Nếu mai quên tất cảTa sẽ chừa người raNhư bão đêm chừa lại Thật mong manh nhánh hoa.
— Lạ lùng sao, đớn đau này | Nomad Nguyễn Thiên Ngân
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro