18. Lần đầu gặp mặt - Kim Joon Goo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là pov nên sẽ có một vài chương có phần mở đầu giống nhau. Bối cảnh câu chuyện sẽ giống nhau, chỉ khác về phản ứng, lời nói, hành động của các nhân vật. Bạn có thể đọc hoặc không. Cảm ơn đã dành thời gian ❤️


Con đường vắng,  ngọn đèn đường leo lắt treo trên cao trông đến rợn người. Ai đi qua cũng dè chừng mà bước thật nhanh. Giữa đường, vài ba tên trai tráng áp sát một cô gái. Cô đi được vài bước rồi chuyển sang chạy. Nhưng thật không may, vừa tới khúc ngoặt một tên tóm được cô, ấn vào góc tường. Một tay bịt chặt miệng cô, lên tiếng đe doạ:

- Câm miệng, vui vẻ một chút rồi thả em đi. Không thì đừng trách.

Em giãy dụa vì sợ hãi, tay chân vung loạn xạ nhưng bị một tên khác giữ lại. Nước mắt em trào ra, đầu lắc nguầy nguậy vì ghê tởm. Em bị ấn trên tường, túi xách vứt dưới đất. Chưa bao giờ em cảm thấy sợ hãi đến vậy. Liệu mình có chết không? Có ai không, cứu với, cứu em...

Em nghe thấy tiếng những tên khốn cười cợt, tiếng thắt lưng được cởi ra, tiếng khoá kéo từ chiếc váy của mình bị khéo xuống. Vì khó thở mà em cố gắng cựa quậy, bị một tên đập vào gáy, trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, em nghe một tiếng động lớn. Rồi tất cả đau đớn sợ hãi cuốn em vào vô thức.

Khi mở mắt, em thấy mình đang ngồi dựa lưng vào góc tường, ánh đèn le lói chiếu vào bóng lưng của một tên đàn ông xa lạ. Anh đứng đó quay lưng về phía em, ngồi trên người mấy tên khốn vừa rồi giờ đã bị đánh thừa sống thiếu chết.

Gã ngồi trên người một trong lũ khốn vừa rồi, bóp cằm nó, vừa cười vừa nói:

- Địt mẹ, lần sau còn để tao bắt gặp thì tao tịch thu hung khí.

Tên kia rên rỉ, sau đó bị gã đấm một cái vào mặt rồi im bặt không thể lên tiếng nữa.

Em sợ hãi, lùi sâu vào góc gây ra tiếng động làm gã chú ý mà quay đầu lại. Ánh đèn chiếu vào cặp kính của gã càng làm gã thêm đáng sợ. Gã đi về phía em, kéo tay của em nhưng bị em giãy ra. Gã trai to lớn lại cười cợt:

- Cô bé còn giãy nữa là tôi làm thịt luôn đấy.

Em nghe gã nói thì im thin thít. Gã vỗ mông em, quay người của em lại để kiểm tra một lượt. Em lại bắt đầu sợ hãi, định kêu lên thì nghe thấy tiếng khoá kéo của mình được kéo lên. Gã cởi áo sơ mi của mình, buộc vào hông em.

Xong xuôi mới nắm tay em đi ra khỏi khúc ngoặt tối.

Một tên đàn ông cao lớn ở trần đang lôi kéo một cô gái lấm lem, ở dưới buộc một cái áo đi trên phố trông thật kì quái. Vừa đi em vừa lau nước mắt của mình.

Những giọt nước mắt của sự sợ hãi, của sự cảm động và bối rối. Cả người em cứ run lên, tay gã siết chặt hơn. Mãi mới mở miệng hỏi:

- Bị đau ở đâu à?

Em giữ tay gã, khóc lớn tiếng giữa đường. Gã dừng lại, không biết phải làm sao nên cứ đứng đó nhìn em khóc. Cuối cùng vỗ lưng em, trấn an cô gái nhỏ:

- Không sao rồi, cô bé ổn rồi...

Đôi mắt em ngập nước, hơi sưng lên. Em ngước lên nhìn gã - người đàn ông xa lạ, tử tế

- Em cảm ơn. Cảm ơn anh nhiều ạ

Nghe được tiếng cảm ơn thì vui vẻ cõng em về đến ngõ nhỏ cạnh nhà.

Trước khi tạm biệt, gã trai nhìn em, hai tay đút túi quần lôi ra một cây bút, kéo lấy tay em mà viết lên đó số điện thoại của mình. Xong xuôi thì cợt nhả hôn gió một cái. Cuối cùng vẫy tay rồi đi mất bỏ lại em ngây ngốc đứng ở đầu ngõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro