chờ đợi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chờ đợi có là gì...

em đi thật rồi, nhanh như một làn gió, thế nhưng gió lại êm đềm và dịu êm, còn sự biến mất của em thì để lại cho tôi những đau đớn ảm đạm. chẳng nhanh cũng chẳng chậm, nó gặm nhắm và nhấm nháp tôi từ từ để rồi hút đi mảnh hồn tàn này, những mảnh hồn mỏng manh tưởng chừng như là sẽ vỡ vụn mỗi lần dao động...

và trái tim tôi dao động vì Quỳnh Hương.

chờ đợi có là gì...

em ơi, liệu rằng em có quay trở về bên tôi? liệu rằng em có nguyện ý trở về vòng tay của kẻ hèn mọn này? liệu rằng có bao giờ em thấu tỏ lòng tôi và liệu rằng có bao giờ tôi thấy được lòng em?

Quỳnh Hương đã bao giờ thương xót lấy tình anh chưa?

chờ đợi có là gì...

em biết không? tôi là thằng ngu muội, kẻ bị mù đi hai mắt trước tình yêu của đời mình, hay nói rõ hơn là em. tôi đã ngu muội chìm đắm trong cái thứ mà người ta gọi là "mật ngọt chết ruồi" ấy để rồi chưa bao giờ dù chỉ một lần, tôi nhìn thấy được những mảnh trăng tàn rơi nơi đáy mắt em, những mảnh trăng sắc nhọn đâm em tôi rỉ máu, máu tràn che mờ hai viên trân châu đẹp đẽ ấy, máu tràn vây kín giam cầm lấy em, nhấn chìm em từ từ trong bể ải khổ đau của trần gian, vấy bẩn linh hồn thánh khiết của em bằng những thứ tanh tưởi...

tình ta có bao giờ là ổn đâu, Quỳnh Hương em hỡi.

chờ đợi có là gì...

em này, chờ đợi có là gì đâu? chờ đợi sẽ chẳng là gì khi ta thương. tôi nguyện ý chờ em cả đời này để rồi một ngày nào đó ta lại có thể quấn quýt nhau như đôi tình nhân xa cách hàng thế kỉ. thế nhưng em hiểu không? chẳng kẻ tình si nào nỡ lòng đem nhốt một nàng chim yến thích ca hót trong cái lồng xấu xí của hắn cả. tôi không muốn chính mình trở thành nỗi đau của em, và cũng chẳng muốn khiếp sợ lấy mình.

anh yêu nàng Quỳnh Hương của anh vô ngần, yêu cho đến khi hóa thân thành những vụn tro tàn...

tôi yêu em một nghìn năm văn hiến
tình đậm đà như hương cốm mùa thu
tôi yêu em mãi sẽ luôn bất biến
tim vỡ rồi, trôi theo gió về đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro