q19c48-c50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48: Cái chết của Lâm Lôi

Dịch: Ylan

Nguồn: TT

Bấm vào đây để xem nội dung.

________________________________________

thay đổi nội dung bởi: ylan, hôm nay lúc 12:44

Chương 48: Cái chết của Lâm Lôi

Dịch: Ylan

Nguồn: TT

Bấm vào đây để xem nội dung.

________________________________________

thay đổi nội dung bởi: ylan, hôm nay lúc 12:44 AM

Chương 48: Cái chết của Lâm Lôi

Dịch: Ylan

Nguồn: TT

Bấm vào đây để xem nội dung.

Mã Cách Nỗ Tư, thân là đại viên mãn thượng vị thần, phạm vi thần thức rất rộng, vượt xa thống lĩnh cấp bậc. Nhưng nếu nói về khoảng cách, thì vẫn không thể so với khi dùng chủ thần lực. Đặc biệt là với đại viên mãn thượng vị thần, khi dùng chủ thần lực sẽ đem phạm vi tra xét mở rộng đến một mức kinh người.

"Nguyên là ở chỗ này" Mã Cách Nỗ Tư đang lúc phi hành trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

"Vù" Mã Cách Nỗ Tư lập tức chui xuống nền đất.

Chứng kiến cảnh này ở xa, Bối Bối hai tay nắm chặt, đôi mắt đỏ rực, hai chân vô lực quỳ gối trên mặt đất hoang, thầm than trong lòng :"Lão Đại, Lão Đại. Ngươi nhất định phải sống. Ngươi còn nói muốn tu luyện đạt tới đỉnh cao, ngươi ngàn vạn lần cũng không thể chết như thế"

Lôi Tư Tinh lúc này đã thoát khỏi trói buộc, phát hiện ra Lôi Hồng thân đang lâm tử cảnh: "Lôi Hồng" Lôi Tư Tinh nổi giận gầm một tiếng, thân thể Lôi Tư Tinh lăng không thành một vòng cung, trong tay nắm chặt cây trường thương màu tím, toàn lực phóng ra.

"Véo" Vầng hắc quang màu tím xé rách nền trời, như một ảo ảnh bắn nhanh về phía Thiết Cách Ôn.

"Sao?" Thiết Cách Ôn cấp thời phải đình chỉ đòn công kích cuối cùng lên Lôi Hồng, vội quay ra ngăn cản chiêu thương phóng tới.

"Choang" Thiết Cách Ôn thân thể bắn mạnh về phía sau, nhưng cũng không mảy may thương tích.

"Ngươi mơ tưởng sát tử Lôi Hồng đi" Lôi Tư Tinh lao tới, căm tức nhìn Thiết Cách Ôn. Thiết Cách Ôn lúc này lại nhàn nhã nhìn Lôi Tư Tinh, cười nói : " Lôi Tư Tinh, ngươi muốn bảo vệ tên Lôi Hồng này? Ùm, cho là ngươi bảo vệ thì ta không giết được Lôi Hồng đi. Nhưng không sao, vô dụng thôi, Mã Cách Nỗ Tư muốn giết, ngươi ngăn được sao" Lôi Tư Tinh làm sao không rõ, một khi Mã Cách Nỗ Tư trở về, Lôi Hồng coi như xong đời.

"Lôi Hồng, ngươi trốn mau" Lôi Tư Tinh gấp gáp truyền âm :" Chạy càng xa càng tốt, tốt nhất là vượt qua tinh hà, về chiến trường vị diện phía bên kia"

"Hảo" Lôi Hồng cũng không nói nhảm, thân thể lập tức thu nhỏ lại, cực tốc hướng tinh hà chạy đi.

"Sao?" Thiết Cách Ôn muốn cản lại, nhưng Lôi Tư Tinh đã chặn trước người hắn.

"Hừ, hắn trốn không thoát đâu" Thiết Cách Ôn cười lạnh, Ô Mạn cũng đã tới bên cạnh Thiết Cách Ôn. Ô Mạn và Thiết Cách Ôn hai người liên thủ, một điểm cũng không sợ Lôi Tư Tinh và Bối Bối.

Lâm Lôi lúc này đang cực tốc đào tẩu.

"Chạy xa thế này, hắn chắc đuổi không kịp. Nhưng bất quá dùng chủ thần lực tra xét, thì thật phiền toái" Lâm Lôi trong lòng tự nhủ: "Nhưng thế nào lại có đến hai đạo chủ thần lực tra xét ta?" Lâm Lôi đáy lòng thấy khó hiểu. Trong tình huống dùng chủ thần lực, Lâm Lôi tự nhiên cũng có thể dễ dàng phát hiện thần thức dò xét của người khác.

"Lâm Lôi, ngươi trốn không thoát đâu" Một đạo thanh âm vang lên trong đầu Lâm Lôi

Lâm Lôi biến sắc:" Mã cách nỗ tư!"

Sử dụng chủ thần lực, Lâm Lôi cũng phát hiện ra sự tra xét của Mã Cách Nỗ Tư.

"Một đạo chủ thần lực là Mã Cách Nỗ Tư, còn đạo còn lại ở đâu ra chứ?" Lâm Lôi đáy lòng thầm thắc mắc.

Ngay lúc này một đạo thanh âm khác vọng tới trong đầu Lâm Lôi: "Ngươi mau quẹo trái, hướng về phía trái cực tốc chạy thẳng" Lâm Lôi ngẩn ra, thanh âm này dĩ nhiên của Thanh Hoả. Hiển nhiên là Thanh Hoả cũng đang dùng chủ thần lực tra xét đến, hướng tới hắn dùng thần thức truyền âm. Nghe thấy thanh âm của Thanh Hoả, hy vọng trong lòng Lâm Lôi tăng lên rất nhiều.

"Hết sức cẩn trọng, gã đại viên mãn kia khoảng cách dường như rất gần ngươi. Khoảng cách giữa ta và ngươi xa hơn nhiều. Mau rẽ trái" Thanh Hoả lo lắng truyền âm.

Lâm Lôi không chút do dự, liền hướng về bên trái cực tốc lao đi.

Mà lúc này Thanh Hoả cùng với Mã Nỗ Cách Tư, cũng thông qua chủ thần lực thần thức, trao đổi với nhau:

"Dừng lại, Mã Cách Nỗ Tư, bỏ qua Lâm Lôi đi" Thanh Hoả nói

"Không có chuyện đó" Mã Cách Nỗ Tư không chần chừ một giây, giống như trước cực nhanh đuổi theo Lâm Lôi. Tốc độ của hắn nhanh hơn Lâm Lôi rất xa. Thanh Hoả phát hiện ra, khoảng cách giữa Mã Cách Nỗ Tư và Lâm Lôi đang không ngừng thu hẹp. Điều này khiến Thanh Hoả rất lo lắng. Chính hắn cũng khó tới kịp.

"Người ta muốn giết, ai cũng không ngăn được" Mã Cách Nỗ Tư không hề nể mặt Thanh Hoả.

Đại viên mãn cường giả, không hề sợ đại viên mãn khác. Mặc dù bọn họ đều mạnh mẽ, nhưng hoàn toàn không thể làm gì được nhau. Còn chủ thần.. trừ khi thực cần thiết, nếu không sẽ không can thiệp vào tranh chấp giữa các thượng vị thần.

Lúc này thần thức linh hồn của Lâm Lôi tỏa ra vô hình vô ảnh, với phạm vi bao trùm khi dùng chủ thần lực, dễ dàng phát hiện Mã Cách Nỗ Tư: "Không xong, khoảng cách giữa ta với hắn chỉ còn ba dặm. Thanh Hoả đâu rồi?" Phúc tán chừng năm mươi dặm phạm vi, nhưng lại không phát hiện được Thanh Hoả.

Lâm Lôi nóng nảy.

Mặc dù Lâm Lôi sẵn sàng đón nhận cái chết, nhưng cũng không dễ gì khoanh tay.

"Hai dặm" Lâm Lôi nhận rõ, đối phương dùng tốc độ kinh người đang không ngừng tới gần: "Còn một dặm"

Năm trăm thước khoảng cách, bằng vào tốc độ của Mã Cách Nỗ Tư, cho dù tại hắc thạch không gian, cũng có thể trong thời gian ngắn đuổi theo chính mình. Lâm Lôi nghiến răng: "Không còn cách nào khác, đành phải vậy thôi" Thanh Hoả hiển nhiên khoảng cách vẫn còn quá xa, vẫn đang chạy tới. Lâm Lôi chỉ có thể nghiến răng, nhằm xuống phía dưới lao tới.

"Sao, tìm chết?" Mã Cách Nỗ Tư cười lạnh nhạt, tốc độ vẫn không một chút suy giảm.

Tại vị diện chiến trường, càng sâu dưới nền đất lại càng nguy hiểm. Đến một độ sâu nhất định sẽ gặp phải khe nứt không gian. Ở địa phương đó, thì ngay cả đại viên mãn cũng phải dè chừng. Một khi đột nhiên bị khe nứt cuốn vào không gian loạn lưu, sẽ bị hãm trong đó. Đây vốn là một chuyện rất đáng sợ.

Lâm Lôi làm như vậy, đó muốn vào tử địa để cầu đường sống!

" Ba trăm thước, hai trăm thước, một trăm thước......" Lâm Lôi cảm giác rõ, dù ở trong phạm vi của hắc thạch không gian, Mã Cách Nỗ Tư cũng đang kịch liệt tới gần.

"Vụt" Lâm Lôi thân thể hướng xuống phía dưới vọt tới.

"Vèo" Đột nhiên, một khe nứt không gian xẹt ngang cách đó vài thước, một khoảng đất đá liền tiêu biến.

"Tới rồi" Lâm Lôi đã biết, đã tới giới hạn, đồng thời thần thức dùng chủ thần lực của Lâm Lôi cũng đã phát hiện, bên dưới một trăm thước, khe nứt không gian càng thêm nhiều.

"Có bản lãnh thì xuống nữa đi" Một âm thanh chế nhạo vang lên.

Thần thức của Lâm Lôi, phát hiện ra Mã Cách Nỗ Tư đã ở ngay phía trên mình chừng hai mươi thước. Lúc này, Lâm Lôi đột nhiên vừa sợ vừa mừng: "Thanh Hoả". Khoảng cách từ Thanh Hoả đến đây cũng chỉ còn khoảng mười dặm. Khi Lâm Lôi chạy, Mã Cách Nỗ Tư đuổi theo, là hướng về phía đó. Mà thời gian Mã Cách Nỗ Tư đuổi theo cũng tự nhiên hao phí không ít.

Còn Lâm Lôi với Thanh Hoả, ngược hướng phi hành, tất nhiên sẽ nhanh hơn.

"Tốc độ thật nhanh" Mã Cách Nỗ Tư cũng phát hiện ra tốc độ đáng sợ của Thanh Hoả: "Tựa hồ so với ta còn nhanh hơn một bậc" Mã Cách Nỗ Tư nhất thời nhận ra, người đến thực lực rất đáng sợ.

"Dù thế, đã không còn kịp rồi"

Mã cách nỗ tư lạnh lùng nhìn Lâm Lôi bên dưới, liếc mắt một cái.

"Lâm Lôi, dường như có một kẻ giống như đại viên mãn cường giả tới cứu ngươi. Nhưng bất quá, không còn kịp rồi. Để tỏ sự tôn trọng hắn, ta sẽ khiến ngươi chết dưới đòn mạnh nhất của ta" Mã Cách Nỗ Tư truyền âm nói, đồng thời trên tay hắn cũng xuất hiện một quang cầu trong suốt. Trong quang cầu này, bỗng nhiên nở ra một đoá hoa sen.

Lâm Lôi không dám xuống sâu thêm, mà cực nhanh chạy trốn, muốn kéo dài khoảng cách với Mã Cách Nỗ Tư.

" Dừng tay!" Thanh hỏa quát.

" Hừ." Mã cách nỗ tư là hừ lạnh một tiếng.

" Vèo!"

Khối quang cầu trong suốt giống như một lằn chớp, tốc độ so với tốc độ phi hành của Mã Cách Nỗ Tư nhanh hơn hàng trăm lần. Lâm Lôi vừa di động chưa được nửa thước, thì khối quang cầu trong suốt kia đã trực tiếp đánh vào thân hình Lâm Lôi. Khối quang cầu trong suốt này chui luôn vào óc Lâm Lôi.

" Biến!" Lâm Lôi sử dụng chủ thần lực, điên cuồng công kích khối cầu trong suốt.

Khối quang cầu nhanh chóng bành trướng, bao phủ toàn bộ phòng ngự chủ thần khí tàn khuyết của Lâm Lôi, rồi sau đó phá nát chỗ khuyết khẩu, rồi đoá hoa sen kia nhảy vào linh hồn Hải Dương của Lâm Lôi.

Giống như một toà thiên thạch lao xuyên qua bọt nước.

Linh hồn lực của Lâm Lôi, căn bản không cách nào ngăn cản.

Đoá hoa sen trong suốt quay tròn tại chỗ, phát ra hào quang chói mắt, giống như ánh mặt trời chiếu rọi linh hồn hải dương của Lâm Lôi, rồi nhanh chóng bắn vọt về phía linh hồn bổn tôn Lâm Lôi, cùng với linh hồn của ba thần phân thân. Lâm Lôi liều mạng khống chế chủ thần lực kháng cự, nhưng chỉ giống như trứng chọi đá, căn bản không cách nào khiến đối phương rung chuyển dù chỉ một chút.

Đoá sen quay tròn, bắn ra hàng nghìn hàng vạn tia quang mang. Bao trùm bốn linh hồn trong cơ thể Lâm Lôi.

"Phụ thân, Da Lỗ Lão Đại, Kiều Trì lão nhị... cả Địch Lị Á ca ca ngươi cũng sẽ trở về, ta không khiến các ngươi thất vọng" Tại thời khắc cuối cùng, một ý niệm sinh ra trong đầu Lâm Lôi. Khoé miệng Lâm Lôi có chút nhếch lên, lộ vẻ tươi cười, rồi sau đó ý thức liền hoàn toàn tiêu biến.

Đại viên mãn thượng vị thần, dù là phong hệ đại viên mãn thượng vị thần Bái Ách, khi dùng linh hồn công kích cũng đã có thể khiến Lâm Lôi vô tri vô giác không thể phản kháng. Mà lúc này, vận mệnh đại viên mãn thượng vị thần Mã Cách Nỗ Tư ra tay, lại dựa vào chủ thần lực thi triển một tuyệt chiêu tối hậu.

Nếu như thế mà Lâm Lôi vẫn chống lại được, hoá ra đại viên mãn thượng vị thần cũng chỉ là hữu danh vô thực sao.

"Muốn trốn sâu xuống đất, định tìm đường sống trong chỗ chết?" Mã Cách Nỗ Tư nhìn Lâm Lôi đang nằm phía xa trong bùn đất, không còn một chút sinh cơ, ngoài thân vẫn dật tán chủ thần lực: "Cái cách này, nếu dùng với công kích vật chất cường giả thì còn có thể hữu dụng. Nhưng với linh hồn công kích cường giả thì vô dụng thôi"

Linh hồn công kích, hoàn toàn có thể đánh từ cự ly xa.

Cho dù có trốn sâu xuống lòng đất vị diện chiến trường, cũng trốn không thoát.

"Sao?" Mã Cách Nỗ Tư đột ngột nhìn về phía cách đó không xoa.

"Vèo vèo" đất đá xung quanh bỗng chống tiêu biến, thân hình Lâm Lôi cũng lững lờ nổi lên, một thân ảnh vận đạo bào trắng thình lình xuất hiện bên cạnh Lâm Lôi, rồi sau đó nâng Lâm Lôi lên.

" Ân?" Thanh hỏa khẽ cau mày.

"Hôm nay thật là gặp một đại viên mãn?" Mã Cách Nỗ Tư nhướng mày nhìn Thanh Hoả.

Thanh Hoả chỉ hừ lạnh một tiếng, thân thể vọt lên, Đất đá trên đường tiến của hắn đều đốt hoá thành hư vô.

"Có ý tứ" Mã Cách Nỗ Tư cũng phóng lên theo. Lúc này, Ô Mạn và Thiết Cách Ôn cũng đang cực tốc chạy tới. Bọn họ bốn người đều sử dụng chủ thần lực, tự nhiên cũng nhận ra sự tồn tại của Thanh Hoả.

"Thanh Hoả, là Thanh Hoả" Bối Bối đáy lòng có một tia hy vọng.

Nhưng chỉ thoáng chốc, khi Lâm Lôi thống khổ dưới đòn tập kích, Bối Bối cảm nhận rõ linh hồn Lâm Lôi đang suy yếu cực nhanh. Thượng vị thần linh hồn vốn rất mạnh. Trong sự cảm ứng của Bối Bối, bình thường vốn giống như mặt trời chói mắt, thế nhưng linh hồn khí tức của Lâm Lôi kịch liệt suy yếu, cho đến khi .....

Không cách nào phát hiện!

Nước mắt Bối Bối lặng lẽ rớt xuống.

"Aaaaaaa" Bối Bối thống khổ muốn thét vang, nhưng thét cũng không ra tiếng.

Lôi Tư Tinh ở bên cạnh thấy thế, biết tình thế không ổn. Hơn nữa hắn dùng chủ thần lực tra xét, cũng phát hiện ra trên người Lâm Lôi không còn một chút hơi thở.

"Chết rồi sao?" Lôi Tư Tinh sửng sốt "Không, không thể như thế"

Lôi Tư Tinh và Bối Bối cực nhanh lao tới, cả hai nhanh chóng thấy một người áo trắng xa xa, còn thân hình Lâm Lôi đang nằm trên mặt đất, không còn một chút hơi thở. Chủ thần lực cũng đã tiêu tán hết. Mã Cách Nỗ Tư lúc này cũng lạnh nhạt đứng gần một bên.

"Mã Cách Nỗ Tư" Bối Bối hai mắt đỏ ké, nước mắt chảy xuống, gào rít "Ngươi nhớ kỹ, ta nhất định sẽ giết ngươi, nhất định giết"

" Ta đợi ngươi." Mã cách nỗ tư lạnh nhạt cười.

Giết đại viên mãn? Nếu như đại viên mãn muốn chạy trốn, dù chủ thần cũng không dám chắc có thể mười phần giết chết một đại viên mãn cường giả.

" Chúng ta đi thôi." Mã cách nỗ tư lạnh nhạt nói.

Ô mạn, Thiết Cách Ôn hai người khẽ gật đầu. Mã Cách Nỗ Tư mang theo Ô Mạn, Thiết Cách Ôn cùng rời đi. Đột nhiên hắn quay đầu nhìn Thanh Hoả: "Ngươi tên là gì?"

"Ngươi không xứng để biết" Thanh Hoả lạnh nhạt trả lời.

Mã Cách Nỗ Tư nhướng mày, hừ lạnh, mang theo Ô Mạn, Thiết Cách Ôn rời đi. Không còn một chút hơi thở. Thanh Hoả đứng ở một bên, Lôi Tư Tinh, Bối Bối cùng bay đến. Lôi Tư Tinh nói với vẻ không thể tin: "Không thể như thế, hắn không thể chết như vậy a. Hắn có địa hồn thạch của mẫu thân ta, sao có thế chết dễ như thế?"

Bối Bối đến gần Lâm Lôi, rồi đột nhiên phát hiện ra "Sao? Là linh hồn của Lão Đại"

Khoảng cách tới càng gân, Bối Bối càng mơ hồ cảm nhận sự tồn tại của linh hồn Lâm Lôi. Chỉ là hơi thở Lâm Lôi rất yếu ớt, yếu ớt đến cực hạn. Cho dù với Bối Bối vốn có linh hồn tương thông, mà cũng phải đến gần sát, mới có thể miễn cưỡng cảm ứng được một tia.

"Lão đại không chết" Bối Bối vừa sợ vừa mừng nói.

"Ta đã điều tra qua" Thanh Hoả lắc đầu thở dài: "Lâm Lôi hiện tại chưa chết thực sự, nhưng linh hồn hắn như ngọn đèn trước gió, tuỳ lúc có thể tắt. May vẫn còn hồn thạch không ngừng tiêu hao năng lượng duy trì tia sinh cơ cuối cùng cho hắn, nếu không đã sớm chết"

---------------*-----------------

________________________________________

thay đổi nội dung bởi: ylan, hôm nay lúc 12:44 AM.

________________________________________

Tập 19 Thuế biến

Chương 49 Sanh tử một lằn ranh

Dịch: Ylan

Nguồn: TT

Bấm vào đây để xem nội dung.

"Hồn thạch giữ lại một tia sinh cơ?" Bối Bối hấp tấp hỏi dồn.

Thanh Hoả khẽ gật đầu: "Đây thực ra cũng không phải là chuyện gì đại bí mật. Theo truyền thuyết về tử kinh chủ thần, chính là do tử tinh sơn mạch dưỡng dục mà thành" Vừa nói Thanh Hoả vừa nhìn về phía Lôi Tư Tinh.

Lôi Tư Tinh cũng không ngại ngùng, gật đầu nói: "Đúng, đấy là sự thật. Tử tinh sơn mạch đích thực đều ẩn chứa linh hồn năng lượng. Toàn bộ tử tinh sơn mạch về sau đản sinh ra tử tinh thần thú, về phương diện linh hồn tự nhiên cường hãn. Chính bản thân tử tinh thần thú sau này cũng có khả năng sinh ra năng lượng tinh hoa - là hồn thạch. Muốn hình thành lên hồn thạch, thật vô cùng gian nan, cũng chính là bảo bối quí trọng nhất của Tử tinh thần thú. Giống như ta, tuy có khả năng sản sinh được một viên hồn thạch, nhưng đó chính là vật bảo mệnh của ta. Đương nhiên không thể cấp cho người khác"

"Mẫu thân ta vốn là chủ thần, dùng chủ thần lực ngưng tụ thành, phải qua vô số thời gian mới có thể làm ra một, hai khoả hồn thạch" Lôi Tư Tinh cảm thán thở dài: "Hồn thạch này, chính là vật bảo bối hộ thể tuyệt đối của linh hồn. Nếu là chủ thần công kích, nó cũng không thể hỗ trợ. Một khi có hồn thạch, bất kể thượng vị thần linh hồn công kích, đều không còn đáng sợ nữa"

Lôi tư tinh nói xong nhìn về phía Lâm Lôi.

Bối bối cũng hiểu được .

Tử tinh thần thú, chính là tinh hoa của tử tinh sơn mạch sinh ra. Mà hồn thạch, lại chính là năng lượng tinh hoa của tử tinh thần thú. Một viên hồn thạch, so với tử tinh thông thường quý giá cấp cả triệu vạn lận. Năng lực hoàn toàn có thể tưởng tượng.

"Vậy với Lão Đại thì thế nào?" Bối Bối lo lắng hỏi gấp

"Lâm Lôi hắn...." Lôi Tư Tinh nói có phần bất đắc dĩ: "Ài, Mã Cách Nỗ Tư kia thân là vận mệnh đại viên mãn, về mặt linh hồn hắn là siêu mạnh. Lại còn vận dụng chủ thần lực để thi triển tuyệt chiêu. Uy lực đó, đã đạt tới cực hạn của thần cấp. Dù là hồn thạch" Lôi Tư Tinh cũng có chút không tin tưởng.

Hồn thạch, vốn được cho là cực kỳ lợi hại. Nhưng lần này đối thủ cũng quá cường hãn.

"Lâm Lôi lần này, tình huống rất không xong" Thanh Hoả nghiêm trang nói: "Mã Cách Nỗ Tư kia dùng công kích linh hồn, đã công kích thấu vào sâu bốn đại linh hồn phân thân. Năng lượng của hồn thạch, cũng là liên tục cầm cự, khiến linh hồn Lâm Lôi không hoàn toàn hoá diệt. Tình huống này, rất nguy hiểm, thực rất nguy hiểm"

Hôn mê, vô thức.

Trong trí nhớ của Bối Bối, tình huống này trước đây Địch Lị Á đã từng gặp phải, mà Áo Lợi Duy Á cũng từng lâm vào.

"Địch Lị Á cùng Áo Lợi Duy Á ngày trước đều bị thế này, bọn họ sau đều sống lại" Bối Bối liền nói: "Hơn nữa Áo Lợi Duy Á, chính bởi lần hôn mê đó, mà sau linh hồn thành biến dị"

Thanh Hoả lắc đầu thở dài: "Địch lị Á lần trước, ta cũng biết, nhưng hung thủ vốn chỉ là một kẻ thậm chí chưa đạt tới thống lĩnh trình độ, chưa thể coi là một cường giả quy tắc sanh mệnh. Nhưng với Lâm Lôi lần này, xuống tay lại chính là Mã Cách Nỗ Tư. Có thể nói thế này... về phương diện linh hồn công kích, thượng vị thần không ai vượt qua được Mã Cách Nỗ Tư, nhiều nhất cũng chỉ ngang với hắn mà thôi"

"Xuống tay thì dễ, chữa trị lại rất khó. Mã Cách Nỗ Tư ra chiêu, không ai có thể cứu" Thanh Hoả lắc đầu.

"Thế chủ thần thì sao?" Bối Bối vội hỏi.

"Vô ích thôi" Lôi Tư Tinh lắc đầu: "Thực ra chủ thần, so với thượng vị thần lợi hại, cũng chính là ở chủ thần ý niệm, chủ thần năng lực quá cường hãn. Ở điểm này chủ thần là vô địch. Nhưng nếu tính về phương diện pháp tắc huyền ảo, chủ thần chưa chắc đã vượt qua được đại viên mãn"

Mẫu thân Lôi Tư Tinh vốn là chủ thần, Lôi Tư Tinh hiểu rất rõ ràng.

Các chủ thần, đều là muốn nghiên cứu pháp tắc huyền ảo.

Muốn chính thức thành thần, vốn với pháp tắc huyền ảo không thực có liên quan. 77 vị chủ thần, thực sự đạt tới đại viên mãn, đều là cực ít. Nhưng dù sao, thực lực chủ thần đều vượt rất xa đại viên mãn thượng vị thần. Nguyên nhất chính ở chỗ, một người là chủ thần, còn một người là thượng vị thần.

Đây là bản chất cấp độ khác biệt.

Quyền năng của chủ thần, quá manh mẽ. Đây chính là quyền uy do thiên địa ban cho, không thể vượt qua.

"Hơn nữa Mã Cách Nỗ Tư thân là đại viên mãn. Trong đòn công kích, còn có ẩn chứa cả đặc thù uy năng, là uy lực ý chí của đại viên mãn. Mặc dù không so được lợi hại với chủ thần uy năng, nhưng muốn cứu người, không phải so suy lực ai mạnh hơn" Lôi Tư Tinh bất đắc dĩ nói: "Cứu trị linh hồn, sinh cơ rất nhỏ. Hơn nữa Mã Cách Nỗ Tư tu vi đạt đại viên mãn... Căn bản không ai có thể cứu Lâm Lôi"

Bối Bối trong đáy lòng lo lắng vô cùng.

"Thực không cứu được sao?"

Thanh hỏa lắc đầu nói," Trừ phi chí cao thần ra tay. Bất quá chí cao thần là quy tắc biến ảo. Sao có thể vì một người mà ra tay. Đây là chuyện không thể xảy ra."

Bối Bối có chút tuyệt vọng.

"Nhưng lần trước Áo Lợi Duy Á, năm đó cũng hôn mê rất lâu. Rồi hắn sống lại a" Bối Bội vội nói: "Mà lại thành linh hồn biến dị.

" Nhưng nọ vậy Áo Lợi Duy Á, năm đó cũng hôn mê thật lâu. Hắn sống lại a." Bối Bối liền nói," Nhưng lại linh hồn biến dị."

"Đúng thế, trong tình huống hôn mê thế này, có thể phát sinh linh hồn biến dị" Thanh Hoả không khỏi cười khổ: "nhưng Bối Bối ngươi hẳn cũng biết... Lâm Lôi hôn mê sâu, xác xuất tử vong lại càng cao"

Bối Bối sợ hãi vô cùng.

"Nhưng hôn mê như vậy tại sao linh hồn lại biến dị chứ?" Bối Bối vội vàng hỏi

"Nguyên nhân chân thật ta cũng không rõ lắm" Thanh Hoả lắc đầu nói "Nhưng có một chút cơ sở, chẳng hạn Áo Lợi Duy Á trước khi hôn mê vốn thông thạo hắc ám, quang minh hai loại năng lượng. Một khi hôn mê... Linh hồn hắn biến dị thành công, là có thể dung hợp hai loại năng lượng này. Còn nếu biến dị thất bại, hắn chết chắc"

"Người có linh hồn biến dị ít vô cùng" Thanh Hoả thở dài "Có được hai thần phân thân, cũng chính là sử dụng hai loại năng lượng khác nhau. Còn biến dị linh hồn, sống sót có một vài, nhưng xác xuất thấp đến đáng sợ. Có thể có ba thần phân thân biến dị linh hồn, trong vô số vị diện, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Tại địa ngục cũng chỉ có duy nhất một người"

Thanh Hoả nhìn Bối Bối: "Ngươi nghĩ xem, địa ngục có tất cả bao nhiêu người? Hơn nữa đã tồn tại bao nhiêu năm rồi? Vô số năm qua, mà địa ngục chỉ xuất hiện có một người, có ba thần phân thân mà linh hồn biến dị thành công. Tử vong xác suất cao đến thế nào?"

Bối Bối thân hình run lên.

"Thế nếu có đến bốn cái thần phân thân thì sao?" Bối Bối vô cùng sợ hãi, bởi Lâm Lôi chính là có bốn thần phân thân, Lâm Lôi thông thạo 4 loại pháp tắc huyền ảo.

"Vô số năm qua, vô số vị diện, không có ai có bốn thần phân thân mà vẫn biến dị linh hồn thành công" Thanh Hoả vẻ mặt nghiêm trọng "Sinh tồn xác suất, là không có"

Bối Bối sắc mặt toàn một màu tái nhợt.

"Hôn mê, không nhất định là cứ phải linh hồn biến dị" Lôi Tư Tinh vội an ủi: "Ngươi không phải nói, Địch Lị Á kia đã từng hôn mê sao, nàng sống lại, mà hơn nữa linh hồn cũng không biến dị"

"Đó là bởi vì Địch Lị Á chỉ có một thần phân thân" Thanh Hoả trầm giọng nói "Đương nhiên, có nhiều thần phân thân mà hôn mê, cũng có thể không có linh hồn biến dị. Nhưng số đó cũng là rất ít"

Lôi Tư Tinh không biết nói gì thêm, chỉ có thể cười khổ.

Lâm Lôi trúng chiêu này gồm cả bổn tôn cùng tam đại thần phân thân, duy nhất may mắn thoát nạn cũng chỉ có Hoả hệ thần phân thân đang lưu tại Ngọc Lan đại lục. Nếu như bổn tôn cùng tam đại phân thân xong đời, Bối Bối hiểu rõ, Lâm Lôi cơ hồ không còn cơ hội bước trên đỉnh cao. Bối Bối biết rõ ràng, từ đáy lòng Lâm Lôi là mong muốn tu luyện đến đỉnh cao.

Đây là nguyện vọng đích thực của Lâm Lôi.

Cũng chính thực là nguyện vọng của Đức Lâm Kha Ốc Đặc.

Đức Lâm Kha Ốc Đặc dạy dỗ Lâm Lôi, cũng đồng thời đem tâm nguyện ký thác trên người Lâm Lôi, hy vọng một ngày Lâm Lôi có thể đạt tới đỉnh cao. Đương nhiên lúc đó Đức Lâm Kha Ốc đặc chỉ có mong muốn một ngày nào đó Lâm Lôi đạt tới trình độ võ thần, tương đương với cấp độ của Đại tế ti. Nhưng hiện nay, Lâm Lôi đã vượt quá xa mức đó.

Nhưng dẫu sao, việc theo đuổi đỉnh cao, đã ăn sâu vào lòng Lâm Lôi.

"Vậy, vậy làm sao bây giờ? Bối Bối luống cuống hỏi.

"Không có bất cứ biện pháp gì cả" Thanh Hoả lắc đầu : "Đại viên mãn cường giả tuyệt chiêu, không ai có thể cứu. Chỉ có thể dựa vào chính bản thân Lâm Lôi mà thôi. Nếu Lâm Lôi về mặt linh hồn không biến dị, vậy còn có thể sinh tồn. Nhưng nếu là, một khi linh hồn Lâm Lôi bắt đầu phát sinh biến dị... nếu thế có thể nói hắn phải chết không thể nghi ngờ"

Thanh hỏa thở dài nói.

Có đến tứ đại thần phân thân, linh hồn một khi biến dị... Thành công có thể nói, là con số không.

"Người khác không thành công, Lão đại không nhất thiết là thế" Bối Bối vội nói.

Thanh hỏa khẽ lắc đầu:" Chúng ta hiện tại tìm một địa phương lưu lại. Về phần Lâm Lôi linh hồn biến dị có thành công thành công, hay là thất bại. Xem vào vận mệnh đi."

o0o

Ngọc Lan đại lục vị diện.

Tại Long huyết thành.

Lâm Lôi, làm sao vậy?" Địch Lị Á nhìn Lâm Lôi đang mặc hoả sắc trường bào.

Hoả hệ Lâm Lôi sắc mặt rất khó coi, lắc đầu nói: "Bổn tôn của ta cùng tam đại thần phân thân, đã không còn ý thức" Vốn linh hồn vẫn luôn có khả năng cảm ứng lẫn nhau. Nhưng giờ phút này hoả hệ thần phân thân không phát hiện ra ý thức của bổn tôn cùng các thần phân thân khác, tình huống thật không xong.

" Cái gì!" Địch Lị Á sắc mặt đại biến.

"Ta vừa rồi còn tưởng rằng bổn tôn cùng tam đại thần phân thân đã chết, bất quá, kỳ quái hơn là, chịu một kích tuyệt chiêu của Mã Cách Nỗ Tư, nhưng vẫn chưa chết. Nhưng dù sao, tình huống rất không xong. Bốn linh hồn kia đều rất yếu ớt, tuỳ khắc có thể tan biến" Hoả hệ Lâm Lôi khuôn mặt nghiêm túc. Bổn tôn cùng ba thần phân thân hôn mê, Lâm Lôi tự nhiên vẫn không biết, chính là do hắc thạch đã cố gắng duy trì một tia sinh cơ.

Địch Lị Á sắc mặt tái nhợt. Lo lắng vô cùng.

"Lâm Lôi, bổn tôn của ngươi cùng với ba thần phân thân, sẽ không chết chứ?" Địch lị Á hiểu rõ, đấy đều là đại biểu cho tiền đồ của Lâm Lôi, nếu toàn bộ đã chết, thì hoả hệ thần phân thân tuy còn sống cũng chỉ là một người yếu nhược. Địch Lị Á rất hiểu.... Lâm Lôi có một tâm nguyện, là không bao giờ cam tâm làm người yếu nhược.

"Ta không biết."

Hỏa hệ Lâm Lôi nhắm mắt lại nói." Là sinh. Là tử......" do tình huống ngẫu nhiên mà thôi.

o0o

Lúc này bên trong một ngọn núi hoang.

Lôi Hồng sớm đã được Lôi Tư Tinh dùng chủ thần lực truyền âm để quay về. Thanh Hoả, Bối Bối, Lôi Hồng, Lôi Tư Tinh cả bốn người đều đứng trong phòng, còn Lâm Lôi lúc này nằm yên lặng trên giường, không có một tia hơi thở.

"Bảy ngày ròi, Lâm Lôi một điểm động tĩnh cũng không có" Lôi Tư Tinh cau mày.

"Lôi Lâm tiên sinh, ngươi kiểm tra xem" Bối Bối vội nói.

Trong bốn người, chỉ Thanh Hoả có khả năng kiểm tra linh hồn Lâm Lôi. Dù sao giờ phút này linh hồn Lâm Lôi yếu ớt đến tận cùng, ngay cả so với vong linh linh hồn của một người bình thường cũng không bằng. Chỉ cần một chút bất cẩn, có thể làm linh hồn Lâm Lôi trực tiếp tiêu tán."

"Để ta xem xem"

Thanh hỏa đi vào trong phòng.

"Hy vọng Lão đại sẽ qua khỏi, hy vọng qua khỏi" Bối Bối không ngừng thầm cầu khẩn.

Chỉ chốc lát, thanh hỏa đi ra , nhưng cặp mày nhăn tít lại.

" Làm sao vậy?" Bối Bối vội hỏi.

Thanh hỏa khẽ lắc đầu:"Linh hồn vận mệnh của Lâm Lôi năng lượng đã suy yếu rất nhiều. Mà thể tích của hồn thạch cũng vậy, đã nhỏ đi rất nhiều" Hồn thạch, chính là linh hồn tinh hoa năng lượng của tử kinh chủ thần ngưng tụ mà thành, tiêu hao năng lượng càng nhiều, dĩ nhiên thể tích càng nhỏ.

Khi năng lượng tiêu hao hết, hồn thạch cũng sẽ tiêu biến.

"Hồn thạch nhỏ đi rất nhiều?" Bối Bối cúi đầu, cắn môi, không biết mong muốn cái gì nữa.

Linh hồn chủ thần lực thẩm thấu vào linh hồn sanh mệnh của Lâm Lôi không ngừng suy giảm, mà thể tích của hắc thạch cũng từ từ giảm nhỏ.

Lâm Lôi hôn mê đã năm mươi ngày

Trong động quật

"Vận mệnh chủ thần lực hầu như không còn" Thanh Hoả mặt mũi âu sầu: "Mà hắc thạch cũng chỉ còn một điểm, có lẽ đã kiên trì đến phút cuối cùng rồi. Ta phỏng chừng lực công kích vận mệnh chủ thần lực của Mã Cách Nỗ Tư, ngày hôm nay, cũng sẽ tiêu tán"

Bối Bối nét mặt cũng lo lắng vô cùng.

"Nhưng dù vận mệnh chủ thần lực công kích có tiêu tán, Lâm Lôi liệu có tỉnh lại hay không cũng không thể nói được. Hôn mê như thế này, linh hồn không còn ý thức, vốn không thể nói trước được gì" Thanh hỏa lắc đầu nói.

Bối Bối khẽ gật đầu.

"Mọi người phấn chấn lên một chút, ít nhất Lâm Lôi cũng có hi vọng tỉnh dậy rồi" Lôi Tư Tinh vội cười

"Phải, thức tỉnh có hy vọng." Bối Bối nặng nề gật đầu.

Ngay lúc Lôi Tư Tinh, Bối Bối cả đám người đang chờ đợi, đột nhiên mọi người nhận thấy trong phòng Lâm Lôi có một chút ba động: "Lão đại chẳng lẽ thức tỉnh?" Bối Bối mừng rỡ.

"Chuyện gì xảy ra?" Thanh Hoả là người đầu tiên đi vào phòng.

Cả ba người Bối Bối, Lôi Tư Tinh và Lôi Hồng cũng ngay sau đó theo vào. Trong phòng, Lâm Lôi vẫn nằm bình thản như thế, một tia hơi thở cũng không có.

Nhưng bao quanh thân thể hắn là các sắc thái nguyên tố của thiên địa, gồm màu vàng đất đại địa nguyên tố, màu đỏ của thổ hệ nguyên tố, màu xanh nhạt của phong nguyên tố, màu xanh biếc của thuỷ nguyên tố... Tứ hệ nguyên tố đại lượng bị Lâm Lôi thu hút, vây bọc lấy thân hình Lâm Lôi.

Mặc dù Bối Bối không rõ, lúc Áo Lợi Duy Á hôn mê, có hay không hai loại nguyên tố quấn quanh thân thể, nhưng Bối Bối cũng hiểu được một điểm ---- Lâm Lôi, sợ rằng linh hồn đang biến dị.

" Linh hồn biến dị sao?" Thanh hỏa cũng chưa từng gặp qua cảnh linh hồn biến dị. Thấy cảnh này, hắn cũng chỉ có thể phỏng đoán.

Bối Bối nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi đang hôn mê, nước mắt ràn rụa.

Có được tứ đại thần phân thân mà biến dị linh hồn thành công? Đến nay, còn chưa có đuợc một người nào từng thành công qua.

-----------------*----------------

Tập 19 Thuế biến

Chương 50: Kiên tâm đáng sợ

Dịch: Ylan

Nguồn: TT

Bấm vào đây để xem nội dung.

Gian thạch thất u tĩnh, Lâm Lôi lặng lẽ nằm im, bốn hệ nguyên tố quất quít bao bọc quanh thân thể Lâm Lôi. Cả gian thạch thất, ngoại trừ Lâm Lôi cũng chỉ có một mình Bối Bối. Đám người Thanh Hoả, Lôi Tư Tinh đều tránh không đến làm phiền Bối Bối. Bọn họ đều hiểu rõ, Lâm Lôi và Bối Bối tình cảm quyến luyến rất sâu.

Bối Bối lẳng lặng đứng cạnh thân hình Lâm Lôi, khuôn mặt nhỏ nhắn còn vương dấu lệ.

"Lão đại" Bối Bối cố gắng gượng cười: "Hơn hai ngàn năm qua, trong lòng Bối Bối ta, người ta tâm phục nhất chính là lão đại ngươi. Thật sự, khi còn bé, lúc ta chơi đùa ăn ngủ, nhưng lão đại ngươi vẫn luôn cố gắng tu luyện khắc khổ, không hề nghỉ ngơi. Ta biết lúc đó ngươi cũng là vì phụ thân, rồi lại vì Đức Lâm gia gia. Nhưng cũng vẫn chính là ngươi cũng không hề buông lơi, có phải không?"

"Lại nữa, đoạn đường chúng ta cùng đi, từng gặp biết bao cửa ải tưởng không thể vượt qua. Ngày trước Phân lai quốc vương lợi hại thế nào, mà ngươi lúc đó cũng chỉ là một thiếu niên, thế mà cuối cùng quốc vương kia không phải cũng chết trong tay ngươi sao?"

"Thậm chí ngay cả quang minh giáo đình, trong mắt chúng ta năm xưa chính là cường đại vô địch, cũng không phải đã bị ngươi nhổ tận gốc, diệt sát hết sao?"

"Lúc ở chúng thần mộ địa, gặp biết bao nguy nan, thậm chí có lúc còn tưởng lâm vào cõi chết, mà không phải cũng đã vượt qua sao?"

"Rồi ở Địa ngục, hai ta cùng hành tẩu, chưa bao giờ chịu thua. Thậm chí lúc chém giết ở vị diện chiến trường này, ở chính địa phương đáng sợ thế này, mà chúng ta không phải cũng đã đoạt được đến bốn khối thống lĩnh huy chương sao?"

Bối Bối cắn môi, nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi đang hôn mê: "Lão đại, ngươi sẽ không gục ngã. Linh hồn biến dị thì sao? Đã bao cửa ải khó khăn đều vượt được qua, ngươi không thể gục ngã trước cửa ải này. Ta tin tưởng lão đại ngươi nhất định sẽ thành công. Bởi vì... Ngươi chính là lão đại ta, là người ta tin tưởng nhất, cũng là bội phục nhất."

Bối Bối vừa nói, nước mắt vừa tràn quanh mắt. Hắn cố gắng kìm nén, không để nước mắt trào ra.

Dù càng nói để lấy lòng tin, đáy lòng lại càng lo lắng.

Bối Bối thật sự không dám tin. Bởi lâm Lôi chính là có đến tứ đại thần phân thân. Lúc linh hồn biến dị sẽ bị ảnh hưởng bởi bốn loại nguyên tố. Loại tác động này đáng sợ đến thế nào, nếu có thể vượt được qua... Lâm Lôi sẽ chính là người đầu tiên trong số vô vàn vị diện có được tứ đại thần phân thân linh hồn biến dị.

Có thể chống giữ qua không?

Lịch sử trước đây chưa từng có ai.

"Lão đại, ngươi nhất định thành, là ngươi nhất định sẽ thành" Bối Bối tận đáy lòng lặng lẽ nhủ thầm.

Hễ biết đến tình huống của Lâm Lôi, không ai dám chắc Lâm Lôi có thể vượt qua, một thành chắc chắn cũng không có. Ngay cả đám người Lôi Tư Tinh, Thanh Hoả khi phát hiện linh hồn Lâm Lôi bắt đầu biến dị, đều trầm lòng xuống. Bọn họ lúc này chỉ có thể trông chờ vào lão thiên, trông chờ vào sự cố gắng của bản thân Lâm Lôi.

o0o

Ngọc Lan đại lục vị diện, hắc ám chi sâm, tại kim chúc toà thành.

Hai người ngồi đối diện nhau, một người mặc trường bào màu đen, một người mặc trường bào màu trắng. Trong hai người có một người chòm râu dài rủ xuống, đôi mắt có tròng mắt nhỏ, chính là Bối Lỗ Đặc, một người khác, có đôi lông mi màu đỏ, chính là Thanh Hoả. Lúc này, dù là Bối Lỗ Đặc hay Thanh Hoả, sắc mặt đều rất khó coi.

"Tình huống thế nào rồi? Có chuyển biến gì không?" Bối Lỗ Đặc cau mày hỏi

"Tình huống rất không xong" Thanh Hoả thở dài: "Ta đối với linh hồn biến dị thành công, thật sự không tin tưởng. Nếu Lâm Lôi có thể thành công, thì cũng có thể coi là vừa mừng vừa sợ. Mà nếu thất bại... Thì Lâm Lôi sau này không còn cách nào vươn tới đỉnh cao"

Bối lỗ đặc lắc đầu thở dài nói:" Cũng là tại ta, chỉ vì không tính xa mà ra."

"Chuyện đó với ngươi không quan hệ" Thanh Hoả lắc đầu :" Bổn tôn của ta tiến vào vị diện chiến trường, lúc đầu đều ở gần quanh Lâm Lôi. Nhưng về sau Lâm Lôi có đột phá, ta cũng lơ là. Ai có thể nghĩ ra Mã Cách Nỗ Tư sẽ tìm đến. Là sai lầm của chính ta. Là ta đã không cứu được hắn"

Bối Lỗ Đặc lộ ra một nụ cười thống khổ: "Khó có thể gặp được một người có tư chất tốt như vậy. Nếu Bối Bối biết rõ chuyện này, sợ rằng sẽ thống hận ta"

"Việc này cũng không thể trách ngươi, ai biết chuyện sẽ thành như vậy" Thanh Hoả lắc đầu.

"Nếu kế hoạch của ta thành công, Lâm Lôi cùng Bối Bối sau này còn phải cảm kích ta. Nhưng hiện nay đã biến thành như vậy..." Bối Lỗ Đặc lắc đầu: "Lâm Lôi bổn tôn cùng với ba thần phân thân mà chết, xem như không còn tiền đồ. Kế hoạch của ta cũng hoàn toàn thất bại, chỉ có thể tìm một nhân tuyển khác"

Thanh Hoả cũng ngồi lặng lẽ, đáy mắt có một tia không cam lòng.

"Bối Lỗ Đặc. Ngươi cũng đừng vội kết luận" Thanh Hoả cau mày :"Kết quả vẫn còn chưa xảy ra. Lâm Lôi cũng có thể vượt qua cửa ải này"

"Nếu như thật sự vượt qua, linh hồn biến dị thành công. Nếu vậy thì lại là một tin mừng lớn" Bối Lỗ Đặc nhướng mày một cái: "Nếu Lâm Lôi này, thật sự có thể biến dị thành công linh hồn, kế hoạch của ta cũng phải thay đổi"

"ý của ngươi là?" Thanh Hoả cả kinh.

Bối Lỗ Đặc khẽ gật đầu:" Phải"

"Liệu có thể không?" Thanh Hoả khiếp sợ nói :" Vô số năm qua, lịch sử chưa từng có người nào thành công qua"

"Như thế nào không thể?" Bối Lỗ Đặc mắt lộ tinh quang: "Thật sự mà nói, nếu Lâm Lôi biến dị linh hồn thành công, mục đích của ta sẽ có khả năng thành rất lớn. Một khi mà thành công... Ta chỉ nghĩ đến cũng thấy kích động. Còn nếu thí nghiệm này thất bại, với Lâm Lôi cũng không ảnh hưởng. Mà ảnh hưởng với chúng ta cũng không quá lớn. Nếu quả thành công thì ...."

Thanh Hoả đôi mắt cũng không khỏi lộ ra vẻ mong chờ.

"Đương nhiên, chuyện chúng ta nói bây giờ, cũng chỉ là nằm mơ giữa ban ngày" Bối Lỗ Đặc cười khổ: "Hết thảy nói đều quá sớm, Lâm Lôi hắn hiện tại, đến một cửa có thể sống qua cũng còn khó"

"Đúng, còn phải để xem hắn có thể sống được không" Thanh Hoả cũng gật đầu: "Nếu thành công, Lâm Lôi này về sau sẽ có tiền đồ vô lượng. Mà thất bại, thì hai người chúng ta cũng chỉ có thể bảo trì cuộc sống an bình sau này cho Lâm Lôi thôi. Hắn rốt cục cũng khó có khả năng đứng ở đỉnh cao, hô phong hoán vũ"

"Hiện tại ai cũng không thể giúp hắn" Bối Lỗ Đặc khẽ gật đồng "Đành trông vào chính hắn thôi"

"Hối hận cũng vô ích, chỉ có thể đối mặt với sự thật này" Bối Lỗ Đặc ánh mắt kiên định lạnh lùng : "Thành công, thành tựu của hắn là vô định, thất bại... cũng không thể trách ta" Lúc này vẫn còn yên tĩnh, mà rồi đại chiến cũng sẽ đến. Cơ hồ tất cả mọi người, đều chờ đợi trận đại quyết chiến đến.

o0o

Lâm Lôi hôn mê đã 32 ngày, bon người Lôi Tư Tinh cũng ở yên trong động quật.

Thanh Hoả quay trở lại từ gian thạch thất của Lâm Lôi, ba người Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng và Bối Bối vội xúm lại. "Thế nào rồi, Lôi Lâm tiên sinh?" Bối Bối là người hỏi đầu tiên. Thanh Hoả liếc nhìn ba người, lắc đầu :"Mặc dù lực công kích bằng chủ thần lực của Mã Cách Nỗ Tư cũng đã hầu như tiêu biến hết, mức hao phí năng lượng của hồn thạch cũng đã giảm đi. Nhưng đến hôm nay, hồn thạch cuối cùng đã tiêu biến hết rồi"

" Ýcủa ngươi là?" Bối Bối kinh hãi.

"Từ hôm nay trở đi, không còn ngoại lực để trợ giúp Lâm Lôi" Thanh Hoả thở dài "Lúc trước có Hồn Thạch hỗ trợ, hắn có thể duy trì, mà lúc này không còn hồn thạch... Với chuyện linh hồn biến dị, chỉ có thể dựa vào sự kiên trì của hắn"

"Linh hồn lão đại suy yếu như vậy, liệu kiên trì nổi không?" Bối Bối cuống cuồng đến bật khóc.

Cả ba người Thanh Hoả, Lôi Tư Tinh và Lôi Hồng đều trầm mặc.

Cứ cách một khoảng thời gian, Thanh Hoả lại kiểm tra diễn biến linh hồn của Lâm Lôi. Phát hiện ra, trong quá trình linh hồn Lâm Lôi biến dị, thì linh hồn Lâm Lôi giống như một ngọn lửa, từng lúc bị kình phong thổi tạt, may mắn có hắc thạch năng lượng bổ sung, khiến linh hồn Lâm Lôi có sự chống lưng, lần lượt từng bước vượt qua quá trình biến dị.

"Không ai biết cả" Thanh Hoả lắc đầu.

Không khí trong động, nhất thời như phát lạnh.

Ngày Lâm Lôi hôn mê thứ 35

Thanh Hoả quay lại từ gian thạch thất, lắc đầu vẻ không thể tin: "Không thể tin nổi, linh hồn Lâm Lôi không còn hồn thạch hỗ trợ, mà liên tục trong ba ngày vẫn trụ được. Nhưng bất quá vẫn còn quá sớm để nói. Quá trình biến dị linh hồn cũng không biết sẽ kéo dài đến khi nào"

Bối Bối lại là rất minh bạch.

Lúc trước Áo Lợi Duy Á biến dị linh hồn, cũng phải hôn mê mấy tháng. Mà Áo Lợi Duy Á chỉ có hai loại huyền ảo. Lần biến dị linh hồn của hắn, căn bản không cách nào so cùng với lần biến dị này của Lâm Lôi. Có được ba loại thần phân thân biến dị linh hồn, đã phức tạp hơn so với lần biến dị của Áo Lợi Duy Á đến mức nào. Mà có đến bốn thần phân thân linh hồn biến dị.....

Nhất thời sợ trong mấy tháng cũng khó có thể chấm dứt. Lúc này ở Ngọc Lan đại lục, Bối Lỗ Đặc và đám người bọn Địch Lị Á đều có sự chuẩn bị sẵn, nhưng thời gian Lâm Lôi hôn mê vẫn vượt quá mọi sự tưởng tượng của bọn họ.

Áo Lợi Duy Á trong mấy tháng thành công, Lâm Lôi hắn là mấy năm sẽ thành công.

Mấy năm?

Lâm Lôi cứ như vậy hôn mê. Thời gian cũng đã mười năm trôi qua.

Tại năm thứ mười tám Lâm Lôi hôn mê.

Trong động quật tại vị diện chiến trường, Thanh Hoả cứ bảy ngày lại kiểm tra một lần. Lâm Lôi hôn mê trường kỳ khiến Lôi Tư Tinh và Lôi Hồng không còn lo lắng nhiều như lúc trước, mà đã có thể an tâm tạm thời tu luyện. Riêng Bối Bối, vẫn là ngày nào cũng chú ý đến tình trạng của Lâm Lôi.

"Tình huống không ổn, đã mười tám năm rồi, linh hồn Lâm Lôi vẫn dần dần suy yếu, mặc dù hắn vẫn kiên trì, nhưng sự suy yếu vẫn không ngừng lại" Thanh Hoả cau mày: "Mặc dù sự kiên nhẫn của Lâm Lôi lớn vô cùng, luôn không buông xuôi, vẫn kiên trì.... Nhưng hiện giờ linh hồn vẫn từng chút yếu đi. Ta cảm giác, cứ với tốc độ suy yếu thế này, hắn không cầm cự được ba ngày nữa"

Bối Bối sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

"Ba ngày, chỉ còn ba ngày, là cứ như vậy chết đi, hay là có sự đột biến. Cũng chỉ có thế trong ba ngày cuối cùng này" Thanh Hoả lắc đầu.

Theo sự cảm giác của Thanh Hoả, nếu mười tám năm trước linh hồn Lâm Lôi nhỏ yếu giống như ngọn lửa, mà lúc này, chỉ có thể xem như một đốm lửa.

"Nhất định không có chuyện gì, nhất định thế" Bối Bối vội nói.

Trong ba ngày này cuộc sống thực là căng thẳng, vốn Thanh Hoả cho rằng Lâm Lôi chỉ có thể kiên trì ba ngày, nhưng ai ngờ được... Linh hồn dù đã suy yếu đến tận cùng như thế, nhưng lại kiên trì đến mười tám ngày. Thanh Hoả chỉ có thể thầm than một cách khó tin.

Ngày thứ mười tám

" Bối Bối, các ngươi mau tới, mau tới." Thanh hỏa gấp gáp hô lớn.

Đám người Bối Bối, Lôi Tư Tinh vội vàng chạy đến gian thạch thất của Lâm Lôi. Bối Bối hoảng sợ lo lắng nhìn Thanh Hoả: "Chuyện gì, Lão đại ta có chuyện gì?"

Thanh Hoả quay lại với vẻ mặt không thể tin nhìn bọn người Bối Bối :"Khó tin, thật sự khó tin. Linh hồn Lâm Lôi, hiện tại bắt đầu mạnh dần lên. Thật giống như quá trình lớn lên của trẻ con, theo cảm nhận của ta, tốc độ phát triển giống như là thế."

Bối Bối, Lôi Tư Tinh đám người đôi mắt tràn đầy kinh ngạc.

"A!!!" Bối Bối giật nảy mình, nhảy dựng lên đụng vào trần đá, khiến mấy tảng đá xụp xuống. Bối Bối thân hình vội cuống quít như một làn khói phóng ra, đem toàn bộ những hòn đá này tiếp lấy.

" Thật tốt quá, thật tốt quá!" Bối Bối vừa mừng vừa sợ như phát cuồng.

o0o

Ngọc Lan đại lục vị diện, tại long huyết thành.

Địch Lị Á cùng toa toa song song đứng cạnh nhau

"Mẫu thân, phụ thân hắn không có việc gì chứ?" Toa toa lo lắng hỏi: " Phụ thân bế quan, cứ thế bế quan, hiện tại vẫn còn chưa ra"

"Không việc gì đâu" Địch Lị Á cố làm ra vẻ tươi cười.

Tình trạng của Lâm Lôi lúc này, cả Lâm Lôi và Địch Lị Á đều không nói cho con gái, sợ làm chúng lo lắng.

"Ủa?" Địch Lị Á đột nhiên phát hiện một đạo thân ảnh từ viện môn đi đến, chính là hoả hệ phân thân Lâm Lôi.

"Phụ thân" Toa Toa vội gọi.

Hoả hệ Lâm Lôi gật đầu cười, Địch Lị Á hướng ánh mắt chờ đợi nhìn Lâm Lôi: "Có hy vọng không?" Toa Toa đứng bên cạnh, nghe vậy có phần nghi hoặc khó hiểu.

"Ta cảm giác thấy... đã có chuyển biến tốt lên" Hoả Hệ Lâm Lôi nét mặt có nụ cười khó giấu. Thần phân thân lúc này cũng đã có thể cảm ứng được linh hồn của nhau, mặc dù bốn đại linh hồn kia vẫn không có ý thức, nhưng Lâm Lôi vẫn có thể cảm nhận sự tồn tại của bốn đại linh hồn kia. Suốt mười tám năm, liên tục suy yếu, suy yếu đến mức ngay cả hoả hệ linh hồn cũng gần như không còn cảm ứng được, mà hôm nay, tứ đại linh hồn bắt đầu mạnh dần lên.

Linh hồn Lâm Lôi suốt mười tám năm liên tục suy yếu, suy yếu đến cực hạn. Mà lúc này lại manh dần lên, tốc độ mạnh lên vượt rất xa tốc độ suy yếu lúc trước, cứ như vậy mà biến cường.

o0o

Trong động quật tại vị diện chiến trường, năm thứ 34 Lâm Lôi hôn mê.

"Lôi Lâm tiên sinh, lão đại hắn như thế nào vẫn còn không tỉnh?" Bối Bối thoáng lo lắng. Đến lúc này, Bối Bối đã không còn quá âu lo, bởi vì hắn cũng đã có thể cảm giác rõ, linh hồn Lâm Lôi đã mạnh lên rất nhiều. Vượt xa lúc linh hồn bị thương trước đây. Nếu linh hồn Lâm Lôi trước lúc bị thương chỉ như một hồ nước, thì lúc này đây đã giống như một biển sâu không đáy.

Đã mạnh đến mức đó, mà Lâm Lôi vẫn chưa tỉnh.

"Đừng nóng vội" Thanh Hoả cười nói: "Chắc chắn sẽ tỉnh" Kỳ thật tận đáy lòng Thanh Hoả vẫn có một chút lo lắng, linh hồn Lâm Lôi lúc này đã cường đại đến mức đáng sợ, liệu có hay không tại thời khắc mấu chốt lại thất bại? Không ai biết trước, với tình trạng có bốn đại thần phân thân linh hồn biến dị, sẽ gặp phải những tình huống gì.

Mà lúc này, trong thạch thất.

Bên ngoài, đám người Thanh Hoả đang bàn luận, mà trong thạch thất, chỉ có mình Lâm Lôi nằm một cách yên lặng. Lâm Lôi đã nằm như vậy suốt 34 năm. Lúc này, quanh thân hình hắn cũng không còn nguyên tố tụ tập.

Đột nhiên----

Đôi mắt đang nhắm nghiền của Lâm Lôi chợt mở ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ban#long