xxiv;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

pond thu hẹp lại khoảng cách bằng việc tiến gần phuwin, cậu nuốt nước bọt rồi dần dần lùi về sau, cho tới khi chân vấp phải sofa thì hắn nhanh chóng đưa tay kéo cậu ôm vào lòng, phuwin không chịu được mà vùng vằng muốn thoát khỏi, nhưng vì lực siết của pond quá mạnh nên buộc cậu phải đứng im. hắn thủ thỉ: "có biết anh nhớ em lắm không? từ lúc xảy ra chuyện chưa ngày nào là anh được yên giấc, lồng ngực bức bối đến khó chịu, chỉ muốn tìm kiếm hình bóng em để lấp đầy khoảng trống trong tim."

"xin lỗi vì ngày đó đã dồn ép em vào bước đường cùng, nhưng anh cũng thật sự hết cách, anh không thể nào đứng im nhìn người khác xâm chiếm cơ thể em như thế. em có đánh anh hay mắng chửi anh cũng được, miễn sao em thấy bản thân mình thoải mái."

phuwin không biết phải nói gì với trường hợp này, cậu vẫn một mực dùng sức lực để đẩy pond ra, ngước đôi mắt to tròn long lanh lên nhìn hắn: "anh nghĩ rằng chỉ cần nói những lời này ra là tôi dễ dàng tha thứ cho anh à? nếu đặt mình vào trường hợp đó anh suy nghĩ như thế nào? mỗi ngày tôi đều bị đám người kia công kích chửi rủa, đi học thì bị nói xiên nói xỏ, vậy mà lúc đó anh lại ung dung thong thả hưởng thụ thành tích mà anh gây ra, một chút cắn rứt cũng không có luôn sao?"

"không hề ung dung thong thả! em có biết để up clip đó lên anh đã suy nghĩ nhiều như thế nào không? anh biết khoảng thời gian kia em đã chịu đựng rất nhiều tiêu cực, thế nên anh đã cố gắng bù đắp lại bằng việc chi trả hợp đồng cho em. anh biết ngày này rồi cũng sẽ tới, chỉ là nó đến sớm hơn anh nghĩ."

nước mắt cậu lăn dài trên má, phuwin quay trở về với bản chất yếu mềm vốn có, đơn giản vì ở trước mặt pond cậu không thể nào cứng rắn nổi, chỉ muốn đem người trước mặt mắng chửi thậm tệ, mắng đến khi nào khàn cả cổ họng mới chịu ngừng.

"đánh anh đi phuwin! em đánh bao nhiêu cái anh cũng chịu, sự việc lần này là lỗi của anh, anh hoàn toàn chịu mọi trách nhiệm." pond nắm lấy bàn tay gầy gò của cậu đặt lên ngực trái: "trái tim này vì em mà chịu quá nhiều tổn thất, em làm gì anh cũng được, có như vậy thì anh mới yên lòng."

phuwin hiện tại chẳng muốn động tay động chân với tên này, cậu quay lưng bỏ đi vào phòng, pond thấy thế thì giữ lấy cổ tay cậu: "em định làm gì?"

"thu dọn đồ đạc rời khỏi condo, nếu anh đã chọn ở lại đây thì tôi sẽ là người đi. xin nhắc lại một lần nữa, tôi không muốn nhìn thấy bản mặt của anh!" phuwin thẳng thừng dứt khỏi tay của pond, cậu đi mà chẳng thèm ngoảnh mặt lại nhìn người đó, cậu đã quá mệt mỏi rồi, hắn có như thế nào cậu đều mặc kệ.

lần đầu tiên sự tôn nghiêm đàn ông của pond bị một tay phuwin phá vỡ, hắn không ngần ngại quỳ gối xuống sàn nhà lạnh lẽo, môi mấp máy: "xin em đấy... tha thứ cho anh có được không?"

cậu khựng lại vài giây, cuối cùng vẫn phải ngoảnh mặt nhìn hắn: "anh bị điên à?" phuwin như muốn hét lên khi thấy pond làm thế, hành động quỳ gối thành công lôi kéo sự chú ý của cậu, cậu bước tới trước mặt pond rồi hằn giọng: "nếu anh còn nói nhảm và làm cái trò này thì tôi cho anh quỳ đến sáng đấy, đứng dậy mau!"

trong lòng pond thầm cười trộm, nhìn sao cũng thấy dáng vẻ này của phuwin đáng yêu muôn phần, hắn đương nhiên không dám làm trái ý cậu nên đã đứng lên ngay sau đó. pond phút chốc sợ phuwin bỏ đi mà nhanh chóng kéo cậu về phía mình rồi vòng tay quanh eo phuwin ôm chặt cứng: "anh biết em thương anh mà, nhỉ?"

"thương cái đầu anh đấy! nếu anh còn ngoan cố nữa là tôi thẳng chân đá anh bây giờ."

pond chỉ cười mà không nói gì, hắn dùng ngón cái miết nhẹ đôi môi gây thương nhớ của phuwin, người kia vì hành động này mà không hó hé thêm bất cứ thứ gì. hắn nhớ cậu, hắn muốn cậu, ngọn lửa tình yêu như thiêu đốt toàn bộ cơ thể của pond, hắn mặc kệ cậu thích hay không thích cứ thế mà cúi xuống áp môi mình vào môi phuwin, khoảng chừng vài giây sau thì hắn chủ động buông ra, sau đó nhắm mắt gục đầu tựa vào hõm cổ đối phương.

phuwin chỉ biết đứng chôn chân khi hắn chạm vào môi, sau đó phần cổ cậu liền có cảm giác nóng nóng, phuwin lập tức lay lay người hắn: "pond, anh sốt hả!?"

lúc này hắn không tài nào mở mắt để nhìn cậu nữa, điểm tựa duy nhất của pond bây giờ là phuwin, nếu cậu mà buông tay thì hắn sẽ ngã lăn ra sàn mất.

...

phuwin đi vào trong nhà tắm lấy một thau nước ấm, sau đó đem ra ngoài để lau sơ qua cho pond. cậu chỉ lặng lẽ thở dài, thầm trách mắng tại sao hắn lại ngốc nghếch đến mức còn không biết bản thân mình đang bị bệnh. mặc dù phuwin vẫn chưa nguôi giận nhưng cậu chẳng thể nào đứng im làm ngơ khi nhìn thấy pond thảm hại đến thế. lau xong thì cất mọi thứ về chỗ cũ, phuwin tròng áo hoodie vào và chuẩn bị ra ngoài để đi mua thuốc cho hắn.

cậu quay trở về condo sau nửa tiếng đồng hồ ngoài đường, giao thông dạo này rất phức tạp nên việc lái xe đối với phuwin khá khó khăn, về được đến nhà liền thở phào nhẹ nhõm. cậu cất thuốc lên trên bàn rồi xuống dưới bếp nấu cháo, cũng lâu lắm rồi phuwin mới chăm người bệnh kể từ khi con bé minnie nhà cậu bị ốm cách đây ba năm.

vừa mở cửa phòng ngủ thì đã thấy pond ngồi tựa lưng vào thành giường, phuwin nhanh chóng đem thuốc cùng với cháo đặt lên trên chiếc bàn gỗ tròn bên cạnh, sau đó ngồi xuống và hỏi han hắn bằng tone giọng đành hanh: "cơ thể anh như thế nào rồi? có biết mình sốt cao lắm hay không mà còn bám theo tôi?"

pond chỉ cười ngốc nhìn cậu, nhịn không được đưa tay lên nhéo lấy một bên má mềm: "anh cũng không chú ý điều đó nữa, chỉ biết anh vô cùng nhớ em."

phuwin hất cằm về phía bàn gỗ: "dậy rồi thì ăn cháo với uống thuốc đi, tôi đã để sẵn trên đó hết, giờ thì tôi đi tắm đây."

"ừm đi đi, cảm ơn em nhiều."

cậu ôm quần áo đi vào phòng tắm, mặc dù mới hơn ba giờ chiều nhưng phuwin lại thấy oi bức vô cùng, hiện tại cậu chỉ muốn nhanh chóng ngâm mình vào dòng nước mát lạnh để hưởng thụ thôi.

pond giải quyết xong tô cháo cùng với đống thuốc kia vỏn vẹn mười phút, mấy hôm nay đau đầu chuyện tình yêu nên nốc hơi nhiều rượu, cũng may rằng lúc hắn đổ bệnh vẫn còn có người ở bên cạnh chăm sóc, nghĩ đến chuyện này khuôn miệng lập tức nhoẻn miệng cười, bề ngoài trông phuwin hơi bướng thế thôi chứ hắn biết cậu vẫn còn thương hắn nhiều lắm, phuwin chưa bao giờ từ bỏ dễ dàng như vậy.

hắn rời khỏi giường rồi di chuyển đến trước phòng tắm, hai tay khoanh trước ngực đứng tựa lưng vào tường, bệnh thì bệnh nhưng bản chất chiếm hữu của pond vẫn còn sôi sùng sục, chỉ cần phuwin bước ra là hắn sẽ giữ cậu lại.

'cạch'

"ah!" vừa mới mở cửa phuwin đã bị giật mình vì có một lực kéo cậu về phía sau, tấm lưng lập tức va chạm với lồng ngực ấm nóng của đối phương, cậu thừa biết tên kia giở trò nhưng lại không muốn đôi co, cứ mặc kệ để hắn ôm chặt lấy mình.

"thơm lắm, anh vẫn còn nhớ như in mùi hương của em, à không... phải gọi là lúc nào cũng nhớ, nhớ đến phát điên!" chỉ mới hít hà có vài giây thôi mà ở phía dưới của tên vô sỉ này đã nổi lên phản ứng, phuwin có chút hoảng loạn nên muốn thoát khỏi, thế nhưng pond lại không cho phép mà cứ giữ cậu khư khư, hắn thì thầm bên tai cậu: "đừng trốn tránh anh nữa có được không?"

cơ thể cậu lập tức nổi một trận da gà, có muốn né tránh nhưng đều bị pond ôm chặt cứng, phuwin chỉ biết đứng im một chỗ để cho hắn tuỳ tiện ôm mình.

"giúp anh đi phuwin..."

cậu nuốt nước bọt, lý trí bị giọng nói trầm khàn kia bao phủ, nhưng phuwin vẫn còn rất tỉnh táo để đáp lại: "không! anh có tay thì tự đi mà giải quyết, tôi còn chưa hết giận anh đâu."

pond giở giọng trêu ghẹo cậu, pha một chút nũng nịu: "aow... em nỡ lòng nào phũ phàng với người bệnh à?"

"đây là vấn đề sinh lý của anh thì tự anh giải quyết đi chứ? với lại anh không biết xấu hổ hay sao mà dám nói ra những lời đó với tôi, đúng là cái đồ vô sỉ!"

hắn mặc kệ miệng lưỡi lắt léo của người kia mà tiếp tục đẩy cả cơ thể phuwin nằm xuống giường, ngửi thấy mùi không lành nên cậu đã kịp đưa tay đưa chân ra phòng thân. pond xem những hành động này của phuwin chỉ là chút chuyện cỏn con, đương nhiên nó chẳng làm khó gì đến hắn cả. pond miết nhẹ môi dưới của cậu, phun ra một câu có đánh chết hắn phuwin vẫn cam lòng: "nếu không dùng được miệng dưới thì giúp anh bằng miệng này đi, được không hửm?"

phuwin muốn phát điên với tên biến thái này rồi, cậu đang nghĩ lại xem pond có thật sự bị bệnh hay không mà mỗi lần hắn thở ra câu nào là câu đó đều không trong sáng nổi.

"đồ khốn!"

...

cũng chẳng biết pond đã dùng cách nào mà phuwin lại có thể ngoan ngoãn nằm im dưới thân hắn mà rên rĩ đứt quãng, pond thoả mãn điều này đến mức muốn đem cậu giày vò một đêm cho thoả nỗi nhớ nhung. phuwin nắm lấy dương vật đã căng cứng của pond mà sục sạo lên xuống, cậu giương đôi mắt ướt át lên nhìn hắn, lỗ nhỏ phía dưới vì không chịu được kích thích từ ngón tay hắn nên đã co rút và rỉ ra dịch nhờn: "ưm..."

"anh biết là em cũng đang mong chờ chuyện này, thử hỏi xem, nếu anh không chủ động trước thì em sẽ chịu đựng nó như thế nào hả bé con?"

phuwin cắn môi thở dốc khi pond cho dương vật của hắn tiến vào bên trong hang động ấm nóng đầy mời gọi kia, lúc đầu có hơi đau một chút nhưng dần dà phuwin cũng thích nghi được. pond đan chặt tay hắn cùng với tay phuwin, phía dưới tăng dần tốc độ thành công khiến con mèo gọi tình kia bật tiếng rên ra khỏi miệng: "ư argh... pond ah..."

"anh yêu mọi thứ thuộc về em, từ mái tóc đen tuyền thơm mùi bạc hà cho tới khuôn mặt yêu kiều gây thương nhớ, cả cơ thể gợi tình chết tiệt của em. phuwin à, anh sẽ không sống nổi nếu như anh đánh mất em."

không hổ danh là pond naravit, trong lúc làm tình vẫn còn sến súa với cậu cho bằng được. phuwin cũng không dám nghĩ rằng cậu sẽ dễ dàng cùng hắn trải qua loại chuyện này khi mọi thứ chưa đâu vào đâu, chẳng qua là vì quá ham muốn nên đã để pond làm liều trên cơ thể mình.

"anh xuất vô bên trong em nhé phuwin?"

cậu có hơi xấu hổ khi nghe hắn hỏi như thế, nhưng rồi vẫn ngoan ngoãn gật đầu để pond bắn vào, mọi chuyện cần làm sau đó cũng đã làm hết, pond chỉ việc bế phuwin đi tắm rửa sạch sẽ lại lần nữa là xong.

...

ppnaravit

❤️ neo_neos, honeylover200.923 người khác
ppnaravit new page

gheditbu cái lòn máaaaaaaa

dunknatachai lâu lâu mới thấy ceo comeback, mà hễ comeback là chấn cmn động 🥹

bigcitygirl kẹp cổ em đi anh 🫠

cute____bear ê mà tao nghe được 1 nguồn tin thân cận là ông pond này ổng bao nuôi phuwin các mày ạ, hôm bữa tao còn thấy chở nhau về condo cơ :D
↪️ haghaghag quát đờ phắc? rìa lí? 😀
↪️ cute____bear yasuo chắc chắn là zậy rồi 🥲
↪️ ghostshipofchula thôi bớt đi má ơi, otp tao vẫn còn đang nồng troáy lắm, mắc gì phải được bao nuôi?
↪️ cute____bear @ghostshipofchula kệ mày đéo quan tâm, tao thấy sao tao nói zị à 🫠
↪️ lilly_____ix ảo vl dữ gái? p'pond có người yêu rồi mà, hẹn hò bao nuôi phuwin chi nữa?
↪️ sunflowers_00 dù ai nói ngả nói nghiêng tao vẫn một lòng một dạ với pittphuwin nhé :3
↪️ jztrmaoi ăn nói sà lơ, sao con nói dị?

tdnr2304 🔥 pốc lửa anh êi

mixxiw hôm nay thằng pond cháy nhất =)))))
↪️ neo_neos khét lẹt

nhungduaconcuaquy anh ơi cho em mượn vai gác chân với ạ? gì mà yummy dữ vậy anh huhuhu 🥲🥲

mijyoseo tụi bây có đứa nào dám cá với tao là p'pond với em bé phuwin đang hẹn hò không? @ballyyyyyhihi @micmickey @woxihuanni @sadgurl_2023
↪️ ballyyyyyhihi chơi luôn :)))) ômô ngại gì vết bẩn 😋
↪️ micmickey ông pond có ghệ rồi nên tha cho ổng đi mày ơi, làm zậy coi chừng có ngày ghệ ổng lôi đầu mày đi trảm giờ
↪️ mijyoseo cục cứt í chứ trảm :))) không tin thì cứ chờ xem, mèo mả gà đồng, giấu đầu lòi đuôi thôi :))))
↪️ woxihuanni thui cuộc vui này xin phép vắng mặt, tao còn crush tao nữa nên tạm gác chuyện này sang bên hen =))) éo có hứng thú
↪️ sadgurl_2023 cái mỏ mày phủi phui đi nha, ổng mà công khai người yêu là tao kiếm mày đầu tiên để khóc đó 🥹
↪️ ballyyyyyhihi =)))))

[...]

xem tất cả 7.716 bình luận

TBC

để tri ân mọi người trong thời gian vừa qua nên mình đã viết chap này dài hơn bình thường, với lại cũng sắp kết thúc Heroine rồi 🥹 không sớm thì cũng muộn, nói chung là rất cảm ơn mọi người vì đã thoải mái mở vòng tay đức mẹ ra để đón nhận Heroine của tui dù nó dằm khăm với bệnh hoạn vl =))))) yêu nhìu lắm đó nghen kakaka

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro