Chương 1: khởi sự an lành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<<Reng...Reng...Reng>>

"tiếng chuông báo thức chết tiệt" – Nó chửi thầm

Sau đó bằng1 hành động không thể nhanh hơn được nữa, nó hất tung cái cái chăn đạp cái đồng hồ xuống đất và kết quả là đồng hồ vỡ tan tành thành mây khói.( khổ than em đồng hồ ghê L) .

 

Phải mãi 30p sau nó đạp chăn ngồi dậy, lấy điện thoại xem giờ .

"Oái muộn học rồi. Hay mình nghỉ lun nhỉ?".- nó ngủ quên mất hôm nay là ngày đầu tiên nhập trường mới ,đang suy nghĩ xem có nên đi k thì điện thoại nó réo inh ỏi.

-Anhô _giộng ngái ngủ

-Nô cái bô đội đầu mày ý. Đang ở đâu thế hả? Muộn học bây h? Mày có cần anh đến xách cổ mày dậy k?_đầu giây bên kia đang gào hét chắc chắn đã bốc khói nghi ngút ( Cún: gọi gọi…. gọi ngay cứu hỏa nào )

-Á à, a dám dọa e hả? E mà mách pama thì..._Nó ở bên này dạo dẫm anh nó.

-à  không, a có làm j đâu? Anh chỉ muốn hỏi e gái yêu quái ý nhầm  yêu quý của anh đã dậy chưa?_bị dạo đến phát hoảng, đành quay sang nịnh nhưng trong bụng vẫn không ngừng chửi thầm con em iêu quái

-e dậy rồi này, a zai đến đón e nhá nhá

-cô đừng có mà nhờ vả. có chân thì tự mà lết đến trg. 

A nó chợt dịu lại:

- E vẫn để bộ dạng ấy đến trường ah. Cẩn thận đấy!_trong khi anh nó lo lắng thì trên môi nó nở 1 nụ cười không thể nào...đểu hơn 

- không e sẽ hóa trang, anh lo gì, mà ở trường thì cứ coi như anh không quen em nhá.

- ok vậy mau tới trg đi thầy hiệu trưởng đag chờ đấy.

- Yes,sir

Dập máy rồi con bé không còn có thể tươi tỉnh như trước nữa. " nhiều năm rồi mới quay trở lại k biết mọi việc sẽ thế nào đây". – nó nghĩ

Sau đó nó nhanh chóng thay quần áo rồi hóa trang. Bây giờ vẻ đẹp tự nhiên của nó bị che đi rất nhiều bởi mái tóc xù lên che hết cả nửa khuôn mặt, sau khi hóa trang xong nó nhanh chóng gọi 1 chiếc taxi rồi tung tăng đến trường. Lúc nó đến nơi thì trường cũng đã đóng cửa mất rồi.

"Đành rút máy ra gọi hiệu trưởng vậy". Nghĩ là làm , còn lúc này trên phòng giám hiệu có 1 người đang vã mồ hôi hột ra chờ nó lên ( đó biết ai ? hí hí,) Vừa thấy con bé mở cửa vào ông đã vội đứng lên :

-Chào tiểu thư. cuối cùng thì tiểu thư cũng tới. Cậu chủ đã sắp xếp xong xuôi mọi việc rồi.

. Thấy ông ấy vậy nó cung mau chóng cúi đầu đáp lễ. Rồi con bé nói bằng giọng lạnh tanh:

- Ở đây chú k cần gọi tôi bằng tiểu thư đâu và cũng coi như không quen bít tôi. đặc biệt là đừng để lộ thân phận của tôi. Hồ sơ của tôi cứ khai đại vào là đc. Vậy tôi sẽ học ở đâu đây?

- tiểu thư... ah quên e sẽ học ở lớp 11A1. 

Nói rồi ông mau chóng gọi cô thư kí vào:

-Cô Liên mau đưa e hs này  xuống lớp 11A1,

_nghe vậy nó cũng mau chong đứng dậy rồi đi theo cô thư kí.trên suốt chặng đường đến lớp, cô thư kí hỏi han nó đủ thứ, nào là em ở đâu đến, sao em xinh thế,…. Bla bla….

"Cuối cùng cũng đến nơi. Đúng là bà cô lắm mồm"-Con bé nghĩ thầm.

 Thấy nó đứng trước cửa lớp, ông thầy ngừng giảng bài , lon ton chạy ra chỗ nó đứng và đưa nó vào lớp giới thiệu:

-Đây là bạn Gia  Linh mới từ nước Mĩ xa xôi về. Các e nhớ giúp đỡ bạn nhé.

Khổ nỗi lúc ông nói thì dưới lớp cứ ầm ầm, tức quá ông đập bàn cái RẦM 1 cái rồi hỏi lại:

-Tất cả đã nghe rõ chưa?

Cả lớp thấy vậy cũng ngoan ngoãn đồng thanh "Vâng ạ" rồi... ai lại la'm việc của người nấy.thấy vậy ông thầy thở dài rồi quay sang bảo nó: 

-E ngồi bàn cuối dãy 4 nha

Thấy bàn ấy còn trống con bé vui k tả xiết." May quá k bị ai làm phiền nữa rồi."nó tung tẩy đi xuống chỗ ngồi mà k biết có chuyện vui sắp xảy ra.

 

 

Chuyện vui gi? Chờ chap sau nhé..:x

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro