Chap 4 : Lo lắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

→Chap 4

...Và con rắn xấu số đấy đã cắn vào chân nó

- Ááaaaa.. _ Tiếng la của nó phá vỡ không khí im lặng của lớp.. Hắn đang ngủ bị nó đánh thức.. Quay qua định quát nó.
- C...ô.. _ Hắn nhìn nó đứng hình luôn.. Khuôn mặt lạnh lùng của nó đã thay bằng những giọt nước mắt sước mước..Bàn tay rung cầm cập.. Ôm chặc hắn.. Nhìn nó chẳng khác nào một đứa con nít. Làm tim anh chàng bị loạn nhịp rồi..
- My m sao vậy _ Mun và Nam đồng thanh chạy lại..
- My bị rắn cắn rồi cô ơi.. _ QA mặt lo lắng hét toán lên.. Tròn thì nhanh chân chạy theo bắt con rắn lại để xem có độc ko..
- My.. M có sao ko.. Đừng làm t lo nha.. ahu.. _ Mun khóc sướt mướt lay lay My.. Cả lớp chạy lại bít kín bàn nó ko còn đủ oxi để thở..
- Các người tránh ra hết coi _ Khánh quát lớn ..Rồi bế My lên nhanh chóng rời khỏi đám đông đó và chạy vào phòng Y tế.. Để lại biết bao nhiêu con mắt ganh tị và ngạc nhin..

- Cô ơi.. Bạn My có sau ko cô.. _ Mun
- Cô bé đã được lấy chất độc ra ngoài..Vết thương hơi sâu nhưng ko đáng lo ngại mà vì hốt hoảng và suy nhược cơ thể nên có lẽ nên nghĩ dưỡng vài ngày để vết thương mau lành.. Các em ở lại chăm sóc cho bạn nha. Có gì thì gọi cô..
- Dạ cô đi. _ Nam cúi đầu chào cô rồi khép cửa lại..
- T đi lấy cặp chuẩn bị đưa My về .. _ QA toan bước đi.. Tròn nhanh nhảu chạy theo sau vỗ vai QA , gãi đầu :
- Tôi đi với cô.
- Tớ đi lấy xe. Mun cậu đi chung ko? _ Nam
- Ừa.. Đợi tớ. Khánh cậu trông My giúp mình lát nha. _ Mun nhìn hắn cười và đáp lại là cái gật đầu nhẹ của hắn.

Trong phòng chỉ còn nó và hắn.. Hắn nhìn nó ngủ.. Đôi hàng mi cong dài, mũi nó cao quyến rũ.. Không biết khi nào trong đầu hắn hiện lên hình ảnh mờ mờ ảo ảo rồi chìm trong giấc ngủ

[ - Bên kia đẹp quá.. Mình qua đó đi. _ Cô bé nũng nịu với cậu nhóc.. Rồi kéo cậu chạy trên thảm cỏ xanh mướt.
- Cậu đi từ từ thôi.. Ngã bây giờ _ Cậu nhóc liên tục nhắc nhở cô bé..
- Áaa.. Tớ bị rắn cắn rồi ...Huhuhu _ Tiếng la cùng với tiếng khóc cô bé lớn dần..
- Cậu có sao ko để tớ cõng cậu đi bệnh viện.. Cậu đừng bị gì nha.. _ Cậu nhóc hốt hoảng.. ]

Cô nhìn hắn đang chìm trong giấc ngủ , khuôn mặt ngây thơ y như một đứa con nít.. Hình ảnh trong đầu hắn mờ dần mờ dần rồi biến mất , đôi mắt hắn giật giật rồi ngước lên ôm đầu ~Chết tiệc, Sao đau đầu vậy nè~ Còn cô thì thấy hắn thức giật mình nên nhắm nghiền đôi mắt lại.. Nhìn thấy tờ giấy trên bàn hắn vội với tay lấy đọc..

* Khánh.. Tụi tao có việc gấp nên về trước.Khi nào m thức thì m đưa My về nhà giúp t nha.. My còn yếu lắm, m ko được bỏ người ta giữa đường đâu đấy. Có gì tối gặp nha..
#Nam *
Đọc xong hắn cầm đth gọi cho bác quản gia đem xe lại và ko quên đánh thức My :
- Này cô.. Thức dậy đi.. Tui đưa cô về nhà.. Bạn cô bỏ đi chơi hết rồi. _ Vừa nói hắn vừa khều khều My. Mặc dù đã thức từ nãy giờ nhưng nó vẫn giả vờ :
- À.. Tui biết rồi.. _ Nó nói rồi được hắn dìu xuống cổng trường..

Chiếc xe dừng lại trước nhà nó.. Hắn nhếch môi rồi nghĩ thầm ~Cuối cùng cô ta là ai? Thú vị rồi đây.. ~ Hắn mở cửa xe dìu nó vào nhà. Bác quản gia thấy nó bị thương liền chạy lại hỏi :
- Tiểu thư cô bị sao vậy.. Có cần tôi gọi báo cho ông chủ ko
- Không cần đâu Bác. Con ko sao. Bác lấy cho con ly nước chanh rồi mang lên phòng giúp con nha.

Giọng nó nghe có vẻ mệt mỏi.. Hắn dìu nó lên phòng đặt nó ngồi xuống giường. Nó nằm phịch xuống, người rung lên. Hắn thấy lạ lạ nên lại sờ trán nó :
- Sao cô nóng vậy.
- Chắc tui bị vết thương hành đấy.
- Tui đưa cô đi bệnh viện. À mà thôi để tui gọi bác sĩ đến. Cô nghĩ xíu đi.

Hắn đỡ nó nằm xuống , đắp chăn cho nó.. Nhẹ nhàng xuống giường gọi đth cho bác sĩ tới.. Rồi chạy xuống nhà lấy khăn ấm lên chườm cho nó. Khoảng 30p sau thì bác sĩ tới..
- Cô ấy sao rồi bác sĩ.
- Do vết cắn hơi sâu nên ảnh hưởng đến sức khoẻ của cô bé , gây ra sốt và suy nhược vậy thôi..Cậu đừng lo quá.
- Dạ. Cảm ơn bác sĩ. _ Hắn khép cửa lại ..
Do mệt mõi nên hắn nằm trên sofa ngủ quên khi nào ko hay.

- Trò lúc nãy chơi vui thiệt ha.. _Mun hí hửng vừa đi vừa nói..
- M thì chỉ biết có nhiêu đó _ QA
- Kệ t _ Mun
- Thôi thôi cho tui xin đi 2 cô _ Nam lắc đầu..
- Trách chi con sư tử đó.. Haha.. _ Tròn cười lớn..
- Anh nói ai sư tử hả.. _ QA trừng mắt nhìn Tròn..
- Nói ai thì ng đó tự biết ha.. _ vừa dứt câu anh đã bị QA cho một trận tơi bời.. Mở cửa phòng My.. Hình ảnh đập vào mắt tụi nó lạ lẫm đến khó tin. Mun chạy lại giường My nhưng chưa tới thì đã bị một người ngăn lại :
- My chưa khoẻ lắm nên cho cô ấy nghĩ thêm chút nữa đi. _ Khánh đẩy Mun ra ngoài khép cửa lại..
- My ko sao chứ _ Mun
- Bác sĩ nói bị vết thương ảnh hưởng nên gây ra sốt như vậy đó. _ Khánh
- Không biết đứa nào chơi mà thả rắn vào lớp vậy tr. _ QA
- T mà biết là ai. Thì chết với t.. _ Mun qơi tay qơi chân.
- Thôi cô nương ơi.. Cho tui xin đi. Cô mà tìm ra chắn nta khỏi sống. _ Nam lắc đầu..
- Làm như tớ hung dữ lắm vậy á _ Mun.
- M huốt hung dữ lun rồi con lười ạ.. Haha_ QA cười lớn
- Hai cô nhỏ tiếng chút xíu đi. My đang ngủ đó. _ Khánh lườm xéo Mun & QA
- Trời.. Nay bày đặt học qtâm người khác nữa. Phải m ko vậy Khánh _ Tròn nhìn chầm chầm hắn nghi ngờ..
- Thôi t đi trước. Tối gặp ở Bar nha.. _ Khánh đỏ mặt toan bước đi..Có lẽ hắn thích nó rồi.. >3<
- T cũng về.. M về luôn ko _ Tròn hỏi Nam.
- Ừa.. Mun tớ về nha.. Mai gặp.. Báii Bai 2 người _ Nam qay qa tạm biệt Mun và QA..
- Baiii.. _ Mun , QA đồng thanh.. Rồi bước vào phòng My..

--- End Chap---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vinzoi