Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có lẽ là do tâm tình hoặc thiết kế, nước hồ cũng không có lạnh như anh tưởng tượng, thân thể chìm vào trong mặt nước xanh lam đẹp đẽ, toàn thân được dòng nước êm dịu bao bọc lấy, khiến người ta quên đi tất cả chuyện không vui, tâm cũng thanh tĩnh lại.

"Rầm" một tiếng, Ong Seongwoo ngẩng đầu lên khỏi mặt nước, kinh ngạc nhìn trống rỗng mặt nước, vừa nãy Kang Daniel không phải ở nơi này sao? Lẽ nào trong thời gian mình lội đến đây, liền bị chuột rút chìm xuống dưới rồi? Đối với người đàn ông như gấu kia, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào!

Anh lau nước trên mặt, cẩn thận nhìn bốn phía, ngoại trừ bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu ngoài ra chung quanh đều vắng lặng , bất an trong lòng từ từ dâng lên, đúng lúc định lặn xuống dưới xem xét bỗng nhiên một cái chân bị thô bạo kéo, còn chưa kịp phản ứng lại, bên đùi đã bị cắn một cái không nhẹ không nặng, sợ đến anh nhất thời quên đạp nước, há to mồm vẫn không có kêu thành tiếng, cả người liền hướng trong nước chìm xuống.

Cánh tay giãy dụa đánh ra sóng nước, đột nhiên bị tấn công khiến không thể phòng bị, trong mũi cũng toàn là nước, Ong Seongwoo trong nháy mắt chìm xuống căn bản không kịp hít một hơi, ngay tại lúc anh chấp nhận số mệnh chết chìm trong nước, một đôi cánh tay mạnh mẽ quấn quanh eo, cao cao mà đem anh nhấc lên, theo động tác này lao ra khỏi mặt nước , là thân thể cường tráng của Kang Daniel, một nụ cười rạng rỡ, con mắt thâm thúy từ dưới lên trên nhìn anh: "Cẩn thận một chút, Thiên Vương!"

"Cậu. . . . . ." Ong Seongwoo vô lực thanh tĩnh lại, nhẹ nhàng thở hổn hển, quả thực không làm gì được hắn, Kang Daniel như hài tử bướng bỉnh mà đắc ý, cười hỏi: "Tức giận rồi? Cái này gọi là tình thú, tình thú có hiểu hay không? Anh tại sao lại không biết phối hợp như thế a! Bình thường nhìn anh diễn kịch rất nhiều mà, vừa đến lúc này liền so với lão già còn chậm chạp hơn."

Xem Ong Seongwoo không nói lời nào, Kang Daniel cười đến càng làm càn: "Anh là không phải cảm thấy bị tôi xem rất chịu thiệt a? Vậy lần này đổi lại là anh xem tôi đi, tôi sẽ tận lực để anh ngắm thỏa thích. Dù anh dùng miệng cũng không thành vấn đề."

Nhìn Ong Seongwoo gương mặt tuấn tú xấu hổ đến cơ hồ muốn thiêu cháy, Kang Daniel đã từ từ thu liễm nụ cười, dựa vào sức nổi của nước một tay ôm lấy Ong Seongwoo, một tay khác vuốt đi mái tóc nâu ướt nước, lộ ra gương mặt đẹp trai khiến ngàn vạn thiếu nữ phải rít gào, thấp giọng nói: "Tôi yêu anh. . . . . . Thật sự yêu anh."

"Ừ." Ong Seongwoo có chút khó chịu nghiêng đầu đi, không muốn cùng ánh mắt của hắn tiếp xúc. Kang Daniel ánh mắt. . . . . . Thật giống có ma lực, mỗi lần bị hắn nhìn như thế, cảm giác như khí lực toàn thân đều bị đánh bay hết, ngoại trừ nghe theo hắn bài bố, sa vào hắn khi dễ cùng dịu dàng, chính mình cũng không có lựa chọn nào khác.

"Ừ coi như xong sao? Có muốn hay không dùng hành động thực tế biểu thị một chút?" Kang Daniel bất mãn mà nói, bàn tay to lớn ở phía sau tai Ong Seongwoo lưu luyến, cố tình chạm vào điểm mẫn cảm sau tai của anh. . . . . . Ở chung ba năm, Ong Seongwoo thân thể hắn đã rõ như lòng bàn tay, chỉ cần kiên trì, rất dễ dàng có thể khiêu khích lên đối phương dục vọng.

"Tôi cũng yêu cậu." Ong Seongwoo thấp giọng nói, không biết tại sao, câu nói này anh nói tới càng ngày càng thuận miệng, không giống ban đầu bị Kang Daniel bức bách dụ dỗ không cam lòng cùng oan ức nói ra khỏi miệng. Hiện tại anh lúc nói, trong lòng như là có cái đồ vật gì bắt đầu bành trướng, mang đến cơn đau ê ẩm, nhưng cũng không khó chịu, một loại kinh hoàng không tên ở trong lòng tán loạn, một loại cảm giác mâu thuẫn, nửa muốn chứng minh điều này, nửa lại sợ hãi do dự, còn mang theo một loại cảm giác ngọt ngào kỳ quái, để anh không biết nên làm thế nào.

Lời nói của anh thốt ra khỏi miệng, Kang Daniel tay bỗng nhiên dừng lại, rất nhanh liền che mặt, không cho Ong Seongwoo nhìn thấy trong mắt hắn cảm xúc, khẩu khí lại có vẻ ngả ngớn lên: "Như vậy a, tôi thật sự rất cao hứng, chúng ta làm chút gì đó chúc mừng chuyện này chứ?"

Ngoài miệng nói như vậy, tay hắn đột nhiên vòng lấy cổ Ong Seongwoo lôi kéo, đem đối phương dán sát vào trên người mình, nụ hôn mãnh liệt gần như hung ác trong giây lát như muốn nuốt sống đôi môi Ong Seongwoo, xâm lược, chinh phục, tiến quân thần tốc cuốn lấy đầu lưỡi dây dưa, như muốn cùng đem Ong Seongwoo linh hồn ăn mòn nuốt chửng.

Căn bản không kịp chống cự, thậm chí ngay cả đáp lại chỗ trống đều không có lưu lại cho Ong Seongwoo, anh chỉ có thể tiếp thu, hoàn toàn bị động tiếp thu, để Kang Daniel hôn cắn nuốt chính mình, để cho thân thể mình ở trong cường tráng cánh tay khuất phục mềm yếu.

Ngay tại thời điểm anh như sắp nghẹt thở, Kang Daniel mới buông tha cho đôi môi anh, đổi thành ở cần cổ của anh lưu luyến, một cái tay cũng đã lặng lẽ đưa đến phía dưới, tách ra hai mông Ong Seongwoo, ngón tay ấm áp cùng lành lạnh nước hồ đồng thời tràn vào cái kia bí ẩn địa phương. . . . . .

Vốn là nhắm mắt lại thở dốc, Ong Seongwoo giật nảy cả mình, kịch liệt uốn éo người giằng co: "Không. . . . . . Không được! Ngày mai tôi còn phải quay ngoại cảnh. . . . . . Không muốn. . . . . . Không được!"

Chân của anh trong nước không có điểm dựa, chỉ có hai tay ôm lấy Kang Daniel vai, vặn vẹo hạ thân nỗ lực thoát khỏi ngón tay xâm phạm, hai người thân thể ma sát trong lúc này càng thêm khiêu khích dục hỏa lẫn nhau. Rất nhanh anh càng thêm hoảng sợ khi phát hiện, "cái kia" của Kang Daniel bắt đầu cứng lên, nong nóng dán vào bắp đùi của chính mình, cho dù là ở trong nước cũng có thể cảm nhận được truyền tới nhiệt độ hừng hực.

"Sợ cái gì." Kang Daniel thấp giọng nói, ngón tay tiếp tục tiến vào, nỗ lực mở rộng nơi đó, "Tôi sẽ ôn nhu một chút . . . . . ."

"Nói bậy!" Ong Seongwoo gấp đến độ vội vã phản bác, "Mỗi một lần cậu đều nói như vậy! Sang ngày hôm sau tôi đều không xuống nổi giường! Không muốn. . . . . . Không muốn. . . . . ."

"Được rồi được rồi, lần này tôi sẽ cẩn thận, cùng lắm tôi ngày mai lái xe đưa anh đi rượt theo tổ làm phim được chưa?" Kang Daniel dụ dỗ, một bên nhay cắn vành tai anh vừa cười nói, "Anh không nói tôi còn không biết mình lợi hại như vậy đấy. . . . . . Có phải là mỗi lần đều làm cho anh rất thoải mái?"

"Cậu. . . . . ." Ong Seongwoo sử dụng khí lực toàn thân đẩy ra bờ vai của hắn: "Cậu thả tôi ra. . . . . . A. . . . . . Ôi. . . . . ."

Không hề báo trước , ngón tay thâm nhập trong cơ thể mình đột nhiên rút ra, nước hồ lạnh lẽo trong nháy mắt tiến vào, nội vách ấm áp bỗng nhiên cảm nhận được chất lỏng lạnh, Ong Seongwoo không tự chủ được run rẩy. Ngay sau đó, Kang Daniel tay liền nắm lấy dục vọng đã nửa ngẩng đầu, thuần thục vuốt ve, Ong Seongwoo chật vật giẫy giụa, nhưng bi ai cảm giác được dục hỏa đã ở trong thân thể của mình lan tràn, thân thể này là bị Kang Daniel dạy dỗ suốt ba năm, quả nhiên đã dâm đãng đến bị hắn nhẹ nhàng vuốt vài cái thì đã có phản ứng sao?

"Xem! Chính anh cũng rất muốn a." Kang Daniel cười cười nói, "Mỗi lần đều liều mạng trốn, thật giống như tôi ép buộc anh. . . . . . Hiếm thấy ngày hôm nay bầu không khí rất tốt, chúng ta còn không có ở trong nước từng làm đây, đến đây đi. . . . . ."

Thở hổn hển kinh hoàng trợn to con ngươi, Ong Seongwoo không dám tin tưởng những gì mình vừa nghe hắn nói. . . . . . Muốn ở trong nước làm? Đùa gì thế!

"Không được! Tôi không nuốn!" Ong Seongwoo quên chính mình hạ thân còn đang nằm trong tay họ Kang, dùng sức giãy dụa kết quả chính là kêu thảm một tiếng, ngã vào trên bả vai Kang Daniel, đau đến suýt chút nữa chảy ra nước mắt.

"Tại sao? Vừa hay không có người nhìn thấy." Kang Daniel tràn đầy phấn khởi ôm chặt anh, "Anh ngoan ngoãn phối hợp tôi, tôi sẽ đem anh mang tới Thiên đường !"

Nói xong, hắn ôm chặt eo Ong Seongwoo, hít vào một hơi thật dài, ở thời điểm Ong Seongwoo căn bản không kịp phản ứng lại, mang theo anh trực tiếp trầm xuống mặt nước.

Theo bản năng hoảng sợ, Ong Seongwoo trong nháy mắt há to miệng, may mà Kang Daniel đã sớm liệu đến điểm ấy, lập tức đem mình môi chặn lên, chặt chẽ dán vào, thuận tiện truyền cho anh chút dưỡng khí, để anh miễn khỏi bị sặc nước.

"A. . . . . ." Ong Seongwoo bản năng ôm lấy thân thể Kang Daniel, môi lưỡi quấn quýt, chìm đắm vào cảm giác rạo rực, đê mê mà người kia mang lại, thân thể được lực nước nâng bao quanh khiến anh sản sinh một loại vui vẻ mơ màng đặc thù, trong đầu mơ mơ hồ hồ xẹt qua một ý nghĩ: ở trong nước làm, thật sự sẽ tốt hơn?

Khi anh bị ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, Kang Daniel đã ôm chặt lấy anh nổi lên mặt nước, miệng thở hổn hển, mang theo anh hướng về bên cạnh hồ bơi đến, thời điểm lưng dán lên thành hồ lạnh lẽo, Ong Seongwoo phát run, chần chờ cuối cùng kháng nghị: "Đừng. . . . . . Cảm lạnh. . . . . . Sẽ cảm lạnh. . . . . ."

"Tôi lập tức liền để anh toàn thân đều nóng lên." Kang Daniel nhe răng nở nụ cười, hàm răng trắng như tuyết ở dưới bầu trời đêm lóe hàn quang. Hai thân thể dần bị lửa tình đốt cháy áp sát vào nhau khiến Ong Seongwoo không kiềm chế được mà rên rỉ nhỏ. Kang Daniel động tác thô bạo kéo hai chân Ong Seongwoo cùng đem quần lót cởi, nâng thân thể anh lên, động thân một cái, nóng rực dục vọng cùng nước lạnh lẽo đồng thời tiến vào trong cơ thể mềm mại của Ong Seongwoo.

Cảm giác nóng lạnh đồng thời tấn công vào nội vách, Ong Seongwoo trong khoảng thời gian ngắn ngoại trừ há miệng, căn bản không làm được gì khác. Cánh tay của anh gắt gao bám lấy vai Kang Daniel để cân bằng thân thể của chính mình, cảm giác được thứ thô to cương cứng ở trong người bắt đầu luận động mới lấy lại được nhịp thở, nhíu mày, miễn cưỡng muốn ở bên trong biển tình dục dậy sóng tìm về một điểm tỉnh táo.

Thế nhưng anh thất bại, Kang Daniel là tuyệt đối sẽ không cho anh bất kỳ cơ hội nào dừng lại, mạnh mẽ hai tay nâng lên đầu gối của anh, để nơi hai người kết hợp trở thành điểm tựa duy nhất của Ong Seongwoo, thưởng thức mà nhìn gương mặt anh tuấn ở dưới động tác của mình dần dần chìm vào dục vọng vực sâu. Con ngươi đen láy mê người dần dần mờ mịt, cực khổ hé miệng thở dốc, thân thể dưới sự công kích ra vào hung mãnh mà lung lay.

Thân thể này là thứ mà Kang Daniel đã sớm thông thạo như lòng bàn tay, từng điểm mẫn cảm hay cực khoái của anh hắn đều biết rõ, thậm chí còn một số chỗ là do hắn đích thân rèn luyện. Hắn biết làm thế nào để có thể kéo anh chìm xuống bể dục cùng với mình. Phân thân thô to không ngừng luận động, mỗi lần lại càng tiến vào sâu hơn, tựa như muốn để lại sâu bên trong cơ thể người kia vết tích của riêng mình, đến khi tìm được điểm G bên tong thì như phát điên mà tấn công thẳng vào. Ong Seongwoo chỉ có thể bị động tiếp nhận: "A....a.... Đừng....Sâu quá.....Nhẹ.....Điểm nhẹ".

"Thế nào? Toàn thân đã nóng lên rồi chứ?", Kang Daniel thấp giọng, cười tà nhìn người kia vặn vẹo. Với chút lý trí cuối cùng, Ong Seongwoo vẫn cố chấp không chấp nhận việc bản thân mình đã sa đọa đến thế nào: "Không... Dừng.... Aa....".

Đã sớm quen thuộc cá tính của người nọ, Kang Daniel không tức giận, chỉ nhếch miệng cười. Thân thể bên dưới không chút nào nghỉ ngơi, tốc độ cùng lực độ càng ngày càng tăng. Bàn tay thon dài, to lớn nắm lấy tử căn của Ong Seongwoo cũng theo đó gia tăng vuốt ve. Hắn muốn hoàn toàn đem người trong lòng nhanh chóng kéo xuống đáy vực sâu tình ái cùng với mình. Tham lam giữ lấy, đóng dấu, biến anh thành của mình hết lần này đến lần khác. Đến khi anh không chịu nổi trùng kích mà tiết ra trong tay hắn, từng dải dịch trắng hòa lẫn vào làn nước xanh lam như tỏa sáng lấp lánh dưới ánh trăng sáng, kết hợp với vẻ mặt ửng hồng mê man của Ong Seongwoo, thật là mỹ cảnh nhân gian.

Sóng nước dập dờn, từng làn từng làn lướt qua nửa người trên trơn nhẵn lộ ra của anh, từng đường cong tinh tế thoáng ẩn thoáng hiện dưới làn nước, hai hạt châu trước ngực bị kích thích đứng thẳng lên, da thịt trắng mịn mềm mại, tựa như hút lấy bàn tay của hắn lưu luyến không cho rời đi. Hắn để lại trong anh dấu tích của chiến thắng, anh để lại trên lưng hắn những vệt dài đầy ám muội. . . . . .

Ở bên ngoài làm chính là thoải mái a, hắn nghĩ như vậy.

***

Đêm đó Ong Seongwoo ngủ cũng không được an ổn, không chỉ là bởi vì ở bên ngoài một hồi kịch liệt "vận động" để anh đau lưng nhức eo không thoải mái, hơn nữa trong cơn mông lung anh đều là cảm thấy mình không ngừng mà bị Kang Daniel thô bạo đẩy ra. Bình thường hắn ở trong giấc ngủ mơ mơ hồ hồ, đều là không tự chủ tới gần thân thể cường tráng bên cạnh tìm kiếm hơi ấm, đây đã là quen thuộc đến tự nhiên thói quen. Cũng trong đêm đó, không biết là mộng hay là thật , chỉ cần anh tới gần, Kang Daniel sẽ không khách khí đưa tay đẩy anh ra.

Lúc anh tỉnh lại, đã là sáng sớm hơn bảy giờ, đúng như dự đoán, chính mình lại không ở trong lồng ngực của Kang Daniel, mà là quay lưng lại hắn đang bao bọc chăn, Ong Seongwoo nhắm mắt lại, hồi tưởng một đêm qua mơ hồ, có chút buồn cười trực tiếp ngồi dậy, mặc vào áo ngủ vào phòng tắm rửa mặt, hết cách rồi, ngày hôm nay nghĩ biện pháp ở trên đường chợp mắt bồi bổ tinh thần vậy.

Kỳ quái là, khi anh làm xong tất cả chuẩn bị, liền muốn rời phòng, Kang Daniel còn nằm ở trên giường không nhúc nhích, chôn sâu ở trong chăn. Chuyện khác thường như vậy khiến Ong Seongwoo có chút bất an, cuối cùng anh vẫn là quyết định, đi tới trước giường, đẩy một cái nam nhân trong chăn: "Tôi phải đi."

"Nha. . . . . . Ừ. . . . . ." Kang Daniel mơ hồ không rõ nói, từ trong chăn nhô đầu ra miễn cưỡng nhìn anh, "Trên đường cẩn thận một chút, có chuyện gì liền gọi điện thoại cho tôi."

Lời nói của hắn mới vừa ra khỏi miệng, thanh âm khàn khàn liền để Ong Seongwoo sợ hết hồn, lại nhìn thấy hắn khuôn mặt đỏ lên cùng môi khô khốc, không khỏi lo lắng nói: "Cậu bị cảm? Tôi đã sớm nói không muốn ở bên ngoài. . . . . . Nhưng cậu vẫn không vâng lời! Có sốt không? Cậu nơi này có thuốc chứ?" Anh bỗng nhiên phát hiện chính mình thất thố, lập tức lại trở nên trầm mặc, cũng đã để Kang Daniel vui vẻ cong lên khóe miệng, lộ ra một cái mỉm cười: "Biết biết. . . . . . Lần sau nhất định nghe lời anh. . . . . . Tôi không sao, nằm một ngày là tốt rồi, anh mau đi đi, đừng để trễ."

Ong Seongwoo gật gù, vẫn không nói lời nào, đúng là phải mau chóng rời đi, nhưng vẫn là không thể thả tâm, lại quay lại, thấp giọng hỏi: "Tôi thay cậu gọi Jisung tới nhé?"

"Không cần, anh ta một hồi sẽ tự đến." Kang Daniel tự tiếu phi tiếu nhìn anh, ánh mắt lấp loé không yên, bỗng nhiên nói: "Đưa bàn tay tới đây một chút."

Ong Seongwoo không biết hắn muốn làm gì, nghe lời nâng tay qua, Kang Daniel từ trong chăn thò tay ra một phát bắt được, đem tay anh kề đến bên miệng hôn một cái, nhẹ nhàng nói: "Không muốn anh bị lây cảm. . . . . . Vậy lấy cái này thay thế hôn anh, mấy ngày tới ở bên ngoài, phải nhớ đến tôi."

Ba năm , không biết nghe qua hắn bao nhiêu lời nói trêu đùa bá đạo thường ngày, ở trên giường lúc chìm trong biển dục lời nói hạ lưu lại càng đếm không xuể, nhưng không biết tại sao, ngày hôm nay câu nói đơn giản này lại làm cho Ong Seongwoo chậm rãi đỏ mặt, cảm giác được âu yếm thương yêu ngày hôm qua xông thẳng lên đại não, toàn thân đều tựa hồ như được bàn tay hắn vuốt ve, nơi bị hắn hôn lên trên mua bàn tay cũng từng điểm từng điểm nóng lên.

"Đã biết. . . . . ." Anh loạn xạ gật đầu đáp ứng, rút tay về, hốt hoảng tông cửa xông ra, lúc vọt tới cửa thang máy, trên ngón tay còn lưu lại môi hắn nóng rực, có chút nhói trong lòng nhưng lại cảm thấy vui vẻ. . . . . . Bất tri bất giác, anh đã đem bàn tay để sát vào môi của mình, dường như muốn tham lam lưu lại một tia ấm áp này. . . . . .

Hết chương 4.

Chương 5 spoil:

'Kang Daniel cố ý cười gằn hai tiếng quỷ quái, chỉ miệng mình nói: "Cậu hôn tôi một cái, không thì tôi hôn cậu, nói chung là hôn để lão tử thoải mái là tốt rồi."


"Biến thái! Lưu manh!" Thiếu niên mặtđỏ lên'    

Hế hế, cầu comment phát nào bà con =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro