bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm, ánh nắng nhẹ chiếu xuống sân bóng khi các ứng viên tập trung thành từng nhóm.

Pond vừa nhận phiếu vào đội Dream, bước tới góc sân thì cảm nhận được ánh mắt từ phía đối diện.

Gần khu vực của đội Titan, hai người ở đội Wolf đang đứng trò chuyện.

Một người cao ráo, ánh mắt sắc bén đầy lạnh lùng; người còn lại nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, với đôi mắt luôn tinh tường quan sát.

:"Cậu ta là thủ lĩnh băng lớn nhất trường"

Người cao hơn khẽ nói, ánh mắt không rời Pond.

:"Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, chúng ta sao phải sợ hắn chứ."

Chàng trai bên cạnh cười khểnh đáp, giọng đầy uy lực.

:"Dù sao thì hắn cũng không dễ ăn, nên cẩn thận nhất có thể."

Joong nói với giọng điệu nghiêm nghị.

Trong khi đó, Pond không hề để ý đến cuộc trò chuyện này.

Ánh mắt cậu chỉ tập trung về phía huấn luyện viên, nơi họ đang hướng dẫn về các bài kiểm tra và chuẩn bị cho các thử thách sắp tới.

Cậu biết rằng những gì đang diễn ra ngoài lề không quan trọng bằng việc thể hiện bản thân trên sân bóng.

Sự tập trung của Pond lúc này là làm sao để vượt qua buổi chọn lọc và chứng tỏ mình xứng đáng với vị trí trong đội Dream.

Các huấn luyện viên phó bắt đầu buổi chọn lọc với hàng loạt thử thách như sút penalty, đá phạt và bài test độ nhanh nhẹn.

Những cú sút mạnh mẽ vang lên, khán giả chăm chú theo dõi từng pha bóng.

Pond và một vài thành viên trong đội Dream nhanh chóng thể hiện tài năng vượt trội, với các cú sút penalty chính xác và những pha đá phạt uy lực.

Trong bài test nhanh nhẹn, Pond cũng xuất sắc vượt qua mọi chướng ngại, cho thấy sự linh hoạt và tốc độ của mình.

Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn, khi một vài đồng đội của Pond không thể vượt qua áp lực và buộc rời sân trong tiếc nuối.

Cuối buổi chọn lọc, huấn luyện viên công bố một thử thách quan trọng:

:"Ai có thể đá thành công quả phạt từ khoảng cách 25 mét, người đó sẽ trở thành đội trưởng. Còn nếu không, huấn luyện viên sẽ tự chọn đội trưởng dựa trên toàn bộ buổi thi."

Các ứng viên lần lượt thực hiện cú đá phạt, nhưng không ai thành công.

Áp lực ngày càng tăng khi quả bóng từ khoảng cách 25 mét trở thành thử thách cuối cùng.

Pond được gọi lên thực hiện cú đá quyết định.

Anh cảm nhận rõ áp lực từ tất cả ánh mắt đang dõi theo mình, Pond lẩm nhẩm cố gắng trấn an bản thân:

:"Không sao, mình làm được."

Đặt bóng xuống, Pond lùi lại vài bước, ánh mắt tập trung vào khung thành. Hít một hơi sâu, cậu tập trung toàn bộ tinh thần vào cú sút.

Khi chân Pond chạm vào bóng, một cú sút mạnh mẽ và chính xác bay thẳng vào góc trên cùng của khung thành.

Âm thanh của cú đá vang lên rõ ràng, và bóng lướt vào lưới, khiến khán giả và các ứng viên trên sân đều vỡ òa trong tiếng reo hò.

Ngay lập tức, tất cả các thành viên của đội Dream hét lên

:"Vàooo!"

Mọi người của đội Dream lao đến chỗ Pond, ôm chầm lấy anh trong sự cảm thán.

Các thành viên của các đội khác cũng không thể giấu sự ngưỡng mộ, trầm trồ về cú sút xuất sắc của Pond.

Trong ánh mắt của mọi người, Pond như một vị vua, đứng lặng lẽ giữa đám đông, cảm nhận sự công nhận và tự hào với nụ cười nhẹ nhàng trên môi.

Sự chứng tỏ này không chỉ là dấu ấn cá nhân, mà còn khẳng định vị thế và tài năng của Pond trong cuộc thi đấu ngày hôm đó.

Và cuối cùng, không còn gì để tránh cãi, Pond chính là đội trưởng của đội Dream.

Khi buổi chọn lọc kết thúc, không khí trên sân bóng vẫn tràn ngập sự hứng khởi.

Pond đứng giữa đám đông, đội Dream vẫn tụ tập xung quanh anh, tay ôm chặt nhau trong niềm vui chiến thắng.

Các thành viên khác cũng bắt đầu quay lại chỗ của mình, và sự trầm trồ về cú sút xuất sắc của Pond vẫn còn vang vọng.

Các huấn luyện viên và người quan sát dần tản ra, để lại sân bóng yên tĩnh hơn, nhưng không khí vẫn đầy sôi động và phấn khích.

Pond giờ đây là trung tâm của sự chú ý, nhận được sự công nhận từ mọi người về kỹ năng và sự lãnh đạo của mình.

Anh đã chứng minh không chỉ là một cầu thủ xuất sắc mà còn là một người lãnh đạo xứng đáng với vị trí đội trưởng đội Dream.

Khi ánh nắng chiều bắt đầu tắt, Pond đang đứng trò chuyện với các thành viên trong đội thì hai người từ đội Wolf bước tới.

Cả hai đều mỉm cười thân thiện

Người cao ráo, với vẻ tự tin, mở lời:

:"Chúc mừng cậu, cú sút của cậu thật ấn tượng. Tôi là Gemini và đây là Fourth. Chúng tôi thuộc đội Wolf. Chúng tôi khá ấn tượng với màn thể hiện của cậu hôm nay."

Fourth, với ánh mắt lấp lánh và nụ cười vui vẻ, tiếp lời:

: "Đúng vậy, không phải ai cũng có thể thực hiện cú đá từ khoảng cách 25 mét như vậy. Thật sự rất ấn tượng. Chúng tôi chỉ muốn đến đây để làm quen và chúc mừng cậu. Hy vọng chúng ta có thể có những trận đấu thú vị cùng nhau trong tương lai."

Pond mỉm cười đáp lại, cảm ơn sự chúc mừng của họ.

:"Tôi là Pond,cảm ơn hai cậu. Tôi cũng rất mong chờ những trận đấu sắp tới. Chắc chắn sẽ rất thú vị khi có cơ hội thi đấu cùng các cậu."

Gemini và Fourth gật đầu, trao đổi vài câu nữa rồi rời đi, để Pond tiếp tục tận hưởng niềm vui cùng đội Dream.

Pond thầm nghĩ sự xuất hiện của họ không chỉ làm tăng thêm sự kết nối giữa các đội mà còn mở ra cơ hội cho những mối quan hệ và cuộc cạnh tranh đầy hứa hẹn trong các trận đấu sắp tới.

Nhưng không hề để ý tới sự nguy hiểm và bí ẩn đằng sau của họ.

Sau khi rời sân bóng, Pond quyết định đi đến khu vực tập trung cũ của ba người: Raven, anh và Phuwin. Khi đến nơi, Pond thấy Phuwin và Raven đang trò chuyện vui vẻ.

Phuwin đã được chọn để tham gia buổi diễn đánh đàn piano, và Raven đội trưởng bóng rổ của đội đã chọn, cả hai đều không biết chi tiết về buổi chọn lọc của Pond.

Thấy Pond đến, cả hai ánh mắt sáng lên với sự háo hức.

:"Chà, Pond! Cuối cùng cũng gặp mày rồi!"

Raven nói, nụ cười trên mặt không che giấu được sự phấn khích.

:"Cậu đã được chọn vào đội bóng chưa? Mọi người đều tò mò lắm!"

Phuwin cũng không kém phần hào hứng:

:"Đúng vậy! Chúng tôi vừa mới kết thúc phần chọn lọc của mình. Raven đã trở thành đội trưởng đội bóng rổ, và tớ thì sẽ biểu diễn đàn piano. Còn cậu thì sao?"

Pond mỉm cười, nhìn hai người bạn với sự hào hứng:

:"À, mọi chuyện diễn ra khá tốt. Tôi đã được chọn làm đội trưởng đội Dream sau khi thực hiện một cú đá phạt từ khoảng cách 25 mét."

Raven và Phuwin tỏ ra hết sức ấn tượng và vui mừng.

Họ cùng nhau trò chuyện thêm về những kế hoạch sắp tới và tận hưởng thời gian bên nhau trước khi các hoạt động và thử thách mới bắt đầu.

Khi mọi người đang trò chuyện, từ xa bỗng có một bóng người hét lên và chạy về phía nhóm

:"Anh Raven, Pond, Phuwin!"

Đó là Dunk. Mọi người đều ngạc nhiên khi thấy Dunk lao đến, thở hổn hển.

Raven nhìn Dunk và hỏi:

:"Dunk, sao từ sáng đến giờ không thấy mày đâu vậy em?"

Dunk vừa thở vừa đáp

:"Em có chút chuyện với bạn thôi, mà hình như hôm nay là buổi chọn lọc, mọi chuyện đều ổn đúng không các anh?"

Phuwin, với vẻ mặt tươi tắn, đáp:

:"Đúng vậy, tất cả bọn anh đều được chọn. Còn Dunk... em không tham gia bất kỳ hoạt động nào sao?"

Dunk cười và nói:

:"Đúng rồi anh, em lười lắm, mà không tham gia gì cho nó rảnh còn đi cổ vũ các anh nữa mà."

Pond nghe vậy liền bật cười. Anh nói:

:"Quý hóa quá cơ. Thôi được rồi, hôm nay là ngày vui, nên ta đến quán quen nhé? Tôi bao mọi người."

Nhóm bạn vui vẻ đồng ý, cùng nhau rời khỏi sân bóng và hướng về quán quen để tận hưởng một buổi đầy niềm vui và sự đoàn kết.

__________

Nút vote hoàn toàn miễn phí nhưng nó sẽ tiếp thêm nhiều động lực cho mình ra chương mới,cảm ơn tất cả mọi người.Mãi yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro