CHƯƠNG I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Gửi em- ánh sáng đã mất trong cuộc đời anh!

Bầu trời thủ đô nhuốm một màu xám xịt, cô quạnh. Mùa đông đến rồi, vợ của anh.

Anh lại nhớ em rồi.

Quản giáo nói với anh ngày mai là phiên xét xử cuối cùng, bảo anh chuẩn bị tinh nhần trước.

Anh không quan tâm điều đó em à. Giá như anh có thể đi cùng em, có thể chăm sóc cho em, ở một nơi đầy ánh sáng và hạnh phúc tràn ngập.

Nhưng không.

Anh biết anh sẽ không chết. Người ta sẽ không phán anh tội chết, như cái cách mà thượng đế ban cho tâm hồn anh.

Anh sẽ sống, như loài xương rồng mà em yêu thích, khô cằn không chút nước ngọt lành, chìa gai nhọn tấn công sự yêu thích của người khác, chảy máu trắng toát đầy đau đớn.

Anh sẽ sống, như đã chết.

Cuộc đời anh không thể làm lại được nữa, vì tất cả những gì anh dự định đều có ánh sáng rực rỡ, mà giờ anh lại không tìm thấy nó nữa rồi.

Em ơi! Anh nhớ...

Nếu có kiếp sau, em ơi. Anh xin đánh đổi tất cả mọi thứ mình có chỉ để được gặp lại em. Anh thề với linh hồn của mình, anh xin chịu mọi đau khổ, u sầu để em được hạnh phúc.

Cầu nguyện cho em..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc