Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jihoon nhìn theo hướng chỉ của mọi người thấy Daehwi đang đi cùng với một cậu trai nhìn non choẹt các nét trên khuôn mặt đều nhỏ và thanh mảnh ngón tay nhịp nhịp trên bàn thức ăn như tấu bản violin. Jihoon vui mừng những tưởng Daehwi tìm được nửa của mình, người này cũng không tồi, ít nhất là tốt hơn em mình, nhưng Jihoon vẫn muốn Daehwi kết thân với Jinyoung hơn, vẫy tay gọi

- Ê, Daehwi qua đây.

Nhìn thấy Jihoon đang vui vẻ gọi mình, Daehwi tươi tỉnh hẳn kéo tay Minhyun rồi hai người bê hai khay thức ăn đến phía Jihoon. Thấy hai người vẻ thân thiết, không kìm được tính tò mò, Jihoon quay sang nhìn Daehwi rồi lại nhìn Minhyun:

- Ai vậy cưng.

- Anh không biết đây là ai á?

- Không giới thiệu sao biết.

Daehwi nhìn sang Minhyun cười vẻ bất lực, định mở miệng ra giới thiệu thì

- Ôi... ôi cục vàng No.5 Hwang Minhyun đáng yêu bé bỏng của trường ta đây mà.

Donghyun không biết từ đâu chui ra, chưa kịp chào Jihoon đã sà đến ngồi cạnh Minhyun nói liên mồm.

Thấy bạn mình không quen mà đã sáp lại Jihoon thấy hơi ngượng, kéo kéo vạt áo của Donghyun nói nhỏ

- Làm gì vậy, ngồi xuống đi, nhìn mặt con nhà người ta đần rồi kia kìa.

Đành giữ lịch sự Minhyun cũng cười nhẹ, không nói câu gì.

Sao mình lại chơi với thằng này cơ chứ, trời ơi mất mặt quá lại còn ngồi cạnh sấn tới nữa chứ. Daehwi à, kéo Minhyun ra khỏi người Donghyun đi nếu không Donghyun sẽ lải nhải cả buổi trưa thanh bình này mất.

Cuối cùng khi đã thoả mãn được ước mơ Donghyun đã yên phận ngồi xuống, nhưng ánh mắt vẫn đắm đuối nhìn Minhyun.

Mãi mới được yên thên, Donghyun à ông có thể bỏ ánh mắt hám giai đấy đi được không.

- À, cưng với em "xinh trai" này là gì của nhau vậy.

- Chồng em đấy.

Oạch, xong hi vọng cuối cùng đã tiêu tan.

Jihoon mắt trợn tròn, mồm há hốc không ngậm được lại. Người bên cạnh cũng không kém phần long trọng, ánh mắt mê giai của Donghyun như bị lồi ra theo lời nói của Daehwi.

- HaHaHa....

Có gì đáng buồn cười mà em phải cười phá lên như vậy chứ:

- Đùa thôi, không cần phản ứng mạnh vậy đâu. Bạn thân học cùng lớp em, Minhyun. Hì hì hì.

Haizzz.

Jihoon cùng Donghyun thở hắt ra, cùng đồng thanh

- Thế còn nghe được.

Minhyun quay sang cười tủm tỉm với Daehwi rồi ngồi im cho ba ông buôn chuyện, thỉnh thoảng anh lại góp một câu làm mọi người cười rộ lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro