Qua mùa vải chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng đổ lửa lên mặt đường dải nhựa dát bỏng. Nắng vàng ươm tràn qua từng kẽ cây khô khốc, dàn xuống cả mặt đất đang quằn quại vì nóng. Nắng xé tan cả cánh đồng nứt nẻ lỗ chân chim. Hè này trời lại nắng gắt....

Nắng va quệt bóng mẹ ngã trên đường, nắng xô xát lên thân hình ba trên từng tán cây vải. Trời có chút gió, nhưng gió cứ ấm ức trong lòng, gió đẩy cái oi vào thẳng lưng ông trên cây. Trời có vài đám mây, nhưng mây không chắn nắng cho bà giữa vườn vải xanh đầy nắng.

Vải chín giữa tháng bảy, giữa cái thời tiết gần 40 độ. Từng quả nhỏ nằm rải mình khắp cây, rồi ẩn đi trong tán lá. lá xanh mướt che chắn nắng cho quả, từng sợi gân tái nhợt đi giữa trời.

Ba len lỏi trèo bẻ từng cuống vải để kệ cho nắng rọi qua tán cây, nắng cướp đi từng giọt mồ hôi mỗi lúc một nhiều, áo bộ đội ba mặc bạc màu, sờn chỉ và ướt sũng.

Bó vải to nằm gọn trong tay mẹ mỗi lúc một nặng. Gai vải sờn xô chai tay mẹ nhăn nheo, vàng xạm. Mùa vải sai tay mẹ lại càng thô ráp.

Nắng cháy rừng rực giữa trời. Ông đạp xe đi bán vải đường xa. Vải vẫn được mùa và giá vẫn rẻ. Hàng trăm quả vải bán đi mới đủ bữa cơm bà nấu, bát cơm giữa ngày mùa.

Nhưng ngoài đồng vải xanh vẫn vui từ sáng sớm đến tận trưa muộn. Mẹ vẫn đùa với bác hàng xóm. Cả tiếng ba vang xuống giữa cái hè không ngừng nắng rọi. Giữa mùa, vườn nhà ai cũng không ngớt tiếng cười, những tiếng cười như chưa từng một lần mệt mỏi.

Vải chín đỏ rực không kém màu trời. Năm nay ba không bán vải. Ba cùng ông dựng lò sấy cho kịp mùa. Vải chất đầy sân căng bạt, rợp mát. Nhiều đêm ba thức trắng trong lò dở vải. Hai cái nóng bâu víu trên từng hơi thở của ba và ngột ngạt.

...........................

Cuối mùa, rồi ba sẽ chặt cây vải. Ba bảo vải không đủ tiền đóng học cho con. Trời vẫn nắng, đất trống trơn, rễ vải nằm ải mình giữa khoảng đất trống. Mẹ bảo con:

 Năm sau nhà mình không có mùa vải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đqh