q19c24-26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 19: Lột xác

Chương 24: Tân đích khai thuỷ

(Một khởi đầu mới)

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : toan48kms

Nguồn : 4vn.eu

Nội dung thu gọn tại http://4vn.eu :

Bổn Phỉ Nhĩ Đức vốn tốc độ so với mình nhanh hơn nhiều!

Dù mình có Hắc Thạch không gian, thì đối phương cũng sử dụng chủ thần lực, tốc độ vẫn nhanh như trước. Nếu cứ thế này thì chỉ trong chốc lát sẽ bị hắn bắt kịp, khoảng cách vài trăm thước ngắn ngủi căn bản không là gì.

"Hừ!" Lâm Lôi tâm ý vừa động.

Phương hướng dẫn lực của Hắc Thạch không gian đột nhiên biến đổi - xích lực biến thành dẫn lực hướng lên trên.

"Hả?" Bổn Phỉ Nhĩ Đức thân hình không khỏi thoáng động, khẽ bị vọt lên phía trên.

"Hắc Thạch không gian của ta đâu có đơn giản như vậy" Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ, đồng thời bắt đầu liên tục kịch liệt biến đổi phương hướng dẫn lực của Hắc Thạch không gian, một lúc hướng lên trên, rồi lập tức biến thành hướng xuống, vừa bài xích ra ngoài, liền sau đó lại ly kỳ biến thành dẫn lực kéo về phía mình. Biến hoá kịch liệt như vậy, cho dù là Bổn Phỉ Nhĩ Đức thì di động cũng không khỏi bị ảnh hưởng lớn.

Bổn Phỉ Nhĩ Đức cực kỳ tức giận.

"Đi chết đi!" Bổn Phỉ Nhĩ Đức hai mắt trở lên lạnh lẽo.

"Vù vù!"

Từng đạo sương mù từ trong người Bổn Phỉ Nhĩ Đức xuất ra, biến thành những mũi tên trong suốt nhằm về phía Lâm Lôi, Bối Bối bắn tới. Hơn mười mũi tên chỉ trong nháy mắt xẹt qua không gian, phân biệt đánh về hai người Lâm Lôi. Tốc độ linh hồn công kích tới quá nhanh, Lâm Lôi, Bối Bối hai người chỉ kịp thoáng nghiêng người né tránh, bốn mũi tên trong suốt đã bắn vào cơ thể Lâm Lôi.

Ba mũi tên khác cũng đã bắn vào trong cơ thể Bối Bối.

Lâm Lôi cả kinh, sắc mặt trắng bệch: "Bối Bối, mau sử dụng chủ thần lực!" Linh hồn công kích của Bổn Phỉ Nhĩ Đức trong tư liệu mà Bối Lỗ đặc cấp cho cũng có miêu tả, cực kì đáng sợ. Mà một chiêu này Bổn Phỉ Nhĩ Đức còn sử dụng vận mệnh chủ thần lực để thi triển, sự đáng sợ của công kích có thể tưởng tượng.

"Bùng!" Bên ngoài cơ thể Lâm Lôi lập tức hiện lên quang mang màu vàng đất.

Không hề nghi ngờ gì, Lâm Lôi đã sử dụng Đại địa chủ thần lực!

Trong đầu Lâm Lôi.

"Bùng!" "Bùng!" "Bùng!" "Bùng!" Bốn mũi tên hung hăng đánh lên lớp mô trong suốt, nhưng lập tức giống như những viên đá ầm ầm vỡ vụn ra, sau khi bị vỡ vụn, liền biến thành rất nhiều sợi tơ trong suốt tản ra bao vây lớp cách mô. Ngay sau đó một lượng lớn sợi tơ di chuyển vòng quanh, hướng về phía vị trí thoát khẩu công kích.

Vô số kiếm ảnh hư ảo như sương mù xuất ra, đánh tan những ti tuyến trong suốt này.

"Ta dựa vào linh hồn phòng ngự chủ thần khí cùng đại địa chủ thần lực, dĩ nhiên cũng đủ để bổ sung cho thoát khẩu, vậy mà vẫn bị tiêu hao hơn phân nửa". Lâm Lôi trong lòng khiếp sợ.

Thoát khẩu của linh hồn phòng ngự chủ thần khí, Lâm Lôi sau khi rời khỏi U Minh sơn bắt đầu chữa trị trở lại, hơn nữa tới chiến trường vị diện cũng được sáu mươi năm. Gần trăm năm thành tựu, vậy mà chỉ một đòn vừa rồi đã tổn hao phân nửa, đó là còn có đại địa chủ thần lực để bổ sung. Nếu không thi triển đại địa chủ thần lực, Lâm Lôi căn bản không thể chống đỡ được.

"Thật đáng sợ. nếu không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, thì cho dù có chủ thần lực, phỏng chừng cũng không đỡ được". Lâm Lôi đột nhiên sắc mặt đại biến, "Bối Bối!".

Bối Bối cũng đồng dạng bị trúng chiêu.

"Lão Đại, ta không việc gì", thanh âm Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.

Lâm Lôi không khỏi kinh ngạc phát hiện, Bối Bối không hề sử dụng chủ thần lực cũng có thể ngăn cản một chiêu này, trong khi mình nếu chỉ dựa vào linh hồn phòng ngự chủ thần khí cũng không đỡ được.

"Không biết.... Bối Bối có hay không sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí? Hoặc là... , linh hồn của Bối Bối rất đặc thù, khả năng phòng ngự rất mạnh?"

Ý niệm này chỉ chợt loé lên trong đầu Lâm Lôi rồi biến mất.

Bây giờ, không phải lúc lo lắng chuyện đó, bởi vì...., nguy cơ vẫn đang tới!

"Đại ca!"

Một âm thanh hùng hậu vang lên, chỉ thấy tráng hán mặc áo giáp đen đang đứng chợt xoay người, cực nhanh bay đến đứng trên đại xà màu đỏ, đại xà thoáng chống đã phi hành đến chặn phía trước hai người Lâm Lôi, Bối Bối.

"Lão Đại, tình huống không ổn". Bối Bối vội vàng nói.

"Biết rồi". Lâm Lôi đương nhiên cũng biết tình huống rất bất diệu.

Phía trước đã bị đại xà và tráng hán mặc giáp đen ngăn trở, phía sau đang có Bổn Phỉ Nhĩ Đức. Tiến lên không được, mà lùi lại cũng không xong.

"Bổn Phỉ Nhĩ Đức như thế nào mà còn có hai kẻ đồng bọn? Hơn nữa,bọn chúng còn không phải ở cùng một trận doanh". Lâm Lôi trong lòng gấp gáp mắng thầm. Trong quá trình chạy trốn và chiến đấu, Lâm Lôi dễ dàng phát hiện, ba người Bổn Phỉ Nhĩ Đức vốn không phải là người cùng một trận doanh. Lâm Lôi không cảm ứng được khí tức huy chương của Bổn Phỉ Nhĩ Đức, hiển nhiên hắn là địch nhân!

Thế nhưng đối với người phụ nữ áo đỏ hoá thành đại xà và tráng hán mặc giáp đen, Lâm Lôi lại cảm ứng được khí tức huy chương của bọn họ, tất nhiên đó là người cùng một phe với Lâm Lôi.

Những người không cùng một trận doanh, lại hình thành một tiểu đội.

"Bối Bối, theo ta tới bên này chạy, nhanh lên!" Đại địa thần lực của Lâm Lôi đem cả Bối Bối vây vào trong, lúc này tốc độ tăng lên cực hạn. Lâm Lôi, Bối Bối hai người trực tiếp theo hướng bên cạnh bỏ chạy. Ở hưóng này, lẽ ra Bổn Phỉ Nhĩ Đức dễ dàng truy kích. Nhưng Hắc Thạch không gian uy lực đã tăng lên gấp trăm lần, dẫn lực cực kỳ đáng sợ, đã khiến cho hắn rất khó đuổi theo.

"Vù!" Bổn Phĩ Nhĩ Đức bay ra khỏi khu vực Hắc Thạch không gian, trong khu vực đó hắn không có khả năng để đuổi theo Lâm Lôi, "Hai tên tiểu tử các ngươi nghe đây, hôm nay Bổn Phỉ Nhĩ Đức ta nhất định sẽ giết các ngươi, nhất định!" Âm thanh phẫn nộ quanh quẩn trong không gian.

Bổn Phỉ Nhĩ Đức cơ hồ cùng Lâm Lôi, Bối Bối hai người cực tốc phi hành.

Giữa song phương, vẫn có Hắc Thạch không gian ngăn cách.

Người phụ nữ áo đỏ cùng tráng hán ở phía sau cũng liều mạng đuổi tới.

"Không thể để gã Bổn Phỉ Nhĩ Đức này tiếp tục dây dưa. Vừa rồi hắn đồng thời công kích ta và Bối Bối, ta đã khó khăn như vậy, nếu bị hắn đuổi tới phát động công kích cực mạnh, ta chắc không chống đỡ được". Lâm Lôi cũng yên tâm về Bối Bối, bởi vì lúc trước Bối Bối dù không sử dụng chủ thần lực, vẫn dễ dàng ngăn được công kích.

"Lão đại, phải cắt đuôi gã gia hoả này!" Bối Bối truyền âm nói.

"Biết rồi". Lâm Lôi đột nhiên phìn về phía Bổn Phỉ Nhĩ Đức.

Phía sau Lâm Lôi chợt hiện lên một hư ảnh Thanh Long uốn lượn dài chừng ngàn thước, đầu của Thanh Long trôi nổi phía trên Lâm Lôi, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Bổn Phỉ Nhĩ Đức. Trong đầu Lâm Lôi đã dung hợp đại địa chủ thần lực với thanh quang thiên phú, trực tiếp hướng tới Bổn Phỉ Nhĩ Đức cách đó không xa phát ra.

Thiên phú thần thông - Long Ngâm!

Đây là dùng đại địa chủ thần lực để thi triển thiên phú thần thông, uy lực cực lớn!

"Hả?" Bổn Phỉ Nhĩ Đức thân hình không khỏi thoáng bị dừng lại.

"Chạy mau!" Lâm Lôi, Bối Bối ngay lập tức nắm lấy cơ hội chạy trốn.

Bổn Phỉ Nhĩ Đức chính là siêu cấp cường giả am hiểu linh hồn công kích, lại sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí, chủ thần lực, rất nhanh liền thoát khỏi ảnh hưởng.

"Còn muốn chạy". Bổn Phỉ Nhĩ Đức thoáng thấy tàn ảnh Lâm Lôi, Bối Bối đang rời đi, lập tức đuổi theo.

Hai người Lâm Lôi cực nhanh chạy trốn, Bối Bối vẫn truyền âm mắng: "Lão Đại, gã Bổn Phỉ Nhĩ Đức kia thật đáng ghét, đã có linh hồn phòng ngự chủ thần khí lại còn có cả vật chất phòng ngự chủ thần khí, căn bản làm người khác không có cách nào xuống tay, muốn giết cũng không giết được. Linh hồn công kích của hắn lại mạnh như vậy, thật khiến người khác phải phát hoả!".

"Ta cũng muốn phát hoả, nhưng không có biện pháp".

Lâm Lôi vốn biết phong hệ của mình đột phá, có thể dẫn tới một ít người.Nhưng ai ngờ lại có thể dẫn tới một gã Bổn Phỉ Nhĩ Đức khó chơi như vậy. Hắn tuyệt đối có thể nói chính là khắc tinh của Lâm Lôi, bản thân sở hữu hai đại phòng ngự chủ thần khí, làm người khác không có cách xuống tay. Đã vậy còn am hiểu linh hồn công kích.

Đối thủ như thế, Lâm Lôi làm cách nào mà ứng phó?

Cho dù thi triển thiên phú thần thông Long Ngâm, Lâm Lôi cũng chỉ làm được một điều, đó là có thêm thời gian bỏ chạy!

"Khốn khiếp. Lão Đại, hắn lại đuổi theo!" Bối Bối cả giận nói.

Lâm Lôi quay đầu lại nhìn - phía sau, một đạo ảo ảnh như sương mù đang cực nhanh đuổi theo.

"Gã hỗn đản này sao lại nhanh như vậy". Lâm Lôi gấp đến độ luống cuống, nhưng cùng là sử dụng chủ thần lực, chính mình căn bản không có cách nào để tốc độ vượt qua đối phương, "Xem ra, chỉ có thể dùng thiên phú thần thông Long Ngâm một lần nữa để làm trở ngại hắn". Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.

Đúng lúc này thì -

Lâm Lôi đột nhiên phát hiện phía trước có hai đạo thân ảnh đang lăng không mà đứng. Dám lăng không mà đứng tại chiến trường vị diện, trong các thống lĩnh tuyệt đối là kẻ bài danh đứng đầu.

"Đường này không cho qua!" âm thanh nhàn nhạt vang lên.

Lâm Lôi, Bối Bối tức thì cảm nhận được sự uy hiếp của hai người này, lập tức dừng lại. Lâm Lôi nhìn hai người trước mặt, đáy lòng có một loại cảm giác - hai người trước mặt này, uy hiếp so với Bổn Phỉ Nhĩ Đức không hề thấp hơn.

Hai người này nhìn rất cổ quái, một người thân cao gần bốn thước, lớp da toàn thân màu cổ đồng, thân hình thô tráng, khuôn mặt nghiêm túc giống như được tạc bằng đá. Mà đang ngồi trên vai gã to xác thân cao bốn thước, là một gã thiếu niên đầu trọc bóng lưỡng vẻ đáng yêu đang ăn thuỷ quả. Hình thể của gã thiếu niên này so với Bối Bối còn nhỏ hơn một chút.

Nhưng chính gã thiếu niên này, lại làm cho Lâm Lôi trong tâm sinh ra uý kỵ.

"Hai vị, giúp ta ngăn cản bọn họ, Bổn Phỉ Nhĩ Đức ta sẽ thiếu các vị một món ân tình". Bổn Phỉ Nhĩ Đức liền nói.

Món nợ ân tình, là khó trả nhất!

Bổn Phỉ Nhĩ Đức vừa nói ra câu này, đáy lòng Lâm Lôi, Bối Bối liền chùng xuống.

"Vù!" Hai người Lâm Lôi không do dự nhằm hướng bên cạnh chạy trốn.

"Vút!" Một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện phía trước Lâm Lôi, Bối Bối, đúng vậy, chính là tên thiếu niên đầu trọc đáng yêu đang ăn thuỷ quả màu tím kia.

"Nhanh quá!" Lâm Lôi trong lòng thất kinh.

"Vội gì mà phải chạy". Gã thiếu niên nhếch miệng cười. Rột, rột, hắn cắn hai miếng giải quyết xong thuỷ quả, tiện tay vứt hạt sang bên cạnh.

"Đại ca". Người phụ nữ áo đỏ cùng gã tráng hán mặc giáp đen đuổi phía sau rốt cục cũng đã tới nơi.

"Hai người các ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát". Người phụ nữ căm tức nhìn hai người Lâm Lôi, Bối Bối. Lâm Lôi, Bối Bối nhìn nhau, cũng biết là không ổn: "Lão Đại, bên này có ba người, bên kia cũng có hai người. Nếu cả năm kẻ này cùng vây công chúng ta, chúng ta muốn trốn cũng không thoát được".

Lâm Lôi, Bối Bối tạm thời không dám có động tĩnh.

Bởi vì, một khi động, sợ rằng gã thiếu niên nọ cùng tên tráng hán to xác có thể sẽ ra tay.

"Cảm ơn hai vị". Bổn Phỉ Nhĩ Đức cười nói.

Vừa rồi gã thiếu niên đã giúp ngăn trở hai người Lâm Lôi, hiển nhiên khiến hắn cảm thấy rất có mặt mũi, đồng thời cũng có chút nghi hoặc, "Gã thiếu niên cùng tên to xác này ta tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua. Từ lúc nào đã xuất hiện hai cao thủ như vậy". Vừa rồi tốc độ di động của gã thiếu niên trọc đầu cũng đủ để làm hắn kinh hãi.

"Hê, Bổn Phỉ Nhĩ Đức, đầu của ngươi có bệnh à?" Gã thiếu niên nhếch miệng cười.

Bổn Phỉ Nhĩ Đức sắc mặt biến đổi.

"Ta ngăn cản Lâm Lôi bọn họ, nhất định là vì trợ giúp các ngươi sao?" Gã thiếu niên cười giễu cợt.

"Lâm Lôi?" Ba người Bổn Phỉ Nhĩ Đức không khỏi nhìn về phía hai người Lâm Lôi, bọn họ cho đến lúc này còn chưa biết thân phận của hai người.

"Sao ngươi biết ta?" Lâm Lôi kinh ngạc nhìn gã thiếu niên.

Gã thiếu niên rộng miệng cười lớn: "Ôi, đến giờ mới được nhiều ít bao năm a, ngươi không ngờ lại không nhận ra kẻ làm sư phụ như ta". Hắn nói với vẻ cảm thán.

"Sư phụ?" Lâm Lôi, Bối Bối đều sững người.

Chỉ thấy bên ngoài thân thể gã thiếu niên trọc đầu đột nhiên tràn ngập quang mang màu tím, trong nháy mắt liền phát tán trong phạm vi chừng ngàn thước, trực tiếp đem đám người Lâm Lôi, Bổn Phỉ Nhĩ Đức bao trùm bên trong. Dẫn lực cường đại mà quen thuộc, làm Lâm Lôi trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi là... ".

Lâm Lôi trong đầu vừa hiện lên hình ảnh một người - một ấu thú màu tím đáng yêu, chính là tiểu ấu thú đã từng hò hét chỉ huy ức vạn Tử tinh quái thú.

Mà hắn, nhờ bị ấu thú màu tím giam cầm hành hạ, mới lĩnh ngộ được phương pháp thi triển Hắc Thạch không gian.

"Là ngươi!"

Bổn Phỉ Nhĩ Đức nhướng mày, "Lôi Tư Tinh!"

"Hô hô, chính là ta". Gã thiếu niên nhếch miệng cười ha hả, "Làm sao vậy,ta biến thành bộ dáng nhân loại, các ngươi đều không nhận ra sao. À, cũng đúng, ta đối với linh hồn khống chế quá mạnh mẽ, linh hồn khí tức hoàn toàn thu liễm, cho nên các ngươi đều không cảm giác được khí tức của ta. Không thể nhận ra, cũng giải thích được, có thể giải thích a".

Lôi Tư Tinh vẫy vẫy tay: "Bổn Phỉ Nhĩ Đức, tên rùa đen nhà ngươi, mau mau cút đi. Nếu không, ta cũng không ngại cùng ngươi chơi đùa một phen đâu".

Bổn Phỉ Nhĩ Đức liếc qua hai người Lâm Lôi, cắn răng một cái.

'Đi thôi!" Hắn cũng chỉ còn cách cố nén sự bất cam lại, mang theo hai đồng bọn của mình phi hành rời đi.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người đều thở dài một hơi.

Lôi Tư Tinh sờ sờ cái đầu bóng loáng, liếc Lâm Lôi một cái, lắc đầu nói: "Thật là vô dụng! Học được tuyệt chiêu của ta, không ngờ còn bị người khác bức thành như vậy, thật làm mất hết thể diện của sư phụ ta a!"

Sư phụ? Lâm Lôi dở khóc dở cười.

"Các ngươi thật là ngu ngốc, tại chiến trường vị diện, nếu thực lực yếu thì cần phải liên hợp lại! Không thấy rất nhiều người đều là hai ba người, ba bốn người hợp thành một tiểu đội sao? " Lôi Tư Tinh tuỳ ý nói, "Ừm, cứ như vậy đi...., hai người các ngươi hãy gia nhập liệp sát tiểu đội của ta. Chúng ta cùng nhau liên thủ, tại vị diện chiến trường càn quét, thế nào?"

"Gia nhập tiểu đội của ngươi?" Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía Lôi Tư Tinh cùng gã đại hán trông như thiết tháp sau lưng hắn.

"Gia nhập cùng chúng ta, sau này quân công bốn người chúng ta chia đều. Nam tử , phải dứt khoát!" Lôi Tư Tinh ưỡn ngực nói, tựa hồ đang biểu hiện phong phạm nam tử.

Lâm Lôi không khỏi nở nụ cười.

Lâm Lôi cùng Bối Bối nhìn nhau, gật gật đầu.

"Chúng ta gia nhập!" Lâm Lôi mở miệng.

Từ đó, Lôi Tư Tinh liệp sát tiểu đội từ hai người biến thành bốn người, thực lực đại tăng!.

Trích từ: http://4vn.eu

Trả Lời Với Trích Dẫn Chương 25: Thiên Phú Thần Thông

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Sau sáu mươi mốt năm, Lâm Lôi đã thấm thía cảm nhận được sự nguy hiểm của vị diện chiến trường, chỉ dựa vào thực lực của chính mình, muốn đạt đủ quân công và bảo vệ tính mạng thật sự rất khó khăn. Giờ gia nhập tiểu đội Săn-Giết của Lôi Tư Tinh. Thực sự như trút được gánh nặng.

"Quyết định xong rồi, giờ chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đã". Lôi Tư Tinh vừa cười vừa nói:.

Thiết tháp bàn đại hán bên cạnh Lôi Tư Tinh không nói một tiếng, liền đi theo Lôi Tư Tinh này.

"Lôi Tư Tinh này, trước đây từng là luyện ngục thống lĩnh, vậy mà có thể khiến Bổn Phỉ Nhĩ Đức kinh sợ thối lui!" Lâm Lôi trong lòng khẳng định thực lực Lôi Tư Tinh thực sự cường đại" Hơn nữa, theo tài liệu của Bối Lỗ Đặc miêu tả. Lôi Tư Tinh, tại luyện ngục thống lĩnh cũng là bài danh trong năm vị siêu tuyệt nhân vật đứng đầu."

Lôi Tư Tinh, danh tiếng rất lớn. Không chỉ thực lực cường đại, mà mẫu thân hắn lại là Tử kinh chủ thần!

"Lão đại, sau này chúng ta sẽ dễ dàng hơn một chút, có lẽ sẽ nhanh chóng đạt đủ quân công . " Bối Bối nở nụ cười, đảo tay lấy ra một loại quả màu đỏ, hung hăng cắn một cái. Lôi Tư Tinh chun cái mũi ngửi ngửi, quay đầu nhìn Bối Bối, lập tức nở nụ cười:" Bối Bối đúng không ? Loại quả đó ngon không, cho ta một quả đi."

"Lấy đi." Bối Bối rất là hào khí , lại lấy ra một quả nữa ném cho Lôi Tư Tinh.

Lôi Tư Tinh nhãn tình sáng lên, nhận lấy, cũng lập tức cắn một miếng, gật đầu khen:" Vừa giòn, mùi lại rất thơm, thật ngon. Cám ơn, huynh đệ." Vừa nói Lôi Tư Tinh trong tay liền xuất hiện một loại quả màu tím. "Đây là loại quả ta thích nhất ăn , chỉ có Sinh mạng chí cao vị diện mới có, nếm thử đi."

Bối Bối cùng Lôi Tư Tinh, hai ngươi tâm tính giống nhau, trong chốc lát, quan hệ trở nên thân thiết.

Mà Lâm Lôi chỉ đạm cười đi theo. Thiết tháp đại hán nọ, cũng là trầm mặc đi theo.

"Này. Lôi Tư Tinh, ta không phải khoe nha, thiên phú thần thông của ta rất lợi hại." Bối Bối cùng Lôi Tư Tinh vênh mặt khoe khoang.

"Thiên phú của ngươi mạnh, thiên phú của ta cũng không yếu nha." Lôi Tư Tinh tự tin nói," Bất quá Bối Bối. Ta phải nhắc nhở ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng dùng thiên phú thần thông đó thi triển với ta. Ta nghe mẫu thân nói, thiên phú thần thông của Phệ thần thử các ngươi, là phi thường nghịch thiên. Trừ phi có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, hoặc là đạt tới đại viên mãn. Nếu không không cách nào ngăn cản."

"Yên tâm." Bối Bối đùa cười," Chúng ta cùng một đội mà."

Lâm Lôi vừa nghe, trong lòng cũng chấn động. Lôi Tư Tinh này, tựa hồ có chút sợ hãi thiên phú thần thông của Bối Bối.

Lôi Tư Tinh cắn một trái quả, bất đắc dĩ nói: "Lôi Tư Tinh ta am hiểu nhất là linh hồn! Chính là đại viên mãn thượng vị thần dùng linh hồn công kích ta cũng không ngại, nhưng Phệ thần của Bối Bối ngươi, ta cũng không có biện pháp. Tuyệt chiêu này, có thể coi là chiêu linh hồn công kích cực kỳ cường đại trong các thượng vị thần!"

Lâm Lôi cũng cười , những lời này của Lôi Tư Tinh rất có đạo lý. Một chiêu đó của Bối Bối, cắn nuốt thần cách phá hủy linh hồn, đích thật là linh hồn công kích cực mạnh.

"Mẫu thân ta nói, thiên phú thần thông của thần thú, đều là cực kỳ đáng sợ, Bối Bối, Phệ thần thử các ngươi là một loại như thế! Năm đó còn có Thanh Long, Chu Tước tứ đại thần thú, thiên phú thần thông của bọn họ, cũng cực kỳ đáng sợ! Sinh mạng chí cao vị diện có Sinh mạng cổ thụ, rất dị thường. Còn có Minh giới U Minh Quả thụ, còn có ...... Bất quá, các thần thú dị thường đó, phần lớn đều thành chủ thần ." Lôi Tư Tinh than thở nói.

Thần thú, cũng chia làm nhiều loại. Nhưng thiên phú thần thông, tất cả đều nghịch thiên, giống như Phệ thần của Phệ thần thử, sức hủy diệt cực kỳ bá đạo.

"Này. Nói cho ta một chút về những thần thú lợi hại đó đi." Bối Bối hưng phấn nói.

Lâm Lôi cũng rất có hứng thú.

Mặc dù đang di chuyển tại vị diện trên chiến trường. nhưng bốn người rất thảnh thơi. Lâm Lôi cùng thiết tháp bàn tráng hán cũng là chú ý bốn phía . Bất quá hiển nhiên không có ai đến đối phó bọn họ.

"Nói về công kích, trong tứ thần thú thiên phú, thần thông của Bạch hổ so với Phệ thần của ngươi còn mạnh hơn." Lôi Tư Tinh cảm thán nói,"Mẫu thân ta nói, tứ thần thú liên thủ, tứ loại thiên phú thần thông kết hợp, quá sức nghịch thiên ! Trong số chủ thần, cũng là rất mạnh. Thế nhưng, bọn họ hôm nay đều suy sụp . Đáng tiếc."

Lâm Lôi khiếp sợ.

Trong tứ thần thú, thiên phú thần thông của Bạch hổ so với Phệ thần còn mạnh hơn ? Chỉ tiếc chính mình không có khả năng được chứng kiến. Dù sao nòi giống của tứ thần thú, không có một người có năng lực của thần thú. Đều chỉ là ẩn chứa một phần huyết mạch. Ngay cả thiên phú thần thông, cũng phải thông qua tông từ tẩy lễ mới khai phát ra đến, uy lực kém xa lão tổ tông.

"So với Phệ thần thử ta còn lợi hại hơn sao?" Bối Bối nói thầm, có vẻ không cam lòng.

Lôi Tư Tinh cười rộ lên cười: "Chủ thần có 77 vị, trong đó có một bộ phận là thần thú! Hơn nữa các thần thú đó cơ hồ đều là độc nhất vô nhị. Chẳng mấy khi bọn họ ra tay, cho dù bình thường ra tay, căn bản không cần vận dụng thiên phú thần thông. Ngươi đương nhiên không biết sự lợi hại của nó. Còn tứ đại thiên phú thần thông của tứ thần thú cùng kết hợp lại, là cực mạnh thần thông, điểm ấy là không hề nghi ngờ ."

Đang lúc tùy ý trò chuyện, phía trước hiện ra môt ngọn núi thấp, cao chỉ khoảng vài trăm thước

"A Hồng, kiến tạo một cái huyệt động đi." Lôi Tư Tinh nói.

"Ân." tráng hán kia rốt cuộc cũng mở miệng .

Lâm Lôi không khỏi nhìn lại, chỉ thấy tên này trầm mặc đi tới bên cạnh vách núi, thong thả đưa cái bàn tay phải rất lớn của hắn ra, nhất thời vách núi nọ giống nhất thời nhúc nhích, đá ở vách núi chỗ tiếp xúc với bàn tay, tựa như nước, chậm rãi chảy ra.

Đảo mắt......

Liền hình thành một cái huyệt động, thậm chí, trong huyệt động, trên vách tường còn có hoa văn điêu khắc.

"Đây là chiêu gì?" Lâm Lôi, Bối Bối trợn mắt há hốc mồm.

"Đừng giật mình." Lôi Tư Tinh cười đắc ý, lập tức đi nhanh vào trong, tráng hán nọ cũng đi theo Lôi Tư Tinh vào trong huyệt động.

"Gã đại hán này, cũng rất thần bí a." Lâm Lôi trong lòng than thở, mà đại hán này, Lâm Lôi từ quyển sách của Bối Lỗ Đặc cũng không thấy giới thiệu.

" Xôn xao!"

Sau khi Lâm Lôi bọn họ tiến vào huyệt động, hành lang huyệt động liền rơi xuống một khối thạch bản, trực tiếp đem hành lang nối với bên ngoài đó đóng lại. Tạo thành một căn phòng riêng cho mấy người.

"Thế nào, bị một chiêu vừa rồi của A Hồng này chấn nhiếp a ?" Lôi Tư Tinh cười ngồi xuống ghế đá cạnh bàn trong phòng, "Ta chính thức giới thiệu cho các ngươi một chút, A Hồng. Hắn tên là Lôi Hồng & Liệt Nham, huynh đệ tốt nhất của ta, cũng là sứ giả tín nhiệm nhất của mẫu thân ta. Đừng thấy hắn không nói lời nào, hắn hiểu cả đấy."

Thiết tháp đại hán vẻ mặt khó khăn lộ ra một chút tươi cười.

Lôi Hồng & Liệt Nham?

Lâm Lôi nhìn hắn một cái, cười nói:" Lâm Lôi & Ba Lỗ Khắc."

"Lâm Lôi. Tốt." Thanh âm như sấm động từ yết hầu Lôi Hồng vang lên, thânh âm nọ dường như phát ra từ ngực hắn.

"Ha ha, từ hôm nay trở đi, tiểu đội săn-giết của chúng ta thực lực tăng mạnh a." Lôi Tư Tinh hưng phấn vỗ lên bàn," Bối Bối, thiên phú thần thông Phệ thần của ngươi, tuyệt đối là công kích sắc bén nhất của tiểu đội chúng ta! Lâm Lôi, thiên phú thần thông của ngươi uy lực thế nào. Có được mấy phần uy lực của thần thú Thanh Long ?"

Lâm Lôi đạm cười nói: "Mấy phần uy lực thì ta không biết, thiên phú thần thông của ta, cũng chỉ có thể làm cho thời gian lưu tốc củađối phương chậm hơn mấy chục lần."

"Tốt, ha ha, thật sự là quá tốt!" Lôi Tư Tinh hưng phấn đứng lên, hai mắt phát ra tử quang.

"Lợi hại." thiết tháp đại hán nọ cũng trầm thấp giọng nói, tiếng như xé gió.

"Lâm Lôi. Có chiêu này của ngươi, tiểu đội chúng ta sau này đã có thể càng cường đại rồi." Lôi Tư Tinh rất hưng phấn.

Lôi Tư Tinh lập tức tức giận bất bình nói: "Thật sự là làm cho người ta tức chết, nhiều năm như vậy, ta cùng Lôi Hồng ở vị diện trên chiến trường này cũng gặp được một ít thống lĩnh. Nhưng là bọn họ đánh không lại chúng ta, lập tức chạy trốn, cho dù ta dùng tử tinh không gian, nhưng đối phương nhất tâm muốn chạy trốn, ta cũng không ngăn được. Nếu như tại thời điểm mấu chốt, ngươi thi triển thiên phú thần thông với hắn. Sau đó Lôi Hồng công kích. Như vậy tuyệt đối có thể đánh chết mục tiêu."

Lâm Lôi cũng nở nụ cười.

Hắn cùng Bối Bối, kỳ thật nói về thiên phú thần thông đều đủ lợi hại. Nhược điểm duy nhất chính là ... năng lực của mình thật sự còn yếu một chút, công kích, phòng ngự cũng không đủ. Nhưng sau khi gia nhập tiểu đội, lại có khả năng hỗ trợ rất lớn.

"Ha ha...... Có hai người các ngươi! Tiểu đội săn-giết của chúng ta, có thể đi ngang dọc tại vị diện chiến trường này! Nếu có ai có dũng khí tới gần chúng ta, lọt vào phạm vi thi triển thiên phú thần thông của Lâm Lôi ngươi, bọn họ coi như xong đời." Lôi Tư Tinh rất là vui vẻ, kỳ thật hắn ban đầu là coi trọng thiên phú thần thông của Bối Bối. Cùng với Lâm Lôi ban đầu có một ít quan hệ. Mới mời Lâm Lôi hai người tham gia.

Nhưng hiện tại hắn phát hiện, tuyệt chiêu của Lâm Lôi, tại vị diện trên chiến trường này, tuyệt đối là tuyệt chiêu phụ trợ rất hiệu quả.

Vị diện chiến trường duy trì liên tục ngàn năm, Lâm Lôi bọn họ cũng không sốt ruột, ở trong huyệt động ba ngày sau mới xuất phát. Mà trong ba ngày này, Lâm Lôi cũng từ Lôi Tư Tinh mới biết một thói quen của các thống lĩnh trong vị diện chiến trường này.

"Tại vị diện chiến trường, có mấy người có dũng khí đấu đá lung tung ? Có dũng khí làm như vậy , đều có thực lực cực mạnh. Nếu không chính là tự diệt."

"Mà các thống lĩnh thực lực yếu hơn, đều là một đám giảo hoạt sợ chết. Hoặc là ẩn thân, dựa vào khôi lỗi ở bên ngoài điều tra. Gặp phải đối tượng yếu hơn lập tức tấn công, gặp phải cường địch thì không đi ra."

"Đương nhiên, thường gặp nhất chính là hình thành một tiểu đội. Hoặc là hai người, hoặc là ba người, thậm chí bốn năm người. Hình thành tiểu đội quan trọng nhất một điểm... có thể tin tưởng lẫn nhau. Nếu không, tiểu đội thành viên có thể thừa cơ chém giết lẫn nhau, vậy rất nguy hiểm."

"Lâm Lôi, Bối Bối, mục tiêu của chúng ta tại vị diện trên chiến trường, chính là các tiểu đội khác! Về phần độc hành giả ? Hắc hắc, mạnh quá, chúng ta giết không được. Yếu , căn bản không dám hiện thân. Đều không dễ giết. Tốt nhất vẫn là cùng các tiểu đội khác quần chiến, như vậy kịch liệt, nhưng cũng dễ dàng lấy được huy chương."

Lôi Tư Tinh cùng Lâm Lôi bọn họ nói chuyện rất nhiều tin tức, qua đó Lâm Lôi cũng hiểu được , ẩn núp như bọn họ, hiệu suất là cực thấp. Bởi vì có dũng khí chính thức đi ra độc hành, cơ hồ đều rất mạnh. May mắn có thiên phú thần thông của Bối Bối mới có thể giết chết Lang Tư Lạc! Nếu không, Lâm Lôi bọn họ ngay cả một khỏa huy chương đều không chiếm được.

Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Tư Tinh cùng với Lôi Hồng bốn người cứ thế đi tới.

"Ha ha, bộ dáng bốn người chúng ta, rất ít người có thể nhận ra. Như vậy càng hấp dẫn kẻ khác hơn." Lôi Tư Tinh cười đùa, "Lâm Lôi, chờ có địch nhân tới gần, nhiệm vụ của ngươi chỉ có một, thi triển thiên phú thần thông, làm cho hắn trong lúc nhất thời không trốn thoát được. Việc giết người, giao cho chúng ta."

"Biết." Lâm Lôi lạnh nhạt cười.

Lâm Lôi cũng thừa nhận, linh hồn công kích của mình, trong các cường giả cấp bậc thống lĩnh, chỉ có thể tính là bình thường. Có Bối Bối đi cùng, Lâm Lôi cũng là cùng Bối Bối phối hợp.

"Mãi không thấy ai." Bối Bối nhìn chung quanh, thầm nói.

Vị diện chiến trường vĩnh viễn u ám, vắng vẻ như vậy, ngẩng đầu liền thấy trên trời đủ mọi màu sắc của không gian loạn lưu, ở dưới gió lạnh gào thét, Lâm Lôi bốn người cứ như vậy lặng lẽ đi tới . Bọn họ cũng không ẩn nặc, cũng không dùng tử thần khôi lỗi, cứ như vậy sánh vai đi tới .

Lâm Lôi nhướng mày.

"Lôi Tư Tinh, ta xem hay là chúng ta tách ra, cách nhau một khoảng, nếu không bốn người ở cùng một chỗ. Sợ rằng các thống lĩnh khác nhìn thấy liền không dám tới gần, đều né tránh." Lâm Lôi nói.

"Tách ra? Như vậy làm sao thống nhất hành động?" Lôi Tư Tinh hỏi ngược lại.

Lâm Lôi cười: "Như vậy, chúng ta bốn người, chia làm hai đội. Ta cùng Bối Bối tách ra, hai người chúng ta linh hồn tương liên, có thể cảm ứng lẫn nhau. Cho dù không nhìn thấy đối phương, cũng vân liên lạc được."

"Cứ làm như vậy đi." Lôi Tư Tinh liền gật đầu.

"Như vậy...... Ân, Lâm Lôi ngươi đi theo ta. Lôi Hồng, ngươi cùng Bối Bối. Chúng ta hai tiểu đội cách nhau khoảng hai ba dặm. Với khoảng cách, một khi xảy ra chiến đấu, rất nhanh là có thể chạy tới." Lôi Tư Tinh trực tiếp an bài, Lâm Lôi cùng Bối Bối cũng không dị nghị, lúc này đều tự tách ra.

Lâm Lôi cùng Bối Bối đều có thể cảm ứng được vị trí đối phương, cho nên, đi hướng nào, do hai người bọn họ quyết định.

Vừa mới tách ra chưa lâu.

"Lão đại, chúng ta phát hiện mục tiêu." thanh âm Bối Bối vừa vui mừng vừa sợ hãi vang lên trong đầu Lâm Lôi.

- hmm, ko nghĩ là đang sửa lại bị lôi đi cả tiếng đồng hồ Chương 26: Trận chiến đầu tiên

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Lâm Lôi tức thời hai mắt sáng ngời.

"Lôi Tư Tinh. Bên kia bọn họ phát hiện mục tiêu!" Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm nói, đồng thời cả người hóa thành một đạo ảo ảnh trực tiếp hướng vị trí nhóm Bối Bối bay tới.

"Mục tiêu?" Lôi Tư Tinh cũng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Vội tăng tốc so với Lâm Lôi còn muốn nhanh hơn một bậc. Khoảng cách chưa đầy ba dặm, chỉ nháy mắt đã tới nơi.

Nhưng khi Lâm Lôi hai người tới nơi, lại phát hiện, Bối Bối, Lôi Hồng hai người đang đứng yên tại chỗ.

"Bối Bối, làm sao vậy ? Mục tiêu đâu ?" Lâm Lôi nghi hoặc hỏi.

"Người nọ rất giảo hoạt. Ta mới phát hiện ra hắn, hắn liền quay đầu chạy mất luôn !" Bối Bối vẻ mặt đau khổ bất đắc dĩ nói, Lôi Hồng ở một bên cũng trầm giọng nói:"Người này, ta cùng thiếu gia cách đây không lâu, từng gặp quá, lúc đó vừa gặp, người nọ đã bị ta dọa cho chạy mất."

"Từng gặp qua ?" Lôi Tư Tinh lắc đầu, "Đáng chết. Vận khí của hắn cũng thật tốt."

"Ta xem, Lôi Hồng ngươi nên thay đổi bộ dáng một chút, bộ dáng bây giờ của ngươi, rất dễ bị nhận ra." Lâm Lôi cười nói, Lôi Hồng hơi hơi gật đầu, rồi sau đó cả thân thể liền bắt đầu thu nhỏ lại, từ một người khổng lồ thân cao bốn thước liền biến thành một người bình thường thân cao hai thước.

Lôi Tư Tinh nháy mắt cười nói: "A Hồng. Ngươi biến thành như vậy, ta làm sao có thể ngồi lên vai ngươi nữa ?"

Trong trí nhớ của Lâm Lôi về Lôi Tư Tinh trước đây. Lôi Tư Tinh đúng là luôn ngồi trên vai những người khổng lồ.

"Lôi Tư Tinh, chúng ta tiếp tục tìm nào." Lâm Lôi cười nói.

"Ân." Lôi Tư Tinh gật đầu. Nghiến răng nói, "Hừ. Ta cùng A Hồng đi vào vị diện chiến trường nhiều năm như vậy, cũng chỉ tìm được một khỏa vi chương màu vàng, lúc này đây nhất định phải kiếm thật nhiều để bù lại." Lôi Tư Tinh cùng Lôi Hồng. Cũng đều là từ Địa ngục tới, thuộc Hắc ám thần giới nhất phương.

Bọn họ cũng đều là vượt qua Tinh hà sang bên này.

"Các ngươi cũng mới có một khỏa ?" Bối Bối không khỏi cười rộ lên.

"Hừ, nếu ta có thiên phú thần thông giống ngươi. Dưới tay ta sớm đã có không ít thống lĩnh bị giết rồi." Lôi Tư Tinh hừ một tiếng nói, "Được rồi, xuất phát. Lâm Lôi, hai người chúng ta đi sang bên kia!" Song phương nhân mã lại một lần nữa tách ra.

Tại vị diện chiến trường này, địa hình các nơi cũng tương đối khác nhau, chỗ thì cỏ dại, chỗ lại mấp mô. Thường thì chỉ cần cách khoảng hai ba dặm đã có thể không thấy được nhau.

"Hô hô" Gió lạnh gào thét.

Có hai đạo thân ảnh một trước một sau đang đi tới. Đi trước là một người mặc quần áo màu trắng, áo bào cũng màu trắng, tóc dài xanh biếc, khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, làn da như ngọc thạch tưởng như trong suốt khiến người ta có thể nhìn xuyên qua. Đặc biệt là ở mi tâm hắn có một ấn ký hình trăng rằm.

Hắn, cứ như vậy, đạm mạc mà đi, tùy ý quan sát bốn phía. Tựa hồ vị diện chiến trường này là hậu hoa viên nhà hắn.

Phía sau hắn, có một nữ chiến sĩ mình mặc khải giáp đi theo.

"Đại nhân. Chúng ta có cần tìm chỗ nghỉ ngơi không ? Đám thống lĩnh kia nhìn thấy đại nhân người, sớm đã bị dọa chết, đều chạy trốn hết rồi." Tông phát nữ chiến sĩ nọ cười nói.

Bích phát tuấn mỹ bạch y thanh niên, bước chân chậm lại nói: "Được rồi. Đi xem phía trước có chỗ nào không. Ân? Có lẽ, chưa cần tìm chỗ nghỉ đâu. Có con mồi dẫn xác đến kìa." Bạch y tuấn mỹ nam tử này khóe miệng hơi hơi nhếch lên, ấn ký trăng rằm ở mi tâm chợt lóe lên một tia quang mang màu xanh.

Lâm Lôi bọn họ cũng đã đi suốt nửa tháng. Mặc dù trên đường cũng từng gặp phải vài mục tiêu, nhưng nhìn kỹ thì phát hiện đó đều là tử thần khôi lỗi. Tuy không tìm được mục tiêu, nhưng Lâm Lôi bọn họ cũng không hề nản chí.

Vốn. Số lượng thống lĩnh rất nhiều, nhưng phần lớn đều ở lại trong quân doanh, một số ít ẩn thân mai phục, dám đi lại bên ngoài, chẳng có bao nhiêu.

"Những tuyệt thế cường giả đó gần như không hề có điểm yếu." Lâm Lôi vừa đi vừa cùng Lôi Tư Tinh nói chuyện phiếm.

Lâm Lôi cũng biết được, Lôi Tư Tinh kỳ thật cũng chỉ có một kiện công kích chủ thần khí! Chỉ là bản thân Lôi Tư Tinh, thân thể và linh hồn đều cực kỳ cường hãn. Tuy không bằng Bối Bối, nhưng mà, về phương diện linh hồn mạnh mẽ vô cùng!

Tử Tinh sơn mạch có 108 cái huyệt động, mà trên người Lôi Tư Tinh cũng có 108 cái gai.

Lâm Lôi thầm đoán: "Tử Kinh chủ thần kia cùng Tử Tinh sơn mạch hẳn có mối quan hệ đặc thù nào đó, Lôi Tư Tinh có linh hồn cực mạnh, cũng có lẽ là do vậy. Dẫu sao, Tử Tinh sơn mạch vẫn là địa phương sản sinh một lượng tử tinh vô tận, vẫn rất thần bí." Tử Tinh sơn mạch còn có tử tinh quái thú, thân thể cực kỳ cứng rắn. Vậy nên, lực phòng ngự thân thể của Lôi Tư Tinh đương nhiên cường hãn vô cùng.

Thân thể Lôi Tư Tinh như vậy, cho dù không có chủ thần khí, cũng rất mạnh. Phối hợp chủ thần khí, đủ để tung hoành vị diện chiến trường.

"Các chủ thần sứ giả cũng là mong tìm được chủ thần khí để bù đắp nhược điểm của mình." Lâm Lôi cũng hiểu được đạo lý này.

Lúc này, Lâm Lôi cùng Lôi Tư Tinh đang vừa đi vừa quan sát bốn phía, tìm kiếm mục tiêu, đột nhiên Lâm Lôi nhìn chằm chằm phía trước. Chỉ thấy phía trước có hai đạo thân ảnh một trước một sau xuất hiện, hai người này cũng phát hiện được hai người Lâm Lôi, nhưng không chút sợ hãi, vẫn bình thản tiến lại.

"Ân. Là bọn hắn?" Lôi Tư Tinh nở nụ cười.

"Sinh mạng chí cao vị diện Áo Tạp La Lập Nhân ?" Lâm Lôi trong lòng thất kinh.

Áo Tạp La Lập Nhân. Chính là thiên tài của Nguyệt Thần tinh linh nhất tộc. Cũng là siêu cấp cường giả nổi tiếng khắp Sinh mạng chí cao vị diện, tu luyện Sinh mạng quy tắc, rất am hiểu phương diện linh hồn. Vừa vặn xem như khắc tinh của Lâm Lôi!

"Bối Bối, có mục tiêu. Mau nhanh tới đây." Lâm Lôi vội dùng linh hồn trao đổi.

Lâm Lôi và Bối Bối có thể sử dụng linh hồn trao đổi ở khoảng cách rất xa.

Cho dù tại vị diện chiến trường này, thần thức bị trói buộc chỉ có thể bao trùm một khoảng tối đa chừng trăm thước, Lâm Lôi, Bối Bối cũng vẫn có thể dễ dàng trao đổi. Phải biết rằng năm đó Lâm Lôi còn chưa đạt tới thánh vực, ở trong thần điện của Quang minh giáo đình đã có thể cùng Bối Bối dùng linh hồn trao đổi với nhau, khi đó, Lâm Lôi ngay cả thần thức cũng không thể phóng thích ra bên ngoài cơ thể. Đây là lợi ích của linh hồn khế ước.

Vị diện chiến trường, tại một khu vực vắng vẻ, hai người Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh cùng hai người bên Áo Tạp La Lập Nhân vừa phát hiện ra đối phương, trong nháy mắt, song phương đều không chút do dự ra tay!

"Lâm Lôi. Dùng thiên phú thần thông đối phó với nữ nhân kia!" Lôi Tư Tinh truyền âm hô. Đồng thời toàn thân Lôi Tư Tinh hóa thành một đạo quang mang màu tím bắn về phía đối phương.

"Biết."

Lâm Lôi cũng lập tức bay cực nhanh về phía đối phương.

"Hừ. Muốn chết." Áo Tạp La Lập Nhân thấy đối phương vọt tới. Không khỏi cười lạnh. Cũng chỉ đứng tại chỗ chờ đợi đối phương. Vốn hắn muốn đi giết người, lo lắng đối phương chạy mất, mà bây giờ hai người Lâm Lôi lại chạy tới, hắn đương nhiên rất vui vẻ ở tại chỗ, chờ đối phương chạy lại nộp mạng. Chẳng phải là điều rất hay sao ?

Lôi Tư Tinh phía trước. Lâm Lôi ở phía sau.

Khi khoảng cách với đối phương còn chừng một trăm năm mươi thước. Hai tròng mắt Lâm Lôi đột nhiên chuyển thành màu vàng lợt, đồng thời xuất hiện một hư ảnh Thanh Long thân dài ngàn thước uốn lượn phía sau Lâm Lôi, nhìn chằm chằm về phía mục tiêu.

Chính là tông phát nữ nhân kia!

"Ân?" Bạch bào tinh linh Áo Tạp La Lập Nhân cả kinh. "Thanh Long nhất tộc ?" Hắn cũng phát hiện, chiêu này của Lâm Lôi thi triển ra nhằm đối phó với người hầu của hắn.

Hắn liền không chút xem thường mà đứng một chỗ: "Thiên phú thần thông của Thanh Long nhất tộc nhiều nhất chỉ thay đổi thời gian lưu tốc thôi, chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, ta không để cho hai người bọn họ tới gần thì đừng mơ tưởng đả thương được ta." Bạch bào tinh linh nam tử thân hình nhoáng lên. Nhằm hướng Lôi Tư Tinh đánh tới!

Lôi Tư Tinh nhếch miệng cười.

"Đi xuống!"

"Oanh!" Quang mang màu tím từ cơ thể Lôi Tư Tinh tràn ngập ra. Bao trùm một khu vực vài trăm thước, dẫn lực đáng trong nháy mắt tác dụng lên người tinh linh nam tử Áo Tạp La Lập Nhân, Áo Tạp La Lập Nhân cảm giác giống như thân thể trong nháy mắt trở nên nặng gần ức ngàn cân, thân hình liền rơi xuống.

Mà Lôi Tư Tinh tiếp tục vung tay lên -

"Hưu!"

Một đạo công kích nhằm hướng tông phát nữ chiến sĩ bắt tới. Tông phát nữ chiến sĩ này vốn vừa thoát khỏi ảnh hưởng của Long ngâm, đối mặt với chiêu này, không kịp tránh, lập tức trúng đòn, thân hình khẽ run lên, sau đó ngã xuống đất.

"Ba!" Một khóa huy chương màu trắng huy từ cơ thể nàng rơi ra.

"Nguyên lai thực lực lại yếu như vậy." Lôi Tư Tinh lắc đầu nói.

"Lôi Tư Tinh!" Tinh linh nam tử Áo Tạp La Lập Nhân đứng trên mặt đất, nhìn Lôi Tư Tinh, trong mắt tựa hồ có lửa giận thiêu đốt, "Dám giết người hầu của ta. Thế nào, ngươi nắm chắc thắng được ta sao ?"

"Không, không, ta không có nắm chắc."

Lôi Tư Tinh cười hi hi đáp xuống mặt đất, đối mặt với tinh linh nam tử. Thực lực Áo Tạp La Lập Nhân, Lôi Tư Tinh cũng là biết, nếu không có Lâm Lôi cùng Bối Bối, hắn căn bản không có nắm chắc giết chết được hắn. Với bản lĩnh của bọn họ, dù muốn cũng không làm gì được đối phương.

Áo Tạp La Lập Nhân, cũng là sau khi Lôi Tư Tinh thi triển tử tinh không gian, mới nhận ra thân phận Lôi Tư Tinh.

Nếu biết trước. Áo Tạp La Lập Nhân đã sớm tránh đi.

"Mặc dù không có nắm chắc. Nhưng mà, đúng là hôm nay, ta rất muốn cướp lấy khỏa huy chương màu vàng của ngươi. Cho nên, xin lỗi nha." Lôi Tư Tinh cười xấu xa nói.

Sắc mặt Áo Tạp La Lập Nhân trầm xuống, lập tức cũng cười rộ lên:"Nga. Muốn giết ta để lấy huy chương màu vàng, ngươi dọa ai đó ? Dựa vào tiểu tử Thanh Long nhất tộc phía sau ngươi ư ?" Tuy chết mất một người hầu, nhưng Áo Tạp La Lập Nhân căn bản không có quan tâm, với hắn, tại vị diện chiến trường này, người hầu chỉ có nhiệm vụ hầu hạ. Chiến đấu chỉ cần mình hắn là đủ.

Áo Tạp La Lập Nhân lúc này mới nhìn kỹ Lâm Lôi. Tựa hồ nhìn ra thực lực của Lâm Lôi. Dẫu sao, Thanh Long nhất tộc giờ đây, tựa hồ không còn ai có khả năng uy hiếp hắn.

"Không, ta không có năng lực đó." Lâm Lôi đạm cười mở miệng nói.

Lâm Lôi cũng biết Áo Tạp La Lập Nhân này so với tinh linh trưởng lão năm đó khiến Địch Lỵ Á lâm vào hôn mê thiếu chút nữa mất mạng còn đáng sợ hơn nhiều. Hơn nữa, Áo Tạp La Lập Nhân còn có một kiện phòng ngự chủ thần khí.

"Lão Đại. Chúng ta đã tới." Bối Bối truyền âm nói.

"Tìm cơ hội, chuẩn bị ra tay." Lâm Lôi cũng truyền âm lại.

"Lôi Tư Tinh, ta không có thời gian cùng ngươi lãng phí. Ta rời đi trước." Áo Tạp La Lập Nhân hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ đi.

"Sưu!""Sưu!"

Hắn vừa quay đi, liền có hai đạo thân ảnh hạ xuống trước mặt, một cao một thấp, chính là Lôi Hồng và Bối Bối.

Áo Tạp La Lập Nhân mắt hơi hơi nheo lại, xưa nay, kẻ có thể giết được hắn rất ít, mà xem ra, hắn không nhìn ra bốn người này có khả năng đó, liền có chút tức giận hừ nhẹ một tiếng:"Lôi Tư Tinh. Chúng ta chiến đấu căn bản không có ý nghĩa. Hành động này của ngươi, khiến cho ta rất tức giận. Vậy hôm nay, chúng ta đánh một trận, xem ta và ngươi, linh hồn công kích của ai mạnh hơn."

Lâm Lôi biến sắc mặt. Lúc này, phía sau Áo Tạp La Lập Nhân hiện ra hai cái cánh trong suốt, đồng thời quang mang màu xanh biếc chói mắt từ mi tâm hắn bắn tới, hóa thành mười sáu cái mặt trăng màu xanh chói mắt khiến cả một góc u ám của vị diện chiến trường chợt sáng bừng lên.

Mười sáu cái mặt trăng màu xanh biếc này tỏa ra quang mang sáng chói vô cùng quỷ dị, như điện xẹt, bắn về phía Lôi Tư Tinh. Rất hiển nhiên, Áo Tạp La Lập Nhân chỉ coi Lôi Tư Tinh là kình địch. Ba người kia, hắn căn bản không quan tâm. Kỳ thật, cũng không thể trách hắn, hắn không sợ vật chất công kích, còn linh hồn công kích ...

Áo Tạp La Lập Nhân am hiểu nhất là gì ? Chính là linh hồn công kích. Vô số năm qua, chưa có ai khiến hắn thất bại.

"Hải. Tinh linh tiểu tử, ngươi dám xem thường ta ?" Bối Bối lớn tiếng nói.

Áo Tạp La Lập Nhân căn bản không có để Bối Bối vào mắt. Nhưng mà, đúng lúc này, đột nhiên khóe mắt hắn mơ hồ thấy một hư ảnh khổng lồ, hắn không khỏi quay đầu nhìn xem. Vừa nhìn, Áo Tạp La Lập Nhân vốn xưa nay luôn rất tự tin, trong nháy mắt mặt trắng bệch, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi, kinh hô: "Sao có thể ? Đây là ..."

Hư ảnh Phệ thần thử khổng lồ xuất hiện sau lưng Bối Bối, cíhnh là thiên phú thần thông - Phệ thần.

"Hắc hắc. Ta cũng không đỡ nổi chiêu này, vậy ngươi có hy vọng sao, đi chết đi." Lôi Tư Tinh nhìn thấy một màn này liền nở nụ cười. Giờ phút này, hắn càng thấy quyết định cho Lâm Lôi, Bối Bối gia nhập vô cùng sáng suốt.

Phệ thần vừa thi triển, thân hình Áo Tạp La Lập Nhân liền ầm ầm ngã xuống.

"Đinh!" Một khỏa vi chương màu vàng từ cơ thể hắn rơi ra, một khải giáp màu xanh biếc cũng rời khỏi thân thể hắn.

Tiểu đội săn-giết, trận chiến đầu tiên, toàn thắng!

- Nếu dịch là tiểu đội Tìm và Diệt có lẽ hay hơn, nhưng ta ko thích lịch sử của cái t

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ban#long