q19c29-30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 19: Lột xác

Chương 29: Một đối bốn

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

Nói về thành danh, Bái Ách trước Bối Lỗ Đặc cả ngàn triệu năm, đã danh chấn khắp các đại vị diện. Trở thành đại viên mãn thượng vị thần, ngay cả các chủ thần cũng mưu toan tranh đoạt, muốn hắn trở thành sứ giả của mình. Vô số năm qua đứng ở đỉnh, hắn sao lại sợ hãi Bối Lỗ Đặc?

Quan trọng nhất chính là, sâu trong lòng Bái Ách trên thực tế là có chút xem thường Bối Lỗ Đặc .

Bối Lỗ Đặc cũng không đạt tới đại viên mãn, nhưng bởi vì trời sanh thân thể quá mạnh mẽ, thiên phú thần thông lại dị thường. Cho dù chưa đạt tới đại viên mãn, thực lực cũng không kém gì Bái Ách. Thậm chí có rất nhiều thống lĩnh, còn kiêng kỵ Bối Lỗ Đặc hơn so với Bái Ách.

"Cũng là dựa vào thiên phú thôi." Bái Ách trong lòng nghĩ như thế.

Trong đình viện của động phủ.

Bái Ách một người, đối diện với bốn người Lôi Tư Tinh, Lâm Lôi, nhưng rõ ràng Bái Ách chiếm thượng phong.

"Phiền toái ." Lâm Lôi trong lòng lo lắng vạn phần.

"Lão đại, đánh không lại bỏ chạy! Có lẽ là có thể chạy thoát đấy." Bối Bối truyền âm nói, "Bất quá lão đại, đại viên mãn rất đáng sợ, ngươi cũng đừng sính cường, bảo trụ tánh mạng quan trọng hơn."

Lâm Lôi liếc Bối Bối một cái, từ năm tám tuổi, Bối Bối cùng Lâm Lôi luôn đi với nhau. Lâm Lôi cho dù chết, cũng không thể không để ý Bối Bối.

"Bái Ách!"

Lâm Lôi nhìn Bái Ách trước mắt, lộ vẻ không cam lòng. Chính mình nếu có thực lực như Bối Lỗ Đặc, hôm nay sẽ không chịu thúc thủ như vậy.

"Áo Tạp La Uy Nhĩ này thật là ? Tại vị diện chiến trường bị người ta giết, còn tìm người báo thù. Thật là con mẹ nó!" Lôi Tư Tinh miệng mắng, đôi mắt màu tím gắt gao nhìn chằm chằm Bái Ách, thanh âm cao vút lên. "Bái Ách, ngươi nghe rõ, người ngươi muốn giết là người của tiểu đội chúng ta. Giết Áo Tạp La Uy Nhĩ, là chúng ta tiểu đội săn-giết cùng hợp lực. Muốn giết, thì giết chúng ta cả bốn người đi!"

Bái Ách nhướn mày, hai đạo lông mi trắng dựng thẳng lên phảng phất như lưỡi dao, sát khí tụ lại tại mi tâm.

"Lôi Tư Tinh, ngươi đừng ở nơi này dây dưa!" Bái Ách lạnh lùng nói.

Muốn giết một cả tiểu đội ? Giết sạch bốn người này?

Cho Bái Ách cái lá gan, hắn cũng không dám giết Lôi Tư Tinh, hài tử độc nhất của Tử kinh chủ thần. Tử kinh chủ thần mà nổi giận muốn giết hắn. Bái Ách hắn cho dù đạt tới đại viên mãn, mặc dù có bản lĩnh bảo vệ tánh mạng chạy trốn, nhưng lựa chọn duy nhất chỉ là chạy trốn tới vật chất vị diện. Hắn cũng không muốn sau này chỉ có thể ở lại vật chất vị diện.

"Áo Tạp La Uy Nhĩ là Phệ thần thử này giết chết. Ta hôm nay đến cũng chỉ là giết hắn, các ngươi ba người, đều tránh qua một bên." Bái Ách sẵng giọng, đôi mắt lóe lên một tia tàn nhẫn.

"Xuy xuy" Lâm Lôi ngoài thân hiện ra thanh kim sắc long lân, đồng thời thân thể dịch chuyển, che trước người Bối Bối gắt gao nhìn chằm chằm Bái Ách.

" Lão đại!" Bối Bối nhẹ cười.

Hắn muốn cho Lâm Lôi thoát đi, nhưng phản ứng của Lâm Lôi không ngoài dự liệu của Bối Bối. Vô số năm qua. Mỗi một lần gặp sanh tử nguy cơ, huynh đệ hai người chưa từng có ai muốn thoát đi.

Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng cũng chuyển thân, che phía trước Bối Bối.

"Cám ơn." Bối Bối cười nói.

"Cám ơn cái gì, chúng ta là hảo huynh đệ. Ngươi ta phối hợp, thành tổ hợp cực mạnh. Thiếu đi ngươi sao được?" Lôi Tư Tinh hắc hắc cười, Bái Ách không khỏi nhíu mày, trước mắt ba người này, đã dùng hành vi để trả lời, hiển nhiên không muốn thoát thân một mình!

"Ta nghe nói đại viên mãn rất rất mạnh, nhưng cho tới bây giờ chưa có dịp thử qua." Lôi Tư Tinh đùa cười nói.

Ba người còn lại cũng đều chuẩn bị sẵn sàng ra tay.

"Tốt lắm!" Bái Ách lạnh nhạt nói.

Lâm Lôi vốn đang nhìn chằm chằm Bái Ách, nhưng đột nhiên cảm thấy hoa mắt, cảm thấy khu vực xung quanh Bái Ách trở nên mơ hồ, Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng ba người cũng không kịp phản ứng, Bái Ách này đã nhảy vào giữa bốn người.

Tốc độ cực nhanh! Tuyệt đối đáng sợ nhất mà Lâm Lôi đã gặp từ trước tới nay!

Phong hệ, vốn chính là am hiểu tốc độ, Phong hệ đại viên mãn, tốc độ có thể đoán được.

"Quá nhanh , căn bản không thấy rõ thân hình." Lâm Lôi biến sắc, ngay cả động tác đối phương đều không thấy rõ, sao có thể cản, sao có thể đánh lại ?

"Hắc thạch không gian!" Lâm Lôi không nghĩ được biện pháp nào khác, vội triển khai hắc thạch không gian, thổ quang màu vàng trong nháy mắt bao trùm đình viện. Kỳ thật Lôi Tư Tinh cũng bị tốc độ Bái Ách làm cho sợ đến kinh người đồng thời, cũng ngay lập tức triển khai tử tinh không gian.

Hai đạo không gian cùng một chỗ, dẫn lực không cách nào kết hợp, chỉ là lấy uy lực cực mạnh của tử tinh không gian làm chính.

"Ân!"

Tốc độ đáng sợ của Bái Ách chợt chậm lại.

Song......

Giờ phút này Bái Ách đã tới trước Bối Bối. Nhờ tử tinh không gian, hắc thạch không gian, Bối Bối lúc này mới thấy rõ Bái Ách đã đến trước người. Bái Ách tuy tốc độ giảm mạnh, cũng khẽ cau mày. Nhưng bàn tay phải vẫn hình thành chưởng đao, hướng Bối Bối bổ tới một chưởng!

"Bối Bối!" Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng ba người giờ phút này căn bản không kịp cứu viện.

Nhìn như chưởng đao nọ rất bình thường, bàn tay trong suốt sáng long lanh giống như ngọc điêu cứ như vậy hướng tới Bối Bối, rất quỷ dị, cả không gian cũng không thấy một tia ba động, cả không khí giờ phút này đều yên. Bối Bối sợ đến sắc mặt đại biến: "Lão đại, ta không động đậy được ! Lực trói buộc thật mạnh!" Bối Bối thân hình không cách nào di động, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế thần cách chủy thủ, song lực trói buộc quá cường đại, cho dù cầm trong tay thần cách chủy thủ hắn cũng không có cách ngăn cản.

Thanh âm Bối Bối vang lên trong óc Lâm Lôi, "Cái gì vậy ? Làm cho ta không động đậy được ?" Lâm Lôi còn chưa kịp phản ứng.

Mắt thấy chưởng đao nọ hạ xuống, Bối Bối chỉ có thể thi triển tuyệt chiêu thiên phú thần thông, hư ảnh Phệ thần thử khổng lồ xuất hiện phía sau Bối Bối, thiên phú thần thông phệ thần trực tiếp tác dụng lên người Bái Ách: "Cho dù giết không chết ngươi, cũng muốn ngươi chịu đựng." Bối Bối thầm nghĩ như thế.

Hắn vừa thi triển một chiêu này, đồng thời, chưởng đao của Bái Ách cũng hạ xuống !

"Phốc!"

Bàn tay như ngọc điêu bổ vào giữa ngực Bối Bối, chỉ nghe được" Bồng!" Thanh âm thấp trầm đột nhiên vang lên. Thật giống như cái phao bạo liệt, Bái Ách một chưởng đánh xuống. Không gian vốn yên tĩnh cũng bạo liệt ra, theo hướng chưởng đao, hình thành một khe nứt không gian dài chừng mấy thước!

Đây chính là vị diện chiến trường!

Nhưng lại hình thành khe nứt không gian như thế!

"Bồng!" Bối Bối không thể phản kháng, bị đánh bay ra ngoài, trực tiếp xuyên núi đá, chỉ nghe được tiếng xé gió. Vách núi trực tiếp bị oanh kích ra một cái hố sâu đường kính chừng một thước, một lượng lớn đá vụn bắn ra.

Mà Bối Bối, bị một chưởng đao này trực tiếp bổ trúng. Xuyên qua chừng trăm thước núi đá. Rồi bắn ra ngoài núi.

"Mau đi ra!" Lôi Tư Tinh ngay lập tức truyền âm nói.

"Vù! Vù! Vù!" Lâm Lôi, Lôi Hồng, Lôi Tư Tinh ba người cơ hồ đồng thời từ hành lang bay ra ngoài.

Bái Ách cũng không ngăn trở, mà là lạnh nhạt cười. Thân hình thoáng một cái đã biến mất ở khỏi đình viện.

Lúc Lâm Lôi ba người bay ra khỏi lòng núi, cũng phát hiện xa xa Bối Bối, ngoài thân quần áo đã sớm bạo liệt, trên ngực hằn một vệt trắng rất rõ. Lâm Lôi thấy thế không khỏi thở dài một hơi: "Vật chất phòng ngự của Bối Bối quả nhiên đáng sợ. Bái Ách mặc dù cường đại, cũng không lợi hại bằng chủ thần."

Lúc đầu U Minh Quả thụ, tùy ý dùng rễ cây quất kích, đã làm rách da Bối Bối.

Bái Ách hiển nhiên còn kém một ít.

Nhưng một chưởng vừa rồi. Có thể trói buộc khiến Bối Bối không thể động đậy. Thậm chí còn làm vị diện không gian rách ra. Lực công kích thật đáng sợ. May là chịu một chưởng đao này chính là Bối Bối, nếu là những người khác. Sợ rằng không còn mạng.

"Chưởng kia thật dị thường, chúng ta đỡ không được, hay là nhanh trốn." Lôi Tư Tinh ngay lập tức dùng thần thức truyền âm nói.

Trước chỉ nghe đại viên mãn lợi hại, cũng không tận mắt thấy. Nhưng mới vừa rồi đơn giản một lần ra tay, tựu làm Lôi Tư Tinh không có chút tin tưởng nào để chiến đấu. Hắn không có vật chất phòng ngự dị thường như Bối Bối.

"Phòng ngự của Phệ thần thử quả nhiên không phải khoác lác." Thanh âm lạnh nhạt vang lên.

Lâm Lôi bốn người ngẩn ra, nhưng là phát hiện trên không trung xuất hiện bóng áo bào trắng của Bái Ách. Lâm Lôi trong lòng trầm trọng: "Cũng đúng, tốc độ lúc trước của Bái Ách, chúng ta chỉ sợ dù là dựa vào chủ thần lực, cũng nhiều nhất miễn cưỡng cùng hắn tương đương. Căn bản không có khả năng chạy thoát."

Tốc độ Bái Ách, gây cho người ta áp lực thật lớn .

"Ta am hiểu Phong hệ cùng Hủy diệt, đều xem như vật chất công kích mạnh nhất." Bái Ách lạnh nhạt đảo qua bốn người phía dưới," Không nghĩ tới một chưởng này của ta, lại không phá được phòng ngự của Phệ thần thử. Cũng tốt...... Phệ thần thử tiểu tử, ta rất ít sử dụng chủ thần khí. Hôm nay, ta liền dùng chủ thần khí, tống ngươi lên đường. Ta không tin, phòng ngự của ngươi, có thể ngăn một kiếm cực mạnh của ta!"

Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng bốn người ngẩn ra.

Bái Ách đảo tay, xuất hiện một thanh trường kiếm lấp lánh như bạc, ngoài thân tản ra ánh sáng màu xanh nhạt.

Lâm Lôi trong lòng ngưng trọng, Bái Ách không phải thần thú, thân thể rất bình thường. Dựa vào lĩnh ngộ huyền ảo đạt đến đại viên mãn, tùy ý một chưởng đao. Đã đáng sợ như thế. Nếu như phối hợp với chủ thần khí, thi triển công kích cực mạnh. Phòng ngự của Bối Bối có ngăn cản được không ? Lâm Lôi không có một tia tin tưởng!

"Chủ thần khí?"

Lôi Tư Tinh hai tròng mắt tròn xoe thoáng trừng lên, rồi sau đó ngay lập tức dùng thần thức truyền âm quát nói," Trốn! Chạy mau!!!" tử tinh không gian tràn ngập, bao trùm lên Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Hồng ba người, nhất thời này bốn người tiểu đội săn-giết, điên cuồng hướng Tinh hà chạy trốn.

"Trốn?"

Bái Ách cười nhạt, dựa vào tốc độ chạy thoát ? Căn bản không có khả năng.

"Hô!" Bái Ách thân hình thoáng một cái, liền truy kích tới.

Chỉ thấy tử tinh không gian chói mắt tản ra, Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh bọn bốn người đều ở giữa tử tinh không gian, cùng nhau hướng xa xa bay tới. Lôi Tư Tinh cũng là trợ giúp Bối Bối đẩy nhanh tốc độ.

"Lôi Tư Tinh, chúng ta cứ như vậy trốn ?" Lâm Lôi vội vàng dùng thần thức truyền âm nói.

"Hiện tại biện pháp duy nhất, chính là chạy trốn tới Tinh hà. Sau đó chúng ta thông qua lối an toàn, nhanh chui vào giữa Tinh hà. Trốn ở một khối đá trôi nổi trong đó. Đến lúc đó, Bái Ách nếu như muốn lại gần, chúng ta trực tiếp đánh hắn rơi vào khe nứt không gian. Giết không chết hắn, thì làm cho hắn lạc trong khe nứt không gian." Lôi Tư Tinh truyền âm nói, "Bất quá...... Ta không biết, chúng ta có thể chạy kịp tới Tinh hà không."

Lâm Lôi cũng không có biện pháp khác, điều Lôi Tư Tinh nghĩ, cũng biện pháp duy nhất.

" Ha ha...... Lôi Tư Tinh, ở trước mặt ta sử dụng trọng lực không gian coi như vô dụng ." Thanh âm cuồng ngạo tự tin vang lên trong đầu bốn người Lâm Lôi.

Đồng thời----

Bái Ách đã bay đến phía trước bọn họ. Đồng thời một cỗ khí lưu cuồng bạo lấy Bái Ách làm trung tâm bộc phát ra, nhất thời phương viên trong vòng ngàn thước, cả không gian trong nháy mắt đều trực tiếp vặn vẹo lên, khí lưu cuồng bạo tùy ý quấy động không gian.

Lâm Lôi bốn người chỉ cảm thấy lực trói buộc không gian tác dụng trên người.

"Như thế nào có thể!" Lâm Lôi cũng là tu luyện Phong hệ pháp tắc, biết phong chi không gian huyền ảo trong cửu đại huyền ảo, nhưng là cái loại lực lượng trói buộc này, không nghĩ là, do đại viên mãn thượng vị thần thi triển, ngay cả Lôi Tư Tinh cũng bị trói buộc.

Tốc độ giảm mạnh!

"Vù!" Bái Ách trực tiếp bay vào tử tinh không gian, mặc dù tốc độ hơi chậm lại, nhưng là bốn người Lâm Lôi đã bị không gian trói buộc, còn có thể thoát được sao.

Bái Ách phiêu dật hướng Bối Bối bay tới, nhưng lại cúi đầu nhìn về phía chuôi kiện chủ thần khí trong tay, tựa hồ thanh kiếm này còn quan trọng hơn bản thân hắn. Lập tức Bái Ách rất tùy ý chém ra, nhất thời không gian trở nên vặn vẹo, giống như một tấm vải rách, trực tiếp bị cắt đi!

Một khe nứt không gian đáng sợ chừng trăm thước hiện ra, theo hướng mũi kiếm, trực tiếp đánh lên người Bối Bối. Đồng thời, chung quanh kiện chủ thần khí này xuất hiện vô số đạo kình khí phát ra, tạo thành các khe nứt nhỏ.

" Vèo!" Một khe nứt rất nhỏ xẹt qua Lâm Lôi. Rất dễ dàng xé rách long lân, một khối thịt cùng xương vai Lâm Lôi trực tiếp bị cắt đi.

Nhưng Lâm Lôi lúc này tập trung mọi chú ý trên người Bối Bối, Lâm Lôi sắc mặt đại biến:" Bối Bối!" Lâm Lôi chỉ là bị lan đến, mà Bối Bối là trực tiếp bị đánh trúng !

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Thăng/Bớt điểm cho zerokavn Thông Báo Nội Dung Xấu Trả Lời Với Trích DẫnQuyển 19: Lột xác

Chương 30

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Người dịch : zerokavn

Nguồn : 2T

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Thật đáng sợ!"

Bối Bối cũng là sợ đến run lên, một chưởng đao lúc trước khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm. Bối Bối rất rõ ràng, chủ thần khí này toàn lực một kiếm, nếu như Bối Lỗ Đặc đến, có lẽ có thể dựa vào lĩnh ngộ đối với huyền ảo, tay không đón đỡ. Nhưng là Bối Bối hắn không phải Bối Lỗ Đặc! Tuyệt đối không có khả năng dễ dàng đỡ được.

"Ta đối với lĩnh ngộ huyền ảo, so với gia gia kém quá xa!" Bối Bối không chút do dự, lúc một kiếm bổ tới, trong linh hồn hải dương của hăn, một Phệ thần thử đáng yêu lập tức đem một giọt Hủy diệt chủ thần lực sử dụng . Bối Bối cũng có hai cái thân thể...

Một cái là Hắc ám thần phân thân, một cái là thánh vực bổn tôn. Chỉ là thánh vực vẫn mang hình thái Phệ thần thử. Giống như ba con của Bối Lỗ Đặc, đều có hình thái bổn tôn là lão thử. Bình thường bổn tôn dung hợp tại thần phân thân. Bối Bối cũng hiểu được, nếu như Hắc ám thần phân thân chết, bổn tôn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

"Phốc!"

Toàn thân Bối Bối tản ra quang mang màu đen, lần nữa bị bổ tới, cực nhanh bắn đi, đập mạnh xuống mặt đất," Bồng" tiếng xé gió, trên mặt đất tạo thành một cái hố sâu. Nhưng là trên người hắn không một tia vết thương.

"May là." Lâm Lôi thở dài một hơi.

Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng hai người cùng Lâm Lôi, cũng đều hướng Bối Bối cực nhanh bay tới.

"Bối Bối." Lâm Lôi ngay lập tức nâng Bối Bối dậy.

"Hắc hắc, lão đại, ta không có việc gì. Hắn chưa làm ta bị thương được đâu." Bối Bối cười hắc hắc, bất quá Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh chờ ba người trong lòng cũng không dễ dàng, Bối Bối đó là sử dụng chủ thần lực mới tránh thoát một kiếp. Lâm Lôi không khỏi quay đầu nhìn về phía Bái Ách đang đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.

Bái Ách hứng thú nhìn Bối Bối.

"Sử dụng chủ thần lực?" Bái Ách không hề giận," Phệ thần thử quả thật là thần thú thiên địa khó sánh. Cũng đáng để ta tiêu hao một giọt chủ thần lực!"

"Oanh!"

Khí lưu màu xanh nhạt phảng phất như ngọn lửa từ cơ thể Bái Ách bộc phát ra, lập tức trực tiếp thu liễm vào trong cơ thể. Dĩ nhiên không có một tia dật tán! Rất hiển nhiên, thân là đại viên mãn thượng vị thần, có thể hoàn mỹ nắm trong tay chủ thần lực. Một màn này cũng là làm Lâm Lôi bốn người cảm thấy trong lòng sợ hãi.

"Hắn cũng dùng chủ thần lực!" Lâm Lôi thầm hô.

"Chẳng những dùng chủ thần khí, còn dùng chủ thần lực!" Lôi Tư Tinh cũng tức giận muốn mắng chửi người , Bái Ách làm như vậy, quả thực là khi dễ người ta!

Mặt Bái Ách vẫn giữ vẻ tươi cười, hắn nhìn Bối Bối: "Khiến cho ta sử dụng chủ thần lực. Sử dụng chủ thần khí. Ngươi cho dù chết, cũng đáng được tự hào." Nói xong, thân hình lại một lần nữa huyễn động, mặc dù tử tinh không gian vẫn bao trùm , nhưng là Bái Ách lần này tốc độ cực nhanh...... làm Lâm Lôi ba người căn bản không cách nào ngăn cản.

Ngoài thân Bái Ách mặc dù không có chủ thần lực phát tán, nhưng rõ ràng đã sử dụng.

"Hắn cũng sử dụng chủ thần lực, Bối Bối e là không đỡ được ." Lâm Lôi trong lòng nóng nảy.

Nhất thời xuất hiện hư ảnh Thanh Long khổng lồ lơ lửng uốn lượn giữa không trung phía sau Lâm Lôi, Lâm Lôi ở thời khắc mấu chốt này, không chút do dự thi triển thiên phú thần thông---- Long ngâm!

Linh hồn Bái Ách cũng nghe thấy tiếng Long ngâm đó, thân hình không khỏi thoáng cứng lại, nhưng là ngay sau đó tốc độ lại khôi phục bình thường. Ảnh hưởng cơ hồ không có. Lâm Lôi cũng là cảm thấy khổ não: "Đại viên mãn thượng vị thần, thiên phú thần thông của Bối Bối hắn còn không cảm giác, ta thi triển chiêu này, ảnh hưởng dĩ nhiên cũng chẳng đáng là gì."

Lâm Lôi có cảm giác, Long ngâm của hắn đối với Bái Ách, thật giống như đụng phải gốc cây, có thể có chút đặc thù, nhưng cùng lắm cũng chỉ làm lá cây có chút rung động thôi.

"Bối Bối!!!" Lâm Lôi cảm thấy thống khổ vô lực.

"U" một tiếng rít chói tai đột nhiên vang lên, mang theo một cỗ lực lượng điên cuồng.

"Bồng!"

Không gian phảng phất vặn vẹo. Rồi sau đó hé ra đạo đạo khe nứt, mà Bối Bối lại lần nữa bay đi, đồng thời máu tươi văng khắp nơi. Chứng kiến cảnh nọ, Lâm Lôi nhất thời sắc mặt trắng bệch, nhưng là Lâm Lôi lại không tuyệt vọng---

Bởi vì hắn cảm giác được linh hồn Bối Bối vẫn tồn tại!

"Ha ha, muốn giết ta ư ? Gia gia nói quả nhiên không sai! Phệ thần thử chúng ta về phòng ngự là đệ nhất trong vô số vị diện! Ta không dùng chủ thần lực. Thân thể tựa như thần cách bình thường. Ta sử dụng chủ thần lực...... Trong thượng vị thần không người nào có thể giết ta!" Bối Bối điên cuồng hô .

Lâm Lôi giờ phút này khiếp sợ phát hiện. Bối Bối trong ngực đích xác có vết thương, máu tươi chảy ra. Nhưng là vết thương lại không sâu.

"Như thế nào có thể?" Bái Ách khó có thể tin nhìn chằm chằm Bối Bối.

Hắn toàn lực một kiếm, dĩ nhiên vẫn giết không chết?

"Hừ, toàn thân ta, da thịt cùng cơ thể đều cứng cỏi như nhau, nhưng cứng rắn nhất chính là đầu khớp xương! Thần cách tinh hoa đều ngưng tụ tại đầu khớp xương! Ha ha...... Mới vừa rồi ta còn sợ hãi. Lúc đầu chủ thần một kích đã làm trọng thương ta, phá vỡ đầu khớp xương ta. Ta còn nghĩ đến ngươi có chủ thần lực, chủ thần khí, là có thể vượt qua lực công kích chủ thần đấy." Bối Bối la hét .

Mặc dù Bối Lỗ Đặc từng cùng Bối Bối nói qua, vật chất phòng ngự của Phệ thần thử cường đại ra sao.Bối Bối cũng vẫn rất tự tin. Nhưng là tại U Minh Sơn. Bị U Minh Quả thụ dễ dàng đánh một đòn, thậm chí đầu khớp xương trong cơ thể cũng bị gãy. Làm Bối Bối bắt đầu hoài nghi .

Hắn cho rằng......

Đại viên mãn thượng vị thần. Sử dụng chủ thần lực phối hợp chủ thần khí, hẳn là so được với một kích tiện tay của chủ thần. Nhưng hiện tại xem ra, đại viên mãn thượng vị thần lực công kích mặc dù cường đại đáng sợ, nhưng là còn kém xa chủ thần.

"Ha ha...... Lợi hại, lợi hại!" Lôi Tư Tinh cũng vui vẻ cười ha hả," Bối Bối, ngươi cho rằng hắn sử dụng chủ thần lực, sử dụng chủ thần khí, là có thể vượt qua chủ thần? Quá sai. Thượng vị thần trước mặt chủ thần, quá yếu ớt , Bối Bối, chủ thần lợi hại nhất , không phải chủ thần khí, cũng không phải chủ thần lực. Mà là chủ thần ý chí a! Công kích ẩn chứa chủ thần ý chí, mới là công kích đáng sợ nhất."

Lâm Lôi, Bối Bối đều là ngẩn ra, chủ thần ý chí ?

Ý chí, là cái gì đó rất hư ảo, có thể mạnh vậy sao ?

"Chủ thần giết chết thượng vị thần chưa đạt tới đại viên mãn, căn bản không cần dừng tay. Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu là có thể. Đây là chủ thần ý chí!" Lôi Tư Tinh cười lớn," Thượng vị thần sử dụng chủ thần lực, cùng chủ thần sử dụng chủ thần lực. Uy lực kém cũng không chỉ vạn lần. Tựu bởi vì chủ thần ý chí."

Lâm Lôi chợt hiểu.

Hắn sớm nghe nói, chủ thần chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, thượng vị thần tức tử. Chỉ có đại viên mãn thượng vị thần có thể thoáng chống cự. Lâm Lôi lúc ấy vẫn không rõ...... Một cái ý niệm trong đầu, thượng vị thần sẽ chết ? Tại sao lại như vậy.

Nguyên lai...... Có một loại hư ảo đích tồn tại gọi là chủ thần ý chí.

"Chủ thần ý chí tại sao lợi hại như vậy?" Lâm Lôi không hiểu.

Nhưng Lâm Lôi cũng không thời gian hỏi Lôi Tư Tinh.

Bởi vì giờ phút này vẻ mặt Bái Ách rốt cuộc bắt đầu nghiêm túc. Bái Ách lạnh lùng nhìn Bối Bối: "Phệ thần thử, luyện hóa thần cách tinh hoa tu luyện thân thể. Vật chất phòng ngự, trong các loại chủng tộc thần thú, Phệ thần thử các ngươi đích xác nhưng bài danh đệ nhất. Ta thừa nhận, ta không thể gây thương tổn được ngươi. Vậy...... nghe một khúc nhạc của ta xem!"

Vừa dứt lời.

Trong đầu Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh, Bối Bối, Lôi Hồng bốn người đều vang lên tiếng nhạc, tiếng nhạc vui vẻ nọ không ngừng quay cuồng vang vọng trong đầu bốn người. Khúc nhạc này tựa hồ ẩn chứa ma lực kỳ dị, vừa mới nghe có vẻ rất vui, nhưng Lâm Lôi cũng miễn cưỡng chống cự một hai giây đồng hồ, liền trực tiếp lâm vào trạng thái vô tri vô giác.

Bất quá mới nghe được một khắc ... thần phân thân của Lâm Lôi lập tức sử dụng một giọt thủy hệ chủ thần lực! Đại địa chủ thần lực của Lâm Lôi đã sớm tiêu hao hết, Thủy hệ chủ thần lực cũng còn hai giọt, giờ phút này tiêu hao một giọt. Cũng chỉ còn lại một giọt .

Bốn người Lâm Lôi chỉ có một người sau một khắc linh hồn mờ mịt, liền lập tức khôi phục thanh tỉnh.

Đó là Lôi Tư Tinh!

Hắn về linh hồn phương diện thành tựu cực cao, mà Lâm Lôi, Lôi Hồng, Bối Bối ba người đều lâm vào trạng thái lạc hồn. Bất quá Lâm Lôi, Lôi Hồng cũng là còn may. Bái Ách không muốn giết bọn họ. Chỉ là làm cho hai người lâm vào trạng thái lạc hồn. Mà Bối Bối...... lúc linh hồn lâm vào trạng thái vô tri vô giác, còn bị linh hồn công kích.

Theo lý thuyết......

Hồn rơi vào trạng thái ngây ngốc này, sẽ không biết khống chế chủ thần lực để phản kháng. bị đại viên mãn thượng vị thần dùng linh hồn công kích, bình thường sẽ chết.

Bất quá----

"Bái Ách, đủ rồi." Lôi Tư Tinh thấp giọng quát, hướng Bái Ách phát ra một đạo linh hồn đánh tới.

"Như thế nào có thể!" Bái Ách cũng tạm dừng công kích.

Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Hồng ba người đều khôi phục thanh tỉnh, Lâm Lôi cũng toát mồ hôi lạnh: "Ta sử dụng chủ thần lực, mà còn không chống cự được. Bất quá ta không chết, xem ra, hắn không thi triển công kích." Lâm Lôi hiểu được. Chính mình sở hữu linh hồn phòng ngự chủ thần khí không chọn vẹn, trong lúc mình không thể tự khống chế, đối phương muốn giết chính mình, tuyệt đối không phải việc khó.

Nhưng chính mình không chết, hiển nhiên Bái Ách không muốn giết hắn "Như thế nào có thể, ngươi. Ngươi có linh hồn phòng ngự chủ thần khí?" Bái Ách nhìn về phía Bối Bối.

"Ách......" Bối Bối buồn bực lắc đầu." Ta có một kiện linh hồn phòng ngự thần khí."

"Không có khả năng! Linh hồn phòng ngự thần khí, tuyệt đối không đỡ được nhạc khúc linh hồn tịch diệt của ta. Của ngươi, tuyệt đối là linh hồn phòng ngự chủ thần khí!" Bái Ách lắc đầu không muốn tin tưởng, giờ phút này, Bái Ách rốt cuộc không có tự tin như trước, hắn nhìn chằm chằm Bối Bối, "Ngươi như thế nào sẽ có linh hồn phòng ngự chủ thần khí? Ngươi là chủ thần sứ giả?"

Bối Bối lắc đầu.

"Linh hồn phòng ngự chủ thần khí? Gia gia nói, là linh hồn phòng ngự thần khí a." Bối Bối có chút khó hiểu.

Lâm Lôi chỉ đơn giản nghĩ, bất kể là linh hồn phòng ngự thần khí, hay là linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Chỉ cần Bái Ách đối với Bối Bối không có biện pháp. Mặc dù Bái Ách rất đáng sợ. Giết một trong ba người Lâm Lôi, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng, phỏng chừng rất dễ dàng.

Nhưng là muốn giết Bối Bối, lại không làm được!

Bối Bối vật chất phòng ngự, linh hồn phòng ngự đều đạt tới cực hạn dị thường.

"Truyền thuyết, Huyết phong chủ thần có ban cho Bối Lỗ Đặc một kiện linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Không nghĩ tới, hắn dĩ nhiên chuyển cho ngươi." Bái Ách cười lạnh đứng lên, mọi người đều nói Bối Lỗ Đặc có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, nhưng là Bái Ách hiện tại cho rằng, Bối Lỗ Đặc đem linh hồn phòng ngự chủ thần khí chuyển cho Bối Bối.

"Này, ngươi còn muốn làm gì. Giết không được Bối Bối, còn không đi ?" Lôi Tư Tinh hừ giọng nói.

Bái Ách hít sâu một hơi, khôi phục bình tĩnh.

"Giết không được hắn, ta đem hắn ném vào không gian loạn lưu!" Bái Ách lạnh lùng nói, đồng thời hai tay duỗi, cả người trôi nổi tại giữa không trung, đồng thời lấy thân thể hắn trung tâm, một dải năng lượng màu xanh nhạt vươn dần ra, bay thẳng đến chỗ Bối Bối.

"Ném vào không gian loạn lưu trung khứ?" Lâm Lôi cũng chấn kinh.

"Rống"

Lôi Tư Tinh đột nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ đầy phẫn nộ, chỉ thấy phía sau Lôi Tư Tinh cũng hiện lên một hư ảnh quái thú khổng lồ. Quái thú này sau lưng có108 cái gai, đối với quái thú này Lâm Lôi rất quen thuộc, đúng là bộ dáng tử tinh ấu thú khi trước.

Nhất thời, từ 108 cái gai bạo phát ra quang mang màu đen của chủ thần lực quanh cơ thể Lôi Tư Tinh.

Lấy Lôi Tư Tinh làm trung tâm, đem Lâm Lôi, Bối Bối, Lôi Hồng ba người tất cả đều bao vây ở bên trong, hình thành một cái màu vòng tròn màu đen giống như cái kén, từ cái kén màu đen này phảng phất như vẫn thấy vài tia sáng màu tím.

"Tử tinh bích chướng!" Bái Ách nhướng mày.

Tử tinh không gian chỉ là thiên phú tuyệt chiêu của Lôi Tư Tinh, không tính là thần thông. Thần thông phải tiêu hao đại lượng linh hồn lực ! Tử tinh bích chướng này mới là thiên phú thần thông của Lôi Tư Tinh! Một chiêu này thi triển ra. Bái Ách cũng không có biện pháp phá vỡ tử tinh bích chướng này.

Nhưng là, tử tinh bích chướng sớm muộn cũng tiêu tán, chỉ là xem Lôi Tư Tinh kiên trì được bao lâu.

"Lôi Tư Tinh, xem ra ngươi nhất quyết phải bảo vệ phệ thần thử này." Bái Ách lạnh lùng nói," Tốt lắm, ta thừa nhận, Phệ thần thử này sử dụng chủ thần lực, ta không có biện pháp giết hắn. Bất quá...... Chờ chủ thần lực dật tán hết. Ta cũng không tin hắn có thể đỡ một kiếm của ta. Mà ta tin tưởng, ngươi căn bản không kịp đỡ đòn cho hắn."

Lâm Lôi nhướng mày.

Bái Ách nói rất có đạo lý, Bối Bối mặc dù cũng sử dụng chủ thần lực, nhưng là chủ thần lực liên tục dật tán. Không bao lâu, tựu tiêu tán hết.

Bối Bối phòng ngự cường đại, nhưng lúc hắn sử dụng chủ thần lực, trúng một kiếm, cũng là dựa vào đầu khớp xương cứng rắn ngăn trở.

Đến khi Bối Bối một khi không còn chủ thần lực, mà Bái Ách lại có thể khống chế hoàn mỹ chủ thần lực, không có lãng phí. Có thể kiên trì thật lâu. Đến lúc đó lại công kích, Bối Bối chống đỡ được sao?

"Lão đại! Ta cắn nuốt nhiều năm như vậy, nhưng số lượng thần cách cắn nuốt còn chưa đủ nhiều, đầu khớp xương không cứng rắn bằng gia gia. Nếu như không dùng chủ thần lực. Mà Bái Ách lại sử dụng chủ thần khí cùng chủ thần lực, ta sợ đầu khớp xương cũng không kháng được một kiếm kia." Bối Bối vội vàng truyền âm nói.

Lâm Lôi đáy lòng cũng nóng nảy.

Chủ thần lực của Bối Bối, liên tục dật tán. Mà Bái Ách thì sao ? Bên ngoài thân không một tia dật tán. Làm sao so sánh được ?

Lôi Tư Tinh trừng mắt, "Vậy ư, ngươi so với ta, ai nhiều chủ thần lực hơn ?"

Bái Ách sửng sốt.

Lôi Tư Tinh quay đầu hướng Lâm Lôi, Bối Bối cười:" Lâm Lôi, Bối Bối, các ngươi gia nhập tiểu đội của ta. Ta cũng quên một việc. Các ngươi nếu đã là thành viên tiểu đội. Ta với tư cách đội trưởng. Cũng muốn đối xử công bình." Vừa nói Lôi Tư Tinh vung tay, lưỡng đạo tử quang phân biệt bay về phía Lâm Lôi cùng Bối Bối.

Lâm Lôi cùng Bối Bối lập tức đón lấy.

Lâm Lôi cúi đầu nhìn, trong tay là một cái bình ngọc do tử tinh điêu khắc mà thành. Loại bình này, mặc dù tinh xảo, nhưng cũng rất quen thuộc với Lâm Lôi. Lúc trước tại Ngọc Lan đại lục, binh lính bình thường lúc tác chiến đều là mang theo đựng nước.

"Bình nước sao ?" Lâm Lôi trong lòng nghi hoặc.

Lâm Lôi dụng thần thức xuyên qua lớp vỏ tử tinh, thăm dò bên trong bình. Nhất thời Lâm Lôi sợ đến ngây người.

"A. Hủy diệt chủ thần lực? Này, một bình?" thanh âm Bối Bối kinh hô vang lên.

Lâm Lôi cũng sợ ngây người.

Hắn cũng phát hiện. Chất lỏng trong bình là Hủy diệt chủ thần lực, đầy một bình!

"Các ngươi nhận đi, thiếu gia hắn cũng cho ta một bình." Lôi Hồng mở miệng nói.

Lâm Lôi, Bối Bối kinh ngạc địa nhìn về phía Lôi Tư Tinh.

Lôi Tư Tinh cười phất tay: "Cứ việc nhận đi , không phải chỉ là hủy diệt chủ thần lực sao ? Mẫu thân ta còn nhiều mà, cả một hồ luôn. Ta cũng chỉ lấy vài bình mà thôi. Ta nguyện ý cho các ngươi. Các ngươi cứ nhận đi, Tử kinh quân quân nhân còn có tiền lương, các ngươi là đội viên tiểu đội của ta, cái này cũng xem như tiền lương đi." Lôi Tư Tinh với thân phận là con của chủ thần, cũng không để ý nhiều loại việc này.

Chủ thần vốn có ước định, chủ thần khí chỉ có thể ban cho một kiện, nhưng ban cho bao nhiêu chủ thần lực thì không hạn chế.

"Một bình ?" Lâm Lôi cảm thấy đầu có chút mê muội.

Chủ thần lực, được tính theo đơn vị giọt.

"Một bình chủ thần lực ? Rốt cuộc có bao nhiêu giọt?" Lâm Lôi cũng không tưởng tượng được.

Bái Ách kia cũng có chút đau đầu, lão thiên a, hắn đúng là đại viên mãn thượng vị thần thật. Nhưng là chủ thần nhiều nhất cho hắn một ít chủ thần lực, chung quy không có khả năng giống như con mình, làm ra một cái hồ lớn, tùy tiện để con mình dùng." Dù sao, chủ thần lực có thể so với con của chủ thần sao ? " Bái Ách bất đắc dĩ.

Lôi Tư Tinh vuốt cái mũi nói: "Bái Ách, dù sao thần phân thân của ta đã đem tin tức này nói cho mẫu thân ta biết. Mẫu thân mặc dù tạm thời không tới. Nhưng chắc chăn sẽ an bài người nào đó lại đây . Phỏng chừng sau một quãng thời gian, mẫu thân ta sẽ tự mình chạy tới vị diện chiến trường này."

Chủ thần bình thường không nhúng tay vào chuyện của thượng vị thần.

Nhưng là con mình gặp nguy hiểm, chủ thần ra tay cũng là bình thường.

Các chủ thần cũng không giống nhau, nếu là nhân loại bình thường trở thành chủ thần, có lẽ con cái có cả đám, không quá coi trọng. Nhưng Tử kinh chủ thần cũng là thần thú, nên cũng cực kỳ đặc thù. Cũng chỉ có một người con.

"Hô." Bái Ách lắc đầu cười khổ.

"Phệ thần thử này phòng ngự đích xác cường đại, ta giết không được hắn cũng không tính là mất thể diện. Ít nhất ta đã hết sức. Áo Tạp La Uy Nhĩ kia cũng không nói gì được." Bái Ách liếc nhìn Lôi Tư Tinh bốn người một cái, thân hình vừa động, trực tiếp rời đi.

Lâm Lôi, Bối Bối đều nắm bình chủ thần lực, nhìn Bái Ách rời đi.

"A, cuối cùng đi." Lôi Tư Tinh thở phào một hơi," Đại viên mãn thượng vị thần a, ta chỉ sợ người này nổi điên. May mắn bị ta hù dọa đi." Lôi Tư Tinh kỳ thật cũng rất lo lắng, nếu như Bái Ách nổi điên, giết bọn họ. Lúc đó hắn muốn khóc cũng không kịp. Bái Ách cũng nhiều nhất trốn đến vật chất vị diện, vĩnh viễn không tới thần vị diện, chí cao vị diện.

zerokavn vẫn chưa có mặt trong diễn đàn Thăng/Bớt điểm cho zerokavn Thông Báo Nội Dung Xấu Trả Lời Với Trích Dẫn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ban#long