Chương 32: Sự quen thuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tiễn Giáo sư Olim và Arven đi, Naoki quay lại cabin, mắt anh hướng về chiếc điện thoại hình ảnh mới nhận.

Nó làm anh nhớ đến những cảnh trong anime khi Ash gọi Giáo sư Oak từ Trung tâm Pokémon.

Chuyến thăm của Tiến sĩ Olim cũng đã củng cố thêm hiểu biết của anh về dòng thời gian mà anh đang ở. Mười năm trước các sự kiện của "Pokémon Scarlet", Ash có lẽ vẫn chưa bắt đầu cuộc hành trình của mình, hoặc có lẽ cậu ta mới chỉ bắt đầu.

Đó là một suy nghĩ thú vị.

Điều đó có nghĩa là Mewtwo vẫn chưa được tạo ra, Lugia vẫn chưa gây ra bất kỳ cơn bão nào, Groudon và Kyogre vẫn đang ngủ, và Team Galactic vẫn chưa điều khiển Dialga và Palkia.

Tất nhiên, tất cả những điều này đều giả định rằng Ash tồn tại trên thế giới này.

Nhưng ngay cả khi cậu ấy làm vậy, điều đó cũng không thực sự ảnh hưởng đến Naoki.

Dù sao thì anh cũng chỉ là một người chăn nuôi.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn.

Hôm nay anh không kiếm được lợi nhuận nào, và điều đó không thể tiếp tục. Thở dài, Naoki nhất chiếc xô lên và cưỡi Koraidon về phía thượng nguồn của con sông.

Khi anh quay lại, thùng đã đầy cá.

Vào lúc năm giờ chiều, Zack đến đúng giờ để đón anh. Thời tiết đã ấm lên, và anh đã cởi chiếc áo khoác dày, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay.

"Ồ, trang trại trông khác biệt mỗi ngày!"

Zack nhận xét, tỏ ra ấn tượng trước sự tiến triển.

Anh ấy nhìn vào những cây trồng đang lớn lên và nói, "Những cây trồng này sẽ có thể thu hoạch trong vài tuần nữa."

"Được!"

Naoki hào hứng đáp.

"Cậu có thể mua một ít phân bón trong thị trấn trước khi trồng đợt tiếp theo. Chất lượng cây trồng của cậu càng cao, cậu càng có thể bán chúng với giá cao!"

Zack đề xuất một cách thoải mái.

"Vậy, hôm nay cậu có gì cho tôi?"

Naoki đưa xô cá cho anh ta.

Zack đếm số cá bắt được, ghi lại các con số vào sổ cái, và mỉm cười rút một xấp tiền từ ví ra.

"Tổng cộng là 2.620 Pokédollar. Đây nhé!"Naoki vui vẻ nhận tiền.

Zack chất cá lên xe tải, rồi trèo vào ghế lái. Khi lùi xe, anh ta vẫy tay chào Naoki.

"Hẹn gặp lại vào ngày mai!"

"Hẹn gặp lại vào ngày mai!" Naoki cũng lặp lại.

Khi hoàng hôn buông xuống, Naoki trở về cabin để chuẩn bị bữa tối. Alcremie nhảy xuống từ tủ và chạy đến chơi với Smoliv trên bàn.

Naoki nhìn chúng và nghĩ rằng hai đứa nhỏ đã bị nhốt trong nhà suốt hai ngày qua.

"Các em không thấy chán khi cứ ở trong nhà suốt sao?" anh hỏi.

"Sao các em không ra ngoài đi dạo?

"Alcre..."

"Xi..."

Alcremie và Smoliv liếc ra bên ngoài, có vẻ ngần ngại khi bước vào thế giới xa lạ bên ngoài bức tường cabin.

Naoki hiểu.

Alcremie và Smoliv lớn lên ở cánh đồng rộng lớn của Happy Ranch, tự nhiên không sợ ngoài trời.

Nhưng giờ đây, trong một môi trường mới và xa lạ, chỉ có ngôi nhà gỗ nhỏ và những cái cây quen thuộc mới mang lại cảm giác an toàn. Đó là lý do tại sao họ ở trong nhà trong hai ngày qua.

"Điều này không ổn đâu", Naoki nghĩ.

Anh quyết định dẫn chúng đi dạo quanh trang trại sau bữa tối để giúp chúng làm quen với ngôi nhà mới.

Vào bữa tối, Naoki đã chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn: súp nấm kem, bánh bao thịt lợn, sườn heo chiên phủ hạt tiêu đen, trứng luộc và năm ly sữa pha với nhiều loại nước ép quả mọng khác nhau.

Các Pokémon tụ tập quanh bàn, thưởng thức bữa tiệc của mình, Smoliv và Alcremie ăn một cách tao nhã, cắn từng miếng nhỏ, cẩn thận. Ngược lại, Koraidon và Cyclizar kém tinh tế hơn, bàn chân và khuôn mặt của chúng dính đầy thức ăn.

"Nhớ rửa mặt và rửa chân ở vòi nước bên ngoài sau bữa tối nhé," Naoki nghiêm khắc nhắc nhở họ.

Anh đã dọn sạch đồng bừa bộn mà họ gây ra lần trước.

"Kora..."

"Gaa..."

Koraidon và Cyclizar gật đầu ngoan ngoãn.

Họ đã hiểu.

Sau bữa tối, Koraidon và Cyclizar ngoan ngoãn ra ngoài rửa mặt. Naoki, hài lòng với sự
vâng lời của chúng, quay vào bếp để rửa bát đĩa

Alcremie và Smoliv quan sát hai Pokémon lớn hơn, rồi nhìn nhau, mắt chúng hướng về phía khuôn mặt và bàn chân của mình.

"Alcremie!" 'Chúng ta cũng đi rửa mặt thôi!'

"Smo.." Smoliv nhìn Koraidon và Cyclizar với vẻ sợ hãi.

So với Smoliv, Alcremie dũng cảm hơn một chút. Sau hai ngày chung sống, nó nhận ra rằng Pokémon lớn hơn không có ý gây hại.

Nó nhảy khỏi ghế, ôm chặt Smoliv và thận trọng tiến đến cửa, nhìn ra ngoài để quan sát Koraidon và Cyclizar.

Koraidon đã biến thành Battle Form, đứng thẳng trên hai chân. Trong hình dạng này, bản chất hoang dã của nó rõ ràng hơn, và kích thước đồ sộ cùng vóc dáng cơ bắp của nó tỏa ra một luồng khí đáng sợ.

Nó đứng một cách kiêu hãnh, ngực ưỡn ra, với vẻ mặt dữ tợn. Những bàn chân to của nó điều khiển vòi nước, phun nước vào Cyclizar thấp hơn bên cạnh nó.

"Alcre...mie..." 'Đảng sợ quá'

Alcremie do dự.

Smoliv, cảm nhận được sự do dự của bạn mình, ngây thơ hỏi:

"Smoliv?" 'Chẳng phải cậu đã nói là cậu không sợ anh chàng to lớn đó sao?'

"Alcremie!" 'K-không, ý tớ không phải vậy!'

Không muốn mất mặt trước Smoliv, Alcremie hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm, bước về phía trước.

Koraidon nhận thấy họ và quay đầu lại, đôi mắt vàng của nó hơi nheo lại khi tập trung vào Pokémon nhỏ bé.

Alcremie cứng đờ người, cảm thấy như thể đang bị kẻ săn mồi đáng sợ nhất thế giới nhằm tới.

Nhưng Koraidon nhanh chóng quay đi, ra hiệu cho họ bằng tiếng gọi nhẹ nhàng:

"Kor-ah!"

"Smoliv?" Smoliv hỏi, hơi run rầy. 'Anh ấy đang gọi chúng ta à?'

"Alcre... mie.." Alcremie không chắc chắn, nỗi sợ hãi vẫn còn vương vấn.

Koraidon, thấy họ do dự, liền dịu giọng lại.

"Kor-ah."

Chỉ bằng một cú huých nhẹ, Koraidon dồn Alcremie và Smoliv về phía vòi nước và bắt đầu phun nước vào họ.

Sau một lúc, sự căng thẳng trong cơ thể họ dịu đi. Họ nhận ra rằng, mặc dù có vẻ ngoài đáng sợ, Koraidon không có ý gây hại.

Khi Naoki trở về từ bếp, Alcremie và Smoliv không thấy đầu trong nhà. Anh bối rồi, nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe bên ngoài. Anh bước ra ngoài và thấy Koraidon đang đùa nghịch phun nước vào hai Pokémon nhỏ hơn bằng vòi.

Cyclizar đứng gần đó, quan sát với một chút lo lắng. Nó có vẻ cảnh giác với Alcremie, có lẽ là do sự bất lợi về chủng loại giữa Dragon và Fairy. Tuy nhiên, Koraidon dường như hoàn toàn không hề nao núng trước sự hiện diện của Alcremie.

"Có lẽ sức mạnh to lớn của nó khiến nó miễn nhiễm với hào quang hệ Tiên của Alcremie?" Naoki tự hỏi.

Khi Naoki đến gần, các Pokémon dừng trò chơi dưới nước.

Anh quay lại bên trong và lấy một chiếc khăn, nhẹ nhàng lau khô Alcremie và Smoliv.

"Thế nào?" anh hỏi.

"Alcremie!" nó líu lo, rõ ràng là rất thích thú.

"Smoliv~" Smoliv đồng tình.

Có vẻ như họ đã dần thích Koraidon.

Sau khi lau khô chúng. Naoki dẫn chúng đi tham quan trang trại, giới thiệu cho chúng về ngôi nhà mới của chúng.

Koraidon và Cyclizar đi theo sau.

Bầu trời vẫn chưa tối hẳn, và tia nắng còn sót lại chiếu rọi khắp trang trại trong ánh sáng vàng ấm áp.

Sau một ngày gặm cỏ ở khu vực mới rào, đàn gà mái trở về chuồng, nằm xuống đồng cỏ khô để nghỉ ngơi.

Các loại cây trồng trên cánh đồng đang phát triển mạnh. Những cây củ cải phát triển nhanh đã nảy mầm một số lá lớn, và những củ dưới lòng đất có lẽ đã bắt đầu hình thành.

Naoki đi dạo qua bãi cỏ cùng những người bạn Pokémon của mình, chỉ tay về phía hàng rào bao quanh trang trại.

"Khu vực bên trong hàng rào này là trang trại của chúng ta", anh giải thích với Alcremie và Smoliv.

"Ở đây an toàn. Sẽ không có ai làm hại các em đầu."

Alcremie và Smoliv tò mò nhìn xung quanh.

Naoki mỉm cười.

"Khu vực cỏ này đầy hoa dại, và vào ban ngày, bướm bay lượn xung quanh."

Cỏ trên trang trại mọc tươi tốt và hoang dã. Chỉ cần cắt tỉa một chút, nó có thể biến thành một bãi cỏ đẹp. Naoki chỉ cắt bớt những cây thừa, để lại bãi cỏ nguyên vẹn cho đến bây giờ.

Anh dự định sẽ xử lý những viên đá trong nhà kho trong vài ngày tới và tạo ra một con đường đá nối cabin và chuồng gà.

"Các em có thể đến khám phá vào ngày mai trong ngày."

Naoki khuyến khích hai Pokémon nhỏ hơn.

"Sẽ có rất nhiều bướm và hoa."

"Xi xi~"

"Alcremie!"

Hai Pokémon phấn chấn lên, mắt chúng sáng lên đầy mong đợi.

Sau khi Naoki giới thiệu, họ đã hình thành được sự hiểu biết cơ bản về trang trại khu vực bên trong hàng rào là nơi trú ẩn an toàn. Họ không còn sợ thế giới bên ngoài nữa.

Naoki tiếp tục chuyến tham quan cho đến khi những tia nắng cuối cùng biến mất, để lại trang trại chìm trong ánh hoàng hôn.

Anh quay lại nhà với Pokémon của mình. Alcremie vội vã chạy về tủ, trong khi Smoliv lại nằm vào chậu hoa, ngáp ngủ.

"Đến giờ đi ngủ rồi," Naoki nói với một nụ cười.

"Smoliv~"

Smoliv đáp lại, lăn ra nằm ngửa trong chậu hoa và nhằm mắt lại, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Naoki quay sang Koraidon và Cyclizar đang nằm dài bên giường. Anh ngồi xuống và bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Anh dự định sẽ lên đường đến Hồ Casseroya vào sáng hôm sau. Không chắc mình có thể quay lại vào giờ ăn trưa hay không, Naoki đã chuẩn bị một số bánh sandwich bổ dưỡng và nước ép quả mọng cho Cyclizar.

Ngoài việc tìm kiếm những địa điểm câu cá mới, anh còn hy vọng chiêu mộ được một Pokémon hệ Nước có khả năng sử dụng Súng nước để giúp tưới tiêu cho mùa màng. Anh cũng đóng gói thêm một ít thức ăn, vì bắt Pokémon là một quá trình tinh tế.

Qua nhiều năm xem anime, anh biết rằng ngoài việc chiến đấu, cung cấp thức ăn và thể hiện lòng tốt là những cách hiệu quả để chinh phục một Pokémon hoang dã. Xét cho cùng, Pokémon, giống như bất kỳ sinh vật nào khác, đều thích một bữa ăn ngon và một ngôi nhà thoải mái.

Với suy nghĩ này, Naoki đã chuẩn bị một số món ăn vừa ngon vừa hấp dẫn về mặt thị giác, đáp ứng nhiều khẩu vị khác nhau ngọt, cay, chua và mặn. Anh cũng đảm bảo rằng chúng dễ mang theo và bảo quản.

Khi anh xếp đồ ăn vào ba lô, ánh mắt anh dừng lại ở những quả bóng Poké ở dưới cùng.

Anh đột nhiên nhớ ra điều gì đó.

Giáo sư Olim không đưa cho anh ta Poké Ball của Koraidon!

Không, chính xác hơn là Koraidon đã phá hủy Poké Ball của nó.

Tâm trí Naoki hiện về cảnh Koraidon chém quả bóng bằng móng vuốt của nó.

Liệu dấu vết để lại trên Pokémon có biến mất khi Quả bóng Poké của nó bị phá hủy không?

Để thử nghiệm, anh giơ một quả bóng Poké lên trước mặt Koraidon, nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra.

"Mình đoán là vẫn không được" Naoki thở dài, cất quả bóng đi.

Anh ném Poké Ball vào ba lô. Ngay khi anh sắp kéo khóa lại, một ý nghĩ khác xuất hiện trong đầu anh.

Anh rút ra một Poké Ball ngẫu nhiên và tiến về phía Cyclizar.

"Graaah?"

Cyclizar nhìn vào Poké Ball, hiểu rằng Naoki định thu phục nó. Một biểu cảm vui vẻ lan tỏa trên khuôn mặt của nó khi nó háo hức đầy đầu về phía quả bóng. Ngay khi nó chạm vào nút, nó được bao bọc trong ánh sáng đỏ
và bị hút vào Poké Ball.

Quả bóng lắc lư hai lần rồi khép lại.

"Thì ra bắt được Pokémon cũng giống như thế này đây".

Naoki nghĩ thầm, ngạc nhiên trước quá trình này. Anh cầm quả cầu Poké trong tay, rồi bắt chước động tác ném, bắt chước những huấn luyện viên mà anh đã thấy trong anime. Nhưng anh dừng lại trước khi thực sự ném nó, sợ làm hỏng nó vào tường. Thay vào đó, anh nhấn nút, và quả cầu Poké tự động mở ra, giải phóng Cyclizar trong một chùm ánh sáng.

"Thế nào?" Naoki hỏi.

"Gaaaaaa!"

Cyclizar kêu lên, rõ ràng là rất thích thú với trải nghiệm này.

Đối với Naoki, có những quả bóng Poké tốt và xấu. Quả bóng đỏ và trắng tiêu chuẩn là loại cơ bản nhất. Ngoài ra còn có Great Ball, Ultra Ball, Luxury Ball và nhiều loại khác. Khi công nghệ phát triển, chất lượng và tính năng của Poké Ball cũng tăng theo.

Người ta nói rằng Luxury Balls cung cấp môi trường sống sang trọng và thoải mái hơn cho Pokémon. Meowth của Team Rocket đã đích thân chứng thực điều này trong anime.

"Mình sẽ mua cho Cyclizar một quả bóng xa xỉ khi mình có nhiều tiền hơn", Naoki nghĩ.

Nhưng bây giờ, trời đã muộn và đã đến giờ đi ngủ.

Naoki vươn vai và chui vào giường, không hề biết Koraidon đang nhìn Poké Ball với ánh mắt tò mò.

"Gaa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro