9. Kế hoạch cưa cẩm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi dỗ hắn một hồi hắn mới nín dần, nhưng tay hắn thì cứ nắm khư khư tôi sợ tôi sẽ bỏ đi. Ngốc nghếch như mấy thằng con nít.

Lúc hắn đi tắm, hắn còn kêu tôi vào tắm chung vì sợ tôi chạy đi. Tôi đá đít hắn vào nhà tắm và ở ngoài cửa đứng chờ. Mỗi lần hắn hỏi thì sẽ đáp lại coi như chắc chắn tôi vẫn còn ở nhà hắn.

Tắm ra thì cũng đã tối, tôi xuống bếp coi có gì để nấu cho hắn không sáng giờ chưa thấy hắn ăn cái gì cả. Lay hoay một lúc tôi bưng tô súp ra cho hắn.

"Ăn đi, sáng giờ tao chưa mày ăn cái gì cả"

"Lo cho tao hả?"

"Tao sợ nhà này thì nhà hoang mất chủ, ăn đi tao đi uống thuốc"

Tôi đi lên phòng lấy lọ thuốc, vừa uống xong thì nghe tiếng vỡ ly ở dưới nhà, tôi lật đật đi xuống xem hắn có sao không.

Xuống thấy hắn nằm co người lại ôm bụng kế bên đống mãnh sành của ly vỡ. Tôi đi lại gần nhấc người hắn lên chân.

"Mày sao vậy, bị sao nói coi"

"Ha...mật khẩu điện thoại là 0503...gọi cho bác sĩ...ha"

Hắn khó khăn nói từ chữ, tôi rờ túi quần hắn lấy ra chiếc điện thoại, bấm hệt lại dòng số hắn mới đọc cho tôi cuối cùng cũng mở ra được, tôi bấm vào danh bạ cuối cùng cũng thấy. Bấm gọi và khoảng chừng 10 phút nữa bác sĩ sẽ tới.

Tôi dìu hắn lên phòng, lấy chăn đắp cho đỡ lạnh rồi đi ra dọn dẹp lại đống mãnh sành. Đi vào phòng, thấy mặt hắn tái xanh mét, tôi áp tay lên trán thử thì thấy lạnh ngắt. Vừa lúc bác sĩ vào, bác sĩ kêu tôi ra ngoài.

Tôi đứng ngồi không yên lòng, ngồi sụp xuống trước cửa. Không biết hắn có bị làm sao không. Một hồi sau thì bác sĩ cũng ra.

"Chỉ là bệnh bao tử tái phát, bệnh tình của cậu ấy ngày càng tệ đi, tôi khuyên cậu hay giúp cậu ấy ráng cải thiện cách ăn uống, không nên bỏ bữa nữa, nếu bỏ tiếp thì có thể khiến bệnh tình càng tệ đi hơn và có thể..., Chăm sóc cậu ấy tốt lên nhé."

Tôi gật đầu rồi tiễn bác sĩ, vào phòng thấy hắn đang truyền nước biển. Haizzz, bỏ bữa nhiều đến mức này luôn ư. Muốn ngửi mùi đất à.

Tôi chỉnh lại chăn cho hắn thì bị hắn nắm tay kéo lại. Hình như mà gặp ác mộng, trán đổ nhiều mồ hôi, miệng cứ nhẩm nhẩm cái gì đó mà không thốt ra được tôi. Tôi thấy không ổn liền ngồi kế bên xoa tay cho hắn trấn an.

Được một lúc tay hắn cũng được nới ra nhưng không buông hẳn. Thôi thì thương tình hắn, tôi gỡ tay hắn ra rồi, đi lại tắt đèn, rồi leo lên giường nắm lấy tay hắn vào thiếp vào giấc ngủ.

____Pond____
-Chiều-

Tôi bước xuống dọn mơ hỗn độn mà tôi bày ra. Dọn xong lên phòng tính rũ nó đi dạo cho thoáng.

Bước vào phòng thấy nó đang ngoài ban công. Wow, chiếc sơ mi bị ánh hoàng hôn chiếu vào. Thân thể của nó hiện lên ngay sau, tôi xà vào ôm lấy. Nói vời lời cưa cẩm nó.

Ai ngờ được, cái mồm tôi nó cứ không nhịn được mà thốt ra lời tỏ tình nó ngay lúc này. Lỡ như nó từ chối thì làm sao.

Quả nhiên, nó từ chối. Tôi không động não được gì cả, thôi thì khổ nhục kế vậy. Tôi hi vọng nó sẽ chịu ở lại.

May quá, cuối cùng nó cũng thương xót tôi mà chịu ở lại. Tiếp theo phải làm gì đây. Bước vào nhà tắm mà cứ sợ nó chạy vọt đi. Nên suy nghĩ cách gì để nó chăm mình cả đêm đây. À nghĩ ra rồi, tôi tắm thật lẹ, đúng như tôi nghĩ nó sẽ xuống bếp nấu. Giờ tôi sẽ nhắn tin với bác sĩ riêng, để bàn chuyện này. Ay da, sao ông trời có thể tạo ra được một con người vừa đẹp trai vừa thông minh thế này.

Bàn bạc xong với bác sĩ riêng, tôi đã từng bước từng bước đạt đến mục đích. Và ngay bây giờ, nó đang nằm ngủ cạnh tôi. Tim tôi như muốn vỡ ra vậy, biết thế đã làm sớm hơn. Dưới ánh đèn mờ của phòng ngủ, gương mặt trong trạng thái ngủ của nó nhìn xinh đẹp biết bao. Môi ửng hồng nhìn cứ muốn cắn 1 cái.

Bỗng cặp chân mày nó nhíu lại, mặt nó ửng hồng lên, hơi thở nó có phần nặng nề, sao vậy gặp ác mộng à. Đột nhiên nó cởi từng cúc áo ra, gì đây cảnh tưởng thế này. Tôi cuối xuống ngửi thử mùi pheromon của nó có đang ổn không. Hình như là do pheromon tôi thì phải, đúng rồi tôi đang vô tình phóng ra pheromon còn nó thì đang trong kỳ phát tình, chết tiệt giờ trong phòng một alpha một omega như này trong cũng ái mụi quá.

Tôi có gắng bình tĩnh và thu pheromon về lại nhưng không thể nhịn được, tôi cuối xuống hôn lên môi nó, tay không để yên mà sờ nhẹ vào hạt đậu. Tôi ý thức được rằng hành động của tôi chẳng khác nào đang đẩy xa nó ra khỏi mình.

Tôi dừng lại tự đánh vào mặt mình cho tỉnh táo, và xử lí phần còn lại ở nhà vệ sinh. Tôi thề đây sẽ là lần cuối, tôi không muốn Phuwin ghét tôi, chắc lúc đó tôi sẽ đập đầu vào tường đến chết vì sự ngu dốt này của mình.

_____End chap____

Ủng hộ tinh thần cho mình bằng 1 lượt bình chọn nha :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro