Cậu Út

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu Út lúc chưa lên chức cậu, là em trai của một tay quyền anh, nhưng cũng không biết anh trai mình vì để nuôi sống cả hai mà đi đánh quyền anh. Lúc cậu phát hiện anh trai mình có bạn trai, cậu khá giật mình, nhưng vẫn rất hiểu chuyện mà ủng hộ bất luận quyết định gì của anh trai. Bất quá, thiếu niên vẫn mẫn cảm phát hiện anh trai dần dần ít ra khỏi cửa hơn, và thời gian ở lỳ trong phòng  cùng bạn trai lại dài hơn. Lúc ra ngoài thì luôn là bộ dáng eo mềm, chân run, mà trong nhà cũng dần dần giàu có lên. 

Một chiều nọ, cậu đi học về sớm, nghe được anh trai cùng bạn trai của anh nói chuyện phiếm mới biết được chút tiền ba mẹ lưu lại đã sớm tiêu hết. Anh trai vẫn luôn dựa vào chút tiền buổi tối đánh quyền anh mà trang trải, và người nam nhân này đã giúp anh trai từ bỏ công việc cực nhọc đó.

"Em đánh quyền anh làm gì, chi bằng chăm sóc cho anh thật tốt". Nam nhân lạnh nhạt này sau vài lần gặp gỡ, đã nói như vậy với anh trai.

Lần đầu tiên cậu gặp nam nhân này, nhìn thấy hắn đang đứng đeo cà vạt. Cậu đi ngang qua khe cửa nhìn thấy nam nhân, bị nam nhân xa lạ đó làm cho kinh ngạc một chút, quần tây bọc lấy đôi chân thon dài của hắn nhìn đẹp cực kỳ. Nam nhân còn nhạy bén mà cùng cậu liếc mắt nhìn nhau một cái. Cậu cả kinh, chạy trối chết khỏi nhà mình, đến mặt đối phương thế nào cũng chưa thấy rõ.

Lần thứ hai gặp nhau lại càng hoang đường. Cậu cãi nhau với bạn cùng lớp, tức giận bỏ về sớm. Không nghĩ tới vừa mở cửa ra, đập vào mắt là nam nhân kia đang đứng quay lưng lại với cậu, đối diện hắn là anh trai cậu, đôi tay bị buột chặt, đặt trên đỉnh đầu, trên mặt là một cái bịt mắt màu đen. Cái đùi màu bánh mật chắc nịch kẹp lấy vòng eo có thể gọi lại mảnh khảnh của nam nhân. Nam nhân như đã phát hiện mà nghiêng nghiêng đầu nhìn thoáng qua phía thiếu niên. Thiếu niên đầu óc trống rỗng, vội vàng chạy ra khỏi nhà.

Buổi tối thiếu niên về nhà ăn cơm, nam nhân kia cư nhiên còn chưa đi, đang cùng anh trai ngồi trên bàn ăn chờ cậu. Anh trai hiền huệ mà xới cơm đưa cho nam nhân, nam nhân cũng nhìn về phía anh trai hơi hơi mỉm cười, thế là mặt anh trai ửng đỏ. Thiếu niên trong lòng cảm xúc lẫn lộn, một bên là anh trai bản thân luôn sùng bái bây giờ như thiếu nữ mê muội người người nam nhân này, một bên lại ẩn ẩn hi vọng... nam nhân này có thể chú ý tới mình.

Sau này, thiếu niên dọn ra ngoài, tiếp tục học lên cao.

Như vậy, cậu tại sao vòng đi vòng lại cuối cùng quay về bên cạnh nam nhân này? Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của nam nhân đang lẳng lặng ôm lấy mình vào trong ngực, cùng với dương vật hắn còn cắm ở trong huyệt động của mình chẳng chịu rút ra, thiếu niên không khỏi tự hỏi chính mình, ngoại trừ muốn giúp đỡ anh trai, có phải còn có tư tâm của bản thân hay không? 

Năm đó anh trai mang bầu, là chính mình kiên trì nói muốn dọn qua trông nom anh, cũng là chính mình xâm nhập vào thế giới của hai người họ. Quay đầu lại nhìn gương mặt say ngủ lạnh nhạt của nam nhân, duỗi tay vuốt ve mũi, môi, lưu luyến đến cằm của hắn, không ngờ lại bị một bàn tay lớn nắm lấy. 

"Xem ra em vẫn rất có tinh thần." Nam nhân nói vào bên tai cậu.  

"Bất quá, ta đều đụ em nhiều năm như vậy, thế nào vẫn chưa có em bé?". Dứt lời, nam nhân thô bạo mà đem cậu kéo qua, kéo hai tay giam trên đầu giường, lấy roi nhỏ từ mép giường, hung hăng mà quất lên bụng cậu, đồng thời thúc dương vật vào chỗ sâu trong cái lồn ướt át của cậu. "A~..." Cậu út khó có thể ức chế tiếng rên rỉ tràn ra tới, không khỏi có chút ủy khuất. Tuy rằng chính mình cũng là có hai cái lỗ dâm, khỗ nỗi tử cung không phát dục hoàn toàn, không có khả năng hoài thai. 

"Vụt" Lại là một roi trên cái bụng trắng nõn, Cậu út vừa đau vừa nứng, xin tha: "Ông xã~ mau tha cho em đi! Em sinh cho anh! Sinh mười tám đứa, đều sẽ để dành cho anh địt." Cứ như vậy nói ra khiến cho cậu sau này hối hận không thôi.

Nam nhân cảm thấy mỹ mãn mà buông roi, bắt lấy eo của Cậu út, dùng đầu lưỡi nóng ướt liếm lên vết bầm trên đường cong gợi cảm, "Vậy về sau đành phải vất vả cho em". Nói xong, cầm hai chân Cậu nhỏ vắt lên vai, hung hăng đâm vào, cảm giác như không đâm đến tử cung thì sẽ không bỏ qua, Cậu nhỏ biểu tình hoảng hốt chỉ biết rên rỉ gọi bậy, căn bản không ý thức được đã ký xuống một khế ước bán đi chính mình.

Ngày hôm sau, Cậu Út lên trường học xin nghỉ một buổi, bị nam nhân đưa tới bệnh viện, trải qua đủ loại kiểm tra phức tạp, cuối cùng bác sĩ một bên nói với bọn họ: "Muốn có thai cũng không phải không có khả năng, trước tiên phải ủ cho chín tử cung của vợ ngài mới được", một bên kê đủ loại thuốc. "Dưới tình huống bình thường, nửa năm là có thể hoài thai được rồi". Cậu Út sợ tới mức mặt trắng bệch, ở trên giường chính mình đã nói đẻ mười tám đứa, kẻ điên này chắc không coi là thật đâu nhỉ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro