Xuyên rồi sao?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Haizz chán quá" tôi đang đi về nhà trên con đường cực kì quen thuộc. Hằng ngày cứ đi qua đi lại nó để đến trường, hằng ngày, hằng ngày,..... Ngày nào cũng vậy cứ đi qua nó.

À tôi xin giới thiệu đôi chút về bản thân, tôi là một học sinh trung học bình thường chả có gì đặc biệt, tôi học ở một ngôi trường cực kỳ bình thường (nó chỉ là một ngôi trường quốc tế thôi), tôi là một học sinh rất bình thường như bao người khác ( mỗi năm cứ lấy cả chục cái bằng khen thôi), tôi ở một ngôi nhà nhỏ bình thường ( chỉ là biệt thự thôi), tôi có gương mặt cực kì quần chúng ( ra đường không hiểu sao ai cũng nhìn←_←)..... Bao nhiêu là điều bình thường tập hợp trên con người tôi dẫn đến tôi chả có gì nổi bật cả!!!! Nhưng có một điều rất bất thường diễn ra hằng ngày đó chính là.....tại sao con đường tôi đi học hằng ngày lại giống nhau như thế? Cho dù tôi có nhìn nó cả trăm lần thì con mèo trên đường đi học nó vẫn màu trắng, tôi thiết nghĩ tại sao nó không đổi màu? Cái cây xanh che tiệm tạp hóa tôi đi ngang qua nó không phải màu trắng?? Tại sao cậu học sinh đi cùng đường ngày nào tôi cũng gặp không biến thân thành quái thú?.... Rất nhiều điều khác nữa.

Dạo gần đây tôi đã phát hiện ra một điều bất bình thường khác đó chính là việc học ở trường của tôi, trong mỗi kì thi tôi đọc đề thi mà người người đều nói là khó tại sao nó lại dễ như vậy chứ thật không bình thường chút nào cả!! Còn nữa, tại sao tôi luôn đứng nhất trường chứ, một người bình thường như tôi?? Tại sao chứ??

Ngày hôm nay tôi lại đi học như một ngày trên còn đường bất thường đó, đi rồi về.... Rốt cuộc cũng có đều bình thường diễn ra!!

Khi đang đi học về tôi nhìn bầu trời cứ bất thường như mọi ngày, nó cứ xanh thẫm, trong vắt... Con mèo tôi quan sát mọi ngày nó vẫn màu trắng, cái cây vẫn màu xanh...

Các bạn nghĩ nó sẽ cứ bất thường mãi thế sao? No no no

Khi đang nghĩ vu vơ thì bỗng trên không gián xuống một tia sét đánh thẳng xuống người tôi. Đầu tôi cảm thấy choáng váng, cái đều cuối cùng tôi nghĩ rốt cuộc cũng có điều bình thường diễn ra trên con đường này....

..

.
.
.

.
.
.

.

Khi lần nữa mở mắt ra tôi nhìn thấy, trần nhà....nó làm từ gỗ mà tôi chưa từng thấy, tôi cứ nghĩ trong đầu là chắc ai đó có lòng từ ái đem một người bị sét đánh như tôi về á mà, 3 giây cảm tạ... Hết
Khi gượng người dậy thì tôi thấy được cánh cửa kéo làm bằng gỗ và giấy, tôi đang nằm trên tấm thảm tatami chỉ có ở những căn nhà ở nhật.
Ý nghĩ khác lóe lên trong tôi. A mình xuyên rồi...
..

3 giây mặc niệm.....
..

Haizz chẳng có gì bất thường cả, hằng ngày đọc truyện các nhân vật cứ xuyên từ nơi này đến nơi khác từ cổ đại đến hiện đại, rồi từ hiện đại đến cổ đại rồi đến thế giới mà pháp, dị giới, mạt thế.....chẳng có gì mới lạ cả.

.
.
.

" Alan, nên thức dậy rồi con" cánh cửa được mở ra, một người phụ nữ trung niên đi vào, người phụ nữ đó có gương mặt trắng với cái mũi cao của người Châu Âu, ngôn ngữ bà ấy phát ra cũng là tiếng anh, hiện giờ tôi thật may mắn khi mình đã học hết 6 thứ tiếng khác nhau trong thời gian rãnh rỗi

" Cô là ai?" Tôi nói ra nghi hoặc của mình đương nhiên là bằng tiếng anh, tôi thật không hiểu tại sao mình xuyên không mà không có tí kí ức nào trong đầu hết

" Ôi con trai yêu quý của ta sao lại như vậy chứ? Ta là mẹ của con kia mà" người phụ nữ đó với khuôn mặt sửng sốt lao về phía tôi

" mẹ?"

" Ôi tội nghiệp con của tôi, chắc do về Nhật nên con không thể nào thích ứng với cuộc sống mới được rồi. Ôi không con không thể như thế được con phải đi ra ngoài tận hưởng cuộc sống chứ không thể ở nhà hoài được, đúng vậy đi nhanh nào con!!" Tôi nhìn người phụ nữ à không mẹ?! mới đúng thao thao bất tuyệt không cho tôi bất cứ cơ hội nào để nói mà nhanh chóng đẩy tôi ra ngoài. Hiện giờ tôi đang đứng trên một con đường xa lạ mà chưa phản ứng lại kịp chuyện mới diễn ra.....
..
..
.
.
.

.
Khi tôi còn đang làm tượng đá bên đường thì tôi bất chợt nghe thấy tiếng quát rất lớn từ bên phía sân đối diện. Tôi thầm nghĩ mình cũng chẳng có việc gì làm nên đi đến đó hóng hớt chút.

Khi đi đến thì tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên đang đấu tennis với một đại thúc lớn hơn cậu thiếu niên đó nhiều tự xưng là đàn anh. Lúc đầu khi phát cầu anh ta tỏ ra nguy hiểm như mình sẽ thắng chắc rồi vậy nên đắc ý lắm, nhưng rồi theo thời gian gương mặt của anh ta bắt đầu co giật từ từ. Rồi cái gì đến thì nó cũng đến như trong các bộ phim tôi đã xem khi mà bên phe xấu gặp bắt lợi thì bắt đầu chơi xấu, nó diễn ra như vậy đấy vị đại thúc đó đã chơi xấu nhưng rồi kết thúc luôn tốt đẹp cho phe chính nghĩa.... Cậu thiếu niên ấy đã thắng.

Sau khi trận đấu kết thúc thì tôi cũng cảm thấy trời cũng không còn sớm nữa nên đi về nhà, trên đường đi tôi thấy tình cảnh đó quen quen, hình như tôi đã thấy nó ở đâu rồi nhỉ, ai không nhớ nữa....

Sau khi về nhà, tôi được chào đón trong sự vui mừng của mẹ, dưới ánh nhìn ngạo kiều của ông bố?! con khống, rồi đi ăn cơm, tắm rửa, và lên giường ngủ.
.
.

.
...


.
Sáng hôm sau,.....

"Chào buổi sáng Alan, hôm nay con sẽ đi học đấy không nên thức dậy trễ đâu" mẹ  lên phòng gọi tôi dậy. Mới vừa tỉnh lại trước mắt tôi vẫn mơ mơ màng màng, tôi như người mộng du làm hết công việc vệ sinh cá nhân rồi vào phòng ăn.

Ở phòng ăn
Khi đã thanh tỉnh tôi bắt đầu nhấm nháp lại những gì mà mẹ đã nói. Khi đã tiêu hóa xong thì----
" Đi học?" tôi đã bắt được mấu chốt vấn đề nên quay ra hỏi mẹ
" Đúng vậy hôm nay con sẽ bắt đầu đi học, chúng ta sẽ đi làm đơn và con sẽ đi học ngay" mẹ nói

" Vậy con học ở đâu vậy mẹ?" đây là vấn đề mà tôi cần biết nhất

" Để xem ở nơi ta đang sống thù có trường Seigaku, trường Rikaidai, trường Hyotei, trường Shitenhoji" mẹ liệt kê ra 4 ngôi trường, khi nghe tên các ngôi trường phản ứng đầu tiên của tôi là 'đây không phải tên các trường trong bộ anime hoàng tử tennis mà tôi đã xem năm ngoái sao?! Vậy người hôm qua mình thấy quen quen là nhân vật chính chứ còn ai nữa!!!!' khi đã phán ứng quyết liệt trong vòng 3 giây tôi bắt đầu suy nghĩ mình nên chọn trường nào đây.
Theo kinh nghiệm xem trong phim thì trường Hyotei có một con khổng tước tối ngày hoa lệ và đám học sinh như fan cuồng kia nên loại, còn trường Rikhaidai thì có bộ phó tối ngày phạt chạy, mặt thì nghiêm như vua chúa đến đó mình không thể nào được ngủ hay chơi thỏa thích được nên loại, tiếp theo là trường Shitenhoji thù nghe tên thôi cũng chẳng nhớ cái trường đó như thế nào nên loại nốt. Còn lại là trường nhân vật chính học thì bộ trưởng cũng nghiêm túc ghê gớm, còn có người tên Inu thì lúc coi phim chế ra thứ nước uống đầy hương mà không biết sao ai cũng ngã ngẫu xác chất đống thế kia. Nhưng cáu quan trọng nhất đó là hào quang nhân vật chính, nó có thể giúp người bình thường như tôi hoàn toàn lu mờ nên việc vui chơi là không còn gì bàn cãi nữa. Còn về việc tại sao tôi lại lấy club tennis ra làm cột mốc chong trường thì la do đây là thế giới hoàng tử tennis nên kiểu gì trả dính dáng với club tennis chứ, kinh nghiệm đọc truyện đồng nhân cho biết!!

Quyết định rồi, tôi sẽ chọn trường Segaku!!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro