5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lẽ ra mọi thứ không nên như thế."

Eunha lặng lẽ nói, giữa các câu chữ ngập ngừng kéo giãn, trông con bé không hoàn toàn thoải mái. Mối quan hệ giữa Eunha và Jimin, theo lời con bé, chỉ áng chừng trong ý thức.

Chưa một ai khẳng định, chẳng khi nào lên tiếng. Jimin biết Eunha yêu mình, Eunha bảo nó yêu hắn. Rồi cứ thế, cả hai chia sớt cho nhau những khoảng trống trong tâm hồn.

Nhưng sự ráp nối từ những mẩu cô đơn riêng lẻ không đem lại hạnh phúc vĩnh cửu. Jimin thấy nhớ nhung một hình bóng khác, sau những nụ cười.

"Anh không cần nói chia tay."

"Vì sao?" Hắn hỏi ngược.

"Bởi nếu thế anh sẽ không thể quay lại."

Jimin im lặng. Tôi đoán trong khoảng thời gian ấy, hắn đã tìm đến và xin ở trọ phòng tôi. Eunha ép bản thân trong những ngày mê mải ở các xứ sở khác nhau.

Chỉ đến một buổi sáng tỉnh dậy, nhận ra mình sẽ chẳng là gì cả nếu thiếu yêu thương, mới bắt đầu lục tung thành phố lên để tìm hắn.

Dĩ nhiên lúc ấy hắn chẳng thể ở bên nó, cũng như không cạnh tôi nốt. Thế thì, Jimin đang ở đâu, giữa thế giới quái đản đang thay đổi từng ngày thế này?

Câu trả lời được đáp giải vào lúc 0 giờ, ngay khi cánh cửa không khoá mở ra kẽo kẹt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro