29. Tự hạ bản thân [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi chầm chậm mở mắt ra thấy hắn đang hì hục làm việc gì đó trong điện thoại bên cạnh tôi, thấy tôi dậy hắn nhanh chong cất điện thoại xuống gối, quay sang với tôi. Thấy vết thương hiện trên người hắn, mắt tôi có hơi rũ xuống, xót lòng. Tôi đưa tay chạm lên vết thương nó, nó đã lành rồi nhưng chắc còn đau lắm. Tôi xích lại ôm lấy hắn. Hắn thấy vậy cũng ôm lại đáp trả. Cái ôm xoá tan khỏi những muộn phiền trong tôi.

Nhìn qua đồng hồ cũng đến giờ đi làm rồi tôi réo hắn mau mau để còn đi làm, hắn nhắn nhó mặt ra vẽ không muốn đi làm.

"Không đi làm lấy gì nuôi em"

"Ha, tiền của anh đủ để em tắm đến suốt đời luôn đấy"

"Khoác lác, toàn ngồi chơi không chứ có thấy làm gì đâu" Ấy chết, mình nói có hơi quá đáng không nhỉ.

Nét mặt hắn có phần trầm xuống, hắn hôn nhẹ lên má tôi rồi thay đồ thắt cà vạt xong lết mông đi luôn. Nhìn nhanh nhẹn khác quá. Tôi cũng nhanh chóng sắp xếp đi chung với hắn. Lên bệnh viện thì tôi với hắn lặp tức trở thành người lạ vậy, hắn thì một mặt lạnh mà đi thẳng đến phòng làm việc của mình. Còn tôi nhiệm vụ của trợ lý mới vào thì phải đi theo người trước để hiểu rõ hơn công việc của mình.

Người của phòng tuyển dụng dẫn tôi đi tham quan và kể sơ bộ lại những công việc mà tôi phải làm. Nghe xong thì đại khái công việc cũng tương đối được nhưng sao các trợ lý cũ của hắn lại bị sa thải nhiều đến vậy. Tôi cũng hơi thắc mắc nên hỏi người của phòng tuyển dụng. Người ta chỉ ầm ừ rồi đi chỉ tôi cái khác. Xong xuôi tôi được cấp thẻ trợ lý và cả đồng phục. Người của phòng tuyển dụng bỗng ép sát tôi rồi khẽ nói bên tai.

"Cẩn thận với bác sĩ Pound, anh ta là quỷ đấy"

Tôi đơ người ra vì câu nói của người phòng tuyển dụng. Quỷ sao?.

Tôi vào bàn làm việc, soạn thảo các thông tin. Đột nhiên điện thoại bàn reo lên rồi kèm theo là giọng nói củ hắn.

"Trợ lý vào phòng gấp"

Tôi cũng tranh thủ đi vào, nghiêm chỉnh, thấy hắn đang cắm mắt vào cái màng hình, toàn chữ với mô hình cấu tạo. Hắn vừa làm vừa nói.

"Xử lý các tệp thông tin và cả số liệu tuyệt đối không được sai sót, hạn là ngày mai"

Shia, hắn bị thần kinh à cả đống tệp này mà hạn là ngày mai á?

"Nhưng mà..."

"Có ý kiến?" Hắn liếc qua tôi đôi mắt lạnh lùng đến rợn người.

Tôi chỉ biết câm nín rồi đi ra.

_____________

Giờ đã là 10 giờ đêm rồi, các nhân viên bác sĩ ca sáng và chiều đã về hết chỉ còn lại các bác sĩ ca tối, tôi đang ngồi làm hăng say thì có một bác sĩ đi tới.

"Người mới à? Trong lạ thế"

"À vâng, tôi là người mới vào tôi làm ở đây với vai trò trợ lý của bác sĩ Pound"

"Trời! Bác sĩ Pound á, chúc cậu may mắn nhé, hắn ta là tên cuồng công việc đấy, tôi là bác sĩ Wok hân hạnh được làm quen" bác sĩ Wok đưa tay ra.

"Vâng, tôi là Mark hân hạnh được làm quen với bác sĩ" tôi bắt tay bác sĩ như một lời chào.

Nói xong thì bác sĩ Wok đi làm việc của mình. Chỉ còn lại vài tệp thôi cố lên nào. Tôi tự sốc dậy bản thân mình, tôi đưa mắt nhìn vào phòng của hắn thấy hắn đang xem hồ sơ, trông cuốn hút quá đi mất, mũi cao, môi hồng, mắt một mí trong có đẹp trai quá không dạaaaa.

Mê chồng là thế nhưng mà tôi cũng phải hoàn thành xong công việc.

_____________

Giờ thì đã là 11 giờ rồi, có vài cái tệp thôi mà cũng đã mất hết 1 tiếng, mệt quá đi mất, vươn vai một cái sắp lại chồng tệp đem vào cho hắn. Lúc đem vào thì thấy hắn cấm đầu vào hồ sơ, lẫn các thông tin trên máy tính.

"Xong sớm thời hạn rồi, gửi anh luôn. Giờ thì mình đi về"

"Này chìa khóa xe hơi đấy em về nhà đi nay anh còn nhiều việc lắm"

"Ồ, vậy hả cần em giúp gì không"

"Không đâu em về đi"

Hắn không cần thì tôi cũng không có việc gì phải ở lại nên tôi đi về.

Cứ thế mà 3 tuần qua gần một tháng rồi đấy, hắn không về nhà luôn, toàn ngồi phòng làm việc, tôi phải sống một mình trong căn nhà của hắn nhưng lại không có hắn, ngủ cũng một mình ăn cũng một mình, quá đáng nhất là hắn toàn né tránh mặt tôi. Shiaaaa, 3 tuần liền khoảng thời gian không ngắn không dài nhưng mà khiến tôi tức điên lên mất. Cơ thể từ sợ bị hắn động chạm giờ thì lại thèm được hắn động chạm. Tôi tìm đủ mọi cách để hắn về chung với tôi nhưng mà đều không thành. Tuy nhiên tôi không thể chịu đựng nổi nữa rồi, nên tôi đã tìm đến hiệu thuốc...
_____________

Giờ là 11 giờ thứ bảy rồi, ngày mai là ngày nghỉ của hắn nhưng chắc chắn hắn sẽ không nghỉ đâu vì 3 tuần qua hắn đã nghỉ đâu. Đến giờ tan ca,tôi vuốt tóc chỉ áo lại cho nó có phần xộc xệch, hở chỗ này kính chỗ kia cầm hai cốc nước, một cốc tôi đã phù phép vào và cốc còn lại thì không đi vào phòng hắn. Tôi thầm nghĩ hắn sẽ phải cầu xin với tôi, nhiêu đó thôi cũng đã khiến tôi cảm thấy sung sướng.

Mở cửa phòng ra, vẫn như cũ không khác gì lúc trước, ngồi đó và xem tài liệu. Tôi đi lại đặt cốc nước lên bàn người hơi cuối xuống rồi nói.

"Nước này, uống đi hôm nay không định về nữa sao"

"Chắc phải vậy quá, anh còn 2 tệp thông tin bệnh nhân bị ung thư nữa"

"Ủa, anh đâu có phụ trách bên ung thư đâu sao phải làm"

"Phòng hờ bác sĩ chính bên ung thư gặp sự cố"

Nói xong hắn uống một hơi hết sạch cốc nước tôi đưa, thấy vậy tôi cũng không càu nhàu nữa và đi ra ngoài.

Tôi vừa làm vừa ngó vào xem hắn, chẳng thấy hắn có hiện tượng gì cả, không lẽ thuốc đểu sao ta, tôi làm nốt xong công việc thì thấy hắn bước ra, mặt vẫn còn rất tỉnh táo, mùi tinh tức tố cũng không quá nồng, vậy là dính hàng đểu rồi. Đang suy ngẫm thì hắn nói.

"Về nhà thôi em sau đơ ra thế"

"À à anh xuống nhà xe trước đi em xuống sau"

"Nhanh nhé"

Tôi gật đầu rồi dõi theo hắn đi, shia tôi lấy vỉ thuốc đó ra lấy ra một viên uống thử để coi phải đểu không, uống xong thì tôi đi xuống nhà xe luôn sợ hắn đợi.

__________

Trên xe, đã trôi qua được 20 phút rồi nhưng tôi không cảm thấy được gì cả vậy là đểu thật rồi. Trong xe im lặng đến lạ, đường về nhà nay sao xa thế. Bỗng tim tôi đập mạnh, cơ thể run rẩy lên, nóng hừng hực. Quái lạ, là do thuốc sao, hắn cũng uống mà sao chỉ có tôi bị không vậy. Tôi bắt đầu nữa mê nửa tỉnh, nhìn sang hắn. Tôi đưa tay chạm lên mặt hắn rồi lại sờ xuống ngực vuốt ve. Hắn chẳng có chút động tỉnh vì cứ mặc thế mà lái xe. Cậu bé của tôi bắt đầu biểu tình rồi, tôi đặt tay hắn vào chỗ đó. Hắn như tượng vậy không có chút cảm xúc, tôi đè tay hắn xuống xoa nắn cho tôi. Cảm giác rất đã, tôi dường như mất hết cả ý thức vậy. Xe dừng lại, tới nhà, hắn xuống xe, tôi thấy hụt hẫng khi hắn bỏ đi như vậy. Đột nhiên cách cửa xe bên tôi mở ra, tiếp theo là gương mặt điển trai ấy của hắn áp vào mặt tôi chụp lấy đôi môi chúm chím của tôi mà hôn. Tôi cũng hoà theo, tay choàng lên cổ hắn không muốn hắn rời môi. Lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi tôi, mút mát môi nhau tạo ra tiếng "chóp chép" khiến người ta phải đỏ mặt. Tay hắn luồng xuống áo xoa nắn hai nhũ hồng vừa bị hắn cắn xé hôm qua.

Hắn nhấc bổng tôi lên bế tôi ra ghế sau xe, các cửa xe khoá chốt hết lại. Môi vẫn không dứt ra, mà cứ thế quấn lấy không lâu thì tôi và hắn đã trần trụi. Hắn rời môi tôi mà hạ cách tại chiếc cỗ nõn nà mà để lại các vệt đỏ. Hắn bắt đầu vân vê, đôi mắt ngay theo đó mà phát hỏa tình. Nhẹ cúi xuống, hắn hôn nhẹ một bên rồi ra sức cắn mút, bên kia cũng được chăm sóc cẩn thận. Tôi nằm hưởng thụ cảm giác môi lưỡi đang chu du trên người mình mang theo chút ẩm ướt tê dại của nước bọt. Bên trên được chăm sóc chu đáo bên dưới biểu tình càng thêm cực liệt. Cự vật uy mãnh của hắn cũng bắt đầu ngẩng lên. Nhìn hắn, bờ vai rộng cơ nào ra cơ ấy sướng quá đi mất. Môi hắn nhanh chóng quấn lấy môi tôi, bàn tay xấu xa của hắn cầm lấy hai cự vật mà không ngừng lên xuống. Cho tới lúc hắn cảm thấy tôi bị vắt khô rồi, hắn mới cảm thấy nên thả môi tôi ra để cúi xuống hôn tiểu huyệt nóng bỏng chọc tôi. Cảm nhận được đầu lưỡi ẩm ướt xen lẫn nhớp nháp dần dần luồn vào tiểu huyệt, tôi không kìm được mà thở dốc kềm theo rên ri:

"Aaaaaa..A...aaa..aa........"

Sau một hồi phá đảo, đầu lưỡi được rút ra và thay thế vào đó là cự vật nóng bỏng không ngừng ma sát phía ngoài. Hắn khàn giọng trêu đùa:

"Vợ yêu, bây giờ em muốn gì a~"

Đại não dường như đã bị hút hết không khí, chỉ biết dựa theo ham muốn mà lên tiếng:

" Ha~ Muốn....ưm....anh nhanh chóng..nhanh chóng vào......"

Bên dưới vẫn không ngừng ma sát, tạo ra những đợt dày vò:

"Vào đâu cái gì vào vợ yêu nói rõ anh mới biết được..."

"Vào hậu huyệt...cự v..ật... của anh...a"

Hắn nở nụ cười thỏa mãn, hai tay nâng hông của người phía dưới rồi chậm rãi đi vào.

Tôi đau đớn muốn khóc vì đã lâu không làm nên phía dưới có cảm giác lạ.

" A...aaaaa..aa.....ư...qu..quá lớn....không thể được."

Trong mắt chỉ còn tình dục nên hắn nào có nghe thấy, cự vật thô to vẫn tiến vào lỗ nhỏ. Hắn thở dốc, miệng nói với người ở dưới:

"Thả lỏng...ngoan ngoãn thả lỏng"

Cảm giác phía dưới đã thả lỏng không ít, hắn nắm bắt thời cơ mà nhanh chóng cắm vào.

" Aaaaaa..aaa....a.........đau."

Phía dưới, tôi tưởng mình cả người đều bị xé rách. Đây là lần đầu tiên tôi làm tình với hắn trong cảnh như thế.

Trọn vẹn đi vào, bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng hổi thật là muốn hút hết tinh lực tôi rồi. Hắn bắt đầu luận động.

Trong xe không gian giờ đây chỉ còn lại tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ hòa cũng tiếng nước lép nhép kèm theo tiếng va chạm của hai con người đang say trong tình dục.

_______End chap______

Ủng hộ mình bằng 1 lượt bình chọn với nha ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro