Eunbi×Sakura

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ba năm sau tình yêu ấy, họ ngồi lại bên nhau vào một ngày lặng gió. Mọi thứ thật thân quen, đến nỗi chuyện xa cách được nhắc đến như một giấc mơ dài. Chị khuấy đều tách latte nóng bốc khói nghi ngút, cô trầm ngâm tựa lưng vào tường. Chị chẳng thay đổi gì cả, vẫn thích uống cafe và mặc áo sơmi trắng.
Cái cách chị nhìn cô vẫn hiền lành như thế.
Nụ cười trên môi chị vẫn dịu dàng như thế.
Từng lời chị nói vẫn ấm áp như thế.
Chỉ có điều duy nhất thay đổi là cô đã không còn động lòng. Không một chút động lòng.
Nỗi tổn thương sâu sắc ấy đã theo cô suốt ngần ấy tháng năm không có chị. Những tối trở mình trằn trọc chẳng thể hiểu vì điều gì chúng ta lại mất nhau, vì điều gì người ta cứ mặc sức hứa, rồi mặc sức quên, vì điều gì mà hai tiếng "chia tay" lại dễ dàng thốt ra trên môi một người từng rất thương như thế.
Vì điều gì...!
Khi chị hỏi em rằng:"Em có đang hạnh phúc không?"
Em bất giác cười lớn và bảo rằng:"Nếu hôm nay em không hạnh phúc, em đã chẳng có can đảm gặp lại chị."
Trời nhẹ trong vắt, nắng buông mình đung đưa trên những tán cây một cách ơ hờ.
Giọng chị vẫn ôn tồn:"Vào những tháng năm đen tối nhất của cuộc đời, tất cả những gì chị nghĩ đến là kỉ niệm đẹp đẽ của chúng ta."
Em nhìn sâu vào đôi mắt chị, lòng nhẹ tênh:"Muộn rồi Eunbi ạ, vì em bây giờ đang hạnh phúc hơn cả những tháng năm xưa cũ bên chị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro