where to find love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


𝙬𝙝𝙚𝙧𝙚 𝙩𝙤 𝙛𝙞𝙣𝙙 𝙡𝙤𝙫𝙚, 𝙬𝙝𝙚𝙣 𝙞𝙩'𝙨 𝙚𝙫𝙚𝙧𝙮𝙬𝙝𝙚𝙧𝙚
.
đi đâu để thấy tình yêu?

đến tận đâu để gom đủ yêu thương trọn đời, để dành suốt  kiếp?

đến đâu để trong mắt chỉ ngập một nỗi chan hòa tình thân, chói lòa những cháy bỏng tình yêu bén lửa vĩnh cữu?

ta phải làm gì, phải đánh đổi ngã giá bao nhiêu, đau và ngọt mấy mùa hoa rơi lệ trào, khóc thầm thế nào, cười lớn bao nhiêu mới bơm tràn niềm hạnh phúc vào trong mình?

có phải tiếng từng tế bào đang gào tướng khát vọng được sống đó không? có phải chăng mưu cầu được yêu thương là chẳng sao cho đủ nên trái tim cứ không ngừng lao đi khám phá? ôi, vả chăng nếu không thể cập bến bình yên con người ta sẽ mãi lưu lạc, chơ vơ, quẩn quanh giữa mơ hồ, lưng chừng tận miền câm lặng?
thế đấy, thế thật là sầu, thật là xót xa biết nhường nào...

vậy liệu có liều lượng, có cách nào đó, một phương thuốc, một phép toán, một kim chỉ nam, một bàn tay đưa ra nắm lấy ta vượt muôn trùng thắc mắc ấy?
tôi vì thế mà không ngơi ngớt cầu xin người nào đó một lời hồi đáp xa xăm.

thế gian ơi, xin đừng lặng im đến thế, cũng xin đừng ồ ạt trút đến thật nhiều thật lớn rung cảm vào tôi như thế.

làm sao ôm bằng hết rạo rực mà người ta giấu giếm yêu tin gieo gửi vào lòng, bao đắm chìm qua cây cỏ trĩu lá xanh mát quả ngọt dịu, bao si mê qua mong manh sương sớm nắng vươn dài trên tóc mềm, siết bao ngọt lành qua trang thơ ướp đậm hương thời gian về cội nguồn cảm xúc, qua những ánh mắt ngỡ ngàng từ người dưng quen thuộc hằng ngày lướt sang đời ...
thật bao la, thật tươi trẻ vì tái sinh luôn luôn từ thuở xưa, thật vĩ đại bởi xuất phát từ chính những động đậy nhỏ bé, thật đẹp!

đâu đâu người ta cũng vun vén cho mầm sống tình yêu, đằng đây người ta trao gửi, tung đi, chắp cánh và ràng buộc những trái tim và vết sẹo, đằng kia người ta tưới tắm, mang bên mình rồi rong ruổi khắp nơi- như truyền nối mật thư từ những kẻ khai hoang, đúc tạc thành tượng đài, khấp khảm, đánh bóng thành thơ văn, lưu giữ trong muôn hình vạn trạng.

thế nhưng tình yêu của tôi, của chính tôi ơi, làm sao mới tìm thấy nhau, rồi vỡ òa nhận ra tri kỷ, mọi điều mới hóa gọn gàng giản đơn, mọi mảnh ghép mới lồng khít vào kẽ hở?

tình yêu ơi, dẫu thật xa, thật vô vọng, xin hãy đáp lời, ngày nào đó. . .
.
*tập viết về tình yêu, chưa quen ăn đường uống mật
/212601/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro