q19c27-28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 19: Lột xác

Chương 27: Biến hóa

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trên mặt đất hoang vu, thi thể Tạp La Uy Nhĩ (Áo Tạp La Lập Nhân - ta không có bản 4 cột, dịch tên không chuẩn lắm) đang nằm đó.

"Đã chết!" Lâm Lôi trong lòng thầm than," Áo Tạp La Uy Nhĩ này cũng được tính là cường giả cùng cấp độ với Lôi Tư Tinh, dù là đại viên mãn thượng vị thần cũng rất khó giết được hắn. Nếu chủ thần không ra tay, muốn giết loại siêu cấp cường giả này, bình thường chỉ có biện pháp quần công. Bất quá thiên phú thần thông Phệ thần của Bối Bối......" Lâm Lôi không khỏi nhìn về phía Bối Bối.

Bối Bối giờ phút này đi tới bên cạnh thi thể tinh linh nam tử Áo Tạp La Uy Nhĩ, hừ một tiếng nói: "Ai bảo coi thường ta!"

"Ha ha, Bối Bối, gặp phải linh hồn công kích của ngươi, nếu không đạt tới đại viên mãn, chính là gặp khắc tinh a!" Lôi Tư Tinh cười cười đi tới, vỗ vai Bối Bối," Ta phát hiện chúng ta phối hợp rất tốt! Linh hồn công kích của ngươi là đệ nhất, ta vật chất công kích không tính đệ nhất, cũng xem như đứng đầu. Chúng ta liên thủ, ai chống đỡ được?"

Lôi Tư Tinh liếc nhìn thi thể trên mặt đất, cười nhạo một tiếng: "Cường giả a cường giả! Rốt cuộc thần phân thân cực mạnh đã chết, dù còn sống, nhưng sau này chẳng còn là cái gì ?"

Đúng lúc này----

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh vang lên, Lôi Tư Tinh thân hình chớp động , hóa thành một đạo ảo ảnh mơ hồ tím, trong nháy mắt xẹt qua bầu trời bao la.

"Chuyện gì vậy ?" Lâm Lôi liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy theo hướng Lôi Tư Tinh, đang có một đạo bóng đen vội vã chạy trốn, Lâm Lôi không khỏi thất kinh, "Hóa ra có người ở bên cạnh ? Xem ra, mới vừa rồi toàn tâm chú ý đến Áo Tạp La Uy Nhĩ, ngay cả có người ở bên cạnh rình coi, cũng không phát hiện."

Lâm Lôi cũng nhìn theo Lôi Tư Tinh đang đuổi giết người nọ.

Vừa đuổi kịp, Lôi Tư Tinh lập tức thi triển tử tinh không gian. Bóng đen kia vừa rơi vào, tốc độ liền giảm đi.

"Hưu!"

Một đạo lưu quang màu tím từ tay Lôi Tư Tinh bắn ra, tựa như một viên lưu tinh. Tốc độ quá nhanh, bóng đen kia cũng không có biện pháp trốn tránh. "Xuy xuy" lưu quang màu tím trong nháy mắt xẹt qua khoảng cách chưa đầy trăm thước giữa Lôi Tư Tinh cùng bóng đen, không gian tĩnh lặng mơ hồ nứt ra, chỉ nghe được" Bồng!" một tiếng, lưu quang màu tím đã chui vào trong cơ thể bóng đen, cả thân hình bóng đen nổ mạnh ra thành từng mảnh nhỏ. Mà lúc này mới nhìn rõ được đạo lưu quang màu tím.

Dài gần một thước, hình dáng giống một đoản thương của kỵ sĩ, toàn thân màu tím sẫm. Có thể dùng để ném ra xa, mà cũng có thể dùng để cận chiến.

"Chủ thần khí!" Lâm Lôi cũng đoán được, đó là kiện chủ thần khí duy nhất của Lôi Tư Tinh, "Lôi Tư Tinh một thương ném đi, uy lực có thể đáng sợ đến mức này! Tạo ra khe nứt không gian!"

Lâm Lôi nhớ rõ, mới vừa rồi thương nọ được ném ra, không gian xuất hiện khe nứt rất nhỏ.

Đây là lần đầu tiên Lâm Lôi thấy có người có khả năng xé rách không gian của vị diện chiến trường. "Lôi Tư Tinh này tu luyện chính là hủy diệt quy tắc, chỉ cần huyền ảo đủ mạnh, lực lượng theo đó cũng rất mạnh. Kết hợp với công kích chủ thần khí. Vật chất công kích của hắn, đích xác như hắn nói, trong số các thống lĩnh, không phải đệ nhất, cũng xem như đứng đầu."

Lâm Lôi hoàn toàn ý thức được sự cường đại của Lôi Tư Tinh.

Linh hồn công kích, vật chất công kích, tất cả đều hoàn mỹ. Nếu như có nhược điểm...... chỉ sợ cũng chỉ có Bối Bối, Phệ thần của Bối Bối, là khắc tinh của hắn. Trừ phi Lôi Tư Tinh có một kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Thế nhưng, cho dù mẫu thân hắn là chủ thần, cũng không có thể trực tiếp cho, cũng muốn dựa vào quân công.

"Con mẹ nó, hóa ra là cái tử thần khôi lỗi!" Lôi Tư Tinh hùng hùng hổ hổ vừa bay lại vừa nói.

"Là tử thần khôi lỗi thì ngươi có tức giận cũng vô dụng." Lâm Lôi mở miệng nói. "Bổn tôn của kẻ kia, không biết trốn ở nơi nào. Biết ngươi lợi hại như vậy, phỏng chừng sớm bỏ chạy xa."

"Mỗi lần phát hiện mục tiêu, nhưng giết rồi mới phát hiện là tử thần khôi lỗi, là điều khó chịu nhất."

Lôi Tư Tinh vừa nói vung tay lên chỉ hướng kim sắc huy chương trên mặt đất: "Huy chương thống lĩnh chỉ có một khối, chúng ta có bốn người. Phân chia thế nào. Mọi người nói xem ?"

Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi nhìn nhau.

Huy chương thống lĩnh a!

Đối với Lâm Lôi mà nói, mỗi một khỏa huy chương thống lĩnh đều đại biểu cho có thể cứu một người thân nhân huynh đệ của hắn ! Lâm Lôi trong lòng rất muốn lấy được huy chương thống lĩnh này, bất quá Lâm Lôi cũng hiểu được, nếu bốn người tạo thành một cái tiểu đội, tự nhiên có quy củ của tiểu đội. Cũng không thể để cho một người độc chiếm chiến lợi phẩm.

"Lâm Lôi, hai người các ngươi thấy thế nào." Lôi Tư Tinh ngược lại nhìn qua.

Lôi Tư Tinh nghĩ, Lôi Hồng và hắn không cần phân biệt lẫn nhau, không phải người ngoài. Mà Lâm Lôi, Bối Bối tuy đã gia nhập tiểu đội săn-giết. Mặc dù cũng có quen biết từ trước, nhưng không sâu. Hắn cũng không thể tùy ý quyết định thay.

"Cứ dựa theo lúc đầu." Lâm Lôi cười mở miệng nói," Chúng ta bốn người như nhau. Bất quá rất hiển nhiên nơi này chỉ có một khỏa huy chương thống lĩnh. Như vậy đi...... Lôi Tư Tinh. Ngươi cùng Lôi Hồng giữ một phần. Ta cùng Bối Bối giữ một phần. Ta nghĩ, hai người các ngươi chắc không có ý nghĩ khác."

"Đương nhiên không ý kiến." Lôi Tư Tinh cũng cười .

Thật giống như Lôi Tư Tinh cùng Lôi Hồng, quân công này chẳng phân biệt được lẫn nhau. Lâm Lôi cùng Bối Bối, cũng đồng dạng chẳng phân biệt được lẫn nhau.

"Một khỏa huy chương thống lĩnh này. Tùy tiện chúng ta lưỡng phương, ai lấy cũng được. Nếu lần này các ngươi giữ, vậy lần sau lấy được huy chương thống lĩnh, liền chúng ta giữ. Mà lần này chúng ta lấy, vậy lần sau là các ngươi." Lâm Lôi đạm cười nói.

"Tốt lắm." Lôi Tư Tinh rất dứt khoát vung tay, đem khỏa huy chương thống lĩnh ném cho Lâm Lôi, "Các ngươi mới gia nhập tiểu đội chúng ta, vậy lần đầu tiên ta tựu khiêm nhượng một chút. Khỏa huy chương này cho các ngươi giữ trước. Khỏa huy chương tiếp theo sẽ về tay ta."

Lâm Lôi nhận lấy, cũng không biểu tình gì, cười gật đầu: "Vậy, lần sau sẽ về các ngươi."

Lâm Lôi nắm khỏa kim sắc huy chương, trong lòng không nhịn được một trận kích động: "Thêm một khỏa!" Lâm Lôi lúc này đây muốn cứu phụ thân, Da Lỗ, Kiều Trì cùng Địch Khắc Tây. Địch Khắc Tây dù sao cũng là đại ca duy nhất của Địch Lị Á. Nếu là chết một cách bình thường, không có gì nuối tiếc, Lâm Lôi cũng không nghĩ tới làm cho những người đó khôi phục trí nhớ.

Dù sao như đám người Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, đều là sống mấy trăm năm, con cháu đầy nhà, sống tiêu diêu tự tại, rồi sau đó lão tử.

Không có gì tiếc nuối, cần gì lại quấy rầy?

Nhưng Da Lỗ, Kiều Trì. Thậm chí phụ thân Hoắc Cách đều đã chết oan uổng.

"Lâm Lôi, không phải chỉ là một khỏa huy chương thống lĩnh thôi sao, đáng để có vẻ mặt như vậy sao?" Lôi Tư Tinh bên cạnh không khỏi chế nhạo nói.

"A." Lâm Lôi từ trầm tư bừng tỉnh, lập tức cười cười, liền thu hồi kim sắc huy chương, "Chỉ là nghĩ đến một việc."

Bên cạnh địa Bối Bối cũng cảm thán nói: "Lôi Tư Tinh, các ngươi đến đây sưu tầm đích huy chương là để đổi lấy chủ thần khí. Bất quá ta cùng lão Đại đến đây, mặc dù cũng vì sưu tầm quân công. Nhưng mục tiêu cùng các ngươi bất đồng . Các ngươi không rõ. Tầm quan trọng của khỏa huy chương này đối lão đại đâu."

"Nga?" Lôi Tư Tinh lập tức kinh ngạc đứng lên, "Quan trọng cỡ nào ?"

Bối Bối lập tức cùng Lôi Tư Tinh lặng lẽ đàm luận, Lâm Lôi chỉ có thể lắc đầu cười.

"Lôi Tư Tinh, xử lý cái chủ thần khí này thế nào ?" Lâm Lôi mở miệng nói.

"Xử lý ? Cứ quăng nó ở đó." Lôi Tư Tinh đáp.

Lâm Lôi, Bối Bối ngẩn ra.

"Quăng ở đây ?" Bối Bối kinh dị nói.

Lôi Tư Tinh tùy ý đá một cước, hừ giọng nói: "Đương nhiên ném ở đây, mang theo người làm gì ? Chủ thần khí này sớm muộn chủ thần cũng đến đòi. Có cầm cũng như không. Mà Áo Tạp La Uy Nhĩ kia vẫn lưu lại phân thân ở bên ngoài, chủ thần khí này không sử dụng được, cầm cho mất công."

Lâm Lôi, Bối Bối vừa nghe. Không khỏi nhìn nhau, nhưng cũng thừa nhận, Lôi Tư Tinh nói có đạo lý.

"Đi thôi, tiếp tục xuất phát." Lôi Tư Tinh cười nói, "Với thực lực tiểu đội chúng ta mà nói, ha ha...... Ở vị diện chiến trường này, còn sợ ai ? Cạp cạp."

Lâm Lôi cũng không khỏi cười rộ lên, tiểu đội săn-giết bốn người liền tiếp tục xuất phát, chia làm hai phân đội, cách xa nhau hai ba dặm lộ trình cùng song song tiến tới.

Ở cách đó không xa, một gã hắc bào kim phát nam tử trên mặt tràn đầy khiếp sợ: "Không nghĩ tới. Tin tức Bối Lỗ Đặc tới chiến trường hóa ra là giả. Kẻ sử dụng Phệ thần không phải Bối Lỗ Đặc mà là một kẻ khác. Không nghĩ độc chiêu này lại còn có người thứ hai có thể sử dụng. Mà, nhìn bộ dáng thiếu niên đó, một điểm cũng không giống Bối Lỗ Đặc. Xem ra ta cũng cần cẩn thận hơn."

Nam tử này chính là kẻ lúc trước sử dụng tử thần khôi lỗi đến quan sát Bối Bối giết chết Áo Tạp La Uy Nhĩ

"Phải thông báo tin này cho các huynh đệ!"

Kim sắc tóc ngắn nam tử cắn răng một cái, lập tức rời đi.

Tại vị diện trên chiến trường, các thống lĩnh đều có phe cánh, phần lớn đều có giao tình qua lại. Cũng thường thông tri cho nhau một số tin tức quan trọng. Như Lâm Lôi, Bối Bối lúc mới tới vị diện chiến trường, vị thống lĩnh tại quân doanh kia vốn là chuẩn bị cùng hai người Lâm Lôi liên thủ, nói cho hai người một chút tin tức. Chỉ là không nhận ra hai người nên mới không làm như vậy.

Thi triển thiên phú thần thông Phệ thần, không phải Bối Lỗ Đặc. Mà là một thiếu niên đội mũ cỏ, tin tức này lan ra với một tốc độ kinh người.

Tinh hà bên cạnh, trong một tòa quân doanh, một gã thân mặc trường bào màu lam đang rảo bước tiến tới một phủ đệ do thổ nguyên tố ngưng kết thành.

" Đại nhân."

Thủ vệ phủ đệ lập tức mở cửa, bọn họ biết...... Người này là một thống lĩnh bằng hữu của đại nhân mình.

"Bố Lôi, đã về rồi sao ?" Trong đình viện, có một nữ nhân mặc áo bào màu đỏ đang ngồi uống rượu, nàng cười dài liếc mắt nhìn lam bào nam tử đang tiến vào một cái, "Ngươi không phải muốn ở bên ngoài giết vài thống lĩnh, đoạt vài cái huy chương sao ?"

"Không đi nữa, không nghĩ tới hiện tại xảy ra một chuyện rất xấu." Lam bào nam tử hừ một tiếng, ngồi xuống, ôm bình rượu, ngửa đầu uống một ngụm lớn.

"Chuyện xấu?" Hồng bào nữ nhân nghi hoặc nói.

Lam bào nam nhân này tức giận bất bình nói:" Lúc trước tin tức không phải nói là Bối Lỗ Đặc sao ? Nếu như thật sự là Bối Lỗ Đặc đến, ta còn không sợ. Cho dù gặp, Bối Lỗ Đặc cùng ta cũng xem như có chút giao tình, sẽ không xuống tay. Hơn nữa loại người kiêu ngạo như Bối Lỗ Đặc, nếu như không chọc giận hắn, hắn bình thường sẽ không hạ thấp thân phận, giết tới."

"Ta chính là nghĩ như vậy, mới dám tại vị diện trên chiến trường xông xáo! Ai có thể nghĩ, vừa mới đi, đã nghe tin, kẻ thi triển Phệ thần không phải Bối Lỗ Đặc, mà là một thiếu niên đội mũ cỏ!" Lam bào nam nhân lắc đầu nói, "Quên đi, ta không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, ra đó, nếu như gặp phải thiếu niên kia, hẳn chết oan!"

Hồng bào nữ nhân nghe thế, cũng hiểu được .

"Thần thú Phệ thần thử, còn có người thứ hai ?" Hồng bào nữ nhân cũng hiểu được sự nghiêm trọng của tin tức này.

Thượng vị thần đều ý thức được sự quan trọng của linh hồn, nên trong số các thống lĩnh, rất nhiều người rất am hiểu phương diện linh hồn. Hơn nữa trong các chủ thần khí, linh hồn phòng ngự chủ thần khí là khó luyện chế nhất. Bình thường chủ thần cũng rất ít khi ban linh hồn phòng ngự chủ thần khí cho các chủ thần sứ giả.

Điều này làm cho linh hồn phòng ngự chủ thần khí có số lượng cực ít.

Đồng thời, rất nhiều thống lĩnh, đối với linh hồn phòng ngự của mình rất tự tin. Như Lôi Tư Tinh, Áo Tạp La Uy Nhĩ loại người này, cho dù gặp phải đại viên mãn thượng vị thần dùng linh hồn công kích, cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được. Với bọn họ xem ra linh hồn phòng ngự chủ thần khí cũng vô dụng. Tốt hơn hết là cầu một kiện chủ thần khí khác.

Nhưng từ khi Bối Lỗ Đặc quật khởi, rất nhiều người lúc này mới biết được...... Nguyên lai linh hồn công kích đáng sợ nhất trong số thượng vị thần, không phải đại viên mãn thượng vị thần công kích. Mà là thiên phú thần thông của Bối Lỗ Đặc.

Nhưng Bối Lỗ Đặc vốn luôn tự trọng thân phận, bình thường rất ít khi hạ mình tàn sát thống lĩnh bình thường.

Bọn họ cũng không lo lắng.

Nhưng đột nhiên ở đâu xuất hiện một nhân vật cũng có thể thi triển Phệ thần. Vậy nên các thống lĩnh không đạt tới đại viên mãn hoặc không có linh hồn phòng ngự chủ thần khí bắt đầu kiêng kỵ.

Một đám người không dám giống như trước, tự tin xông pha bên ngoài, hoặc là ẩn mình, dùng tử thần khôi lỗi dò xét.

" Ha ha...... ra là xuất hiện thiếu niên này." hồng bào nữ nhân cười rộ lên, "Như vậy tại vị diện chiến trường dám chắc sẽ bớt đi một đám người dám tùy ý xông pha như các ngươi. Có lẽ, giờ này mà còn dám xông xáo ở vị diện chiến trường, chỉ còn những nhân vật vô địch."

"Quên đi, chờ quyết chiến, chờ quyết chiến kiếm chút quân công. Cùng lắm thì, chờ vị diện chiến tranh này qua đi. Rời khỏi vị diện chiến trường, ta sẽ cẩn thận điều tra gã thiếu niên đó." Lam bào nam nhân cảm thán nói.

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Thăng/Bớt điểm cho zerokavn Thông Báo Nội Dung Xấu Trả Lời Với Trích Dẫn Chương 28: Năm Trăm năm

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Trên một khu vực hoang dã, Lâm Lôi cùng Lôi Tư Tinh một thấp, một cao sánh bước đi tới.

"Bao lâu như vậy mà không thấy ai."Lôi Tư Tinh không nhịn được mở miệng mắng, đôi đôi mắt tràn ngập tức giận nhìn ngó bốn phía, "Sao năng lực ẩn thân của lũ thống lĩnh nhát gan ấy dạo này lại lợi hại như vậy ? Trước chỉ có ta cùng Lôi Hồng ít nhiều cũng gặp được vài mục tiêu. Hiện tại một người cũng không nhìn thấy."

Lâm Lôi bên cạnh cũng trầm mặc, tâm lý cũng có chút lo lắng, không khỏi nhìn quanh bốn phía vị diện chiến trường, chỉ thấy một khoảng mịt mờ, nhìn không thấy bóng người: "Vị diện trên chiến trường hình như thoáng cái hoang vu rất nhiều, nhìn không thấy nhân ảnh nào. Ta cùng Bối Bối lúc trước ở một chỗ, dùng tử thần khôi lỗi dụ địch, còn phát hiện được nhiều người hơn." Lâm Lôi cũng không có cách giải thích, từ sau khi giết chết tinh linh nam tử Áo Tạp La Uy Nhĩ, suốt ba năm trời, bọn Lâm Lôi chưa kiếm được khỏa kim sắc huy chương thứ hai.

Không phải Lâm Lôi bọn họ mềm lòng, mà là căn bản không tìm thấy mục tiêu để ra tay.

Trong ba năm này, Lâm Lôi bọn họ có gặp, nếu không phải tử thần khôi lỗi, thì lại là siêu tuyệt cường giả mà cho dù bốn người liên thủ cũng không làm gì được. Đương nhiên cũng có một lần, đụng tới một tiểu đội khác. Lần đó bọn Lâm Lôi vốn chuẩn bị xuống tay, bởi vì đối phương chỉ có hai người. Nhưng đang lúc muốn xuống tay, gọi Bối Bối chạy tới, mới phát hiện...... đối phương cũng có ba người chạy tới giúp đỡ.

Mà phía đối phương có năm người. Xét về thực lực, có hai người cùng cấp bậc với Lôi Tư Tinh. Một khi đại chiến, có lẽ sẽ giết chết một hai người đối phương, nhưng đổi lại, bên mình có lẽ cũng tổn thất hai người, không đáng.

"Lâm Lôi." Lôi Tư Tinh đột nhiên trêu ghẹo nói."Nếu chúng ta tại vị diện chiến tranh lần này, không kiếm thêm được huy chương thống lĩnh . Ta cùng Lôi Hồng sẽ rất hối tiếc a! Dù sao khi trước đã phân cho ngươi một khỏa huy chương thống lĩnh ."

Lâm Lôi ngẩn ra, chỉ có thể xấu hổ cười cười.

"Đùa thôi." Lôi Tư Tinh lấy ra một thủy quả cái màu tím, cắn một miếng ,"Chúng ta như thế nào mà lại làm vậy. Cho dù không kiếm được nữa, hừ...... cùng lắm thì, đợi đến lúc đại quyết chiến, chúng ta bốn người liên thủ. Có thể giết được vài thống lĩnh. Thực lực bốn người chúng ta mà liên thủ, trong lúc hỗn chiến chắc chắn sẽ chiếm được nhiều tiện nghi." Lôi Tư Tinh có vẻ rất tự tin.

Lâm Lôi cũng khẽ gật đầu.

Hôm nay mặc dù được đến hai khỏa huy chương thống lĩnh, nhưng so với mục tiêu của mình, còn kém chút.

"Lão đại, có mục tiêu!" thanh âm Bối Bối đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Lôi, Lâm Lôi nhãn tình sáng lên, trong lòng nhất thời hưng phấn.

"Lôi Tư Tinh, có mục tiêu." Lâm Lôi vội bay lại chỗ Bối Bối.

"Nga!" Lôi Tư Tinh cũng ngay lập tức đuổi theo.

Khi Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh chạy tới nơi. Phát hiện Bối Bối, Lôi Hồng hai người đang đứng trước một hắc bào thân ảnh, hắc bào nhân này, bả vai đã gãy, lộ ra chất liệu kim loại. Bối Bối thấy Lâm Lôi hai người đến, quay đầu lại bất đắc dĩ nói: "Lão đại, là cái tử thần khôi lỗi."

Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh mặc dù có chút thất vọng, nhưng tâm lý cũng có chuẩn bị.

Dù sao ba năm nay, loại chuyện này gặp phải kể ra nhiều lần nhất.

"Cái tử thần khôi lỗi này cũng không chạy thoát." Lâm Lôi cười rộ lên.

"Có chạy đâu mà thoát với không thoát . Không phải chỉ tổn thất một cái tử thần khôi lỗi thôi sao, ta nguyện ý. Mục đích chính là để gặp đệ nhị Phệ thần thử." miệng khôi lỗi nọ phát ra âm thanh, rồi sau đó nhìn về phía Bối Bối, "Xin hỏi, ngươi cùng Bối Lỗ Đặc có quan hệ gì ?"

Lâm Lôi cả kinh.

Người khác, như thế nào biết Bối Bối là Phệ thần thử?

"Ngươi làm sao mà biết được?" Bối Bối kinh ngạc nói.

Tử thần khôi lỗi nói:"Đương nhiên biết, ngươi mấy lần thi triển thiên phú thần thông. Xuất hiện hư ảnh Phệ thần thử. Đã có rất nhiều người nhìn thấy. Ban đầu mọi người còn tưởng Bối Lỗ Đặc. Sau mới biết được là một thiếu niên đội mũ cỏ. Ta thấy ngươi đội mũ cỏ, tự nhiên liếc mắt một cái đã nhận ra."

"A." Bối Bối có chút sững sờ, hóa ra cái mũ cỏ đã tiết lộ thân phận của hắn.

"Ta biết rồi, khó trách bọn chúng đều không dám lộ diện."Lôi Tư Tinh cả giận nói.

"Đương nhiên không dám hiện thân. Tính tình Bối Lỗ Đặc mọi người cũng đều biết. Cho dù biết hắn tiến vào, mọi người cũng không quá lo lắng. Không ai quen biết gã thiếu niên này. Mà hắn lại có thể dùng Phệ thần. Mọi người cũng không dám tùy tiện đem cái mạng mình ra mà đùa giỡn." tử thần khôi lỗi tùy ý nói.

Một khi trúng chiêu là xong đời. Dù còn có thần phân thân ở bên ngoài, nhưng cũng là từ đỉnh cao mà rơi xuống.

"Ngươi mau cút đi. Ta cũng không thèm hủy diệt tử thần khôi lỗi này." Lôi Tư Tinh không nhịn được nói,"Thực là làm cho người ta khó chịu, cả một đám đều trốn đi, làm sao mà tìm. Thật đúng là quá nhát gan!"

Như vậy không phải nhát gan, là cảnh giác.

Một đám thống lĩnh đó phải tổn hao vô số tâm lực mới có thành tựu hôm nay. Cho dù tại vị diện chiến tranh lần này không thu được quân công, cũng có thể chờ lần tiếp theo. Cho dù một ức vạn năm mới có một lần, mỗi lần cũng chỉ năm trận. Nhưng đối với họ, quân công dù quý đến đâu cũng không bằng tính mạng.

Cực mạnh phân thân một khi chết đi, như vậy xong hết rồi.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ?" Lôi Hồng vốn rất ít mở miệng cũng biết tình huống không ổn.

"Có thể làm được gì bây giờ ?" Lôi Tư Tinh cắn môi, "Khó lắm mới rủ được Bối Bối, nghĩ muốn chà đạp đám người kia. Nhưng bọn chúng đều trốn đi. Hừ...... được rồi, chúng ta tìm một chỗ đi, trước tiên hảo hảo nghỉ ngơi. Chờ nghỉ ngơi tốt , đến đại quyết chiến cuối cùng, tất cả mọi người hiện thân, cho bọn họ biết thế nào là tàn nhẫn, đoạt hết quân công."

"Cũng chỉ có thể như vậy ." Bối Bối bất đắc dĩ nói.

Lâm Lôi khẽ cau mày, đối với các thống lĩnh khác, quân công nhiều ít có lẽ không quá coi trọng. Trận vị diện chiến tranh này không đạt, có thể tham gia trận tiếp theo. Nhưng là Lâm Lôi không có thời gian để lãng phí. Lâm Lôi rất muốn kiếm đủ quân công trong lần chiến tranh này. Nhưng là, hầu hết mọi người đều ẩn nấp rồi, biết làm sao bây giờ?

"Ta xem, chúng ta tìm một địa phương nghỉ ngơi địa, đồng thời, cũng có thể thông qua tử thần khôi lỗi để hấp dẫn ngoại nhân, nếu như có thể hấp dẫn một hai người thống lĩnh thì thật là tốt."Lâm Lôi mở miệng nói.

"Ân, cũng đúng. Từ giờ tới lúc trận vị diện chiến tranh này chấm dứt còn chừng tám trăm năm. Tám trăm năm, có lẽ sẽ hấp dẫn được vài người."Lôi Tư Tinh cũng gật đầu đồng ý.

"Vậy được rồi, đừng ở chỗ này suy nghĩ loạn, đi thôi, tìm địa phương nghỉ ngơi." Bối Bối dẫn đầu, đi nhanh về phía trước.

Lâm Lôi bọn họ tùy tiện tìm được một chỗ núi cao, dựa vào tuyệt chiêu của Lôi Hồng, kiến tạo một động phủ. Bọn Lâm Lôi bốn người liền ở tại bên trong, bắt đầu một cuộc sống bình yên. Về phần khống chế tử thần khôi lỗi ra ngoài hấp dẫn ngoại nhân. Nhiệm vụ này giao cho Bối Bối cùng Lôi Hồng, về phần Lôi Tư Tinh cũng là toàn thân tâm tu luyện.

Mà Lâm Lôi, tự nhiên mừng rỡ nắm chặt cơ hội này, cố gắng tu luyện.

Vị diện trên chiến trường, nhất thời có vẻ quỷ dị, an tĩnh, ngoại trừ số ít các tiểu đội thực lực cực mạnh, một số độc hành giả đang tiềm ẩn, những người còn lại đều đang đợi đại quyết chiến! Có người là chờ đại quyết chiến chấm dứt rời đi, có người là chờ đi tham gia đại quyết chiến. Đại quyết chiến mặc dù nguy hiểm, nhưng là thống lĩnh, chỉ cần cẩn thận cảnh giác chút, vậy cơ hội sống sót có thể cao hơn binh lính bình thường nhiều.

Sự yên tĩnh này cứ thế kéo dài năm trăm năm!

Trên một ngọn núi cao hoang vu, trong một cái động phủ an tĩnh.

Lôi Tư Tinh, Bối Bối, Lôi Hồng ba người đang ngồi cùng nhau, uống rượu, cầm các loại hoa quả, tùy ý trò chuyện.

"Lâm Lôi tu luyện cũng quá khắc khổ đi ." Lôi Tư Tinh không khỏi liếc xa xa một góc đình viện, Lâm Lôi đang khoanh chân ngồi ở trong đó, "Tu luyện cố gắng cũng được, nhưng phải nghỉ ngơi a." Lôi Tư Tinh vừa nói, cũng khoe khoang cắn hoa quả.

"Lão đại ta trước giờ đều tu luyện khắc khổ như vậy. Mà tốc độ tu luyện cũng rất nhanh." Bối Bối đắc ý nói.

Lôi Hồng vốn vẫn trầm mặc, cũng gật đầu nói: "Lâm Lôi này, tốc độ tu luyện rất kinh người."

"Còn không phải sao, gần bốn trăm năm trước, hắn tỉnh lại một lần, lần đó hắn nói, tại Đại địa pháp tắc, đã bắt đầu chỉnh thể dung hợp bốn loại huyền ảo. Tiểu tử này tu luyện mới bao nhiêu năm? Khoảng hai ngàn năm a. Ta tu luyện đã bao nhiêu năm vậy, cũng bất quá mới dung hợp năm loại." Lôi Tư Tinh bĩu môi nói.

Bối Bối sờ sờ cái mũi. Không lên tiếng.

Tiểu đội săn-giết này, trong bốn người, nói tới dung hợp huyền ảo, hắn không bao giờ lên tiếng.

Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng, đều là dung hợp năm loại huyền ảo. Đương nhiên là thời gian bọn họ tu luyện cũng là rất lâu. Còn Lâm Lôi mới tu luyện hơn hai ngàn năm, cũng sắp dung hợp được bốn loại .

Còn hắn ? Một loại cũng không dung hợp! "Bất quá ta thiên phú thần thông rất mạnh a." Bối Bối tự nhủ trong lòng an ủi chính mình.

Đang lúc này----

Một cỗ thần thức cường đại đích trực tiếp đảo qua động phủ, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng, Bối Bối ba người đều biến sắc, thậm chí Lâm Lôi đang tu luyện cũng mở mắt. Kinh dị nhìn ra phía ngoài.

"Hô!" ba người Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng, Bối Bối trực tiếp xông ra ngoài đình viện.

"Có người dùng thần thức thăm dò. Đáng sợ." Lôi Tư Tinh thấp giọng nói.

"Không phải cường giả có linh hồn biến dị, mà chính là đại viên mãn thượng vị thần." Lôi Hồng cũng mở miệng nói.

Lâm Lôi trong lòng cũng rất khiếp sợ. Phải biết rằng động phủ này ở bên trong núi, từ cửa đình viện tới hành lang thông ra ngoài cũng là chừng gần trăm thước. Người nọ có thể sử dụng thần thức bao trùm cả động phủ, vậy phạm vi thần thức phải chừng vài trăm thước . Lâm Lôi tuy là luyện hóa rất nhiều tử tinh, nhưng phạm vi thần thức cũng chỉ trăm thước.

Khoảng cách...... Chỉ có hai loại có thể, cường giả có linh hồn biến dị, cùng đại viên mãn thượng vị thần. Đương nhiên chủ thần cũng có thể điều tra, bất quá chủ thần điều tra, Lâm Lôi bọn họ không có khả năng phát hiện.

"Ân!"bốn người Lâm Lôi tất cả đều đứng ngòai đình viện, tại hành lang thông ra ngoài mà nhìn ra.

Trong hành lang trống trải, giờ phút này đang có một bóng người đi đến, người này khoác trường bào màu trắng, tóc bạc, lông mi trắng, lông mi màu trắng đó lại đang dựng thẳng , đôi mắt rất là hẹp dài tựa hồ bắn ra hàn quang. Bạch bào bạch mi nam tử này cho dù hành tẩu gian, đều làm cho người ta không tự chủ được ngưỡng mộ.

"Là hắn!" Lâm Lôi sắc mặt khó coi .

Người này, từng tại Địa ngục xông xáo, rất nổi danh, xưng là ác ma Phong huyết. Nghĩa là, một khi gió nổi lên thì đồng thời, máu tươi cũng sẽ đổ xuống, kẻ địch liền bị giết chết.

"Bái Ách! Ngươi tới làm gì." Lôi Tư Tinh cau mày nói, bên ngoài thân hắn cũng tràn ngập ra quang mang màu tím.

"Nga, Lôi Tư Tinh." Bạch mi nam tử lạnh nhạt cười.

Bái Ách, mặc dù nổi danh từ Địa ngục, nhưng các cường giả đều cho rằng Bái Ách chính là xuất thân từ Phong hệ thần vị diện, chính là Phong hệ thần vị diện đỉnh phong vương giả nhân vật. Bởi vì, người này đã đạt tới đại viên mãn cảnh giới!

"Một người đại viên mãn thượng vị thần đến đây làm gì?" Lâm Lôi trong lòng có chút không yên.

Đại viên mãn thượng vị thần, thật sự rất đáng sợ.

"Không nghĩ tới Bái Ách ngươi cũng đến vị diện chiến trường ." Lôi Tư Tinh đạm cười nói.

"Ta vốn không có ý định đến vị diện chiến trường, vị này chiến trường đối với ta mà nói căn bản không có ý nghĩa, bất quá...... Ta nợ Áo Tạp La Uy Nhĩ một cái nhân tình." Này Bái Ách lạnh nhạt nói, "thần phân thân cực mạnh của Áo Tạp La Uy Nhĩ hắn người của ngươi giết, hắn thỉnh cầu ta, giúp hắn báo thù!"

Bái Ách lạnh nhạt nói:"Ta không thích nợ ai nhân tình! Cho nên...... Ta đến vị diện chiến trường !"

Lâm Lôi bốn người sắc mặt không khỏi đại biến.

Bái Ách này, hóa ra là do Áo Tạp La Uy Nhĩ thỉnh cầu lại đây .

"Ngươi dĩ nhiên nợ hắn một cái nhân tình?" Lôi Tư Tinh nhướng mày, đại viên mãn thượng vị thần đều là đã đạt tới đỉnh, bọn họ khó mà nợ nhân tình của ai, nhưng một khi nợ nhân tình, nhất định sẽ nghĩ biện pháp trả lại.

"Ta chỉ muốn giết một người." Bái Ách lạnh nhạt vươn tay phải, ngón trỏ trong suốt chỉ hướng Bối Bối, "Hắn! Là hắn giết chết Áo Tạp La Uy Nhĩ, ta chỉ muốn giết hắn."

Lâm Lôi nhất thời nóng nảy.

Lôi Tư Tinh lại cười lạnh nói: "Bái Ách, ngươi có biết, hắn cùng Bối Lỗ Đặc có quan hệ gì không ?"

"Bối Lỗ Đặc?" Bái Ách lạnh nhạt nói, "Hắn mặc dù khó chơi, nhưng nếu ta giết tiểu tử này, Bối Lỗ Đặc hắn có thể làm khó dễ được ta sao ?"

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Thăng/Bớt điểm cho zerokavn Thông Báo Nội Dung Xấu Trả Lời Với Trích Dẫn Multi-Quote This Message

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ban#long