Chapter 11: Là Một Ravenclaw

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.Warning.

- Sẽ có một vài tình tiết, bối cảnh, lời thoại, cuộc đối thoại giống trong nguyên tác.

- Nhân vật có thể bị OOC (Out of Character).

- Một thời gian sau khi hành văn trở lại lời văn diễn đạt lủng củng, không liền mạch. Hoan nghênh sự góp ý của mọi người!

- Ai không chịu được những điều trên mời clickback!

.
.
.

Khát cầu Tri Thức, chỉ Ravenclaw mới có.

.
.
.

Brain chính là tân sinh cuối cùng được phân loại. Cậu nhóc nhấc đôi chân bủn rủn đi về hướng dãy bàn nhà Ravenclaw. Nhóc đang lâng lâng cảm giác nhẹ nhõm vì bản thân được phân loại, phải biết trong khi đứng đợi đến lượt của mình cậu nhóc đã rất lo lắng rằng nếu không được phân loại vô một trong những Nhà ở đây, nhóc sẽ phải rời khỏi.

Giờ thì ổn rồi, nhóc vẫn còn ở đây.

Brain thực sự cảm động tiếp nhận những tràng vỗ tay và lời chào hỏi từ học sinh nhà Ravenclaw. Vừa nãy quá tập trung vào lễ phân loại nên nhóc không để ý, trên dãy bàn dài từ đầu đến cuối bàn chỗ nhóc là nhiều chiếc đĩa bằng vàng trống không. Brain tự hỏi tại sao thứ này lại đặt ở đây?

Giáo sư McGonagall cuộn bản danh sách lại và cất nón phân loại đi.

Hiệu trưởng Dumbledore - mái tóc bạc của cụ là thứ duy nhất tỏa sáng ngang ngửa mấy con ma - đứng dậy dang tay, cụ tươi cười nhìn chúng học sinh, chất giọng khàn khàn vang lên khắp đại sảnh đường: "Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts! Trước khi chúng ta nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là Ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!" Cụ ngồi xuống, mọi người vỗ tay hoan hô.

Khi cụ vừa dứt lời lập tức trên mấy cái đĩa trống không bày lên một đống đầy ắp thức ăn, hương thơm mỹ vị lan tỏa khắp đại sảnh.

Sự xuất hiện đột ngột của chúng khiến Brain hoảng hốt một chút sau đó vẻ mặt thực kinh ngạc nhìn mỹ thực trước mắt mình. Ở cô nhi viện Brain sẽ không bị bỏ đói, nhưng vốn trợ cấp cho cô nhi viện không nhiều, lương thực ít ỏi, đám trẻ trong cô nhi để mưu sinh ngày ngày chúng phải làm việc, phần ăn phân phát chỉ có vài mẩu bánh mì cỏn con và một ít nước. Vậy nên đối với thức ăn phong phú tỏa ra mùi hương thơm phức như có thần trí thôi thúc nhóc mau mau thưởng thức trước mặt, nước mắt từ khóe miệng chầm chậm nhỏ xuống.

Brain chất vô đĩa nhóc mỗi thứ một ít và bắt đầu ăn, miếng thịt tan trong miệng khiến đôi mắt nhóc sáng ngời, ngon tuyệt cú mèo, lại bỏ vào miệng vài miếng nữa, nhét đến hai má phồng lên.

Cư nhiên một loạt hành động từ hốt hoảng đến kinh ngạc nhìn đống đồ ăn chất đầy trên bàn, ăn một miếng thịt thôi tới mức bày ra một bộ mặt vô cùng thỏa mãn đều được một người thu hết vào tầm mắt. Người kia không nhịn được bật cười, lập tức bị người kế bên phát hiện được.

"Hửm? Adelaide, cậu sao vậy?"  thấy bạn thân nãy giờ không động đũa cái tự nhiên bật cười, tò mò hỏi. Adelaide đang có biểu hiện kì  lạ trên gương mặt nghiêm nghị thường ngày.

"Không? À thì, chỉ là tớ vừa phát hiện một bé hamster rất rất đáng yêu~" Adelaide trả lời, híp đôi mắt ngọc lam bảo, khóe môi cong lên một nụ cười thích thú trả lời. Sau đó rất có phong thái quý tộc cầm trên tay bộ dao nĩa thuần thục cắt thịt thành những miếng nhỏ vừa đủ nhét miệng.

Veronica dẩu môi, nàng kết thúc cuộc trò chuyện chẳng mấy thú vị bằng cách cầm lên cái ly chứa thứ nước màu cam vàng của bí đỏ uống một ngụm, hương vị này nàng thực thích.

Sau khi mọi người ăn uống no nê, thức ăn thừa trên đĩa biến mất để lại những chiếc đĩa sạch bong như lúc ban đầu. Lát sau, món tránh miệng hiện ra. Bánh quy, kem đủ các vị, bánh bông lan, bánh kem, mứt, socola, chè, và hoa quả dành cho hôm nay là táo. Mọi người tiếp tục đánh chén và những tín đồ hảo ngọt thích điều này...

Bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn. Hiệu trưởng Dumbledore đã yêu cầu một bài hát nhân ngày tựu trường và một số giáo sư lẫn học sinh năm trên (ngoại trừ đám tân sinh) đều tỏ vẻ từ chối nhưng họ không thể chống đối ngài hiệu trưởng mà cất lên tiếng ca, âm thanh của sự cưỡng ép khiến bài ca phần nào khó nghe chỉ duy nhất hiệu trưởng có vẻ hưởng thụ đến khi bài hát kết thúc. Tính cách hiệu trưởng kì lạ giống như chiếc áo đầy sao vàng lấp lánh của thầy vậy.

Đám tân sinh nhà Ravenclaw sau khi được tập trung về một chỗ, thú vị ở cách các năm trên lùa bọn nhóc về giống như lùa...đàn cừu về chuồng vậy. Brain thầm nhận xét. Nhóc từng đọc nó trong một cuốn sách về cách chăm sóc động vật chăn nuôi và thậm chí học thuộc cả quyển (vì đó là quyển sách không phải kể về những câu chuyện cổ tích) nên cậu nhận ra nó ngay tức khắc.

Đang mường tưởng về khung cảnh một con rồi hai con cừu được lùa trở về xuồng, bỗng một vật thể màu trắng lướt ngang qua Brain kéo cậu nhóc rời khỏi suy nghĩ kì quặc của mình.

Là một nữ sinh Ravenclaw, Brain nhận ra người kia. Người kia là một tân sinh năm nhất giống Brain. Tên của người này hơi khó nhớ nhưng nó vẫn là một cái tên hay. Alice Allen Soultheza. Phải không?

"Chúng ta cần phải xuất phát ngay bây giờ. Mọi người làm ơn giữ trật tự và hãy xếp hàng ngay ngắn."Huynh trưởng nhà Ravenclaw thông tri đến các tân sinh mới sau khi điểm danh hai lượt và chắc chắn rằng không một đứa trẻ nào sẽ bị bỏ lại phía sau.

Đi qua 7749 cái hành lang, trèo lên 875 bậc thang và chúng ta đến với ký túc xá nhà Ravenclaw!

Ký túc xá của Ravenclaw ở trên tòa tháp và Alice khá hài lòng về điều đó. Khi ở trên cao nhóc có cảm giác sẽ tới gần hơn với các vì sao thay vì ở dưới mặt đất. Những vì sao ở thế giới phù thủy rất đẹp, khi ngồi trên thuyền vượt qua sông để đến Hogwarts, nó tỏa sáng lấp lánh dưới bầu trời đêm và mặt hồ phản chiếu lại chúng, những ngọn sóng nhỏ mượn sức gió thổi lên màn nước rung động khiến những ánh sao rung rinh càng thêm rực rỡ.

Alice yêu thích pháp thuật, thế giới phù thủy thực sự quá đỗi li kì và mới mẻ khiến nhóc không thể quen thuộc ngay được, vậy nên trước đó Alice đã tìm hiểu đôi chút về lịch sử nơi này và có chút hiểu biết một số sự kiện đơn giản và đáng chú ý. Đương nhiên không ngoài Hogwarts, nơi mà cô nhóc sẽ trải qua bảy năm sinh sống kể từ bây giờ.

Để nói chung chung thì Hogwarts là một ngôi trường đào tạo phù thủy bậc nhất nước Anh. Hogwarts có bốn viện, tương đương với bốn Nhà, lần lượt là Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin.

Bởi vì Alice là tân sinh của Ravenclaw, nên…

Ravenclaw là một trong bốn Nhà của Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts . Người sáng lập ra nó là phù thủy thời trung cổ Rowena Ravenclaw.Các thành viên của ngôi nhà này được đặc trưng bởi sự hóm hỉnh, học hỏi và thông thái. Người đứng đầu Ravenclaw là Filius Flitwick, và hồn ma Ngôi nhà là Grey Lady, tên thật là Helena Ravenclaw, bà là con gái của Rowena.

Ravenclaw tương ứng với nguyên tố không khí, và chính vì lý do đó mà màu sắc của Ngôi nhà đã được chọn; màu xanh lam và màu đồng tương ứng tượng trưng cho bầu trời và lông chim đại bàng, cả hai đều có liên quan nhiều đến không khí.

Nhà Ravenclaw đánh giá cao sự học hỏi, thông thái, dí dỏm và trí tuệ của các thành viên. Và họ có liên quan đến trí nhớ, việc họ sở hữu một bộ não siêu phàm ghi nhớ mọi cuốn sách nếu họ được đọc nó vài lần.

Alice cảm thấy việc mình lựa chọn vào Ravenclaw có thực sự ổn, bởi vì ghi nhớ thứ gì đó không phải điểm mạnh của nhóc, việc đọc [Hogwarts Một Lịch Sử] cũng chỉ cho ra được ngần đấy kiến thức nêu phía trên.

Nhưng mà nếu giống như chiếc Mũ Phân Loại kia đã nói với mình…

"Vào Ravenclaw, con sẽ tìm thấy  đ----"

/Bốp bốp bốp/

Dứt khỏi dòng suy nghĩ bởi tiếng ồn ào xung quanh, Alice nhìn lên mới phát hiện bản thân - bằng một thế lực bí ẩn nào đó - đã đứng ở trong phòng sinh hoạt chung Nhà.

Hiện rõ trong mắt Alice là căn phòng rộng và tròn mang tông màu trầm xám, những bộ vật dụng như ghế dài hay ghế bành mang màu sắc xanh lam tương đối hài hòa. Ngôi Nhà Ravenclaw nằm trên ngọn tháp cao và bạn sẽ phải leo lên dải cầu thang xoắn và hẹp. Alice lại thêm hoài nghi việc mình có thể không vết xước ở đây mà không bị vấp hay va chạm vào bất cứ đồ vật nào đó khi đi trên đường.

Những khung cửa sổ hình vòm duyên dáng điểm xuyết những tấm lụa màu xanh và đồng được treo quanh tường. Trần nhà hình vòm được vẽ lên những ngôi sao, dội lại vào những tấm thảm xanh dưới mặt sàn.

Bàn ghế được lắp đặt gần lò sưởi, phù hợp cho việc đọc sách vào mùa đông lạnh lẽo. Điểm đặc biệt tạo lên Ravenclaw có lẽ là những cuốn sách nằm trên những chiếc kệ khắp xung quanh căn phòng tròn. Thậm chí, một góc tường hình vòng cung (nó giống như một cái kệ tủ nhưng không có cánh cửa và được làm bằng đá) để trong hàng tá cuốn sách cao ngất ngưởng chạm đến nóc trần. Ít nhất thì họ đã trang trí thêm ở giữa góc tủ bằng gia huy đại diện cho Nhà, một con đại bàng màu xám lớn.

Ravenclaws có xu hướng tò mò về thế giới và chú ý đến mọi thứ xung quanh nhất là những đứa trẻ đến từ Muggles. Brain và Alice đều không tránh khỏi có chút mong chờ, liên tục đảo mắt nhìn ngó chung quanh phòng giống như sẽ tiếc nuối nếu bỏ lỡ bất kì một góc tối nào.

"Thiệt là nhiều sách!" Một câu nói được thốt lên bởi hai người. Dù chỉ nói đủ để bản thân họ nghe thấy nhưng trùng hợp thay cả hai lại đứng ngay cạnh nhau. Họ nhận ra và nhìn về phía đối phương bằng ánh mắt kinh ngạc, nhưng Alice ngại ngùng khi đột ngột chạm mắt người lạ đã nhanh chóng quay đi.

"Chào cậu, mình là Brain, hân hạnh được làm quen!" Brain nhanh chóng chào hỏi người bạn để lại cho cậu ấn tượng không quá đặc biệt nhưng khiến cậu chú ý đến nhiều lần.

Giống như cái cách bạn ấy liến thoắng di chuyển, bước chân đồng bộ nhịp đều bước một hai đi về ký túc xá nhưng gương mặt lơ ngơ tố cáo tâm trí người kia đang ở một thế giới khác, kiểu vậy.

"…Alice…Alice Allen Soultheza…xin chào…"

Nếu như Alicia ở đây, cô ấy sẽ khóc.

"Mong rằng các con sẽ cảm thấy thoải mái khi ở đây, chúng ta rất vui khi có các con gia nhập. Giờ thì, chúc ngủ ngon mọi người!" Giáo sư Flitwick dang mở đôi tay nhỏ bé của mình làm hành động chào mừng với các đứa nhỏ mới nhập gia Ravenclaw. Giáo sư Flitwick là giáo sư có lịch sử giảng dạy lâu nhất trong các giáo sư, ông hiền lành và cũng là giáo sư có trách nhiệm, ông có thể trải nghiệm qua vô số lễ phân viện nhưng tình thương yêu dành cho những đứa nhỏ trong nhà chỉ hơn chứ không kém đi. Chủ nhiệm chào tạm biệt chúng bằng câu nói chúc ngủ ngon, rồi nhẹ nhàng rời đi.

"Ngày mai gặp lại nhé Alice." Brain đi theo đám nam sinh trở về ký túc xá, không quen chào tạm biệt người bạn mới quen. Có lẽ việc ngồi chung toa tàu với hai người bạn Gryffindor đã khiến Brain dũng cảm hơn một chút, sẵn sàng làm người chủ động giao tiếp với bạn bè.

"À ừ, tạm biệt…"

"…Brain." Đến khi vách tường chia rẽ hai người, Alice mới nhỏ xíu thốt lên tên người kia.

Vẫn tiếp tục là những chiếc giường bốn cột trụ và vali đồ dùng đã được đưa đến chân giường của mỗi người. Thời điểm kết thúc lễ phân viện đã tối muộn, việc trải qua bao nhiêu đoạn đường khiến đám tân sinh năm nhất cảm thấy yếu đuối. Chúng chào hỏi bạn cùng phòng coi như làm quen trước, rồi giường ai nấy chui.

Brain gửi lời chúc ngủ ngon đến những người bạn cùng phòng mới và vui vẻ khi nhận được sự đáp lại từ đối phương. Cậu nhóc kéo tấm chăn lên mũi và ngửi nhẹ. Hành động này khiến gương mặt bầu bĩnh trẻ con bị che đi hơn phân nửa, để lộ ra ngoài mái tóc rũ rượi dưới gối, đôi mắt xanh mở tròn cùng đầu ngón tay nhỏ xinh.

Suy nghĩ về một điều gì đấy không tiện nói ra, mí mắt rốt cuộc cũng vì mệt mỏi mà trĩu xuống.

Nhớ lại cả tất cả sự việc xảy ra ngày hôm nay, Brain mong muốn khi sớm mai mở mắt, tất thảy đều không phải là giấc mơ.

Và chúc mừng Brain. Sang ngày hôm sau và  em vẫn còn ở đây ~

Đi dọc hành lang ít người qua lại. Brain cầm trên tay chồng sách nhỏ dành cho bài luận của tiết Độc Dược. Bây giờ mới là xế chiều, nắng vàng nhẹ, gió thổi hiu hiu, thời tiết không thể phù hợp hơn để làm bài tập trong thư viện trường.

Nghe nói thư viện Hogwarts sở hữu vô số cuốn sách đa dạng nhiều thể loại, điều này khiến Brain cảm thấy thích thú, dù sao cậu cũng là Ravenclaw. Khát cầu tri thức, là bản chất chỉ Ravenclaw mới có.

"Nè nè Millie nhanh một chút nào!!'

"Tớ thực sự không thể chạy nhanh hơn được, cậu biết mà."

Hai giọng nữ vang lên từ phía đối diện, trông họ có vẻ vội vàng khi nữ sinh sử hữu mái tóc lam thẫm cài lên bộ cặp ngôi sao liên tục hối thúc bạn nữ nhìn trông như khó khăn khi đang cố gắng chạy theo người kia.

"C-chờ…một chút hộc hộc…chuyện gì mà cậu phải vội vàng vậy…hộc…Vivian?" sinh ra vốn thể chất không được tốt như các bạn đồng trang khác việc chạy đương nhiên sẽ rất khó khăn với Millie dù họ đang ở tốc độ trung bình của một con người có thể chạy.

"Sân Quidditch. Hít drama." trả lời ngắn gọn nhưng nêu đầy đủ ý chính, cũng không quá khó hiểu đối với người bạn thân kiêm bạn cùng phòng đã chơi lâu lăm - Millie.

"Cậu biết tớ ghét quidditch như thế nào mà? Sao còn rủ tớ đi chi?" Đôi mày thanh tú nhíu nhẹ, sức khỏe không tốt thì đương nhiên đi ngược với những môn thể thao mạo hiểm, mà còn liên quan đến tính mạng như Quidditch.

"Phải có hai người mới 'tám' được, hiểu khum? Cậu định để tớ độc thoại một mình chắc." Biết nhiều nhưng hong biết điều. Vivian cười toe toét cầm cổ tay Millie kéo đi. Không quên bồi thêm câu khiến Millie khóc ngất ngưởng: "Nhanh hơn nữa nào Millie, phải đến cho kịp để hóng tí chứ không á cậu sẽ bị xếp vào hàng tối cổ cho coi!"

...

#2760

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro