7. Tử Sinh Cục Đoạn Khổ Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Hoành Thiên Hí

link lofter tác giả:

https://www.lofter.com/front/blog/home-page/zuoshouzhangdedabanlizi?fbclid=IwAR12nrSX8i5Qy-uGk87RlwimUuCg9ZwDuo46NFUhsQO2N39rraG0WpwbXuo

_________________________________________

Ấn kết, mây tan

Sư Vô Độ giơ tay nhấc chân đều bị trói chặt vào ác chú xiềng xích, bị chặt chẽ vây khốn ở chính giữa trận pháp. Hạ Huyền khó khăn đứng giữa từng cơn gió bắc, dùng máu kết ấn.

Một tay trường mệnh tỏa, một khúc thúc bình sinh.

Chiếc chuông bên hông vang lên, Hạ Huyền đưa tay gõ lên linh kết, rót vào nội lực, thanh âm vạn quỷ kêu khóc vọng vang, sắc trời rạng đông dần hé mở, nghiêng xuống một tia sáng.

Rất nhạt, rất nhạt, như có như không.

Phong khởi phong lạc, đường kính xuyên thấu thân thể cô gầy (cô độc, gầy guộc) của vị thủy thần quan, trong chớp mắt tất cả hóa thành từng đốm sáng tán vào không trung, lấy một đốm lớn bằng trẻ sơ sinh làm trung điểm mà vỡ vụn.

Từng phần trên thân thể này của y sớm đã không còn thân hình, bất quá cũng chỉ là hư ảnh biến ra từ hồn phách mà thôi.

Lưỡi dao sắc bén xuyên qua trái tim xé rách mà đến, một câu không hối hận thể hiện hết tất cả những gì y có trong đời này. Hạ Huyền lại khó khăn giơ một tay lên, trong tay bỗng nhiên có thêm một túi gấm, bên trên thêu Thủy Văn Đằng Long, liễm diễm bọt nước tung bay.

Phong quang diễm lệ, lại nhìn khuynh tửu ngàn trượng, nước chảy hoa trôi, nhân sinh bao nhiêu.

Lao đao khốn cùng, lại nhìn long uyên xuất thủy, ngàn vạn phong hoa, tuế nguyệt vô ngân.

Tro cốt hãy còn hơi ấm, bị nghiền nát rơi trong không trung, khóa trường mệnh rơi xuống đất biến thành một cục sắt vụn, trước Khuynh Tửu đài tự tận tửu tôn (*). Hạ Huyền buông tay ra, giương mắt nhìn đầy trời tro cốt, tầm mắt mơ hồ.

Đào hoa tiếu xuân phong.

Ta lấy thức huyết lần lượt nghiền xương thành tro (**), trả lại Bác Cổ ta một lần máu.

Bình minh.

Sinh tử cục đoạn khổ tâm.

________________________________________

Đoản này rất ngắn, rất đau, cũng rất khó dịch, tôi dịch 300 từ mà hết hẳn 2 tiếng......

(*) 骨灰尚还有余温,被碾作撒在空中,长命锁坠地沦为一摊废铁,倾酒台前自尽的酒樽 : nguyên văn của câu đấy là như này, các vế trước tôi đều hiểu được, cơ mà cái vế cuối làm tôi hoang mang nhẹ, ai đọc hiểu được thì giúp tôi dới :">>

(**) 我以拭血相继挫骨扬灰: câu này cũng vậy á, tự nhiên tới chỗ thức huyết (lau máu) cái tôi bị khựng lại luôn :">> 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro