No Name

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ra đi thật đột ngột, không tính toán
Chữ nhớ thương đâu thể cất lên vẹn toàn.
Sáng sớm thường nhật ta hẹn nhau tại quán
Tưởng chừng ấm áp, phút chốc lại bàng hoàng.

Hai chữ chia tay, run rẩy rồi cũng vang
Bất ngờ, thốt tim, chẳng chút nào nhẹ nhàng
Những ý định vừa chớm nở nay tiêu tán
Lòng định trách cứ nhưng thanh âm nghẹn khàn
Con ngươi trợn trừng dừng lại nơi đã giáng
Lòng thật căm phẫn, trái tim khắc tên vàng.

Người chỉ hời hợt, nhất cử là lơ đãng
Người chẳng luyến tiếc , mối tình vốn dịu dàng.


Gắng nghĩ đây là ác mộng nên vô kháng

Nhưng rồi cũng tỉnh, thực tại quá ngỡ ngàng

Chuyện tình của ta sao giống bát cháo loãng

Tình thật thì thiếu, miễn cưỡng lênh láng tràn

Người nói lí do, bản thân cùng ghét chán
Tôi thiếu tinh tế, tôi thập phần dở gàn...



*Notes: bài này thấy mấy đứa bạn mình cứ chê nhưng mình thấy thích nên thôi cứ đăng lên :v
Mình chỉ mới tập tành thơ ca thôi có gì ko được mong mng chỉ bảo chứ đừng nặng lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro