demo Killshot (about Samuel Seo)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu là mê đắm, là hoang dại đến điên cuồng. Tình yêu là không thể nắm lấy, cũng thật khó để gọi tên. Để cho đơn giản, tôi gọi tình yêu là Em và Gã

Mùi thuốc súng bay lan trong không khí, làn khói quẩn quanh đầu mũi em. Em hít thật sâu một hơi để cảm nhận mùi hương quen thuộc đầy kích thích ấy. Máu trong cơ thể như dung nham đang sôi trào, em lên nòng, nã một viên lại một viên vào tấm bia trước mặt. Tấm bia treo trên tường, ghim hình ảnh khuôn mặt một gã đàn ông trẻ tuổi. Mái tóc mullet vuốt ngược cùng nụ cười nhếch mép đầy cợt nhả. Đôi mắt gã sâu hun hút như khiêu khích em " Hãy đến và bắt lấy gã ".

Nhưng rồi trước mắt em mờ đi, cho đến khi hết cả băng đạn cũng chẳng thể bắn trúng hình ảnh gã trên tấm bia. Em ném cây súng, tức giận và bất lực. Cả người em run rẩy, ngã khụy trên sàn, mùi thuốc súng nồng nặc giờ lại như liều thuốc độc bóp nghẹt em. Miệng há ra thở dốc, cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng trào lên cổ họng. Em nép vào trong góc, móng tay cào nhẹ trên da thịt, hai bàn tay ôm lấy đầu mà giãy dụa. Những hình ảnh quen thuộc lại nhảy nhót trong đầu em:
Huy hiệu cảnh sát, những cuộc rượt đuổi giữa đêm khuya, những gói hàng trắng dưới ánh đèn lập loè màu sắc, những đêm thác loạn trong club xa hoa trụy lạc.

Trong đầu em những âm thanh lại vang lên tiếng rên rỉ, tiếng la hét, tiếng cười và khóc... Cuối cùng tất cả qua đi, chỉ còn lại nụ cười dịu dàng của gã cùng giọng nói như tiếng gọi nơi thiên đàng: " Chào em, hoa hồng của tôi"

Em tựa đầu lên tường, nhìn quanh căn phòng trống , giọng em vụn vỡ:

- Thằng chó. Thả tao ra. Tao biết mày ở đó...thả ra, tên khốn... hức... hức

Em co ro, không ngừng chạm vào làn da bỏng rát ngứa ngáy của mình. Tia lý trí cuối cùng nói với em rằng hãy cố gắng chịu đựng, không được, không được....

Ở một căn phòng khác, gã đàn ông to lớn ngồi bên bàn làm việc chăm chú đọc báo cáo từ cấp dưới. Khuôn miệng gã khẽ nhếch lên, ánh mắt đầy hứng thú khi lướt tới dòng chữ " Đang giam giữ ". Bên trên là hình ảnh một nhóm tên tội phạm.

Tiếng động lớn đánh động gã, đôi mắt hướng về tấm kính ngăn cách trước mặt. Cô gái nhỏ của gã đang hoảng loạn, tiếng khóc thút thít được camera thu lại nghe thật chói tai. Tâm tình gã lại xuống dốc, suy nghĩ ngổn ngang trong đầu làm gã thêm muộn phiền. Mở ngăn kéo, lấy ra xilanh đầy chất lỏng trắng đục. Gã buông giấy tờ, mở cửa tiến vào căn phòng bên cạnh.

Cô gái nhỏ của gã ngồi trong góc, tay ôm chân thật chặt, gục đầu xuống vì kiệt sức. Trên sàn vương vãi đồ đạc cùng khẩu súng gã mang tới hôm qua. Bước chân gã dừng lại bên em, dịu dàng và chiều chuộng:

- Đến giờ rồi, để tôi giúp em.

Em ngồi im lặng, không nhúc nhích trước lời nói của gã. Gã lấy trong túi áo một ống tiêm, mở nắp và vén tay áo em. Em vùng dậy, bắt lấy cánh tay đang cầm ống tiêm của gã. Giọng nói thều thào nhưng vô cùng kháng cự:

- Mày ...mày tiêm gì cho tao? Thuốc phiện? Mày chơi thuốc tao....ư...

Gã vứt ống thuốc trên sàn, ôm lấy em dỗ dành:

- Đừng sợ, tôi không dùng thuốc phiện lên em. Tôi chỉ muốn giúp em

Em ở trong lòng gã khóc nức nở, đôi tay cứ run lên đánh vào ngực gã:

- Không... không cần... hức...thả ra...thả tự do cho tôi...

Người đàn ông ôm em thật chặt, vuốt mái tóc em mướt mồ hôi, xoa lưng em dịu dàng. Lại thủ thỉ bên tai dụ dỗ:

- Chờ em khoẻ lại, tôi sẽ để em đi

Khoé mắt em trào ra những giọt mặn đắng, em mệt lả gục trong lòng gã nhưng cơn ngứa ngáy vẫn còn đây, em không biết phải làm sao, cũng không thể chạy thoát khỏi tên đàn ông này. Dù chỉ một chút, cũng không.

Trong cơn mơ màng, em lẩm bẩm gọi một cái tên xa lạ, gã đàn ông ôm em chỉ thoáng thất vọng rồi rất nhanh trở về dáng vẻ vốn có. Gã vuốt nhẹ sống lưng em, đem kim tiêm chọc vào người em. Cả cơ thể nhỏ bé gục trên vai gã, đôi đồng tử giãn ra trông thật kì quái. Chỉ thấy sau vài phút ngắn ngủi cô gái nhỏ một lúc trước còn mệt mỏi, giờ như trở thành một người khác, khoẻ mạnh, tỉnh táo đến bất thường. Em ngồi dậy, nhìn xung quanh, đôi mắt long lanh ngọt ngào nhìn gã:

- Samuel, anh tới từ khi nào vậy?

Gã trai nhếch mép cười, ôm cả người em lên để em ngồi trên người gã. Nụ hôn rơi xuống môi mềm vừa bị cắn đến bật máu. Gã vuốt ve em, hôn sâu môi em để liếm mút nó. Em cũng chủ động ôm lấy gã, mông tròn không ngừng cạ vào đũng quần gã hơi căng phồng. Khi cả hai dứt ra, sợi chỉ bạc kéo từ nụ hôn hai người càng thêm kích thích. Gã chạm trán mình vào trán em, nhỏ giọng:

- Em vừa có ý định muốn bắn tôi đấy. Có nhớ không?

Cô gái nhỏ cười vui vẻ:

- Ai bắn được anh cơ chứ.

Dứt lời lại hôn môi gã một cái như lấy lòng. Bàn tay nhỏ mò đến ngực gã cởi từng cúc áo. Gã cười khẩy, để mặc em làm loạn. Cho đến khi cả hai đã trần trụi ôm ấp, gã nói nhỏ bên tai em:

- Để xem hôm nay có thể trụ tới sáng không nhé, hoa hồng của tôi.

...

Ở một góc phòng, khẩu súng nhựa nằm trên sàn, những hạt nhựa tròn nhỏ lăn đầy trên đất. Trên tường, tấm bia méo xệch, ở giữa là tấm ảnh của gã, chưa hề trúng một viên đạn nào....

*Không biết có thể hoàn thành không, tui tự thấy cốt truyện khá thú vị 👉👈. Nếu được ủng hộ thì tui sẽ cố gắng ra full oneshot nì 🤭*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro