quan khi 1381-1390

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1381: Nhất định phải làm tốt công việc

Nhóm dịch: Tepa

Nguồn: Vip.vandan

Nhìn Lão bí thư nằm trên giường bệnh, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất phức tạp. Đây từng là người mà mỗi câu nói đều có thể ảnh hưởng tới thế giới. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vệ Hồng Lâm cũng cùng Vương Trạch Vinh tới đây. Có lẽ sớm được bố trí nên ngoài mấy người rất thân tín của Lão bí thư, không còn ai khác. Đương nhiên ngoài Vệ Hồng Lâm còn có mấy ông lão khác. Vương Trạch Vinh cũng gặp mấy người này. Trước đây hắn hay thấy bọn họ trên Tv từ hồi còn làm ở xã Hoàn Thành.

Nhìn những người này, Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Vệ Hồng Lâm, Vệ Hồng Lâm gật đầu. Vương Trạch Vinh biết đây là thế lực chính thức của Lão bí thư. Đừng nhìn bọn họ đã lui nhưng Vương Trạch Vinh biết bọn họ có nhiều thân tín, nhất là con cái bọn họ đều là người có uy tín lớn ở Trung Quốc. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thư ký nhỏ giọng nói bên tai Lão bí thư:

- Thủ trưởng, mọi người đến thăm ngài.

Một lúc sau Lão bí thư từ từ mở mắt ra.

Ngài nhìn quanh mọi người, cuối cùng nhìn thấy Vương Trạch Vinh đứng phía sau cùng.

Thấy Vương Trạch Vinh, Lão bí thư nở nụ cười. Ngài không thể động tay nhưng ngón tay lại chỉ chỉ vào Vương Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm đẩy Vương Trạch Vinh lên, Vương Trạch Vinh vội vàng đi lên nắm tay Lão bí thư.

- Rất tốt.

Giọng Lão bí thư rất nhỏ.

Giọng mặc dù nhỏ nhưng phòng yên tĩnh nên mọi người có thể nghe được.

Vương Trạch Vinh nói:

- Thủ trưởng, ngài phải giữ sức khỏe.

Khi cầm tay, Vương Trạch Vinh muốn dùng quan khí giúp Lão bí thư một chút, nhưng hắn phát hiện không có tác dụng. Lão bí thư đã quá suy yếu, quan khí của hắn không thể tiến vào trong cơ thể Lão bí thư.

Bây giờ Vương Trạch Vinh mới biết quan khí của hắn cũng có hạn chế.

Lão bí thư nhìn Vương Trạch Vinh một lát rồi nói:

- Nhất định phải làm tốt công việc.

Những lời này như lấy đi rất nhiều sức lực của ngài.

Nói xong, ngài nhắm mắt một lát rồi mở ra. Lần này ngài nhìn những người trong phòng, rồi lấy tay chỉ vào Vương Trạch Vinh:

- Có thể.

Nói xong lời này ngài lịm đi.

Người nhà Lão bí thư đều lộ vẻ buồn bã.

Mấy ông lão đều thở dài một tiếng, bọn họ lên cầm tay Lão bí thư rồi bắt tay người nhà rồi đi ra.

Vương Trạch Vinh không biết cảm giác của mình bây giờ là như thế nào. Đối với Lão bí thư, hắn rất kính trọng ngài. Nghĩ đến Lão bí thư đã không được, Vương Trạch Vinh sao có thể vui.

Ra khỏi phòng bệnh, Vệ Hồng Lâm nhìn mấy ông lão khác. Mấy người gật đầu và không nói gì.

Nhìn từng người rời đi, Vệ Hồng Lâm nói với Vương Trạch Vinh:

- Đi thôi.

Hôm nay trước khi gặp Lão bí thư, Vương Trạch Vinh đã sớm chuẩn bị rất nhiều lời để nói, kết quả chỉ gặp trong thời gian ngắn.

Vào xe, tâm trạng Vệ Hồng Lâm khá tốt, ông nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Cháu chuẩn bị đi.

Vương Trạch Vinh gật đầu. Hôm nay Lão bí thư mặc dù không nói nhiều nhưng ai cũng thấy ngài chấp nhận hắn.

Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu sao Uông Nhật Thần lại không xuất hiện ở đây.

Nghĩ tới mấy ông lão hôm nay mình đã gặp, Vương Trạch Vinh cảm thấy lực lượng của Lão bí thư không chỉ như mọi người vẫn nghĩ. Nói như vậy Uông Nhật Thần cũng không chính thức tiến vào tầng này. Lại nhìn Vệ Hồng Lâm, Vương Trạch Vinh không khỏi thầm than nhân vật dù vĩ đại đến đâu cũng tin tưởng người làm việc linh hoạt. Ví dụ như Vệ Hồng Lâm và Uông Nhật Thần vậy. Uông Nhật Thần rất ngay thẳng, Vệ Hồng Lâm lại biết làm việc.

Thấy Vương Trạch Vinh suy nghĩ, Vệ Hồng Lâm nói:

- Những người hôm nay có quan hệ rất rộng, lực lượng tổng hợp lại là rất lớn.

Vương Trạch Vinh không khỏi động tâm, xem ra các nhà so sánh chính là người kế nghiệp cuối cùng.

- Cháu thấy Lão bí thư sợ rằng không duy trì được nữa.

Vương Trạch Vinh thở dài nói.

Vệ Hồng Lâm nghe vậy liền im lặng, một lúc sau ông mới nói:

- Hôm nay có hiệu quả khá tốt.

- Như vậy là được sao ông?

- Mọi người đã thống nhất ý kiến, chẳng qua chưa có chỉ thị của Lão bí thư.

Vệ Hồng Lâm nói.

Bây giờ Vệ gia đã buộc chặt với Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh phát triển thì Vệ gia có hy vọng. Vệ Hồng Lâm không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần Vương Trạch Vinh lên, Vệ gia sẽ có thời gina.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cháu cảm thấy trong này có sự khác nhau thì phải.

Hắn thực ra có chút lo lắng.

Vệ Hồng Lâm cười nói:

- Tuyệt đối thống nhất là không thể, chỉ cần hầu hết là không vấn đề gì. Cháu bây giờ coi như qua cửa của Lão bí thư, bắt đầu từ bây giờ cháu coi như là người được Lão bí thư chỉ định kế nghiệp. Chẳng qua có thể làm người kế nghiệp hay không thì phải xem biểu hiện của cháu. Bây giờ chỉ có một điểm xác định là cháu sẽ tới Hải Đông.

Đối với việc này Vương Trạch Vinh cũng biết không phải việc mình có thể ảnh hưởng. Người của Lão bí thư cũng chia ra các phái khác nhau, hắn chỉ được một bộ phận ủng hộ mà thôi. Vương Trạch Vinh nghĩ tới việc Lô Ninh Quốc rời khỏi Hải Đông, hắn không vui mấy. Đến cấp độ này thì hắn phải luôn đối đầu với các cuộc tranh đấu ngầm. Nếu hắn đến Hải Đông thì có thể khống chế được nơi đây hay không cũng là một vấn đề.

- Cuối cùng còn phải xem ý của Trung ương Đảng.

Vương Trạch Vinh biết ở việc này quan trọng là xem ý của Bí thư Lâm. Mặc dù Lão bí thư có lực lượng mạnh, nhưng liên quan tới Ủy viên Bộ Chính trị thì Bí thư Lâm không thông qua thì cũng có vấn đề.

Vệ Hồng Lâm cười cười nhìn Vương Trạch Vinh:

- Chuyện này đối với người khác thì khó khăn, nhưng với cháu lại khác.

Thấy Vệ Hồng Lâm ra vẻ mọi thứ đều nắm giữ trong tay. Vương Trạch Vinh lắc đầu, quan trọng nhất là xem chuyện tới nhà Bí thư Lâm hôm nay. Vệ Hồng Lâm chỉ biết hắn thông qua Uông Phỉ mà có quan hệ với Lâm gia. Ông sao có thể biết được giữa Uông Kiều và Lâm Khâm có vấn đề lớn. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nghĩ đến quan hệ của mình và Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh cũng không biết hắn có là thân tín của ngài không? Nếu nói không phải thân tín vậy Bí thư Lâm coi trọng và giao Thập cục khu vực Tây nam cho hắn thì là như thế nào?

Về Vệ gia, Vương Trạch Vinh thấy hai con của Vệ Hồng Lâm ở đây, mấy người Vệ gia cũng có mặt.

Con trai lớn Vệ Đào Hải, con thứ hai Vệ Đào Hồng đang nói chuyện với nhau.

Thấy Vệ Hồng Lâm và Vương Trạch Vinh cùng vào, Vệ Đào Hồng không quá giật mình, nhưng Vệ Đào Hải lại giật mình. Y vẫn không rõ quan hệ thật giữa Vương Trạch Vinh và Vệ gia. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh và ông bố mình thân mật như vậy, trong lòng đúng là rất vui.

Từ trước đến giờ y vẫn nghe thấy Vương Trạch Vinh được lão gia tử coi trọng, còn biết Vương Trạch Vinh hay đến Vệ gia chơi. Chẳng qua Vệ Đào Hải cũng muốn tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Sau khi ngồi xuống, Vệ Hồng Lâm nhìn Vương Trạch Vinh rồi nhìn hai con của mình mà nói:

- Đào Hải bây giờ là Phó chủ tịch tỉnh Cam Châu, nếu không có gì ngoài ý muốn thì lần này có thể tiến bộ một chút. Đào Hồng, anh làm việc sao không chú ý như vậy. Vệ gia chúng ta còn thiếu tiền sao, anh xem mình làm đi, không ngờ xen vào việc đường sắt. Cũng may Lão bí thư giữ anh, lần này mặc dù không thể lên chức nhưng cũng thoát ra được.

Vệ Hồng Lâm nói như vậy, Vệ Đào Hồng liền nhìn Vương Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm sa sầm mặt nói:

- Tôi biết suy nghĩ của anh. Anh nghĩ rằng việc này thực sự do Vương Trạch Vinh nên hại anh thành thế này sao?

Vệ Đào Hải cũng nói:

- Tôi thấy việc này không thể trách Bí thư Vương. Trung ương đã chú ý việc này từ lâu. Nếu không phải Bí thư Vương lộ ra thì Đào Hồng không biết còn lún sâu bao nhiêu nữa.

Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:

- Đào Hải đúng là biết được tình hình. Đào Hồng, ở việc này anh phải cảm ơn Trạch Vinh. Nếu không phải Trạch Vinh vạch ra sớm, nếu Trung ương mà ra tay thì dù là Lão bí thư cũng không giữ được anh.

Vệ Đào Hồng có chút sợ hãi, y nghĩ lời Vệ Hồng Lâm nói thì thấy cũng đúng.

Đối với tình hình Vệ gia, Vệ Đào Hải có chút lo lắng. Bây giờ Vệ Hồng Lâm còn khỏe mạnh thì không sao, nếu ông có vấn đề thì Vệ gia muốn giữ cũng có chuyện.

- Theo tôi vào thư phòng.

Vệ Hồng Lâm đứng lên đi vào thư phòng.

Chương 1382: Không ngờ lại là một nhà

Nhóm dịch: Tepa

Nguồn: Vip.vandan

Lần này Vệ Hồng Lâm gọi điện yêu cầu Vệ Đào Hải và Vệ Đào Hồng quay về. Hai người đều không rõ tại sao lại như vậy.

Tuy bọn họ có năng lực hơi kém một chút nhưng cũng là lãnh đạo tỉnh, hai người cũng hiểu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh thời gian này. Nhất là sau khi biết tin Lão bí thư sắp qua đời, người Vệ gia càng thêm lo lắng. Mọi người đều biết Vệ gia nằm trên xe của Lão bí thư. Nếu Lão bí thư qua đời đó là chuyện quá lớn đối với Vệ gia. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Tâm trạng Vệ Đào Hồng rất không tốt, sau khi dính vào đường sắt, y bị điều đến Bộ Lâm nghiệp làm Phó bộ trưởng, quyền lực giảm đi nhiều. Y biết nếu Lão bí thư mất, Vệ Hồng Lâm giúp y tiến thêm bước nữa là rất khó khăn. Dù sao Vệ gia bây giờ không có ai ở Bộ Chính trị. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Hôm nay thấy Vương Trạch Vinh tới, hai người rất ngạc nhiên. Hai người biết Vương Trạch Vinh có thể vào Bộ Chính trị, nếu được Vương Trạch Vinh ủng hộ thì cuộc sống dễ hơn nhiều.

Nghe Vệ Hồng Lâm gọi mọi người vào thư phòng, Vệ Đào Hải và Vệ Đào Hồng nhìn nhau rồi đi vào.

Lần này Vệ Hồng Lâm không gọi ai khác, bọn họ biết ông có việc rất quan trọng cần nói.

Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thấy Vệ Đào Hồng vào rồi đóng cửa, Vệ Hồng Lâm gật đầu nói:

- Ngồi xuống nói chuyện.

Thấy mọi người đều ngồi xuống, Vệ Hồng Lâm nhìn Vệ Đào Hải rồi nói:

- Hôm nay bố và Trạch Vinh đi thăm Lão bí thư, Lão bí thư có lẽ không được rồi.

Vệ Đào Hồng vội vàng nói:

- Còn sống được bao lâu nữa bố?

Vệ Hồng Lâm thở dài nói:

- Hai anh thấy sao về sự phát triển của Vệ gia nếu Lão bí thư mất.

Vệ Hồng Lâm hỏi như vậy khiến Vệ Đào Hải và Vệ Đào Hồng nhìn nhau và rất khó hiểu. Bố mình sao vậy, chuyện Vệ gia sao lại gọi Vương Trạch Vinh vào.

Nhìn hai người, Vệ Hồng Lâm cười nói:

- Trạch Vinh không phải người ngoài, nói đi.

Vệ Hồng Lâm vẫn giữ kín quan hệ bí mật giữa Vương Trạch Vinh và Vệ gia, hai người cháu biết cũng không lộ ra. Cho nên bây giờ nghe Vệ Hồng Lâm nói Vương Trạch Vinh không phải người ngoài, hai người Vệ Đào Hải có chút khó hiểu.

Vương Trạch Vinh biết hôm nay Vệ Hồng Lâm gọi mình tới là nói cho hai người Vệ Đào Hải biết quan hệ giữa hắn và Vệ gia. Hắn đương nhiên biết mục đích của Vệ Hồng Lâm. Bây giờ Lão bí thư đã như vậy, Vệ gia rất lo lắng. Vào lúc này nếu nói quan hệ giữa hắn với Vệ gia cho hai người Vệ Đào Hải nghe, bọn họ mới có thể yên tâm.

Vương Trạch Vinh ngồi trên ghế cười cười nhìn Vệ Hồng Lâm.

Gật đầu với Vương Trạch Vinh, Vệ Hồng Lâm nhìn hai người Vệ Đào Hải: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Tin rằng các anh đã nhận ra một chút tình hình. Bây giờ tâm trạng một số cán bộ không yên.

Ông đây là nói cán bộ dựa vào Vệ gia.

Vệ Hồng Lâm nói như vậy khiến Vệ Đào Hồng nghiêm túc nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Sau khi con đến Bộ Lâm nghiệp thì tình hình này càng thêm rõ ràng.

Vệ Đào Hải cũng nói:

- Tình hình Cam Châu khá đặc biệt.

Từ vẻ mặt của Vệ Đào Hải có thể thấy cuộc sống của y ở Cam Châu không tốt mấy.

Chỉ vào Vương Trạch Vinh, Vệ Hồng Lâm cười nói:

- Bây giờ bố giới thiệu thân phận của Trạch Vinh, Trạch Vinh cũng là người Vệ gia chúng ta.

Nghe thấy thế, mắt hai người Vệ Đào Hải sáng lên nhưng rất khó hiểu.

- Bố, hôm nay bố có phải mệt quá không?

Vệ Đào Hồng cẩn thận nhìn ông bố. Y đang lo lắng nếu Vệ Hồng Lâm xảy ra chuyện thì Vệ gia sẽ xong.

Vệ Đào Hải cũng có chút lo lắng nhìn ông bố.

Vệ Hồng Lâm xua tay nói:

- Đừng lo cho bố, bố không nói nhầm đâu. Lần này gọi hai anh lên Bắc Kinh là nói chuyện của Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm không hề suy nghĩ như Vương Trạch Vinh là quan hệ với Uông Phỉ không được công khai, ông nghiêm túc nói:

- Quan hệ giữa Uông Phỉ và Trạch Vinh là vợ chồng. Các anh cũng thấy Tiểu Phỉ có con. Các anh nghĩ Tiểu Phỉ lấy người họ Uông sao? Thực ra đó chỉ là cho mọi người thấy, đứa bé là con của Tiểu Phỉ và Trạch Vinh.

Vệ Hồng Lâm nói ra làm căn phòng trở nên yên tĩnh. Vệ Đào Hải và Vệ Đào Hồng nhìn Vương Trạch Vinh đầy kỳ quái. Bọn họ đúng là không ngờ còn có quan hệ này. Bọn họ chỉ nghĩ ông bố mình thích Vương Trạch Vinh nên qua lại. Không ngờ Vương Trạch Vinh lại còn có quan hệ này với Vệ gia.

Vào lúc này suy nghĩ đầu tiên của bọn họ là lợi ích của Vệ gia. Có Vương Trạch Vinh, như vậy dù Lão bí thư có mất thì Vệ gia cũng không vấn đề gì.

Thực ra Vệ Đào Hải cũng nhìn ra một chút tình hình. Y vẫn cảm thấy quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và ông bố mình không như mọi người nghĩ. Chẳng qua dù như thế nào cũng không nghĩ là có Uông Phỉ ở trong đó.

Vệ Đào Hồng vốn còn có chút khó chịu với Vương Trạch Vinh thì bây giờ đã đổi mặt ngay:

- Thì ra là người một nhà.

Nghĩ tới việc Vương Trạch Vinh là cháu của mình, tâm trạng Vệ Đào Hồng khá tốt. Đương nhiên Vệ Đào Hồng và Vệ Đào Hải mặc dù coi như là chú, bác của Vương Trạch Vinh, nhưng cũng không thể ra vẻ như vậy. Bọn họ biết về cấp bậc thì Vương Trạch Vinh còn cao hơn mình.

Vương Trạch Vinh tiếp xúc với nhân vật cao cấp nên tư tưởng cũng chín chắn hơn. Nếu là trước đây Vương Trạch Vinh còn có thể bực và tránh Vệ Đào Hồng vì người này dính vào đường sắt. Nhưng Vương Trạch Vinh bây giờ lại không làm như vậy. Hắn biết mình nếu muốn càng mạnh hơn ở trong quan trường thì nếu còn tỏ vẻ bực tức ai đó thì sẽ đi đời. Quan trường chính là đầm lầy, dù có chuyện cũng không thể nào thể hiện ra ngoài. Mình bây giờ cần là tụ tập mọi người để lên cấp. Chỉ có thể nắm giữ nhiều người thì mình mới có thể làm việc nên làm.

Vệ gia có thực lực rất mạnh, từ tình hình hôm nay có thể thấy sức ảnh hưởng của Vệ Hồng Lâm đối với các ông lão kia là khá lớn. Bây giờ Vương Trạch Vinh biết mình đang ở trong thời kỳ rất quan trọng, chỉ tiến vào Bộ Chính trị thì hắn mới có đủ lực lượng.

Vương Trạch Vinh đang cười cười nhìn mọi người.

- Sau đây Trạch Vinh có lẽ sẽ vào Bộ Chính trị.

Vệ Hồng Lâm nhìn quanh, nghĩ đến nhà mình có người trong Bộ Chính trị làm ông phát hiện tất cả đều có hy vọng.

Ông trừng mắt nhìn Vệ Đào Hồng rồi nói:

- Việc này các anh biết là được, không được nói ra, trước mặt người ngoài phải gọi là Bí thư Vương.

Hai người đều biết sự nghiêm trọng của vấn đề nên gật đầu nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Bố nói đúng, quan hệ giữa Bí thư Vương và Vệ gia chúng ta không thể để lộ.

Vệ Đào Hồng cũng biết nặng nhẹ của việc này nên gật đầu nói:

- Anh cả nói đúng.

Vệ Hồng Lâm lúc này mới cười nói:

- Chờ sau khi Trạch Vinh vào Bộ Chính trị, các anh dựa vào là được. Cứ như vậy sẽ ngưng tụ được cán bộ bên dưới. Hai anh cũng đừng có suy nghĩ khác, Vệ gia chỉ dựa vào lớp thứ ba, bồi dưỡng con các anh cho tốt vào.

Vệ Đào Hải và Vệ Đào Hồng đều đỏ mặt. Bọn họ biết tình hình của mình, xem ra ông bố mình đã đặt kỳ vọng vào đám trẻ.

Thật không ngờ Vương Trạch Vinh lại là người Vệ gia.

Hai người suy nghĩ rất nhiều, bây giờ Vệ gia chỉ cần có Vương Trạch Vinh là không gặp nguy hiểm gì, cảm giác lo lắng lâu nay đã biến mất.

- Hôm nay Lão bí thư đã chỉ định Trạch Vinh làm người kế nghiệp. Nếu không có gì bất ngờ Trạch Vinh sẽ làm Bí thư Thành phố Hải Đông, việc này hai anh biết là được.

Tâm trạng Vệ Hồng Lâm bây giờ khá tốt.

Vương Trạch Vinh biết mình cũng nên cần nói một chút:

- Hai vị là chú bác của tôi, sau này xin giúp nhiều hơn.

Vệ Đào Hồng vội vàng nói:

- Bí thư Vương, trước đây không biết là người nhà, bây giờ nếu biết thì chúng tôi sẽ toàn lực ủng hộ.

Vệ Đào Hải cũng nói:

- chú hai nói đúng, chuyện của Bí thư Vương là việc của Vệ gia.

Nghe hai con của mình nhanh chóng dựa vào Vương Trạch Vinh như vậy, Vệ Hồng Lâm thở dài một tiếng. Hai con ông rất nhạy bén nhưng không có năng lực chống đỡ cục diện.

Chương 1383: Chuyện nhà của Bí thư Lâm

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Nhìn Vương Trạch Vinh, Vệ Hồng Lâm nghĩ đến việc phát triển của Vương Trạch Vinh và nói:

- Bây giờ đã qua cửa của Lão bí thư, quan trọng nhất là chỗ Bí thư Lâm, ở chuyện này cần Hạng Nam làm chút công tác. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Hạng Nam là người của Bí thư Lâm thì mọi người đều biết. Vệ Hồng Lâm cũng biết. Ông biết Hạng Nam nói với Bí thư Lâm cũng có chút tác dụng.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Chuyện do người mà ông.

Ra khỏi nhà Vệ Hồng Lâm, Vương Trạch Vinh đến Uông gia thì chỉ thấy mình Uông Nhật Thần đang chơi với cháu bé. Uông Phỉ và Uông Kiều đi làm.

Tâm trạng Uông Nhật Thần có vẻ không quá tốt. Hôm nay ông nói không nhiều, Vương Trạch Vinh cũng lo cho sức khỏe của ông.

Sau đó Vương Trạch Vinh chuẩn bị đến nhà Bí thư Lâm. Lần này đến nhà Bí thư Lâm sẽ liên quan tới việc hắn có thể làm Bí thư Thành phố Hải Đông hay không?

Lần này Vương Trạch Vinh đến Lâm gia khá thuận lợi. Có lẽ Bí thư Lâm đã dặn từ trước nên sau khi xem chứng minh là Vương Trạch Vinh nhanh chóng vào được.

Vương Trạch Vinh đến thì thấy Lâm Khâm đang ngồi xem Tv, mà Uông Kiều có lẽ đang ở bếp giúp Lâm phu nhân.

Thấy Vương Trạch Vinh đến, Lâm Khâm hơi đổi sắc.

- Làm phiền rồi.

Vương Trạch Vinh cười nói với Lâm Khâm.

Lâm Khâm hừ một tiếng không nói gì.

Không thấy Bí thư Lâm, không khí trong phòng khá yên ắng. Lâm Khâm không nói chuyện với Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh cũng không muốn nói gì với y. Nếu không có Bí thư Lâm thì cấp bậc giữa Vương Trạch Vinh và Lâm Khâm là khác hẳn.

- Tiểu Khâm, sao không chào khách hả?

Lâm phu nhân đi ra thấy Vương Trạch Vinh liền nói với Lâm Khâm.

Nghe Lâm phu nhân nói như vậy, Lâm Khâm mới giả vờ nói với Vương Trạch Vinh: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Tôi lấy nước cho anh.

Thực ra sớm có người mang nước tới.

Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên nói:

- Làm phiền rồi.

- Bố Lâm Khâm lát nữa mới về, hai đứa nói chuyện.

Lâm phu nhân vui vẻ nói với Vương Trạch Vinh.

Lúc này Uông Kiều cũng ra thấy Vương Trạch Vinh liền chào.

Vương Trạch Vinh từ trên mặt Uông Kiều thấy một tia oán giận, cô không nói gì với Lâm Khâm. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Không khí này làm Vương Trạch Vinh rất buồn bực. Hôm nay đến nhà Bí thư Lâm làm khách đúng là rất không thoải mái.

Nhìn hai người phụ nữ đi ra, Vương Trạch Vinh nói với Lâm Khâm:

- Lâm Khâm, không phải tôi nói anh, giữa vợ chồng có chuyện gì không thể trao đổi.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lâm Khâm hừ một tiếng:

- Anh cũng có mấy người phụ nữ, tôi tại sao không thể. Uông Phỉ cũng là vợ bé của anh, dựa vào cái gì mà hét lên với tôi.

Vương Trạch Vinh nghe xong không biết nói gì, Lâm Khâm nói cũng đúng.

- Anh làm như vậy không phải làm khó Bí thư Lâm sao? Tôi nghĩ dù chuyện lớn hơn nữa cũng không để phụ huynh phải quan tâm.

- Dù sao bố mẹ hai bên đã biết, muốn thế nào cũng được. Tiểu Vi cũng được, ít nhất cô ấy không phản đối tôi gì cả. Tôi bảo cô ấy làm gì, cô ấy làm đó. Tôi ở bên cô ấy vui vẻ hơn nhiều.

- Vậy giữa anh và Uông Kiều sẽ như thế nào?

Vương Trạch Vinh thấy Lâm Khâm đã quyết tâm muốn ả phụ nữ kia.

Lời này của Vương Trạch Vinh làm Lâm Khâm im lặng. Y đương nhiên biết quan hệ giữa mình và Uông Kiều khó xử lý.

- Tôi có thể làm gì được chứ, muốn thế nào cũng được.

Lúc này chỉ nghe Bí thư Lâm lớn tiếng nói:

- Anh cũng biết nói như vậy sao?

Nghe thấy tiếng của Bí thư Lâm, Vương Trạch Vinh vội vàng đứng lên nói:

- Bí thư Lâm đã về?

Bí thư Lâm xua tay nói:

- Trạch Vinh đừng khách khí, cậu ngồi xuống đi. Thằng ranh này bây giờ không coi ai ra gì, chuyện gì cũng dám làm.

Vương Trạch Vinh cười khổ trong lòng, Bí thư Lâm sao không biết việc Lâm Khâm làm.

Vương Trạch Vinh nghĩ một chút rồi đột nhiên hiểu tại sao Bí thư Lâm muốn hắn tới đây. Bí thư Lâm nhất định nghĩ tới Uông gia, Vệ gia và Hạng gia, nếu xử lý không tốt mấy lực lượng này hợp lại phản kích sẽ rất mạnh.

Đúng là bố mẹ thật đáng thương.

Bây giờ Vương Trạch Vinh mới cảm thấy Bí thư Lâm không phải một Tổng bí thư, mà là một người bố.

Hiểu điều này, Vương Trạch Vinh phát hiện mình đúng là người đủ tư cách làm việc này.

Chuyện này cũng không trách tại sao Bí thư Lâm làm thế, đây là việc rất khó giải quyết.

Bị Bí thư Lâm quát, Lâm Khâm vội vàng ngồi đó không dám nói gì. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Bí thư Lâm ngồi xuống rồi cười nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh đừng khách khí, đến thì cứ coi như nhà mình.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi sớm muốn đến báo cáo công việc với ngài nhưng sợ làm ngài không nghỉ được.

- Hôm nay đi gặp Lão bí thư rồi chứ?

Bí thư Lâm cười nói.

Vương Trạch Vinh nói:

- Đã đi thăm nhưng sức khỏe Lão bí thư rất kém.

Bí thư Lâm nghiêm túc nói:

- Lão bí thư có công lao rất lớn đối với Trung Quốc.

Vương Trạch Vinh gật đầu.

Hắn suy nghĩ một chút rồi quyết định phải nói việc hôm nay ra. Tuy Bí thư Lâm không hỏi nhưng chuyện này không nói không được.

- Bí thư Lâm, hôm nay tôi theo Vệ lão gia tử, đến phòng bệnh thấy không ít thủ trưởng. Lão bí thư chỉ nói với tôi một câu làm tốt công việc.

Bí thư Lâm nhìn Vương Trạch Vinh. Ngài khá hài lòng vì Vương Trạch Vinh có thể nói ra như vậy. Nghe thấy lời của Lão bí thư, với trí tuệ của Bí thư Lâm thì sao không hiểu ý nghĩa việc Vương Trạch Vinh đi gặp Lão bí thư. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh cũng là người mình thầm bồi dưỡng, tâm trạng Bí thư Lâm khá tốt.

Lâm Khâm ngồi bên chỉ chăm chú xem Tv.

Bí thư Lâm nhìn Lâm Khâm rồi thở dài một tiếng. Con ngài được trọng điểm bồi dưỡng, còn đưa xuống cơ sở rèn luyện. Nhưng tình hình bây giờ thì Lâm Khâm muốn phát triển là không thể. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nói thật Bí thư Lâm cũng lo lắng sau khi mình lui sẽ như thế nào. Tuy Lý Kiền Ý đã trở lại nhưng với năng lực thì muốn lên đỉnh là rất khó khăn. Trung Quốc không ít nnhaan tài, hơi không chú ý là Lý Kiền Ý có thể mất ghế. Bây giờ trong tay ngài có Vương Trạch Vinh là nhân vật rất quan trọng. Vương Trạch Vinh ngoài được ngài ủng hộ, đồng thời vòng tròn của Vương Trạch Vinh đã rất lớn.

Đúng lúc này Lâm phu nhân đi ra nói:

- Ăn cơm thôi, vừa ăn vừa nói chuyện.

Bí thư Lâm cười ha hả nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Cũng đúng, ăn thôi.

Vào phòng ăn thì thấy Uông Kiều và nhân viên phục vụ đang bưng đồ ăn lên.

- Ngồi xuống đi.

Bí thư Lâm nói với Vương Trạch Vinh.

Thấy Lâm Khâm và Uông Kiều ngồi mỗi người một bên, Bí thư Lâm nhíu mày nói:

- Chuyện hai đứa thì bố cũng biết. Ở việc này Lâm Khâm làm không đúng.

Tuy nói việc nhà của Bí thư Lâm mà mình có thể tham gia, đó là Bí thư Lâm tin tưởng nhưng Vương Trạch Vinh lại không ngồi yên. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Bí thư Lâm nói ra câu này, Lâm Khâm và Uông Kiều đều cúi đầu.

Uông Kiều khóc mà nói:

- Bố, việc này bố phải làm chủ cho con. Lâm Khâm không chỉ có phụ nữ ở ngoài, còn có cả con rồi. Lâm Khâm coi con là gì?

Uông Kiều khóc khiến hiện trường trở nên phức tạp. Vương Trạch Vinh nhìn Uông Kiều thì thầm than cô đúng là biến diễn. Làm như vậy tức là cô đứng ở bên có lý.

Lâm phu nhân nói:

- Chuyện dù sao đã xảy ra, việc này dù như thế nào thì Lâm Khâm cũng không đúng. Bây giờ chúng ta phải xử lý chuyện này. Việc này không tốt với sự phát triển của hai đứa. Tiểu Kiều, Lâm Khâm đều là lãnh đạo, truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt. Mẹ thấy nhanh nhất là phải xử lý, còn quan hệ giữa hai vợ chồng không thể lộ ra, cho dù hai đứa không hòa hợp cũng có thể thông qua bố mẹ giúp. Vợ chồng không thể tức giận, nếu không chuyện gì cũng có thể xảy ra. Mẹ thấy có phải Lâm Khâm bực vì quan hệ vợ chồng hai đứa có vấn đề nên mới xảy ra chuyện như vậy?

Lâm phu nhân nói đây là giúp Lâm Khâm, chẳng qua bà cũng nói làm như thế nào giải quyết vấn đề.

Bí thư Lâm nghe xong liền bực mình nói:

- Đây là con được nuông quen, đó là lý do hay sao? Chẳng lẽ tức giận thì muốn làm gì thì làm sao?

Uông Kiều khóc càng lớn, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Vương Trạch Vinh đành phải nói:

- Bác gái nói đúng, giữa vợ chồng phải trao đổi nhiều hơn. Bây giờ chuyện đã xảy ra, chúng ta phải nghĩ cách giảm ảnh hưởng tới thấp nhất.

Lâm phu nhân cũng đồng ý nói:

- Hai đứa xem, Trạch Vinh nói có lý. Lâm Khâm, con phải học tập Trạch Vinh, người ta tuổi giống con mà phát triển tốt như vậy.

Chương 1384: Coi như qua một cửa

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Bí thư Lâm nói:

- Biết mình phải học người khác thì chú tâm mà học. Anh xem mình đó, tốt xấu cũng là lãnh đạo mà không làm tốt công việc. Nhìn Trạch Vinh xem, cậu ta đến đâu là chỉ trong thời gian ngắn là làm ra thành tích.

Mặc dù Bí thư Lâm đang giáo dục Lâm Khâm, nhưng Vương Trạch Vinh khá vui vẻ. Đây là lần đầu tiên Bí thư Lâm trực tiếp khen hắn, đây là việc khẳng định công việc của hắn.

- Bí thư Lâm quá khen, đây đều là do các đồng chí cố gắng mà đạt được, không thể nói là công của cá nhân tôi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vương Trạch Vinh vội vàng nói.

Bí thư Lâm gật đầu rồi nhìn Lâm Khâm mà nói:

- Có nghe thấy không, đến một nơi thì việc đầu tiên chính là đoàn kết. Chỉ có đoàn kết đồng chí thì mới làm tốt công việc. Xử lý việc nhà cũng vậy, một gia đình hài hòa là do hai bên cùng xây dựng, trao đổi. Bố thấy anh và Tiểu Kiều có vấn đề. Tiểu Kiều là một cô gái tốt, anh phải quý trọng cuộc sống gia đình mình.

Thực ra Vương Trạch Vinh biết được ý của Lâm Khâm lúc trước đó là học cách muốn xử lý việc có nhiều phụ nữ của hắn.

Nghĩ đến mình có mấy người phụ nữ, Vương Trạch Vinh cũng thầm than mình quá may mắn, không xuất hiện chuyện như Lâm Khâm.

Lâm Khâm lúc này lại không nói gì. Nghe Bí thư Lâm nói, Lâm Khâm cũng ra vẻ chăm chú lắng nghe. Chẳng qua Vương Trạch Vinh lại phát hiện ánh mắt Lâm Khâm nhìn quanh quẩn, có lẽ không nghe được gì vào tai. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thấy Lâm Khâm như vậy, Vương Trạch Vinh thầm lắc đầu. Lâm Khâm này nếu như nghe được thì tốt quá. Vợ chồng Bí thư Lâm có lẽ cũng biết thái độ của Lâm Khâm nên mới kéo hắn tới. Đó là tỏ thái độ, để hắn nói với mấy người Uông Nhật Thần nghe mà thôi.

Giải quyết việc nhà Vương Trạch Vinh phát hiện chủ yếu do Lâm phu nhân nói. Lúc này Lâm phu nhân nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Tiểu Kiều, bây giờ là việc của vợ chồng con. Ở việc này mẹ cho rằng Lâm gia có lỗi với con. Chuyện đã xảy ra, mẹ nói mấy ý kiến có được không?

- Mẹ, việc này bố mẹ phải làm chủ cho con.

Lâm phu nhân khẽ vỗ vỗ đầu Uông Kiều, bà nhìn Bí thư Lâm rồi nhìn Vương Trạch Vinh và nói.

- Mẹ thấy như vậy, bắt đầu từ bây giờ Lâm Khâm không liên lạc với người phụ nữ kia. Về phần người phụ nữ và cháu bé, đây là do Lâm gia không đúng, mẹ sẽ tự xử lý, cần bồi thường cũng phải bồi thường. Tóm lại phải xử lý tốt, quyết không để người ta nói gì cả. Thứ hai bắt đầu từ bây giờ Lâm Khâm không được làm việc có lỗi, phải xin lỗi Tiểu Kiều. Lâm Khâm, việc này con làm rất không tốt, sao có thể làm ra như vậy.

Nói xong, Lâm phu nhân nhìn Uông Kiều rồi nói:

- Tiểu Kiều, ở việc này mẹ và bố Lâm Khâm xin lỗi con. Đều do bố mẹ không dạy con được tốt.

Bí thư Lâm cũng nói;

- Đúng thế, là do bố mẹ sai.

Uông Kiều vội vàng nói:

- Bố mẹ, bố mẹ không sai gì cả.

- Còn không xin lỗi Tiểu Kiều?

Lâm phu nhân lớn tiếng nói với Lâm Khâm.

Nhìn hai người, Lâm Khâm rất không tình nguyện nói với Uông Kiều:

- Xin lỗi.

Ai cũng có thể thấy lời này của Lâm Khâm không có chút lòng thành nào. Chẳng qua hai vợ chồng Bí thư Lâm tự nhận lỗi thì việc này coi như xong.

Vương Trạch Vinh đang nhíu mày, ở việc này Lâm phu nhân xem ra vẫn giúp Lâm Khâm. Ví dụ như biện pháp thứ nhất thì có thể thấy bà rất muốn có cháu, bồi thường ư, buồn cười.

Thấy chuyện đến bây giờ, Vương Trạch Vinh biết mình cũng không thể làm gì khác nên đành ngồi im.

Nhìn Bí thư Lâm đang uống rượu, Vương Trạch Vinh cũng hiểu tâm trạng của ngài. Chuyện đến nước này thì Bí thư Lâm cũng không có bộ phận nào tốt hơn, chỉ có thể khuyên bảo một chút mà thôi.

Vương Trạch Vinh đột nhiên nghĩ đến mấy vị vua ngày xưa. Vua cũng như vậy mà, bọn họ không thể nào kéo gần quan hệ với người bên dưới. Nếu kéo gần, suy nghĩ, tâm tư giống như dân chúng của bọn họ sẽ lộ ra, như vậy dân chúng sẽ không còn sự kính sợ, sùng bái bọn họ nữa. Thần linh là thần linh bởi vì dân chúng không biết bọn họ như thế nào, nếu không sẽ không kính sợ nữa.

Qua việc này Vương Trạch Vinh hiểu thêm một chút. Mình từ trước đến giờ vẫn quan hệ khá gần với cấp dưới. Nhưng đến bây giờ thì hắn phải dần dần tạo cự ly.

Không biết Uông Kiều nghĩ sao mà cứ thế khóc.

- Mẹ nói, anh có nghe không? Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Bí thư Lâm nhìn Lâm Khâm mà hỏi.

- Có ạ.

Lâm Khâm nói.

Chuyện này chính là mọi người tìm một bậc thang mà xuống, Vương Trạch Vinh thấy rõ ràng Bí thư Lâm rất đau đầu vì vấn đề này.

Lâm phu nhân nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Trạch Vinh, cậu là con rể Uông gia, cậu nói vài câu xem.

Vương Trạch Vinh cười khổ một tiếng, hôm nay đúng là khó ăn.

Mình có thể nói như thế nào, nếu nói Lâm Khâm bao gái, có con là không đúng, vậy khác gì tát vào mặt hắn.

Vương Trạch Vinh đành nói:

- Bí thư Lâm vừa nói thì tôi rất tán thành. Một gia đình hài hòa là do hai bên, ở chuyện này tôi thấy cả Lâm Khâm và Uông Kiều nên trao đổi nhiều hơn. Lúc tôi làm ở xã Hoàn Thành đã gặp một đôi vợ chồng. Bọn họ vốn có quan hệ tốt, nhưng vì việc nhỏ không ai nhường ai, cuối cùng sau nửa năm thành người dưng, cuối cùng chỉ còn cách ly hôn. Mọi người không muốn như vậy phải không? Bác gái cũng nói phải nhanh chóng xử lý, tôi đồng ý. Chuyện lần này tin rằng nhiều người biết, chúng ta cố gắng là không mở rộng việc này.

- Anh xem đi, khó trách Trạch Vinh còn trẻ đã làm chức vụ cao, nhìn nhận vấn đề rất tốt. Lâm Khâm, anh phải học Trạch Vinh nhiều.

Lâm phu nhân nhìn Vương Trạch Vinh mà nói.

Vương Trạch Vinh biết mình chỉ có thể nói như vậy, nhưng làm thế sẽ không công bằng với Uông Kiều.

Lúc này mọi người đều nhìn Uông Kiều.

- Nếu anh ta lại làm chuyện đó sẽ như thế nào?

Uông Kiều biết hôn nhân chính trị là như vậy, nếu muốn có tình cảm là rất khó khăn. Hôm nay ngồi đây là cô không muốn làm khó Vương Trạch Vinh.

- Nếu nó dám thì chặt gãy chân.

Bí thư Lâm lớn tiếng nói.

- Được rồi, việc cứ như vậy đi, hai vợ chồng nên trao đổi nhiều mới được.

Lâm phu nhân rất hài lòng với kết quả này. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Trạch Vinh, cậu theo tôi vào thư phòng.

Bí thư Lâm đứng lên nói.

Ngồi trong thư phòng, Bí thư Lâm trầm ngâm một chút rồi nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Tiểu Kiều chịu thiệt rồi.

Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra làm như vậy Bí thư Lâm cũng rất khó xử.

- Uông Kiều sẽ hiểu suy nghĩ cẩu ngài.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Bí thư Lâm xua tay nói:

- Cậu đừng nói, tôi biết việc này không tốt với mọi người, nhất là bất công với Tiểu Kiều. Chỗ Bí thư Uông thì nhờ cậu nói giúp một chút, hôm nay làm khó cậu.

- Bí thư Uông cũng nói giữa người với người là duuyeen phận. Tôi cũng đã phê bình Uông Phỉ vì cô ấy quá xúc động.

- Tìm thời gian, tôi tự mình xin lỗi với Bí thư Uông. Có cơ hội cũng cũng nói chuyện với Lâm Khâm.

Vương Trạch Vinh có thể cảm nhận được Bí thư Lâm đang rất lo lắng cho con trai.

Lâm Khâm trở nên nghiêm túc, ngài nói:

- Từ chuyện của Lâm Khâm thì cậu phải ghi nhớ, những chuyện cậu làm nếu truyền ra là rất nghiêm trọng.

Vương Trạch Vinh đổ mồ hôi, lời này mà do Bí thư Lâm nói là rtno.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Bí thư Lâm mới dịu đi không nói tiếp chuyện này nữa.

- Trạch Vinh, tình hình Hải Đông rất phức tạp. Hải Đông là một trọng điểm kinh tế của Trung Quốc. Nếu Hải Đông phát triển nhanh sẽ có ý nghĩa lớn đối với Trung Quốc. Trung ương vẫn lo lắng làm như thế nào để Hải Đông phát triển nhanh hơn. Muốn Hải Đông phát triển thì cần có dòng máu mới rót vào Hải Đông.

Bí thư Lâm đầu tiên là dọa, sau đó nói đến chuyện Hải Đông, Vương Trạch Vinh thấy mình như ngồi xe xuống núi. Hắn hiểu câu gần vua như gần cọp.

- Tôi nhất định ghi nhớ chỉ thị của Bí thư Lâm.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

Bí thư Lâm gật đầu nói:

- Sau khi về thì dành thời gian nghiên cứu tình hình Hải Đông, như vậy sẽ có lợi cho công tác của cậu.

Vương Trạch Vinh nghe thấy câu này liền biết mình đã qua cửa.

Chương 1385: Lô Ninh Quốc có suy nghĩ

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Vương Trạch Vinh cũng không biết việc hắn tới nhà Bí thư Lâm khiến nhiều nơi chú ý.

Ngoài chú ý đến hắn, còn có một số người nghĩ đến việc này có liên quan tới chức vụ của mình không.

Đại hội càng lúc càng gần, mọi người hoạt động càng nhiều hơn. Bọn họ đều biết vào lúc quan trọng nhất này thì không ai muốn bỏ qua hy vọng.

Trong một biệt thự sang trọng ở Bắc Kinh, Lô Ninh Quốc sa sầm mặt ngồi đó, tâm trạng của y rất không tốt.

Trong phòng không có ai khác, đây là một căn biệt thự bí mật của y. Lúc rảnh rỗi hoặc tâm trạng không tốt là Lô Ninh Quốc đến đây ngồi suy nghĩ. Lô Ninh Quốc ngồi ở đó đã mấy tiếng, trong phòng đầy mùi thuốc.

Lô Ninh Quốc không ngờ câu nói kia của mình lại đối thủ lợi dụng, bây giờ nếu không có bất ngờ xảy ra thì y chỉ có thể lui.

Nghĩ đến đây, Lô Ninh Quốc rất không cam tâm. Mình còn có thể làm thêm một thời gian nữa, sao có thể chấp nhận như vậy. Nghĩ đến mình bố cục nhiều, Lô Ninh Quốc rất khó chịu với Lão bí thư. Chẳng qua y chỉ có thể suy nghĩ, sao dám lộ ra cơ chứ?

Lô Ninh Quốc là người được Lão bí thư trọng điểm bồi dưỡng nên rất chú ý tình hình của Lão bí thư. Hôm nay y nhận được tin làm người ta rất khó chịu. Vương Trạch Vinh đi gặp Lão bí thư.

Tuy nói Lô Ninh Quốc không biết bọn họ gặp làm gì, nhưng Lô Ninh Quốc phân tích đám người ở trong phòng Lão bí thư, y hiểu đây là muốn lập một người khác thay mình.

Vệ Hồng Lâm tại sao lại giúp Vương Trạch Vinh như vậy? Chẳng lẽ là do có quan hệ với Uông Nhật Thần.

Nghĩ tới quan hệ của Uông Nhật Thần và Vệ Hồng Lâm, Lô Ninh Quốc lại lắc đầu. Là người đầu lĩnh một thế hệ, y hiểu rõ tình hình hai người này. Hai người này luôn đối đầu. Mặc dù là thông gia nhưng qua lại không nhiều. Nếu nói Vệ Hồng Lâm vì con gái giúp Uông gia còn được, nhưng sao lại giúp Vương Trạch Vinh?

Trong này có vấn đề gì mình không biết?

Lô Ninh Quốc đúng là không thể hiểu nổi.

Lô Ninh Quốc vốn còn một tia hy vọng. Y sớm phân tích người của Lão bí thư, bây giờ Lão bí thư thiếu người kế nghiệp. Nếu Lão bí thư đi mà không có nhân vật nào đứng ra, thực lực của Lão bí thư sẽ giảm mạnh. Vào lúc này bên trong có một số ý kiến khác nhau. Có người cho rằng Lô Ninh Quốc có năng lực nên cần phải kéo lên. Nếu Lão bí thư đồng ý vậy y có thể thay đổi tình hình bây giờ.

Lô Ninh Quốc rất hy vọng vào việc này. Y biết mình có địa vị không thể thay thế trong lực lượng của Lão bí thư. Trong thời gian này, Lô Ninh Quốc còn ôm hy vọng Lão bí thư sẽ dùng mình.

Vì lợi ích của mọi người trong lực lượng của Lão bí thư, dùng y là lựa chọn chính xác.

Trong thời gian này Lô Ninh Quốc cũng không dám dễ dàng hành động. Y biết mình phải nhẫn nhịn, còn phải tỏ vẻ bị thiệt thòi.

Lô Ninh Quốc làm chuyện quan trọng nhất chính là không ngừng đi thăm những lão đồng chí có tiếng nói rất nặng trong lực lượng của Lão bí thư. Chỉ cần được bọn họ ủng hộ thì y có thể trở lại. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nhưng làm y không ngờ đó là Vương Trạch Vinh lại đi gặp Lão bí thư. Đây là đám người Vệ Hồng Lâm muốn dùng Vương Trạch Vinh thay mình?

Lô Ninh Quốc cảm thấy rất nguy hiểm.

Lô Ninh Quốc biết rõ năng lực của Vương Trạch Vinh. Nếu nói trước kia Vương Trạch Vinh chưa đến tầm, nhưng bây giờ Lô Ninh Quốc không dám coi thường Vương Trạch Vinh nữa. Người khác có thể không thay thế được y, nhưng Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể.

Lô Ninh Quốc đúng là không rõ sao lúc quan trọng nhất là Vương Trạch Vinh có thể đứng bên chính xác. Cẩn thận phân tích lịch sử phát triển của Vương Trạch Vinh, Lô Ninh Quốc không thể không phục sự nhạy cảm chính trị của Vương Trạch Vinh. Dù biến hoá như thế nào thì Vương Trạch Vinh làm việc cũng không sai.

Không thể coi thường.

Lô Ninh Quốc lẩm bẩm một tiếng.

Lô Ninh Quốc cũng biết tuy Lão bí thư có sức ảnh hưởng lớn, nhưng ngài bị bệnh nên sức ảnh hưởng đã giảm. Đối với việc Vương Trạch Vinh có thể thay y hay không thì Lão bí thư không thể quyết định. Quan trọng nhất là xem thái độ của Bí thư Lâm. Nếu Bí thư Lâm không đồng ý thì Vương Trạch Vinh đừng mong.

Y thầm cân nhắc việc Vương Trạch Vinh lên chức sẽ có ảnh hưởng như thế nào. Ở chuyện này thất bại nhất định là y, Hải Đông sẽ bị Vương Trạch Vinh nắm giữ.

Nghĩ tới đây, Lô Ninh Quốc nhíu mày. Trước kia y không ngừng giúp Vương Trạch Vinh chính là nghĩ Nam Điền phát triển cũng không thể so sánh với Hải Đông, cũng muốn lôi kéo Vương Trạch Vinh. Ai ngờ tình hình lại như vậy, việc Nam Điền lên cấp chỉ là ảo ảnh, mục đích cuối cùng của đám người Hạng Nam là Hải Đông.

Vương Trạch Vinh nếu làm Bí thư Thành phố Hải Đông, vậy bố cục bao năm của y ở Hải Đông sẽ thay đổi. Đến lúc đó y không thể khống chế Hải Đông.

Lô Ninh Quốc biết nếu Vương Trạch Vinh tới Hải Đông, nhất định sẽ khống chế được.

Vương Trạch Vinh nếu lên cấp vậy có uy hiếp với Lý Kiền Ý không?

Nghĩ đến đây, Lô Ninh Quốc tin Lý Kiền Ý không hy vọng Vương Trạch Vinh thuận lợi lên chức. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc biết tính cách của Lý Kiền Ý. Lý Kiền Ý có hy vọng lên đỉnh, nếu Vương Trạch Vinh gây uy hiếp thì bây giờ Lý Kiền Ý sẽ mong ngăn cản. Đối với bọn họ có thể ngăn cản Vương Trạch Vinh chính là thắng lợi. Ngăn nhiều thì không cần, ngăn bốn năm là đủ. Bốn năm sau sẽ có cục diện khác, người lên đã lên, Vương Trạch Vinh dù có năng lực đến đâu cũng chịu. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc do dự một chút rồi cảm thấy mình nên nói chuyện với Lý Kiền Ý.

Lô Ninh Quốc cầm máy rồi lại do dự. Bây giờ Lý Kiền Ý khác hẳn y. Lý Kiền Ý đang trở lại, mà y lại lui ra. Bây giờ Lý Kiền Ý đương nhiên không coi y là cùng cấp. Chẳng qua y cũng có ưu thế vì đã phạm sai lầm, không có uy hiếp với Lý Kiền Ý. Y có lẽ hy vọng mình giữ được chức.

Lô Ninh Quốc lại bỏ máy xuống đứng lên đi đi lại lại. Đây là việc lớn.

Đối với Lô Ninh Quốc mà nói, nếu thông báo với Lý Kiền Ý, như vậy tức là tỏ vẻ dựa vào Bí thư Lâm, đó là phản bội. Người của Lão bí thư thấy như thế nào, Bí thư Lâm thấy như thế nào? Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc thở dài một tiếng và không biết nên làm như thế nào.

Lô Ninh Quốcy biết việc này ngoài việc sẽ bị người của Lão bí thư công kích, Bí thư Lâm cũng chưa chắc nhận y.

Bí thư Lâm cũng sắp lui, cần gì mạo hiểm nhận y?

Không thể, Bí thư Lâm rất khôn khéo, vào bây giờ ngài không cần làm như vậy.

Nhưng không dựa vào Bí thư Lâm thì mình còn đường nào để đi, ai có thể giúp mình?

Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc ngồi xuống và hút thuốc.

Nghĩ đến lúc trước ai cũng muốn vẫy gọi mình, nhưng bây giờ muốn dựa vào Bí thư Lâm cũng khó khăn.

Lô Ninh Quốc còn biết một việc y bây giờ coi như đã lui ra, không nên suy nghĩ, nên giúp người cầm đầu. Như vậy mình còn có chút tác dụng. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc càng nghĩ càng thấy mình còn một con đường để y. Bây giờ xem ra Lão bí thư đã không được, Lão bí thư mà mất thì nếu có người ủng hộ mình thì sẽ khác. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Bí thư Lâm không thể nhận y, như vậy phải nghĩ tới nhân vật khác.

Đột nhiên mắt Lô Ninh Quốc sáng lên, Trịnh Ân Bảo chẳng lẽ không phải người có thể nhận mình sao?

Nghĩ đến Trịnh Ân Bảo sắp lên đỉnh, Lô Ninh Quốc có chút tin tưởng. Bây giờ Trịnh Ân Bảo đang tích cực cần người ủng hộ, mình vào lúc này lại là người của Lão bí thư, cũng có một nhóm lãnh đạo tỉnh, đây là lực lượng rất lớn. Trịnh Ân Bảo có lẽ sẽ nhận mình.

Khuyết điểm lớn nhất của Lô Ninh Quốc là luôn cho rằng mình đúng. Nghĩ tới đây y cho rằng mình rất có tác dụng với Trịnh Ân Bảo.

Lần này Lô Ninh Quốc kiên quyết cầm máy, cho dù chuyện gì cũng có thể thử.

Chương 1386: Suy nghĩ của Trịnh Ân Bảo

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Nhận được điện của Lô Ninh Quốc, Trịnh Ân Bảo có chút khó hiểu, sao Lô Ninh Quốc lại gọi cho mình.

Trịnh Ân Bảo sắp lên làm Tổng bí thư thì có lực lượng rất mạnh. Chuyện xảy ra ở Bắc Kinh, y đều biết rõ.

Hơn nữa có đôi khi đến trình độ của y thì dù không cần chú ý chuyện người khác, tin tức cũng sẽ tự nhiên truyền tới trong tay y.

Từ chuyện của Lâm Khâm, đến việc Vương Trạch Vinh đến chỗ Lão bí thư, sau đó Vương Trạch Vinh lén đến nhà Bí thư Lâm, y đều biết cả. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Trịnh Ân Bảo rất chú ý đến Vương Trạch Vinh. Tuy nói hai bên không trao đổi nhiều nhưng y đã cẩn thận nghiên cứu việc phát triển của Vương Trạch Vinh. Đối với việc Vương Trạch Vinh không ngừng tạo được thành tích, Trịnh Ân Bảo sớm coi Vương Trạch Vinh là người cần thiết đối với mình. Một quốc gia nếu muốn phát triển thì cần những người có thể làm tốt công việc như vậy. Vương Trạch Vinh chính là người như vậy.

Sau khi biết chuyện của Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo rất nhanh đoán được kết quả của việc này. Có lẽ người của Lão bí thư muốn đưa Vương Trạch Vinh lên. Bí thư Lâm cũng coi trọng Vương Trạch Vinh, hai bên đều đẩy thì Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị là tất nhiên.

Nghĩ đến Vương Trạch Vinh vẫn rất tôn trọng mình, Trịnh Ân Bảo cũng yên tâm. Y tin Vương Trạch Vinh là người thông minh nên có thể thấy rõ tình hình. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Cầm máy, Trịnh Ân Bảo tuy nói chuyện với Lô Ninh Quốc nhưng đang suy nghĩ rất nhiều.

Nói vài câu, Trịnh Ân Bảo liền hiểu ý của Lô Ninh Quốc. Xem ra Lô Ninh Quốc không hy vọng cứ như vậy mà lui, đây là y muốn giữ vị trí này.

Trịnh Ân Bảo lắc đầu. Nếu không biết việc hôm nay Vương Trạch Vinh còn tới chỗ Bí thư Lâm, thì Trịnh Ân Bảo đúng là có thể suy nghĩ đến việc của Lô Ninh Quốc. Sau lưng Lô Ninh Quốc cũng có một lực lượng rất mạnh, nếu mình được lực lượng này ủng hộ thì rất tốt.

- Đồng chí Ninh Quốc, tôi nghe nói bây giờ Bí thư Lâm đã gọi đồng chí Vương Trạch Vinh đến nhà để nghe báo cáo công việc Nam Điền. Công tác Nam Điền làm rất tốt, Hải Đông nên quan hệ nhiều với Nam Điền, nếu hai bên hợp tác tốt thì tin rằng sẽ có lợi cho cả hai bên. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Trịnh Ân Bảo không nói ra việc có nhận Lô Ninh Quốc hay không, mà chỉ nói như vậy.

Nghe Trịnh Ân Bảo nói như vậy, Lô Ninh Quốc cầm máy một lúc không nói được gì.

Y đương nhiên hiểu ý của Trịnh Ân Bảo. Chuyện đến bây giờ Trịnh Ân Bảo còn lo lắng tới lực lượng của Lão bí thư và Bí thư Lâm. Bây giờ Vương Trạch Vinh đi gặp Lão bí thư, chính là được Lão bí thư tán thành. Sau đây có một nhóm người của Lão bí thư dựa vào Vương Trạch Vinh, đây căn bản là chuyện không thể thay đổi. Ngoài ra Trịnh Ân Bảo còn cung cấp tin đó là Vương Trạch Vinh còn tới nhà Lão bí thư, chuyện như vậy nói rõ vấn đề gì?

Cả Lão bí thư và Bí thư Lâm đều chấp nhận Vương Trạch Vinh, như vậy Vương Trạch Vinh lên chức là tất nhiên.

Lô Ninh Quốc cười khổ một tiếng, bây giờ mình đúng là không thể dựa vào ai.

Đúng, Vương Trạch Vinh nếu là người của Lão bí thư, sao còn đến chỗ Bí thư Lâm. Người này đang muốn bắt cá hai tay, chuyện này phải để người của Lão bí thư biết mới được.

Lô Ninh Quốc đang suy nghĩ xem tại sao Trịnh Ân Bảo nói với mình như vậy? Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Lô Ninh Quốc giật mình và thấy mình đúng là không suy nghĩ kỹ. Từ trước đến giờ lực lượng của Lão bí thư rất mạnh, ngay cả Bí thư Lâm cũng không dễ dàng chọc vào. Bây giờ Trịnh Ân Bảo sắp lên đỉnh thì cũng biết, y không có suy nghĩ gì sao?

Lô Ninh Quốc không dám nghĩ tiếp nữa. Y bây giờ chính là người muốn dựa cũng không ai nhận.

Lô Ninh Quốc thở dài một tiếng rồi đặt máy xuống. Mình coi như xong rồi, dù mình làm gì thì cuối cùng cũng không ai nhận, nếu như mình nói ra việc Vương Trạch Vinh bắt cá hai tay, đến lúc đó người của Lão bí thư sẽ phân hóa thành hai phái, lực lượng sẽ giảm. Mình cũng không được chỗ tốt gì.

Trịnh Ân Bảo đây là đang thử thách mình.

Bỏ đi, mình lui thì lui.

Lô Ninh Quốc lần đầu tiên chấp nhận sự thật này. Là một cán bộ cao cấp, Lô Ninh Quốc sau khi biết việc này liền hiểu rõ dù như thế nào y cũng không thể phản bội khỏi lực lượng của Lão bí thư, làm như vậy thì kết quả sẽ rất thảm.

Lô Ninh Quốc cũng không biết Trịnh Ân Bảo đang suy nghĩ rất nhiều. Y cố ý nói việc Vương Trạch Vinh đến nhà Bí thư Lâm ra cho Lô Ninh Quốc nghe, Trịnh Ân Bảo cũng không có âm mưu gì. Trịnh Ân Bảo đây chỉ điểm Lô Ninh Quốc một chút. Vào lúc này cách làm tốt nhất của Lô Ninh Quốc chính là đừng làm gì. Nếu Lô Ninh Quốc làm việc gì thì sẽ gặp phản kiccsh từ khắp nơi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Trịnh Ân Bảo lẩm bẩm một tiếng, chỉ xem Lô Ninh Quốc tự quyết định thôi.

Trịnh Ân Bảo hiểu rõ đấu tranh trong Đảng rất kịch liệt. Bây giờ Lô Ninh Quốc còn có nhiều suy nghĩ. Nếu Lô Ninh Quốc còn tiếp tục thì người ủng hộ Vương Trạch Vinh sẽ đứng ra, hơn nữa Lô Ninh Quốc không được lực lượng của Lão bí thư bảo vệ, kết quả sẽ rất xấu. Nếu là như vậy thì cũng không tốt đối với mọi người. Đương nhiên nếu Lô Ninh Quốc dám làm, y là người đầu tiên đứng ra đánh thật mạnh. Nghĩ đến đây Trịnh Ân Bảo mới phát hiện lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh là rất mạnh. Đối với người như Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo nhất định phải kéo vào trong lực lượng của mình.

Xem ra phải hỏi ý của Vương Trạch Vinh mới được.

Trịnh Ân Bảo cảm thấy mình lôi kéo Vương Trạch Vinh chưa đủ. Lôi kéo được Vương Trạch Vinh, như vậy sẽ kéo được lực lượng của Hạng Nam, lực lượng của Lão bí thư, thậm chí một số lực lượng của Bí thư Lâm, còn cả lực lượng sau lưng không ai biết.

Đối với Vương Trạch Vinh, Trịnh Ân Bảo cũng không quá lo lắng như người khác. Dù sao y sẽ lên đỉnh, Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị sẽ tốt cho quốc gia, nhưng không uy hiếp gì đối với y.

Trịnh Ân Bảo càng biết nếu như dùng tốt Vương Trạch Vinh, như vậy tốt cho cả cá nhân y và Trung Quốc. Vương Trạch Vinh có năng lực, lực lượng sau lưng cũng rất mạnh, phát triển là không vấn đề gì.

Trịnh Ân Bảo cầm máy gọi cho Hạng Nam rồi nói:

- Lão Hạng, đã lâu không tụ tập, sao, chúng ta ngồi một chút chứ?

Hạng Nam hiểu ngay ra mục đích của Trịnh Ân Bảo rồi nói:

- Phó chủ tịch mời, tôi nhất định sẽ tham gia.

- Ha ha, nghe nói đồng chí Trạch Vinh cũng lên Bắc Kinh, gọi thêm đồng chí ấy. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Hạng Nam cười nói:

- Trạch Vinh uống rất tốt, tới lúc đó Phó chủ tịch phải chuẩn bị nhiều rượu mới được.

Chỉ vài câu đã làm quan hệ hai bên gần hơn nhiều.

Lúc này người Hạng gia đang tụ tập lại. Việc Vương Trạch Vinh đi gặp Bí thư Lâm là rất quan trọng đối với Hạng gia.

Thấy Hạng Nam dập máy, Hạng Thành cười nói:

- Phó chủ tịch Trịnh nói sao?

- Hẹn tôi và Trạch Vinh đi ăn.

Hạng Nam rất vui vẻ nói. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Hạng Thành gật đầu nói:

- Xem ra Phó chủ tịch cũng không ngoại lệ.

Hạng Kiền thở dài nói:

- Trước cánh cửa thì ai cũng lo mà. Trịnh Ân Bảo cũng lo không thể bước vào.

Hạng Nam nói:

- Đúng là như vậy. Nếu được chúng ta ủng hộ thì việc Trịnh Ân Bảo lên làm Tổng bí thư càng chắn chắn hơn. Vào lúc này thêm đồng minh là thêm phần thắng. Trạch Vinh bây giờ rõ ràng được phần lớn người của Lão bí thư ủng hộ. Trịnh Ân Bảo không thể xem nhẹ.

Nghe Hạng Nam nói như vậy, mọi người đều im lặng. Một lát sau Hạng Tâm Lam mới nói:

- Tôi còn nhớ lúc đầu khi Trạch Vinh đến Hạng gia. Lúc ấy Hạng gia rất mạnh, Trạch Vinh mới là cán bộ xã. Vậy mà mới vài năm Trạch Vinh đã có thể ảnh hưởng tới Trung ương.

Lời này đã nói đúng tiếng lòng của mọi người ngồi đây. Mọi người thoáng cái nhớ lại lần đầu Vương Trạch Vinh đến Hạng gia.

Hạng Nam cười ha hả nói:

- Đây là việc tốt.

Hạng Thành cũng gật đầu nói:

- Đúng thế.

Chương 1387: Biểu diễn lực lượng

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Sáng hôm sau khi Hạng Nam về nhà mà ông không giấu được sự vui vẻ.

Thấy Hạng Nam như vậy, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu.

- Có chuyện gì vậy bố?

Gọi Vương Trạch Vinh vào thư phòng, Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Sau khi bàn bạc, Trung ương lần này đã tiến hành điều chỉnh bộ máy mấy tỉnh trong cả nước.

Nghe thấy thế, Vương Trạch Vinh liền hiểu rõ tại sao Hạng Nam lại vui như vậy. Có lẽ hoạt động trong thời gian này đã có hiệu quả. Mọi người đều âm thầm chú ý việc điều chỉnh cán bộ trước khi Đại hội diễn ra. Mọi người đều biết nó đại biểu xu thế, qua đó có thể thấy cục diện Trung Quốc bước tiếp theo.

- Có phải là đã nắm được vài địa phương không bố?

Vương Trạch Vinh đương nhiên là vui vẻ. Nếu là như vậy thì lực lượng của hắn sẽ được mở rộng ra.

Hạng Nam cười cười mà gật đầu nói:

- Tình hình Bắc Kinh rất phức tạp, chúng ta có một lực lượng không nhỏ. Vào lúc này mọi người cũng không muốn làm mất lòng chúng ta.

Vương Trạch Vinh đang muốn biết rõ tình hình.

Hạng Nam nói:

- Lần này có thể nói thành công lớn. Đầu tiên là Sơn Nam, đồng chí Lý Trấn Giang được điều đến tỉnh Sơn Nam làm Bí thư thị ủy, đồng chí Cam Hồng Ba làm Phó bí thư Tỉnh ủy, đồng chí Lưu Kiến làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh. Có ba đồng chí này ở Sơn Nam, tình hình tỉnh Sơn Nam sẽ không thay đổi mấy. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Ba người này đều là nhân viên Hạng hệ, Hạng gia vẫn khống chế được Sơn Nam, người ngoài muốn tiến vào cũng rất khó khăn. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nhìn thoáng qua Vương Trạch Vinh, Hạng Nam nói:

- Con sau đây phải quan tâm tới sự phát triển của Sơn Nam nhiều hơn.

Vương Trạch Vinh biết đây là Hạng Nam đang từng bước giao lực lượng nên gật đầu.

- Tình hình tỉnh Giang Sơn cũng được, sau khi nghiên cứu thì do đồng chí Ngũ Tĩnh làm Phó bí thư Tỉnh ủy, Quyền chủ tịch tỉnh. Trưởng ban tổ chức cán bộ là đồng chí Hồ Viễn Chí.

Nghe thấy chỉ có hai người vào Tỉnh ủy, Vương Trạch Vinh cũng thấy mọi người đều không muốn bỏ qua tỉnh Giang Sơn.

Hạng Nam gật đầu nói tiếp:

- Thường Hồng phát triển quá nhanh, mọi người đều dồn lợi ích vào đó. Có Ngũ Tĩnh và Hồ Viễn Chí phối hợp thì chắc không vấn đề gì.

Vương Trạch Vinh đương nhiên biết Hồ Viễn Chí người mà Hạng Nam thầm bồi dưỡng ở tỉnh Giang Sơn.

Vương Trạch Vinh quan tâm nhất là tình hình Bắc Dương. Hắn đã làm ở Bắc Dương một thời gian. Đồng thời hắn cũng muốn biết tình hình Bắc Cát là như thế nào. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Tình hình Bắc Dương thế nào bố?

Nghe Vương Trạch Vinh hỏi về Bắc Dương, Hạng Nam nói:

- Bí thư tỉnh ủy không đổi, là đồng chí Mạnh Chiếu Phát, Phó bí thư Tỉnh ủy Kim Chính Hiến phụ trách, điều Ngô Vĩ Thu từ Bộ Thương mại đến Bắc Dương làm Phó bí thư Tỉnh ủy, Quyền chủ tịch tỉnh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nghe thấy thế Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Nam mà nói:

- Xem ra Vệ lão đã hành động.

Hạng Nam cười nói:

- Việc này đã sớm hoạt động, Lão bí thư cũng nói.

Vương Trạch Vinh gật đầu. Có người của Vệ gia làm chủ tịch tỉnh là tốt rồi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Bố biết con bây giờ quan tâm nhất là Bắc Cát. Lần này bộ máy Bắc Cát điều chỉnh rất mạnh. Đồng chí Tiền Hồng được điều về làm Phó bí thư Tỉnh ủy, Quyền Chủ tịch tỉnh. Bí thư là người của Bí thư Lâm điều từ Bắc Kinh tới. Tin rằng Tiền Hồng làm chủ tịch tỉnh sẽ có thể tiến hành chỉnh lý một chút.

Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Tiền Hồng này cũng có năng lực. Như vậy lực lượng của hắn coi như đã tiến vào nắm giữ quyền lực Tiền Hồng.

- Còn một việc, đồng chí Vương Chính không ở lại Sơn Nam, được điều tới Sơn Thành làm Phó chủ tịch thường trực.

Nhìn Hạng Nam cười cười, Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nói:

- Sơn Thành là địa bàn của Chu Thế Khánh, con lo đồng chí Vương Chính tới đó khó triển khai công việc.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ mấy người Hạng Nam là muốn đánh vào địa bàn của Chu Thế Khánh. Hy vọng Vương Chính với kinh nghiệm phong phú đoạt được quyền. Nhưng Vương Chính có thể làm được sao?

Thấy Vương Trạch Vinh có chút lo lắng, Hạng Nam nói:

- Chu Thế Khánh quyết không thể nắm Sơn Thành mãi được. Lần này y rất có thể thành Phó Thủ tướng, nếu là như vậy thì y có thể nắm giữ được Sơn Thành sao?

Vương Trạch Vinh thở dài nói:

- Tình hình Sơn Thành rất phức tạp, đây là đất của Chu Thế Khánh. Nếu y còn làm Phó Thủ tướng thì con càng lo cho Vương Chính.

- Lúc ấy con không phải đã là Ủy viên Bộ Chính trị sao? Phải tin năng lực của đồng chí Vương Chính chứ?

Vương Trạch Vinh nói

- Đây coi như thử thách với Vương Chính.

Hạng Nam cũng nói:

- Càng ở nơi như vậy mới dễ rèn luyện bản thân. Vương Chính đến Sơn Thành là do đồng chí Trịnh Ân Bảo đề xuất.

Lời này làm Vương Trạch Vinh ngẩn ra. Hạng Nam thấy Vương Trạch Vinh như vậy liền gật đầu nói:

- Chu Thế Khánh làm nhiều người mất lòng.

Vương Trạch Vinh nói:

- Con phải thông báo với đồng chí Vương Chính mới được. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nếu là do Trịnh Ân Bảo nói ra việc này, Vương Trạch Vinh cũng có chút yên tâm.

- Bộ Giao thông thì sao bố?

Vương Trạch Vinh hỏi. Hạng Nam cười nói:

- Hồ Húc Đông làm Bộ trưởng.

Vương Trạch Vinh nghĩ đến một nhân vật rất quan trọng nên nói:

- Trương thúc thì sao ạ?

Đây là việc Vương Trạch Vinh rất quan tâm.

Hạng Nam gật đầu nói:

- Lần này sau khi Lý Kiền Ý xảy ra chuyện, vì giữ Lý Kiền Ý nên Bí thư Lâm cũng đau đầu. Sau nhiều bên phối hợp đồng ý do đồng chí Trương Tất Tường làm Phó bí thư, Chủ tịch thành phố Bắc Kinh.

- Xem ra trước Đại hội đã điều chỉnh rất lớn.

- Chắc còn điều chỉnh thêm nữa. Nam Điền tạm thời chưa điều chỉnh, chủ yếu là do công tác của Nam Điền đang thuận lợi. Chẳng qua Ngụy lão gia tử mất khiến nhiều sóng gió.

Sau khi nói chuyện với Hạng Nam, Vương Trạch Vinh biết một ít tình hình. Lần này nhiều bên tranh đoạt lợi ích, Hạng Nam lấy thành công nhiều như vậy là do Vương Trạch Vinh được Lão bí thư tán thành, lại được Bí thư Lâm tán thành. Vì thế mọi người ở Bắc Kinh thấy thực lực của Vương Trạch Vinh nên cũng ủng hộ. Hơn nữa trong mấy tỉnh ngoài Bắc Cát ra, còn đâu vốn là địa bàn của Hạng hệ và Uông hệ.

Sau khi Hạng Nam đi, Vương Trạch Vinh liền gọi cho Vương Chính. Vương Chính đến Sơn Thành có mục đích rõ ràng là muốn đoạt quyền. Nhưng Vương Trạch Vinh cũng lo lắng lực lượng của Chu Thế Khánh.

Sau khi Vương Chính nghe điện, Vương Trạch Vinh liền nói qua tình hình.

Vương Chính không ngờ mình sẽ tới Sơn Thành, y suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tôi nghiêm túc chấp hành quyết định của Trung ương.

Vương Trạch Vinh nói:

- Tình hình Sơn Thành thì anh biết rồi đó, cố gắng bảo vệ mình là được. Nếu không được thì tới lúc đó tôi sẽ nghĩ cách điều anh ra.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Vương Chính cười nói:

- Xin Bí thư Vương yên tâm, Sơn Thành cũng không phải đầm rồng hang hổ mà.

Nghe Vương Chính nói như vậy, Vương Trạch Vinh mới yên tâm:

- Được, tôi tin anh có thể làm tốt công việc.

Sau đó Vương Trạch Vinh hẹn Trương Tất Trường dùng bữa.

Trương Tất Trường cũng vừa nhận được tin từ Hạng Nam nên rất vui vẻ nói:

- Chú đang muốn gọi cháu.

Vương Trạch Vinh rất nhanh tới địa điểm.

Sau khi ngồi xuống, Trương Tất Trường cười nói:

- Lần này cháu tiến bộ sẽ không vấn đề gì.

Nhìn Vương Trạch Vinh, Trương Tất Trường chỉ nghĩ Vương Trạch Vinh phát triển từ một cán bộ xã. Y nhiều lúc thầm than bây giờ Vương Trạch Vinh đã vượt qua mình.

- Trạch Vinh, bây giờ cháu đã bước vào cánh cửa nên cần thận trọng. Nam Điền nếu không thể lên cấp thì cũng không nên có việc gì, ổn định phát triển là căn bản.

Trương Tất Trường nói.

- Chú yên tâm, Nam Điền phát triển rất nhanh, muốn chậm cũng không được. Tỉnh ủy chỉ cần nắm bắt phương hướng là xong.

Trương Tất Trường gật đầu nói:

- Lần này Trung ương đưa phương án điều chỉnh ra, cháu thấy nó là như thế nào?

Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này cháu muốn giấu mình cũng không được.

- Đúng thế, lần này trong quyết định của Trung ương thì tuy mọi người đều có lợi, nhưng người của Hạng hệ, Uông hệ cùng Vệ hệ có lợi nhất. Những người này đều có quan hệ với cháu, hơn nữa quan hệ không bình thường. Chú nghe đồng chí Vệ Hồng Lâm đã hợp các lão đồng chí trong hệ của Lão bí thư mà đề cử cháu. Điều này nói rõ Vệ hệ đứng về phía cháu. Thông qua lần điều chỉnh này, cháu đã được đẩy ra trước. Đây là cơ hội cũng là nguy hiểm, cháu phải cẩn thận. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vương Trạch Vinh không ngừng gật đầu, điều Trương Tất Trường nói thì hắn sớm chuẩn bị về tư tưởng. Bắt đầu từ bây giờ lực lượng của hắn đã lộ ra. Thấy lực lượng như vậy thì ai chẳng phải có suy nghĩ.

- Trạch Vinh, chú có lẽ làm hết khóa này. Cháu yên tâm, trong thời gian đó chú nhất định giúp cháu bồi dưỡng một nhóm lớn nhân tài.

Thấy Trương Tất Trường nói như vậy, Vương Trạch Vinh rất cảm động.

Chương 1388: Người quen

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Lúc nói chuyện với Trương Tất Tường là khi Vương Trạch Vinh thả lỏng mình nhất.

Hai người uống không ít, Trương Tất Tường có lẽ do vui vẻ nên bắt đầu có men say.

- Trạch Vinh, chú không nói nhiều, chú chỉ hy vọng cháu nhất định phải làm tốt ở Nam Điền, chỉ cần ổn định là cháu không có vấn đề gì.

Vương Trạch Vinh lo lắng cho sức khỏe của Trương Tất Tường nên gọi thư ký của y vào. Thư ký liền đưa Trương Tất Tường về.

Trời đã muộn, Vương Trạch Vinh không mang theo ai đến, hắn muốn đi dạo trong đêm.

Xe dừng trong bãi đỗ xe, Vương Trạch Vinh không lên xe mà từ từ đi bộ trên đường.

Bây giờ Vương Trạch Vinh thường đứng trên góc độ quản lý mà nhìn nhận vấn đề.

Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vương Trạch Vinh chắp tay sau lưng mà đi. Sau khi lên làm lãnh đạo, hắn đúng là ít khi được đi dạo một mình trên phố như thế này.

Vương Trạch Vinh không biết sao lại đi tới Câu lạc bộ lần trước Lý Kiền Ý dẫn mình tới. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thấy mình tới đây, Vương Trạch Vinh nhìn tấm biển câu lạc bộ trong đêm, lần đầu tiên hắn phát hiện ở đây náo nhiệt như vậy.

Lý Kiền Ý đúng là biết kiếm tiền.

Thấy ở đây náo nhiệt như vậy, Vương Trạch Vinh biết đây là một nơi quan trọng để kiếm tiền của Lý Kiền Ý.

Nhìn các chiếc xe được lấy bạt che lại cả biển, Vương Trạch Vinh biết đây hầu hết là xe công. Có nhiều quan chức đến đây ăn như vậy, muốn không kiếm tiền cũng khó.

Trung Quốc bây giờ có nhiều quan chức mở nhà hàng, sau đó lộ ra tin tức nhà mình có quan hệ với nhà hàng này, như vậy cứ ngồi nhà mà chờ cấp dưới đưa tiền tới.

- Vương ca, sao ngài lại ở đây?

Có một cô gái gọi Vương Trạch Vinh.

Thấy có người gọi mình, Vương Trạch Vinh quay đầu lại.

- Đúng là Vương ca rồi.

Cô gái vui mừng nói.

Vương Trạch Vinh lúc này mới phát hiện gọi mình là cô gái tên Thư Ý đã đánh đàn cho hắn nghe lần trước.

Đối với Thư Ý, Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt. Thư Ý là người Hàng Châu. Ông bố công tác ở chính quyền thành phố, bà mẹ làm việc ở Hội liên hiệp phụ nữ, cô thi vào Học viện âm nhạc, tốt nghiệp liền ở lại Bắc Kinh. Trong nhà có em trai, em gái. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nhìn lên người cô, Vương Trạch Vinh cười nói:

- Tiểu Thư, đã lâu không gặp.

Vương Trạch Vinh nói chuyện thì phát hiện Thư Ý không phải đi một mình, đi theo cô còn có một nam một nữ, cùng một cô gái khá giống Thư Ý.

Đôi vợ chồng trung niên kia đều cảnh giác nhìn Vương Trạch Vinh.

Thấy thế, Vương Trạch Vinh có chút buồn cười, có lẽ mình bị hiểu lầm rồi.

- Đây là bố mẹ và em của em.

Thư Ý giới thiệu.

Vương Trạch Vinh cười cười bắt tay người đàn ông trung niên: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Rất vui được gặp mọi người.

Bố Thư Ý là Phó cục trưởng xếp cuối ở cục Dân chính thành phố Hàng Châu. Y hy vọng con gái mình có thể tìm một người trong chốn quan trường. Lần này vợ chồng lên Bắc Kinh là khuyên Thư Ý về Hàng Châu để gặp mặt con của một vị Phó thị trưởng. Thấy Thư Ý vui mừng khi thấy Vương Trạch Vinh như vậy, y thấy có vấn đề.

Từ lần trước, Thư Ý rất hy vọng gặp lại Vương Trạch Vinh. Nghĩ đến Hà Hảo sau khi được Lý Kiền Ý ủng hộ thì làm ăn rất tốt, Thư Ý cũng mong học Hà Hảo.

Hôm nay vô tình gặp được Vương Trạch Vinh làm cô rất vui. Thấy bố mình đầy cảnh giác như vậy, cô lại không thể nói thân phận của Vương Trạch Vinh ra nên có chút lo lắng. Cô biết cơ hội hôm nay là rất hiếm có. Vương Trạch Vinh không mang theo ai, nếu cô có thể nhân cơ hội này thì quá tốt.

- Anh làm gì?

Thư Đạo Lâm nhìn chằm chằm vào Vương Trạch Vinh mà nói.

Thư Đạo Lâm nhìn khá quen nhưng dù như thế nào cũng không thể liên lạc đó là Vương Trạch Vinh.

Mẹ Thư Ý cũng nhỏ giọng nói với cô:

- Con không phải đi chào tạm biệt Hà Hảo sao, chúng ta mau đi thôi.

Thư Ý bị bố mẹ nói mãi nên phải về Hàng Châu một chuyến. Không ngờ cô lại gặp Vương Trạch Vinh, vì thế sao muốn về. Cô nói với Vương Trạch Vinh:

- Vương ca, chúng ta cùng đi chứ?

Vương Trạch Vinh lắc đầu. Hắn đương nhiên thấy bố mẹ Thư Ý cảnh giác với mình nên cười nói:

- Mấy người cứ đi đi, tôi chỉ đi dạo một chút mà thôi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Nói xong Vương Trạch Vinh liền đi tới trước.

- Vương ca, số điện thoại của ngài có đổi không?

Thư Ý nói vọng theo.

Vương Trạch Vinh gật đầu. Tuy nói hắn cũng muốn tâm ự với Thư Ý, cũng muốn nghe tiếng đàn tỳ bà của cô nhưng hôm nay xem ra không được rồi.

Nhìn Vương Trạch Vinh rời đi, Thư Đạo Lâm nghiêm túc nói với Thư Ý:

- Con xem con đó, đến Bắc Kinh là loạn hết lên, ở trên đường mà như vậy sao?

Mẹ Thư Ý nói:

- Con của Thị trưởng Lưu thấy con liền thích, bố cậu ta đã ba lần nói chuyện với bố con. Nếu con đồng ý hai nhà sẽ làm thông gia, cả hai bên đều có lợi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Bố mẹ có chuyện gì mà muốn gả con ra ngoài gấp như vậy chứ?

Lần này bố mẹ cô đến gấp như vậy, nhất là thấy ông bố lo lắng nên Thư Ý biết trong nhà đã có chuyện.

Nghe Thư Ý hỏi, Thư Đạo Lâm hơi đỏ mặt, do dự một chút mà mãi không nói ra được.

Em Thư Ý nhỏ giọng nói:

- Chị, em nghe nói Thị trưởng Trương không hài lòng với bố, nghe nói thành phố sẽ nhanh chóng điều chỉnh cán bộ, không chừng vị trí của bố khó giữ. Nhân cơ hội này Phó thị trưởng Lưu lại nhắc việc con của ông ta với bố.

Nghe thấy thế, Thư Ý nhìn Vương Trạch Vinh đang đi mà dở khóc dở cười. Một nhân vật lớn không dựa, lại muốn dựa vào Phó thị trưởng sao? Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thư Ý dậm chân rồi muốn đuổi theo Vương Trạch Vinh. Cô biết rõ năng lực của Vương Trạch Vinh. Một người ngang hàng với Lý Kiền Ý thì muốn giải quyết việc này là quá đơn giản.

Nghĩ tới đây Thư Ý liền nói với bố mẹ:

- Bố mẹ đi trước đi, con có việc.

Nói xong cô liền vội vàng đuổi theo Vương Trạch Vinh.

Không ngờ Thư Ý lại làm như vậy, bố mẹ cô có chút buồn bực.

Đúng lúc này điện thoại di động của Thư Đạo Lâm vang lên. Y lấy ra thì thấy là người bạn ở văn phòng Thị ủy gọi tới.

- Lão Thư, tình hình không ổn rồi. Ông phải hoạt động nhanh một chút mới được. Nghe nói Thị ủy rất nhanh điều chỉnh nhân sự, nghe nói lần này sẽ đưa ông xuống dưới.

Nghe thấy thế Thư Ý tái mặt lại. Y chẳng qua vì công việc mà phản ứng với Thị trưởng một chút, vậy mà có kết quả thế sao?

- Ông, có phải có chuyện không?

Mẹ Thư Ý nói.

- Lão Triệu gọi tới, nghe nói thành phố muốn xử lý tôi.

- Phó thị trưởng Lưu không có cách nào sao?

- Hừ, người ta không được chỗ tốt thì ai giúp mình. Hơn nữa đây là Thị trưởng muốn xử lý tôi, một Phó thị trưởng có thể nói được gì?

Bây giờ Thư Đạo Lâm đúng là không còn biện pháp. Đối mặt với Thị trưởng, y thấy rất áp lực.

- Kiện bọn họ, lần trước ông phản đối cũng không sai mà. Ông làm việc chăm chỉ cả đời, cho đến bây giờ vẫn chuyên tâm, chuyện trợ cấp đâu thể làm loạn. Bọn họ muốn động vào, ông không cho là đúng.

Thư Đạo Lâm thở dài một tiếng rồi nói:

- Bỏ đi, chúng ta không nên ép con gái làm gì. Con có đường của con. Thằng kia cũng không ra gì, nghe nói chuyên đi lăng nhăng.

Thư Ý gần như là chạy vội tới. Vương Trạch Vinh thấy ngực cô phập phồng liền cười cười một tiếng. Cô bé này nghĩ gì sao có thể giấu được hắn.

- Sao không đi chơi cùng người nhà?

Vương Trạch Vinh cười nói.

Thư Ý thấy Vương Trạch Vinh nhìn vào ngực mình liền có chút tự hào. Chỗ này của mình cũng không nhỏ hơn người khác, chẳng qua nghĩ đến tình hình ông bố nên cô quyết định mạo hiểm mà nói:

- Vương ca, em đến mong ngài giúp.

Vương Trạch Vinh cười nói:

- Có chuyện gì vậy, nói xem tôi có thể giúp không?

- Vương ca, lần trước em đã nói với ngài, bố em là nhân viên công chức ở thành phố Hàng Châu.

Vương Trạch Vinh gật đầu.

- Là như thế này, bố em bây giờ đang bị người hãm hại, em xin ngài giúp bố em.

Thư Ý nói trực tiếp càng làm Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt hơn đối với cô. Hắn cảm thấy Thư Ý ngoài xinh đẹp ra thì cũng khá dũng cảm.

- Cô nói qua tình hình đi.

Vương Trạch Vinh nghĩ đến mình sắp tới Hải Đông, Hải Đông cách Hàng Châu không xa, hắn liền có suy nghĩ. Có lẽ mình nên bắt đầu bố trí ở xung quanh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Em không rõ tình hình mấy.

Thư Ý lại đột nhiên nói như vậy.

Vương Trạch Vinh lắc đầu, cô bé này.

- Ngài đi nghe bố em nói, nếu có thể giúp thì …

Lúc này Thư Ý chủ động đi tới cầm tay Vương Trạch Vinh mà lắc lắc, bộ ngực đầy đặn của cô không ngừng cạ cạ vào tay Vương Trạch Vinh.

Chương 1389: Có rất nhiều việc cần làm

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Vương Trạch Vinh cũng không rõ mình định như thế nào với Thư Ý. Lần trước rõ ràng Lý Kiền Ý muốn đưa Thư Ý cho hắn, mà Thư Ý xem ra cũng muốn như vậy. Nhưng sau vụ cháy lần đó thì hai người không hề gặp lại. Lần này đột nhiên gặp lại, Vương Trạch Vinh không khỏi có chút động tâm.

Lý Kiền Ý lần trước đã tặng Thư Ý một ccawn biệt thự, nếu không nhận Thư Ý thì Lý Kiền Ý sẽ có suy nghĩ. Vương Trạch Vinh tin rằng Lý Kiền Ý đang chú ý tới việc này. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vương Trạch Vinh dù sao bây giờ cũng không có việc làm, hắn cũng muốn hiểu về tình hình quan trường xung quanh Hải Đông nên do dự một chút rồi đi theo Thư Ý quay về.

Thấy Vương Trạch Vinh đồng ý nghe bố mình nói chuyện, Thư Ý vui vẻ rút điện thoại di động ra gọi cho em gái, bảo cô dẫn bố mẹ tới đây.

Thư Ý khoác tay Vương Trạch Vinh một cách tự nhiên. Lần này bố mẹ cô đến, cô chẳng qua chỉ là muốn về Hàng Châu một chút mà thôi. Bây giờ gặp Vương Trạch Vinh, lại nghĩ Vương Trạch Vinh nhất định có thể giúp bố cô giải quyết vấn đề, cô liền coi Vương Trạch Vinh là người đàn ông của mình.

Vương Trạch Vinh mặc dù thích cảm giác này nhưng nghĩ đến ánh mắt bố mẹ cô nên cười nói:

- Đừng làm người nhà cô hiểu lầm.

Thư Ý lúc này mới đỏ mặt nhưng không bỏ tay ra. Cô nhỏ giọng nói:

- Em không sợ, ngài sợ gì?

Con gái bây giờ đúng là.

Thư Đạo Lâm nhận được điện thì tâm trạng rất không tốt, một bên đi tới một bên nghĩ đến mình chăm chú làm việc, kết quả lại thành như vậy. Đến cuối cùng còn phải định nhờ vào con gái, xem ra quan trường không hợp với mình.

- Ông, thành phố lập tức sẽ họp, làm sao bây giờ?

Bà vợ Tào Lệ Lộ rất lo lắng nói.

- Bỏ đi, bọn họ muốn làm gì thì làm, đừng làm khó con gái. Tôi thấy rõ rồi, họ Trương, họ Lưu đều không tốt đẹp gì. Thằng ranh kia chỉ là thấy con mình đẹp mà thôi.

- Bố, con thấy người vừa nãy hơi quen.

Em gái Thư Ý – Thư Linh nói.

Thư Linh nói như vậy, Tào Lệ Lộ cũng nói:

- Đúng là như thế, sao tôi thấy quen vậy nhỉ.

Lúc này Thư Linh nhận được điện của Thư Ý nói Vương ca kia sẽ quay lại.

- Bố, chị nói mời Vương ca kia đến nói chuyện với bố.

Thư Đạo Lâm nhíu mày nói:

- Con gái có phải đang yêu người này không?

- Phải xem mới biết được. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Tào Lệ Lộ có chút lo lắng nói.

Thư Đạo Lâm thở dài một tiếng rồi nói:

- Lệ Lộ, Tiểu Ý ở Bắc Kinh như thế nào thì chúng ta không biết, đừng xảy ra chuyện gì đó?

Nghĩ đến Thư Ý ở trong căn biệt thự sang trọng như vậy, Thư Đạo Lâm có chút lo lắng.

- Anh nghĩ đâu vậy hả, con gái chúng ta rất trong sạch, đừng nói linh tinh.

Bởi vì lo lắng nên Tào Lệ Lộ đã bắt Thư Ý đi kiểm tra, khi biết còn trinh thì mới yên tâm. Không lâu sau bọn họ thấy Thư Ý và Vương Trạch Vinh quay lại.

Nhìn Vương Trạch Vinh từ từ đi tới, Thư Đạo Lâm cẩn thận nhìn. Y đang định nói chuyện thì Thư Linh đã kêu lên:

- Người này sao giống Vương Trạch Vinh trên báo vậy?

Không nói không giống, Thư Linh vừa nói, Thư Đạo Lâm liền có chút giật mình. Người trước mặt chính là Bí thư tỉnh ủy Nam Điền – Vương Trạch Vinh.

Chẳng lẽ thật sự là Vương Trạch Vinh?

Những người trong chốn quan trường như Thư Đạo Lâm khá chú ý các ngôi sao chính trị, bình thường mọi người cũng hay bàn tán về các nhân vật như Vương Trạch Vinh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Ông nó, đúng là giống Bí thư Vương.

Tào Lệ Lộ cũng thấy người kia rất giống Vương Trạch Vinh.

Nơi này Thư Ý khá quen nên nhanh chóng tìm được một quán café khá được.

Vương Trạch Vinh không nói gì mà không ngừng quan sát. Hắn thấy trong quan khí của Thư Đạo Lâm có một ít chính khí. Tuy nói chính khí đang tản mát nhưng tốt hơn nhiều đám quan chức khác.

Thấy Thư Đạo Lâm có chính khí, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Người này dù kém thì cũng không đến mức.

Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng có ý kiến với Thư Đạo Lâm. Vừa nãy khi vừa gặp hắn liền ra vẻ này kia, đúng là loại hám lợi.

Vương Trạch Vinh cũng phát hiện người nhà bọn họ đang thầm nhìn hắn. Hắn hiểu có lẽ đối phương đã nhận ra thân phận của mình.

- Vương ca, quán café này cũng được, là Hà tỷ mở đó.

Thư Ý rót trà cho mọi người rồi nói.

Thư Đạo Lâm đang có chút lo lắng, từ cách gọi của Thư Ý thì người đối diện họ Vương, chẳng lẽ thật sự là Vương Trạch Vinh kia?

Thư Đạo Lâm đang có chút do dự. Bởi vì Vương Trạch Vinh đi một mình, theo y nghĩ bây giờ xung quanh Vương Trạch Vinh phải có nhiều người đi theo mà.

- Ngài là Bí thư Vương?

Tào Lệ Lộ cẩn thận hỏi thăm, khi hỏi cũng có chút lo lắng. Tào Lệ Lộ vừa hy vọng người trước mặt là Vương Trạch Vinh, nhưng cũng có chút sợ hãi. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thư Ý không ngờ mẹ mình nhìn ra thân phận của Vương Trạch Vinh, cô nhìn hắn. Cô lo Vương Trạch Vinh không vui vì người khác nhận ra thân phận của mình. Nhưng cô thấy Vương Trạch Vinh vẫn cười cười, không có vẻ gì không hài lòng. Cô liền cười nói:

- Mẹ giỏi thật đó, vậy mà cũng nhìn ra.

Thư Ý nói như vậy làm vợ chồng Thư Đạo Lâm giật mình, hoảng sợ. Thư Đạo Lâm vội vàng ngồi thẳng lưng, Tào Lệ Lộ càng thêm không được. Chị vội vàng đứng lên nói: Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- ngài thật sự là Bí thư Vương?

Vương Trạch Vinh thấy đối phương nhận ra mình liền cười nói:

- Nghe Thư Ý nói Cục trưởng Thư có chút phiền phức, có chuyện gì vậy?

Sau khi biết đối phương là Bí thư thị ủy Nam Điền, Thư Đạo Lâm nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt khác hẳn.

Thư Đạo Lâm bây giờ rất kích động. Y dù như thế nào cũng không ngờ con gái mình lại quen thân với Vương Trạch Vinh như vậy, có thể dựa vào Vương Trạch Vinh có nghĩa gì thì Thư Đạo Lâm rất rõ. Thư Đạo Lâm không khỏi than thở lần này lên Bắc Kinh rất đáng.

Ở trong quan trường ai không mong lên chức, Thư Đạo Lâm biết mình không có chỗ dựa. Bây giờ có chỗ dựa ngay trước mặt, y cảm thấy mình thở cũng khó khăn.

Do biết được thân phận của Vương Trạch Vinh nên Thư Đạo Lâm cung kính hơn nhiều, y liền kể rõ chuyện xảy ra với mình.

Nghe xong Thư Đạo Lâm nói, Vương Trạch Vinh cảm thấy đây không chỉ là việc của mình Hàng Châu, việc trợ cấp luôn có sự tham ô. Thư Đạo Lâm là lãnh đạo phụ trách việc này và nghiêm túc chấp hành theo quy định là đúng. Thị trưởng kia không ngờ ngang nhiên muốn lấy 10 triệu tiền trợ cấp làm việc khác. Thư Đạo Lâm chẳng qua chỉ là phản đối mà đã bị xử lý, Thị trưởng kia có vấn đề. Thấy Thư Đạo Lâm khổ sở như vậy, Vương Trạch Vinh thầm than đối với việc này mình cũng không tiện nhúng tay.

Chẳng qua nghĩ đến Thư Đạo Lâm làm đúng, nếu không giúp thì cũng áy náy.

- Bí thư Vương, vừa nãy thành phố gọi tới nói ngày mai sẽ tổ chức hội nghị điều chỉnh nhân sự, nghe nói bởi vì việc này nên Thị trưởng Trương muốn xử lý lão Thư nhà tôi. Ngài nói chuyện này chẳng lẽ ông ấy làm sai? Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

- Cục trưởng Thư làm đúng.

Vương Trạch Vinh nhìn Thư Đạo Lâm rồi nói.

- Làm đúng có lợi gì, chức vụ cũng không giữ nổi.

Tào Lệ Lộ nói.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút và thấy mình không giúp không được.

Hắn nghĩ Bí thư tỉnh ủy Chiết Đông khi họp cũng đã trò chuyện vài lần, mọi người coi như biết nhau. Vương Trạch Vinh liền rút điện thoại di động ra tìm số của Bí thư tỉnh ủy Chiết Đông - Hà Gia Vĩ.

Vương Trạch Vinh gọi tới, Hà Gia Vĩ rất vui vẻ. Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, y lập tức tỏ vẻ mình sẽ hỏi việc này sát sao. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Vương Trạch Vinh cũng không muốn biết Hà Gia Vĩ sẽ làm như thế nào. Hắn nhìn Thư Đạo Lâm và thầm nghĩ mình gọi một cuộc điện thì không chừng con đường chính trị của Thư Đạo Lâm sẽ khác hẳn.

Vương Trạch Vinh biết địa vị của mình, đừng nhìn chỉ là một cuộc điện thoại nhưng sẽ tạo thành một loạt suy đoán, người được lợi nhất định là Thư Đạo Lâm.

Nhìn Vương Trạch Vinh gọi điện cho Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ, mắt Thư Đạo Lâm sáng lên.

Làm xong việc này Vương Trạch Vinh liền đứng dậy chào rồi đi ra ngoài.

Thư Ý đưa Vương Trạch Vinh ra ngoài rồi nhỏ giọng nói cho hắn địa chỉ căn biệt thự, nói cô vẫn chờ hắn. Vương Trạch Vinh thông qua việc hôm nay đột nhiên có một suy nghĩ mình bây giờ đã là Bí thư tỉnh ủy nhưng vẫn có nhiều việc còn gặp trở ngại. Các việc hắn làm phục vụ dân chúng còn quá ít. Xem ra về sau hắn phải làm thêm nhiều việc mới được.

Chương 1390: Cục diện Chiết Đông thay đổi

Dịch: Nhóm dịch Tepga

Nguồn: vipvandan

Thư Ý biết người nhà đang đợi nên không tiện đi cùng Vương Trạch Vinh, vì thế cô phải về.

Chuyện hôm nay có thể nhìn ra Vương Trạch Vinh cũng nghĩ tới cô. Hắn có thể giúp bố cô, nói rõ hắn có ý với cô. Thư Ý không khỏi có chút vui vẻ. Cô biết Vương Trạch Vinh là lựa chọn tốt nhất của mình, ai có thể so sánh với Vương Trạch Vinh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Sau khi thấy được cuộc sống của Hà Hảo, ánh mắt của Thư Ý rất cao. Cô hâm mộ cuộc sống của Hà Hảo. Chẳng qua dù Lý Kiền Ý là nhân vật lớn, so sánh về cấp bậc thì Vương Trạch Vinh kém hơn. Nhưng Vương Trạch Vinh trẻ tuổi, cường tráng hơn thì lão già Lý Kiền Ý có thể so sánh.

Nghĩ đến lần đó Vương Trạch Vinh ôm mình lên, mặt Thư Ý nóng lên.

Vừa về phòng, Thư Ý phát hiện mọi người đang nhìn mình.

Việc này Thư Ý không nói với người nhà nhưng bây giờ đã lộ. Cô biết mình nên nói chuyện với bố mẹ một chút.

Khẩn trương nhất chính là Tào Lệ Lộ. Là người làm ở Hội liên hiệp phụ nữ, thấy nhiều việc trong quan trường nên Tào Lệ Lộ cũng hâm mộ có thể dựa vào nhân vật lớn. Nhưng không ngờ vừa nãy lại có thể tiếp xúc với Vương Trạch Vinh, hơn nữa xem qua cũng có quan hệ mật thiết với con gái chị.

Nhà cô cũng có thể dựa vào nhân vật lớn như vậy. Nghĩ đến đây Tào Lệ Lộ liền thấy một lực lượng lớn giống như Vương Trạch Vinh có liên lạc dày đặc với nhà mình vậy.

- Tiểu Ý, con thành thật nói với bố mẹ xem là có việc gì?

Tào Lệ Lộ vừa hỏi như vậy, mọi người đều nhìn Thư Ý.

- Có thể có việc gì chứ, chỉ là bạn thôi mà.

Thư Ý nói.

Nói xong, Thư Ý còn nói thêm:

- Không phải nói về Hàng Châu sao ạ, chúng ta mau đi gặp Hà Hảo rồi lên máy bay trở về.

Lúc này Thư Đạo Lâm lại không gấp. Y thấy Vương Trạch Vinh gọi điện là biết mình vững như núi thái sơn.

Bây giờ Thư Đạo Lâm quan tâm nhất là quan hệ giữa con gái mình và Vương Trạch Vinh, đây là việc lớn.

Vừa nghĩ tới chuyện này, Thư Đạo Lâm cũng có chút mâu thuẫn. Nếu Thư Ý có quan hệ với Vương Trạch Vinh thì đó là chỗ dựa lớn, đương nhiên y cũng có chút không muốn. Con gái mình mà có quan hệ với Vương Trạch Vinh thì chỉ là vợ bé mà thôi.

Một quan chức muốn tiến lên thì sao nhịn được sức hấp dẫn lớn của việc dựa vào một nhân vật lớn. Vương Trạch Vinh chính là khối nam châm quá lớn khiến Thư Đạo Lâm động tâm.

- Vậy căn biệt thự này của con có phải Bí thư Vương tặng không?

Thư Đạo Lâm liền hiểu căn biệt thự này rất có thể là do Vương Trạch Vinh tặng cho con mình.

Thư Ý đúng là không biết nói gì. Nói là của Vương Trạch Vinh thì thực ra là do Hà Hảo tặng. Nhưng nói không phải Vương Trạch Vinh tặng thì người ta nể mặt Vương Trạch Vinh nên mới đưa nên cô nói:

- Coi như vậy đi.

- Cái gì mà coi như.

Tào Lệ Lộ khó hiểu hỏi:

- Giữa con và Bí thư Vương chưa có việc kia, sao lại đột nhiên tặng như vậy?

Người một nhà đang hỏi Thư Ý thì điện thoại di động của Thư Đạo Lâm vang lên. Y nhìn thấy số máy liền vội vàng xua tay ra hiệu cho cả nhà im lặng.

Bí thư thị ủy Hàng Châu - Lâm Lãng gọi tới. Thư Đạo Lâm biết cuộc điện của Vương Trạch Vinh đã có hiệu quả. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Quả nhiên Thư Đạo Lâm vừa nghe điện, Lâm Lãng đã thân thiết nói:

- Lão Thư, nghe nói anh lên Bắc Kinh?

- Bí thư Lâm, tôi xin nghỉ phép, mai sẽ về gấp.

Thư Đạo Lâm sớm lưu số máy của Lâm Lãng, chẳng qua chưa bao giờ được gọi trực tiếp như vậy. Thật không ngờ Vương Trạch Vinh chỉ gọi một cuộc điện là Lâm Lãng đã phải gọi tới cho Thư Đạo Lâm.

- Ha ha, trong thời gian này thành phố có không khí không tốt, tiến hành trả thù đồng chí dám can đảm vạch trần vấn đề, đây là điều Thị ủy không cho phép. Anh đã giữ nguyên tắc trong việc trợ cấp, điều này nói rõ tính Đảng của anh. Phải tin vào Thị ủy, sau khi về thì tới văn phòng tôi.

Thư Đạo Lâm cung kính nói:

- Cảm ơn Bí thư Lâm, cảm ơn Thị ủy. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Thư Đạo Lâm đúng là muốn khóc, mình bị Thị trưởng chỉnh, người trong thành phố thấy đều né tránh, bây giờ đã thoát nạn rồi.

Sau khi dập máy, tâm trạng Thư Đạo Lâm rất vui vẻ, y nghĩ tới rất nhiều việc.

Nhìn con gái, lại nghĩ tới Vương Trạch Vinh gọi một cuộc điện là giải quyết được vấn đề, Thư Đạo Lâm liền có suy nghĩ không hỏi chuyện của con gái nữa.

- Chị, có Bí thư Vương ủng hộ thì bố chắc không vấn đề gì phải không?

Cô em gái Thư Ý có chút lo lắng nói.

Tào Lệ Lộ nhìn Thư Ý mà nói:

- Con nói thật xem giữa con và Bí thư Vương phát triển đến mức nào?

- Không có gì mà, con muốn nhưng người ta chưa chắc đã muốn.

Thư Ý cười khổ nói.

Nghe Thư Ý nói như vậy, Thư Đạo Lâm không biết sao lại thấy có chút mất mát.

Tào Lệ Lộ vốn quan tâm con gái, cũng không nghĩ gì nhiều. Bây giờ nghe Thư Ý nói như vậy thì cảm thấy như một món đồ quý giá trong tay bị người cướp lấy vậy.

- Bí thư Vương rất được, đây là người phải tăng cường quan hệ.

Thư Đạo Lâm không biết sao lại nói như vậy.

Lúc này Bí thư thị ủy Hàng Châu - Lâm Lãng đang ngồi trong nhà mà rất khó hiểu. Hôm nay Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ đột nhiên gọi tới làm y phải suy nghĩ rất nhiều. Hà Gia Vĩ chỉ nói một việc về Thư Đạo Lâm. Hơn nữa còn tỏ vẻ tức giận thành phố chèn ép người dám kiên trì với nguyên tắc đảng.

Hà Gia Vĩ cũng biết rõ tình hình Hàng Châu, Thị trưởng Trương Siêu là người của chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường. Từ trước đến giờ Bí thư tỉnh ủy Hà Gia Vĩ vì mất đi chỗ dựa nên phải nhân nhượng Hồng Phát Cường được Hoa gia Bắc Kinh nâng đỡ. Tỉnh Chiết Đông thì Ủy ban lớn hơn Tỉnh ủy. Bây giờ sao Hà Gia Vĩ lại đột nhiên hỏi về việc của Thư Đạo Lâm.

Đừng nhìn chỉ là một Phó cục trưởng nhỏ bé, Hà Gia Vĩ hỏi về Thư Đạo Lâm chính là nhằm vào Trương Siêu, sau đó có thể là nhằm vào Hồng Phát Cường.

Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Là người của Hà Gia Vĩ, Lâm Lãng có thể nghe ra sát khí trong lời nói của Hà Gia Vĩ.

Bí thư hà lấy được lực lượng nào ủng hộ vậy?

Đây là điều Lâm Lãng rất khó hiểu.

Lâm Lãng đang suy nghĩ thì Bí thư tỉnh ủy Chiết Đông – Hà Gia Vĩ cũng đang rất khó có thể bình tĩnh.

Tình hình Bắc Kinh càng lúc càng rõ ràng, Vương Trạch Vinh vào Bộ Chính trị về cơ bản đã được xác định. Lại nghĩ tới lực lượng sau lưng Vương Trạch Vinh, Hà Gia Vĩ sớm muốn dựa vào Vương Trạch Vinh.

Hà Gia Vĩ vốn cũng có chỗ dựa, nhưng lão thủ trưởng bị bệnh qua đời nên mất chỗ dựa. Điều này khiến y phải nhường nhịn chủ tịch tỉnh Hồng Phát Cường. Ai bảo người này có chỗ dựa là cựu Phó Thủ tướng. Mặc dù đã lui nhưng Phó Thủ tướng Hoa vấn có sức ảnh hưởng lớn. Hoa Hồng Giang – con của Phó Thủ tướng Hoa bây giờ là Chủ tịch tập đoàn Điện lực Trung Quốc có lực lượng rất mạnh. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Đang khi không tìm được chỗ dựa thì Vương Trạch Vinh gọi tới làm Hà Gia Vĩ nghĩ rất nhiều. Thông qua cuộc điện thoại này mình có thể tăng cường liên lạc, có thể tiến vào vòng tròn của Vương Trạch Vinh. Chỉ như vậy mình mới thay đổi được hiện trạng bây giờ.

Chuyện Thư Đạo Lâm là điều mà Hà Gia Vĩ trọng điểm chú ý, vì thế mới gọi điện hỏi Lâm Lãng. Truyện Quan Khí copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com

Sau đó Hà Gia Vĩ còn gọi cho Trương Siêu mắng cho một trận. Tiến hành phê bình việc Trương Siêu trả thù Thư Đạo Lâm.

Sau khi làm xong, Hà Gia Vĩ cười thầm trong lòng. Chuyện đến quá kịp lúc, mình đã làm xong rồi, sau đây xem Hồng Phát Cường có trúng chiêu hay không?

Hà Gia Vĩ có một suy nghĩ nếu Hồng Phát Cường kiên quyết đứng bên Trương Siêu và cách chức Thư Đạo Lâm mới là tốt nhất. Nếu là như vậy thì dò Hồng Phát Cường có Hoa gia cũng xong đời.

Về phần Thư Đạo Lâm có quan hệ với Vương Trạch Vinh như thế nào thì Hà Gia Vĩ không suy nghĩ nhiều. Vương Trạch Vinh sẽ vào Bộ Chính trị, chuyện của lãnh đạo thì không được hỏi là tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dùng