Chương 10: Một ngày bên bờ sông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào buổi trưa, Naoki chuẩn bị những lát dưa chuột ướp lạnh. Tác dụng của món ăn này là chống nóng, mang lại cảm giác mát lạnh sau khi ăn. Tuy nhiên, Koraidon và Cyclizar vẫn thích bánh sandwich của họ.

Không phải Naoki không muốn thử nghiệm công thức nấu ăn mới, nhưng công việc buổi sáng đã khiến anh kiệt sức. Anh quyết định nghỉ ngơi vào buổi chiều và thử vận may của mình bằng cách câu cá bên bờ sông.

Lo lắng rằng Cyclizar có thể sẽ chán khi anh đang câu cá, Naoki nhìn vào bột gạo nếp và bột đậu đỏ trong tủ, một ý nghĩ hình thành trong đầu anh. Có lẽ anh có thể làm một món ăn nhẹ để thưởng thức trong khi câu cá?

Với ý tưởng vững chắc, Naoki bắt tay vào làm. Anh trộn bột gạo nếp với nước, nhào thành khối bột. Anh cán bột thành những dải dài, ấn dẹt và nhồi hỗn hợp đậu đỏ và đường vào. Sau đó, anh cẩn thận cần những dải bột thành
những viên tròn, tạo thành những viên bánh bao trắng như tuyết.

Cyclizar, bị hấp dẫn bởi sự sáng tạo lạ lẫm, tiến lại gần để quan sát.

"Graaah?" nó hỏi, nghiêng đầu.

Naoki mỉm cười.

"Đây gọi là bánh bao gạo nếp. Không biết cậu đã từng thử chưa?"

Cyclizar lắc đầu.

"Graash..."

"Được thôi, chiều nay cậu có thể thử chúng."

Naoki đề nghị.

"Mặc dù tớ không chắc cậu có thích hương vị đó không."

Cyclizar gật đầu nhiệt tình.

"Graaah!"

Naoki cười khúc khích.

"Đồ ngốc, cậu thậm chí còn chưa nếm thử chúng. Cậu không lo chúng có vị giống mì ăn liền sao?"

"Graaah.."

Cyclizar chạm vào đầu bằng móng vuốt, vẻ xấu hổ.

Ngược lại, Koraidon thấy cuộc trao đổi này hoàn toàn khó hiểu. Trước đây nó có thực sự đơn giản như vậy không?

Koraidon có nhận thức theo cùng một cách như vậy không?

Naoki, quan sát sự tương tác, quay sang Koraidon.

"Koraidon," anh bắt đầu, và Pokémon huyền thoại ngay lập tức chạy đến đứng cạnh anh.

"Graaahhhh?"

Cyclizar thắc mắc, nghiêng đầu tỏ vẻ bối rồi.

Naoki dừng lại, cần nhắc lời nói của mình, rồi hỏi,

"Cậu đến đây từ miệng núi lửa Paldea à?"

Anh muốn xác nhận xem Koraidon này có cùng cốt truyện với Koraidon trong trò chơi hay không – chạy trốn khỏi Khu vực Zero do tranh chấp lãnh thổ với một Koraidon khác.

Koraidon gật đầu, đôi mắt chứa đầy nỗi buồn và sự quyết tâm.

Nghi ngờ của Naoki đã được xác nhận.

"Đúng như dự đoán", anh tự nghĩ.

Sau đó, anh hỏi,

"Cậu có chiến đấu với một Koraidon khác trước khi đến đây không?"

Koraidon ngạc nhiên nhìn anh,

"Graaoaoaooshi?"

Nó không thể tin Naoki lại biết về trận chiến.

Naoki mỉm cười thầm. Tất nhiên là anh biết. Nhưng anh không muốn nhắc lại quá khứ đau thương, nên anh hỏi:

"Cậu có dự định gì cho tương lai không?"

Câu trả lời của Koraidon là một tiếng "Gaww, aww!" đầy quyết đoán.

Mặc dù Naoki không hiểu chính xác từng từ, nhưng ý nghĩa thì rất rõ ràng.

Koraidon muốn ở lại đây.

Đây chính xác là điều Naoki hy vọng: sức mạnh của Koraidon sẽ là tài sản vô giá cho trang trại.

Naoki cố gắng giữ bình tĩnh khi trả lời,

"Cậu có thể ở lại, nhưng cậu phải giúp tớ quản lý trang trại."

Trước khi anh kịp nói hết, Koraidon đã háo hức gật đầu đồng ý.

Lúc này, chiếc bánh bao cuối cùng đã được gói xong, Naoki cho vào nồi hấp để hấp, sau đó cầm một chiếc ghế đầu, một cần câu và một ít mồi câu, hướng về phía con sông giáp ranh với trang trại.

Trước khi thả cầu, anh quay sang Koraidon và Cyclizar.

"Tớ sẽ đi câu cá. Hai người cứ vui vẻ đi!"

Vào mùa xuân, trang trại rải rác những bông bồ công anh và những bông hoa dại nhỏ màu vàng. Cyclizar, nghe theo lời khuyên của Naoki, đi lang thang chơi đùa. Một con bướm đã thu hút sự chú ý của nó, và nó phấn khích
đuổi theo con bướm qua đám cỏ cao.

Một lát sau, Cyclizar dừng lại trước một bông bồ công anh trắng mịn. Nó cúi đầu, tò mò kiểm tra đầu hạt mỏng manh. Đột nhiên, một cảm giác nhột nhạt trong mũi khiến Cyclizar hắt hơi, khiến hạt bồ công anh bay tán loạn
vào bầu trời xanh.

Cyclizar ngẩng đầu lên, sự tò mò ngây thơ hiện rõ trong đôi mắt.

Naoki quay sang Koraidon, người đang đứng cạnh anh, quan sát cảnh tượng một cách thích thú.

"Cậu không định chơi à?" Naoki hỏi.

"Gaa-ah-ah-ah,"

Koraidon lắc đầu, ánh mắt chăm chú nhìn dòng sông đang chảy và những cái bóng của những con cá đang lao vút dưới mặt nước. Sau đó, nó nhìn vào cần câu trong tay Naoki, một tia tinh nghịch lóe lên trong mát.

Đột nhiên, một bóng đèn sáng lên trong đầu Koraidon. Trước khi Naoki kịp phản ứng, luồng khí của Koraidon đẳng trào, và nó nhảy cao lên không trung, biến thành dạng Sprinting Build khi nó đâm sầm xuống sông với một
tiếng nước bắn mạnh.

"Bùm!"

Nước phun lên không trung, đổ xuống như mưa như trút nước. Naoki đứng chết lặng, kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó.

Koraidon nổi lên từ mặt nước, nụ cười đắc thắng trên khuôn mặt.

"Gaaaaaa!" nó kêu lên, rõ ràng là tự hào về thành tích của mình.

Naoki quan sát khi dòng nước đang cuộn trào lắng xuống, để lộ ra một số con cá nổi bụng, mắt mở to và không chớp. Chúng đã bị choáng váng bởi sự xâm nhập mạnh mẽ của Koraidon.

Naoki im lặng một lúc. Cuối cùng anh cũng nói được,

"Tớ rất cảm kích sự nhiệt tình của cậu, Koraidon, nhưng không cần phải phô trương như vậy đâu."

Đầu của Koraidon cúi xuống, sự thất vọng hiện rõ trong mắt.

"Gaa.."

Naoki nhanh chóng trấn an nó:

"Không, không, tớ không trách cậu đầu. Cậu đã làm rất tốt!"

Mắt Koraidon sáng lên.

"Gaogashi"

Naoki thở dài, lắc đầu mỉm cười. Anh ra lệnh cho Koraidon gom những con cá choáng váng lại và bỏ vào một cái xô chứa đầy nước sông. Koraidon háo hức tuân thủ, xúc cá lên với sự khéo léo đáng kinh ngạc.

Những con cá không lớn lắm, nhưng đối với Naoki, người mới bắt đầu, thì đây là một mẻ lưới lớn. Anh đã chọn ra ba con Magikarp bị bắt trong sự hỗn loạn.

Koraidon nhìn ba con cá đỏ, vẻ mặt bồi rồi. "Gaao?"

"Chúng không phải để ăn".

Naoki giải thích.

Ban đầu anh định thả chúng trở lại sông, nhưng rồi anh nhớ đến hồ nước trong trang trại của mình.

Anh có thể nuôi Magikarp cùng với Miltank mà anh ta định mua. Sẽ là một quá trình dài để đưa trang trại đi vào hoạt động, vậy tại sao không nuôi một ít cá trong thời gian đó? Không chỉ Magikarp, mà cả những loài cá
sông khác nữa.

Naoki mang xô đến hồ và nhẹ nhàng thả ba con Magikarp. Anh quan sát chúng một lúc, không chắc chúng chỉ bị choáng váng hay đòn tấn công của Koraidon đã gây tử vong.

May mắn thay, Magikarp không bị thương. Sau vài phút trôi nổi vô định, chúng từ từ tỉnh lại. Chúng bơi vào sâu trong hồ, với vẻ mặt choáng váng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro