1. Gia đình nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_________

Mùa đông đang đến gần, gió thổi nhè nhẹ cùng ánh nắng buổi sáng sớm xuyên qua tấm rèm cửa mỏng chiếu vào bên trong căn phòng

Trên chiếc giường hai thân ảnh đang nằm ôm nhau ngủ say, Phuwin đưa tay dụi dụi mắt khẽ nhìn người đang ôm em trong lòng, anh có vẻ ngủ rất ngon sau một đêm bị em hành

Chẳng là Phuwin đang mang thai cũng được tám tháng rồi, vì có em bé nên Phuwin thay đổi tính cách và khó chịu với mọi thứ, buổi tối cũng rất hay thèm ăn và đương nhiên mỗi lần như thế Pond đều là người đi mua, hai giờ sáng lái BMW đi khắp Bangkok tìm mua bằng được món đó cho Phuwin.

Tối qua cũng thế, đang ngủ thì Phuwin nằm mơ thấy mình đang ăn mì Soba thế là lại tỉnh giấc lúc nửa đêm, Phuwin thở dài không muốn làm phiền giấc ngủ của Pond nên cố gắng nhắm mắt lại ngủ nhưng không được cứ mỗi khi thiu thiu ngủ là lại thấy

Trằn trọc mãi không ngủ được, Phuwin mím môi xoay người lại nhìn Pond nhìn anh rất lâu, do dự một lúc thì cũng quyết định gọi anh dậy nhưng em vừa hé môi thì đã nghe thấy chất giọng trầm ấm còn ngái ngủ của Pond

- Phuwin lại đói, hửm ?

- Anh ơi, em muốn ăn mì soba...

- Mì soba ?

Giờ này thì kiếm đâu ra mì soba cho em đây hả Phuwin.

Nghe Phuwin nói thế mắt Pond khẽ mở to, anh bất lực nhìn Phuwin thấy em nhỏ lại mếu máo sắp khóc Pond nỡ lòng nào từ chối được

- Được rồi, chờ anh pha sữa cho em lót bụng rồi đợi anh đi mua mì soba cho Phuwin, nhé?

- Dạa

Trong lúc chờ Pond trở về, Phuwin ngồi trên ghế sofa xem phim uống sữa mà Pond pha trước khi ra khỏi nhà vừa thủ thỉ với bé con trong bụng

- Ba nhỏ phiền lắm nhỉ Narawin

Em thấy mình phiền thật đấy, từ lúc cưới nhau đến giờ em thấy mình chỉ toàn làm gánh nặng cho anh thôi. Pond là Ceo của tập đoàn lớn đương nhiên công việc sẽ rất nhiều và bận chỉ có mỗi buổi tối là được nghỉ ngơi nhưng lại bị em làm phiền, mì soba không biết giờ này người ta còn bán hay không mà em lại bắt anh đi mua đã thế lái xe ban đêm còn rất nguy hiểm nữa.

Chờ đến lúc Pond mua mì soba quay trở về thì Phuwin đã khóc nức nở đến hai mắt đỏ hoe rồi, anh lo lắng vội chạy đến để xem tình hình của Phuwin

Sao anh mới đi có một lúc mà Phuwin đã khóc đến thảm thế kia?

- Phuwin sao vậy ? Nín đi anh mua mì về cho em rồi

Vừa nói Pond vừa giơ giơ túi đựng mì soba mà mình đã cất công đi hết nhà hàng Nhật này đến nhà hàng khác, khó khăn lắm mới có một nhà hàng Nhật còn mở cửa, mua xong là anh chạy vội về nhà vì sợ em đói

- Anh ơi...

- Anh đây, Phuwin đừng khóc...anh xót

- Anh ơi...em xin lỗi, em thấy mình chỉ giỏi làm gánh nặng cho anh thôi...anh đi làm về mệt vậy mà em mỗi đêm còn không để anh được ngủ yên giấc...

- Phuwin!

Chưa kịp để Phuwin nói hết câu thì đã bị Pond cất ngang, anh khẽ nâng hai gò má mềm của em lên dịu dàng hôn lên má một cái, đôi mắt Phuwin mở to nhìn Pond im lặng nghe anh nói, mùi pheromone Cam từ người Pond tiết ra làm Phuwin dịu đi không ít

- Phuwin ngoan, em đừng nghĩ mình làm gánh nặng cho anh vì mọi thứ đều là anh tự nguyện

- Từ giờ không cho phép em suy nghĩ linh tinh nữa nghe chưa ? Em thèm ăn, hay muốn thứ gì thì cứ nói với anh, anh đều đi mua về cho em thế nên không được giấu trong lòng biết chưa.

- Em biết rồi ạ

- Còn nữa, không được khóc, nếu anh thấy em khóc thêm một lần nào nữa là anh sẽ giận.

Vừa dứt lời Pond đã ngay lập tức ôm em vào lòng vỗ về, tay anh dài lắm nên dù bị vướng chiếc bụng to tròn của Phuwin thì anh vẫn ôm được em nhỏ đang khóc thút thít

- Anh thương em.

Lời nói thủ thỉ vào tai khiến tiếng thút thít của Phuwin càng lớn hơn, nghe những lời mà Pond nói Phuwin biết mình đã chọn đúng người rồi.

Sau khi ăn uống no nê thì cơn buồn ngủ ập đến, Phuwin lên phòng ngủ trước còn Pond thì ở lại ăn nốt phần mì mà em bỏ lại, em thèm vậy thôi chứ chỉ ăn được một ít là liền đẩy qua cho Pond, cứ đà này anh sẽ tăng cân sau khi Phuwin sinh con luôn quá.

*****

Ngày dự sinh sắp đến, Phuwin thường xuyên bị chuột rút và nhứt mỏi, đi lại cũng ngày một khó khăn hơn

Từ ngày em bảo mình bị đau nhứt khắp người Pond liền nghỉ ở nhà để tiện chăm sóc Phuwin, công việc của anh vẫn còn đó chỉ là dời về nhà để làm chỉ khi có việc quan trọng anh mới đến công còn lại thời gian đều dành cho Phuwin

Phuwin nằm dài trên ghế sofa vừa ăn trái cây vừa xem hoạt hình còn chân thì gác lên đùi Pond để anh xoa bóp

- Em thấy đỡ hơn chưa Phuwin

- Rồi ạ, anh ăn trái cây điii

Khẽ gật đầu, Phuwin chầm chậm rút chân về khó khăn ngồi dậy, em mỉm cười giơ miếng táo được gọt sẵn đến trước mặt anh, Pond sững người một lúc rồi cũng cúi xuống ăn táo mà em đưa

- Táo ngon không ạaa

- Ngon như em

Vừa dứt lời Phuwin đã chê ra mặt, em bĩu môi đẩy đầu người con trai đang tiến sát lại gần em ra, Pond dù bị chê nhưng trên môi vẫn nở nụ cười tươi

Anh biết em nhỏ của mình đang ngại, em đáng yêu quá đáng rồi.

Bỗng sắc mặt của Phuwin thay đổi làm Pond giật mình, em nhăn mày khẽ rít lên một tiếng

- Anh ơi, Narawin đạp, đauu emmm

- Ôi, Narawin ngoan, con đừng quấy nữa ba nhỏ con sẽ đau đó

Nghe vậy Pond vừa vui vừa xót, anh khẽ áp tai mình lên bụng Phuwin để xem phản ứng của con giọng anh trầm ấm thủ thỉ, dường như em nghe hiểu lời ba lớn nói nên em đã ngoan ngoãn không đạp làm đau ba nhỏ nữa

- Ngoan lắmm.

Anh mỉm cười xoa nhẹ lên bụng Phuwin thay lời cảm ơn với bé con sắp chào đời

- Hừ...vẫn chưa ra đời mà em thấy anh cưng Narawin hơn em rồi

- Người ra rìa không phải anh mà là em đó.

Nhìn Phuwin bĩu môi hờn dỗi Pond chỉ biết cười bất lực, anh vươn tay nhéo hai chiếc má đang phồng lên trông đáng yêu cực kỳ của em

- Không có nhé, Phuwin vẫn là em bé mà anh thương nhất

- Ai biết được, lỡ sinh Narawin xong em xấu đi anh sẽ không thương em nữa mà đi tìm Omega khác...

Chưa kịp nói hết câu môi Phuwin đã bị Pond hôn lấy, anh mút mát lấy môi em một cách dịu dàng nhất có thể, nụ hôn kéo dài rất lâu khiến Phuwin thiếu dưỡng khí khẽ dùng sức đẩy đẩy anh ra

Biết Phuwin khó chịu nên Pond chỉ đành luyến tiếc rời khỏi đôi môi mềm, bế em ngồi lên đùi mình còn Pond thì rút vào hõm cổ em hít lấy mùi đào mà em tiết ra

Nếu có cuộc thi "Ai là người nghiện mùi của vợ nhất" chắc Pond sẽ tranh giải nhất với Joong quá.

Đến tối cũng là lúc Pond đọc truyện thai giáo cho Narawin, giọng anh trầm ấm vang lên trong không gian yên tĩnh chỉ có anh và Phuwin à có cả bé Narawin chưa chào đời nữa

Nhìn Pond chăm chú đọc truyện cho con mà em cũng bị cuốn theo, chỉ khác một chút là em bị cuốn vào vẻ đẹp của Pond

Tóc anh đã ngắn hơn rất nhiều so với trước kia, anh cũng đã nhuộm lại đen nên bây giờ trông anh đẹp trai hơn hẳn đã thế còn đeo kính nữa

Đây lý do khiến em mê mệt anh đấy Pond ạ !!!

Nhưng đối với Phuwin thì Pond để kiểu nào cũng rất đẹp...Chẳng biết Phuwin ngủ thiếp đi từ lúc nào khi Pond đọc xong thì đã thấy Phuwin ngủ say thở đều đều rồi

Pond phì cười nhẹ nhàng chỉnh lại tư thế cho em nằm thoải mái, đắp chăn ủ ấm cho Phuwin rồi hôn nhẹ lên trán em chúc ngủ ngon xong thì anh cũng nằm xuống ôm Phuwin vào lòng ngủ thiếp đi.

_________

Chiếc fic chữa lành cụa toiii🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro