Mặc hắn tiêu khiển, mặc hắn chơi đùa.

Đứng trước mặt Niên Long Sở, Lữ Liên khẽ nhón chân, nói nhỏ vào tai hắn:

"Cổ tình."

___

Tác Giả: Celine Syne.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro