8. Park Jong Gun - Hình xăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em đang thay đồ, nhìn bản thân trong gương em lại ngẩn người mất một lúc. Có vẻ vẫn chưa quên lắm với diện mạo này. Em có một vết sẹo ngay bên hõm eo nổi bần bật. Nó đã nằm trên đó kể từ sau lần em đỡ cho anh một viên đạn. Thực ra em không ghét nó nhưng em thực sự muốn xoá đi kí ức không vui vẻ ấy. Hiện tại em đang hạnh phúc cùng anh, đó là điều tốt đẹp hơn cả. Vậy nên em đã quyết định đi xăm một hình xăm con bướm ở đó. Vừa có thể che được vết sẹo, cũng vừa thoả mãn được mong muốn của bản thân em.
Hình xăm được chỉn chu đến mức có thể tưởng tượng ra cảnh bướm đêm vỗ cánh mang theo làn khói mê hoặc. Vết sẹo đã được che đi, thực sự rất cuốn hút. Và người đứng ở cửa nãy giờ cũng bị em câu hồn đi mất.

Hắn bước vào phòng, khoác cho em chiếc áo ngủ bằng lụa mềm. Hắn cài áo cho em rồi ôm em vào lòng. Bàn tay to lớn khẽ xoa mái đầu với làn tóc thơm hương thảo mộc, dịu giọng hỏi:

- Em vẫn sợ nó sao?

Em trả lời trong vui vẻ:

- Em chỉ muốn " nỗi sợ có thể sẽ mất đi anh" vỗ cánh bay đi như con bướm ấy. Từ giờ em sẽ không còn sợ nữa, vì anh sẽ bảo vệ em. Em cũng vậy.

Hắn ôm em trong vòng tay rộng lớn, hôn nhẹ lên trán em. Đáy mắt ánh lên sự vui vẻ hiếm hoi rồi cúi người dẫn em vào một nụ hôn sâu, nóng bỏng và ướt át.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro